Công nghệ biến Gà gầy thành Gà béo chỉ sau 10 giây
1 người bán lại bơm dung dịch vào nhiều con gà ốm thành gà béo chỉ sau 10, khiến vạn người mua phải "chết lặng" khi xem được cảnh này, vì những con gà luôn căng phồng lên, bóng bẩy tạo cho người tiêu dùng rất thích thú khi mua nó, và đến khi người khách hàng ăn những cho gà này thì vì sao người Việt bị ung thư nhiều đến thế.
Một bàn tay thoăn thoắt bơm vào người con gà đã mổ một thứ gì đó. Từ chỗ xẹp lép, da thịt con gà dần căng phồng lên, bóng bẩy. Dù chưa xác minh được đoạn clip được ghi lại tại đâu, vào thời điểm nào nhưng những gì phô ra cho mọi người thấy, như vậy là quá đủ.
Đoạn clip được tung lên mạng xã hội, cũng chưa được làm rõ thứ dung dịch mà bàn tay kia bơm vào con gà là nước vô hại hay một chất gì đó giữ cho con gà khỏi ươn, tươi ngon lâu hơn.
Clip làm căng phồng gà trước khi bán.
Nếu đúng là có một thứ hóa chất gì đó thật, được tiêm vào người con gà, thì đúng là một đôi bàn tay đã có thể "giết" hàng vạn người, vì trên thực tế, không biết có bao nhiêu con gà bị bơm căng như thế đã được bán ra.
Cũng khó có thể đếm cho xuể rằng đã có biết bao nhiêu người vô tình ăn phải những con gà "bẩn" do người này bán? Bệnh tật, ung thư – căn bệnh đang bùng phát thành đại dịch hiện nay chẳng phải một phần cũng xuất phát từ chính những hành động bẩn thỉu này?
Còn nếu là nước lã, người tiêu dùng hẳn sẽ cảm thấy còn may, dù rằng họ đã bị lừa, phải bỏ thêm tiền ra để... mua nước. Hành động trên cũng đã phơi bày một hiện thực tồi tệ trong xã hội:
Đồng tiền, lợi nhuận đã làm mờ mắt những con buôn bất lương, khiến họ chà đạp lên các giá trị đạo đức để bước chân vào con đường giết hại đồng loại.
Có thể đoạn clip được quay ở một nước nào đó ví dụ như Trung Quốc, nhưng cũng có thể được quay ngay tại một khu chợ nào đó ở Hà Nội, Hải Phòng hay thành phố Hồ Chí Minh của Việt Nam.
Trong bối cảnh bê bối thực phẩm hầu như ngày nào cũng được truyền thông đề cập đến như một vấn đề nhức nhối của xã hội, hẳn chẳng ai có thể phủ nhận ở Việt Nam không có cảnh bất nhân, thất đức đó.
Hình ảnh cắt ra từ clip.
Vài giờ sau khi đoạn clip được chia sẻ trên mạng xã hội Facebook, người dùng mạng của Việt Nam đã nhanh chóng thể hiện quan điểm bất mãn và nhấn mạnh đến những băn khoăn trăn trở về thực phẩm sạch.
Điều đáng nói, đây chỉ là một trong những mánh khóe đơn giản mà những con buôn bất lương hiện nay áp dụng để đạt được mục đích cuối cùng là tiền.
Đã đến lúc, mọi hành động tương tự như những gì diễn ra trong clip cần phải được tẩy chay và chặn đứng.
Có lẽ, nếu chỉ nói không, khó có thể thành công. Thiết nghĩ, việc này cần có một sự kết hợp chặt chẽ, từ người phát hiện, tố giác, cho đến các cơ quan chức năng, báo chí.
Rốt ráo phát hiện, phạt nặng, răn đe và làm truyền thông rộng rãi chắc chắn sẽ có tác dụng, dù biết hiệu quả không thể là tuyệt đối.
Hãy chung tay chia sẻ clip để ít nhất, mỗi cá nhân chúng ta có thể góp phần vào việc cảnh báo người thân và thậm chí là những người vô tội không quen biết khác.
VBF
aka47
member
REF: 712104
10/16/2016
Món ăn nào cũng cần phải có gia vị...
Không gia vị không ai ăn...
Vậy chế biến gia vị cho vào trứng nướng lên cho thơm là bình thường.
Khi nào ăn vô mà chết lúc đó có Công An điều tra.
hihii
hatlinh
member
REF: 712137
10/18/2016
Clip gây sốc khiến bạn không bao giờ dám ăn tương ớt ngoài hàng quán
Mới đây một phóng sự ngắn ghi lại những hình ảnh rùng mình về xưởng sản xuất tương ớt bẩn, có giòi lúc nhúc, tẩm đầy hóa chất đang khiến người tiêu dùng hoang mang và lo lắng.
Tương ớt là một thực phẩm quá đỗi quen thuộc trong các quán hàng ăn hay trong nhà bếp của mỗi một gia đình. Tuy nhiên, với những tương ớt không rõ nguồn gốc, được bán với giá rẻ thì người tiêu dùng cần phải đặc biệt cẩn trọng. Mới đây, những hình ảnh sản xuất tương ớt bẩn trong phóng sự "Bình Dương: Phát hiện cơ sở sản xuất tương ớt có giòi" trong chương trình "Nói không với thực phẩm bẩn" của Trung tâm tin tức VTV24 được phát sóng vào ngày 15/8 đang khiến người tiêu dùng hoang mang và lo lắng.
Đoạn phóng sự dài gần 4 phút được thực hiện tại một cơ sở sản xuất tương ớt ở Bình Dương. Trong clip, người xem tận mắt mục sở thị tương ớt mà họ vẫn ăn hàng ngày tại các quán ăn, cửa hàng được sản xuất kém vệ sinh như thế nào.
Clip phóng sự về tương ớt bẩn có giòi.
Những hình ảnh kinh hoàng trong xưởng sản xuất tương ớt.
Cơ sở sản xuất kém vệ sinh với dụng cụ thô sơ.
Tương ớt chứa giòi bò lúc nhúc.
Theo đó, một cơ sở sản xuất tương ớt tại xã Dĩ An (tỉnh Bình Dương) vừa bị phát hiện chứa gần 7 tấn tương ớt có giòi. Qua kiểm tra, cơ quan chức năng cho biết, dù sản xuất thực phẩm nhưng cơ sở này không tuân thủ theo bất kỳ tiêu chuẩn nào về vệ sinh an toàn thực phẩm.
Bằng mắt thường, người nhìn có thể dễ dàng thấy độ bẩn của tương ớt với giòi lúc nhúc bên trong, tương ớt được ngâm ủ với rất nhiều hóa chất. Nơi đây cũng chứa số lượng lớn tương ớt chưa được tiêu thụ. Theo lời khai của chủ cơ sở, trong quá trình sản xuất tương, họ sử dụng nhiều hóa chất, trong đó có chất chống mốc, chất làm sánh. Người này cho biết họ không rõ thành phần ghi trong những hóa chất ấy là những gì vì được ghi bằng tiếng nước ngoài.
