Mùa hè rộn rả, cây trái thơm lừng, người người náo nức du lịch đây đó. Chàng thanh niên sau nhiều năm xa xứ trở gót về với quê hương yêu dấu Việt nam của ḿnh.
Để thăm thân nhân bà con, để khám phá học hỏi và không ngoài mục đích thư thảng sau nhiều năm bôn ba nơi xứ người. Xuống phi trường, căn nhà quen thuột là chàng thanh niên về với người chị ruột ở quận 5 TPHCM. Nơi đây cho anh ta gặp được một người con gái mới lớn mà hiện đang thuê một căn nhà thứ hai của chị ḿnh tại quận I.
Hoa đến từ U Minh. Cô mang một nét đẹp hoang dại và cộng thêm cái văn minh gấm lụa của chốn thị thành khiến cho bao kẻ si mê đắm đuối. Học hành ít ỏi nên với nhan sắc trời ban nàng kiếm sống và giúp đở gia đ́nh bằng nghề mua son bán phấn.
Với nàng t́nh yêu chân thật là không bao giờ có. Những quan hệ fải nói đến đổi trao giá cả. Tuy cũng là fường ăn sương, nhưng mới vừa tṛn 23 tuổi với vẻ đẹp kiêu kỳ cô chỉ tiếp hay được bao toàn những khách hạn sang giàu có.
Gặp được chàng thanh niên cô cũng không quên tỏ bày cái lă lơi quyến rủ. Tuy là thanh niên mới lớn, người thanh niên lúc nào cũng tự hào là ḿnh có được kiến thức và một đạo đức thuần thục. Chuyện không fải th́ dù có vui sướng đến dường nào chưa chắc ǵ đă lay chuyển được ḷng chàng - huống hồ chi chỉ là sắc đẹp bên ngoài.
Người chị bận rộn làm ăn. Em trai từ Mỹ đă xa quê hương gần chục năm rồi bây giờ choáng ngợp với nhiều thay đổi nên việt đi lại cũng là một khó khăng. Một tháng thời gian ngắn lắm thế là Hoa xin làm người hướng dẩn cho chàng thanh niên du lịch đó đây trên quên hương của ḿnh.
Chàng thanh niên lúc đầu tỏ ra không đồng ư. Không fải v́ chàng khinh khi nhưng thiết nghỉ ta về xứ ta, ta nói tiếng ta th́ có ǵ là trở ngại đâu hà. Thế đó mà người chị cứ khăng khăng em ḿnh cần có người hướng dẩn và dù sao khi đi chơi xa ít ra có thêm bạn và việt áo quần hành lư có người phụ giúp.... Ch́u ḷng chị và để tạo thêm sự yên tâm chàng thanh niên cuối cùng chấp thuận. C̣n, việt chi phí giao dịch Chị và Hoa riêng tư bàn thảo.
Sợ Hoa làm phiền chuyến đi dài ngày của ḿnh, chàng thanh niên bắt đầu bằng hành tŕnh trong ngày từ SG xuống lái Thiêu. Nơi mà một thời chàng cùng nhóm bạn đạp xe đạp vào dịp hè lúc c̣n là học sinh trung học để được leo lên cành mận nhánh dâu...hả hê ăn hái... Chàng muốn mượn dịp này để xem coi Hoa có gây trở ngại cho ḿnh khi t́m ôn kỷ niệm hay muốn làm một việt ǵ mà ḷng ưa thích hay không.
Nửa ngày trôi đi êm đềm. Hoa rất điêu luyện và biết được phận sự của ḿnh. Nàng chỉ làm khi có yêu cầu - ngoài ra ly nước điếu thuốc hay chiếc khăng lạnh cũng chỉ là để sẳng khi chàng thanh niên cần đến chứ không ân cần mời mọc làm mất nhă hứng t́m về tuổi thơ của chàng nơi miệt vườn...
Ai nh́n cũng tưởng chàng là công tử con nhà giàu có. Da trắng môi đỏ thân h́nh thanh thon như một thư sinh c̣n vương vướng bụi phấn nhà trường. Trông chàng lịch thiệp tao nhă. Người lạ gặp chàng hay rụt rè sợ sệt, nhưng khi gần gủi th́ mới biết th́ ra chàng trẻ con lắm. Chàng leo cây nằm trên cành đong đưa ăn trái quăng hột. Chàng xăn quần lội ruộng. Chàng đuổi theo từng cánh bướm cánh chuồn. Chàng hát vu vơ. Chàng ngâm thơ vẻ vời trên đất... ôi chàng thiệt là trẻ con không thể tưởng... Sau này mới biết, ùm...th́ ra Hoa đă tưởng anh chàng bị điên. Có con trai đàn ông nào mà không mê gái mà lại là gái đẹp kia chứ. Được bao sao chẳng làm ǵ - ít nhất cũng vu vơ chuyện tṛ tán tỉnh cơ mà. Nàng đă cố t́nh để nhiều cái va chạm, sao chàng h́nh như chẳng hề thấy xi nhê ǵ cả - chàng là con nít thật rồi - nên mới thế kia...
Chời Vịt thiệt là qủa đóan - nhưng chắc h́nh như cũng man máng đâu đó í hihihi. Đoạn tới nhớ chùm mền nha! Kêu O Bông nhà ḿnh bịt mắt kỷ một chút chứ mấy khe hở đáng sợ của O dể bị mắt dặm lắm à .
