Sponsored links


Diễn Đn
 Những chủ đề mới nhất
 Những gp mới nhất
 Những chủ đề chưa gp

 
NCTT Những chủ đề mới nhất

NCTT Những gp mới nhất
NCTT Website


Who is Online
 

 
 

 

Previous Page  1  2  3  4 5  6 Next Page

Forum Những cu trả lời mới nhất

 duchue
 member

 REF: 344099
 05/13/2008

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster   edit - sua bai, thay doi   post reply - goy y kien, dang bai >> xem chủ đề
 
duchue
member

REF: 344095
05/13/2008


mbtha thn mến!
Mbtha hng nhớ kiểu ni li của người Việt mnh sao? B Hảo chẳng phải l H Bảo, tức Bảo H sao? Nhn đy xin tặng Bảo H cu ni li vui của cnh lnh trng nha:
- Qun đội nhn dn l g?
- L Qun dận nhn đi. Qun dận nhn đi l Qun dận nhn hai. Qun dận nhn hai l Qun hại nhn dn. Hihihi! Vui khng bạn?

Xin mtbha chỉ cho duchue tm soluuhuong ở mục no với.Định tr chuyện với Soluuhuong m tm mỏi mắt chẳng thấy đu. Mệt qu h!



 

 duchue
 member

 REF: 344095
 05/13/2008

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster   edit - sua bai, thay doi   post reply - goy y kien, dang bai >> xem chủ đề
 

mbtha thn mến!
Mbtha hng nhớ kiểu ni li của người Việt mnh sao? B Hảo chẳng phải l H Bảo, tức Bảo H sao? Nhn đy xin tặng Bảo H cu ni li vui của cnh lnh trng nha:
- Qun đội nhn dn l g?
- L Qun dận nhn đi. Qun dận nhn đi l Qun dận nhn hai. Qun dận nhn hai l Qun hại nhn dn. Hihihi! Vui khng bạn?


 

 duchue
 member

 REF: 344090
 05/13/2008

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster   edit - sua bai, thay doi   post reply - goy y kien, dang bai >> xem chủ đề
 

O ke sluuhuong, thơ vui về đảo O tn vui qu!Tiếp tuc vui nha.

Đảo Khng Tn c hai người
Vầng trăng lơ lửng trn trời l ba
Thế rồi đm ấy chưa qua
đ sinh chu b thnh ra bốn người





 

 duchue
 member

 REF: 343819
 05/13/2008

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster   edit - sua bai, thay doi   post reply - goy y kien, dang bai >> xem chủ đề
 


Hổng sao m, bả khng c tnh ghen đu.
Thế no ti cũng đưa B Hảo vo thơ đ!
Thi thoảng gh thăm nhau nha!


 

 duchue
 member

 REF: 343679
 05/12/2008

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster   edit - sua bai, thay doi   post reply - goy y kien, dang bai >> xem chủ đề
 

Cm ơn soluuhuong1 đ gh thăm

Ta v bạn bạn v ta
Thm c gi nữa thnh ra ba người
Thi đnh ha cục đ vi
Trầu cau quấn qut cho đời đẹp duyn



 

 duchue
 member

 REF: 343606
 05/12/2008

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster   edit - sua bai, thay doi   post reply - goy y kien, dang bai >> xem chủ đề
 
