Vietnam Single Tim Ban Bon Phuong  


HOME  -  FORUM  -  REGISTER  -  MY ACCOUNT  -  NEW  PHOTOS  -  BROWSE  -  SEARCH  -  POEM  -  ECARD  -  FAQ  -  NCTT  -  CONTACT



Diễn Đàn
 Những chủ đề mới nhất
 Những góp ư mới nhất
 Những chủ đề chưa góp ư

 
NCTT Những chủ đề mới nhất

NCTT Những góp ư mới nhất
NCTT Website


Who is Online
 

 

Forum > Nhật kư >> Tàn nhẫn

 Bấm vào đây để góp ư kiến

1

 lonely
 guest

 ID 17324
 11/25/2006



Tàn nhẫn
  Thong bao bai viet spam den webmaster  edit -sua doi, thay doi edit -sua doi, thay doi  post reply - goy y kien
Tôi về , và hỏi bà ngoại
- Máy tính của cháu đâu?- rất nhẹ nhàng, và tử tế
- Mày để đâu th́ nó vẫn c̣n đó, đồ mày toàn vứt linh tinh mày đừng có hỏi tao- bà nói tỉnh bơ
Tôi đâu phải trẻ con lên 3 mà cái laptop để đâu ko biết, tôi nhảy tung các pḥng và tầng và ko tăm tích. Trong khi tôi đang nợ nần chồng chất c̣n 3 triêụ nữa, tôi cố kiếm.. cấp 3 là cái nơi cám dỗ và bon chen nhất nhưng tôi ko quan tâm, ngoài giờ học là về nhà, ko ăn uống quán xá ko la ca hàng đồ hàng ăn... tôi hết tiền ko tiền ăn sáng cũng ko đc ăn cơm tử tế luôn là cám lợn , và nuốt cũng ko trôi v́ lúc nào cũng là lời đay nghiến tŕ chiết của mụ Tú bà " bà ngoại tôi. 16 triệu của tôi bị bà ta vơ sạch vào túi hàng tháng, để cho bữa ăn của tôi là canh cà chua nấu mắm tôm, và 6 con cá khô cong keo thối hoắc vứt đi ở chợ . c̣n lại bà đi đánh đề. tôi đă cố gắng rất nhiều để vừa học vừa kiếm đủ tiền trả tất cả những ǵ cần trả, tôi vẫn vênh váo mặt lạnh te... sao mà tôi có thể cười đc khi t́nh trạng sức khoẻ ngày 1 tệ và t́nh cảm cha con dần rạn nứt. Cha tôi từ tôi cách đó 1 tuần và tôi đă chuẩn bị sẵn tinh thần và tiền cho chuyến đi xa. Nhưng lúc tôi đến tạm biệt bạn bè th́ bạn đă ôm tôi và khoc snhiều , tôi suy nghĩ lại và hoăn binh... cho đến khi người ta đ̣i nợ tôi: tiền đt , tiền internet, tiền ăn, tiền ...tôi mong ng ta cho tôi 3 ngày, đúng hẹn tôi sẽ kiếm đủ, nhưng bà già kia luôn gào mồm lên với tôi lúc ăn " cám lợn" :
- Mày tiêu nhiều th́ mày đi mà trả, mày biết tiền mày tiêu 1 tháng bằng cả gia đ́nh nhà hàng xóm người ta ăn mấy tháng
- bà thôi đi,cháu nhức đầu lắm rồi,bà ko phải trả bất ḱ khoản phí nào cho cháu th́ thôi, cháu tự trả, bà có phải trả đâu mà bà nói nhiều thế
Tôi đứng dậy, bỏ ra máy tính ngồi. Nhịn từ sáng đến tối, và sáng ngày hôm sau vẫn cái bụng ko c̣n ǵ đề mà sôi lên nữa. C̣n bà tôi th́ ko phút nào bà ta ko đay nghiến tŕ chiết tôi, văng mạ thoá tục ... làm tôi vô cùng đau ḷng, tiền bạc ko là vấn đề, kiếm đc tiêu dc, ko kiếm ko tiêu... đâu có liên quan tới bà ta?????????? TRong khi tiền ng ta gửi cho tôi 16 triẹu 1 tháng th́ bà ta để đi đâu?
Đồ rắn độc đó, xui mẹ tôi qua điện thoại là " Mày bỏ nó đ́, ko sau này khổ"... trước giờ cơm lại xui tôi bảo bố tôi bỏ mẹ tôi đi, v́ mẹ tôi sắp có gia đ́nh mới. Tôi sôi máu lên, với ng ngoài chắc tôi ném thẳng cái bát vào mặt bà ta , tôi gần như phát khóc,tôi hận người bà đó, chính bà ta là con rắn độc nanh nọc và hiểm ác :
- Bà có thôi đi ko, Bà....hết t́nh rồi th́ c̣n nghĩa... bà rắn độc lắm, bà có thể bỏ chồng, để rồi đời ba mẹ cháu như thế, giờ bà c̣n muốn ǵ nữa.cháu đă hận nhầm ông để bây giờ cháu ko c̣n bao giờ gặp lại ông ấy, cháu ko ngờ con ngướ bà như vậy.
Bà ta im re và ko nói đc câu nào, có lẽ ba ấy nuốt ko nổi cơm
Căn nhà này, chỉ có 3 người, cha ruột, em ruột và tôi.. yên b́nh phẳng lặng ... trước những lừa lọc, dối trá của người đời, nhưng ở đây, ở cái căn nhà 2 tầng cao to và rộng lớn, niềm mơ ước của những con chó đẻ bên hàng xóm . của thằng công an trước của nhà... th́ chúng luôn nịnh nọt để có đc cái chúng nó cần, và hất cẳng nhà tôi ngay lập tức. Nhưng tôi bếit, tôi chỉ là đứa con gái 17 tuôỉ, chẳng thể chống chọi với họ, nên cuộc sống của tôi là Ăn , ngủ, học, ôm máy tính và nhốt ḿnh trong nhà ko tiếp xúc ko nói chuyện, cũng ko đi chơi tụ tập ai, cho tới khi những ng bị tôi " từ" đến xin lỗi bằng sh đylan và bmw th́ chúng chạy ra và hỏi han ân cần quá, tử tế quá
Tôi ngồi im để hàng ngày nghe thần kinh rung lên, tê liệt và dường nhwu vô cảm ... tôi chẳng cần biết thứ ǵ quanh tôi nữa, tôi có niềm vui ở truờng học ,.. đôi lúc tôi bị ba tôi đạp sụn lưng và tát sưng mặt, tôi ở nhà, và dĩ nhiên chịu thêm h́nh phạt cảu giáo viên ở ngôi trường nổi tiếng đua đ̣i ăn chơi và đú đởn nhưng lúc nào cũng thành tích.
