Vietnam Single Tim Ban Bon Phuong  


HOME  -  FORUM  -  REGISTER  -  MY ACCOUNT  -  NEW  PHOTOS  -  BROWSE  -  SEARCH  -  POEM  -  ECARD  -  FAQ  -  NCTT  -  CONTACT



Diễn Đàn
 Những chủ đề mới nhất
 Những góp ư mới nhất
 Những chủ đề chưa góp ư

 
NCTT Những chủ đề mới nhất

NCTT Những góp ư mới nhất
NCTT Website


Who is Online
 

 

Forum > Tâm sự của bạn >> Người yêu dấu!

 Bấm vào đây để góp ư kiến

Trang nhat

 meocon426
 member

 ID 33159
 11/27/2007



Người yêu dấu!
profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email -goi thu   Thong bao bai viet spam den webmaster  edit -sua doi, thay doi edit -sua doi, thay doi  post reply - goy y kien
Tôi quen hắn khi học chung đội tuyển học sinh giỏi hóa tỉnh hồi lớp 9.Lần đầu tiên nh́n thấy hắn,tôi không có ǵ lấy làm ấn tượng lắm.Cao,đen,gầy,nghịch nghợm và rất hay cười.Đó là những đặc điểm rất ‘’quần chúng’’ mà tôi nhận thấy ở tụi con trai đi học đội tuyển thời ấy.Với tôi,hắn cũng b́nh thường thôi.
T́nh cờ vào cấp 3,tôi lại học chung lớp với hắn.Giờ tôi mới biết hắn là con của 1 thầy giáo nổi tiếng trong trường.Nhưng kệ!Đâu có liên quan ǵ đến tôi!
Chả hiểu sao tôi lại thích hắn?Một đứa ‘’háo sắc’’ như tôi mà lại đi thích 1 tên ‘’chả có vẻ ǵ là đẹp trai cả’’.19/11 năm đó,tôi đă nghĩ ra cách kết thúc chuyện t́nh cảm ẩm ương này bằng cách rủ hắn...kết nghĩa anh em.Và hắn gật đầu cái rụp.Tự nhiên,tôi có 1 ông anh trai như mơ ước.Anh quan tâm đến tôi,mua đồ ăn cho tôi,chép bài cho tôi...và hành động làm tôi ‘’xúc động đậy’’nhất là anh nhường áo khoác cho tôi mỗi khi tôi kêu lạnh.Không phải v́ tôi quên mang áo ấm đi học đâu,mà chỉ đơn giản là tôi thích ḿnh được quan tâm như thế thôi.
Cả lớp x́ xào,ai cũng nghĩ chúng tôi là 1 đôi.Chả sao!Tôi thực sự hết thích anh rồi,chỉ c̣n thấy quư anh thôi,rất quư là đằng khác.Anh tận tụy giảng bài cho tôi (anh học giỏi hóa khủng khiếp!) và vẫn chiều chuộng tôi như ngày nào.Với anh,tôi luôn là số 1.
Chúng tôi cùng thi vào đại học.Cả 2 đều thích nghành hóa dầu BK.Nhưng tôi đỗ ĐH,c̣n anh chỉ đỗ cao đẳng.Anh chán nản,anh suy sụp,anh lảng tránh mọi người.Và người duy nhất ở bên anh lúc này là tôi.
19/11 năm thứ nhất,trời se lạnh,anh làm tôi thực sự bất ngờ khi đặt vào tay tôi 1 gói quà và th́ thầm’’kỷ niệm 1 năm em là em gái của anh’’.Anh chuyển vào kư túc.
Chúng tôi đă gần nhau hơn,tôi động viên anh học hành và tôi th́ luôn líu lo kể cho anh nghe tất cả những chuyện tôi đă gặp trong ngày:chuyện ở lớp,chuyện thầy cô giáo,chuyện bạn bè,những người bạn trai mới quen...và thậm chí cả những chuyện tụi con gái cùng pḥng kí túc của tôi hay ‘’buôn’’ nữa.Mỗi buổi chiều tan học tôi đợi anh chơi cầu lông xong rồi mới đi ăn.Bữa cơm kí túc nghèo nàn,nhưng tôi thấy ḷng ḿnh ấm áp kỳ lạ!
8/3,anh viết cho tôi 1 tấm thiệp,đó là tấm thiệp dài nhất mà tôi đă từng nhận được.Tôi đă khóc khi đọc nó.Thật khó để diễn tả cảm xúc của tôi lúc đó.Hạnh phúc..tự hào...anh nói tôi là cô bé mơ mộng nhất mà anh đă từng được gặp,anh nói tôi như lúc nào cũng đang ở trên mây,anh nói tôi nên đặt chân xuống mặt đất và xem cuộc sống này là như thế nào...Tôi không nghĩ tôi mơ mộng,mà sự thật có như thế đi chăng nữa th́ tôi cũng không muốn’’đặt chân xuống mặt đất’’như anh nói.Tôi muốn ḿnh măi măi được sống trong cảm giác êm đềm như thế này...
...Anh xin bảo lưu kết quả để ôn thi đại học.Một quyết định táo bạo nhưng tôi hoàn toàn ủng hộ anh v́ tôi tin vào khả năng của anh,tôi tin anh sẽ đỗ...
...Và niềm tin ấy đă trở thành sự thật.Anh đă trở thành svBK như mơ ước.Mọi áp lực tâm lư của anh được giải tỏa.Tôi tự hào về anh.Bố mẹ tôi vui mừng ra mặt,chả khác ǵ cái ngày biết tin tôi trúng tuyển ĐH cả.