Chương 6. NHẬT K VẪN CN


Ngy...
Nhớ Linh biết mấy! Lc ny em ở đu, lm g? C cn nghĩ tới anh khng? Trước lc xuống thuyền đi, mnh đ viết mấy dng vĩnh biệt, định nhờ một người thn b mật chuyển cho nng, nhưng rồi lại x ngay. Lm như vậy hơi liều, m nếu quả thật nng đ đi học xa th cn đến tay sao được. Thi đnh. Để nng yn phận theo lời chỉ gio của bc Thng. Rồi thời gian sẽ lm dịu vết thương lng. Nng sẽ tm được người chồng ưng . Lấy mnh rồi trước sau cũng khổ thi. Mong em hạnh phc. Đời anh đnh ph mặc cho số phận. Nghĩ m buồn. Mới hm no cn gần gũi thế, giờ như ảo ảnh cuối trời, biết bao giờ gặp lại?
Mấy cậu cng đi lm mnh ngắt mạch. Anh viết xong chưa? Chờ mnh t. Cn cc cậu thế no? Bọn em thấy hơi kh viết. Chả g mnh cũng l thằng lnh, khng lẽ đi chửi lại Tổ quốc mnh? Thế sao hồi ở nh chửi người ta gh thế? Hồi ấy khc. By giờ đến đy lm nhục quốc thể th cn ra ci ch g? M rồi họ đọc họ cũng khinh mnh chứ, phải khng anh? Phải! Thế anh viết thế no? Mnh cha cho mấy cậu xem tờ giấy. Thất nghiệp ? Mỗi thế thi sao? Thế thi. L do chnh đng m, mnh đu c dối? Đng vậy! Viết thế ny l đng nhất. Bọn mnh cứ viết l "thất nghiệp". Chng my nhất tr khng?
Lại triền min trong nỗi nhớ.
Được Linh đưa vo tận nơi giới thiệu, việc mnh gia nhập lng c hon ton khng vướng mắc g. Vả lại nghề ny cũng đang lm ăn trầy trật, người ta bỏ đi lm việc khc kh nhiều, c thm một tay trai trng như mnh, lại l con rể tương lai của cụ L Thng, och qu, ai m khng nhận? ng chủ nhiệm Hợp tc x c ưng lắm. ng ta bố tr cho mnh vo đội tầu to, chuyn đnh bắt xa bờ. Cng việc xem ra cũng khng kh khăn phức tạp g cho lắm, ăn tầu ngủ tầu với dn đi biển, biết được kh nhiều điều th vị. Bề ngoi tưởng họ l những con người thật th chất phc, vậy m c rất nhiều mnh lới khn ngoan. Kinh nghiệm lm ăn khng ni lm g, c thể gọi họ l những con ri c, hon ton lm chủ biển khơi. Điều khiến mnh ngạc nhin l sau mỗi chuyến đi về, bao giờ họ cũng dừng lại ở một điểm no đ, bn vợi số tm c vừa đnh được cho cc thuyền bun, lấy tiền ăn nhậu hoặc chia chc nhau mỗi người một t. Mnh cũng được chia như vậy. Xem ra tr ny hơi giống việc đổi chc của mấy thằng em dại chỗ mnh, khng kho lại oan gia mất. Mnh nghĩ vậy v c lần nhận tiền xong, đnh bạo hỏi một ngư dn về chuyện đ. ng ta ni thẳng, thời buổi ny khng lm thế th c m ăn cứt. Cứ ci cung cch lm ăn theo kiểu "Cng x" như vầy th lm sao kh được. Thế m em cứ nghĩ đơn vị ta lm ăn kh lắm kia, đ mấy lần được phong danh hiệu g đ cơ m? i do, danh với hiệu! Chẳng qua người ta cố dựng ln để mị dn thi. Bọn ny thường v như việc trồng một ci cy, sau đ vận động b con mỗi lần đi qua nm một bọc phn vo cho n, lm n tốt um ln, hơn hẳn nhiều cy khc. Thế thi chứ c g m.
Mnh bật cười. T ra xứ sở ny đu cũng vậy, sự giả hiệu bao phủ khắp nơi như sương m trn biển, nhưng nhiều khi ci thật vẫn hiện ra nguyn dạng, như những hn đảo đ hiện diện tại đy từ đ bao đời, bất chấp nắng mưa gi bo vẫn khng thay đổi, c chăng chỉ biến mu thi. V ci thật. Ci thật trần trụi, ci thật của con người, d bị coi l hnh vi xấu, nếu được bộc lộ một cch chn thnh, khng che đậy, vẫn cứ đẹp hơn gấp ngn lần ci giả d n được t vẽ, ph trương đến mức no.
Cuộc tr chuyện với bc ngư dn t nhiều đ gip mnh cởi bỏ ci mặc cảm tội lỗi m người ta quy chụp cho mnh, khiến mnh yn tm hơn khi ho nhập với nghiệp đon đnh c. Nếu khng c chuyện g xảy ra, rất c thể mnh sẽ trở thnh dn đi biển chuyn nghề v nhất định sẽ cưới Linh lm vợ. Nhưng đ c chuyện xảy ra.
Một hm vừa từ tuyến khơi về, thấy ng chủ nhiệm Hợp tc x c xuống tầu, bảo mnh đến ngay uỷ ban x đảo, c việc cần. Th ra cc nh chức trch trn lng đảo biết chuyện mnh bị kỷ luật, phải trả về địa phương quản l, nhưng lại đến đy lm việc, khng về. Họ sinh nghi vấn, liền tiến hnh thẩm tra v sau đ, pht lệnh buộc mnh phải lập tức rời khỏi đảo. Mnh đ linh cảm về điều ny ngay từ lc gặp ng chủ nhiệm Hợp tc x, nn khng mấy ngạc nhin, nhưng ci thi độ của tay trưởng cng an x đảo th thật khng chịu nổi. Hắn nhn mnh như một tn biệt kch khng bằng. Bực mnh thu xếp về lun, nhờ c bạn của Linh lấy thuyền chở ra đường ci, đn xe hng. Trn đường đi, c bạn bảo mnh rằng nếu em khng ni anh l người yu của ci Linh th ng ta cn định bắt giam nữa đấy. Kinh khủng thật!
Mnh khng về lng ngay, mặc d xe hng vẫn chạy qua nườm nượp. Phc ra một kế hoạch nhỏ trong đầu, mnh ngược về khu tập thể đội cng trnh cũ, nghỉ tạm chỗ mấy thằng em dại. Những thằng lnh trong đại đội xung kch mnh phụ trch hồi xưa, by giờ bị coi l đầu gấu nhưng với mnh chng vẫn l những chiến binh dũng cảm, trung thnh. Sau khi ăn với chng bữa cơm đạm bạc, mnh lại đến nh Linh. Lần ny khng phải chị du m b chị cả ra mở cổng. Chị ta l y sỹ ở bệnh viện tỉnh, lấy chồng trong thị x. Khc hẳn c em t, b chị cả tnh tnh đỏng đảnh, lc no cũng vnh vo ra vẻ con quan, nh mắt nhn ai cũng đầy miệt thị, mnh rất t khi tiếp xc. Khng biết ma xui quỷ khiến thế no lại gặp chị ta vo đng lc ny. Chị ta cho biết Linh đi H Nội, lm hộ chiếu đi du học nước ngoi. Khi no về ạ? Tiện thể đi lun chứ cn về lm g nữa? Một khi ng cụ ti đ đch thn dẫn ln lm thủ tục th người ta giải quyết ngay. C khi by giờ c ấy đang ở bn Nga đấy, ch cần th sang đ m tm. Mnh sững sờ đứng lặng. Nhn quanh nh chẳng thấy ai, tuy cửa phng bn chỉ khp hờ, cn nghe r tiếng radio vọng ra từ trong đ. Chắc bc gi c nh nhưng khng muốn gặp? Nhớ hm no cả nh vui vẻ đn tiếp mnh, coi mnh khng khc người