Nhưng ở đó tôi có nhiều bạn, và bạn th́ lúc nào cũng ở bên ḿnh,cách đây 2 tuần, tất cả bạn bè đă gào ầm, khóc thảm thiết, rồi lại đập phá tưng bừng khi biết ba tôi đánh tôi v́ gói chè mang ở SG ra hơi chua, trong 3 h bay, tôi bị quy vào tôi " "Đầu độc định hại bố" ông hận và quyết ko thèm nói năng với tôi. Bạn bè lôi về nhà lúc tan học rồi đi học và tối về, nhưng tôi thương ông, nên ngày sau vẫn ngồi ĺ ở nhà... ông bỏ lên pḥng, tôi xuống dưới pḥng.. ông xuống tôi lại lên... Tôi im lặng và ko cần bất cứ đồng xu nào hay 1 khoản chi phí nào cho vài tuần qua.... ngày của tôi là đi học, ăn cám lợn, nghe tra tấn lỗ tai, tra tấn tinh thần và giả câm giả điếc để chịu đựng. V́ c̣n 3 tháng nữa tôi đưọc tự do và rời xa đất nước này nên tôi ko cần ai phải yêu thương tôi nữa. Tắm nuớc lạnh vào trời rét, ăn cám lợn, đau bụng buồn nôn là chứng bệnh của tôi, ko nổi 500 lẻ để gửi xe đạp. .... tất cả chẳng bao giờ... có quyền ǵ để nói. Bạn tôi khuyên tôi là : SAo phải mang đồ ăn về cho bố mẹ, đừng ḥng bọn nó mang cái ǵ ngon về cho họ, sao phải ở nhà, đi học về cứ đi chơi, cứ tiêu tiền... thoải mái,. nhà ḿnh giàu cơ mà... hahha dĩ nhiên giàu lắm...
Ông ta dùng tiền để mua chuộc thằng em, thằng em có tiền là đi chơi cả ngày, nhưng nó học lớp 5 mà rất đàn ông và khôn ngoan nên ko lo lắng quá,anh chị tôi cũng luôn ở ngoài đường để bảo vệ tôi và nó. ra đựng chẳng biết sợ 1 ai, chỉ có ng ta sợ ḿnh. nhưng đời đúng là cạm bẫy thật, ko tiền th́ cũng chẳng làm đc cái ǵ,
1 tuần mẹ ở Sg, là 1 tuần tôi ko đi học, chán nản, tôi mất t́nh yêu thương, mất niềm hi vọng, mất mục đích sống, tôi ở nhà ôm máy và đọc mấy bài văn linh tinh. gia nhập vào Việt nam cộng hoà, tôi thích thú khi nghe người ta chống lại cộng sản, chửi bác hồ chó minh và cảnh sát chó đẻ.nguời ta chú ư tới nhân vật như tôi v́ dám lộ mặt và thách thức công an tóm, tôi tung số đt của vài " vị" quan tham lên. dĩ nhêin là tôi luôn dc nghe những bài ca hùng tráng giữa các vị với nhau,nhưng chỉ đc 3 ngày mà tôi dường như ko c̣n đứng dậy đc nữa. Mẹ về, và chuẩn bị cho tháng sau đi tiếp. tôi chẳng biết tôi troi về đâu, nhưng mẹ về mà tôi mừng rơn, chạy quanh nhà la hét như vừa chết đi sống lại
Tôi bật máy t́nh th́ CON ĐĨ già nó rút phịc cái dây, làm tôi ko kịp Shutdown. Nó cấm tôi nghe nhạc... Trong khi đây là nhà mẹ cho tôi chẳng ai có quyền ở.con già bắt đầu gào ầm, la ó, và chửi 1 tràng hàng tôm hàng cá, đủ các thứ con " Con mặt (!) con đĩ., con pḥ, con ... Nói chung là tôi ko phải con người... Ở lớp. đứa nào văng tục tôi đấm thẳng vào mơm nó, kể cả thằng chó đẻ to xác, cho chừa cái thói hỗn láo, vậy mà về nhà lại bị già đó gọi là con đĩ.. ức uất, ona uổng, nhưng ko bao giờ tôi chửi lại...
Nhưng hôm qua, cái tia hi vọng cuối cùng, cứu rỗi những ngày c̣n lại của tôi, cứ văn con người tôi, nó cũng ko cánh mà bay
tôi ngồi im, câm điếc mù... đợi ba tôi về rổi hỏi ông
Bà ta đi ra, và tỉnh queo
- Hay là mày để ở ghế, rồi đi học bọn trộm nó xách mất rồi
Bà ta ko nói th́ tôi cũng chỉ úât trong ḷng thôi, tôi ngồi im gục mặt xuống và trực khóc nhưng lần này th́ tôi ko thể chịu đựng thêm nữa, tôi gào ầm lên,
- bà ko cầm th́ ai cầm, bà mang về đây ngay ko đêm nay bà ngủ ko ngon đâu
CÁi máy của tôi rất mỏng, ai ko biết cầm và ko cho vào túi xách sẽ bị hỏng màn h́nh, và máy lại đang bị lỗi Win, tôi ko biết làm cách nào để sửa nó,đang rất bận và cần tiền giờ ko có nó tôi ko biết phải làm cách nào để sống nữa,
Bà tôi vào bếp : và lẩm bẩm chửi rủa...
- cái con đĩ mặt (!), con mất dạy.
- có được ai dạy đâu mà mất với chả c̣n
- con đĩ... con ...
Bà ta ko dám đứng trc mặt tôi mà chửi. ko dám cầm cái đữa ra mà ghè tôi... ko dám cầm gậy móc áo quần... cũng chẳng dám làm ǵ... thử ra đây coi.tôi điên tiết lên th́ chỉ cần 1 đấm là lăn quay ra rồi. Bà ta cư sngồi lẩm rầm trong bếp. nhức inh hết cả đầu
- Giấu ở cái khe (!). hang (!) nên đéo t́m ra đc, ...
- giấu cái (!) mẹ
Tôi chưa bao giờ thách thức bà ấy, nhưng giờ th́ tôi chấp hết các loại gió mùa, sống tốt, sống ngoan, sống mẫu mực, sống lịch sự đứng đắn như những cô gái đúng mực nhất cũng ko xong, ko ai cho ḿnh cơ hội và ko ai cho ḿnh con đựng để ḿnh tiếp tục sống, th́ điều duuy nhất là phá tất cả và t́m tới cái chết. tôi đă nghĩ chết nhiều lần nhưng tôi biết chết là cái điểu ngu,... nên tôi doạ người ta bằng những h́nh ảnh máu và rùng rợn, c̣n tôi th́ dường như chẳng biết sợ là cái ǵ nữa

