Nhưng nhìn xem tụi vịt nem chỉ có 1 ngày để chui lên
từ cái cầu tiêu và những nấm mồ mà VNCH để lại từ khắp
nơi trên đất Việt để mà ăn uống gào thét vui mừng ,
Ôi cái ngày 30-4 nào cũng ngửi được mùi xác chết
mùi phân của Mỹ và mùi phân của người dân miền Nam
đã để lại cho đảng vịt Nem vả toàn bộ đám con cháu nhà Hồ
thế mà chúng vọc đầu vào đó ăn uống say xưa ca tụng ngợm trời
Chúng đâu biết là phân và xác chết của người dân miền Nam
đã nuôi sống chúng qua 42 năm!
Giờ nó đã hóa thành chất độc đang từ từ biến dạng chúng
Tội nghiệp quá tui muốn nói nữa nhưng thôi cứ để mặc chúng tha hồ
thuởng thức phân người và xác chết trong đó có gia đình chuKim khựa
huutrinon
member
REF: 715177
04/30/2017
Chòi oi... Chòi oi...
Tàn(toàn) dân nghe chăng ?...Ba mười thang tứ(30/04)... Hận thù đằng đằng !!!
Tô mì hay(tô) cháo ?... Cho giùm em tô mì hủ tiếu, ớ ơ ớ ờ...
(dựa theo bài hát Hội Nghị Diên Hồng...)
30/04, từ 2 góc nhìn...
VNCH...
VC...
ndangsonfr
member
REF: 715178
04/30/2017
.
PTH !
Anh đả đảo em .
.
phuongtimhoang
member
REF: 715179
04/30/2017
ndangsonfr
member
REF: 715180
04/30/2017
.
PTH !
Anh HIỂU em .
đs.fr
aka47
member
REF: 715198
04/30/2017
độc ác còn hơn khủng bố IS ...
Lịch sử không bao giờ bỏ qua và sự trả thù tàn khốc từ nhân dân khi chế độ Cọng Sản sụp đổ.
Ngày đó không xa...
....................................
rongchoi123
member
REF: 715217
05/01/2017
Những ngày ấy, mỗi người
30/4/1975 là biến cố của một đất nước, nhưng ngày đó cũng là biến cố riêng của nhiều con người.
Trong dòng chảy tán loạn từ Huế, Đà Nẵng, Nha Trang vào Sài Gòn… có vô vàn những câu chuyện chưa kể. Nguyễn Thị Xuân Phương, cựu phóng viên truyền hình Bắc Việt kể lại rằng bà kinh hoàng nhìn thấy xác thường dân nằm ngập và kéo dài suốt từ đèo Hải Vân xuống Đà Nẵng cũng với dòng người đi bộ, chạy… để tránh Việt Cộng. Còn phóng viên Trần Mai Hạnh của Thông Tấn Xã Việt Nam, người có mặt tại buổi trưa 30/4 với chiếc xe tăng tiến vào dinh Độc Lập, vừa ra một cuốn sách về 4 tháng cuối cùng của cuộc chiến tranh, đã nói rằng cuối cũng thì điều ông tâm nguyện để lại, là sự thật.
Người dân thường chạy tỵ nạn ở nam Xuân Lộc, 1975
Thỉnh thoảng, tôi vẫn tự hỏi vậy thì vào những thời khắc ấy – kể cả sau đó, những người tôi biết – hay không quen – đang như thế nào, làm gì?
Gia đình của nhạc sĩ Hoàng Thi Thơ kể rằng khi ngày 30/4 ập đến, chương trình biểu diễn tại Nhật của đoàn Hoàng Thi Thơ vẫn chưa chấm dứt, vì vậy ông bị kẹt ở lại, sau đó định cư ở Mỹ. Nhưng con và cháu ông thì lại có cơ hội chứng kiến nhiều điều mà đến mấy năm sau vẫn chưa thể kể cho nhau nghe, vì không thể có thư từ liên lạc, rồi đến khi có, cũng không dám kể gì cho nhau, vì thư luôn bị kiểm duyệt.
Hai đứa con của nhạc sĩ Hoàng Thi Thơ là Hoàng Mỵ Thi Thoa và Hoàng Thi Thanh bất ngờ nhìn thấy một đám đông lính Bắc Việt và những thành phần “băng đỏ” đứng trước ngôi nhà của mình tại quận 1, đập cửa, quát tháo. Hai em nhỏ vị thành niên này cùng người cậu của mình bị buộc phải ra khỏi nhà ngay lập tức vì đang ở trong “nhà của tên có tội với nhân dân Hoàng Thi Thơ, nên đã bị chính quyền cách mạng trưng thu”.
Tất cả mọi người được sự khoan hồng nên có được 5 phút để trở vào ngôi nhà của mình, lấy 2 bộ quần áo cho mỗi người và ra đi, không kịp đốt nén hương từ giã ông bà. Dĩ nhiên, ngay cả việc đi lấy quần áo cũng có người cầm súng theo kiểm soát vì sợ hai em nhỏ này cất giấu hay tẩu tán tài sản.
Hai đứa con của nhạc sĩ Hoàng Thi Thơ gạt nước mắt ra khỏi nhà của mình, đi cùng một người cậu về Gò Vấp, tới một căn nhà khác của ông Hoàng Thi Thơ. Nơi đó, một người em họ của ông Thơ xuất thần trở thành người của cách mạng, chiếm nhà và chỉ mặt Hoàng Vinh, người cháu của ông Thơ nói là đi cho mau, tha không bắt lại vì “khoan hồng”, dù là người nhà của Hoàng Thi Thơ, là thành phần “truỵ lạc”.
Với Phương, người nhạc sĩ của đôi song ca Lê Uyên Phương lừng danh, thì ông hoàn toàn rơi vào một cú sốc khác thường. Việc chứng kiến một Sài Gòn hỗn loạn và đổ nát, những con đường vất vưởng xác người cùng với loa phóng thanh ra rả về khái niệm “giải phóng” khiến ông bước sang một giai đoạn khác.
Những cảm hứng về nhạc tình, hiện sinh và mộng mơ bị chôn vùi theo mất mát của Sài Gòn. Lê Uyên Phương yêu đương dịu dàng ngày nào giờ đây hình thành hai tập ca khúc Con người, một sinh vật nhân tạo (1973-1975). Mỗi ngày ông ngồi ở cafe vỉa hè, đi bộ dọc theo những con đường phơ phất lá me xanh quen thuộc nhưng giờ đầy các họng súng AK, và tự mình chiêm nghiệm về một thời đại của những kẻ cùng tiếng nói nhưng khác mạch sống.
Cũng như nhiều nhạc sĩ khác bị cú sốc thời cuộc và chuyển khuynh hướng sáng tác tình ca sang hiện thực ca như Phạm Duy (Tỵ nạn ca), Ngô Thuỵ Miên (Em còn nhớ mùa xuân, Biết bao giờ trở lại), Anh Bằng (Nổi lửa đấu tranh, Saigon Kỷ Niệm), Lam Phương (Chiều Tây Đô), Trầm Tử Thiêng (Có tin vui giữa giờ tuyệt vọng, Một ngày Việt Nam)… Phương là một nhạc sĩ khá đặc biệt khi ông dành rất nhiều thời gian viết về những chuyển động quanh mình, về một thế giới mở và tang thương của hàng triệu người Việt, qua tập ca khúc Trại tỵ nạn và các thành phố lớn.
Những ngày ấy, mỗi người, mang vội theo những điều thương mến nhất, bỏ lại tài sản, bỏ lại quê hương… gạt nước mắt chạy đi về vô vọng. Ca sĩ Khánh Ly chạy đến chiếc tàu đi di tản, hành lý quan trọng nhất mà bà mang theo là hai vali đầy những lá thư tình trong đời bà – những lá thư không chỉ là tình yêu mà chứa cả khung trời thơ mộng và bình yên của miền Nam Việt Nam đã mất.
Nhiều văn nghệ sĩ táo tác như bầy kiến bị phá tổ, chạy đến nhà nhau để hỏi thăm tin tức từng ngày về số phận của mình, số phận của thành phố mình đang sống. Họ thì thào với nhau về những biến động khó hiểu từng ngày như Doãn Quốc Sỹ, Duyên Anh, Nhã Ca vừa bị bắt… Rồi ai đó bị thẩm vấn, và ai đó đã lặng lẽ xuống tàu giờ không còn nghe tin tức.
Thương gia đình, không nỡ bỏ xuống tàu vượt biên, nhạc sĩ Y Vân tiễn một người bạn thân lên đường. Nhưng đó lại là một chuyến tàu vĩnh biệt. Và đó là điều khiến ông trầm uất suốt nhiều năm liền, một ký ức sâu thẳm sau 1975.
Trong một lần nói chuyện với các anh chị đã qua thời khắc 1975, tôi nói đùa rằng một ngày nào đó nên lập một giải thưởng vô địch về người vượt biển nhiều nhất, vì tôi đã từng biết một chị người Công giáo ở khu Hoà Hưng đã tìm cách đi vượt biên 25 lần nhưng đều thất bại. Im lặng nhìn tôi trong tíc tắc, nhạc sĩ Hoàng Ngọc Tuấn chỉ nhà văn Võ Quốc Linh, nói “đây, người vượt biển 26 lần”. Rồi chỉ vào mình, anh Tuấn nói “còn mình, là 27 lần”.
Vài năm sau 1975, khi nhạc sĩ Hoàng Ngọc Tuấn tốt nghiệp thủ khoa ngành sư phạm ở Nha Trang, khi bạn bè rủ nhau vui mừng lên bục nhận bằng, thì hiệu trưởng đến bên, ghé tai buồn rầu nói với anh Tuấn “con đừng lên nhận bằng. Công an đã đến tịch thu bằng vì nói gia đình con có vấn đề về lý lịch và có người đi vượt biên”.
Nhiều năm sau, nhạc sĩ Hoàng Ngọc Tuấn lang thang khắp các bờ biển miền Nam để tìm đường ra khỏi nước. Niềm tuyệt vọng và khát vọng tự do là sức mạnh lớn nhất giữ anh sống sót qua các trại tù khắc nghiệt nhất.
Ở trại tù nhốt người vượt biển tại Phú Yên, nhạc sĩ Hoàng Ngọc Tuấn bị một cai tù tàn ác luôn tìm cách đẩy anh vào lao khổ, thậm chí dù biết anh là giáo viên, vẫn bắt anh làm công việc mỗi ngày phải hốt phân, gánh đi đổ cho cả trại. Đó là thời gian như địa ngục. Thân thể của ông có tắm bao nhiêu lần cũng không hết mùi hôi, những vết thương nhỏ nhất cứ lở loét chứ không thể lành.
Chuyến đi thứ 27, cuối cùng, nhạc sĩ Hoàng Ngọc Tuấn đến được Philippines. Anh xin nhận thêm công việc tiếp nhận và giúp đỡ và người tỵ nạn mới đến, như trả ơn cho những ngày tháng tự do của mình.
Một đêm nọ, nghe tin có một chuyến tàu vượt biên vừa đến. Nhạc sĩ Hoàng Ngọc Tuấn ra nơi tiếp nhận. Khi đang đi lướt qua những người vừa cập bến, anh bất chợt nhìn thấy một gương mặt quen thuộc mà anh khó có thể quên trong đời: đó chính là viên công an cai tù đã hành hạ anh. Sững người nhìn viên cai tù ấy, ngược lại, nhân vật đó cũng bối rối quay mặt đi, né cái nhìn của anh Tuấn.
Nhạc sĩ Hoàng Ngọc Tuấn ôm đầu suy nghĩ suốt nhiều giờ, rồi chọn cách gặp riêng nhân vật cán bộ cai tù đó để hỏi thẳng rằng hắn muốn gì khi đến đây. Chỉ cần một lời tố cáo, cán bộ đó có thể bị trục xuất về Việt Nam, hoặc sẽ bị chính quyền sở tại bắt giữ và đưa ra toà vì tội từng tra tấn và hành hạ tù nhân.
Sợ hãi và tuyệt vọng, viên cán bộ thú thật là hắn đã lỡ yêu một người phụ nữ đã có gia đình là “Mỹ Nguỵ” nên không còn cách nào khác là từ bỏ tất cả, cùng người yêu vượt biển, mà không ngờ có kết cục như hôm nay.
Khi kể cho tôi nghe chuyện này, nhạc sĩ Hoàng Ngọc Tuấn ngừng giây lát, rồi nói rằng “không biết bây giờ tay đó sống ở đâu đó, trên nước Úc này”. Anh đã im lặng và điền hồ sơ cho viên cán bộ cộng sản đó cùng người yêu của hắn tỵ nạn ở Úc. Vết thương chưa bao giờ của anh, một người bị hành hạ trong trại giam cũng như bị xô đẩy ra khỏi đất nước mình, cũng đã thanh thản chữa lành với lòng tha thứ.
Thật nhiều điều để ghi lại, từ hàng triệu người sống sót sau biến cố tháng 4/1975. Cứ vào thời điểm này, nhà nước Việt Nam gọi là đại lễ và tổ chức ăn mừng. Còn hàng triệu người Việt khác thì vào tưởng niệm, như buộc phải coi lại cuốn phim bi kịch chung cũng như những đoạn phim cay nghiệt của riêng mình.
Những ngày ấy, mỗi người. Những cuốn phim một chủ đề nhưng có muôn vạn phiên bản ray rứt đến nhiều đời sau.
Và trong một ngày ăn mừng “đại lễ” của nhà nước Việt Nam, tôi chợt nhớ đến viên cán bộ cai tù vô danh ấy. Tôi tự hỏi, ông ta sẽ đứng đâu giữa lằn ranh ngày 30/4 mỗi năm ấy?
Khanh Nguyen
Tình cờ đọc bài "Những ngày ấy,mỗi người",tác giả Khanh Nguyen, do RC fót ở trên,thần HU mới nhớ ra 1 bài viết y hệt,do ĐS fót bên 1 topic khác,nhớ được vì câu chiện cũng mới xẩy ra đây mà ! nhưng tác giả lại là nhạc sĩ Tuấn Khanh (đoạn trích dưới đây) :
Ở đây , tôi gửi cho em một bài viết mới của Nhạc sĩ Tuấn Khanh. Sau khi chịu khó đọc xong, tôi đề nghị em tìm được một chỗ HỔNG của style Rụng ÂM :
Tuấn Khanh : Những ngày ấy, mỗi người .
30/4/1975 là biến cố của một đất nước, nhưng ngày đó cũng là biến cố riêng của nhiều con người.
Trong dòng chảy tán loạn từ Huế, Đà Nẵng, Nha Trang vào Sài Gòn… có vô vàn những câu chuyện chưa kể. Nguyễn Thị Xuân Phương, cựu phóng viên truyền hình Bắc Việt kể lại rằng bà kinh hoàng nhìn thấy xác thường dân nằm ngập và kéo dài suốt từ đèo Hải Vân xuống Đà Nẵng cũng với dòng người đi bộ, chạy… để tránh Việt Cộng. Còn phóng viên Trần Mai Hạnh của Thông Tấn Xã Việt Nam, người có mặt tại buổi trưa 30/4 với chiếc xe tăng tiến vào dinh Độc Lập, vừa ra một cuốn sách về 4 tháng cuối cùng của cuộc chiến tranh, đã nói rằng cuối cũng thì điều ông tâm nguyện để lại, là sự thật.