ruột thịt, tưởng với tnh cảm thn thiết ấy, người ta phải vun vn cho mnh v Linh mới phải, khng ngờ... Muốn hỏi thm một vi điều m khng sao thốt ln lời được, nhất l khi bắt gặp nh mắt lạnh như băng của b chị cả, sao m n xa cch thế! Định đứng ln xin php về nhưng chị ta giữ lại. Ti cần ni vi lời với ch, để cho ch hiểu. Ch đừng c theo đuổi con nhỏ nh ti nữa, chẳng đem lại kết quả g tốt đẹp đu. Ch khng thấy ch đ lm phiền bố mẹ ti đến thế no ? Từ hơn thng nay gia đnh ti lun lục đục về chuyện đ. Con b cn trẻ người non dạ, đ biết ci g? Người ta mong đi nước ngoi chẳng được, đằng ny... Ti khuyn ch thi đi, đừng c cản đường của n. Bọn em yu nhau thật lng m chị? Thật lng! Chẳng qua thấy người sang bắt qung lm họ. Gớm, ti đi guốc vo bụng cc ng... Đ l kinh nghiệm rt ra từ chồng chị phải khng? My ni ci g? Đồ mất dậy! Ct ngay cho khuất mắt tao!
Mnh quay ngoắt đi, khng ni nửa lời. Gặp qun rượu nơi chn dốc, rẽ vo lun. Mnh lu nay vốn khng hay rượu, nhưng lc ny khng uống th cn biết lm g? Sao trước khi đi, Linh khng tm cch bo cho mnh biết nhỉ? Viết mấy dng gửi c bạn thn chẳng hạn, t ra mnh cũng biết nng c đi du học thật khng. Hay l...
Ngụm rượu sao m đắng ngắt. Bực mnh xch cả chai về gian tập thể cng trường, uống cng mấy thằng em dại. Mấy thằng sướng qu, h nhau đi kiếm thm đồ nhậu. Một bọc lạc rang to bự, nng gin. Rượu quốc lủi uống với lạc rang th "hết sảy". Anh giai, cạn chn đi. Nỗi lng anh bọn em hiểu cả. Cần cc g, anh! Cứ như hồi ở Trường Sơn l hay nhất, phải khng Đại trưởng? No, d đi. Một, hai, ba, d...! Ghi ta đu, đứa no lấy Ghi ta đệm cho Đại trưởng ht một bi. Hay đấy, no Đại trưởng, ht đi... Ta vượt ln triền ni cao Trường Sơn, đ mn m đi gt khng mn. Ta đi nhằm phương xa gi ngn đưa chn ta về qu hương... Cả bọn ht vang. Vui đo để. Mấy c gi phng bn thấy thế chạy sang, tưởng mnh được trở về đơn vị, cc c thch qu, hoan h rầm rĩ cả ln. Lại uống, lại ht. Bi ca chiến tranh. Bi ca xy dựng. Cuộc vui ko di mi đến khuya.
Khng ngờ đ l đm cuối cng ở đất ny.
Nửa đm về sng. Vừa chợp mắt th bị một thằng em dựng dậy. Ra ngoi ny em bảo. Chuyện g vậy? Cứ ra ngoi ny đ, khẽ thi anh. N đưa cho mnh một cốc nước lạnh, uống xong tỉnh hẳn, theo n ra bi tắm, đến mi qung nước su, nơi c chiếc thuyền my đang chực sẵn. Em muốn bn với anh chuyện ny. Chuyện g vậy? Ra đi! Ra đi? Mnh thực sự chong vng, đứng ngy ra đến hơn một pht. Vẫn biết mấy năm nay, ln sng di tản đang ngy một trn lan suốt từ Nam ch Bắc, nhưng người ta đi th được, cn mnh? Bọn em chuẩn bị sẵn cả rồi, thuyền đến đn đy rồi, anh giai nghĩ nhanh ln, đi hay ở? Sao anh khng ni g cả thế? Phải đi thi anh ạ. Người như anh em mnh, ở nơi ny khng c đất sống đu, m c sống cũng vất va vất vưởng. Đi thi anh. Cn thương hoa tiếc ngọc lm g, m người ta cũng c hết lng với mnh đu m tiếc? Anh khng nhớ sao, hồi ở chiến trường, chnh anh từng ni với bọn em rằng, đn ng m nặng tnh nhi nữ th kh c thể lm nn chuyện, sao by giờ lại nặng tnh đến thế? Theo em ta nn quyết liều mạng một phen, tm vận may ở chn trời khc. Thế no anh, đi chứ? Hay l sợ người ta... Đi th đi. Sợ qui g! Thế l đi thật. Một liều ba bẩy cũng liều.
Ngy...
Thủ tục xong cả rồi, mọi thứ giấy tờ đ nộp cả cho phng quản trại, sao mi chưa c tn hiệu g? Sốt ruột tụt xuống khỏi giường tầng, ra ngoi dy ln dnh cho bọn đn ng, đi dạo quanh khu tị nạn. Người đng nghn nghịt, chật cứng mấy l nh, chỗ no cũng ồn như họp chợ. Theo qui định của trại, trong khi chờ được chuyển sang nước thứ ba, trừ những cặp vợ chồng c đem theo hn th, cn hết thảy đn ng đn b đều phải ở tch ring. Nhưng hng ngy những người thn thch hay cng hội cng thuyền vẫn thường xuyn đến với nhau, trao đổi, chuyện tr đủ thứ. Si nổi nhất l chuyện sẽ xin sang cư tr nước no, xem ra ai cũng muốn sang Mỹ cả. Nghe đu sang Mỹ th sướng lắm. Mnh chưa biết cuộc sống trn đất Mỹ thế no, nhưng qua sch vở, cũng định hnh một khi niệm tổng quan về n. Một nền văn minh cng nghiệp lớn, một nền dn chủ được hnh thnh từ đ lu đời, thực sự tn trọng nhn quyền, khuyến khch sự tự thn vận động, đi hỏi cao về năng lực cạnh tranh v hợp tc của mỗi người trong mọi việc, ở mọi nơi, mọi lc. Đấy l những ưu thế nổi trội, cn... M thi, hy khoan tnh đến mặt tri của ci "thế giới tự do" ny, chỉ ring việc tm đến một mi trường như vậy, thử hỏi những con người đang ngồi vẽ ra với nhau những viễn cảnh cực k ngoạn mục kia c nhập cuộc nổi khng, trong khi phần lớn chỉ c khả năng duy nhất l lao động phổ thng, cơ bắp? Nếu chỉ v miếng cơm manh o hng ngy th được, nhưng cn những nhu cầu khc, liệu rằng nay mai tới đ, người ta c mở my mở mặt được khng, hay l...
Tự nhin cảm thấy buồn v hạn. Tại sao con người ta lại khổ thế ny? Đang yn đang lnh phải dắt du nhau rời bỏ qu cha đất tổ, gửi thn vo chốn lưu đy v định. By giờ đi đu, rồi nay mai nữa đi đu, rồi bao nhiu năm nữa thế no, khi gi khi chết ra sao? "Hạ ho thu tn", "my tri bo giạt"... Phải chăng những ln điệu dn ca vng Kinh Bắc trở nn bất tử bởi phần lớn được sinh ra từ những cảnh ngộ ny? V phải chăng v thế, người ta khng thể no xo nổi những cu thơ đau đu khắc vo lng người như khắc vo đ ni: Lũ chng ta đầu thai nhầm thế kỷ/ bị qu hương ruồng bỏ, giống ni khinh...?