@Huynh Alltuyduyen;
Cám ơn huynh cho lời khen đầy khích lệ. Vịt mà làm sập tiệm th́ L đâu có viết thêm được nửa - cho tới nay - mọi bí mật vẩn chưa được khám...phá hihihi. Bây giờ ở bên L là chiều thứ Sáu rồi - tí nửa có chút việt phải bận rộn, nhưng sẻ viết tiếp vài ḍng ngắn ngủi cho Vịt tiếp tục đoán hihihi
laoton
member
REF: 576250
11/12/2010
Đêm tàn theo giấc ngủ vô tư. Buổi sáng đầu tuần trời SG thiệt đẹp. Chàng nói muốn ra ngoài đi dạo và ghé tiệm sách Nguyển Văn Cừ. Bà chị không quên dặn ḍ;
_Đi đâu th́ đi, chị gọi nhớ bắt máy không thôi chị lại lo nghĩ lung tung.
Con đường An Dương Vương xe cộ tấp nập. Quán xá giăng đầy hai bên lề. Tiếng nhạc, tiếng c̣i xe inh ỏi làm chàng cứ bước thẩn thơ mà không chú tâm được vào sự suy nghỉ ǵ. Được một chặn th́ đến Trường Cao Đẳng Sư Phạm - nơi mà ngày đầu tiên chàng và Hoa hẹn gặp để đi Lái Thiêu cách đây ba tuần. Bên kia ngả ba đường là tiệm sách, thế mà chẳng hiểu sao chàng dừng lại đưa mắt ngó quanh một ṿng rồi bước vào sân trường. Trường vắng vẻ chẳng thấy bóng người, chàng lại đi ra cuối đầu như thầm thất vọng. Bổng giật ḿnh khi nghe giọng nói quen thuộc;
_Anh, mắt chàng sáng rực;
_Em làm ǵ ở đây! Nở nụ cười thắm thiết, nàng hỏi lại;
_Vậy c̣n anh!
Hai người không ai trả lời câu hỏi của ai. Đôi bàn tay tự động t́m lấy tay, nắm chặt, rồi đưa nhau đi t́m hạnh phúc...
laoton
member
REF: 576267
11/12/2010
Ngồi hơn cả tiếng đồng hồ trên đường đi Đồng Nai, hai người dường như không nói với nhau câu nào, bàn tay vẩn nắm chặt vào nhau ḷng rộn ràng khấp khởi. Thuê pḥng ở một khách sạn, đôi bàn chân hối hả theo từng nất thang t́m đến căn pḥng của ḿnh. Chiếc cửa vừa mở ra liền lập tức đóng lại. Ch́a khóa pḥng trên tay chàng tuột rơi đâu mất. Chàng dồn nàng vào cửa, mắt môi mủi lưỡi t́m nhau quấn quyện. Một tay ôm chặt lấy ṿng eo thanh thon của nàng, tay kia quờ quạng t́m khuy nút. Hơi thở nàng dần dần dồn dập. Tay trái nàng gh́ vào cổ chàng không để môi má chàng tuột mất. Tay phải nhẹ nhàng tháo dây thắt lưng.... Cứ thế, cho đến khi không ai c̣n dính ǵ trên thân thể. Chiếc giường gọn gàn bây giờ đă trở nên lộn xộn. Mền gối vương vải thậm chí cả căn pḥng cũng rung rinh chuyển động. Họ đến với nhau thiệt kinh qúa - Lúc th́ nhẹ nhàng êm ái như làn gió xuân tươi mát, đoạn th́ nóng bỏng tựa nắng hè sa mạc, khi th́ như sóng biển khơi cuồn cuộn dâng trào...
Sóng dữ đến đâu rồi cũng yên tịnh. Nắng sa mạc gay gắc cở nào, hơi lạnh cũng bao trùm lúc về đêm... Mọi âm thanh bây chừ trả về cho im lặng. Nàng gối tay chàng rơi rơi từng giọt lệ th́ thào bên tai, nàng thỏ thẻ;
_Em ước ǵ đây là lần đâu tiên trong cuột đời con gái em t́m đến với anh. Chàng đưa tay chận hờ đôi môi thơm tho mọng mị nàng lại rồi đặt nhẹ từng nụ hôn lên khoé mắt dần dà nuốt hết nước mắt nàng vào ḷng.
_Từ nay trở đi em không được tự ti mặt cảm hay đau khổ nửa. Anh đă nuốt hết những trái ngang kia vào tận đáy ḷng ḿnh rồi. Nếu những điều đó có c̣n th́ hăy để cho anh một ḿnh gánh chịu.
Nàng thút thít rồi từ từ im lặng như tin tưởng vào lời nói của chàng. Nàng khép xát đầu vào thêm nửa dựa tai ḿnh vào lồng ngực của chàng - phải chăng nàng đang lắng nghe tiếng nói chân thành đang trổi dậy từ trái tim yêu thương nồng thắm ...