Rồi ba tôi về, ông thấy mặt tôi xưng lên,tôi hỏi
- máy tính của con đâu?
- tao làm sao biuết đc mày để đâu
- bố đưa đây đi con ko thích đùa, bố ko cầm th́ chỉ có bà cầm thôi
- ơ con này hay nhỉ, tao đùa với mày à, mày để đâu, toa đi năy giờ có biết đâu
bố trả vờ ngơ ngác, ko biết 1 cái ǵ, đóng 1 vụ mất cắp... mà cuĩng lạ.. cái thói đời... ai cũng thấy tôi hiền lành ngoan ngoan nhwu trẻ con lớp 5, nên cái ǵ cũng lừa dối, giấu diếm tôi, trong khi tôi biết tỏng tong tất cả mà cứ trả vờ ngu ngơ, để đỡ suy nghĩ nhiều... vậy mà tôi chỉ đau ḷng thêm khi sự thật lúc nào cũng phũ phàng thà cứ nói ra c̣n hơn là giấu măi

ba tôi mở tủ và lôi ra túi chè, ba cười
- Ăn chè ko , chè này, tao đổ ra cho mày ăn nhé
tôi tưởng ba đùa, nên cũng đùa lại, nhằm hi vọng nịnh ông láy lại cái máy tính để tiếp tục 10 ngày cuối cùng của tháng kiếm đủ 3 triệu nữa
- Đéo thèm ăn
- ơ, đeó ăn th́ thôi, tao ăn
- mày mà ko đưa máy tính cho tao mày cũng mất 1 số thứ- tôi nói giọng nhẹt ra, treu đùa như thằng em tôi vẫn thường huỳnh huỵch vào lưng ba và đùa cợt
Nhưng tôi ko ngờ, ba tôi nỗi giận lôi đ́nh, đến hôm nay tôi mới biết sựh thật là câu " mày cũng mất 1 số thứ" tôi biết là những thứ đó đói với ông là cả 1 mạng sống... nên mất nó th́...
ông đi t́m cây gậy sắt, ko thấy đâu, ba tôi khoá trái cưa, lôi tô9i vào pḥng trong, ông lấy được 2 con dao phay và hồng hộc xông lên. Tôi biết đời tôi chẳng c̣n ǵ mà nuối tiếc, mang dao lên doạ à, hehe ko sợ
- Quỳ xuống - ba chỉ dao xuống đất
- ko quỳ
- quỳ xuống,
- ko phục
Ah con này láo nhỉ, bà tôi chạy từ pḥng tắm ra, đấy lúc anh đi nó chửi tôi suốt đó, con mất dạy này ko dạy sớm th́ hỏng, hàng xóm đổ ra chen chúc trưóc cửa đ̣i vào, con bà ra chặn ngang cửa
- ba tôi chém tôi 1 nhát vào tay, tôi cúi gập xuống, nên vết thương ko sâu lắm, tôi ko thấy máu, lát sau máu mới chảy ra, màu đen
tôi ko ngờ, ba tôi lại chém tôi thật
- Mày v́ cái máy tính mà mày dám láo với tao, mày tiêu tiền ko biết tiếc, tao ko biết là tiền của ai, là xương máu, là tiền máuy thịt mày tiêu vào nhwũng việc vô bổ
hahhâh... tiền bố đi đánh bạc, cá độ, đi nướng vào hàng đề,,, vào... hàng chục tiệu 1 tháng ... vậy mà có 4 triệu ,.. ông cũng ... trong khi tiền do tôi kiếm ra tôi tiêu tôi rtrả, ông đâu phải trả
Tôi đứng im, bất động ko nói năng ǵ, tôi ngẩng mặt lên trần nhà, chỉ tay lên trời
- ông chém đi, giết đi, tôi ko cần sống nữa, ông nuôi tôi à, hay tôi mang tiền về nuôi ông, thôi chém đi, coi như tôi ko có người bố này, tôi thề từ này ko c̣n ông nữa
- ah, tao từ mày từ tuần trc rồi, con mất dạy, con vô t́nh bạc nghĩa,
Ông bắt đầu chùn tay, ông quay ngang 2 con dao
và đập tới tấp vào lưng và vào đầu tôi
Tôi đưng thẳng lưng ngẩng mặt lên trời, mặt vênh váo, ko 1 giọt nưóc mắt, ko bao giờ tôi thấy đau, ko bao giờ
Tôi tiếp tục thách thức,
- đánh tiếp đi, để thẳng dao lên mà chém, chém giưa dầu đấy, chém đi tôi đứng cho ông chém, ông ko nuôi đc tôi, th́ tôi đi, tôi ko cần cái ǵ hết,
- ah mày doạ bỏ đi à, mày đi rồi cũng làm đĩ làm pḥ thôi con à
Lúc này th́ tôi căm hận, và uất ức luôn, tôi định giẳng lại dao ông ấy, nhưng tôi ko nỡ phang cho ông 1 phát, con bà tôi ko dám đứng gần....
Tôi ko khóc,,, tôi vẫn đứng im cho ông ta chém giết kiều gidf th́ giết, tôi xác định hôm nay tôi chết dưới tay ông ta, và thách ông ấy chém thẳng dao
ông ta quẳng dao và bỏ ra ngoài đuổi mọi người về, trong khi tất cả đ̣i vào can tôi, th́ con bà tôi nó gào mồm lên, đánh cho chết mẹ nó đi, đánh nữa đi cho nó chừa, ôi trời nó cầm dao chém con bé, bà đi vào đi, đóng cửa lại
Tôi chạy lên pḥng quần áo , tắt đèn, và thay đồ, đeo nhẫn và ko kịp nhét vài thứ vào ng.. tôi xác định chết