Lại nhớ c lần, sau một chuyến đi biển về, được chia t c tm đem ln đảo biếu ng b ngoại, gặp Linh cũng vừa ra đến đ. Trong lc ng b đang sửa một mm lễ cng, hai đứa rủ nhau ra vườn sau hi quả. Nhn nghe thấy từ trong nh vọng ra tiếng ng ngoại đọc bi cng rất hay, cầu cho năm nay mưa thuận gi ho, dn đi biển gặp nhiều may mắn, hai đứa chuyển sang ni về đề ti đ. Linh hỏi mnh c tin l con người ta c "số" khng. Về chuyện ny mnh khng chắc lắm, chỉ biết rằng hồi nhỏ mnh được bố lấy cho một l số Tử Vi. Bố mnh khng chỉ giỏi tiếng Php m biết cả chữ Nho, hiểu cả về Tử Vi, Kinh Dịch. Cố nhin ng khng hnh nghề bi ton bao giờ m chỉ xem để nghiệm thi. Về l số của mnh, ng bảo rằng c một qu cch, gọi l "Tam ho lin chu", một l phải sống xa nh nếu khng th yểu mệnh, hai l cuộc đời tuy lận đận nhưng lại c những ci may m nhiều người khng thể c. Sau ny nghiệm ra, mnh thấy quả đng như thế thật. V dụ? V dụ như anh c được em, đng chưa no? Em m l thứ nhiều người khng thể c được sao? Đối với anh th đng l như vậy, c được em l một điều may lớn. Nhưng anh c những ba số cơ m, đu phải một mnh em? Khng phải thế đu. "Tam ho lin chu" khng phải thế. Theo bố anh giải thch th đ l ba "Ho" ở ba cung số liền nhau l "Ho khoa", "Ho lộc", "Ho quyền", chứ khng phải "Đo hoa". Khi mới bước vo đời, do bị c tinh xung chiếu, anh đ mất "Ho khoa", v vậy mới được gặp em như một sự b trừ. Thế nếu by giờ anh lại mất đi một "Ho" nữa th sao, sẽ lại được đền b bằng một "Đo hoa" khc chứ? Th anh đ mất rồi đấy thi. Vừa bị người ta cch chức, tức l mất đi "Ho quyền" rồi, nhưng giờ đ c em, anh chẳng muốn đền b g hết. Như thế sao gọi l số được. Đ l số th muốn cũng khng được m khng muốn cũng khng được chứ? Vẫn được chứ sao. Người ta bảo "đức năng thắng số" m. Liệu anh c thắng nổi khng? Em bắt đầu thấy lo rồi đấy. Khng kho ci may của anh lại thnh ci rủi của em th... Linh rc đầu vo ngực mnh, cười rinh rch. Nhưng mnh c cảm gic nng đang lo sợ thật, v nỗi lo ấy ly truyền cả sang mnh. Tuy nhin mnh lo về pha khc, ở pha mnh khng dễ g điều khiển được người ta... Một linh cảm mơ hồ khiến tim mnh thắt lại. Cuộc đời thật bấp bnh, kh m lường trước được.
Ngy...
Người ta gọi ring mnh ln phng quản trại. Mnh hơi hoảng. Họ hỏi cung chăng? Hay bắt phải lm lại tờ khai theo đng như họ? Nhưng sao khng gọi cả bọn ln m chỉ đch danh mnh? Bấy nhiu cu hỏi đặt ra trong đầu. Mnh cố gạt đi, cứ bnh tĩnh v chủ động, đến đu th đến, nhưng quyết khng khai lại, để xem họ lm g?
Cao ốc. Thang my. Một căn phng sang trọng, của sổ nhn ra biển. Một người đn ng trạc năm mươi tuổi, cao lớn, mắt xanh, ru quai nn nhưng trng c vẻ hiền, đang ngồi trn chiếc ghế xoay sau bn lm việc. Thoạt trng thấy mnh, ng ta vội đứng ln, ni cu g đ với người vừa dẫn mnh vo v sau khi người đ đi ra, liền ra hiệu bảo mnh ngồi xuống chiếc ghế bọc da ở gian tiếp khch. Sau đ ng ta đến ngồi trước mặt mnh, tay cầm tập tờ khai vừa nhận được. Tờ khai ny c phải của anh khng? Mnh trố mắt ngạc nhin. ng ta ni tiếng Việt rất cừ, tuy hơi lơ lớ. C đng khng? Thưa ngi, đng ạ! ng ta hỏi tiếp về qu mnh, về thị trấn v phố huyện. Mnh cứ "đng ạ" đều. Vậy c phải cha anh l ng Nghĩa, trước kia lm gio học? Thưa, sao ngi biết ạ? Ti trước kia c thời ở đ, từng kết thn với cha anh, thậm ch cn phải chịu ơn ng ấy nữa đấy ! Mnh phấp phỏng. Xin php được hỏi ngi, c phải ngi l Francois khng ạ? Đng thế, Francois Sonaye. Anh giống cha anh như hệt. ng ta đứng ln, đem tập tờ khai trở lại bn v lấy trong tủ ra chai rượu vang nho, rt đầy hai cốc. Mời anh! Hm nay l ngy hạnh phc của ti, xem như ti đ gặp được n nhn của mnh rồi. ng ta uống một hơi. Mnh chỉ khẽ nhấp mi, khng dm cạn. Cứ tự nhin. ở đy khng c g ngại cả. Francois mỉm cười vui vẻ. ng ngả người nhn ra cửa sổ bằng cặp mắt mơ mng. Miền qu anh đẹp lắm. Thị trấn nhỏ xinh, dng sng thơ mộng, khng kh rất trong lnh, con người th thật th nhn hậu. By giờ ti cn lưu giữ kh nhiều bức ảnh về ci miền qu ấy đấy. Rồi lc no về Paris, anh sẽ được xem. C thể ni l rất tuyệt.
Qua cuộc tr chuyện ny, mnh được biết Francois hiện lm việc ở một tổ chức nhn đạo Quốc Tế, c lin quan đến vấn đề cứu trợ người tị nạn. ng mới từ Php sang được vi ngy v tnh cờ pht hiện ra mnh c mặt tại đy. V do một sự tế nhị thế no đ, ng khng hề hỏi mnh v sao di tản, chỉ thăm d xem mnh c muốn sang Php với ng khng. Cố nhin mnh muốn chứ. Từ khi cn nhỏ, được thừa hưởng tủ sch tuyệt vời của bố, mnh đ hnh dung về một Paris hoa lệ gắn liền với những gi trị tinh thần được xem l tinh hoa nhn loại. Nghe mnh ni, Francois tỏ ra rất hi lng. Mnh ngỏ nhờ ng gip cho cả bọn cng đi. Mấy người? Năm người ạ. Năm người th được. Nhiều hơn l kh đấy.
Ngy...
Được Francois bảo trợ, cả bọn năm người ln my bay sang Php. Chẳng biết sang đ rồi sẽ thế no, nhưng trước mắt hy thot được cảnh ăn chực nằm chờ đ. Hơn nữa cn c người bạn cũ của bố mnh bn cạnh, lo g? Từ hm hai ch chu biết nhau, Francois tỏ ra rất n cần, thỉnh thoảng lại cho người gọi mnh ln hỏi chuyện. ng km bố mnh dăm bẩy tuổi, nn coi mnh như chu ruột, xưng ch một cch rất Việt Nam. Trong khi tr chuyện, đi lc ng nhn mnh bằng nh mắt đầy ưu i pha cht ngạc nhin. Khng phải ngạc nhin v thấy mnh giống bố hay c điều g đặc biệt m v lẽ khc, như thể ng vừa pht hiện ra một sự b ẩn no đ của cuộc đời ny, điều m chnh mnh cũng đang nghiệm thấy. Cn mấy thằng em đi cng th sướng qu, hệt như bầy chim được sổ lồng. Lc nghỉ giữa chừng tại sn bay Bangkok, chng quy chặt lấy mnh, tn lm sư phụ, thay cho chức Đại trưởng m chng vẫn quen mồm gọi từ khi cn ở trong qun đội.
Thế l bắt đầu một cuộc một cuộc đời mới.