Chàng xiết chặt vong tay hơn. Hai người yên b́nh đưa nhau vào giấc ngủ với người ḿnh yêu...
laoton
member
REF: 576274
11/12/2010
vitbuocno
member
REF: 576328
11/13/2010
Ối giời ơi,..........chùm mền gấp gấp...........hahaha (chùm mền nhưng mắt vẫn ti hí à nha..........hehe)........mí đoạn ń sao giống phim Hàn Quốc Hàn Xẻng quá à.......hehe......mừ đoạn bỏ trắng kia có liên quan ǵ đến "Babe in the city" của chị Bông hông anh Lăo..........hahaha........giỡn hoài chít cừi mất nà.......hí hí
Em chào anh alltuyduyen ạ......hihi ......anh cũng vào xem chiện cho vui nhá, dzậy là có thêm anh vào coi chiện nữa nè, zui quá, chiện của anh Lăo ngày càng "đắt khách" nè......hihi
laoton
member
REF: 576347
11/13/2010
Năm ngày hạnh phúc rồi cũng qua đi. Chàng từ đâu đến th́ phải về lại chổ đó. Phi trường ồn ào náo nhiệt mà ḷng hai người thanh vắng êm đềm, đôi lúc đượm chút sầu bi buồn tẻ. Hai người cùng đẩy chung một chiếc xe hành lư giống y một cặp vợ chồng. Ông bảo vệ không cần hỏi giấy tờ, nàng được vào bên trong ngồi chờ đợi giây phúc chia ly với chàng. Tay nắm lấy tay, đầu tựa vào nhau nàng hỏi;
_Anh viết ǵ ở trang thứ 13 mà em không hiểu? Chàng nghiêm túc đắm đuối nh́n nàng trả lời;
_Đó là câu câu hôn của anh cho em!
_Mười hai bài thơ với những ḍng nhật kư ngắn ngủi anh viết tiếng Việt - tại sao lại cầu hôn bằng tiếng Anh! Câu cầu hôn đó nghĩa ǵ? Chàng nắm lấy đôi bàn tay nàng thiết tha;
_Em có đồng ư làm vợ của anh không!
Nàng không trả lời đôi hàng nước mắt ràng rụa rồi gục vào vài chàng. Nàng rỉ rả không ngừng, thế là lại một lần nửa chiếc mu soa được trao cho nàng.
Bên nàng chàng quên cả giờ lên máy bay. Cuối cùng tiếng loa phải gọi tên chàng hối thúc. Chàng ra đi thật rồi - câu trả lời c̣n buông lơi đâu đó nơi ḍng lệ và chiếc khăng tay chàng để lại.
laoton
member
REF: 576352
11/13/2010
Về Mỹ chàng bận rộn với biết bao công việt của cả tháng vừa qua tồn đọng. Nàng cũng không gọi cho chàng. Hai tuần sau đó người chị gọi sang cho chàng hay;
Em đi rồi chị có đưa tiền cho Hoa, nó một mực không nhận. Tối ngày ở nhà không đi làm không tiếp khách. Hôm nào chị xuống tiệm nó cũng ghé quây quần với chị kêu chị kể về em khi c̣n nhỏ.... rồi có hỏi em ở bên đó ra sao... Chị lu bu lắm không để ư ǵ mấy cho đến hôm qua Hoa nói với chị là sẻ thu xếp về quê. Chị thấy lạ mới ngồi hỏi chuyện th́ ra nó yêu em thiệt rồi - bây giờ em tính sao. Chàng im lặng người chị tiếp tục; Thấy hoàn cảnh chị cũng thương coi như em gái vậy, nhưng lở Ba Mẹ biết la chị chết.
Chị không nói em không nói th́ ai biết. Chị có nghỉ đến giúp cho Hoa có công việt đàng hoàng không! Khi nào rảnh rổi em sẻ gọi cho chị và Hoa sau.
Hoa về quê điện thoại gọi hoài không thông. Chàng lo lắng nhớ nhung và có biết bao điều muốn nói nhưng rồi hoàn toàn thất vọng. Chàng mất liên lạc, người chị cũng chẳng biết làm sao t́m. Ba tháng trôi đi chị chàng nhận được thiệp mời đám cưới. Sợ chàng buồn, không cho chàng hay nhưng cuối cùng rồi cũng biết.
Thoáng buồn một tí rồi thôi. Chàng vui vẻ hơn nhiều, phải chăng yêu người là khi biết được người hạnh phúc...
laoton
member
REF: 576353
11/13/2010
Vịt ơi, có c̣n dzô đoán tiếp hong nè! hihihihi. Chuyến này chắc sẻ là kết thúc mau lắm. Kéo goài Vịt chán Vịt hỏng thèm làm đọc giả trung thành nửa th́ thiệt là cô đơn híc...híc...
ladieubongg
member
REF: 576354
11/13/2010
Úi chài chài Dzịt ui! Chị Bông bịt mắt từ cái đoạn bỏ trắng....đến chừ mới dám mở ra nè. hichic....H́nh như tới đoạn kết rùi phải hông LH?
Huhuhu.....níu là đoạn kết th́ chiện t́nh bùn wá...xài hết mấy hộp tissue lun!!!!
hahaha mờ seo Dzịt Thắt Nơ lại so sánh đoạn đó mí 'Babe in the city' của chị Bông là seo????
laoton
member
REF: 576356
11/13/2010
Um...O Bông đó à. Nếu được như vậy không chừng ḷng chàng thanh niên cũng c̣n thấy ai ủi vui vẻ - chỉ sợ.... lại càng phải buồn hơn...