Thỉnh thoảng, tôi vẫn tự hỏi vậy thì vào những thời khắc ấy – kể cả sau đó, những người tôi biết – hay không quen – đang như thế nào, làm gì?
Gia đình của nhạc sĩ Hoàng Thi Thơ kể rằng khi ngày 30/4 ập đến, chương trình biểu diễn tại Nhật của đoàn Hoàng Thi Thơ vẫn chưa chấm dứt, vì vậy ông bị kẹt ở lại, sau đó định cư ở Mỹ. Nhưng con và cháu ông thì lại có cơ hội chứng kiến nhiều điều mà đến mấy năm sau vẫn chưa thể kể cho nhau nghe, vì không thể có thư từ liên lạc, rồi đến khi có, cũng không dám kể gì cho nhau, vì thư luôn bị kiểm duyệt.
Hai đứa con của nhạc sĩ Hoàng Thi Thơ là Hoàng Mỵ Thi Thoa và Hoàng Thi Thanh bất ngờ nhìn thấy một đám đông lính Bắc Việt và những thành phần “băng đỏ” đứng trước ngôi nhà của mình tại quận 1, đập cửa, quát tháo. Hai em nhỏ vị thành niên này cùng người cậu của mình bị buộc phải ra khỏi nhà ngay lập tức vì đang ở trong “nhà của tên có tội với nhân dân Hoàng Thi Thơ, nên đã bị chính quyền cách mạng trưng thu”.
Tất cả mọi người được sự khoan hồng nên có được 5 phút để trở vào ngôi nhà của mình, lấy 2 bộ quần áo cho mỗi người và ra đi, không kịp đốt nén hương từ giã ông bà. Dĩ nhiên, ngay cả việc đi lấy quần áo cũng có người cầm súng theo kiểm soát vì sợ hai em nhỏ này cất giấu hay tẩu tán tài sản.
Hai đứa con của nhạc sĩ Hoàng Thi Thơ gạt nước mắt ra khỏi nhà của mình, đi cùng một người cậu về Gò Vấp, tới một căn nhà khác của ông Hoàng Thi Thơ. Nơi đó, một người em họ của ông Thơ xuất thần trở thành người của cách mạng, chiếm nhà và chỉ mặt Hoàng Vinh, người cháu của ông Thơ nói là đi cho mau, tha không bắt lại vì “khoan hồng”, dù là người nhà của Hoàng Thi Thơ, là thành phần “truỵ lạc”.
Với Phương, người nhạc sĩ của đôi song ca Lê Uyên Phương lừng danh, thì ông hoàn toàn rơi vào một cú sốc khác thường. Việc chứng kiến một Sài Gòn hỗn loạn và đổ nát, những con đường vất vưởng xác người cùng với loa phóng thanh ra rả về khái niệm “giải phóng” khiến ông bước sang một giai đoạn khác.
Những cảm hứng về nhạc tình, hiện sinh và mộng mơ bị chôn vùi theo mất mát của Sài Gòn. Lê Uyên Phương yêu đương dịu dàng ngày nào giờ đây hình thành hai tập ca khúc Con người, một sinh vật nhân tạo (1973-1975). Mỗi ngày ông ngồi ở cafe vỉa hè, đi bộ dọc theo những con đường phơ phất lá me xanh quen thuộc nhưng giờ đầy các họng súng AK, và tự mình chiêm nghiệm về một thời đại của những kẻ cùng tiếng nói nhưng khác mạch sống.
Cũng như nhiều nhạc sĩ khác bị cú sốc thời cuộc và chuyển khuynh hướng sáng tác tình ca sang hiện thực ca như Phạm Duy (Tỵ nạn ca), Ngô Thuỵ Miên (Em còn nhớ mùa xuân, Biết bao giờ trở lại), Anh Bằng (Nổi lửa đấu tranh, Saigon Kỷ Niệm), Lam Phương (Chiều Tây Đô), Trầm Tử Thiêng (Có tin vui giữa giờ tuyệt vọng, Một ngày Việt Nam)… Phương là một nhạc sĩ khá đặc biệt khi ông dành rất nhiều thời gian viết về những chuyển động quanh mình, về một thế giới mở và tang thương của hàng triệu người Việt, qua tập ca khúc Trại tỵ nạn và các thành phố lớn.
Những ngày ấy, mỗi người, mang vội theo những điều thương mến nhất, bỏ lại tài sản, bỏ lại quê hương… gạt nước mắt chạy đi về vô vọng. Ca sĩ Khánh Ly chạy đến chiếc tàu đi di tản, hành lý quan trọng nhất mà bà mang theo là hai vali đầy những lá thư tình trong đời bà – những lá thư không chỉ là tình yêu mà chứa cả khung trời thơ mộng và bình yên của miền Nam Việt Nam đã mất.
Nhiều văn nghệ sĩ táo tác như bầy kiến bị phá tổ, chạy đến nhà nhau để hỏi thăm tin tức từng ngày về số phận của mình, số phận của thành phố mình đang sống. Họ thì thào với nhau về những biến động khó hiểu từng ngày như Doãn Quốc Sỹ, Duyên Anh, Nhã Ca vừa bị bắt… Rồi ai đó bị thẩm vấn, và ai đó đã lặng lẽ xuống tàu giờ không còn nghe tin tức.
Thương gia đình, không nỡ bỏ xuống tàu vượt biên, nhạc sĩ Y Vân tiễn một người bạn thân lên đường. Nhưng đó lại là một chuyến tàu vĩnh biệt. Và đó là điều khiến ông trầm uất suốt nhiều năm liền, một ký ức sâu thẳm sau 1975.
Trong một lần nói chuyện với các anh chị đã qua thời khắc 1975, tôi nói đùa rằng một ngày nào đó nên lập một giải thưởng vô địch về người vượt biển nhiều nhất, vì tôi đã từng biết một chị người Công giáo ở khu Hoà Hưng đã tìm cách đi vượt biên 25 lần nhưng đều thất bại. Im lặng nhìn tôi trong tíc tắc, nhạc sĩ Hoàng Ngọc Tuấn chỉ nhà văn Võ Quốc Linh, nói “đây, người vượt biển 26 lần”. Rồi chỉ vào mình, anh Tuấn nói “còn mình, là 27 lần”.
Vài năm sau 1975, khi nhạc sĩ Hoàng Ngọc Tuấn tốt nghiệp thủ khoa ngành sư phạm ở Nha Trang, khi bạn bè rủ nhau vui mừng lên bục nhận bằng, thì hiệu trưởng đến bên, ghé tai buồn rầu nói với anh Tuấn “con đừng lên nhận bằng. Công an đã đến tịch thu bằng vì nói gia đình con có vấn đề về lý lịch và có người đi vượt biên”.
Nhiều năm sau, nhạc sĩ Hoàng Ngọc Tuấn lang thang khắp các bờ biển miền Nam để tìm đường ra khỏi nước. Niềm tuyệt vọng và khát vọng tự do là sức mạnh lớn nhất giữ anh sống sót qua các trại tù khắc nghiệt nhất.
Ở trại tù nhốt người vượt biển tại Phú Yên, nhạc sĩ Hoàng Ngọc Tuấn bị một cai tù tàn ác luôn tìm cách đẩy anh vào lao khổ, thậm chí dù biết anh là giáo viên, vẫn bắt anh làm công việc mỗi ngày phải hốt phân, gánh đi đổ cho cả trại. Đó là thời gian như địa ngục. Thân thể của ông có tắm bao nhiêu lần cũng không hết mùi hôi, những vết thương nhỏ nhất cứ lở loét chứ không thể lành.
Chuyến đi thứ 27, cuối cùng, nhạc sĩ Hoàng Ngọc Tuấn đến được Úc. Anh xin nhận thêm công việc tiếp nhận và giúp đỡ và người tỵ nạn mới đến, như trả ơn cho những ngày tháng tự do của mình.
Một đêm nọ, nghe tin có một chuyến tàu vượt biên vừa đến. Nhạc sĩ Hoàng Ngọc Tuấn ra nơi tiếp nhận. Khi đang đi lướt qua những người vừa cập bến, anh bất chợt nhìn thấy một gương mặt quen thuộc mà anh khó có thể quên trong đời: đó chính là viên công an cai tù đã hành hạ anh. Sững người nhìn viên cai tù ấy, ngược lại, nhân vật đó cũng bối rối quay mặt đi, né cái nhìn của anh Tuấn.
Nhạc sĩ Hoàng Ngọc Tuấn ôm đầu suy nghĩ suốt nhiều giờ, rồi chọn cách gặp riêng nhân vật cán bộ cai tù đó để hỏi thẳng rằng hắn muốn gì khi đến đây. Chỉ cần một lời tố cáo, cán bộ đó có thể bị trục xuất về Việt Nam, hoặc sẽ bị chính quyền sở tại bắt giữ và đưa ra toà vì tội từng tra tấn và hành hạ tù nhân.
Sợ hãi và tuyệt vọng, viên cán bộ thú thật là hắn đã lỡ yêu một người phụ nữ đã có gia đình là “Mỹ Nguỵ” nên không còn cách nào khác là từ bỏ tất cả, cùng người yêu vượt biển, mà không ngờ có kết cục như hôm nay.
Khi kể cho tôi nghe chuyện này, nhạc sĩ Hoàng Ngọc Tuấn ngừng giây lát, rồi nói rằng “không biết bây giờ tay đó sống ở đâu đó, trên nước Úc này”. Anh đã im lặng và điền hồ sơ cho viên cán bộ cộng sản đó cùng người yêu của hắn tỵ nạn ở Úc. Vết thương chưa bao giờ của anh, một người bị hành hạ trong trại giam cũng như bị xô đẩy ra khỏi đất nước mình, cũng đã thanh thản chữa lành với lòng tha thứ.
Thật nhiều điều để ghi lại, từ hàng triệu người sống sót sau biến cố tháng 4/1975. Cứ vào thời điểm này, nhà nước Việt Nam gọi là đại lễ và tổ chức ăn mừng. Còn hàng triệu người Việt khác thì vào tưởng niệm, như buộc phải coi lại cuốn phim bi kịch chung cũng như những đoạn phim cay nghiệt của riêng mình.
Những ngày ấy, mỗi người. Những cuốn phim một chủ đề nhưng có muôn vạn phiên bản ray rứt đến nhiều đời sau.
Và trong một ngày ăn mừng “đại lễ” của nhà nước Việt Nam, tôi chợt nhớ đến viên cán bộ cai tù vô danh ấy. Tôi tự hỏi, ông ta sẽ đứng đâu giữa lằn ranh ngày 30/4 mỗi năm ấy?
Warning : Ở đây,thần HU chưa kết luận gì hết (vì câu chiện về bài văn này còn dài dòng lắm ,nghe wí dị !)... Thần HU bắt chước ĐS tạo khoảng 'rụng âm' dưới đây …
br/
br/
br/…
cố tình đợi những người trực tiếp có dính dấp với bài văn (RC, ĐS),lên tiếng giải thích... Hoặc những ai biết rõ lai lịch, tông tích dzì về Khanh Nguyên, Tuấn Khanh... (2 người khác nhau, 1 người nhiều ‘nít’, như bác HỒ... ), rồi thì thần HU mới góp ý tiếp....
rongchoi123
member
REF: 715220
05/02/2017
Khanh Nguyễn là bút danh khác của nhạc sĩ Nguyễn Tuấn Khanh. Chuyện nhà văn, nhà báo, nhạc sĩ,.... nói chung giới văn nghệ thường có một hai bút danh khác nào đó.
Đây là bài viết của Trần Trung Dân một người trong giới làm ăn ở vN
Nguyễn Trung Dân: Nỗi đau hoà giải ...
Mấy hôm nay cả Lề trái, Lề phải, trong ngoài nước đều nói đến hoà giải, hoà hợp. Nhiều bài viết, nhiều cách suy nghĩ, suy luận ... Tôi thử kể lại một câu chuyện thật 100%. Để ta có một cách nhìn khác hay không?
Từ năm 1962, gia đình tôi ở Đà Nẵng có nhà cho thuê, trong những người thuê nhà, có một người tên Toàn, lúc ấy là một Đại uý VNCH. Hai vợ chồng là người Bắc di cư (quê Nam Định) có 5 con, 3 trai, 2 gái. Các con gái đẹp, trong trẻo như tượng Đức Mẹ đồng trinh. Hai gia đình chúng tôi kết thân và quý trọng nhau, cho dù qua nhiều lần trao đổi, ông sĩ quan VNCH này biết chắc Ba tôi là VC nằm vùng, hoạt đông trí vận. Kịp đến khi Ba Tôi bị bắt tù vào năm 1966, ông Toàn đã có cấp bậc Trung tá và 1972 là Đại Tá phụ trách quân nhu cho toàn Quân Khu 1 lúc bấy giờ cho đến 1975.
Có hai điều cần nói là Quân nhu của VNCH chính như Tổng Cục Hậu Cần Quân Khu. Cả nước VNCH lúc ấy chỉ có 4 quân khu và Quân khu 1 rất lớn bao gồm từ Vĩ tuyến 17 đến hết các tỉnh Miền Trung. Nghĩa là trong tay Đại Tá Toàn này không thiếu một thứ gì và phương tiện quân vận như máy bay, tàu biển, xe ô tô không thứ gì là không có. Vậy mà cuộc sống gia đình ông rất thanh bạch, nhà thì ở Khu gia binh (đường Trần Phú ĐN), không có nhà riêng sau khi hết thuê nhà tôi.
Điều thứ hai cần kể là lúc Ba tôi bị giam ở nhà lao Thừa Phủ Huế thì ông Trung Tá này thường xuyên cấp máy bay trực thăng cho Mẹ tôi ra thăm nuôi Ba tôi! Khi Ba tôi bị đưa ra xét xử công khai ở Toà án Quân sự mặt trận lưu động tại rạp hát Trưng Vương, Đà Nẵng vào cuối năm 1967 thì Trung Tá Toàn đã hộc tốc chạy về nhà tôi, chở Mẹ tôi lên chỗ xử và can thiệp cho Mẹ tôi được gặp Ba tôi sau phiên xử. Vậy đó, người sĩ quan VNCH đương chức này có sợ ảnh hưởng không? Tôi chắc rằng ở cương vị đó ông thừa sức hiểu những phiền toái sẽ đến với mình, nhưng mặt nào đó, tình người, tình bạn trong ông trọng nghĩa bạn bè lúc hoạn nạn lớn hơn việc phải đương đầu, đối phó sau này! Hoặc giả trong quân đội ấy, trong xã hội cũ ấy cái tình, cái nghĩa được trân trọng để không phải sợ những hậu quả trong giao tiếp, quan hệ.