Được biết, mỗi ngày cơ sở này sản xuất tới 50 lít tương ớt, cung cấp cho tiểu thương các chợ để đưa tới các quán ăn trên địa bàn tỉnh Bình Dương và TP.HCM. Trong khi, đây mới chỉ là một trong số những cơ sở bị phát hiện và kiểm tra, bởi trên thị trường hiện nay vẫn còn nhiều loại tương ớt không rõ nguồn gốc được công khai bày bán.
Sau khi phát sóng trên VTV1, video đã được đăng tải lên Facebook và ngay lập tức lan truyền với tốc độ chóng mặt. Nhiều người xem chia sẻ rơi vào tâm thế hoang mang trước những loại tương ớt bẩn như hiện nay.
"Ghê thật. Đi ăn phở, bún đều cho tương ớt vào, thật là khiếp sợ", một cư dân mạng tên H.H bình luận.
"Giờ những thực phẩm bẩn độc hại như thế này chẳng thấy lạ và ngạc nhiên với người tiêu dùng Việt Nam nữa rồi. Giờ chỉ có mình tự bảo vệ mình, cần lựa chọn thực phẩm cần thận hơn mà thôi", một bạn tên M.M bình luận.
"Kinh doanh buôn bán lừa đảo, ướp tẩm hóa chất, bất chấp tất cả để đạt được mục đích lợi nhuận. Thật là ghê rợn!", một bạn tên Q.M chia sẻ ý kiến của mình.
Do vậy, bản thân người tiêu dùng hãy sáng suốt lựa chọn những sản phẩm đảm bảo chất lượng. Người tiêu dùng cần nói không với thực phẩm 3 không: Không nhãn mác, không xuất xứ, không thành phần để đảm bảo sức khỏe cho chính bản thân mình.
Theo Hồng Nam / Trí Thức Trẻ
aka47
member
REF: 712151
10/19/2016
Chị iu ơi...không phải hàng quán nào cũng như vậy đâu..cứ ăn uống tự nhiên , giống như đi máy bay , cả ngàn chiếc mới rơi một chiếc chị ui...
hihii
hatlinh
member
REF: 713856
01/02/2017
@ AK .. vậy AK cứ ăn tự nhiên nhen, hihic.
--
Chết dần chết mòn vì ăn thực phẩm và uống thuốc Trung Quốc
Người Mỹ ít biết rằng mua thực phẩm trong siêu thị có tới 80% sản phẩm được kiểm tra an toàn vệ sinh, nhưng lại chỉ có 1% thực phẩm nhập khẩu !!! Đây chính là nguyên do ngày nay nhiều người Mỹ bị bệnh ung thư và điều họ không ngờ nhất, nguyên căn của bệnh xuất phát từ Trung Hoa Cộng Sản.
Trung Quốc là nước xuất khẩu hải sản lớn nhất sang Mỹ, là nhà cung cấp chính về gà thịt trắng và là nước xuất khẩu chè lớn thứ ba trên thế giới. Các nhà nông Trung Hoa cũng cung cấp cho chúng ta 60% nước táo ép, 50% tỏi, và một số lượng lớn đủ các loại từ quả lê đóng hộp, nấm bảo quản đến mật ong và sữa ong chúa.
Đối với các dược phẩm, Trung Quốc cũng sản xuất cho thế giới đến 70% lượng penicillin, 50% lượng aspirin, và 33% lượng tylenol. Các công ty dược Trung Quốc cũng đã chiếm lĩnh phần lớn thị phần thế giới về kháng sinh, enzyme, các acid amin chính và vitamin tổng hợp. Trung Quốc thậm chí đã thống lĩnh đến 90% thị phần thế giới về vitamin C- cùng lúc đó họ đang có vai trò áp đảo trong việc việc sản xuất các loại vitamin A, B12, và E, không kể nhiều loại nguyên liệu để sản xuất vitamin tổng hợp.
Các số liệu thống kê này làm tất cả chúng ta lo lắng chỉ vì một lý do đơn giản: Một phần quá lớn các loại thuốc Trung Quốc đang tràn ngập các cửa hàng và siêu thị thuốc của chúng ta thực sự là chất độc. Đấy là lý do tại sao thực phẩm và dược phẩm Trung Quốc luôn được xếp hàng đầu trong các loại phải kiểm tra khi nhập vào biên giới hoặc bị trả về bởi cả cơ quan Quản lý Thực phẩm & Dược phẩm của Mỹ lẫn Cơ quan An toàn Thực phẩm châu Âu.
Thế sao Trung Quốc vẫn tiếp tục mang cho chúng ta các loại thực phẩm và thuốc có thể làm chúng ta đau ốm hoặc giết chúng ta như vậy? Đôi khi các chất độc có trong chuỗi cung cấp thực phẩm và thuốc là hậu quả ngẫu nhiên của những yếu tố như phương pháp sản xuất kém chất lượng, quy trình kém vệ sinh, hoặc là chất độc từ đất do môi trường bị ô nhiễm. Những khi khác thì do những kẻ thoái hóa về đạo đức hay còn gọi là “kẻ dã tâm”- một từ do chính người dân của họ gọi- cố tình làm nhiễm bẩn thực phẩm và thuốc, đơn giản chỉ vì muốn gia tăng lợi nhuận cho họ.
Cho dù là do ngẫu nhiên hay bởi cố tình, việc đầu tiên bạn cần biết cụ thể về cái chết đến từ Trung Quốc này là nó không phải tại riêng ai cả. Thật vậy, người Trung Quốc, dù là nông dân, ngư dân, nhà chế biến thực phẩm hay là người bán thuốc, đều có thể đầu độc chính người dân của họ y như họ đầu độc người Mỹ, người châu Âu, người Nhật, người Hàn và tất cả những ai trên toàn thế giới dùng thực phẩm và thuốc của họ. Để nếm thử chút ít vị chua trong câu nói trên, hãy xem thử sự việc ”Cái gì trong chảo của anh thế?”: Có tới 10% nhà hàng ở Trung Quốc sử dụng cái gọi là “dầu ăn bẩn" để nấu nướng. Dầu ăn bẩn là một hỗn hợp hôi hám của dầu đã qua sử dụng và chất thải thu được từ hố ga và cống rãnh từ các nhà bếp thương mại, chứa đầy nấm mốc độc aflatoxin gây ung thư gan. Những kẻ nhặt rác ở Trung Quốc lén lút bán thứ này cho nhiều nhà hàng với giá chỉ bằng một phần năm giá dầu đậu nành hay dầu lạc mới. Ngoài khả năng gây ung thư, cái hỗn hợp gồm dầu bị mốc với đủ loại thực phẩm bỏ đi này có thể là bản án tử hình bất ngờ cho bất kỳ ai bị dị ứng thực phẩm nặng.
