V́ sao những nỗi buồn, những nỗi khổ đau lại tồn tại?
Chẳng ai muốn nhưng nó vẫn vậy!
Và cái thế giới này
Là thực hay chỉ là hư ảo
Ta đă từng đau sót biết bao
Khi những người thân yêu của ta cứ bỏ ta đi măi
C̣n cái ǵ ở lại
Ngoài những nỗi buồn
Và sự cô đơn
Cùng những nhọc nhằn của thời gian trên đôi vai đẹ nặng
Như bầu trời kia khi tắt nắng
Tối tăm
Ngày qua ngày và năm tiếp theo năm
Ta không thể để hiện thực kia đè nặng
Không thể để cho những ngày tắt nắng
Nối tiếp theo là những đêm dài
Ta sẽ tin, sẽ hướng tới ngày mai
Bởi ta biết, ngày mai trời lại sáng!
Hanoi, 29 Oct., 2002
|