Sau này khi tôi còn học năm cuối ở trường Đại học (năm 1976) năm lần bảy lượt tôi được Đoàn trường gọi lên yêu cầu Tôi không được ở cùng các bạn học mà tôi đã ở từ năm thứ nhất (1973). Lý do là họ con nhà Đại tá, Trung tá Nguỵ, còn tôi được xem là gia đình CM. Tôi đã không chịu, vẫn ở với nhau cho đến ngày ra trường. Có lẽ đó là một lý do để tôi không được vào Đoàn, Hội gì hết!
Vậy đó, cho đến ngày ĐN nhốn nháo chờ quân giải phóng vào thành. Gia đình tôi hết sức căng thẳng vì sợ Ba tôi bị thủ tiêu trước khi chế độ cũ sụp đổ. May mắn việc đó đã không xảy ra dù Ba tôi đúng là có trong danh sách cần giải quyết trước khi rút chạy. Tôi còn nhớ vào khoảng ngày 26/3/1975, ông Đại tá Toàn đã lái chiếc xe Jeep cũ chạy về nhà tôi, đòi gặp Ba tôi cho được và chỉ để đặt ra một câu hỏi là Tôi nên ở lại hay nên di tản. Câu hỏi đặt ra vào lúc cận kề rút chạy, nhưng với quyền lực, khả năng của ông ta thì việc ra đi, di tản như thò tay vào túi lấy món vật nhỏ. Thời điểm ấy, với tấm lòng thành thực, niềm tin và sự hứng khởi CM thành công đã gần kề, một viễn ảnh thống nhất đất nước, để "người yêu người, sống để yêu nhau" (như lời thơ Tố Hữu). Ba tôi đã không ngần ngại trả lời: ở lại thôi Bác ạ, Hoà bình rồi, đất nước của mình làm lấy mà ăn chứ chạy đi đâu! Ông Đại tá đã đồng tình: đúng rồi, tôi đã đi Mỹ học, đã làm việc nhiều năm với Mỹ, tôi hiểu thân phận người mình khi đi tản như vậy. Điều ông còn băn khoăn là liệu có sự trả thù hay lỡ ra vô tình bị quét chung với tàn quân không? Bằng tất cả tấm lòng và sự hiểu biết qua tài liệu tuyên truyền, Ba tôi bảo đảm sẽ không có sự trả thù, sẽ sớm ổn định để mọi người dân bình đẳng như nhau sống và làm việc trong chế độ mới!
Tội nghiệp cho Ba tôi, ông ta đã bảo đảm một điều quá sức mình với lòng tin trong sáng, ngây thơ đầy tính nhân văn mà tôi nghĩ hầu hết người miền Nam vào lúc ấy đều chung cách suy nghĩ ấy cho dù mỗi người lo âu mỗi cách, và dù hoàn cảnh có khác biệt nhau! Cho đến sau này nhiều năm, Ba tôi vẫn giữ niềm ân hận, ray rứt trong lòng về sự ở lại, những điều trải qua của gia đình ông Đại Tá Toàn mà ông luôn thấy mình có trách nhiệm. Cho đến lúc gặp lại người bạn cũ từ trại cải tạo trở về.
Ông Đại tá và gia đình đã ở lại ĐN, không di tản theo đoàn quân thất trận dù cho đến lúc cuối cùng của ĐN, ông cũng đủ sức lo một chỗ an toàn cho cả gia đình ông trên chuyến tàu Trường Thành còn neo ở Cảng ĐN khi Quân giải phóng tiến vào. Để an toàn trong cơn biến loạn ấy, ông đưa vợ con về nhà tôi ở từ tối ngày 27/3 cho đến 3,4 /4 mới trở về nhà sau khi đã đi đăng ký tại UB quân quản.
Tan nát, chỉ có thể nói đến tận cùng của ý nghĩa tan nát sau khi ông Đại tá lên đường đi học tập cải tạo với lời hứa hẹn chỉ tập trung học trong vòng 15 ngày trở lại. Năm đầu tiên, gia đình ông còn được ở trong khu gia binh cũ. Đối phó với cái ăn, cái mặc của một gia đình lính không nhiều của ăn của để và không quen xoay xở, chạy chợ là vô cùng vất vả, tối tăm. Các con phải bỏ học gần hết do cha ở cấp bậc ấy và được liệt vào loại có nợ máu. Mô Phật, lạy Chúa, tôi biết cả gia đình này chưa từng dám cắt cổ một con gà, bản thân ông học hết trường này đến trường khác, máu me nào mà nợ. Nhưng thôi, trong một nghĩa nào đó của người thắng trận, tham gia, tiếp tay cho quân đội Nguỵ là đã vay nợ hay dây nợ rồi! Thời gian này gia đình tôi chỉ biết lui tới, động viên và đau khổ nhìn họ ngày càng khó khăn, bế tắc.
Sang đến năm thứ hai, khu gia binh này được trưng dụng, có lẽ để làm nhà ở cho đoàn quân vào tiếp thu, xây dựng xã hội mới. Gia đình ông Đại tá có tên đi Kinh Tế Mới đầu tiên của Đà Nẵng. Và một buổi chiều sập tối cả gia đình cùng một số hoàn cảnh tương tự được bỏ xuống mãnh rừng hoang vu như chưa hề có bóng người ở xa cách hẳn xã hội loài người, sau này đặt tên là Khu KTM Khuê Ngọc Điền! Lương ăn được phát cho 30 ngày gạo, vài chiếc rựa ... không nhà, không điều kiện sống mà tất cả phải tự làm lấy. Tan nát, tan nát, còn chữ nào hơn không khi một cậu con trai sau một thời gian lao động bị nhiễm trùng uốn ván, không phương tiện chạy chữa đã chết. Cô gái đến tuổi cập kê, đẹp như Đức Mẹ ngày xưa đã lấy một chàng thợ mộc làng cho xong một đời. Nhưng cũng không xong, đẻ hai đứa con, chàng thợ mộc rượu chè, đổ đốn, cô gái trẻ một mình vác hai con về mẹ dù khó khăn cùng khó. Những người con khác làm rẫy kiếm sống cho qua kiếp người vẫn hy vọng bố về. (Những chuyện này được kể khi tôi gặp lại năm 1991). Gia đình tôi biệt tin, mất liên lạc nhiều năm đúng vào giai đoạn cả nước khổ lo chuyện áo cơm!
Năm 1991, tôi chuyển về TNXP xây dựng kinh tế, đưa quân lên Buôn Mê Thuộc xây mấy cái Kho Bạc cho Nhà nước, tôi vẫn cố tâm tìm cho được gia đình ông Đại tá đang ở đâu đó vùng này. Thời may, anh thợ mộc (chồng cô con gái như Đức Mẹ ấy, lúc ấy vẫn còn sống với nhau) lại xin vào làm cho công trình. Lân la dò mãi tôi tìm được gia đình ấy, lúc bấy giờ nhờ phong trào khai khẩn làm cây cà phê, anh con trai đầu và bà mẹ khuê các năm xưa kịp làm được chục hecta cà phê, cuộc sống bắt đầu khá lên. Gặp nhau chỉ có nước mắt, không lời than vãn, không trách cứ ai, họ làm và chờ ngày ông Đại tá ra tù.
Ba năm sau, tôi gặp lại ông Đại tá ngày nào. Già, gầy nhưng hình như có điều gì đó tan vỡ trong ông? Chuyện trò thăm hỏi người xa, người gần, người còn, người mất nhưng tuyệt nhiên không nghe ông nói, than vãn về giai đoạn học tập cải tạo của ông. Gần một năm trở về, vốn ít nói, ông lại càng thêm im lặng để hiểu được ông và gia đình phải sống thế nào và tương lai nào chờ đón gia đình ông trong xã hội này! Ông hỏi tôi giờ này ông còn làm được gì, và cười buồn yên phận người nông dân.
Hai năm sau ngày ông cựu Đại tá trở về, gia đình tôi vui mừng đón người bạn cũ đầy tang thương tại nhà tôi ở Đà Nẵng. Cùng đi có cậu con trai đầu, năm ấy đã 40 tuổi nhưng nhất quyết không chịu lập gia đình. Nhỏ hơn tôi hai tuổi, nhưng trông cậu già hơn tôi đến 10 tuổi. Lầm lì, không cởi mở, không hiểu có oán trách gì Ba tôi không, nhưng cậu gần như thiếu thiện cảm mọi chuyện cho dù Ba tôi đã rất cố gắng chuyện trò, hỏi han. Riêng với tôi, có thể những giọt nước mắt cùng nhau ngày gặp lại ở Daklak cũng làm cậu phần nào thông cảm nên cậu nói nhờ tôi nói với Ba tôi có lời khuyên Ba cậu (ông Cựu Đại tá) chấp nhận đi Mỹ theo diện H.O. Mà ông còn rất phân vân ! Chưa biết phải nói chuyện với Ba tôi thế nào vì tôi vẫn là thằng con mà Ba tôi không mấy tin cậy về "tinh thần CM", nếu không muốn nói là luôn cảnh giác với những suy nghĩ đáng ngờ, không đủ lòng tin cuộc CM XHCN của tôi, thì sau ba, bốn hôm sau khi ở chơi thăm viếng mọi người, cha con ông Cựu Đại tá chuẩn bị hôm sau về lại Daklac.
Tối hôm ấy, ông mời Ba tôi và tôi ngồi nói chuyện. Có lẽ ông nghĩ tôi bây giờ đã đủ lớn, có tham gia công tác xã hội, nên cho ngồi dự thính. Nhiều tâm sự được nói ra và lần đầu tiên ông hé mở cho chúng tôi biết những ngày trong trại cải tạo của ông và bạn bè. Chỉ là nước mắt nuốt ngược vào trong khi những người tù không được xem là người. Họ đã cố gắng đứng vững với một tinh thần cam chịu vô bờ bến để còn mong ngày trở về gặp được vợ con! Cuối cùng, ông nói (đại ý): hôm nay ông muốn gặp lại Ba tôi, người đã có lời khuyên ông ở lại ngày nào. Ông không chút nào oán trách Ba tôi hay bất cứ ai vì ông tin sự khổ nạn Chúa bắt ông phải gánh chịu cho cuộc sống trước đây của ông, nhưng ông quá thương các con và gia đình nên giờ đây ông muốn Ba tôi trả lời với ông là Ông và gia đình ông nên đi hay ở lại.
Giờ đây gia đình ông có vài chục hecta cà phê. Cuộc sống bắt đầu đi vào ổn định, nhưng hơn ai hết ông hiểu con người không chỉ cần có cuộc sống no đủ, sung túc, mà họ cần một tương lai, cần sự bình đẳng giữa quá khứ Nguỵ quân với người Công Dân hiện tại. Có được hay không ông cần Ba tôi nói cho ông là ông nên ở lại hay làm thủ tục đi H.O để cùng gia đình ra đi!
Nước mắt ở một người như Ba tôi thật là hiếm có, vậy mà hôm ấy, nước mắt ròng ròng Ba tôi nói Tôi có lỗi với Bác, với các cháu do sự thiếu hiểu biết của tôi. Tôi có ngờ đâu hôm nay Bác buộc Tôi phải nhìn lại mình, nhìn lại niềm tin mà mình đã bỏ cả tuổi thanh xuân, cả gia đình mình để hy vọng một nước Việt Nam tươi sáng, hùng cường. Tôi đã hy vọng, thất vọng và rồi giờ đây tôi đã rất muốn quên hết cho qua ngày tháng. Tôi cũng chờ mong sự thay đổi, nhưng tôi có biết đến bao giờ để nói Bác cùng chờ với tôi. Tận đáy lòng mình tôi mong bác ở lại cùng tôi, cùng dân tộc mình; nhưng điều tôi phải khuyên Bác bây giờ là Bác hãy ra đi nếu có thể! Hai người đàn ông luống tuổi cầm tay nhau rơi nước mắt. Hai mươi mốt năm sau vẫn câu hỏi ấy mà sao xé lòng đến vậy! Đi hay ở? Khoảng cách nào sâu thẳm đến vậy mà bao nhiêu năm vẫn cứ khoét sâu. Lòng người sao yên khi quá nhiều điều làm chia xa đến vậy!
Hai năm sau (năm 1988), chúng tôi được tin cả gia đình ông Cựu Đai tá đã ra đi theo diện H.O. Rồi lại bặt tin nhau lâu lâu, cho đến khi Ba tôi qua đời. Có dịp ông hỏi Tôi, con đi Mỹ như vậy có gặp hay có tin tức gì về nhà Bác Toàn không? Tôi nói ông không dễ đâu Ba ạ. Nước Mỹ to lớn thế kia, người như bác Toàn lại muốn yên lặng, không xuất hiện, không ồn ào thì khó hỏi ra. Tình thật tôi không muốn Ba tôi thêm buồn khi biết thêm đời sống ở Mỹ của họ. Tôi có dò hỏi, liên lạc nhưng sự việc là thế này.
Một lần gặp người quen cũ ở cùng xóm cho tôi số ĐT liên lạc cùng gia đình Bác Toàn. Qua người quen này, tôi biết được ông sông yên ổn ở Virginia gần Washington, có căn nhà nhỏ, sống bằng tiền hưu bổng. Các con ông đều ở riêng, ổn định không giàu có gì và bằng lòng cuộc sống. Một lần, trên đường đi, tôi ĐT vào số ĐT nhà ông, ông trả lời, vui mừng hỏi thăm Ba tôi và những người quen biết. Cuộc ĐT hơn 30' nhưng ông không hề có ý mời tôi đến thăm nhà. Khi Tôi bảo sẽ đến Washington và có thể tìm đến thăm vợ chồng ông. Ông ngập ngừng rồi bảo thời gian đó ông bà đi khỏi không có nhà! Hơi buồn nhưng tôi hiểu những lo ngại của người Việt nước ngoài khi có người đang công tác trong nước đến chơi nhà. Họ sợ những phiền toái mà Cộng đồng người Việt truy chụp họ khi có nhiều mối giao du với người trong nước. Nên thôi. Tôi không còn ý mong muốn gặp lại họ dù lòng rất buồn.
Một dịp khác, khi đến Boston (Massachusett), biết cậu con đầu của ông Toàn ở đây, tôi tìm đến gặp. Rồi lại thêm buồn vì khi chuyện trò, cậu em này cứ luôn miệng hỏi tôi nhận nhiệm vụ gì của VC để đến Mỹ và hỏi tôi có nhiều tiền do tham ô, tham nhũng gì không? Thì ra theo cách tuyên truyền của các tổ chức chống cộng hải ngoại là hầu hết người Việt trong nước đi ra là có nhận nhiệm vụ (như là gián điệp hay tuyên truyền ...). Còn lại, người có tiền đi ra nước ngoài phải là cán bộ cấp cao biết tham ô, tham nhũng!
Cái gì, điều gì đã khiến người Việt với nhau khó nhìn nhận nhau trong thiện chí. Khoảng cách nào đã làm cho tình thân giữa chúng tôi dẫn đến tình trạng hôm nay? Hỏi, lòng nặng trĩu, ngàn câu trả lời nhưng tôi thấy giữa người Việt chúng ta không còn lòng thành thật với nhau, nghi kỵ, sự dối trá đã mài mòn, giết chết tất cả. Cho nên làm sao nói cho Ba tôi hiểu được điều này, chỉ làm ông thêm buồn mà thôi. Hơn nữa ông đã già rồi, không còn đủ thời gian hay sức lực để làm điều gì khác cái ông đã tin yêu. Cho dù tôi biết im lặng trong trường hợp này cũng là sự dối trá. Đành vậy.