Câu chuyện dầu ăn bẩn này cho dù có thể làm chúng ta căm phẫn, nhưng so với chuyện những kẻ giết người hàng loạt melamine Trung Quốc thì nó chưa là gì cả. Những kẻ sát nhân này đã hạ gục nhiều nạn nhân trên đất Trung Hoa cũng như trên khắp thế giới, và những nỗ lực thường là vô ích để bắt giữ chúng chỉ minh họa về mặt địa lý sự khó khăn cho cả chính phủ Trung Quốc lẫn nhà hành pháp Mỹ trong việc bảo đảm an toàn thực phẩm và thuốc men khi mà bọn sát nhân hoạt động chỉ vì lợi nhuận. Bản thân vũ khí của kẻ sát nhân, melamine, thực ra là một hóa chất có giá trị khi chúng không bị lén lút cho vào thực phẩm. Kết hợp melamine với formaldehyde để sản xuất nhựa melamine, bạn sẽ có được một chất dẻo có độ bền cao dùng chế tạo các sản phẩm như formica và các bảng viết bằng bút xóa. Trộn với một số hóa chất khác, bạn có thể dùng melamine như một chất chống cháy, phân bón, hay là “phụ gia siêu dẻo” dùng trong bê tông cường độ cao. Thế nhưng thêm melamine vào các sản phẩm như thức ăn gia súc, sữa, hoặc sữa cho trẻ sơ sinh thì không còn cách nào nhanh hơn để hủy hoại hai quả thận trong người. Thế tại sao những doanh nhân có dã tâm của Trung Quốc lại thêm melamine vào thực phẩm của chúng ta? Đó là vì hàm lượng nitrogen cao trong melamine có thể nhái mức protein cao trong thực phẩm. Sự giả mạo protein kiểu Trung Quốc này do đó có thể đánh lừa các nhân viên kiểm tra thực phẩm trong việc xếp hạng thực phẩm có hàm lượng protein cao. Vì melamine rất rẻ so với protein thật, nên điều này có nghĩa là rất nhiều tiền sẽ vào túi kẻ gian, bất kể nhiều người có thể thiệt mạng.
Bây giờ, nếu bạn nghĩ rằng sự cố melamine là xưa rồi, thì không đâu! Cho đến tận bây giờ, các sản phẩm nhiễm độc melamine vẫn ngày càng nhiều vì nó thực sự đem lại lợi ích quá lớn khi được dùng làm chất phụ gia, cho dù nó tàn phá quả thận của con người. Còn như bạn nghĩ rằng thủ đoạn kiếm lợi nhuận bằng việc sử dụng những chất nhiễm độc như melamine chỉ có trong thực phẩm, thì cũng không chỉ thế thôi đâu. Chất độc giết người trong heparin của Trung Quốc minh họa sinh động việc bọn con buôn bất lương Trung Quốc cũng đang bận rộn làm nhiễm độc cả thuốc chữa bệnh cho chúng ta. Heparin là một loại thuốc chống đông máu dùng trong phẫu thuật tim, truyền máu, chữa tĩnh mạch cho đến lọc thận. Nó được làm từ niêm mạc ruột heo. Trong thực tế, đây chính là con đường để Trung Quốc tham gia vào hoạt động sản xuất heparin: là nước sản xuất thịt heo lớn nhất thế giới, Trung Quốc luôn có nguồn cung ruột heo hầu như vô tận.
Để giảm chi phí và gia tăng lợi nhuận, các nhà sản xuất Trung Quốc đã bí mật thêm một chất tương tự như heparin, nhưng rẻ tiền và có thể gây chết người gọi là chondritin sulfate với hàm lượng sulfate vượt mức. Chất độc này có thể gây ra những phản ứng nghiêm trọng, đôi khi gây chết người - từ hạ huyết áp và thở gấp đến ói mửa và tiêu chảy. Và đây là điều bẩn thỉu của trò lừa đảo này: Chất gây độc heparin có cấu trúc hóa học rất gần với heparin thật đến nỗi rất khó bị phát hiện. Giá của nó rẻ hơn heparin thật 100 lần: 9 đôla so với 900 đô-la mỗi pound! Vì giá cực thấp như thế, một số lô heparin giả có giá rẻ tới 50%!
Vì sao mà nhiều tên Trung Quốc ác độc lại sẵn sàng đầu độc thức ăn và thuốc men chỉ vì lợi nhuận? Câu trả lời của một học giả nổi tiếng Trung Quốc đã chỉ ra một cách sâu sắc đối với vấn đề suy thoái đạo đức của tâm hồn Trung Quốc. Theo giáo sư kinh doanh Lưu Hải Đồng trong Tạp chí Quản lý và Tổ chức, vấn đề suy thoái đạo đức - và việc chạy theo lợi nhuận bằng mọi giá - đã xảy ra do sự đổ vỡ các nguyên tắc Khổng giáo trong môi trường không có đạo đức và luân thường đạo lý của chủ nghĩa cộng sản Trung Quốc. Chính xác là sự suy thoái đạo đức, cùng với việc các viên chức chính quyền tham nhũng và luật pháp lỏng lẻo, đã thúc đẩy những người chế biến thực phẩm tích cực sử dụng hóa chất công nghiệp độc hại để cải thiện mùi vị và bảo quản thực phẩm.
Thực tế là chính các nhà chức trách Trung Quốc cũng đã tìm thấy những trò quái gở ấy trong những nồi lẩu có thêm formaldehyde để có vị ngon hay nước tương có pha thêm acid clohydric và tóc người để làm tăng độ đạm. Nhưng kẻ dã tâm Trung Quốc còn làm xúc xích giá rẻ “tươi ngon” bằng cách cho cả thuốc trừ sâu cực độc dichlorvos vào. Lần sau, mỗi khi định ăn cái gì ngon ngon mà “ Made in China”, bạn hãy nhớ những tiểu xảo đó nhé!
Hơn 30 năm qua, các nhà xuất khẩu nước táo cô đặc Trung Quốc đã tăng từ 10.000 gallong lên đến gần nửa tỷ gallon mỗi năm; và ngày nay Trung Quốc chiếm lĩnh hơn một nửa thị trường Mỹ. Điều chắc chắn là, giá của họ rẻ hơn giá của các nhà nông Mỹ. Nhưng có một lý do làm cho nó rẻ là vì các vườn cây Trung Quốc dùng rất nhiều các loại thuốc trừ sâu bất hợp pháp có chứa arsen để rồi thấm vào cây và cô đọng trong quả.
Một vị nguyên là Phó giám đốc Cục Quản lý Thực phẩm và Dược phẩm Hoa Kỳ đã mô tả trên Đài tiếng nói quốc gia phương pháp mà người Trung Quốc đã sử dụng để phơi khô lá chè như sau: Người sản xuất rải "lá chè trên một cái sân kho rất rộng rồi dùng xe tải cán lên cho chóng khô". Vì xe Trung Quốc dùng xăng pha chì nên không có cách nào hiệu quả hơn thế để biến lá chè thơm ngon trở thành một thứ vũ khí giết người.
Ngoài ra, một trong những thói quen lừa đảo của những kẻ dã tâm Trung Quốc là thường xuyên ghi sai nhãn cho các thực phẩm "hữu cơ". Không ngạc nhiên là các nhà nông Trung Quốc luôn nóng lòng muốn nhảy vào thị trường thực phẩm hữu cơ Mỹ, nhưng sự thú nhận của một chủ cửa hàng Trung Quốc đã nói lên tất cả:
Có khoảng chừng 30% các nông trại sản xuất thực phẩm hữu cơ thật và họ ghi nhãn hữu cơ trên đó. Tôi nghĩ chính quyền cần cải tiến công tác kiểm nghiệm. Nhưng giờ họ quá bận với an toàn thực phẩm nên chả còn sức đâu mà lo cho thực phẩm hữu cơ nữa. Với sự thú nhận này thì không có gì đáng ngạc nhiên khi Walmart, Whole Foods, và các nhà bán lẻ khác phát hiện các sản phẩm tưởng là "hữu cơ" của Trung Quốc nhiễm đầy thuốc trừ sâu.