Ba tôi chạy lên tầng t́m tôi, ông lên cái tầng trên v́ nó to và có cửa thoát, với lai cửa kia đang khép hờ, trong khi pḥng tôi ngồi đang mở toang tôi nấp bên trong... ông gào ầm đi lên, lột hết quần áo nó ra đánh tiếp... gậy đâu????????????? đi t́m cái gậy quần áo trên tầng
Tôi chạy xuống tầng dưới, lấy đt, và quên ko mang theo thẻ rút tiền....
Mặc bộ đồ nóng bức và đi guốc chạy nhanh qua dăy nhà dân đang xúm xít bàn tán, họ ngơ ngác v́ tôi chạy nhanh quá,...
Tôi về nhà ba dượng, con đĩ già dang nói với mẹh tôi qua đt...
Nó đổ oan cho tôi.... sau nmày tôi biết là
"nó" bào tôi ko chửi nó, mà chửi bố tôi là thằng này thằng nọ... Tôi thề với tất cả t́nh yêu thương tôi dành cho cha, ḷng tôn kính cha, ko bao giờ tôi ko lo nghĩ cho ông, ko bao giờ tôi thích sống ở biệt thự đi xe hơi thay cho cái nhà tôi tàn đi xe đạp ... ko bao giờ tôi bỏ rơi ông, ngay cả lúc ông lên cơn và chửi rủa đánh đập tôi th́ tôi luôn ngồi im để ông tự hối hận,,, tự đau ḷng về hành động của ḿnh mà viết hàng chục trang giấy rồi tự đốt nó đi....
" nó" bảo tôi hỗn láo, chửi cha chửi chú, chửi ,.. bất ḱ 1 ai.. tôi chửi yêu bạn bè cho vui... v́ ngoan quá th́ hết chuyện để mà tṛ.... nhưng ko bao giờ tôi chửi cha mẹ..... hàng trăm thứ tội đuợc bịa dặt từ mồm con rắn độc, bao nhiêu tiền nó mangd di đánh đề tôi ko bao giờ đ̣i và mách mẹ, mẹ chỉ thương tôi mà về chơi 1tuần để tôi đi học rồi lại vào sg.
Tôi vừa bc vào nhà, tát cả anh chị em sững sờ,,,, ba dượng đang ngồi bảo
- đây nó về rồi thây, nó có đi đâu đâu, ngoan mà
mẹ tôi cúp mấy và ra ghế ngồi, bảo đưa đt đây, để tao gọi cho công ty máy tính bán máy mày đi, ko cho dùng nữa để thời gian mà học hành, học ko học toàn ngồi chat chit
Tôi bật khóc giữa nhà trơ chọi trc bao con người... Con ko có tiền, ko có nổi 500 lẻ, con ko về nhà th́ đi đâu, con ko ngồi ônm máy tính th́ con làm ǵ, con ngắm phố, hay ngắm người qua lại....
Mẹ tôi vẫn lạnh lùng gọi đt... và.. tôi vụt chạy ra ngoài . ba dưọng bảo bọn kia giữ xe tôi lại... bọn nó cào cấu cắn xé ông lái xe , ông ta hoảng sợ ko dám đi, tôi đập cho ông ta 1 phát bắt đi nhanh và đạp 3 thằng em ra đường, bọn nó ko kịp chạy
Ông đưa tôi ra 1 nơi ko ai t́m đc, ko ai ngờ tới để mà t́m. tôi an toàn ở đây. Tôi mua thẻ đt, và đt c̣n 2 vạch pin nên tôi rất lo lắng...
Lúc này tôi cần sự giúp đỡ, nhưng tôi ko nhớ 1 ai nưză, dầu óc quay cuồng, lục tung list đt, đt giờ chỉ có tên anh chị em họ và ba mẹ... bạn bè th́ hok có ở máy, v́ chúng ko dùng dd... có vài người quen trên mạng..
Tôi vào 1 hàng net và suy nghĩ đường đi cho ḿnh, v́ tôi biết nếu ông ấy bắt đc tôi sẽ bị chém chết, tôi định t́m 1 nơi nào đó yên tĩnh và tập trung... bắt đầu lại nhưng ra khỏi nhà mới thấy đời cạm bẫy.
cái ǵ cũng tiền, cố xon xỏ ng ta hứa hẹn sẽ quay về trả tiền mà ng ta nói ko thể thương đc ḿnh v́ ng ta cũng ko có tiền.... mặc dù muốn thương ḿnh lắm... hahha. đi trên cái thành phố mà ḿnh có thể làm vua làm chúa mà ko sợ 1 ai bắt nạt th́ giờ lại thấy ghê tởm cái ḍng người... sang có hèn có... bẩn có sạch có....mấy em Ngô quyền 10 ôm nhau phóng xe ầm ầm, vài chiếc dyland phóng qua, mọi ng bắt dầu túa ra đi t́m, dt reo inh ỏi... vài chục tin nhắn tới...
từ bạn bè anh chị đến ba dượng và mẹ... trên hn anh hoàng nhỏ nhẹ trời ơi béo ơi, mày sao vậy, mày về đi,mẹ lo cho màyđấy, ơ sao anh bít, ờ tao bít chứ, mày về đi béo, ko mày lên là mày fải gọi anh để anh ra đó nha.
bọn em chạy quanh thành phố, dập cửa từng nhà,.,.. bạn bè cũ mới cứ lỗn lận với nhau,,, ko đứa nào bít ḿnh ở đâu... chỉ biết là nó chuẩn bị lên xe đi đâu đó nó cũng ko biết, chắc là đi tự tử



Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
 

 ototot
 member

 REF: 107025
 11/25/2006

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Photobucket - Video and Image Hosting