(Viết trong dịp 39 năm ước mơ hoà giải, hoà hợp dân tộc)
1/5/2015
vanthoai
member
REF: 715223
05/02/2017
Nói về hòa giải,hòa hợp dân tộc tôi có một suy nghĩ thô thiển như sau:
Muốn hòa giải,hòa hợp dân tộc,trước tiên ta phải hòa hợp lá cờ tố quốc trước,bỡi vì hiện tại dường như hai bên ,Cộng Sản Bắc Việt
và VNCH ,đang xem nhau là kẻ thù không đội trời chung.Bắt VNCH phải đứng cúi đầu
dưới lá cờ búa liềm và lá cờ đỏ sao vàng là không thể.Ngược lại bắt CSBV cúi đầu
dưới lá cờ vàng ba sọc đỏ là chuyện hoang đường.
Ý kiến của tôi là vậy,các bạn nghĩ sao?
Thân mến
Là con cái của Ngụy Dân và Ngụy Quyền, tôi không cho phép mình tranh cãi ở đây vì tôi không thích ngày 30 tháng tư - 1975.
Đó là một VẾT THẸO khó quên !
. Dĩ nhiên.
Cuối năm 1979, tôi nhốn nháo cùng mẹ và các em chạy như đàn vịt qua đất Pháp và đau lòng !
Một kẻ dân Ả Rập ở trường học đã tháu cáy mỉa mai :
- Mày sang đây gặm bánh mì của Tây, không thấy NHỤC hay sao ?
Hahaha ! Hứ !
Ngày ấy còn quá trẻ nên tôi nông nỗi lắm và hắn và tôi đánh nhau u đầu .
Sau trận ấu đả ấy, chúng tôi ngồi lại với nhau và hoà hoãn để có thể HIỂU NHAU .
Thằng ' bạn ' người Châu Phi ấy hỏi :
- Mày qua đây để LÀM GÌ ?
- Vì tao đói khát như mày !
Nó, thằng 29 tuổi ngừng ly bia xoa ngón tay lên cục u trên trán thằng Mít và tôi cũng bắt chước nó, xoa tay lên cục u của Nó . Hai chúng tôi hiểu nhau .
Cái kẻ đã gây thảm não của xứ Algérie và VN không phải là chúng mình . Hắn mang tên Thực Dân !
Thực Dân là ai ?
Hai con mắt xanh của màu biểu trừng mắt ngó thằng Mít :
- Hãy kể chuyện quê hương của mày, nói cho tao nghe, tụi đế quốc Mỹ đã xâm chiếm xứ mày ra sao ? Thế Nào ? Và HCM là AI ?
À ra THẾ ! Té ra con đường tranh đấu của HCM rất nổi tiếng .
Thời gian có câu TRẢ LỜI .
.
ndangsonfr
member
REF: 715230
05/02/2017
.
CÂU TRẢ LỜI SAU 42 LẦN 30 THÁNG TƯ.
------------------------------------
.
Tuấn KHANH là ai ?
Người Buôn Gió Bùi Thanh Hiếu - Điếu Cày là ai ?
Tiểu mỹ Linh , Mẹ NẤM và những kẻ đang tranh đấu là AI ?
....
ndangsonfr
member
REF: 715231
05/02/2017
.
Giả Thuyết :
-----------------------------------
Theo tôi biết là hiện trạng có đến 3 người nhạc sĩ mang tên TK .
Một TK là tác giả có bản nhạc rất nổi tiếng là bài Chiếc Lá Cuối Cùng .
Một TK ở đất trung nam đất pháp và ảo dạng dựa tên
Một TK còn trẻ , mặt tròn quay đã có thời là ký giả và viét ở báo Tuổi Trẻ bên thành phố bị đổi tên và có những lần rất KHỦNG , rất CHOÁNG ở cái ghế nóng của sân quay TV .
.
Đối tượng TK thứ nhất là nhạc sĩ cùng thời với cha của tôi .
TK thứ hai là kẻ đã bị tôi lật Mặt Nạ khi giả hưu .
Tuấn Khanh mới toanh ở SG mới chính là đối tượng mà tôi đang TÌM HIỂU qua nhiều cách ở Mạng Xã Hội .
Nàng nhà tôi là một trong những fan của TK mới này .
Tôi tò mò hỏi nàng : Hắn là AI ?
- Mèng ơi ! Hắn rất nổi tiếng khi mở đài TV 4 !
Vì ít khi xem TV , tôi hỏi nàng : Sao cưng biết gã này , bb ?
Nàng nguýt dài, nàng ấm ớ : Mở Youtube thi anh biết hắn là AI .
Sau đó vào NET< ĐỌC từ các phía . Đọc xong? THẤY thấm VÀ NGẪM NGHĨ - Thắc mắc :
Hắn là ai và AI đã Chống Lưng cho hắn ? Và tại sao với tinh thần rất PHẢN ĐỘNG của hắn, hắn không bị lũ nắm quyền sờ GÁY như bao người chống đối khác ?
< Hắn không phải là một Bloger tên ký hiệu là Người Buôn Gió, thằng nhóc từ HN đã được học bổng để thoát qua bên Đức để viết 14 đoạn về thằng Dê Tế Thần trên là TXT ?
Bùi Xuân Hiếu là kẻ côn đồ du đãng hơn hắn và ít học hơn hắn - Tuấn Khanh Nhạc Sĩ còn ở lại VN .
Năm qua, BXH - Người Buôn gió đã hờn lẫy với tôi - Thằng Quét Rác khi tôi hỏi hắn giữa khuya Paris :
- Em đã ăn bao nhiêu tiền của thằng quan Chồn Lùi TXT - em để bênh vực nó ở các bài viết trên mạng ?
.
.
.
quenvoinho
member
REF: 715232
05/02/2017
Muốn hòa giải dân tộc trước nhất phải đồng nhất 1 thể chế hợp với lòng dân.
Tôi ko cần biết lá cờ màu sắc ra sao, mang ý nghĩa gì, tôi chỉ cần sống dưới là cờ
mang tự do, no ấm đến cho tôi ... 1 người dân.
ndangsonfr
member
REF: 715233
05/02/2017
.
Nhắn JD.
Hãy từ tốn khi tôi viết xong bài .
đs.fr
.
ndangsonfr
member
REF: 715234
05/02/2017
.
Giả Thuyết :
-----------------------------------
Theo tôi biết là hiện trạng có đến 3 người nhạc sĩ mang tên TK .
Một TK là tác giả có bản nhạc rất nổi tiếng là bài Chiếc Lá Cuối Cùng .
Một TK ở đất trung nam đất pháp và ảo dạng dựa tên
Một TK còn trẻ , mặt tròn quay đã có thời là ký giả và viết ở báo Tuổi Trẻ bên thành phố bị đổi tên và có những lần rất KHỦNG , rất CHOÁNG ở cái ghế nóng của sân quay TV .
.
Đối tượng TK thứ nhất là nhạc sĩ cùng thời với cha của tôi .
TK thứ hai là kẻ đã bị tôi lật Mặt Nạ khi giả hưu .
Tuấn Khanh mới toanh ở SG mới chính là đối tượng mà tôi đang TÌM HIỂU qua nhiều cách ở Mạng Xã Hội .
Nàng nhà tôi là một trong những fan của TK mới này .
Tôi tò mò hỏi nàng : Hắn là AI ?
- Mèng ơi ! Hắn rất nổi tiếng khi mở đài TV 4 !
Vì ít khi xem TV , tôi hỏi nàng : Sao cưng biết gã này , bb ?
Nàng nguýt dài, nàng ấm ớ : Mở Youtube thi anh biết hắn là AI .
Sau đó vào NET< ĐỌC từ các phía . Đọc xong? THẤY thấm VÀ NGẪM NGHĨ - Thắc mắc :
Hắn là ai và AI đã Chống Lưng cho hắn ? Và tại sao với tinh thần rất PHẢN ĐỘNG của hắn, hắn không bị lũ nắm quyền sờ GÁY như bao người chống đối khác ?
< Hắn không phải là một Bloger tên ký hiệu là Người Buôn Gió, thằng nhóc từ HN đã được học bổng để thoát qua bên Đức để viết 14 đoạn về thằng Dê Tế Thần trên là TXT ?
Bùi Xuân Hiếu là kẻ côn đồ du đãng hơn hắn và ít học hơn hắn - Tuấn Khanh Nhạc Sĩ còn ở lại VN .
Năm qua, BXH - Người Buôn gió đã hờn lẫy với tôi - Thằng Quét Rác - khi tôi hỏi hắn giữa khuya Paris :
- Em đã ăn bao nhiêu tiền của thằng quan Chồn Lùi TXT - em để bênh vực nó ở các bài viết trên mạng ?
Đó là chuyện đã qua .
Bây giờ là chuyện của Tuấn Khanh số 3.
.
ndangsonfr
member
REF: 715235
05/02/2017
. Tuấn KHANH ( 3 )
...
Là nhà báo, là kẻ có Tri Thức nên TK số 3 viết rất có chiều sâu và làm đau lòng những kẻ Cầm Quyền ở VN :
'' < Và trong một ngày ăn mừng “đại lễ” của nhà nước Việt Nam, tôi chợt nhớ đến viên cán bộ cai tù vô danh ấy. Tôi tự hỏi, ông ta sẽ đứng đâu giữa lằn ranh ngày 30/4 mỗi năm ấy? <
.
quenvoinho
member
REF: 715236
05/02/2017
nhắn anh DangSon, anh cứ viết
jd đang nói góp ý với anh VanThoai như 1 ý nguyện của 1 người dân.
ndangsonfr
member
REF: 715237
05/02/2017
.
JD !
( Anh YÊU CẦU EM một điều rất NHỎ : Tác giả Văn Thoại là người TRẦM TĨNH - và em JD - Em cứ việc góp ý theo Chủ Kiến riêng của em nhưng anh xin em hãy đừng cắt DỨT điều anh đang Viết ).
Anh xin em đừng làm anh MẤT THÌ GIỜ !
đs.fr
..
quenvoinho
member
REF: 715238
05/02/2017
Anh DangDSon,
anh vô duyên đến mức lạ lùng.
ai muốn góp ý đều phải chờ anh viết cho hết à
xin anh suy nghĩ lại lời anh vừa nói
ANh đừng mất thời gian qúy báo nhắn cho jd nữa
cảm ơn anh
ndangsonfr
member
REF: 715239
05/02/2017
.
Tt <
----
. Tuấn KHANH ( 3 )
...
Là nhà báo, là kẻ có Tri Thức nên TK số 3 viết rất có chiều sâu và làm đau lòng những kẻ Cầm Quyền ở VN :
'' < Và trong một ngày ăn mừng “đại lễ” của nhà nước Việt Nam, tôi chợt nhớ đến viên cán bộ cai tù vô danh ấy. Tôi tự hỏi, ông ta sẽ đứng đâu giữa lằn ranh ngày 30/4 mỗi năm ấy? <
Tâm Thức không còn nằm ở cái mức độ kỷ niệm của 30 tháng Tư năm nào .
Tâm Thức không hẳn là chỉ kéo nhau cầm cờ quạt xuống đường mỗi lần 30 tháng Tư .
KHÔNG CẦN BIẾT cái tên NS Tuấn Khanh ấy là ai ! Ông ta chỉ là một kẻ trong muôn triệu người biết thế nào là Thân Phận và Nỗi đau sẽ vùng lên .
đs.fr
.
ndangsonfr
member
REF: 715240
05/02/2017
.
Lời cuối cho JD :
-------
Nghĩ em là kẻ có tâm và Học Thức, anh không chấp nhận chữ Vô duyên của em .
Và em cứ xem anh là kẻ đối nghịch với em . Anh không nề hà . Anh quen rồi . Em trai .
Hôm nay không phải là ngày Quốc Hận 30.04- Em vào đây để LÀM GÌ với cung cách viết Góp Ý của Em - Em Là AI ?
đs.fr
ndangsonfr
member
REF: 715241
05/02/2017
.
JD-
Ở bên Mỹ đã lâu, anh nghĩ là em hãy đọc lại cách dùng ngữ phạm của em .
Ta có thể kiêu hãnh là người VN, chứ ?
đs .fr
Ps :
( JD mở chủ đề mới đi - Anh sẽ hầu em ..... )
.
huutrinon
member
REF: 715247
05/02/2017
À ra thế, "...Khanh Nguyễn là bút danh khác của nhạc sĩ Nguyễn Tuấn Khanh", trích RC...
RC có tài liệu nào dẫn chứng chính xác khg ? Hay RC chỉ là 1 trong những người biết những tin đặc biệt ở... vòng trong ? Fót lên tài liệu cụ thể, cho các bạn khác coi với đi, RC... Thần HU thì, hơi tin RC rồi đó vì Nguyễn Tuấn Khanh,chỉ xoay lại là có 1 bút hiệu khác liền, Khanh Nguyễn...(Nhớ có tài liệu cụ thể,fót lên cho bà con, cô bác xem nhe RC,thần HU cũng muốn biết...)
@ Nói với ĐS,
ĐS cũng còn mang 'TÂM động' đó đi cùng khắp !... JD nó đúng đó chớ,và nó fẩn nộ với Sơn 1 cách có chừng mực,lịch sự đó chớ !?... HU đã nói với ĐS rồi,ĐS chậm chạp lắm... Đợi Sơn rặn ra được mấy chữ,người ta bỏ dìa nhà hết trơn hết trọi... Và cũng vì khi rặn ra được mấy chữ,cũng khg có ý gì hay ho,nên người khác nói lâu là vậy đó ! Vì nếu có ý gì hay,lạ, họ cũng bỏ thời giờ chờ đợi,để nghe !...
ĐS đang ở vị thế của 1 người như vậy rồi, cố gắng vẫy vùng, ra điệu bộ thế nào đi nữa thì ĐS vẫn là 1 kẻ xoàng xoàng(tầm thường) mà thôi! Chưa có 'chiều sâu của nhà báo, nhà Tri Thức,TK số 3' của ĐS được đâu !
Lại fải nhắn ĐS rằng,thần HU khg fải đang ra sức ĐẤU(bạt tay) dzì ĐS hết, mà chỉ nói lên SỰ VIỆC, như là 1 cái gì đó nó fải như vậy ,như vậy...
Trên chặng đường dài của cuộc Sống,các bậc Thầy thường nhắn nhủ : 'fải tự hiểu mình' là vậy đó (ĐS thì về điều này,còn rất khiếm khuyết... ĐS còn lơ lững trên mây !)...
Muốn tình trạng đó,có thể được chuyển đổi,fải cố gắng nổ lực 'tự hiểu mình'... Thần HU sẽ fân tách về nhạc sĩ Tuấn Khanh,về người làm ăn Nguyễn Trung Dân của ĐS,của RC... sau,cho nghe... 88 cho wa ngày !
phuongtimhoang
member
REF: 715248
05/02/2017
Thôi nha cho em xin cả làng !