Không phải chỉ có Hoa Kỳ xơi phải chất độc Trung Quốc. Hãy xem điều gì xảy ra với một nhà phân phối thực phẩm Nhật Bản nhập khẩu trên 50.000 kiện đỗ xanh Trung Quốc được cho là “tươi ngon” từ công ty thực phẩm Yên Đài Bắc Hải của tỉnh Sơn Đông. Sau khi những người tiêu dùng bị nôn mửa rồi bị cứng miệng, các viên chức của Bộ Y tế Nhật Bản đã tìm thấy nồng độ thuốc trừ sâu độc hại có trong đỗ xanh cao gấp gần 35.000 lần nồng độ cho phép!
Dĩ nhiên, chúng ta có thể ghi lại hết chuyện này sang chuyện khác về “cái chết bởi thuốc độc Trung Quốc”. Chẳng hạn như vụ ở châu Âu liên quan đến Vitamin A nhiễm vi trùng suýt nữa thì được dùng pha chế sữa dành cho trẻ sơ sinh. Người ta đã tìm thấy các viên vitamin tổng hợp lẫn tạp chất chì, mật ong, tôm nhiễm thuốc kháng sinh. Vụ việc tai tiếng đã đăng tải ầm ĩ về loại xi-rô ho rẻ tiền chứa chất chống đông đã giết hại hàng ngàn người trên thế giới. Những thí dụ như thế này chỉ có ích nếu chúng giúp ta hiểu ra những vấn đề to lớn hơn.
“Câu chuyện thủy sản” Trung Quốc không may lại hoàn toàn là sự thật này bắt đầu ở miền Đông Nam Hoa Kỳ, nơi mà trong những năm 90 việc nuôi cá da trơn miền Nam là một trong những câu chuyện thành công lớn của ngành thủy sản Mỹ. Thế rồi con rồng châu Á bước vào. Thật vậy, bắt đầu vào những năm đầu của thế kỷ 21, dưới sự tấn công dữ dội của ngành xuất khẩu được trợ cấp của Trung Quốc, nhiều cơ sở nuôi trồng thủy sản Hoa Kỳ ở các tiểu bang như Louisiana, Mississippi, và Alabama đã thực sự hoàn toàn biến mất. Ngày nay, Trung Quốc là nhà cung cấp thủy sản nuôi số một thế giới và chiếm lĩnh các thị trường cá da trơn, cá rô phi, tôm, và lươn. Tuy nhiên, các cơ sở nuôi trồng thủy sản Trung Quốc cho chúng ta một hình ảnh thôn quê không yên bình và không hòa hợp với thiên nhiên. Hơn thế nữa, họ còn tạo ra một cơn ác mộng của sự bẩn thỉu kinh người như dưới địa ngục.
Học giả Trung Quốc Liu Chenglin ghi nhận:
Các điều kiện để nuôi trồng thủy sản ở Trung Quốc thật tệ hại: Những người sản xuất dồn chặt vào bể nuôi hàng ngàn loại cá, tôm để có sản lượng cao nhất. Điều này tạo ra một lượng lớn chất thải làm ô nhiễm nước và truyền những bệnh có thể giết hết cả mẻ cá nếu không được xử lý. Cho dù căn bệnh không giết hết tôm cá trong bể nuôi, thì những loại vi trùng còn đấy như Vibrio, Listeria, hay Salmonella vẫn có thể làm cho những người ăn phải tôm cá bị nhiễm bệnh.
Để xử lý điều kiện nuôi, những người nuôi cá Trung Quốc thường bơm đủ loại kháng sinh, kháng nấm, thuốc kháng vi rút và thuốc nhuộm bị cấm vào nước đã bị ô nhiễm. Những độc chất này, bao gồm từ chất nhuộm màu lục malachit, chloramphenicol, fluoroquinolones cho tới nitrofurans, thuốc ngừa thai, thuốc tím gentian không tránh khỏi việc ngấm vào thịt sinh vật. Chúng có thể gây ra đủ thứ bệnh từ ung thư, các bệnh hiếm gặp như bệnh thiếu máu cho tới việc làm suy giảm khả năng sử dụng kháng sinh chữa bệnh của cơ thể con người. Trên cả những sự vi phạm trắng trợn này, các nhà máy chế biến thủy sản Trung Quốc còn thường xuyên dùng những chất như khí carbon monoxide để làm cho miếng fi-lê cá có màu đỏ tươi. Việc này không những làm tăng vẻ ngoài hấp dẫn của sản phẩm mà còn che dấu được những sản phẩm đã hư hỏng. Bạn hãy nhớ kỹ trò lừa đảo nhỏ mọn này mỗi khi bạn thấy một miếng cá Trung Quốc đỏ tươi và nghĩ rằng nó được “đông lạnh lúc còn tươi nguyên”.
Bây giờ là điểm quan trọng hơn trong câu chuyện về thủy sản Trung Quốc- và mới thực sự là điều duy nhất bạn cần nhớ: Cục quản lý Thực phẩm và Dược phẩm Hoa Kỳ thiếu nhiều nhân viên đến nỗi mặc dù họ kiểm soát 80% nguồn cung thực phẩm của Mỹ, họ chỉ có thể kiểm tra dưới 1% thực phẩm nhập khẩu. Đúng là bởi lý do này mà mỗi khi bạn ăn bất cứ thứ gì xuất xứ từ Trung Quốc thì có nghĩa là bạn đang chơi “trò may rủi với thức ăn Trung Quốc” đấy. Và chính phủ Trung Quốc cũng như nhà đương cục Hoa Kỳ đều không thể bảo đảm an toàn cho bạn được!
VBF
hatlinh
member
REF: 713857
01/02/2017
Trung Quốc đang giết cả thế giới không cần đến dao bằng cách đáng sợ không tưởng dưới đây
Trung Quốc thực sự quá đáng sợ và nham hiểm. Tính mạng con người cũng không thể làm thay đổi lòng tham vô đáy của Trung Quốc. Họ này sẵn sàng đánh đổi tất cả để thu được lợi nhuận cho mình. Hàng loạt hoa quả ‘made in China’ được hô biến thần kì để trở thành hoa quả nhập ngoại xịn bày bán tràn lan trên thị trường.
Theo ghi nhận của báo Tuổi Trẻ, hiện hằng đêm tại chợ đầu mối thực phẩm nông sản Thủ Đức, TP.HCM tiếp nhận hàng trăm tấn cam được trữ lạnh có nhãn mác chữ TQ. Nhiều người bán đã xé nhãn để hô biến thành sản phẩm VN hoặc nhập từ Mỹ, Úc rồi bán với giá cao.
Thời tiết TP.HCM se lạnh dịp cuối năm nhưng khu vực nhập trái cây ngay cổng chợ đầu mối thực phẩm nông sản Thủ Đức vẫn rất “nóng”. Có mặt tại đây khoảng 2h sáng một đêm cuối năm, chỉ khoảng 3h có tới 50 - 60 xe container chở cam, táo, hồng... có bao bì TQ vào “nhả hàng”.