 

 lonely
 guest

 REF: 107060
 11/26/2006

  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Mọi người bắt đầu hoảng loạn v́ tôi quyết định lên hn, ko chứng minh thư, ko card , những ǵ trên ng chỉ đáng 10 triệu, tôi cần sự giúp đỡ...đội quân của ba bắt đầu đổ ra đuờng, chúng nói là t́m tôi nhưng thực chất là tập trung thật đông thành 1 nhóm đua và đi đua chứ ko fải đi t́m... c̣n lại là vừa đi vừa chửi tôi, v́ trời lạnh thế này chúng nó cứ run lên bần bật.. Online . Người mà tôi ít nói nhất lại luôn ở bên cạnh tôi, suy nghĩ và dành 5 phút để b́nh tĩnh lại. tôi chỉ đc phép ở nhà anh trong 2 ngày để suy nghĩ lại rồi anh bắt về nhà, để đi học . cả lũ bạn đi hoịc về chưa thèm về nhà, đang tụ tập bida, ăn uống và ḥ hét trong nmấy club. c̣n thằng công. nó đang game. Tôi nói ngắn gọn cho nó nghe, nó đă nhảy dựng lên t́m tất cả bạn bè đi t́m tôi. nơi tôi ở th́ tôi c̣n ko biết là ở đâu. Nó quáng quàng về nhà vơ vét tiền bạc và hỏi ba nó về những trục đường thêm nghiệp vụ của ba nó th́ t́m tôi ko khó... nhưng tôi ko bao giờ ra bến xe hoặc bến tàu nên chẳng ai có thể t́m thấy. nó nói với tôi rằng, nó cũng như tôi, ba mẹ gia giáo gia đ́nh cán bộ nhưng nó ko có t́nh yêu thương t́nh gia đ́nh, nhưng nó ngưọc lại với tôi, ba tôi là dân giang hồ và đâm chém từ nhỏ, với vết thương của tôi th́ chỉ là con tép trên mép con mèo, chém cụt tay cũng ko thành vấn đề. tôi ko thấy đau chỉ hơi nhức, nhưng điều đáng buồn nhất là từ nay tôi ko c̣n gặp lại cha tôi nữa
9h tối, tôi nghe những cuộc đt cuối cùng và những tin nhắn tiếp theo tiếng anh tiếng việt đủ cả. tôi tháo pin và ngồi 1 lúc suy nghĩ bưóc tiếp theo
Tôi cần 1 khoản tiền để có thể thuê 1 căn phong và bắt đầu vào việc làm ăn như tôi hằng mơ ưóc, có thời gian để kiếm tiền thay cho cái việc học ở trường
cái mà tôi quên mang là cái card, tôi bắt đầu thấy lo cho việc học của ḿnh khi rời khỏi đây nghĩa là 1 năm sẽ bị bỏ phí . ba dượng gọi cho tôi nhiều, ba t́m tôi để đưa tôi đi khâu tay.... nhưng tôi cúp máy và à ừ cho qua
lúc ko c̣n chỗ nào để mà đi thfi tôi ko c̣n nghĩ ra điều ǵ nữa,,,,, ngoài cái chết nhưng tôi sợ nhất là nhảy xuống biển mà uống nó nưóc rồi chơi vơi giữa biển
thằng công đạp xe quanh thành phố và cuống cuồng lên, c̣n những thằng dân chơi sành điệu anh tôi th́ vừa t́m tôi vừa tán gái, tôi nhận ra vài người mới thực sự là anh em và bạn bè của tôi
Có nhiều người khi tôi nói, họ tưởng tôi đùa, đùa 1 cách hết sức rùng rợn.. và họ cứ thản nhiên đợi chút nhé, cứ làm việc đi, tôi đi ăn cơm, lát nói chuyện tiếp... vài người nghĩ tôi bày chuyện để doạ họ hoặc cười, nên cứ hô hố ngồi cười, tôi cũng hahah cái sự đời
Bọn nó vưọt qua 2 cái cầu, nhầm hết đường nó tới đường kia mới t́m thấy tôi, đang cười nhe răng doạ ma. Tôi cũng chẳng biết phải làm ǵ nhưng ba dượng nói với tôi rằng
- giờ ba mẹ đang ở cafe bóng đá, đang rất bận , nên con gọi vào máy kia để nó tới đón đi khâu xong về nhà trên ngủ, ba mẹ ở nhà khác, đừng có lo
- vâng,
- giờ đó, con gái mà đi đêm là hỏng rồi, dù con ko có làm ǵ nhưng người ta sẽ nghĩ khác, nên phải về nhà, muốn ở nhà nào cũng đc, giờ ôngh ấy đang lồng lộn đập phá đồ đạc rồi, ông ấy bắt đc là chết với ông đấy, nên cứ về nhà kia đi, xem cái tay ra sao
- vâng, con về bây giờ
Tôi ko muốn để ba dượng tôi thất vọng về tôi, mặc dù tôi trốn học nhiều nhưng điểm của tôi vẫn giữ duy chỉ có môn toán làm tôi buồn v́ toán ko tập trung để nghĩ về mấy cái hàm cosin th́ chẳng thể theo nổi nữa, đă đc gần 1 học ḱ mà tôi ko có ghi chữ nào, nên chán quá tiết toán chẳng biết làm ǵ ngoài việc mày ṃ làm lại mấy vài trang đầu tiên. gia đ́nh tôi nhếu con điên đú đởn ăn chơi , nên giờ tôi ko muốn ba tôi nghĩ tôi như chúng nó, và dĩ nhiên lúc nào tôi cũng đc ba quư nhất nhà v́ ba thích tính bộ đội ở tôi.
Tôi về nhà, mọi ngựi rầm rầm lao về theo,sờ soạng và đập 1 phát vào tay : :"ko sao ko sao, quá nhẹ,"
em trai tôi nổi cáu, thằng kia mày có cút ra ko, mày đánh tay chị tao thế à
tôi ko ngờ những lúc nhwu thế này em trai tôi lại thương tôi như vậy, mặc dù cách đây 3 tháng nó cũng chém tôi 1 vệt như con rết ở tay trái. từ đó nó ít đánh nhau với tôi nhưng vẫn hay lôi tôi ra để luyện chưởng, và nó căm bà ngoại tôi thay cho tôi, may mà mấy hôm nó ko ở nhà, ko nó cũng nhảy chồm lên rồi
ba mẹ tôi về lúc tôi đang ngủ, ba mẹ cũng ko nói ǵ, lay tôi dậy để đi thay đồ và ăn chút ǵ đó;