Có đánh nhau thì đánh với vịt cộng chớ
Sao phe ta lại đánh phe ta
Chỉ là hiểu lầm thôi
Tự nhiên người lớn hóa thành con nít hết trọi
Diễn đàn này như bị khuôn ấy
Đến ông JD ngoan hiền nhất xóm
Bông dưng cũng biết phản khán lại
Yêu cầu ông OTOTOT đốt phông lông
Để ai nấy dẹp cái tôi dùm !
Rồi người nào về vị trí nấy đi ạ !
Cấp cấp như mệnh lệnh
huutrinon
member
REF: 715257
05/03/2017
@ bà 8 Cà chua,
°..Cấp cấp như mệnh lệnh...°, hả bà 8 Cà chua ??... Bà mệnh lệnh cho ai ?... Bà cứ tiếp tục nói kiểu đó,có mặt thần HU là... thần nhào dzô, ôm bà dzật(vật) té nhào nhe(thần HU biết dzõ ru-đô(judo) ) ... Bà cứ ở yên đó,khg nhúc nhích,cục cựa dzì hết, nghe người lớn nói chiện...
@ ĐS (mét nước,chỉ đường),
Sơn còn tham,sân, si nhiều wá,nên mê muội,khg thấy rõ chiện dzì hết ! Nghe lời thần HU, tu Tâm,dưỡng tánh lại,thì mọi việc sẽ đâu vào đó ! Rồi thì ĐS sẽ thấy sao tự nhiên mình lại 'thông minh' hơn lúc trước nhiều ! Thật ra ,'thông minh' chỉ là 'thấy rõ' mọi chiện,khg fải lo tích lũy cho nhiều thông tin,nhiều bằng cấp, là thông minh hơn người đâu ! Muốn thấy rõ mọi chuyện, tất nhiên cần trầm tĩnh,và lo nghiên cứu, 'tự hiểu mình'... ĐS có biết chiện Lục tổ Huệ Năng và cái fướn động khg ?...
Tắc số 29: Không phải gió không phải phướn (Phi phong phi phan)[1].
Bản tắc:
Nhân một hôm cây sát phan (cây cờ hiệu) ở ngôi chùa nơi Lục Tổ dự pháp tòa (nghe giảng kinh) bay tung trong gió...Có 2 vị tăng thấy thế, một người mới bảo:
-Phướn động.
Người kia cãi:
-Gió động chứ!
Lời qua tiếng lại, không ai chịu ai. Thấy thế, Lục Tổ mới bảo:
-Xem kìa, không phải gió động, cũng không phải phướn động. Chỉ có cái TÂM của 2 thầy (nhân giả) động mà thôi.
Bình Xướng:
Vô môn nói rằng:
Không phải gió động, không phải phướn động. Ngay cả cái TÂM (của Lục Tổ và những ai ngộ đạo, LND) cũng chẳng động nốt. Thế thì, Lục Tổ nhìn ở đâu vậy? (Phải nhìn ở đâu để rõ diện mục của Lục Tổ?) Nếu có người nào nghĩ được thấu suốt điểm này, hợp nhất với ý kiến của Lục Tổ, thì có lẽ sẽ hiểu rằng 2 vị tăng như người đi mua sắt mà bắt được vàng. Dù vậy vì Lục Tổ (quá tử tế nên) không nhịn cười được...thành ra,làm như ông là một kẻ đang diễn màn kịch vụng về...
Bàn và mách nước cho ĐS về chiện JD chen vô,trong lúc ĐS viết nữa chừng,làm ĐS mất thời giờ !
ĐS viết được 2-3 hàng,fót lên xí chỗ, vì còn fải viết nữa, chưa hết ý mà !...JD nhảy dzô,góp ý về chiện khác... ĐS đùng đùng nổi giận,trách JD làm anh ta mất thời giờ ! JD cũng nổi dóa, fản hồi là...tại sao ĐS đòi hỏi fải được ưu tiên số 1 ?? (về điểm này JD hoàn toàn có lý...ĐS khg thể đòi hỏi đấm đông fải fục tùng cá nhân mình,mà thường thường thì cá nhân fải ép mình theo đám đông...)
Nhưng thật ra, ĐS cũng có nổi khổ tâm của anh ta !... Anh ta muốn viết nhiều,nhưng khả năng bàn fím lại chậm chạp... DĐ NCD lại hạn chế thời gian dành cho mỗi cá nhân tham gia trên DĐ... Các bạn viết dài,ở lâu trong khung editor của DĐ,đến khi bầm nút fót, sẽ khg fót được ,bị error (fải dzậy khg, ĐS ?)!... Nên ĐS thường viết 2-3 hàng rồi fót lên xí chỗ (và khg muốn ai xen vô, làm dòng tư tưởng của mình bị gián đoạn, như trường hợp của JD chẳng hạn ! Trong DĐ này,ĐS có bạn tri kỷ 'xí chỗ' là AHN,anh này lâu lắm rồi,khg thấy xuất hiện ?)
Giúp nước (cờ tướng,nghe nói ĐS cao cờ lắm,fải khg ? Áp dụng toàn binh fáp Tôn Tẩn vào những trận cờ tướng !? )
(Thần HU đã chỉ fương fáp này 1 lần rồi, AHN đã hiểu...) Khi bị system chặn lại,khg cho fót, ĐS fải hiển nhiện hóa(mettre en evidence) đoạn mà ĐS đã viết, rồi Ctrl+C (tức là copier đoạn văn đã viết đó vô Clipboard), rồi đi ngược trở lại trước (bằng nút ← (fía trên bên trái)) tới chỗ đầu (như mình muốn bắt đàu góp ý). Rồi bắt đầu trở lại, đi tới trước, đến chỗ khung editor, rồi Ctrl+V (tức coller đoạn văn mình đã copier vô Clipboard hồi nảy...), rồi thì fót đi, là ok salem ...
- Trường hợp coi instruction trên mà khg hiểu dzì hết thì...lấy 1 editor khác (Wordpad chẳng hạn), vết góp ý vào đó (muốn viết bao lâu,dài bao nhiêu trang cũng được)... Xong rồi thì fải hiển nhiên hóa (mettre en evidence) đoạn văn vừa viết và bấm nút "Ctrl+C"... Vô chỗ góp ý, rồi Ctrl+V, sẽ hiện lên đoạn văn mình đã viết bên Wordpad,rồi fót đi, là sẽ khg có vấn đề bị error vì thời gian viết lâu...
- Trường hợp khg hiểu dzì ráo trọi với những instructions ở trên,thì bắt buộc ĐS fải trở về fương fáp 'xí chỗ', như đã làm từ trước đến nay, và chuẫn bị tinh thần... gây lộn với những ai dám cắt đứt dòng tư tưởng của ĐS (như với B&W...)
Copier, coller...
ndangsonfr
member
REF: 715258
05/03/2017
<***
Nhắn nhỏ với Hưu :
Anh khuyên em H là tránh tạm ở Chủ Đề này trong vòng 15 phút để anh viết cho chị PTH của em .
( Trong vòng 15 phút ấy , em có thì giờ gửi vào địa chỉ Mail của anh cái ảnh chân dung và chữ VIẾT TAY của em - Và anh sẽ trả lời em H sau bài viết ở 30 tháng 4 của chị PTH của em . )
đs.fr
...
ndangsonfr
member
REF: 715259
05/03/2017
.0
Thư Minh Bạch đến em PTH :
- Em VIẾT trong nỗi PHẨN NỘ :
'...
Thôi nha cho em xin cả làng !
Có đánh nhau thì đánh với vịt cộng chớ
Sao phe ta lại đánh phe ta
Chỉ là hiểu lầm thôi
Tự nhiên người lớn hóa thành con nít hết trọi
Diễn đàn này như bị khuôn ấy
Đến ông JD ngoan hiền nhất xóm
Bông dưng cũng biết phản khán lại
Yêu cầu ông OTOTOT đốt phông lông
Để ai nấy dẹp cái tôi dùm !
Rồi người nào về vị trí nấy đi ạ !
Cấp cấp như mệnh lệnh .
PTH .
2. Đề và TÀI .
-----------------------------------------
Anh thành thực xin lỗi em PTH ở đây .
Anh xin em hãy đọc lại những gì em đã viết khi bực dọc .Và anh HIỂU em .
Em đang ở bên xứ Mỹ và em thù ghét CS - Phải KHÔNG ?
30 tháng tư là một Chủ Đề của em - Vậy mà ... ( Rụng ÂM ! )
Ở câu viết trên của em , em đã nhắc đến vài tên của vài NHÂN VẬT ở đây .
PTH !
Với em - Ai là con nít ở đây ? Em- Gã Thầy của anh hay là anh và vài kẻ khác với vài cái nicks Ảo ?
PTH !
Anh báo cáo với em gái là anh KHÔNG LÀ TRẺ NÍT !
Và anh KHÔNG CUồNG PHÁP , cuồng Mỹ và không là Dư Luận Viên hoặc là CAM như vài kẻ nào đó đang CUồNG và Mất Gốc !
Anh chỉ là kẻ rất Hạ Cấp ! Khi đang quét RÁC hôi thối , anh thấy những con Giòi : < Chúng !
CHÚNG LÀ AI ?
Mở rõ đôi mắt thì THẤY CHÚNG đang ở bên cạnh chúng ta .
ct...
ndangsonfr
member
REF: 715263
05/03/2017
.
Giòi và phân chất loại GIÒI .
-------------------------------------------------
.
Ở trên mặt rác khi mở thùng rác, ta chưa thể thấy Giòi từ mùi hôi thối .
Khi tò mò, lật tận cùng đáy rác thì hiển nhiên ta phải thấy GIÒI đang cựa quậy .
Đừng chạm tay vào CHÚNG ! Hôi lắm và đáng KINH TỞM !
2.
Chuyện hậu 30 tháng tư vào những năm sau 2000 < 2017 - tháng tư :
Thời Inrernet , lũ giòi biến hóa tinh vi hơn ở chức vị Trí Ngủ và Trí Thức :
Chúng giỏi về máy tính và kiểu Biến Hóa !
Chúng có thể mầy mò vào PC và PHÁ PHÁCH kiểu Siêu Nhiên .
Em hãy cẩn thận khi thù ghét Chúng .
đs .fr
...
....
ndangsonfr
member
REF: 715265
05/03/2017
.
Bây giờ anh viết cho một con Giòi khác :
-
ndangsonfr
member
REF: 715266
05/03/2017
.
ĐẲNG CẤP ......
( Ủ PHÂN thành Giòi )
-------------------
Ở chữ GIÒI này, anh không làm FIỀN EM PTH nữa.
Vì loài GIÒI sau ngày 30 tháng 4- 1975 đã KHÔNG BIẾT ĐỌC và H I Ể U .
Nếu Giòi biết đọc, anh sẽ đốt lửa .
đs.fr
.
ct tập 11 .
huutrinon
member
REF: 715273
05/03/2017
"...Thôi rồi, nhiệm vụ khó chu toàn,lòng bổng thấy nao nao...", Thanh Nga hát dzậy trong vỡ tuồng "Tiếng trống Mê Linh"...
ĐS ,nó kêu thần HU 1 hồi bằng 'Thầy',1 hồi bằng 'em',1 lúc bằng 'nhỏ', cuối cùng, nó ám chỉ nhiều người (trong đó chắc chắn có HU) là giòi ??
Vậy mà thần HU nói nó bị dao động ,thì nó nói : "đâu có, đâu có đâu" !
Mình nói chiện ,trao đổi wa lại chơi cho dzui, wa ngày giờ, đâu fân cao thấp dzì đâu (dĩ nhiên là trình độ của các thành viên trong DĐ này,khg có ai bằng ĐS hết,gần gần bằng thôi !? ), mà ĐS lại fùng mang trợn má như dzậy !?
Thái độ giận dữ,bất bình thường như dzậy,thần HU chưa từng thấy ai có trong DĐ rác này !(ngay cả thằng Kim khờ ! Mình nói nó là Kim khờ,chớ hình như nó có bằng cấp tiến sĩ cỡ cỡ như ĐS mà há ?? nhưng mà chắc chắn ,nó khg có trình độ bằng ĐS đâu !)
Hình như ĐS đang bị mê sảng !? Monsieur, est ce que c'est grave ? On vous porte à l'hôpital, service urgences ??
ndangsonfr
member
REF: 715274
05/03/2017
.
Em H - Thầy H !
C ' est très GRAVE .
Hãy để em Chú K Khờ yên nếu em là phái NAM .
Anh đang giảng bài cho em .
đs.fr
Paris đang là 18.15 .
Hãy mail cho anh . Anh chờ em H .
..
ndangsonfr
member
REF: 715275
05/03/2017
.
Bé Hưu .
Anh chưa có luận án TS đâu cưng !
( Em hãy nghe lời chị PTH của em ) . - Hãy cẩn thận khi cưng đấu với anh . EM là AI ? Cam ?
..
Ở chỗ này, em không có bổn phận gì đâu , em yêu .
đs.fr
huutrinon
member
REF: 715276
05/03/2017
Xin lỗi ĐS, HU khg nói gì thêm nữa hết !
Mea culpa ! HU hoàn toàn nhận fần lỗi về mình...
ndangsonfr
member
REF: 715277
05/03/2017
.
<
Bài giảng để làm Luận Án Tiến Sĩ mới nhất . Sau ngày 30. 04. 2017
.
Bé Hưu !
Đọc đi em bé . Anh đang dậy bé H trình Luận Án đẻ em thành 15001 TS ở nơi em ở .
Anh cấm em HÈN !
...
ndangsonfr
member
REF: 715278
05/03/2017
..
Bé H !
Em chẳng có LỖI gì cả nơi đây .
Lỗi ở PHẦN anh khi anh thấy em gọi anh bằng Nó và (có lúc là Thầy của em ).
Sorry . Anh đang dập bé H .
Anh hứa với em và anh đang ĐỢI H ở Inbox .
*Thầy của em .
đs.fr
*( Em có hiểu câu : Mea culpa là từ đâu ra không bé yêu ? ) ( Quả thật là em H đang làm MẤT THÌ GIỜ của anh há - Bé cưng ? )
( Anh chờ thư bé và cách VIẾT VĂN của Bé á - Em H ... )
Anh chờ ( đợi em ) - Hãy gửi ảnh chân dung < không nhờ FOTOSHOP của em ? Ok ! Bb ?