Một chủ vựa ở đây thừa nhận phục vụ cho lễ, Tết nên hai tháng cuối năm lượng hàng TQ đổ về nhiều gấp đôi thời điểm khác. Cùng lượng về dồn dập, giá bán các loại trái cây được nói thẳng có nguồn gốc từ TQ khá thấp.
Chỉ cách vài bước chân, trong nhà lồng chợ đầu mối Thủ Đức, cam sành miền Tây giá 25.000 - 30.000 đồng/kg, còn tại cổng chính chợ này, cam được rao của TQloại nhỏ chỉ 120.000 - 130.000 đồng/sọt 18 - 20kg (chỉ khoảng 6.000 đồng/ký). Nho đen trái to chỉ từ 100.000 - 120.000 đồng/thùng 7kg (khoảng 17.000 đồng/ký); hồng 100.000 - 110.000 đồng/thùng 9kg (hơn 9.000 đồng/ký), táo 60.000 đồng/thùng 8kg (7.500 đồng/ký)... Nhiều chủ vựa còn cho biết nếu mua số lượng nhiều, giá giảm thêm 10-15%.
Cầm trên tay quả cam bóng mướt, chị T - tiểu thương chuyên lấy trái cây tại chợ nông sản Thủ Đức - công nhận “đây là cam TQ nhưng người tiêu dùng bây giờ họ nghe nói hàng TQ là ngó lơ. Để bán được hàng, chúng tôi buộc phải thay tên đổi họ. Loại cam này có thể để hơn một tuần mà không héo như cam miền Tây”.
Hoa quả TQ nhập về ùn ùn tại chợ đầu mối các tỉnh phía Nam. Ảnh: Tuổi Trẻ
Theo lãnh đạo chợ đầu mối nông sản Thủ Đức, số lượng trái cây nhập về chợ mỗi đêm ước tính khoảng 2.100 tấn, trong đó 1.510 tấn là trái cây trong nước và 600 tấn trái cây ngoại nhập. Bà Hà nêu dù có kiểm soát lượng hàng trái cây về mỗi đêm nhưng cũng không kiểm soát được thông tin về xuất xứ hàng mà tiểu thương trao đổi với khách hàng. Mới đây, chợ đầu mối cũng ký kết với Hà Giang về lượng cam sành nhưng số lượng hạn chế, không nhiều như tiểu thương bán ngoài chợ.
Cũng theo vị lãnh đạo trên, ngoài cam ra thì quýt kim, táo... phần nhiều có xuất xứ từ TQ. Hiện ban quản lý đang thống kê các loại hàng của TQ. Như cam sành có in logo hàng TQ nhưng tiểu thương đã xé nhãn này khi bán cho khách hàng.
Nói tới hoa quả TQ, trước đó báo Thanh Niên dẫn thông tin từ Bộ NN-PTNT cho biết, có đến 30% mẫu kiểm nghiệm trái cây TQ có dư lượng thuốc trừ sâu là khá nghiêm trọng. Thông thường, thời gian thuốc trừ sâu tồn tại trong trái cây chỉ khoảng 5 - 7 ngày. Vậy mà trái cây TQ vận chuyển từ biên giới phía bắc về đến TP.HCM mà vẫn phát hiện dư lượng thì rõ ràng đã được phun xịt quá nhiều thuốc.
Người dùng nên thận trọng trước khi lựa chọn kẻo mất tiền oan vì hoa quả TQ
Theo các chuyên gia bảo vệ thực vật (BVTV), thuốc BVTV tồn dư trong thực phẩm vào cơ thể qua con đường ăn uống. Chúng có thể bị loại bớt một phần theo khí thở, qua bài tiết, nhưng không thể tránh khỏi sự tồn đọng các chất độc hại này ở trong gan. Một số thuốc BVTV chuyển hóa thành những sản phẩm ít độc hơn, dễ hòa tan trong nước hơn thì sẽ dễ dàng bị loại bỏ, nhưng có những loại hóa chất lại tạo thành những chất trao đổi trung gian độc hơn (như paration chuyển thành paraoxon), tích lũy trong một số cơ quan hoặc mô mỡ gây tổn thương và kèm theo các triệu chứng ngộ độc nguy hiểm.
Thuốc BVTV có trong thức ăn, đồ uống với lượng lớn có thể gây ngộ độc cấp tính gây rối loạn tiêu hóa (nôn mửa, tiêu chảy), rối loạn thần kinh (nhức đầu, hôn mê, co giật hoặc co cứng cơ...), trụy tim mạch, suy hô hấp rất dễ dẫn đến tử vong. Những trường hợp ngộ độc mãn tính do tiếp xúc với thuốc bảo vệ thực vật hoặc tồn dư trong thực phẩm sử dụng với lượng nhỏ nhưng tích lũy lâu ngày cũng có thể gây các tổn thương ở đường tiêu hóa, hô hấp, tim mạch, thần kinh, rối loạn hệ thống tạo máu, ảnh hưởng tới chức năng gan, thận. Vì thế, để tránh ngộ độc do hoa quả TQ đem lại người dùng nên thận trọng khi mua về dùng.
VBF
taolao
member
REF: 713861
01/02/2017
Bài viết này tl thấy rất đáng sợ. tl nghỉ dân mình cũng có lòng tham nên tậu ba chất đọ ứơp từa lưa...và cuối cùng mình hại mình.
hatlinh
member
REF: 713874
01/05/2017
@ Bác TL .. Không ăn cũng chết, ăn vào cũng chết
vậy phải làm sao hả bác TL ?
--
Made in China, hãy bỏ nó xuống gấp và tìm món thay thế
Các sản phẩm đến từ Trung Quốc, Made in China hay Made in P.R.C mang rất nhiều độc hại. Đôi khi xuất phát từ lòng tham và đôi khi xuất phát từ sự ngu xuẩn của những gian thương Trung Quốc, hàng rẻ nhưng thực sự có "rẻ", hay chúng ta đang trả giá đắt? Hãy cùng chúng tôi tìm hiểu những hậu quả khi mua đồ Trung Quốc.
ATV 110CC
Amber Donnals đang ngồi trên hiên nhà mình bỗng nghe một tiếng nổ, kế theo sau là những tiếng hét. Cô quay nhìn con trai mình, Bryan, 6 tuổi, đang chạy về phía cô, quần áo trên người đang cháy, và ngọn lửa đang phun ra từ phía sau của ngôi nhà di động của gia đình Donnals. Cháu đang lái chiếc xe địa hình ATV mới, được chế tạo tại Trung Quốc … thì bất ngờ nó tăng tốc và lồng lên mất kiểm soát… Chiếc xe bốn bánh màu đỏ dung tích 110cc đâm vào chiếc xe moóc và bốc cháy.