Đâu thấy O bịt mắt bị mủi ǵ đâu chỉ thấy phóng đại màng h́nh computer thui hà hihihihi
laoton
member
REF: 576359
11/13/2010
Bẳng đi một thời gian, Hoa đă có đứa con đầu ḷng. Người chị là nhịp nối để hai người biết tới đời sống của nhau chứ cả hai không ai c̣n nghe tiếng nói của đối phương nửa. Ḷng chàng yên vui thanh thảng. Mọi thứ qua đi chỉ c̣n để hoài niệm và có chút tự hào đâu đó. Rảnh rổi, chàng lái xe ra vùng ngoại ô thăm một vị thầy của ḿnh và không quên khoe khoang là đă biết đem chân t́nh để thay đổi người đối diện.
_Con có biết ḿnh chổ ḿnh sai không! Hăy lên Phật đường mà sám hối...
Người thanh niên làm theo lời thầy dạy vậy mà, trong ḷng cứ nghỉ ḿnh hoàn toàn đúng và tốt đẹp. Tuy chàng không fải là người d́u nàng trong cuột sống hôn nhân, ít ra chàng đă để lại những kỷ niệm tràn đầy t́nh yêu thương chân thật. Với những ǵ chàng làm kết qủa đă đưa nàng về với cuột đời hay sao! Đem so sánh th́ ông Việt Kiều Pháp kia bỏ tiền ra mua vui rồi làm hại đến cuột đời của một cô gái, thế th́ chàng cũng bỏ tiền ra nhưng lại xoá đi đau khổ để nàng tự t́m con đường trở về. Chàng sai ở chổ nào!!! Chàng chẳng nhận thấy. Làm theo lời thầy mà tâm không phục.
_Con xám hối rồi mà vẩn không thấy biết, xin thầy chỉ bảo thêm.
_Bây giờ con tự đắc th́ hăy c̣n qúa sớm. Hai, ba, năm sau th́ con sẻ hiểu. Thầy không giảng ǵ thêm chỉ nói chuyện kinh điển rồi cùng thầy như thường lệ chơi dăm ba ván cờ nhâm nhi tách trà, ngồi thiền và đi ngủ.
laoton
member
REF: 576364
11/13/2010
Ba năm sau. Hoa ly dị chồng đem con về cho Cha Mẹ gia đ́nh nuôi dưỡng và nàng lại tiếp tục rong ruổi với nghề củ nghiệp xưa.
Hoa ơi! có phải chiếc khăng mu sao đă bị nước mặn phèn chua làm rách nát. Quyển nhật kư em đă làm mồi cho lửa. Kỷ niệm ngày nào nh́n trăng lên bên tháp Rùa chẳng lẻ không đẹp bằng ánh hoàng hôn như người đời ca tụng. Cảnh sống nghèo nàn như ngày ở Huế ở Quảng mà hạnh phúc không lẻ đă quên rồi hay sao. V́ đâu em tự đưa chân vào chốn bùn lầy em hả! Hay, vết thẹo mà lần đầu trong đời ai đó nhẩn tâm để lại vỉnh viển không là bôi xoá.
Lời nói của vị thầy đă ứng nghiệm. Chàng thanh niên sực nhớ rồi lại ghé thăm thầy sau khi biết được sự t́nh về Hoa. Tṛ chuyện, thầy phân tích t́nh tiếc... Cuối cùng chàng thanh niên bật người đứng dậy.
_Xin phép thầy con lên đại sảnh để xám hối.
_Con đă hiểu rồi c̣n cần đến nghi thức nửa hay sao!
_Hiểu th́ hiểu, con lại có thắc mắc.
_Nói thầy nghe thử
_Trong đời, con cứ cho ḿnh nghỉ đúng, nói đúng, làm đúng nhưng thời gian sau mới biết đó là sai. Vậy cái ǵ mới thật sự hoàn toàn đúng hả thầy.
Thầy miểm cười hiền từ lấy tay xoa đầu - cái đầu bóng lưởng có nhiều chấm tṛn trắng rồi lại chà đầu người đệ tử tục gia của ḿnh;
_Thầy c̣n chưa hoàn thiện th́ làm sao nói cho con biết được. Tu hành là chuyện cả đời đó con. Hăy ngó lại dĩ văng việt ḿnh làm rồi từ từ đi hoàn thiện cho hành động mai sau....
Có đúng như lời Cậu dạy không? Anh có được hạnh phúc th́ chính em lại bị tuột mất nó đi. Ḍng lệ khổ đau của em anh đă nuốt hết vào ḷng rồi, vậy mà không thay thế gánh chịu được cho em. Hoa à! Giờ này em đang ở đâu? Anh đă thấy tội lổi của bản thân ḿnh rồi. Viển cảnh tươi đẹp muôn màu muôn sắc anh vẻ trong bức trang t́nh yêu có phải đă làm em thất vọng khi trở về với đời sống thực tại. Để bây chừ, một ḿnh em bên đời c̣n măi lang thang đi t́m hạnh phúc...
_____ Hết _____
laoton
member
REF: 576396
11/13/2010
Thui, triệt để xong rùi c̣n đi lang thang bảy tám cho vui. Mọi người nhở có đọc xin cho cảm tưởng nha để lần sau kinh nghiệm dziết được khá hơn chút híc..híc..
O Bông tốn một mớ khăng giấy tội ghê. Phải chi túi quần túi áo có được cái khăng tơ chắc cũng bắt chước người thanh niên đưa cho O một lần thử xem sao gigigi.
Vịt lần nào cũng đem nụ cười vào cho L thiệt cúm ơn nhiều. Tuy kết cuột hơi khác với cái đoán của O - lần sau chắc sẻ đoán trúng hen.