...Cuộc sống là những chuỗi bất ngờ.Có khi người ta lại mắc phải những cạm bẫy tưởng chừng như vô hại...
...Anh quyết định không ở kí túc nữa...Tôi rất buồn...nhưng tôi không ngăn cản...tôi tôn trọng quyết định của anh...
...Chúng tôi ít gặp nhau hơn...
...Anh có những người bạn mới...
...Tôi cũng có những mối quan hệ mới...
...Chúng tôi dần xa nhau...
...Mỗi lần tôi gặp anh là mỗi lần tôi được nghe anh kể về những người bạn của anh,anh tự hào về họ,v́ họ là dân ‘’sành điệu’’,là ‘’dân phố cổ’’ và họ chơi hết ḿnh.Anh kể về những nơi anh đă qua,những điều anh đă làm...Tự nhiên tôi thấy ghét cay ghét đắng 3 từ ‘’người Hà Nội’’-họ đă cướp mất người anh yêu dấu nhất của tôi...
...Năm thứ nhất anh bị tăng ca...
Nỗi thất vọng tràn trề hiện rơ trên gương mặt bố mẹ anh khi tôi nh́n thấy họ.Tôi chợt oán trách chính bản thân ḿnh.Tôi thật vô trách nhiệm.Tại sao tôi đă không động viên anh học hành,ở bên anh chia sẻ niềm vui nỗi buồn như ngày xưa nữa?
...Và anh có người yêu...Tôi tin đây là người anh yêu và yêu anh thật sự,v́ cho đến bây giờ,trải qua bao vấp ngă của anh,họ vẫn giành cho nhau những t́nh cảm thật trọn vẹn...
...Một t́nh yêu đẹp...một gia đ́nh nề nếp...những người bạn chân thành...vẫn chưa đủ để kéo con người ta ra khỏi những cám dỗ của cuộc đời...
...Lần thứ 2 anh bị tăng ca...
Một lần hiếm hoi tôi gặp anh.Tối hôm đó,anh đă ở lại nhà tôi.Tôi và Hằng đi ngủ sớm.Anh vẫn thức cùng 2 cậu em trai của chúng tôi để tṛ chuyện.Sáng hôm sau.2 thằng em thật thà kể hết chuyện họ đă nói với nhau đêm qua.Và tôi chợt nhận ra,anh khác ngày xưa nhiều quá!Anh đă hoàn toàn bước ra khỏi thế giới của tôi...
...Tôi đă không gặp lại anh nữa...
...Lần thứ 3 anh bị tăng ca...
...Anh bị buộc phải thôi học...
Tôi không quá bất ngờ về điều này.Tất cả những ǵ đă xảy ra trong gần 3 năm qua dường như cũng đă báo hiệu là nó sẽ xảy ra...
...Tôi tiếc nuối...
...Tôi ân hận...
...Tôi ước...giá như thời gian quay trở lại...Nhưng tất cả đă muộn rồi...
Tôi đă từng đọc một cuốn sách,trong đó có 1 câu như thế này:’’Đừng băng qua cuộc sống quá nhanh.Đôi khi hăy dừng lại,nh́n lại những ǵ đă qua và tự điều chỉnh’’.Giá như tôi đọc được điều này sớm hơn,th́ mọi chuyện đă không tồi tệ như bây giờ.Nhưng cuộc sống mà,nếu như không c̣n từ ‘’giá như’’ th́ đâu c̣n là cuộc sống nữa!
Mỗi khi nh́n lên bầu trời đầy sao,tôi lại cố gắng t́m kiếm ngôi sao nào to nhất,rạng rỡ nhất-đó là ngôi sao may mắn của tôi.C̣n ngôi sao đứng gần ngôi sao ấy nhất- là của anh.Bầu trời vẫn như thế,những v́ sao vẫn như thế,chỉ có con người là thay đổi.Đâu rồi những tháng ngày hồn nhiên của tuổi học tṛ,những buổi tối cùng ngắm sao trời,những câu chuyện không đầu không đuôi nhưng không bao giờ biết chán?
Hôm nay là sinh nhật lần thứ 22 của anh,không biết lúc này có ai ở bên cạnh anh không?ước ǵ có một phép màu đem em đến bên anh nhỉ?Em sẽ hát cho anh nghe,sẽ kể chuyện cho anh cười,sẽ đố anh những câu đố như ngày xưa mà chỉ ḿnh em mới biết đáp án.Ước ǵ...
Tối nay trời Hà Nội sẽ không có sao.Nhưng em sẽ nhắm mắt lại để nh́n thấy 2 ngôi sao sáng lấp lánh của anh em ḿnh.Em sẽ cầu nguyện thật nhiều,thật nhiều để những điều may mắn nhất sẽ đến với anh.
Chúc mừng sinh nhật anh!



Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
 

  góp ư kiến

 
   

  Kí hiệu: : trang cá nhân :chủ để đă đăng  : gởi thư  : thay đổi bài  :ư kiến

 
 

 


Nhà | Ghi danh Thành Viên | Thơ | H́nh ảnh | Danh Sách | T́m | Diễn đàn | Liên lạc | Điều lệ | Music | Link | Advertise

Copyright © 2024 Vietnam Single & Tim ban bon phuong All rights reserved.
Hoc Tieng Anh - Submit Website Today - Ecard Thiep - Hot Deal Network