Chẳng có gì buồn cười về câu chuyện hãi hùng này; may thay cậu bé Bryan đã sống sót sau khi bị bỏng nặng. Tuy nhiên, các bạn vẫn nên biết nhận xét hài hước hoàn toàn không cố ý của ông nội Bryan sau tai nạn bởi vì nó phản ánh tính dễ lãng quên hiện nay của quá nhiều khách hàng người Mỹ về mối đe dọa của “đồ rẻ tiền Trung Quốc”. Ông Tim Donnals, người đã mua chiếc xe địa hình cho đứa cháu đáng thương, nói: “Tôi đã không nghĩ rằng nó sẽ có thể nổ tung, nếu không tôi đã chẳng mua nó”. Quả vậy. Vâng, chúng tôi xin cảnh báo bạn rằng từ nay trở đi, bất cứ khi nào bạn mua cái gì từ Trung Quốc, bạn phải lường trước về điều xấu nhất. Đó chính là vì các nhà sản xuất Trung Quốc có một lịch sử cực dài về đồ rẻ tiền có thể nổ tung vào ban đêm hay ban ngày, bốc cháy và vỡ tan, gây chấn thương và đau đớn. Dưới đây chỉ là một số ví dụ nhỏ về vô số các tai họa có thể xảy đến cho bạn, gia đình bạn, hàng xóm của bạn, đồng nghiệp của bạn, hay bạn bè của bạn nếu bạn bạn vẫn lơ đãng về các mối hiểm nguy như ông nội của Bryan:
• Bạn bị gãy xương cổ khi cái chắn bùn hỏng trên chiếc xe đạp của bạn rơi xuống lốp xe và bạn ngã lộn qua ghi-đông.
• Đứa con trai tuổi thiếu niên của bạn chơi bóng chày và nhận một quả bóng bay lạc ngay vào miếng giáp bảo vệ "của quý" của cậu ấy – miếng giáp vỡ tan khi quả bóng va vào, để lại vết thương đau đớn và vết bầm tím.
• Một vị khách đến cùng xem trận bóng bầu dục Super Bowl của bạn bị bỏng nặng khi cầm phải chiếc điều khiển TV từ xa nóng rẫy.
• Ngôi nhà của hàng xóm liền tường của bạn bị cháy rụi vì mạch điện trong một chiếc quạt bị chập.
• Người bạn tốt nhất của bạn bị giết như trúng đạn ghém khi chiếc điện thoại di động trong túi ngực anh ta bị nổ và đẩy mảnh xương vỡ đâm vào tim anh ta.
Sở dĩ gian thương Trung Quốc không quan tâm đến yếu tố an toàn cho người tiêu thụ và các nhà sản xuất Trung Quốc không sợ bị trừng phạt vì có bị kiện ra tòa họ cũng được nhà nước Bắc Kinh bao che và nhất là rất khó theo đuổi một vụ kiện đòi bồi thường tại Hoa Kỳ hay tại Trung Quốc. Ngoài ra, cán bộ kiểm phẩm an toàn của Trung Quốc đã bị mua từ trên cao xuống đến thấp. Đây là bộ máy tham ô và tồi bại nhất thế giới.
Những kẻ làm giả trộn một hỗn hợp khoai tây và khoai lang rồi ép khuôn thành hình những hạt gạo. Sau đó nhựa tổng hợp được thêm vào để giữ nguyên hình cho hạt gạo. Kết quả là bạn có thể nấu thứ gạo này hàng giờ mà nó vẫn cứng và giòn. Một viên chức của Hiệp hội Nhà hàng Trung Quốc cho rằng ăn ba bát gạo quỉ quái này cũng bằng nuốt hết một cái túi plastic. Và bạn có cảm giác cám gạo đã đóng cứng trong ruột mình. Không hề thấy một sự hối hận nào từ thủ phạm của những trò lừa đảo này. Khi buộc phải đối chất, phát ngôn viên của một công ty bị bắt quả tang làm giả chỉ nói: "Gạo giả bán rất chạy vì giá rẻ so với gạo thật”. Thật là những kẻ vô đạo đức không có tí lương tâm xã hội nào cả.
Bọn gian thương Trung Quốc đã pha vào thạch cao những tro phế thải từ các nhà máy Trung Quốc chạy bằng than có nồng độ lưu huỳnh cao, để sản xuất ra tường tiền (drywall) chế bán sang Hoa Kỳ. Chất độc lưu huỳnh trong tường tiền chế của Trung Quốc không những làm không khí trong nhà ngửi giống như trứng thối và tấn công hệ thống khí quản, mà chất ga lưu huỳnh rất mạnh nên còn làm xói mòn các đường ống, và làm hỏng các máy móc và hệ thống quạt, sưởi, điều hòa không khí, biến nữ trang bằng bạc thành màu đen, và giết chết chó mèo trong nhà. Tường tiền chế làm từ Trung Quốc đã được phát hiện trong khoảng 100 ngàn căn nhà mới tại nhiều tiểu bang ở Hoa Kỳ.
Chất chì cho vào sơn làm khô rất nhanh và do đó làm giảm đáng kể chi phí sản xuất. Chì cũng là chất có giá thành thấp và mềm dẻo hơn thay thế cho các kim loại đắt tiền hơn như niken và bạc trong các sản phẩm như đồ trang sức và nữ trang rẻ tiền. Nhưng, chất chì tấn công trẻ con khốc liệt vì bộ óc và cơ thể đang phát triển của chúng rất nhạy cảm dù với lượng tương đối nhỏ của kim loại nặng. Chỉ từ những lượng chì rất nhỏ, trẻ con có thể bị những thương tổn không thể hồi phục được, mà trong cuộc sống sau này chúng sẽ sinh ra bất cứ thứ bệnh gì, từ rối loạn thiếu sự tập trung và tính hiếu động thái quá, cho đến hành xử tội phạm, phình não, và hư hoại cơ quan trọng yếu.
Chất cadmium là một chất độc hại khủng khiếp. Chất này có thể sinh ra ung thư, sinh ra các phản ứng hô hấp rất nghiêm trọng như viêm phổi độc tính và đau phổi. Cadmium cũng có thể hút mật độ của các tỷ trọng chất khoáng (mineral) ra khỏi xương, do đó gây ra cơn đau xương sống và khớp trầm trọng trong khi làm tăng các rủi ro gãy xương; và có thể gây ra rối loạn hoạt động thận dẫn đến hôn mê. Gian thương Trung Quốc dùng chất này sơn lên trên các đồ trang sức bán cho trẻ em vì khó phát hiện hơn chì và làm màu sắc óng ả. Trong năm 2010, Walmart đã bị phát giác việc bán các vòng/dây chuyền cho trẻ em có pha cadmium, được sản xuất để mô phỏng các nhân vật trong bộ phim Disney Công Chúa và Chú Ếch.
Bên cạnh việc sử dụng chất độc trong sản phẩm, các gian thương Trung Quốc còn nổi tiếng trên thế giới là “hàng dỏm”, tức hàng thiếu chất lượng. Sự lừa bịp chất lượng này diễn ra bằng cách ở giai đoạn đầu, công ty sản xuất Trung Quốc chế tạo ra một loạt hàng mẫu đúng chất lượng theo yêu cầu của công ty Mỹ. Thế là công ty Mỹ hài lòng và đã ký hợp đồng sản xuất với công ty Trung Quốc với một khối lượng sản phẩm nhất định trên cơ sở hàng tuần hoặc hàng tháng vì giảm giá thành đến 50%. Sau đó, nhà sản xuất Trung Quốc bắt đầu thay thế các nguyên vật liệu hay các bộ phận bằng những thứ phẩm chất kém như là một phương cách gia tăng lãi suất. Bớt một chút chỗ này, cạo một tý chỗ kia; nhưng không bao giờ bớt quá nhiều trong một lần để khỏi bị phát hiện. Thí dụ về một trường hợp “cắt xén” liên quan tới vỏ bánh xe đã gây tai nạn chết người tại Hoa Kỳ khiến hàng chục triệu vỏ xe đã bị thu hồi.