XoaiNgoc, hết thật rùi ḱa. Ừ...mà cũng hơi dài ḍng thiệt. Nếu rảnh ngồi gọt chắc bỏ được nhiều chi tiếc không đáng lắm.
Alltuyduyen, cám ơn huynh với lời khích lệ. Tranh thủ viết cho xong nên không có nhiều thời gian suy nghỉ - chắc câu chuyện kết thúc không như huynh mong nhỉ.
alltuyduyen
member
REF: 576675
11/15/2010
chào laoton và cả nhà...hii atd tưởng c̣n được đọc câu chiện này dài thêm dzài tầng nữa chứ hông ngờ hấp dẫn mờ hết sớm dị..cũng như hông ngờ kết cuộc như dị..huynh tưởng giống như phim Hongkong anh hùng cứu mỹ nhân ra khỏi chốn đường đời chông gai chứ.. đâu ngờ cô gái ấy cũng không thoát khỏi cái số hẩm hiu..thiệt hệt như ông bà ḿnh nói mờ "hồng nhan bạc tiền ư lộn bạc mệnh" :)..
huynh cũng có đoán trước câu chuyện nhưng cũng đoán sai :) c̣n tưởng trong câu chuyện này có lẽ anh chàng này là người đàn ông có thể chấp nhận được quá khứ không đẹp của 1 người con gái như trong câu chuyện này và bất chấp mọi thứ bay về lại vn để cuối cùng lấy cho bằng được cô ta về làm vợ để rồi công đức sau này thành chánh quả chứ.. và cũng để thật sự lau khô ḍng nước mắt của cô gái..giống như phim pretty woman chẳng hạn có 1 happy end như vậy :))..
nhưng anh chàng này cũng không có iu nồng nàn cho lắm, suy ra th́ sự tội nghiệp của anh chàng cho cô ta th́ nhiều hơn ..và đă buông suôi để cô gái lại 1 lần nữa dạt về lại nơi bến đục..nhưng sự đời h́nh như thường là vậy..và tánh rộng lượng của 1 con người h́nh như có hạn và trong thế kỷ này thật thấy hiếm.. nhất là khi chọn cho ḿnh 1 người bạn đời sống trăm năm phải không laoton ?
hii..nói dài nói dai nói dở nhưng tại lăo nói cho ư kiến nên huynh mới dám ư kiến ư c̣ đó thui à nha..nhưng chuyện này của lăo nói thiệt là huynh đọc không thấy chán và thật hấp dẫn, không như nhiều cuốn chuyện mang bán mà mua về đọc buồn ngủ muốn chết :) với lại kỳ này huynh sắp về vn chơi sẽ học theo câu chuyện của laoton..là sẽ mua 1 cái khăn mùi xoa bỏ vô túi pḥng hờ bất chắc...chuyện đọc thành chuyện sảy ra ngoài đời với huynh hihi..
Mà giờ bên vn ḿnh họ đ̣i sài khăn lạnh không à..mà bỏ khăn lạnh vô quần th́ sẽ bị ướt quần.. vậy sẽ dễ bị bà con hiểu lầm ḿnh lắm à ha :)..thôi mang theo khăn khô..khi nào mà cô gái đ̣i khăn lạnh th́ huynh chịu khó đi mua cục đá lạnh 2000 đồng cuốn vô là được rồi ha :)..à mà nói tới khăn mùi xoa và cục đá th́ lần trước về bên đó có người bạn đọc câu này cho alltuyduyen nghe..xin được nhắc lại cho những ai chưa nghe:
Là đàn ông không nên đánh phụ nữ..dù chỉ là 1 cành Hoa
Mà chỉ nên đánh bằng chiếc khăn mùi xoa.............trong đó quấn cục Đá :)
Một lần nữa cám ơn câu chuyện của laoton nha chúc cả nhà nhiều sức khỏe và vui vẻ.
@vitbuocno
alltuyduyen chào cô, chuyến này ḿnh dừa ngồi dừa đọc dừa đoán sai hết rồi hehe ,thôi chờ laoton xuất bản chiện mới ḿnh vô đoán tiếp nha cô vitbuocno :)..alltuyduyen cũng rất mắc cười khi đọc những lời b́nh luật vui vẻ của cô ở nhà laoton.
laoton
member
REF: 576687
11/15/2010
Chào huynh Alltuyduyen;
Cám ơn huynh ghé lại cho cảm tưởng của ḿnh về bài viết. Đúng vậy, trái tim của chàng thanh niên cũng c̣n sự giới hạn. Như huynh nói đó có lẻ tội nghiệp nhiều hơn. Do vậy ở trang thứ 13 trong quyển nhật kư chàng viết câu cầu hôn bằng tiếng Anh. Mặc dầu như thế nhưng sau khi hết hợp đồng, hai người t́m đến chổ hẹn đầu tiên và họ đă đưa nhau đi t́m hạnh phúc - chứng tỏ họ cũng thật ḷng yêu nhau.
Sau cái lần đầu tiên ấy, Hoa có nói; Ước ǵ đây là lần đầu trong đời con gái nàng đến với chàng. Chàng cảm động rồi nuốt hết những ḍng lệ tự ti mặc cảm như hứa với nàng là để những trái ngang đó cho chàng gánh chịu. Huynh cũng biết đàn ông Á Châu thông thường coi trọng cái trinh tiết, v́ đó là cái sỹ diện của bản thân nói riêng. Tuy nhiên, chàng cũng cam chịu nếu một mai đời có cười chê...