1h đêm, bạn bè tôi ở mĩ bắt đầu nổi khùng lên và nhảy dựng : Sao ko gọi cảnh sát, sao lại nhwu thế, ông ta tàn nhẫn quá, đc rồi đưa thẻ đây để chuyển tiền về, sao lại vậy hả, gọi cảnh sát đi, cái tay sao rồi
rát khó khăn để có thể giải thích, là tôi đang ở nc CỘng hoà XÁ hội Chủ Nghiă Heo Chó MÈo, ĐỘc Lập - Tự Lo - Mất hạnh phúc.... CẢnh sát chỉ có thể làm cho ba tôi đập toi thêm chứ ko có cái quyền ǵ mà xâm phạm vào đời tư ng khác, rất khó để có thể nói cho mọi ng hiểu v́ sao tôi bị đánh bê thảm như thế.... hay là lại Biết yêu rồi biết quan hệ./.// ôi trời hàng trăm câu hỏi làm tôi quay cuồng
trong khi tôi chưa bao giờ chửi ba tôi, chưa bao giờ xỉ nhục ông, vậy mà con rắn độc nó phun nọc làm tôi lao đao thế này. Nếu như tôi bị lột sạch quần áo ra ngoài... th́...
nếu nhwu tôi ko có nhẫn th́,... tôi đă vật vờ đi bộ ngoài đường đúng nhwu những đứa con gái bụi đời mất nết rồi... tôi ngồi trong toilet và cững chưa biết làm thế nào để tự cứu lấy chính ḿnh trong khi tôi biết ngày nào đó tôi cũng phải quay về, v́ tôi thương ba tôi, tôi ko muốn ông ấy 1 ḿnh, ko có tôi ông ấy sẽ cờ bạc và bệ rạc hơn
3h sáng đt hết pin, tôi đành đi ngủ, con chó lợn dường nhwu bêít tôi buồn , nên nó lên pḥng tôi và liếm mặt tôi, nó hiền lành và buồn buồn , chắc nó biết tôi buồn và ko nhảy nhót như trc nữa, nó nằm im để tôi vuốt lông và nói cho nó là 1 ngày nào đó tôi cũng sẽ ko ở đây nữa, tôi sẽ phải xa tát cả mọi người
sáng hôm sau th́ đầu tôi chảy dịch vàng và tay cứng đờ phía trên, người ê ẩm chẳng thể lê lôi, nhưng vẫn phải dậy, v́ ngủ cững chẳng đc cái ǵ.
Ba dượng gọi tôi đi cafe
Quán cafe rất yên tĩnh ở trong 1 khuôn viên màu hồng có nhiều cây liễu rủ rất đẹp và buồn, tôi thích nhất quán cafe này.
Ba dưọng nói với tôi rằng , ông coi tôi như con, ông gần 40 t nhưng chưa hề có con, cuộc đời ông là những ngày trời mưa, nằm lán , ba mẹ mất sớm, chị gái 5 con nằm ở chiếc giuờng, ông nằm ở ghế băng, nhà dột mà mưa ướt sũng, trời lạnh ko đắp chăn, ông lang thang ngoài đuờng và ngữa mặt lên lúc trời mưa rất lớn.. rồi ông đi cướp ở TQ , ông có tiền và tất cả xúm lại... ông cho hết... nhưng ông trời luôn thương ông... để bây giờ gia tài của ông như vậy, để bây giờ tất cả mọi người nh́n ông kính phục , nể sợ
Ba dượng nói cho tôi 1 điều mà có lẽ là tôi ko bao giờ biết đc đó là
Ḿnh phải lo cho ḿnh trước, rồi mới lo đc cho ng khác.
Ba nói rằng, ba có tiền nhưng luôn cho mọi ng và nướng vào ṣng bạc cho đến khi gặp mẹ, và đă có tất cả, ba thương mẹ vô cùng và ba hạnh phúc với em bé trong bụng mẹ, ba coi tôi như con gái và như những người lớn nói chuyện với nhau, lần đầu tiên ba kể chuyện của cuộc đời ba cho tôi, ng duy nhất đc nghe câu chuyện về cuộc đời ba, mặc dù ông ko bao giờ kể cho ai, ông nói về việc tôi chửi ba ruột tôi, nhưng tôi đă khóc và tôi chưa bao giờ chửi ba, tất cả là tại bà tôi... ng ba cầm tất cả tiền bạc và đem cho vay .. vay nhưng ko 1 giấy tờ chứng minh nên ng ta quỵt, quỵt mà chẳng biết ng ta là ai, chẳng có cái cơ ǵ để mà đ̣i... rồi ông nói bà bị bệnh tiểu đường nên cũng ko chấp làm ǵ, cũng già rồi nên thôi ... uh thôi, nhưng sao tôi có thể tha thứ cho những ǵ bà gây ra với lời lăng mạ thoá tục tôi, ông hứa sẽ nói chuyện với bà về việc chửi bới tôi, và đề nghị bà ra khỏi nhà tôi, để tôi yên ổn. Tôi nói là tôi ghét đám trẻ tóc xanh tóc đỏ, ghét bọn thanh niên ăn chơi và lúc nào cũng ḥ hét ầm nhà, ông xin lỗi v́ tông hcỉ muốn tôi vui nên mới kêu bọn nó về chơi, nhưng tôi ghét... ghét sự ồn ào... chứ ko ghét chúng,.. v́ chúng rất tốt nhưng có lẽ ông hiểu lầm cái ghét của tôi... nên tôi im lặng và ko giải thích nhiều
ông nói cho tôi nghe về t́nh h́nh chính trị, và mong tôi suy nghĩ về việc học nhiều hơn, ông nói về việc mẹ tôi phải nuôi gần 50 con người vô công rỗi nghề và ko công ăn việc làm chỉ đập phá gây chuyện.. nhưng mẹ luôn thoải mái luôn vui cười và xuề xoà bỏ qua tát cả và giải quyết ổn thoả. có lẽ thế mà mẹ dc rát nhiều ng yêu quư kính nể
ba nói rằng, những đại gia mà tôi thấy, nhà to oto đẹp, ngày chơi đêm lak nhưng trốn nợ.. và chuẩn bị bán nhà... Ba nói cái xă hội bây giờ ko chỉ sống mà c̣n phải mẽ ...