 

 duchue
 member

 REF: 343595
 05/12/2008

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster   edit - sua bai, thay doi   post reply - goy y kien, dang bai >> xem chủ đề
 
"Nỉ ta ngổ t ta" vui thật!Mtbha hi hước lắm, lại biết nhiều ngoại ngữ thế th giỏi qu ha!

 

 duchue
 member

 REF: 343179
 05/11/2008

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster   edit - sua bai, thay doi   post reply - goy y kien, dang bai >> xem chủ đề
 
(b) Chương 5. Trch tiếp Nhật k


Trại tỵ nạn Hồng Cng. Ngy...
Người ta pht cho mỗi người một tờ khai, như một thứ "sơ yếu l lịch", yu cầu trước khi nu nguyện vọng sang nước thứ ba, phải ghi r l do v sao di tản. Mấy cậu cng đi hỏi mnh nn viết thế no. Nghe đu muốn được giải quyết nhanh th phải c t nhất vi dng ln n chế độ ta mới được. Mnh đp rằng tớ cn đang nghĩ. Thực ra mnh đu c nghĩ g. Đ đến đy rồi th họ bảo thế no cũng phải theo thi.
Tuy vậy nhưng khi cầm bt viết lại sinh nghĩ ngợi. Ln n ci g? Cuộc chiến ba ngn ngy kết thc, Việt Nam trở thnh biểu tượng anh hng của ton nhn loại. Đ l điều khng ai bc bỏ được. Mnh lại l một chiến binh, từng tham gia chiến đấu trn nhiều mặt trận, khng lẽ by giờ tự phủ nhận mnh? Thời hậu chiến cố nhin đầy dẫy kh khăn, đất nước no chả vậy, ku la về chuyện đ th hn qu. L do ring? Chuyện hơi di, kể sao hết được, tm gọn lại th chẳng ai hiểu cả. Vậy th viết g đy?
Nhớ hm họp xt kỷ luật mnh. Người ta dứt khot kết tội mnh theo đui tư bản, tạm thời đnh chỉ cng tc, mọi việc giao cho đội ph điều hnh. Mnh khng ku oan, cũng chẳng thiết điều trần g hết, họ muốn thế no cũng được. Bi học của bố ngy xưa đ khiến mnh c được sự bnh thản đ. Chuyện xảy ra với mnh tuy c khc trường hợp ng hồi ấy, nhưng cũng xuất pht từ lng thương người m trở nn đắc tội. Lm ci anh đội trưởng cng trnh, cng nhn phần lớn từ bộ đội chuyển sang, trong đ c kh nhiều đồng đội cũ, khng thương họ th cn ra mặt mũi g? Kể cũng lạ, người lnh khi ở chiến trường th xả thn, bất chấp, gian khổ bao nhiu cũng qua được hết, thế m về đy hơi một t l ku. ăn cơm độn mạch th ku rằng đy l ci thứ người ta trồng cho ngựa ăn, họ nhập về cho người ăn c khc g coi chng mnh như ngựa? Đến kỳ lương th chửi tong ln ci bọn no cải cch tiền lương sao m ngu thế, để đồng tiền mất gi thế ny! Trng thấy mấy cậu con ng "cốp" phng xe my đi qua, ngứa mắt thế no, cũng chửi. Mẹ kiếp! Hồi chng bố cn đang chiến đấu trong kia, chng my trốn chỗ đo no, sao by giờ vnh mặt ln thế hả? Chửi th chửi vậy nhưng khi vo việc vẫn hăng hi nhiệt tnh, khng quản nắng mưa kh nhọc. Lnh l thế đấy, mnh chẳng bận tm nhiều. Nhưng đến đận cc bố cả gan đổi vật liệu của cng trnh lấy thuốc l đem về ht với nhau th nguy hiểm qu. May m chuyện ny chỉ c mnh v cậu tổ trưởng biết thi, khng th rch việc. Tức mnh gọi cả bọn ln, toan xạc cho một mẻ rồi bắt phải bồi thường, nhưng trng thằng no thằng nấy co ro cm rm, khng nỡ lm to chuyện. Thức trắng đm nghĩ ra một cch. Nhận thm cng trnh, chia qun khon gọn. Người ở nh gnh thm phần việc người đi. Lương tăng thm chia theo mức khon, nhiều t tuỳ cng sức mỗi người. Biện php đưa ra ai cũng đồng tnh. Mấy thng đầu mọi việc xem chừng xun xẻ. Lương tăng cao, cả đội đều phấn khởi, cng trường như được thổi một luồng sinh kh mới. Khoi nhất l tiến độ thi cng cc cng trnh khng v thế chậm đi m ngược lại, cng tăng nhanh trng thấy. Mấy ng lnh đạo Cng ty c lần đi đu đ tạt qua, c vẻ rất hi lng. Th ra trước đy do tnh trạng thả nổi nhiều bề, cha chung khng ai khc, người ta ln cng nhiều, cường độ lao động của mỗi người trong mỗi ngy chỉ bỏ ra một nửa. Cch lm ny t nhiều đ khai thc được ci sức mạnh tiềm ẩn đ. Họ gật g ni vậy, tưởng về sẽ biểu dương, nhn điển hnh như cch lm thường thấy. Khng ngờ cấp trn tut ci, họ xoay ra nện mnh lun. No tự lm khng xin php, no hnh vi bc lột sức lao động của cng nhn, no cắm đui tư bản...
Mnh chẳng cần. Họ ni g cũng mặc. Nhưng ngồi chơi xơi nước vi hm chn qu, tự nguyện ra hiện trường lao động với anh em. Trước đy chả thế, tiếng l đội trưởng cng trnh, chỉ huy hơn một trăm qun, c mấy khi mnh khng trực tiếp xắn tay lm với họ? Miễn l anh em đồng đội vẫn qu mnh, thng cảm với mnh l được. Chẳng c g phải cay ca hết.
Chỉ thương Linh. Vừa mới ra trường, cn đang chờ được phn cng cng tc th xảy chuyện. Gi nng khng xng vo can thiệp th cn đỡ, đằng ny... Khi biết Linh c quan hệ với mnh, bc L Thng khng những khng bnh vực m ngược lại, cn lớn tiếng mắng c con gi rượu, cấm từ ry hai đứa đi lại với nhau. Nghe đu bc ta sắp đến tuổi hưu, nhưng vẫn muốn lm kho nữa, dnh vo "phần tử ph hoại" ny th hỏng hẳn. Linh khc lc, ku van rồi đấu tranh quyết liệt, nhưng vẫn khng sao lay chuyển nổi ch kin cường của nh cch mạng lo thnh. Mnh khuyn nng rng chịu, rồi sẽ thuyết phục dần. Chẳng qua lc ny cụ đang say chức qu đấy thi, vi năm nữa hưu rồi sẽ khc. Nhưng hnh như bố em cn muốn ln cao hơn nữa cơ, khng kho li cả nh ln theo đấy. Thế cng tốt chứ sao? Tốt ci g. Cng ln cao cng dở. Em chả thiết. Anh đừng c m... Bnh tĩnh em. Anh chỉ đa một t cho vui thi, thực tnh cũng lo lắm chứ. Nhưng khng sao, chng mnh sẽ cng nhau tm cch gỡ, anh tin rồi đu sẽ vo đ thi m.
Khng biết bố Linh cn định leo cao đến tận đu m bc ta lm dữ với mnh đến thế. Ngay sau đ, mnh nhận được quyết định kỷ luật. Ngoi ci tội tự nhận việc ngoi kế hoạch được giao, cn bị người ta pht gic về chuyện dung tng cho đồng đội cũ lm cn, xm phạm ti sản nh nước. Đng l giậu đổ bm leo, vi bao xi măng thừa m cũng thnh to chuyện. Nhưng đ cch chức rồi th thi, lại cn trả về địa phương nữa chứ! Thật l qu đng! Đến nước ny th khng chịu nổi, mnh xng thẳng ln trụ sở Cng ty, ni một hồi. Lại xng thẳng ln chỗ bc L Thng, ni một hồi. Lại về tập trung anh em ton đội, ni một hồi. Ni đến ba hồi m chẳng ăn thua. Lnh đạo Cng ty cười xu xoa, đy l kiến cấp trn, chứ bọn mnh với cậu th... Bc Thng cũng cười cười, đy l quyết định của tập thể, chứ bc th... Chỉ c anh em trong đội l chịu kh nghe mnh, nhưng họ chỉ biết nghe thi, khng dm ni.
