1
mabufe01
member
ID 13591
06/24/2006

|
Phần quan trọng nhất trên cơ thể

Mẹ tôi đã ra một câu đố: "Con yêu, phần nào là quan trọng nhất trên cơ thể hả con?"
Ngày nhỏ, tôi đã nói với mẹ rằng âm thanh là quan trọng đối với con người nên tai là bộ phận quan trọng nhất. Mẹ lắc đầu: "không phải đâu con. Có rất nhiều người trên thế giới này không nghe được đâu, con yêu ạ. Con tiếp tục suy nghĩ về câu đố đó đi nhé, sau này mẹ sẽ hỏi lại con." Vài năm sau, tôi đã nói với mẹ rằng hình ảnh là quan trọng nhất, vì thế đôi mắt là bộ phận mà mẹ muốn đố tôi. Mẹ lại nhìn tôi âu yếm nói: "Con đã học được nhiều điều rồi đấy, nhưng câu trả lời của con chưa đúng bởi vi vẫn còn nhiều người trên thế gian này chẳng nhìn thấy gì." Đã bao lần tôi muốn mẹ nói ra đáp án, và vì thế tôi toàn đoán lung tung. Mẹ chỉ trả lời tôi: "Không đúng. Nhưng con đang tiến bộ rất nhanh, con yêu của mẹ."
Rồi đến năm 1991, bà nội yêu quý của tôi qua đời. Mọi người đều khóc vì thương nhớ bà. Một mình tôi đã vừa đạp xe vừa khóc trên suốt chặng đường 26 km từ thị xã về quê trong đêm mưa rào ngày 4/5 âm lịch của năm đó. Tôi đạp thật nhanh về bệnh viện huyện để mong được gặp bà lần cuối. Nhưng tôi đến nơi thì đã muộn mất rồi. Tôi đã thấy bố tôi gục đầu vào vai mẹ tôi và khóc. Lần đầu tiên tôi thấy bố khóc như tôi.
Lúc liệm bà xong, mẹ đến cạnh tôi thì thầm: "Con đã tìm ra câu trả lời chưa?" Tôi như bị sốc khi thấy mẹ đem chuyện đó ra hỏi tôi lúc này. Tôi chỉ nghĩ đó là một trò chơi giữa hai mẹ con thôi.
Nhìn vẻ sững sờ trên khuôn mặt tôi, mẹ liền bảo cho tôi đáp án: "Con trai ạ, phần quan trọng nhất trên cơ thể con chính là cái vai."
Tôi hỏi lại: "Có phải vì nó đỡ cái đầu con không hả mẹ?"
Mẹ lắc đầu: "Không phải thế, bởi vì đó là nơi người thân của con có thể dựa vào khi họ khóc. Mỗi người đều cần có một cái vai để nương tựa trong cuộc sống. Mẹ chỉ mong con có nhiều bạn bè và nhận được nhiều tình thương để mỗi khi con khóc lại có một cái vai cho con có thể ngả đầu vào."
Từ lúc đó, tôi hiểu rằng phần quan trọng nhất của con người không phải là "phần ích kỷ", mà là phần biết cảm thông với nỗi đau của người khác.

Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
 |
OT
guest
REF: 88233
06/24/2006
|

Chúng ta hãy cảm ơn Mabufe đã bỏ công sưu tầm câu chuyện kinh điển này trong văn học thế giới. Kinh điển, bởi lẽ câu chuyện này được viết bằng rất nhiều ngôn ngữ, không ai biết tác giả là ai, mỗi phiên bản có những chi tiết khác nhau đôi chút, nhưng ý nghiã vẫn là một. Mỗi người đều có cách viết khác nhau, nhưng tôi thích kết luận sau đây cuả phiến bản này hơn:
…”Từ lời mẹ dạy, tôi mới biết phần quan trọng nhất trên cơ thể lại không phải là cho mình. Nhưng đó lại là nỗi cảm thông với niềm đau cuả người khác. Những điều ta nói ra, thiên hạ sẽ quên. Những điều ta làm, thiên hạ cũng sẽ quên. Nhưng thiên hạ sẽ không bao giờ quên điều ta gây cảm xúc cho họ.”
Cảm ơn Mabufe một lần nưã!
Thân ái,
|
 |
mabufe01
member
REF: 88234
06/24/2006
|

hì hì... cám ơn OT đã cho Mabư biết 1 cái kết khác của câu chuyện, quả là rất ý nghĩa !! Nếu như mỗi người trong chúgn ta làm được như vậy thì thế giới này sẽ chỉ có sự yêu thương, sự nồng ấm từ những trái tim trao nhau, sẽ ko còn cảnh chiến tranh, sẽ ko có những em bé fải mồ côi cả cha lẫn mẹ, sẽ ko có cảnh cả gia đình bị chết hết dưới bom đạn..
|
 |
guest
guest
REF: 88235
06/24/2006
|

Cám ơn Mabufe01 đã đăng bài viết này, chúc cuối tuần vui vẻ.
|
 |
chaylang
member
REF: 88321
06/25/2006
|

Mình rất đông ý với mabufe và OT nhưng những gì Bạn mong muốn sẽ vĩnh viển không xảy ra trong thế giới hiên hửu nầy ...vì sự cấu trúc dường như đều theo căn bản hổ tương ....bức tranh không thể phát hoạ chỉ 1 màu ,khu rừng không thể cấu trúc chỉ có một loại thảo mộc ,hay chỉ có những gì tốt lành mà thôi !vì người ta sẽ gọi là tấm giấy màu ...là nông trại ...là thiên đàng ...như vậy sẽ không còn thực tế nữa !
Sống trong vinh cảm nhận sự vinh ..thì mình mới thấy cái nhục khi sống trong nhục ..tóm lại mình phải cần có tất cả .Mọi thế lực hay tôn chỉ áp đặt nhân loại nói riêng và vũ trụ nói chung vào nguyên lý của đồng chũng ,đồng giới,vân ..vân ..là nguỵ tạo hầu đưa nhân loại đến sự diêt vong ....
|
 |
AKA47
guest
REF: 88328
06/25/2006
|

Ước gì AK mượn được bờ vai của MaBư để chia sẽ nhưng vui buồn.
Chịu hôn MaBư ?
|
|
Kí hiệu:
:
trang cá nhân :chủ
để đã đăng
:
gởi thư
:
thay đổi bài
:ý kiến |
|
|
|
|