Nhập khẩu từ Trung Quốc. Tiết kiệm tiền. Mất mạng sống. Chỉ có người Trung Quốc mới có thể biến một ghế sofa bằng da thành một bồn tắm axít, một giường cũi trẻ em thành một vũ khí giết người, và một miếng pin điện thọai di động thành một mảnh đạn xuyên tim. Khi Bill Morgan, một viên cảnh sát về hưu, chuyển đến ngôi nhà mơ ước mới xây của mình ở Williamsburg, bang Virginia. thì vợ và con gái của ông đã bị mắc chứng chảy máu cam và đau đầu thường xuyên. Có một thứ mùi hôi hám nặng ngự trị ngôi nhà. Tất cả các đồ kim loại bên trong nhà đều bị ăn mòn hay biến màu thành đen. Trong một thời gian ngắn, ông Morgan đã phải chuyển nhà. Chứng chảy máu cam và đau đầu có ngưng, nhưng các hậu quả về tài chính đã đẩy ông đến sự phá sản. New York Times
Trường hợp gây tò mò của vách thạch cao Trung Quốc gây ăn mòn cung cấp cho ta một bài học điển hình về nghệ thuật của các phương pháp làm hàng giả Trung Quốc. Hàng triệu tấm vách thạch cao có nghi vấn hóa ra đã bị nhiễm bẩn bởi các hợp chất chứa lưu huỳnh gây ăn mòn khi lần đầu tiên các nhà sản xuất Trung Quốc bắt đầu sử dụng loại thạch cao dư nhiều lưu huỳnh có giá rẻ hơn. Sau đó, để tiết kiệm và kiếm nhiều tiền hơn nữa, các nhà sản xuất đã cắt giảm thạch cao bằng vật liệu tro bay thải ra từ nhà máy nhiệt điện dùng than chứa nhiều lưu huỳnh đầy tai tiếng của Trung Quốc. Như một lời chào lăng mạ cho toàn bộ quá trình sản xuất cẩu thả này, sau đó các tấm vách thạch cao gây ăn mòn được trộn lẫn và chuyển bằng tàu thủy đến Mỹ mà không được giám sát hay thử nghiệm đúng đắn. Để cho rõ hơn ở đây, chất nhiễm bẩn lưu huỳnh trong sản phẩm vách thạch cao Trung Quốc không chỉ khiến cho không khí trong nhà có mùi giống như trứng thối và tấn công hệ thống hô hấp. Các khí chứa lưu huỳnh còn rất mạnh đến nỗi chúng ăn mòn các đường ống, khiến cho các đồ gia dụng và các máy sưởi - làm mát - thông gió bị hỏng, biến đồ trang sức bằng bạc trở nên đen, và giết chết các thú nuôi trong nhà. Thực tế, sản phẩm vách thạch cao Trung Quốc nhiễm bẩn đã được tìm thấy trong khoảng 100.000 ngôi nhà mới của Mỹ ở ít nhất là hàng tá tiểu bang. Những bang bị ảnh hưởng nặng nhất là những bang có khí hậu nóng và ẩm, vì chúng tạo thuận lợi cho việc phát sinh các khí chứa lưu huỳnh.
Tiểu bang Florida là tâm điểm của khủng hoảng – với ưu điểm duy nhất là nó trở thành “gói kích thích kinh tế theo thuyết Keynes” không cố ý nhưng có hiệu quả đối với nền kinh tế địa phương. Quả thực, ngành kinh doanh thay thế vách thạch cao Trung Quốc nhiễm độc đã bùng phát. Nghị sĩ Robert Wexler (đảng Dân chủ - tiểu bang Florida) nói: “Florida là vô cùng nhạy cảm với bão, và cuộc khủng hoảng này giống như một cơn bão thầm lặng. Nguyên cả những khu dân cư đang bị quét sạch…” Và khi nói về các cơn bão, người dân của tiểu bang New Orleans cũng nhận lãnh một phần không kém từ hậu quả của đồ rẻ tiền Trung Quốc này trong quá trình tái thiết sau cơn bão Katrina. Ngay cả huấn luyện viên trưởng của đội bóng bầu dục New Orleans Saints, ông Sean Payton, cũng đã phải dời khỏi ngôi nhà của mình ở Mandeville, Louisiana. Sao lại có thể có trúng một cú đánh kép như thế được? Rõ ràng là, vách thạch cao được cho là “rẻ” đó của Trung Quốc đã làm cho các chủ hộ ở Mỹ thiệt hại khoảng 15 tỷ đô la chưa kể giá mua gốc. Đó là vì chi phí phục hồi cho mỗi ngôi nhà phải mất đâu đó 100.000 USD đến 250.000 USD. Tất nhiên, đại đa số các nhà sản xuất Trung Quốc có liên quan đã không chỉ từ chối hoàn tiền; như đã nói trong ví dụ về châu Âu ở trên, hầu hết trong số họ thậm chí đã không thể truy xuất được.
Khi các phương pháp sản xuất cẩu thả ít ra đã là nguồn gốc của một số vấn đề với đồ rẻ tiền Trung Quốc, thỉnh thoảng đó chỉ là sự ngu dốt đơn thuần. Làm sao bạn có thể giải thích cách khác cho việc sử dụng một trong những chất gây dị ứng mạnh nhất từng biết đến trong y khoa – chất dimethyl fumarate – trong việc sản xuất các mặt hàng da để bọc ghế xô-pha và các đồ gỗ trong nhà khác? Tấn trò Chết dưới tay Trung Quốc đặc biệt này đã bắt đầu trong những nhà kho nóng và ẩm của Quảng Đông. Đó là một tỉnh bên bờ biển phía nam Trung Quốc gần với Hồng Công và là một địa danh mà người Mỹ nói chung thường nhắc đến với tên gọi Canton. Để chống mốc nảy nở trên da thuộc chưa đủ chín dùng để làm gối và đệm, một nhóm các nhà sản xuất đồ nội thất của Trung Quốc đã bắt đầu xử lý hàng hóa da thuộc của họ bằng chất dimethyl fumarate. Chất “DMF” này là một hóa chất cực mạnh mà nó có thể làm bỏng các nạn nhân của nó xuyên qua cả quần áo, và nó thậm chí ở nồng độ rất thấp cũng có thể tạo ra triệu chứng eczêma loang rộng khiến rất khó điều trị. Khúc quanh thú vị hơn nữa trong câu chuyện ngớ ngẩn và ngày càng ngu ngốc này là cách thức các nhà sản xuất áp dụng chất DMF. Họ cho nó vào các túi nhỏ bên trong các tấm đệm da với suy nghĩ rằng chất diệt mốc có thể được thoát ra bất cứ khi nào nhiệt độ tăng lên quá cao trong nhà kho của họ hoặc dọc đường vận chuyển đến thị trường. Cái mà những kẻ đần độn Quảng Đông này không tính đến là chất DMF cũng có thể được thoát ra do nhiệt của cơ thể khi con người ngồi lên ghế xô-pha, và các đồ nội thất yêu thích của họ. Và khi DMF được giải phóng, y như là hàng ngàn người tiêu dùng từ Phần Lan, Pháp, Ba Lan, Thụy Điển, và Vương quốc Anh đã bị bỏng da bởi đồ đạc trong nhà của họ. Chỉ riêng ở Anh, gần 2.000 nạn nhân đã “phải chịu những chứng bệnh về da hoặc mắt nghiêm trọng, khó thở, hay các biến chứng y học khác”.