Xa rồi, Hoa không gọi và vội vả lấy chồng. Chắc nàng cũng hiểu hay thâm sâu không muốn đem cái thiệt tḥi của đời ḿnh cho chàng. Yêu người thông thường sẻ nghỉ cho đối phương nhiều hơn là cho ḿnh. Rồi th́ c̣n chứng thực ở chổ vật chất - nàng đă không lấy số tiền từ người chị mà họ đă thỏa thuận cho chuyến giao dịch.
Với sự phát tâm để nàng xóa bỏ hận thù quay về lại với đời, chàng vui khi biết nàng có chồng có con. Nhưng đáng tiếc nàng một lần nửa đi lại dấu chân xưa. Lúc này chàng hối hận là đă không làm trọn vẹn để thành chánh qủa như huynh nói đó. Chàng biết tội lổi của ḿnh - nhưng nhiều thứ khi hiểu ra th́ đă muộn rồi. Chàng đă có gia đ́nh - chỉ đành đau xót nh́n nàng c̣n lang thang bên đời một ḿnh măi đi t́m hạnh phúc.
----------
Huynh dzề Vn mua khăng mu soa rẻ lắm thôi mà, vài chục hay 1-2 trăm ngàn một cái cũng có. Đi chơi xa đôi lúc có chiếc khăng trong túi cũng tiện lắm. Tối đến huynh có thể dùng nó để chơi bịt mắt bắt dê hihihihi...
Có làm ǵ th́ làm nhớ đừng đi lại vết tích xưa của chàng thanh niên - tội lổi...tội lổi... th́ cứ mặc kệ về xám hối rồi cũng xong hahaha.
Chắc fải chờ cảm tưởng của O Vịt mới dzui - cười nghiên ngả. O Bông nhà ḿnh th́ nghe mấy cái dzụ phong trần bịt mắt trùm mền thi hỏng dám dzào đâu hiihihi
vitbuocno
member
REF: 577670
11/22/2010
Úi giời ơi, kết thúc rùi á, sao nhanh dzậy ta, t́nh h́nh là rất t́nh h́nh..........hehe.......em nghĩ níu theo t́nh tiết của câu chiện th́ chắc chắn khi anh ta d́a nước hai ngừi sẽ típ tục giữ liên lạc dzới nhau, mờ cho dù có không liên lạc đi nữa th́ không thể nào đùng một cái cô kia đi d́a quê chống lầy được, em thấy kết thúc như dzầy là hem được thực tế lắm, có lẽ chỉ là trong tỉu thuyết thâu, chứ trên thực tế, khi một người đàn ông đă có ḷng thương và một t́nh cảm thật sự chân thành th́ anh ta sẽ không nỡ ḷng nào chỉ đứng đó típ tục ḍm cho ḍng đời xô đẩy cô kia "đi về nơi xa lắm" được, thui để em dzịt vít típ đoạn cúi cúi tận cùng nha.......hí hí
----------------------------------------------
Đoạn kết của em dzịt "ngừi xem chiện":
Cuộc sống dần trôi với biết bao công việc bề bộn nơi đất khách quê người, thời gian thấm thoắt trôi qua, rồi 3 năm sau tiếp theo cũng trôi qua nhanh chóng, đôi khi chàng cảm giác chàng đă quên hẳn người con gái ngày nào chàng từng gặp gỡ tại quê nhà, mặc dù đă qua mấy cuộc t́nh nhưng chàng chưa bao giờ thấy có cảm giác mặn mà chân t́nh như những t́nh cảm chàng đă có với Hoa, đôi khi trong những giấc mơ, chàng vẫn thỉnh thoảng nh́n thấy h́nh bóng Hoa đâu đó vẫy gọi chàng, thỉnh thoảng gọi điện về thăm nhà, chàng vẫn không quên hỏi thăm chị chàng về Hoa, nhưng chẳng ai biết Hoa đang lưu lạc phương nào, có những lúc chàng thấy cuộc đời chơi vơi như chàng đang thiếu một điều ǵ đó, mắc nợ một ai đó, hoặc đă mắc một lỗi lầm nào đó mà chàng không thể diễn tả được, cuộc sống nơi đất khách có nhiều nỗi buồn nhớ quê hương, nhưng vơ vẩn đâu đó, chàng cảm thấy vẫn không thể nào quên mối duyên chân t́nh với người con gái mà chàng đă gặp từ 6 năm về trước.
Thật t́nh cờ, chàng được Hăng giao cho nhiệm vụ đi t́m hiểu thị trường tại VN trong ṿng 6 tháng, gác lại những nỗi buồn và suy nghĩ vẩn vơ, chàng bàn giao công việc tạm thời lên đường về nước và bắt tay ngay vào công việc tại SG, thỉnh thoảng chàng vẫn lang thang một ḿnh dạo bước buổi chiều sông Sài G̣n chảy hiền ḥa, ngắm cảnh phố phường về đêm và những ṿm cây tán lá tỏa bóng mát tại công viên gần nơi chàng ở, chị chàng vẫn gọi điện và đến thăm chàng thường xuyên, không ai nhắc đến Hoa cả, nhưng h́nh như trong ḷng mọi người vẫn có điều ǵ đó không thể nguôi ngoai.