V khng hiểu sao Linh đột nhin biến mất, suốt cả tuần khng thấy bng nng. Mấy lần đến nh khng gặp. Hai bc hnh như muốn trnh mặt mnh, cũng đi vắng suốt. Nh chỉ cn mỗi cặp vợ chồng mới cưới, ngồi lu khng tiện. Lần cuối cng cũng vậy, vẫn b chị du ra mở cổng. Em n đi cng tc chưa về. Hai bc c nh khng ạ? Bố ti đi họp trn H Nội, mẹ ti ra ngoi đảo, b ngoại ốm. Ch cần g nhắn lại, khi no mọi người về ti sẽ ni cho. Dạ, khng c g đu ạ. Em sắp về qu, định đến cho hai bc thi m. Ch vo nh chơi đ. Thi, em xin php! Lầm lũi đi xuống dốc, rồi lang thang bi biễn đến khuya.
Về lng ư? Lm ruộng cũng chẳng sao, nhưng cứ nghĩ đến chuyện hng tuần bị mấy ng x uỷ gọi ln m sợ. Khng phải sợ họ đu m sợ chnh mnh, sợ khng nhẫn nhục được như bố mnh, khng chừng đấm vỡ mm thằng no th thật l tai vạ.
C ai đ đưa thuyền vo bến. Một bn tay vẫy gọi. Linh chăng? Đng Linh rồi! Mnh vội vng lao tới. Ln thuyền đi anh. Linh khẽ ni v ra hiệu bảo mnh im lặng, bi biển lc ny vẫn đng người, nh lửa chi lấp lo gần xa. Linh nhanh nhẹn cho thuyền quay mũi, hướng ra pha đảo. Chỉ khi đ leo ln cồn đ giữa hồ, ngồi bn nhau trn "chiếc giường xanh" giữa biển, Linh mới tiết lộ cho mnh biết mấy hm nay nng bị giam lỏng ở ngoi ny. Bố nng lấy cớ b ngoại ốm, đưa hai mẹ con ra chăm cụ. B mệt thế no em? Cảm sốt qua loa, ni chung khng c vấn đề g. Em đon anh sốt ruột đi tm, mấy lần cứ định liều về nhưng khng dm. Tối nay nhn c c bạn thn ở lng đảo đến chơi, em liền theo lun về nh n, b mật mượn thuyền vo trong đ tm anh, may sao lại gặp. Giờ mọi người đang ngon giấc cả rồi, chng mnh cứ yn tr ở đy đến sng. Trời! Thế m anh cứ tưởng... Mnh m riết Linh vo lng. Em tốt qu. Dịp ny m khng gặp được em khng kho anh pht đin ln mất. Em cũng thế. Mấy ngy qua cứ thơ thẩn cả người, đụng đến vật g cũng vỡ. Mẹ c biết khng? Chắc biết, nhưng mẹ khng ni g. Mẹ ủng hộ chng mnh, nhưng sợ bố, ton phải lm theo bố thi. M bố em th qu lắm, cứ ni l tất cả v con, nhưng đu c chịu hiểu con... Thế việc của anh thế no rồi? Mnh kể cho Linh về quyết định kỷ luật. Vậy by giờ anh định ra sao? Biết lm sao được? Khng ngờ sự việc lại trở nn nghim trọng thế. Linh, em c nghĩ anh l kẻ xấu khng? Chỉ cần em khng nghĩ xấu về anh l được. C em anh sẽ vượt qua tất cả, anh sẵn sng lm lại từ đầu, em c tin như vậy khng? Nng khẽ gật đầu, mắt lim dim chờ đợi. Hn nhau thật lu. Nng như m đi trong vng tay u yếm. Mnh thận trọng đặt nng trn thảm cỏ, lần mở từng chiếc cc... Trăng hạ tuần mờ ảo trong my, như bức rm che tấm thn n nuột, cặp v non tơ, mi hương quyến rũ. Mnh ngụp trn người nng với tất cả niềm si m rạo rực. Nhẹ thi anh! Nng cong người ln, m riết lấy mnh, bn tay xoa nhẹ ln lưng mnh. Linh của anh, anh yu em v cng. Nếu em lm vợ anh, anh sẽ rất chiều em, sẽ hết lng v em, sẽ... Ka, sao em lại khc? Đừng khc em. Mnh hn giọt nước mắt lăn trn m nng, hn ln khắp mặt nng, gắn chặt lấy mi nng, rồi ton thn mnh gắn chặt vo nng. Linh thốt ku ln khiến mnh ngưng lại bởi một nghĩ tội lỗi: Đm tn hn ngoi luật lệ? Khng sao, c trời chứng gim, sợ g! Chỉ sợ lm nng đau, mnh phải cố nằm yn, khng dm động. Lt sau nng bắt đầu hồi lại v ngoan ngon chiều mnh. Dần dần bạo liệt hơn, nng gh chặt lấy mnh, quẫy đạp như một con c lớn trong tay chng ch phang khờ khạo. Ci cổ cao xinh xắn nghẹo sang bn, thong nt nhăn khổ hạnh v sung sướng, khiến mnh, trong niềm yu chy bỏng pha cht kiu hnh bng qươ, cảm thấy sự dướn ln cấp tập khng chỉ v lạc th v bin m hnh như cn vươn tới đỉnh điểm cn khn đang hiện hữu qua nng...
Mnh thiếp đi lc no khng biết. Tỉnh ra Linh đ biến đi đằng no mất. Chắc nng trở lại nh b ngoại, lt nữa thế no cũng ra thi, mnh cứ yn tr ngồi đy ngắm cảnh. Qung biển ny đẹp thật. Khng phải hồ m l một giếng Tin, nhn ra đảo đ điệp trng thấp thong mu xim o. C cảm gic khng phải nước biển xanh m l ci g đ biếc xanh chm nổi trong lng giếng, cng nhn cng thăm thẳm. Gi thu man mc gợn ln những ln sng nhẹ, vỗ lc bc vo chn cồn đ, nghe thật vui tai.
V Linh lại đến. Chiếc thuyền lướt qua vệt nắng ban mai, trng tựa giải ngn h trn biển. Những v sao chi cht bm quanh nng, như những cnh hoa rắc trong ngy cưới. Mnh chạy xuống dắt nng lần theo bậc đ ln cồn. Nng đem đến rất nhiều đồ ăn. Cua bể, tm hm, s huyết, cả bia hộp nữa. Linh by mọi thứ ra một tờ bo v, như mẹ nng ngy trước, tự tay bc vỏ tm, cua bỏ vo bt cho mnh. Mnh cảm động nhn Linh. Hnh như nng c nt g khang khc? C thể do cch ăn mặc của nng khng giống hm qua, thay cho bộ b Jean b st người như thường thấy l bộ quần o bằng lụa mỏng lm nổi bật nước da trắng mịn. Người nng như đậm hơn một cht, gương mặt tri xoan thanh thot cũng đầy đặn hơn. Ci vẻ tinh nghịch thường ngy biến mất, nng trở nn mềm mại, nền n v hơi phảng phất buồn, trng hiền thục như người vợ, chăm cht như người mẹ v ngoan ngon dễ thương như một c em gi. Dường như những g đẹp nhất của phi đẹp đều hội tụ trong nng. Ta l người hạnh phc nhất trần gian! Mnh buột miệng thốt ln. Anh bảo g cơ? Khng! Em vừa nghe thấy anh ni g m? , anh ni l c lẽ ngy xưa mẹ nui bố hoạt động b mật cũng thế ny đấy nhỉ? Linh ngut di. Chỉ được ci ni gian. Em muốn bn với anh một việc... Th ra Linh muốn đưa mnh về thưa chuyện với gia đnh, ni r cho bố nng biết về quan hệ của hai đứa để ng khng cn hy vọng tch ra. Nếu bố em chấp nhận th xin trả anh về đội cng trnh, bằng khng sẽ ko nhau bỏ đi nơi khc. Linh bảo vậy. Mnh khẽ lắc đầu. Đừng em, lm thế khc g lửa tưới thm dầu, việc ny phải từ từ mới được. Anh muốn theo hướng khc. Anh tnh sẽ khng về lng m xin việc quanh đy, tạm thời gin ra một thời gian đ. Sau đ, khi việc bầu bn của bố em hon tất, chắc thế no cụ cũng trng thi, nhn lc bố đang vui, ta xin php ni về chuyện chng mnh mới thuận. Thế by giờ anh định xin việc ở đu? Anh đang định nhờ em đấy! Nhờ em? Đng thế! Hm qua em chả ni c c bạn lm ở Hợp tc x đnh c trn lng đảo đấy thi, xin cho anh một chn vo đấy m chẳng tốt chn ? Nhưng anh c lm được việc đ khng? Lm được hết. Em qun rằng anh l bộ đội sao? Vậy anh cứ chờ ở đy, để em đi hỏi xem đ nh. Thi, nằm hầm b mật thế ny ngại lắm, anh muốn tranh thủ về thăm nh t bữa, xem động tĩnh thế no. Nhỡ anh về lng bị người ta bắt lại th sao? Khng sao! Mnh đu c phạm tội g gh gớm m lo. Anh tin l sẽ khng c chuyện g đu. Em cứ đi xin việc hộ anh đi, một hai ngy nữa mnh gặp lại.