Nếu Trung Quốc tiếp tục chuyển đến chúng ta rất nhiều hàng hóa độc hại và nguy hiểm như vậy, tại sao các nhà phân phối Mỹ như Walmart lại không có các biện pháp đề phòng hơn trước khi bán chúng cho công chúng vốn không biết về mối nguy và đầy lòng tin tưởng? Đó là một câu hỏi rất hay, đặc biệt bởi vì nhiều trong số các công ty Mỹ đã bị dính líu vào nhiều vụ bê bối thu hồi sản phẩm khác nhau từ Burger King và Coca Cola tới Mattel, Walmart, và Warner Bros, họ có các thương hiệu rất có giá trị cần phải bảo vệ. Vì chúng ta đã thấy các công ty khác nhau từ một nhà bán lẻ lốp cho nước ngoài bé tí đến kẻ khổng lồ Walmart đã xử lý các vụ khủng hoảng chất lượng sản phẩm Trung Quốc ra sao, nên câu trả lời cho câu hỏi này là rất đáng lo. Nó cho thấy rằng phản ứng xạ tức thời của rất nhiều công ty Mỹ đơn giản chỉ là che dấu cái mông đít tập thể của chúng hơn là thú nhận các lỗi của chính họ và tăng cường thêm các nỗ lực của họ để kiểm soát đống đồ rẻ tiền Trung Quốc mà họ cung cấp. Các sản phẩm Trung Quốc có vẻ “rẻ” lại thực sự là đắt hơn nhiều các hàng thay thế phi Trung Quốc sau khi bạn lập danh sách các rủi ro về tàn tật hay tử vong và thêm vào bản tính toán mua hàng đó mọi chi phí khác nhau về pháp lý, luật, và tiền của người đóng thuế mà các sai hỏng của hàng Trung Quốc gây ra. Như vậy điều đầu tiên tất cả chúng ta cần làm khi chúng ta đi mua sắm là phải cẩn thận kiểm tra mọi nhãn mác. Nếu đó là “Made in China”, hãy bỏ nó xuống gấp và tìm món thay thế. Và nếu bạn không có chọn lựa khác và rất cần phải có sản phẩm đó, hãy có những biện pháp đề phòng thích hợp. Chúc may mắn !
VB
hatlinh
member
REF: 716337
06/26/2017
Giới trẻ VC đang tự giết mình vì tâm lý sính ngoại
Tâm lý sính ngoại không chỉ riêng giới trẻ mà nhiều chị em phụ nữ. Lợi dụng tâm lý này, nhiều xưởng sản xuất hàng giả đã ra đời. Nhìn những hình ảnh kinh hoàng trong xưởng sản xuất mỹ phẩm nhái dưới đây, có lẽ nhiều người sẽ không dám tin tưởng hoàn toàn vào các thể loại "hàng xách tay", "hàng ngoại nhập" mà mình từng một thời mê mệt nữa.
Do tâm lý sính ngoại, rất nhiều người không tin dùng hàng nội địa, mà lựa chọn order quần áo, mỹ phẩm từ nước ngoài về để dùng. Những mặt hàng bày bán trên thị trường Hàn Quốc, Nhật Bản, châu Âu hay Mỹ mặc dù có giá đắt hơn hẳn nhưng đa phần đều nhận được sự tin tưởng tuyệt đối của các khách hàng châu Á.
Phần vì thương hiệu, phần vì danh tiếng, phần thì vì chất lượng, nên những sản phẩm nước ngoài luôn được chào đón nồng nhiệt tại một số thị trường châu Á đầy tiềm năng như Trung Quốc hay Việt Nam.
Thế nhưng, đôi khi người ta chỉ mải chạy theo cái mác "ngoại nhập" mà quên mất những giá trị đích thực của sản phẩm mà mình đang sử dụng. Và hậu quả là rất nhiều người đã mua phải hàng rởm, hàng kém chất lượng với cái giá trên trời.
Mới đây, các phương tiện truyền thông Trung Quốc đồng loạt đưa tin về vụ việc cảnh sát thành phố Đông Dương, tỉnh Chiết Giang đã phát hiện và triệt phá thành công một ổ nhóm chuyên sản xuất mỹ phẩm giả gắn mác nước ngoài.
Được biết, ổ nhóm làm hàng nhái này núp bóng một công ty sản xuất mỹ phẩm khá hợp tiêu chuẩn với đầy đủ các loại giấy tờ chứng nhận. Tuy nhiên, sản phẩm của họ lại không mang nhãn hiệu như đã đăng ký mà giả dạng nhiều hãng mỹ phẩm nổi tiếng như: Etude House, L'Oréal, Clinique, NARS, Shiseido...
Dựa theo một nguồn tin mật, lực lượng chức năng đã ập vào kiểm tra xưởng sản xuất và bắt giữ 76 đối tượng liên quan trong đường dây. Đồng thời, cảnh sát cũng thu giữ 1 máy pha chế, 2 máy đóng gói, 5 máy niêm phong, 18 thiết bị sản xuất, 1.790.000 sản phẩm nhái cùng 4.400.000 bao bì giả các hãng mỹ phẩm từ giá rẻ cho đến đắt. Ước tính, tổng số tang vật được thu giữ có giá trị lên tới hơn 100 triệu tệ (tương đương 332 tỷ đồng).
Những đối tượng trong đường dây sản xuất mỹ phẩm giả kể trên khai nhận, giá thành sản xuất các món đồ fake vô cùng rẻ mạt, chỉ khoảng vài tệ, thậm chí là vài hào (1 hào bằng 1/10 tệ). Các loại mỹ phẩm tại đây cũng rất đa dạng, từ những cây bút kẻ mắt hoặc mascara có giá vài chục tệ cho tới những dòng sản phẩm cao cấp có giá lên tới cả ngàn tệ. Sau khi gia công, chúng đem bán với giá rẻ hơn hẳn hoặc gần bằng giá thị trường và nghiễm nhiên bỏ túi số tiền chênh lệch khổng lồ.
Hiện những thông tin và hình ảnh liên quan đến vụ việc đang được chia sẻ rộng rãi trên mạng xã hội Trung Quốc, thu hút sự quan tâm đặc biệt của dư luận nước này.
Trong những chiếc thùng kia chính là "mỹ phẩm ngoại nhập" không rõ nguồn gốc xuất xứ.
Công đoạn gia công khiến nhiều người hoảng hồn.
Những chiếc vỏ được làm nhái hệt theo thương hiệu chính thống.