Ba nói về tối qua, khi mẹ nghe đt từ con rắn độc, mẹ ko hiểu chuyện nên đă lồng lộn lên, tôi vưầ chạy ra khỏi nhà th́ mẹ bắt ba phóng xe đi t́m và gội loạn lên, hết hn lại đến sg. mẹ vác bụng to rất đau mà vẫn bắt đi t́m tôi. mẹ đă khóc.... Tôi hối hận và tôi cũng khóc, khóc như 1 đứa trẻ vậy.. tôi làm mẹ đau ḷng, nhưng mẹ phải nhớ rằng ko bao giờ tôi hư hỏng
Ba nói về chuyện yêu đương... ba ko bao giờ cấm v́ tôi đă 17 t, nhưng phải biết giữ ḿnh , quen ai cũng fải có địa chỉ, biết lai lịch gia đ́nh,,,,
Nhưng tôi nói với ba rằng, từ trước tới nay tôi ko hề yêu 1 ai, t́nh yêu trẻ con, t́nh yêu học đựng càng ko bao giờ, c̣n t́nh yêu giữa michael và tôi th́ việc dó tôi ko biết, v́ anh và tôi là 2 cực điểm trái ngưọc
Với tôi gia đ́nh là tất cả, bạn bè là thứ 2 , c̣n t́nh cảm riêng tư th́ tôi chưa nghĩ tới,tôi mất nhiều ng m, nhưng tôi lại có đc rất nhiều ng, nhưng đẻ t́m ra đc ng mà gắn bó măi và luôn bên ḿnh th́ c̣n phải chẉ thời gian và ḷng của họ
ba nói với tôi rằng,ba luôn đi qua nhà tôi... ba luôn thấy tôi ôm máy tính ở nhà và ko đi đâu, mẹ tôi rát yên tâm v́ ngoài giờ học tôi chỉ ở nhà.. nhưng cái máy tính đó ba mẹ nghĩ là tôi chỉ để chát với trai, tụ tập nhóm ăn cướp như trên báo... th́ tôi thực sự rất đau ḷng, chỉ có ba dượng hiểu tôi thôi
Ông nói nếu cần tiền cứ nói và để xem xet ông sẽ cho , muốn bao nhiêu cũng đc, kể cả việc làm ăn, nhưng ông chỉ muốn tôi học khi mà c̣n có thể lo cho tôi học.
tôi ko c̣n người thân, ko c̣n ai có thể nhờ cậy vào đc, khi bé tôi c̣n ko có ai để nhờ huống chi khi trưởng thành. có mẹ nhưng mẹ cũng phải già... và những người c̣n lại treonbg cuộc đời tôi th́ dường như họ đă chết, họ ko thể kiếm ra tiền và buộc mẹ phải chi trả từ abbdczzzxy.
tôi muốn về nhà sớm, và tôi đc biết khi tôi bỏ chạy th́ ba tôi vẫn ở trên lầu chửi tôi, ông chửi nhỏ hơn... v́ ông thấy ân hận cho cái đời ông, chẳng làm ǵ để tôi vui ngoài việc hỏi tôi có cần tiền ko? khi ông thắng bạc. chắc ông buồn và thần kinh bất ổn, nên toi rất thương ông ấy.. khi mọi ng t́m tát cả tầng gác và hỏi tôi đâu... thfi ba mới bảo " ơ nó ở trên gác cơ mà " trong khi tôi chẳng ở cái nhà nào hết, chẳng cái nhà nào cái người nào chấp nhận tôi, cái đứa con gái chạy xồng xộc ra đường nuoc mắt nưióc mũi máu me
ba ruột mới hoảng lên, và hi vọng vào bọn nó t́m đc tôi, v́ ông ko ngờ tôi " đi" thật, lúc ng ta ko c̣n ǵ để mà hi vọng , để mà cố gắng níu giữ hay luyến tiếc nưzx th́ bất cứ cái ǵ cũng có thể hành động, nói là làm, lúc này ông mới hiền đi, và mong bọn nó t́m tôi sợ đêm nay tôi ra đựng th́ mất tôi luôn. Nhưng mọi ng vẫn khăng khăng là ông đă đập máy tính của tôi ra.... chó đẻ thật
bọn hàng xóm, từ con bán đề tới thằng công an, từ ngơ trong phố ngoài ai cũng bít, thằng hàng xóm lên mạng th́ cứ " mày ơi heheh , mày làm sao thế... > mày qua nhà tao xem ba tao sao ko? >>> hêh con trang bạn mày nó có đó ko? bọn bạn mày đang bên cạnh mày à? >> đúng là thằng chó đểu, . cút"
Hôm nay trời nắng nhẹ, rất mát mẻ.. KHu phố ở đây yên tĩnh ít ng qua lại, chỉ có vài cái xe hơi, ko giống như phố tôi, bon chen đây bụi bặm. các em di đá bóng đi bơi... c̣n tôi chẳng thể chạy nổi mặc dù rất muốn đá bóng
bọn nó hẹn tôi đi bê ṿng hoa , đưa tiễn bà ngoại con bé bạn ra nghĩa trang, tôi quên khuáy mất , mà lau nhà tôii c̣n lau tay trái th́ sao mà đi đc
Lại c̣n sách vở và 1 đống đồ đạc... tôi đi rồi về , v́ em trai tôi về , ênn tôi fải về lo đồ ăn học hành cho nó và ba tôi, c̣n bà ngoại tôi thề ko bao giờ nh́n mặt nữa,
Thứ 2 tôi sẽ đến trường và chẳng có ǵ xảy ra cả, tôi sẽ học thêm môn toán và học thêm ngoại ngữ, học thêm tin học và vài thứ nữa,
ba tôi kêu tôi lấy xe máy đi học nhưng tôi chỉ đạp xe đạp tôi sẽ dần quen với việc chăm chỉ lượn quanh thành phố và đi học tối ngày , ít ra tôi sẽ ko fải gặp ai nữa
và dù sao tôi cũng đă liệt kê những danh sách đt là bạn của tôi, bất cứ khi nào tôi cũng sẵn sàng làm tất cả v́ họ như ngày hôm qua chúng đă lmf tất cả v́ tôi
Tôi hiểu ra rằng, chẳng việc ǵ mà phải huỷ hoại cuộc đời ḿnh v́ cái con mụ điên kia... cũng chẳng nên thù oán nó làm ǵ " bọn bạn tôi xin lỗi nhiều lần v́ đă gọi bà ngoại tôi là nó"
ba dượng muốn tôi có thể học và kiếm đc nhioều tiền trong ṿng 1 năm nữa, c̣n nếu tôi muốn sang mĩ sẽ đểt lớp 12,, hoặc có thể ở đây và có tiền.
có lẽ tôi sẽ ko onlịne trong 1 thời gian, để theo học vài khoá và có đc 1 cái ǵ đó làm , rồi sẽ online để làm việc
Cảm ơn tát cả mọi người v́ ngày hôm qua, ngày cuối cùng mà tôi đứng giữa sự sống và cái chết