Đường về qu khng xa mấy, chưa đầy hai giờ sau đ trng thấy cnh đồng lng. Dịp ny la đang th con gi, b con đi lm cỏ đầy đồng, vui như hội. Mnh xuống xe gần chỗ trạm bơm, đi dọc theo mương nước về lng, gặp ai cũng thấy cho hỏi niềm nở lắm, xem ra khng c tứ g. Mnh vững tm hơn. Chỉ khi về đến nh mới biết. T ra người ta đ tư giấy về uỷ ban x từ tuần trước, nhưng may c ng anh họ by giờ lm thường trực, giấu biệt đi rồi b mật cầm về đưa cho bố mẹ mnh, lm cả nh pht hoảng. Tuy thế, khi nghe mnh kể lại đầu đui cu chuyện, bố mnh chỉ vuốt ru cười, như thể ng đ biết trước sự việc sẽ xảy ra như vậy. Cn mẹ th lắc đầu trch mc. Đng l lm phc phải tội, my chẳng khc bố t no, cả người lẫn nết.
Ring anh cả th tỏ ra bực dọc. Mnh rất hiểu tnh anh. Một khi anh đ bực chuyện g th chắc chắn sẽ c điều khng ổn. Anh l người thng minh, sắc sảo, từng trải v quyết đon, được bố mnh coi như cy cột chống trong nh, l chỗ dựa cho tất cả cc em, cc chu. Với b con xm lng, anh cũng được người ta tin như vậy. Hồi chiến tranh, anh l người đầu tin ở lng xung phong nhập ngũ, v như để b lại những thiệt thi cho bố ngy xưa, anh đ ra sức lập cng trong nhiều trận đnh, được kết nạp Đảng ngay trn trận địa, tiếng thơm bay về đến tận nh. Khi phục vin về x, chiến cng đ cộng với sự giỏi giang mọi việc, miệng ni tay lm, anh được người ta tn nhiệm, mấy lần định giới thiệu vo cấp uỷ, giữ chức g đ trong bộ my lnh đạo địa phương, nhưng anh ton xin rt, cng lắm chỉ nhận lm chn phụ trch Nng giang, gọi l c tham gia hoạt động, ngoi ra chẳng thiết tha g. C lẽ anh đ chứng kiến qu nhiều cuộc tranh ginh vị thế ở lng nn chẳng muốn giy vo đ?
Tuy nhin, ngoi cng việc đồng ng thường ngy, anh cũng c một niềm vui ring, đ l việc trồng hoa. Nh mnh c một khu vườn rộng, từ dạo anh ở bộ đội về, đầu tư trồng đủ cc loại hoa, nở rộ cả bốn ma, trng rất thch. Ngy rằm mồng một dn lng đến mua đng lắm, thnh thử quanh năm ngy thng tuy khng lấy g lm dư giả, nhưng trong nh lc no cũng c đồng ra đồng vo. Nhiều người khen anh c c vận tr, vừa lm đẹp cửa nh vừa tăng thu nhập. Ring mnh nghĩ khng hon ton như vậy, tưởng của anh cn cao hơn thế, n l cả một niềm đam m, như một sự kiếm tm lẽ sống. Khng biết anh sưu tầm ở đu m am hiểu về cc loi hoa nhiều đến thế, từ loi qu hiếm như Tuy Lp, Địa Lan đến loi thng dụng như hoa Cc, hoa Hồng. Loi hoa g chăm sc kiểu g, chiết cnh nhn giống ra sao, loi no ưa nước, loi no ưa kh, loi no phải lợp mi che bằng knh, loi no trồng ngoi vườn để cắm vo bnh, loi no trồng trong chậu cảnh... anh đều thuộc kĩ. Anh bảo rằng hoa cũng như người, mỗi loi đều c tnh kh ring của n, c loi dễ tnh, c loi ương ngạnh, c loi đỏng đảnh kh chiều, nhưng nếu biết cch chăm th n đều ph cho chủ. Nghĩa l chng sẽ thi nhau nở, khoe sắc đua hương suốt quanh năm ngy thng. Người snh chơi hoa l phải hiểu tnh hoa. Hiểu tnh hoa sẽ hiểu tnh người, sẽ rt ra được nhiều kinh nghiệm trong cch ứng xử với mỗi con người, mỗi hạng người trong từng hon cảnh. Nghe anh ni mnh lấy lm lạ lắm. Tiếc rằng mnh khng c điều kiện để tm hiểu su về ci đề ti l th ny.
Khng biết hoa Thạch Thảo c đặc tnh g m anh cả lại v mnh với n. Loại hoa ny mnh đ thấy ở vng biển đảo, thn cứng, hoa mềm mu tm biếc, thường mọc trn vch đ cheo leo, xem ra chẳng c g đặc biệt. Nhưng chuyện đ để sau, trước mắt phải tm hiểu xem anh kh chịu với mnh v l do g đ. ng b đừng c khen ch ấy nữa đi. Con th khng đời no chấp nhận ci tr chơi trội ngu ngốc ấy. Nghe anh ni, mnh vừa ngạc nhin vừa bực. Anh cho đ l chơi trội sao? Chứ cn g! Ch tưởng thế l hay lắm hả? Tầm cỡ như ng B thư tỉnh uỷ vng Trung Du m cn bị người ta hnh cho ln bờ xuống ruộng kia ka! Nhưng em lm việc đ chỉ v thương đồng đội mnh thi, đu dm nghĩ n to tt thế? V thế ti mới bảo ch l chơi trội. Ch tưởng thương người dễ lắm sao? Mnh l ai m được php tỏ ra thương họ? Họ l cn bộ, cng nhn nh nước, l người chủ cng trường chứ đu phải người của ch? Chỉ ring ci thi độ ấy thi cũng đủ lm người ta ght ch rồi. Đ chnh l mầm mống của việc "giậu đổ bm leo" đấy! Thế việc ngy xưa bố gip ng đồn trưởng Php th sao, ni như anh chẳng ho ra việc lm nhn đạo ấy cũng l chơi trội chắc? Khng phải thế. Khng phải hồi ấy ng cụ nh mnh chơi trội, m l chưa c tầm nhn, hnh xử theo cảm tnh. Nếu l ti, ti sẽ giao hẳn ng ta cho bc L Thng, bc ấy hiểu rất r về chnh sch ngoại giao, khng đời no dại dột lm ci việc đem t binh ra xử bắn. Như thế sẽ đảm bảo an ton cho cả hai v người ta cũng khng c cớ g để kết tội ng cụ được. Tuy nhin chuyện của bố d sao cũng thuần tu l tnh cảm, v chỉ tnh cảm với một người thi, cn việc của ch th khc hẳn. N l cả một đm đng. Bắt cả một đm đng lm theo cch của mnh, bất chấp mọi php tắc, đ l tội tầy đnh. Ti ni thật, người ta xử ch như thế l cn nhẹ đấy! Nhưng em đu c bắt buộc ai, họ hon ton tự nguyện kia m? Họ tự nguyện v thấy lợi, ngoi ra c ai hiểu r ngọn ngnh sự việc đu. V thế khi ch bị đn, d biết mười mươi ch l người tốt, hết lng v đồng đội nhưng chẳng ai dm ln tiếng bnh vực cả. Kết cục l ch chỉ m rơm rặm bụng m thi. Nhưng anh thử nghĩ xem, chả lẽ cứ để tnh trạng tr trệ ko di như thế mi, trong khi tất cả đều đi khổ? Đấy l việc triều đnh, khng phải việc chng ta. Khổ mấy cũng phải cắn răng m chịu. Ch thử hnh dung xem, một ng vua mắc chứng bệnh nan y, nhưng khng chịu tm cch chữa trị m lại cố tnh che giấu bằng cch khoc ln mnh chiếc o bo rực rỡ, v trong khi lũ ri bọ đang thả sức đục khot trong cơ thể, ng ta vẫn cao giọng tuyn bố rằng mnh rất khoẻ, c thể đnh bại bất kỳ một đối thủ no, thử hỏi ai cn dm ho he? Đấy, chuyện n l thế đấy. Chớ c cầm đn chạy trước t m dại!
Mnh ci đầu, khng dm ci cu no nữa. Thấy thế, bố mnh vội xua tay. Thi thi, tranh luận về chuyện đ lm g, điều quan trọng by giờ l bn xem nn giải quyết việc của em n ra sao. Liệu về lng c ổn khng. No, con ni đi, giờ con định thế no?
Khng tiện thưa với bố mẹ chuyện ring, mnh chỉ ni ra định đi tm việc khc như đ bn với Linh ngoi đảo. Nghe xong anh cả gật đầu ngay. Phải đấy! Ti cũng đang nghĩ thế. Trong tnh thế ny, ch khng nn về đy lm g cả, cứ xin việc ở ngoi ấy m lm, coi như khng c chuyện g xảy ra, đỡ gy phiền nhiễu. Cn trong khi chờ đợi th cứ ni l mnh đang nghỉ php, thế thi, khng c g phải bn nhiều.(/b)


