Mỹ nhân dữ ngă biệt
Lưu kính tại hạp trung
Tự ṭng hoa nhan khứ
Thu thuỷ vô phù dung
Kinh niên bất khai pháp
Hồng ai phú thanh đồng
Kim triêu nhất phất phức
Tự cố tiều tuỵ dung
Chiếu băi trùng trù trướng
Bối hữu song bàn long
Dịch Nghĩa
Cảm xúc khi soi gương
Người đẹp cách biệt ta
Để lại tấm gương soi trong hộp
Từ khi mặt hoa xa cách
Làn nước mùa thu không c̣n hoa sen nữa
Suốt năm không mở ra xem
Bụi hồng đă phủ mờ đồng xanh
Sáng nay mang ra lau chùi
Thấy ḿnh h́nh dung tiều tuỵ
Xem xong lại càng ngậm ngùi
Sau gương có đôi rồng cuộn
Dịch Thơ
Từ khi người đẹp cách xa
Tấm gương để lại cho ta ấm ḷng
Trải từ xa cách nhớ nhung
Hồ thu làn nước không c̣n bóng sen
Suốt năm chẳng dấu người xem
Bụi hồng đă phủ mơ màng đồng xanh
Sáng nay giở ngắm h́nh dong
Thấy ai tiều tuỵ trong gương ngậm ngùi
Sau gương rồng cuộn có đôi
Ta đây người đấy xa xôi muôn trùng
|