Hôn H
đs . fr
...
sinnombre1
member
REF: 715280
05/03/2017
Mea Culpa (Lỗi Em) - Enigma
Turn of the light
Take a deep breath
And relax
Je ne dors plus
(The time has come)
Je te desire
(The time has come)
Prends moi Je suis a toi
Mea culpa
Je veus aller au bout
De mes fantasmes
Je sais que c'est interdit
Je suis folle je m'abandonne
Mea culpa
Je suis là et ailleurs
Je n'ai plus rien
Je deviens foll je m'abandonne
Mea culpa
Je ne dors plus
Je te desire
Prends moi je suis a toi
Je suis là et ailleurs
Je veux tout
Quand tu veux comme tu veux
Mea culpa
Tắt đèn
Hít một hơi thở dài
Rồi dịu đi
Em không thể ngũ nhiều
(Đến lúc rồi)
Em thèm anh
(Đến lúc rồi)
Lấy em đi em là của anh
Lỗi em
Em muốn chấm dứt
Những gì em tưởng tượng
Em biết đây là ngăn cắm
Em điên em vẫn đi
Lỗi em
Em ở đây và nơi khác
Em không còn gì khác nữa
Em trở thành điên em vẫn đi
Lỗi em
Em không thể ngũ nhiều
Em thèm anh
Lấy em đi em là của anh
Em ở đây và nơi khác
Em muốn tất cả
Khi anh muốn anh muốn thế nào
Lỗi em
ndangsonfr
member
REF: 715281
05/03/2017
.
Bé TS H !
Anh đủ sức để hiểu Em là AI -bb
đs.fr
( Đừng DIỄN TRÒ KHỈ nữa bb )
Anh hứa với em bb là anh BIẾT .... bb là AI ở đây )
đs.fr
Made in France .
.
ndangsonfr
member
REF: 715282
05/03/2017
.
BB H !
Em hãy đọc lại lỗi Chính tả ở những dòng chữ Tạm Dịch của em nhé bb .
Khi viết xong ở chủ đề mà anh nỡ dập em . Anh sẽ GIẢI THÍCH là tại sao anh gọi em là dân TRÍ THỨC .
. Hỡi ơi !
Anh e là sẽ có thêm một năm khác mang dấu khắc 30.04 năm ... Rụng Ngữ .
Anh đang làm mọi cách để LOẠI TRỪ CAM .
Anh rất Yêu EM - H !
đs.fr
Má ơi !
I see YOU .
.....
cafekho
member
REF: 715297
05/03/2017
Có chịu IM hok?
Rụng cm nó lời!
---
huutrinon
member
REF: 715311
05/05/2017
Cán bộ chống Cộng như dzầy có hay hơn ĐS khg ? Bà Lisa Pham này, lúc mới làm cờ-líp, thấy mắc cười bả lắm... Giờ bả nổi tiếng như cồn,như cù lao... Mà chắc ĐS khg ủng hộ bả đâu ta ? Bả khg có bằng cấp dzì hết !
aka47
member
REF: 715312
05/05/2017
Anh HU này giỏi , nghe nói những cờ líp của Lisa Phạm xuất xứ từ San Jose Cali Hoa Kỳ bị đảng và nhà nước ra tay ngăn chận không cho nhập vào VN , gọi là bức tường lửa gì đó... giống như ngày xưa Miền Bắc ngăn chận đủ thứ hết từ Miền Nam gọi là Bức màn sắt ... Miền Bắc bây giờ vẫn còn gọi là Bộ Lạc Bắc Kỳ.
Vậy nàm thao anh vô được mà có cờ líp của chị Lísa nè?
Nghi anh là đoàn viên thanh niên cọng sản quá..
hihii !!!
huutrinon
member
REF: 715315
05/05/2017
Chày ơi... Thì fải biết lấy độc trị đọc chớ ? Anh HU lấy 'bức tường lửa' đốt 'bức màn sắt' chảy mất tiêu hết,cái dzì mà khg thấy ?? Nói dzậy chớ ở Vịt Nam, ai mà khg biết Lisa Pham, chặn bên Youtube,tụi anh wa Faceboook ,chặn ở Facebook, tụi anh wa Cali (sẵn kiếm Aka luôn ?)...
"...Nghi anh là đoàn viên thanh niên cọng sản quá...",trích Aka,,,
Anh HU bây giờ có nhuộm tóc lại, họ cũng fát hiện ga hà ! Khg còn là thanh niên được nữa,em à !... ĐS có thể được ? Vừa gồi,ĐS có về Vịt Nam đó,hỏi nó coi có được tụi Vịt Cộng kết nạp dzô 'Đòn' hong ?
Lễ kết nạp ts ĐS dzô Đòn thanh niên CS HCM...
ndangsonfr
member
REF: 715319
05/06/2017
.
Chào em gái PTH sau câu em viết :
' ..
Thôi nha cho em xin cả làng !
Có đánh nhau thì đánh với vịt cộng chớ
Sao phe ta lại đánh phe ta ?
Chỉ là hiểu lầm thôi
Tự nhiên người lớn hóa thành con nít hết trọi
Diễn đàn này như bị khuôn ấy
Đến ông JD ngoan hiền nhất xóm
Bông dưng cũng biết phản kháng lại
Yêu cầu ông OTOTOT đốt phông lông
Để ai nấy dẹp cái tôi dùm !
Rồi người nào về vị trí nấy đi ạ !
Cấp cấp như mệnh lệnh .. '
Bây giờ, anh xin trả lời em Súng AK 47 .
EM PTH hãy trang điểm kiểu Nỏn Nà để đọc ké em Súng nhé .
.
ndangsonfr
member
REF: 715320
05/06/2017
.
Chuyện HẬU 30.04 .1975 .
____________________________________________
1-
Vài chuyện để đề cập :
*
Cô Giáo !
Ở một chủ đề nào đó , anh đọc thấy và biết em là cô giáo ( Tiểu học - Trung Học ? )
Đọc theo giòng thời gian để biết em là người chống Cộng Sản . Và chống đến tận cùng theo các chiều hướng .
Chiêu thức của chúng mình rất KHÁC NHAU . Anh giải thích khi mượn tạm môn Sciences humaines ( Tạm hiểu là khoa Nhân Văn thì cũng được ) .
Anh của cô giáo AK rất hảo môn này vì anh hay sào nấu từ năm 1980 ở bên Tây ( Ninh )
Bảo đảm là thực đơn này rất NGON và khó nuốt vì nhiều lẽ . Những món này dành cho hơn 15001 Tiến Sĩ ở Việt Nam ở thời MỞ CỬA < Không dành cho Cam và các DLV ở Net sau ngày 30 tháng tư < Và anh cố gắng giảm thiểu chuyện nhức đầu để lỡ có ngài trong phái đoàn nào đó ghé mắt .
Mức độ của chuyện học hành căn bản là từ lớp 1 đến lớp 12 - Sau đó , mình tính sau .
Ở bên mình , họ hay nhầm lẫn ở danh từ Trí Thức <
( ... Un intellectuel est une personne dont l'activité repose sur l'exercice de l'esprit, qui s'engage dans la sphère publique pour faire part de ses analyses, de ses points de vue sur les sujets les plus variés ou pour défendre des valeurs, qui n'assume généralement pas de responsabilité directe dans les affaires pratiques, et qui dispose d'une forme d'autorité. L'intellectuel est une figure contemporaine distincte de celle plus ancienne du philosophe qui mène sa réflexion dans un cadre conceptuel ).
Những kẻ đang nắm quyền hành ở đây đó có thể giả dạng là bậc Trí Thức . Kệ CHÚNG !
Để nắm quyền và biểu diễn , chúng có thể nhờ Photospop làm lại cái bằng cấp của chúng . Dễ dàng .
' Phần HAI :
Ở phần này, anh của cô giáo phải tạm ngừng gõ máy PC Made in China để đi ăn tiệc '
Anh sẽ làm 15001 TS ở chế độ Tà Quyền nhức đầu sau - Nếu chúng muốn đọc . Ở Mail riêng của em, anh sẽ gửi cái bằng Psy ảo của anh cho em lé mắt chơi )
Chờ anh tạo ảo giác ở ứng dụng ở Mac Book nhé em cưng . Bảo đảm là khi thấy cái bằng Ảo của anh, em sẽ hết nhắc đến ngày 30.04 .197
)
Hẹn ở bài sau .
Ký tên :
Chủ tịch nước CHXHCNVN
đăng sơn.fr
.
.
.
ct .
ndangsonfr
member
REF: 715345
05/07/2017
2.
Bàn về HẬU SỰ . 30 tháng 4.
--------------------------------------
Cô Giáo .
Chúng mình đều đã học câu : Không có nghề nào xấu mà chỉ có người XẤU .
Có rất nhiều nghề để học và chọn . Lịch sử đã chứng minh rõ những điều ấy nhất là khi câng câng đứng đầu một quốc gia , ngồi trên cái ghế LÃNH TỤ và tạo băng đảng .
Có vài lần , anh được và bị nghe một người bạn khoa bảng nói trong bữa tiệc : " Kẻ ít học , nếu giết người, có thể hắn chỉ giết một vài mạng , còn kẻ có học thức đầy bằng cấp để khi nắm quyền sinh sát, nó ( có thể ) giết cả một thế hệ "
.
Giải NGỮ :
Nhìn cho rõ ở thiên đường mang tên CHXHCN Việt Nam sau khi làm thử và đọc lại cái thống kê kiểu tạm thời :
Kẻ đang nắm chức vụ Chủ Tịch nước và những tay đuôi đảng thương mại đang làm gì sau những cái bằng cấp và ĐẺ thêm những ngài tiến sĩ ? Có phải là HỌ đang định hưóng và nắm vận mạng mang tên TƯƠNG LAI của cả một dân tộc ?
Chủ trương và biểu ngữ của họ đang là gì ?
Có phải là họ đang tận lực với câu châm ngôn của vị lãnh tụ thời còn sống kia : Lao Động là VINH QUANG ( Lang thang là CHẾT ĐÓI ) ?
Sau định mức 30 tháng 04 kia, cách vị lãnh tụ thuộc về đỉnh cao trí tuệ đã và đang CHỨNG MINH . Họ quyết liệt làm mọi cách để thành đạt từ những vị trí thượng thừa của họ và họ đang TRẢ GIÁ .
Trước khi định giá và trả giá , họ đã nghĩ gì, làm gì khi mức thời gian nằm trước và đàng sau thời có Internet và những ANH HÙNG LAO ĐỘNG trên bàn phím ?
Điều đáng hãi sợ nhất là khi Họ ( các vị lãnh tụ đỉnh cao đã đặt lại tiêu chuẩn cho danh từ Văn Hóa ) ! Trong cách nói về VH ấy có ý ngầm là Mị Dân và Văn Hóa Ẩm Thực !
Văn hóa phải bắt đầu từ chữ Tinh Thần và Trách Nhiệm . Văn hóa của một đất nước không thể nào lại bắt đầu sau những ngày chấm dứt chiến tranh của một ý thức hệ và chiến tuyến . Nói một cách khác , văn hóa của một nền giáo dục không thể nằm trên đề tài toán nhồi sọ và lải nhải cho các học trò tiểu học : - Đây là con toán trừ : Lính Mỹ Ngụy bị bắn : 10 lính mỹ + với 13 lính ngụy bị bắn chết trong tổng số 30 lính . Bắn chết như vậy thì sẽ còn bao nhiêu lính Mỹ Ngụy còn sống ?
Chúng ( những kẻ đã ra bài toán ấy đã có nhiều câu trả lời sau ngày 30 tháng 4 ấy để thống nhất đất nươớc và - muốn - xây dựng đất mẹ .
30.04.1975 < 30.04 .2017 , chúng đã đào tạo xây dựng được điều gì cho đất nước Việt Nam sau những biến cố và công cuộc cải cách ?
Chúng bỏ công sức tạo lên những khu đô thị đẳng cấp.
Chúng củng cố giai cấp thống trị bằng mọi cách sau những đại hội và những khoa trương đạt chỉ tiêu để theo kịp đà tiến của nhân loại.
Và chúng nhận được sự Thầmmmmmmm Phục của dân :
Dân ngu cu đen mở mắt để tìm mọi cách ra xứ người bằng mọi cách : Lấy chồng hoặc đi lao động ở xứ người .
- Dân học thêm bài học Dân Chủ và Nhân Quyền .
- Dân bị ngộp chất độc ở biển và đói vì bị bỏ nghề , lao đao mò về thành phố mang tên Bác .
- Dân nổi điên lên, xúm nhau cầm biểu ngữ xuống đường , giam nhốt công an và côn an ....
Điều đáng HÃNH DIỆN là chúng tạo nên 2 thành phần truyền thông : Báo lề Trái và báo Lề Phải .
...
<
ndangsonfr
member
REF: 715346
05/08/2017
.
3
LUẬT
Phản Động .
----------------------------------
Bộ luật này đã copy, bắt chước ở các xứ đàn anh , đàn Thầy .
Trang sách và trên mặt báo đầy những bồi bút ghi rõ như sau và có thể chuyển dịch ra tiến Hán(G ) :
1 - Tất cả những câu nói, những bài viết kiểu chống phá nhà nước TA đều có KHẢ NĂNG được xử lý !
2 -
Các cơ quan chức năng sẽ kiểu và rà soát và Rà Sát tất cả những âm mưu Phản Động .
3 - Điều 3........ 1000 và V .... V
Tổng bí thư , quan quyền khi đã Nói là PHẢI LÀM :
Việc 1 , việc 2 ..
- Tức tốc giải quyết vấn đề với thế giới : - Cải tạo đế quốc Mỹ trong việc mời Obamá về VN để nếm món văn hóa ẩm thực . - Nói chuyện với ngài thầy Made In TQ .- - Lập tức triệt để khai trừ THAM NHŨNG và Kỷ Luật bọn Tham Quyền, cán bộ tham nhũng ....
Về mặt dân sự :
- Tạo điều kiện yên lành cho dân chúng : Bắt ngay , hốt ngay bọn phản động , mua thêm nhiều xe cho công an và bố trí lực lượng < Kết quả : Dân sẽ được yên lành sau các chiến dịch như : Giải Phóng hè phố , trả lại hè phố cho dân để văn minh hóa đô thị . Truy đuổi các quan chức đang tẩu bạc trốn ra xứ người - Tạo thêm lực lượng Công An MẠNG ...
Thầy giáo , cô giáo ở những xứ Phản Động ký bảng PHẢN KHÁN mới nhất ngày 08 tháng 5. 2017 :
<
California - Paris - Mút Cu . Thượng Hải .
Thưa ngài chủ tịch Việt Nam .
Chúng tôi, con dân , xin Ngài ghé mắt vào vài vấn đề dễ hiểu .
1. Chúng tôi yêu cầu Ngài và các quan chức hãy mau chóng rời xứ sau khi THU XẾP 2. Chúng tôi yêu cầu các Ngài học thêm một khóa ngoại NGỮ mang danh từ : WE WANT TO KNOW.
3. Chúng tôi ( Nhóm Phản Động ) sẽ bao thầu cho đường Vượt THOÁT của các Ngài .
( .Reality is the state of things as they actually exist, rather than as they may appear or might be imagined. Reality includes everything that is and has been, whether or not it is observable or comprehensible. A still broader definition includes that which has existed, exists, or will exist ).
Các quan lớn của ban thông tin văn hóa gọi bọn bồi bút họp và xoa đầu :
- Hãy đi sâu sát vào lòng dân - Quần chúng
- Đạt chỉ tiêu tối đa và hãy KHỦNG
- Đào tạo cán bộ và NÂNG CẤP
( Ghi chú nhỏ : Điều thứ 3 mới là cần triển khai vì sự sống còn của đảng ta . Đảng còn, chính phủ ta còn )
Thế là tập phim hình sự bắt đầu :
a. Đối Ngoại :
Rất tỏ ra tử tế hiền lành với quan Thầy .
