lkhach
member
ID 55658
09/11/2009

|
Thân tôi đã hiến đời gió bụi ... ...

" Thiên hạ cười tôi - quá dại khờ
Chẳng yêu ai cả - chỉ mộng mơ !
Áo - Cơm - Trách nhiệm - không vướng bận
Không nhớ - không sầu - chẳng đợi chờ !"
...
LỮ KHÁCH
( Lữ khách hơn 10 năm qua thân đã hiến cho đời gió bụi, không còn lưu luyến chút duyên tơ.Sáng làm,tối trực,cày sáng cày đêm, tìm hạnh phúc của mình trong hạnh phúc của Tha nhân, Người bệnh cho thuốc lá -hút !,
người Bệnh cho rượu - uống !, cho trà- uống !có người cho rằng thế là
không tốt cho sức khoẻ,là tâm hồn bệnh tật, Lữ khách ngu lắm,ai nói gì cũng tin và chỉ cười,sao cũng được, một anh bệnh nhân ngồi ngoài băng ghế,thấy Lữ khách, anh đứng dậy chào,móc thuốc lá ra mời - hút !đang đi ngoài phố Tàu,một cô bệnh nhân thấy Lữ khách, cô chạy ra mời vào dùng một dĩa bánh cuốn chả lụa - ăn ! đang lang thang ngoài Thương xá, một gia đình bệnh nhân vừa xuất Viện, họ thấy Lữ khách, họ chạy ra chào hỏi,ngỏ ý mua cho Lữ khách một vài cái áo sơ mi trắng - OK ! nói chung sao cũng được.Lữ khách bao năm vẫn đi trên vạn nẻo đường Thiên lý,chẳng ai thương cả,vì Lữ khách chẳng có thời gian đi đâu cả, lúc rảnh thì người không rảnh, lúc bận thì người rảnh rỗi,nói nôm na là có
chỗ không gặp nhau, hơn nữa, Lữ khách lại không có lời hay ý đẹp,áo vải quê mùa
" Tôi người áo vải - cuộc đời thường
Áo tôi bạc trắng với gió sương
Thân tôi thì hiến đời gió bụi
Chẳng nghĩ tình duyên, mộng vấn vương !"
( LỮ KHÁCH, Lucky cùng Jimmy thọ Chay tại Phật Quan Sơn )

Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
bichha08
member
REF: 482261
09/11/2009
|

Lkhach Anh
Chỉ là khiêm tốn ,Anh nghĩ thôi
Có Ai mà dám ,trách quê thời
Văn chương bóng bẩy ,làm bao kẻ
Ôm sầu gối mộng , khóc chơi vơi …
Anh chẳng cần Ai , nhớ …đến … Ai …
Mặc cho vàng võ , hết đêm dài
Đừng bảo vì cơm …và trách nhiệm…
Anh làm thương tổn …cả tương lai …
Phải bắt đền Anh …BẮT ĐỀN Anh …nhiều thật nhiều …
BH.
|
lkhach
member
REF: 482266
09/12/2009
|

Lữ khách nhìn lên trên Phật Tổ...
Nam mô ! Lữ khách nói thật mà Thiên hạ không tin kìa !
Đại Từ Đại bi tầm thinh cứu khổ cứu nạn Quan Thế Âm Bồ tát ! Làm sao bây chừ ?
...
" Đêm chẳng thương ai, chẳng nhớ ai
Cày sáng - cày trưa lẫn đêm dài
Xin nhớ đi em đời Lữ khách
Nắng tắt, chiều hôm, áo bạc phai .."
LỮ KHÁCH xin lỗi ! Xin lỗi mà !
Lữ khách
|