Một buổi chiều cuối năm chàng đang kéo cổ áo v́ tiết trời hơi se lạnh, cái lạnh hiếm hoi của đất SG quanh năm nắng nóng, chàng chợt giật ḿnh quay lại v́ cảm giác có ai đó đang nh́n ḿnh từ đằng sau, chàng sững người không tin ở mắt ḿnh khi thấy Hoa, tay trong tay một bé gái khoảng chừng 4, 5 tuổi, đang sững sờ nh́n ḿnh, mắt nàng mở to không chớp v́ ngạc nhiên, hai người cứ thế nh́n nhau không ai nói một lời nào, một lúc sau khi đă hoàn toàn nhận ra nhau hai người cùng ngồi tâm t́nh và nói chuyện về những tháng ngày xưa cũ, bé gái chạy chơi loăng quăng gần đó, Hoa đă bỏ nghề bán thân hoàn toàn, bây giờ nàng mở một tiệm tạp hóa nhỏ để kiếm sống, hai mẹ con nàng sống vui vẻ và ổn định qua ngày, chàng thấy thật hạnh phúc, v́ sự gặp gỡ t́nh cờ như giải tỏa cho chàng những nỗi buồn vu vơ và những giằng co trong suốt khoảng thời gian qua, mà bây giờ, chàng đă hoàn toàn có thể làm chủ được những bồng bột của một thời thanh niên phóng khoáng, hai người dạo bước đi bên nhau mà thấy thật ấm áp, từ phía xa thành phố đă bắt đầu lên đèn, những ánh đèn nhiều màu sắc lấp lánh tô điểm cho thành phố SG một dáng vẻ đẹp huyền ảo mà từ trước tới giờ chàng chưa từng cảm nhận thành phố SG lại đẹp đến thế.
--------------- HẾT ---------------
Em chào anh alltuyduyen, anh LT, hí hí......các anh xem đoạn kết của em có được hông...........kkkkkkkkkk.......(em vít đọc cho zui thui nha anh Lăo.......hí hí....đừng quưnh em nhá)
laoton
member
REF: 577933
11/24/2010
Ui dza công nhận đọan kết của Vịt hay hơn nhiều - có hậu hihihi. Đọc mà anh ngở như thiệt í. Anh nghỉ ngoài tài MC ra em c̣n có năng khiếu viết tiểu thuyết. Hay là em mở một topic với chủ đề Họa Truyện - anh sẻ là người đầu tiên tham gia viết với em - mỗi người một đoạn - đề tài cho em tự chọn hihihi.
-----
Chắc anh fải mượn đọan kết của em thêm vào cho người đọc hài ḷng hơn và có chút ǵ gọi là tốt đẹp gigigi
vitbuocno
member
REF: 578030
11/25/2010
h́ h́..........chít hem, em cảm ơn anh Lăo đă quá khen, em có bít vít ǵ đâu, em thấy tội nghịp hai ngừi nên vít lại kết cục để pà kon đọc cho zui chút thui ạ.........hihi.......chứ cái dzụ vít văn là em dốt mít đặc........hí hí......chúc anh Lăo vít triện ngày càng hay nha.
laoton
member
REF: 578125
11/25/2010
Lể Tạ Ơn
Lể tạ ơn có qúa nhiều ư nghĩa xuyên qua thời gian. Có người cho rằng nó được h́nh hành từ thời người Anh mới đặt chân lên vùng đất America. Lúc ấy v́ thiếu sự chuẩn bị cho sự sống c̣n nên chết chóc xảy ra. May mắn, dân tộc tiểu số da đỏ có ḷng giúp đở họ và đói khổ đă qua đi. Tri ơn, người Mỹ ngày nay vẩn c̣n thể hiện qua ngày lể vào ngày thứ năm tuần cuối của tháng mười một hằng năm.
Cha tôi, có nhiều kiến thức kỳ quái; ông cho rằng xưa kia vào thời điểm đông về, người Mỹ mới đặt chân lên vùng đất lạ, họ khó kiếm sống với nghề săn bắn do vậy mà thiếu lương thực đưa đến chết đói. V́ Ông Trời có đức háo sanh, đă ban cho giống gà tây trong rừng chạy ra để đáp ứng nhu cầu cần thiết của người - từ đó họ dùng gà tây làm món chính trong ngày Tạ Ơn.
Tôi không muốn đi t́m hiểu lịch sử qúa nhiều, đơn thuần nghe đến chử Tạ Ơn th́ đó là một đức tín biết ghi ḷng tạc dạ khi nhận được điều ǵ của người hay của Trời. Bàn cải về đúng sai trên sự kiện chẳng khác ǵ đốt phí thời gian - sao tôi lại không nh́n vào ư nghĩa của nó - đơn giản thế thôi - tôi sống...
Hôm nay đúng vào ngày lể. Gia đ́nh tụ họp đông đủ. Có đầu bếp về nấu nướng cho mọi người rảnh rổi quây quần. Ưa thích một ḿnh nên mượn cớ ồn ào náo nhiệt, tôi lang thang dạo quanh những khu phố nghèo gần nhà mà từ xưa tới giờ tôi hầu như chưa lui tới. Khác xa với xă hội Đông phương, nghèo nàn ở đây không thanh vắng êm đềm mà xô bồ bát nháo. Trẻ con chơi chạy trên đường bất kể xe cộ. Rát rến hai bên vệ đường ngất ngưỡng. Tiết kiệm tiền bạc, thanh niên đàn ông tụ họp sửa xe thay nhớt, đàn hát nghê ngao. Xe bán thức ăn dạo dăm ba chiếc chia nhau khoảng cách mà đậu. Đàn bà tay bế tay bồng. Con gái ăn mặt ḷe loẹt...