Mở toang cửa phi trường đón TT ÔBốMẹ về , bắt tay và xoa đầu để nói chuyện về Hoà Giải . Cho Ô ba Má ăn bún thang và chỉ cách cho ông ta về thế nào là quyền bảo vệ thú vật như biểu diễn màn cho cá ăn trong hồ .
b.
Truy Quét :
- Nhanh chóng đào tạo một đội ngũ Côn An và Hackers gồm DLV và CAM thật hùng mạnh để bảo vệ chính nghĩa .
< Ở phần b này thì kết quả rất hoành tráng và mỹ mãn :
Công An có 2 màu áo chìm và NỔI . Bọn chìm ném gạch đá và nhào vào đập dân túi bụi , tát tai ký giả . Bọn Nổi thì lái xe đến cứu dân và khênh dân vào đồn và đập + Cắt Cổ dân ...
ct...
ndangsonfr
member
REF: 715372
05/08/2017
.
Chiến và Trận Chiến .
-------------------------------------------
Có nhiều cách để dùng đến Chiến Thuật và phải có đồ nghề rất ' chiến ' .
Các đơn giản nhất là lấy chừng 10 cái tên Nicks ảo và tập gõ chữ trên bàn phím .
Và như thế , ta trở thành trí thức và là anh hùng bàn phím để thấy cái Tâm THẬT của mình .
Chiến thuật nằm ở vài cung cách thay hình đổi dạng và tìm mọi cách phá hư hại Chữ Nghĩa .
Chỉ còn một thời gian ngắn nữa mà thôi , văn hóa không nằm trong cái ảo giác và ảo dạng .
Một bộ óc rất đen tối thì cả trăm năm nữa vẫn là Tối Nghịt cho dẫu là muốn bàn về chuyện Chính Trị ra vẻ .
Tội Nghiệp !
đs.fr
ndangsonfr
member
REF: 715373
05/08/2017
.
Chiến và Trận Chiến .
-------------------------------------------
Có nhiều cách để dùng đến Chiến Thuật và phải có đồ nghề rất ' chiến ' .
Cách đơn giản nhất là lấy chừng 10 cái tên Nicks ảo và tập gõ chữ trên bàn phím .
Và như thế , ta trở thành trí thức và là anh hùng bàn phím để thấy cái Tâm THẬT của mình .
Chiến thuật nằm ở vài cung cách thay hình đổi dạng và tìm mọi cách phá hư hại Chữ Nghĩa .
Chỉ còn một thời gian ngắn nữa mà thôi , văn hóa không nằm trong cái ảo giác và ảo dạng .
Một bộ óc rất đen tối thì cả trăm năm nữa vẫn là Tối Nghịt cho dẫu là muốn bàn về chuyện Chính Trị ra vẻ .
Tội Nghiệp !
đs.fr
huutrinon
member
REF: 715382
05/08/2017
Thần HU vừa mới tốt nghiệp xong 1 khóa... viết văn theo kiểu... Tây ...lai.
Chiến tranh và hòa bình...
Chiến tranh...... thì súng đạn, khói lửa, chết chóc...
Ôi...Mẹ Vịt Nam oi... Chòi đất thiên địa thánh thân oi...
Tôi nằm khóc sướt mướt 1 mình,tại thành fố Ba-ri, vào 1 buổi chiều mưa rơi tầm tả...
Chòi oi, đây là đâu
Bốn bề yên lặng
Mưa dzió fủ fàng
Tui lạnh lắm
Tui sợ wá
Giờ thần HU nói về khoa học nè...
Muối & Đường...
Muối và Đường cùng có màu trăng... Nhưng khoa học cho biết, chúng khác nhau về thành fần cấu tạo cơ bản hóa học, chính trị học, xã hội học, tâm lý học, xạo học,vv và vv...
Muối mặn, còn Đường thì lại ngọt !
Cam và Bưởi...
Cam ở Vịt Nam có dzỏ màu xanh,bên Tây thì lại dzỏ màu cam...
Trong trái Cam, có vitamin C...
Ở Vịt Nam có Bưởi 5 Goi
Ở Cali khg có Bưởi (ai khg tin, xin hỏi Aka ! Aka nhờ thần HU dắt đi mua Bưởi,khi cô nàng về Vịt Nam !)
Kỳ tới,thần HU xin bàn tiếp...
TB : br/ br/ (rụng âm nhiều wá, topic sẽ bị giựt lên trên lẹ lắm, thông báo cho những ai chưa đọc kịp tiểu sử về diễn viên ĐS,thì cho thần HU biết,để pót lại...Topic bị giựt lên nữa vì sẽ có nhiều br/ br/ nữa, thần HU tình nguyện sẽ pót lại nữa... )
ndangsonfr
member
REF: 715384
05/08/2017
Hậu 30 tháng tư và Diệu Ngữ <
-----
DLV viết rất Diệu Ngữ .
ở bên VN đã khuya rồi .
DLV tên HTN đi ngủ đi .
Chữ nghĩa của DLV tồi tệ lắm - Đừng cố gắng làm hại tiếng Việt .
Tội !
đs.fr
ndangsonfr
member
REF: 715385
05/08/2017
..
Cảnh Cáo :
Đừng sửa chữ ViệtNam thành chữ Vịt Nam .
Đó là sự TỰ TRỌNG .
...
huutrinon
member
REF: 715386
05/08/2017
À, ĐS đây rồi...Xin lỗi đó chỉ là lỗi chánh tả thôi mà ! Có dzì mà ầm ỉ lên dzậy ,hỏng biết nữa !
Thần HU wên trả lời ĐS về xuất xứ của chữ 'Mea Culpa'... Khg biết xuất xứ ở đâu ĐS à, thần HU thấy có trong đoạn văn dưới đây :
"...Lorem ipsum dolor sit amet, consectetur adipisicing elit, sed do eiusmod tempor incididunt ut labore et dolore magna aliqua. Ut enim ad minim veniam, quis nostrud exercitation ullamco laboris nisi ut aliquip ex ea commodo consequat. Duis aute irure dolor in reprehenderit in voluptate velit esse cillum dolore eu fugiat nulla pariatur. Excepteur sint occaecat cupidatat non proident, sunt in culpa qui officia deserunt mollit anim id est laborum.
Sed ut perspiciatis unde omnis iste natus error sit voluptatem accusantium doloremque laudantium, totam rem aperiam, eaque ipsa quae ab illo inventore veritatis et quasi architecto beatae vitae dicta sunt explicabo. Nemo enim ipsam voluptatem quia voluptas sit aspernatur aut odit aut fugit, sed quia consequuntur magni dolores eos qui ratione voluptatem sequi nesciunt. Neque porro quisquam est, qui dolorem ipsum quia dolor sit amet, consectetur, adipisci velit, sed quia non numquam eius modi tempora incidunt ut labore et dolore magnam aliquam quaerat voluptatem. Ut enim ad minima veniam, quis nostrum exercitationem ullam corporis suscipit laboriosam, nisi ut aliquid ex ea commodi consequatur? Quis autem vel eum iure reprehenderit qui in ea voluptate velit esse quam nihil molestiae consequatur, vel illum qui dolorem eum fugiat quo voluptas nulla pariatur?
At vero eos et accusamus et iusto odio dignissimos ducimus qui blanditiis praesentium voluptatum deleniti atque corrupti quos dolores et quas molestias excepturi sint occaecati cupiditate non provident, similique sunt in culpa qui officia deserunt mollitia animi, id est laborum et dolorum fuga. Et harum quidem rerum facilis est et expedita distinctio. Nam libero tempore, cum soluta nobis est eligendi optio cumque nihil impedit quo minus id quod maxime placeat facere possimus, omnis voluptas assumenda est, omnis dolor repellendus. Temporibus autem quibusdam et aut officiis debitis aut rerum necessitatibus saepe eveniet ut et voluptates repudiandae sint et molestiae non recusandae. Itaque earum rerum hic tenetur a sapiente delectus, ut aut reiciendis voluptatibus maiores alias consequatur aut perferendis doloribus asperiores repellat..."
...
...
...
Khg biết họ viết gì,nói gì ? há ĐS ?(vì ĐS hỏi thần HU có biết 'Mea culpa' từ đâu ra hong ? thì chắc ĐS fải biết tiếng đó chớ hả ?)... Đâu ĐS thử dịch cho các bạn(và thần HU nữa, stp ?) đoạn văn trên đi... Tiếng dzì vậy ĐS ? Công nhận ,ĐS biết nhiều thứ tiếng ghê ! Dzậy mà Văn Sơn đòi đấu với thần HU chỉ bằng 3 thứ tiếng thôi ! Xíííí, cái ông này, thiệt tình hà !
ndangsonfr
member
REF: 715390
05/08/2017
.
Tội
và
Tình .
----------------------------------------
Tại sao em xưng em là Thánh ,là THẦN ?
..
Thôi mà DLV ơi !
Tội cho chủ đề 30 tháng Tư lắm .
Chúc H thoát ách văn hóa kiểu không còn biết tự trọng .
H hãy học thêm về cách tận dụng trí não .
Vĩnh biệt H .
đs.fr
quenvoinho
member
REF: 715391
05/08/2017
tháng 5 rồi
hình như ngày này năm đó tui đang nghỉ hè ở Nha Trang
rongchoi123
member
REF: 715394
05/08/2017
Có những dlv cao cấp ra vẻ chê bai cộng sản nhưng rồi cũng lòi đuôi ra là người của cộng sản.
Về môt phương diện nào đó, rongchoi đồng ý với anh ndangsonfr.
quenvoinho
member
REF: 715398
05/08/2017
Chống cộng với các anh tui ko hiểu nó như thế nào.
Các anh cứ ngồi đó mà Việt Nam cộng hòa, Việt cộng
gần nửa thế kỷ rồi các anh ơi
chúng ta nhớ về 1 tổ quốc trong lòng, làm người làm thế hoàn toàn đúng
nhưng thế giới ngày nay ko như chúng ta ngày xưa
chúng ta phải nhận thấy rỏ 1 điều là :
80% dân trong nước mặc kệ cọng sãn hay ko cộng sản
giới trẻ 2 thousand khi hỏi Việtt Nam theo đảng phái nào họ đều trả lời : biết chết liền
50 năm 1 thế hê
họ sanh ra lớn trong nước, khi trưởng thành họ thấy Việt Nam hơn hẵn những năm vừa qua,
dù cho các anh có chođó là hào nhoáng cái vỏ nhưng với những người ấy Việt Nam là siêu việt, họ cho đó là thành tựu, là nổ lực lao động của ông cha mà có
muốn chống cộng phải làm sao
phải để cộng diệt cộng
chúng ta sắp mất nước về tay Trung cộng... ai nói vậy
Việt Nan vẫn còn trên bản đồ cho đến 1000 năm sau
nhưng trong giai đoạn 1000 năm đó có bao nhiêu Trần HƯng Đạo, Lý thường Kiệt ,
Quan Trung của thế kỷ 21 và tương lai đứng lên tạo ra lịch sử.
tui ko biết
anh ko biết
chúng ta cùng nhau chống cộng đi
chống để cộng để đất nước tự do để người dân no ấm
ko phải chống cộng vì căm thù ngày xưa ấy
dẩu sao cũng là gõ phím bình thiên hạ
nói ra ý mình hay hơn là moi móc chữi nhau
bản thân tui quá tệ,
nhưng tui ko phục ai cả
tui tào lao các anh cũng tào lao
thật thẹn quá sức
nhậu tiếp nha
trong cơn say mơ 1 về nơi cắt rún
nổi đau này chỉ có Mẹ biết thôi
rồi 1 ngày Mẹ cũng phải buông tay
con của Mẹ khóc nhưng cũng chỉ biết khóc
rượu nói ko phải tui
ai chữi tui là say rượu
hehehe
LOLEMSAIGON
member
REF: 715400
05/08/2017
Anh JD quả thật là "đàn ông nông nổi giếng khơi nè", bề ngoài giả bộ trớt quớt dậy chứ hổng có trớt xíu nào hết trơn á. Cái nhìn của anh rất nhân văn, độ lượng.
huutrinon
member
REF: 715476
05/10/2017
Mấy hôm trước thần HU có gợi ý,muốn nhận xét và fê bình 2 bài viết : 'Nỗi đau hoà giải' của Nguyễn Trung Dân, do RC pót, và 'Những ngày ấy, mỗi người' của Tuấn Khanh,do gs VănSơn pót... nhưng vì bận lu bu với gs VănSơn wá nên chậm lại...
Nay sẵn RC có góp ý ở trên,thần HU xin fê bình bài 'Nỗi đau hoà giải' của Nguyễn Trung Dân trước đi há ?
“...Có những dlv cao cấp ra vẻ chê bai cộng sản nhưng rồi cũng lòi đuôi ra là người của cộng sản.
Về môt phương diện nào đó, rongchoi đồng ý với anh ndangsonfr...”, trích RC,,,(thần HU rất hiểu ý RC, nên mới sốt sắng, vội góp ý fê bình 2 bài viết, do 2 cây bút chống Cộng đặc sắc của DĐ NCD fót lên đây chớ ! )
Và trên đà này(2 hàng trên,là ý của RC ),HU khỏi fải cố gắng triển khai với các bạn về điểm này (...điểm là, coi chừng mắc bẫy của Vịt Cong đuôi ! Họ giả vờ nói tốt cho người của VNCH, (nhưng hãy coi chừng,họ khg bao giờ nói xấu Vịt Cong đuôi,mà chỉ luôn luôn nhẹ nhàng nói lên cái lỗi lầm của VC ,rồi thì thôi ! Chiện lại, đâu vào đấy ! Họ lại tiếp tục là...Vịt Cong đuôi ! ) )...
Trong bài viết của họ,luôn luôn fảng fất 1 nỗi buồn man mác, rằng thương cho số fận của Quê Hương(Mẹ VN), của dân tộc,...(a ba xu lớ, a ba xu lá(những đoạn nói tiếng nước ngoài đó mà,sau đây là nói tiếng Vịt n...)...quê hương là chùm khế ngọt, cho con trèo hái mỗi ngày, quê hương là con đò nhỏ, Mẹ về nón lá nghiêng che,vv và vv...)
Thanh niên(trai, gái) ở tuổi dậy thì, nghe họ, thường khoái lắm, vì tuổi mộng mơ thường thích mơ mộng ! Thần HU nói thanh niên , chớ thật ra, những ai chậm trưởng thành, cao tuổi rồi mà vẫn sống mơ mộng,lãng mạn,nghiêng về cảm xúc,tình cảm (như gs VănSơn, như RC ??), thường pị ‘Vịt Cong đuôi’ hốt hồn, là chiện đương nhiên,dễ hiểu ! Thần HU nói lên đặc tính của VC,cho các bạn để ý mà suy gẫm !…
Trong những buổi hội họp của những ‘trí thức’ CS, của thanh niên CS,... họ thường hay nói về quê hương, ca những bài ca lãng mạn, dóc xạo,(theo kiểu VC, ‘cô du kích nhỏ’, ‘cô gái Saigon đi tải đạn’,‘những cánh đồng lúa nặng trĩu hạt’,vv...)... Trong những cuộc họp,(và cuối những lúc họp), họ rượt bắt nhau, gọi nhau ‘ơi ới’ : ‘lầy,cho tớ chép nại bài thơ cậu ngâm lúc nảy nhé...’...