 

 
 guest

 REF: 107167
 11/26/2006

  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
no com am ao roi lai sinh chuyen.

 

 lonely
 guest

 REF: 107354
 11/28/2006

  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
căn nhà rộng và rất lớn, ở đây tôi t́m đưọc sự yên tĩnh cho riêng ḿnh để chú tâm tới công việc nhiều hơn .
đường rộng thênh thang và sạch sẽ, nhà cửa đưọc thiết kế rất đẹp và trang nhă, nơi nào cũng có cây xanh, cỏ tươi hoa đỏ. có những hàng liễu thướt tha và những mái nhà nâu đỏ. tiện nghi và an ninh, ko như khu phố cũ của tôi, ồn ă , khói bụi và đâm chém thường xuyên.
phần lớn thời gian là ở trong pḥng,pḥng tôi có 2 giường rộng và đủ mọi thứ trừ cái laptop, và mạng net, giờ tôi lại làm bạn với cái tv và băng đĩa, sách báo... mất nhiều th́ giờ cho những bộ phim mật vụ mĩ. nhưng rồi lại lăn quay ra ngủ... ngủ xong lại ăn và nghĩ ra cái để mà nhét vào đầu cho minh mẫn
tôi bỏ thói quen phóng vù vù trên đựng đua , hoặc đạp xe lọc cọc đến trựng. giờ tôi thích đi bộ quanh các nghĩa trang , tôi thích những nấm mồ và ngôi mộ... muốn lắm nhổ cây dại và trồng hoa lên những ngôi mộ đó, nhưng lại sợ...
tôi thích t́m những ngôi nhà đẹp có nhiều cây cối
Sáng trời rất lạnh, ở trong pḥng tôi chẳng bêít trời sáng hay trời rét ra sao, chỉ biết là phải ṃ ra khỏi giựng và tự đi học.đường đến trường ko c̣n là 1 bờ hồ thơ mộng gần trung tâm nữa, mà là cả 1 chặng dài..
Tôi nhớ ba rất nhiều , nhớ con đuờng màu xanh và nhớ những người bạn gần nhà tôi, hay qua đưa đón tôi đi học mỗi ngày. tôi lo cho ba nhiều, giờ này nêu ko có tôi ở nhà chắc ông sẽ ko ăn cơm ở nhà, và ăn mặc luộm thuộm , trời rét có bít lấy đồ ra mặc ko, ko bít ông c̣n thói quen mua đồ ăn khuya nữa ko... tôi thương ông lắm, tôi rất muốn về nhà,
tôi nhớ những lúc túm lấy ông mà uưnh ông 1 trận đau, rồi hồng hộc đuổi theo, 3 cha con vật nhau ra , tôi nhớ những câu chuyện ma quỷ và gián điệp cộng sản mà ông hay phịa ra kể cho tôi và em trai nghe...
tôi nhớ những lúc ông gào khản giọng để thằng em chịu nhường tôi ... tôi nhớ những lúc ông gật đầu mỉm cười khi bạn tôi đến thăm...
Tôi nhớ lúc ông ngồi trước hiên nhà hút thuốc vào đêm khuya khi ko c̣n bóng ma nào qua đường... tôi nhớ anh mắt buồn xa xăm, vô hồn của ông
tôi khóc, tôi cần ông.. tôi muốn gào thật to tôi yêu ông, ngh́n lần yêu ông.....
Tôi đi trên con đường vắng ít ng, v́ họ rất bận rộn và lịch sự, họ chỉ có thể mỉm cười và vào pḥng để làm việc ,họ ko vồn vă , ko buôn chuyện truớc cưả.
vậy là buớc ngoặt mới đưa tôi tới 1 nơi mới có những con ngựi mới, cuộc sống mới... nhưng sao tôi cô đơn và buồn quá... tôi rất buồn... tôi ngủ và đi đi về về như 1 cái bóng, tôi ko cười nữa tôi " già" hơn trưóc, cả về
t́nh yêu ko c̣n nữa, những ng đàn ông hiểu biết sâu sắc và lich sự bị lăng quên, sành điệu đẹp trai bị phớt lờ, giờ tôi muốn kiếm thật nhiều tiền và quên tất cả những ǵ dă qua
Quên người thân, quên bạn bè ... đă ko ở bên tôi
quên như chưa bao giờ từng nhớ


 

 hoaphuong76
 member

 REF: 107397
 11/28/2006

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Du+o+`ng nhu+ ba.n ra^'t co' khie^'u ve^` va(n chu+o+ng , to^i da~ do.c 2 ba`i "ma'u" va` "ta`n nha^~n " cu?a ba.n .O da^y to^i kho^ng ba`n lua^.n ve^` ca'ch vie^'t cu~ng nhu+ ba`n lua^.n ve^` con ngu+o+`i ba.n .To^i chi? muo^'n go'p y' ne^'u ba.n cho.n mo^.t de^` ta`i nhe. nha`ng va` thu+/c te^' ho+n 1 chu't , co' le~ se~ hay ho+n . De^` ta`i ba.n vie^'t ra^'t la. nhu+ng ne^'u vie^'t nhie^`u thi` se~ de^~ ga^y nha`m cha'n va gia? do^'i .

 

 hoatuyetvn
 member

 REF: 107537
 11/29/2006

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Toi da doc bai viet cua ban . Nhung toi that bat ngo khi biet rang van con cuoc song nhu vay ton tai. Toi ko biet la phai chia se nhu the nao ca , vi thuc su toi chua hoan toan hieu het cau chuyen cua nhu tinh canh phuc tap cua no! Nhung mong rang ban se manh me va co gang hon.

 
  góp ư kiến

 
   

  Kí hiệu: : trang cá nhân :chủ để đă đăng  : gởi thư  : thay đổi bài  :ư kiến

 
 

 


Nhà | Ghi danh Thành Viên | Thơ | H́nh ảnh | Danh Sách | T́m | Diễn đàn | Liên lạc | Điều lệ | Music | Link | Advertise

Copyright © 2024 Vietnam Single & Tim ban bon phuong All rights reserved.
Hoc Tieng Anh - Submit Website Today - Ecard Thiep - Hot Deal Network