Ở Mỹ gần 20 năm tôi chưa hề tin là đi đến khu người Mể Tây Cơ sẻ như thế này - nghe nhiều mà có chứng kiến bao giờ đâu. Mắt thiệt thấy vui vui - ḷng lại chợt buồn buồn... Tôi t́m một góc gần ngă tư đường đứng trầm ngâm quang sát. Rét.... một chiếc xe van 8 chổ ngồi thắng gần như lết bánh. Xe chưa dừng hẳn một cô gái mở cửa vội vàng lao ra từ băng sau. Cửa tự động chưa đóng kín lại th́ anh tài xé gấp gáp lao thẳng dường như không muốn ai đó thấy được ḿnh từng đến nơi đây. V́ tác động xe chạy và bước xuống vội vàng, cô gái qụy té giửa đường nhựa. Không ai thèm quang tâm, cô gái cà nhắc vào lề. Thấy thế tôi mạnh dạn đến gần;
_Cô có sao không?
Ú ớ rồi nói vài chử tiếng Spanish và đưa tay vây vẩy ra vẻ không có ǵ đâu mặc dù mặt nhăng nhăng.
Thôi rồi, th́ ra bạn nhậu của ông anh rể kế nhà hay nói đến gà tây ở khu này là thế - rước gà, thả gà không cần biết nói tiếng Tây - giá bèo như cho - trả sao lấy vậy - đôi lúc ăn quỵt cũng không sợ ǵ. Chỉ cần chiếc xe lạ đến đây dừng lại và mở cửa th́ có người lên. Bây giờ tôi mới thật sự hiểu cách nói của dân nhậu một cách rỏ ràng.
Nhanh nhẩu, đem cái vốn luyến của thời sinh viên khi c̣n học tiếng Spanish đi kèm tôi vu vơ hỏi thăm. Cô gái như tưởng tôi muốn đón khách nên vội vàng; Em mệt rồi t́m người khác đi. Tôi không biết giải thích làm sao, chỉ miểm cười và bí từ để biện bạch.
Đứng nh́n cô gái khập khểnh từng bước đi, ḷng xót xa dâng lên nổi buồn vô tận. Một thanh niên đẹp trai vóc dáng vạm vở từ xa chạy tới đở lấy tay cô gái rồi nh́n về phía tôi. Ủa, sao cứ nh́n tôi goài. Có chút sợ tôi móc điện thoại cầm tay bấm 911 - nếu có ǵ th́ sẻ gọi liền. Chàng thanh niên lại đi tới gần tôi hơn. Lấy hết can đảm tỏ vẻ b́nh tỉnh nói lời chào bằng tiếng Spanish;
_Buena tardes!
(Xin chào buổi trưa)
_Thôn! Do you remember me! Francisco ...
(Tôn! có nhớ tôi không! Francisco nè ...)
Tôi lắc đầu. Francisco nói tiếng Anh thông thạo nhắc lại gần 20 năm về trước từng học chung tiếng Anh trong trường dành cho người mới định cư. Nhớ tên tôi biết được chuyện qúa khứ th́ chắc là đúng rồi, nhưng tôi vẩn không có ấn tượng ǵ cả.
Tṛ chuyện giây lâu, biết cô gái kia là vợ bạn học xưa của ḿnh, mắt tôi đỏ hoe ngấn lệ. Tôi khóc cho hoàn cảnh của bạn. Francisco cứ vổ vai an ủi mời tôi ghé nhà mừng lể Tạ Ơn. Hai vợ chồng đơn chiếc chưa con cái. Mướn cái pḥng đậu xe nhà người ta nhỏ nhúm. Cô vợ ra xe bán dạo mua bánh tacco đăi khách - tôi chạy theo trả tiền mua thêm cho đủ 3 người ăn.
Nhắc lại chuyện xưa, Francisco từng hay đăi tôi ly cafê trong giờ giải lao mổi ngày. Hồi đó ly cafê chỉ 15 cents thôi mà tôi c̣n không có tiền nên cứ ngại hoài từ chối, thế mà, Francisco lúc nào cũng mua đem đưa tận tay. Tṛ chuyện một chặp tôi mới sực nhớ, nhà c̣n chờ ḿnh cho buổi tiệc ban trưa.
Đưa Francisco và vợ bạn về nhà xum vầy cùng gia đ́nh - tôi bỏ mặt mọi người trên đường phố sẻ nghỉ sao... Tôi muốn cám ơn bạn cho những ly cafe ngày nào, dù rằng tôi hoàn toàn không nhớ hẳn.
Tiển cặp vợ chồng bạn ra tận ngỏ và không quên nhắn nhủ; Chúng ta là bạn, nhớ ghé thăm nhau thường xuyên nhé!
Hai vợ chồng dắt tay nhau đi. Đôi ba lần quay lui nh́n căn nhà to nhất trên đại lộ và thầm nói với nhau điều ǵ vui vẻ lắm...
______ Hết ______
BrianNguyen
Kỷ niệm một thoáng buồn vui,
Nov. 25, 2010