Nhưng thôi,cụ thể 1 chút,thần HU cho đường nink ‘ankNỗi đau hòa giải’, để các bạn đọc và theo dõi kip, khi HU nhận xét, và fê bình... Khg thì như Vịt nghe sấm…
Thần HU trích 1 vài đoạn để luận bàn thôi, fần còn lại,các bạn hãy tự đọc và tự nhận xét lấy.…
“...Tôi còn nhớ vào khoảng ngày 26/3/1975, ông Đại tá Toàn đã lái chiếc xe Jeep cũ chạy về nhà tôi, đòi gặp Ba tôi cho được và chỉ để đặt ra một câu hỏi là Tôi nên ở lại hay nên di tản...”,,,trích bài viết...
Ông Toàn, 1 đại tá quân lực VNCH,người Bắc di cư, trong lúc dầu sôi lửa bỏng, lái xe chạy về nhà tìm ông Toan (vì tác giả khg cho biết ba canh ta tên ,nên thần HU gọi đại là ông Toan,cho nó dễ xưng hô !), để xin lời khuyên là nên di tản theo Mỹ hay ở lại VN !? (ông Toàn biết ró ông Toan là Vịt Cong đuôi,nằm vùng !)... Cho đến nay,thần HU vẫn nghi ngờ là 2 ông fải có... liên hệ dzì,rất đặc biệt với nhau,nên người này khg nỡ bỏ người kia !?
_________________________________
“...Tan nát, chỉ có thể nói đến tận cùng của ý nghĩa tan nát sau khi ông Đại tá lên đường đi học tập cải tạo với lời hứa hẹn chỉ tập trung học trong vòng 15 ngày trở lại...”,trích bài viết…
Mea culpa,mea culpa (VănSơn, mea culpa nè...lỗi tại tôi,lỗi tại tôi...). Đấm ngực thình thịch, khóc lóc thảm thương : “hãy giết tôi chết đi, tôi khg muốn sống nữa...”, (cái dzụ này VănSơn với RC khoái lắm nè...)... Và rồi, chiều đến,thì xách cặp tiền,vừa mới ăn hồi lô hồi sáng này, đi uống bia ôm, hát karaoke với mấy ẻm mơn mởn,nõn nà,thơm fức nhìn mà chảy nước miếng,ướt hết wần !(dzụ này VănSơn với RC cũng ‘fái’ nữa nè ?)…
______________________________
Kỳ sau tiếp nhe (xin lỗi thần HU khg viết dài như VănSơn được !)
ndangsonfr
member
REF: 715477
05/10/2017
..
Em DLV tên là H ...
------
Ở chủ đề đại thắng mang tên 30 tháng 4 này, em H đừng cần dài dòng .
Tôi không cùng trình độ với H đâu .
Vô ích !
Và vô ích Bis .
- Tôi báo cho em H biết là cái ẢO TƯởNG của em sắp đến lúc Chấm Dứt !
đs.fr
huutrinon
member
REF: 715482
05/10/2017
Thần HU đâu fải viết cho riêng VănSơn đâu ??... Như dzậy là bắt đầu dzô dziên chết ông Đức, sứt cái bàn nạo rồi đó nhe !(Văn Sơn có hô răng giống Vịt Cong hong ?)...
Văn Sơn cứ 'br/br/' như dzậy hoài,làm sao các thành viên khác trao đổi với nhau đây... VănSơn cứ tiếp tục như dzậy,thần HU khiếu nại BQL xóa góp ý của VănSơn và vận động thành viên tẩy chay Văn Sơn nhe , chịu hông ??
VănSơn nhớ Kim khờ khg ? DĐ này, hầu hết đều tẩy chay nó,nhưng thần HU thấy nó khg dzô dziên như gs VănSơn !... Hèn gì bên DĐ 'Dặc Trưng Phố Rùm' ,họ nói gs VănSơn hèn và đê tiện, để thần HU fót lên đây, những đọan đó nhe, thần HU khg đặt điều nói dóc, như gs Văn Sơn !... Hãy thận trọng và tập 'tự trong' ! Đừng để cái 'TA' nó hoành hành 1 cách đáng tội nghiệp như vậy !
TB : Khg thích người khác lật tẩy, thì bớt bớt cái mỏ hô lại 1 chút ! Đồng ý hông ?
ndangsonfr
member
REF: 715483
05/10/2017
.
Bis sau 30 tháng 4 :
"
Trong cuộc chiến truyền thông, bút chiến, khẩu chiến, phím chiến...!
Muốn làm chủ cuộc chơi thì bạn phải tự chủ, chơi theo cách của bạn, đừng chơi theo cách của người ta sắp đặt, dẫn dắt..., để rồi trở thành bia tập bắn.
Để tránh bị dẫn dụ thì đừng tin cái người ta cho bạn thấy, đừng lấy cái người ta muốn bạn cầm, đừng mất tinh thần với cái người ta muốn bạn nghe, đừng khoe cáì người ta khen bạn có, đừng hé lộ cái người ta muốn bạn TRƯNG ra. Bạn cần một thời gian đủ lâu để nhìn nhận lại tất cả, đánh giá lại tất cả, trước khi lên tiếng. Hãy lắng nghe và suy ngẫm để thấu hiểu
Bởi điều người ta nói có làm xấu bạn hay không nằm ở cách trả lời mà bạn sắp nói ra.
Uốn lưỡi bảy lần trước khi nói. Vì khi đã nói ra, sẽ không chuộc lại đuợc, nóng vội sẽ phạm sai lầm, còn nghi ngờ thì gác lại kẻo bị oán, chưa chắc chắn thì thận trọng kẻo hối hận.
Sự giận dữ thường bắt nguồn từ bất mãn, tham lam, cố chấp, nằm ngay trong ta, nên trút giận nhằm tổn thương đối tượng cũng là để thỏa mãn cái tôi sẽ càng làm cho cái tôi xấu xí.
* AHN
ndangsonfr
member
REF: 715484
05/10/2017
.
DLV tên H :
Hãy học thêm sau ngày 30 tháng 4 và hãy chuẩn bị chạy ra xứ ngoài - Coi chừng bị Trật Chân Lỗi Hẹn .....
đs.fr
ndangsonfr
member
REF: 715485
05/10/2017
.
LỖI HẸN
< Lỗi anh lỡ hẹn em
Em mềm như quả chuối
Chuối tháng tư mềm lắm !
Lắm khi tội nghiệp em
Em ở lại quê nhà
Nhà em có khế ngọt
Ngọt em mà thấy đắng
Đắng chát ở tháng tư
đs.fr
ndangsonfr
member
REF: 715486
05/10/2017
.
30thángTư.
Nơi em ở xưa đó
Tháng tư đã kịp qua
Em ở lại , tiếc nhớ
Nhớ đến kẻ xa nhà
30 tháng tư rực đỏ
Đỏ như qua lăng bác
Bác ơi ơi bác ơi !
Ơi một thời ấy ơi !
PTH
...
ndangsonfr
member
REF: 715487
05/10/2017
.
Làm gì sau 30 tháng Tư ?
-------------------------------------
Mở youtube xem màn phản động
Đóng màn ảnh để đừng nhìn
Nhìn hoặc nhắm mắt mà nhìn
Nhìn tiểu quan và quan chức
Họ chạy ra nước tư bản
Họ bỏ lại con dân đói khát
Họ bịt tai và nín thinh
Họ giả vờ im và lặng thinh
Bỏ lại dư luận viên không lặng thinh
Chúng cào cấu trong niềm tuyệt vọng
Và chúng bắt đầu viết những trang sử mới
Chúng hãm hiếp chữ nghĩa
Chúng Fong thần, Fong Thánh
Và chúng chờ thêm một ngày 30 tháng tư khác .
đs.fr
huutrinon
member
REF: 715489
05/10/2017
Như dzậy là VănSơn ló đuôi chuột rồi đó nhe! Thôi thần HU fải lên tiếng xin BQL gạch những đoạn góp ý của Văn Sơn(gạch chớ khg xóa,cho nó biết là BQL đang theo dõi nó,và cho các thành viên khác thấy dấu vết của sự 'chạm điện' của nó ! cho dù thần HU khg fải là 'chính chủ' của topic này...).
Trả lời Văn Sơn là... thần HU bị kẹt lại ở VN,khg đi Fáp được ! Nhưng sao thần HU wen với nhiều người ở Fáp, họ đâu 'đến nổi' như VănSơn đâu kìa !... Khg lẽ cuộc sống ở Fáp chỉ khó khăn cho mỗi 1 mình VănSơn, đến nổi điện chạm từa lưa hết chơn dzậy kìa !?
ndangsonfr
member
REF: 715490
05/10/2017
..
CHẠM .
Chạm vào em ở phần tăm tối nhất
Chạm vào tâm thức không còn lại nơi em
Gần 3 giờ sáng bên em, em ngứa ngáy
Khi anh thò phím chữ chạm vào em
Anh lật trần em như trần như nhộng
Những con nhộng chờ ngày hóa kiếp
Chữ KHÔNG dễ dàng , em thuộc lòng
Chữ KHÔNG bất trắc khi anh lột trần
Em- Mớ chữ nghĩa bỏng không
Em - Gục đầu ở chữ KHÔNG
Làm sao để hiểu chữ ' KHÔNG '
KHÔNG GỤC MẶT HÈN HẠ
Sau những tháng năm mang tên 30.04 ?
đs.fr
.
huutrinon
member
REF: 715491
05/10/2017
Ok, bỏ wa hết ! Thần HU lại xin lỗi Văn Sơn bis lần 2 nữa, sẽ khg nói động tới VănSơn nữa (trừ fi VănSơn cứ ong óng cái mỏ lên,ok ?)...
Đánh người té ngựa là hèn... Thần HU khg fải hạng người như dzậy !
Thôi đứng lên, thần HU chở về nhà cho... Ở đâu,nhà số mấy ,quận nào ?
ndangsonfr
member
REF: 715493
05/10/2017
..Em DLV tên HTN .
.....
Em trai Yêu .
Anh không biết cởi ngựa . Và anh chưa đủ Hèn để đánh kẻ Ngã Ngựa .
Em H nên nhớ là chữ nghĩa của em còn Yếu Lắm .
Anh tặng em bài thơ Phản Động mới nhất ở đây :
...
NGỰA !
Anh biết là em yêu ngựa
' Ngựa chân dài ' ở chốn ấy
Ấy ơi, đừng làm Ngựa cho anh cởi
Cởi em rồi, anh khinh lắm - em ơi !
Nếu làm ngựa , em hãy là ngựa chiến
Cõng chủ ra phương bắc chống kẻ thù
Thù biên cõi, thù nước , vết hằn trên gươm giáo
Ngựa hãy cùng chủ chống ngoại bang - kẻ Thù
Đừng hóa thân Ngựa làm kẻ nghịch
Nghịch nào đậm nét giết dân ta ?
đs.fr
huutrinon
member
REF: 715494
05/10/2017
À, VănSơn khg té ngựa ! Chỉ xí chỗ mà thôi ! (vì viết có 1 chữ CHẠM với vài 3 chữ br br)... Xí chỗ để làm chi dzị kìa ? Lại là dấu hiệu của 1 court-circuit khác ! VănSơn biết chữ Fáp đó khg ? Khg biết thì tra tự điển há ?
HU thấy VS ưa hơi tuổi, hỏi giờ, hỏi lung tung ? Stockage ý niệm nghèo túng dữ há ?
À, mà ai nói VS biết làm thơ ?? HU đây khg biết làm thơ mà,nói thiệt đừng buồn, thơ của VS khg sánh với thơ của Hu được đâu !
Thơ của VS có hình thức như dzầy nè >
Ai bảo em là DLViên
Khiến anh Sơn nổi khùng nỏi điên
Em mà khg thôi làm cháu bác Hồ
Thì anh VSơn đay, sẽ tức đến chết khô !
đại khái là như dzậy ! VS viết vài 3 chữ rồi xuống hàng,vài 3 chữ rồi lại xuống hàng nữa, bis lần 2, rồi lại bis lần 3...và hỉnh mũi nói là biết làm thơ...i
VS thi làm thơ với thần HU khg ? Dám khg VS (văn sĩ)?
ndangsonfr
member
REF: 715495
05/10/2017
.
DLV H
Thơ của em hay lắm , như kiểu Văn Hóa Mì ăn liền .
Anh phục lắm nên anh sắp hạng em ở con số 15001 ngài Tiến Sĩ made in Việt Nam.
Anh đề nghị em bỏ chủ đề 30 tháng tư này và mở chủ đề Hội Thơ đi, cưng .
Hai chúng mình thừa sức tán tỉnh nhau cho đến ngày em thôi làm DLV .
Anh hôn em .
đs.fr
huutrinon
member
REF: 715496
05/10/2017
Cha ,làm thơ con ngựa ta... Nhưng thơ (như đã nói chỉ viết chữ rồi xuống hàng, chẳng có vần điệu gì hết, thua thơ của thần HU xa !)
HU làm thơ ÔNG GiỐC SƯ nè(gs, giốc viết vậy cho nó có vần nhe VS !)
Có ông GiỐC SƯ thách thần HU
Eh yu,dám đánh ĐU với GIỐC SU (sư)
Nhưng đánh fải bằng 3 thứ tiếng
Nếu khg anh dụt(ném đi) HU cho kiến
Kiến sẽ cắn HU sưng hết... CU
HU thưa em chỉ biết 5 thứ tiếng
GiỐC SƯ sẽ khg đặng dụt em cho kiến
Mơi ngài (gs) cứ DÓC cho thiên hạ
Họ sẽ được 1 trận cười đã điếu ha....
GIỐC SƯ bèn ra tay xịt tiếng Fáp
Nhưng HU thấy sao nó ngáp ngáp
Vì bài đầy rẫy lỗi ngữ fáp !
Thôi thì GIỐC SƯ về học lại
Viết lời, viết chữ đừng giống Tây lai !
Thấy sao GIỐC SƯ, nhưng HU khg chuyên về thơ từ đâu GIỐC SƯ oi... Để HU cầu cứu mấy tay chiến chiến (về thơ văn nhe : CFKho nè, JD nè, Mén nè, Aka nè,vv...). Okê ?
huutrinon
member
REF: 715497
05/10/2017
Thôi ngủ đi GIỐC SƯ, mai còn fải đi bắt điện cho người ta chớ hả ?
Khg lẽ muốn ăn thua với thần HU làm thơ con cóc hoài hay sao ?
XXXXỚỚỚỚỚỚ, mah ! Fammi un piacere, culaton !
Ah, froccio, vai a lavorare, va !
TB : Sơn 'nhà đèn' có biết tiếng dzì đây khg ?? Tiếng La-Tinh đó bác sĩ 'bình điện' à (bác sĩ hay bệnh sĩ kìa ta ? Sao thần HU nghi woééé !)...