 

 duchue
 member

 REF: 343170
 05/11/2008

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster   edit - sua bai, thay doi   post reply - goy y kien, dang bai >> xem chủ đề
 

Cm ơn mtbha đ tặng bng hồng ci o. Ti muốn tm blog của bạn để xem m chưa biết chỗ no. By giờ ti sẽ post tiếp chương mới, bạn vo đọc tiếp cho vui nh!


 

 duchue
 member

 REF: 342941
 05/11/2008

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster   edit - sua bai, thay doi   post reply - goy y kien, dang bai >> xem chủ đề
 

Chương 4. Trch Nhật k


Đội cng trnh Duyn Hải. Ngy...
Gặp Linh trong đm cưới. Anh trai Linh lấy vợ. Anh l kỹ sư nh my, con thứ ba của bc L Thng. Đm cưới được tổ chức theo nếp sống mới, lin hoan văn nghệ tại hội trường của tỉnh. Mnh cũng được mời. Phần do nghĩa cũ tnh xưa, phần v trước đ mnh đ đem qun đến sửa gip ngi nh cho gia đnh bc ấy. Gọi l sửa nhưng thực ra xy lại từ đầu. Nh cấp bốn thi nhưng rộng ri khanh trang, vi ve tử tế, cả nh bc L Thng ai cũng hi lng.
Mnh đi dự cưới cng một người bạn trong đơn vị. Hai thằng ngồi ở dy bn sau, chăm ch xem anh chng chủ hn thể hiện ti nghệ của mnh. Sau khi knh thưa knh gửi linh tinh một loạt, trong đ c nhiều ng chức tước rất di m vẫn thuộc lu, khng phải nhn vo giấy, anh ta vận mấy cu thơ ca ngợi Đảng để khuyn c du ch rể "vui duyn mới khng qun nhiệm vụ" rồi pha tr rất nhộn lm cả đm đng ph ra cười ngả ngốn, tạo nn khng kh kh l si nổi. Phải ci hội trường đng, ngồi trong nng qu. Khng hiểu sao anh chị ny lại cưới nhau vo giữa ma h như vậy? Đang tnh bi chuồn sớm th chợt nghe một tiếng ni cất ln, nhỏ nhẹ thi nhưng c độ ngn vang, trong trẻo như chim ht. Mnh ngạc nhin ngoi lại. Một c gi trẻ, gương mặt thanh t, dng người thon thả trong tấm o di trắng muốt. C hơi nghing người len qua mấy dy bn, niềm nở mời mọi người ht thuốc, ăn bnh kẹo rồi nhẹ nhng lướt đi, sang dy bn bn cạnh. V khng biết v tnh hay cố , bn tay c khẽ chạm vai mnh. Tự nhin mnh cảm thấy c một ci g đ thật khc thường, như một luồng điện bất ngờ truyền qua cơ thể khiến ton thn mnh nổi gai ln. Chừng đon ra điều g đ ở mnh, anh bạn ngồi bn cười tt. Xinh qu nhỉ? Ai cơ? C sinh vin Nga văn chứ cn ai, chỉ kho vờ. Đ đến xy nh cho bố người ta lại cn... ồ, c Linh đấy sao, tưởng đang học trn H Nội kia m? Tất nhin! Nhưng cưới anh trai th phải về chứ cậu? ừ nhỉ. Mnh ngố thật. Sao mnh khng nhận ra c ấy nhỉ? Lc ny Linh đ đi mời hết một vng, đang đứng bn chiếc bn nước k st cửa. Khng ring g mnh m rất nhiều nh mắt cũng hướng ra pha đ. Đm thanh nin lao xao bnh phẩm về nng, qun cả sự ra mắt của c du ch rể, cả việc vỗ tay khi bc L Thng kết thc bi pht biểu của mnh.
Rồi đột nhin mnh bắt gặp nh mắt Linh. Đi mắt nng tuyệt đẹp, khiến mnh khng cn thấy g xung quanh nữa. Trước mặt mnh chỉ c nng thi, v nng đang th thầm tr chuyện với mnh. D thi thoảng bị người nh lm ngắt qung, cu chuyện khng lời ấy vẫn khng lỡ nhịp. C lc nng tỏ ra hốt hoảng khi thấy mnh đột ngột biến đi, thực ra mnh cố tnh chuyển chỗ, thử xem c bị nhầm khng v mnh thực sự sướng vui khi biết rằng mnh đ khng nhầm. Tr thử nghiệm ny đ khng lọt qua cặp mắt tinh tường của anh bạn cng đi, cậu ta cứ bưng miệng cười khc khch.
Đm. Trăng rất sng. ở đm cưới về, mnh khng ngủ được, lững thững đi dạo trn bi biển. Bi biển ma ny người ta tụ tập suốt đm, chỗ no cũng ran ran tiếng ni cười. Vừa đi mnh vừa nghĩ về Linh, về những lời nng m thầm gửi gắm trong đm cưới. Đi mắt nng ni rằng ngy ấy, trước khi anh ln đường nhập ngũ, lần đầu gặp nhau em đ thương anh. C đng thế khng hay mnh suy diễn? Khi ấy Linh cn nhỏ lắm, cn chưa thnh thiếu nữ kia m? Nhưng đi mắt th quả thực đ trưởng thnh rất sớm. Đi mắt nhn ai cũng ni được nhiều điều. V với ring mnh th...
Mải nghĩ, mnh cứ thế đi trn doi ct, dưới rặng phi lao vi vt gi h, nh trăng đan giữa những cnh xanh mềm mại, ng nh như kim tuyến. Đang ao ước gi lc ny c Linh th tuyệt biết bao, khng ngờ Linh đến thật. Nng mặc đồ tắm, khoc phao bơi, từ lối nhỏ trong sườn đồi đi tới. T ra mnh đ dừng chn ngay trước ng nh nng. Linh phải khng? Mnh sung sướng reo to. Nng cũng ngạc nhin khng km. Sao anh lại ở đy? V anh biết thế no em cũng ra đy tắm biển m. Thật khng? Thật! Linh cảm của anh nhạy lắm. Lc ny trong đm cưới, anh nhận ra em ngay từ pht đầu tin, nhưng thấy em mắc bận, khng tiện hỏi. Linh khẽ gật đầu. Bận tu tt suốt ngy, giờ mới được ngơi tay anh ạ. Anh c biết bơi khng? Bộ đội th ci g chả biết, đng khng no? Xuống bơi với em đi. Nng nm chiếc phao xuống trước rồi chạy o theo, bơi ra mi ngoi xa, giơ cnh tay trắng muốt ln vẫy vẫy. Khng cht ngại ngần, mnh cũng lột phăng quần o, đnh độc chiếc quần đi, lao xuống biển. Hai đứa dập du bn chiếc phao bơi, mặc cho sng đưa đến đu th đến. Em khc xưa nhiều qu, lm anh cứ ngỡ ngng, mi sau mới nhận ra. Thế m vừa ny bảo l anh nhận ra ngay? , đấy l v...Nghe ni em ht hay lắm hả? Ht cho anh nghe bi ht Nga đi. Kachiusa. ở mặt trận bọn anh hay ht bi ấy lắm. Khng, ở bn biển khng cần phải ht. Chẳng ai ht hay bằng biển. Nghe nng ni, tiếng sng lập tức chen vo cu chuyện. Cả hai im lặng lắng nghe. Lời của sng sao m ro rạt thế, cứ như muốn dồn hai đứa lại với nhau, khiến Linh c vẻ hơi e thẹn. Đm nay trăng sng qu. Gi khng c trăng c lẽ sng khng to thế ny đu anh nhỉ? Mnh gật đầu. Quả l sng hơi to thật. Chiếc phao bị sng đnh dần dần trở lại bờ. Hai đứa nằm ngả người trn mp nước. Qua ln nước trong suốt, long lanh dưới nh trăng, mnh thấy đi chn trần của Linh tuyệt đẹp, khng thể khng nhn, v mnh đm bối rối khi bắt gặp nụ cười tinh qui thong hiện trn mi người con gi. Mnh quay nhn ra biển, hỏi Linh c nhớ lần đầu gặp nhau khng. Nng hơi nghẹo đầu sang một bn, tỏ đợi mnh ni tiếp. C nhớ bấy giờ em tiễn anh đến đu khng? Đến ng ba đường. Thế rồi sau đ? Sau đ th sao? Hnh như em c ni cu g th phải? Cu g? Em khng nhớ sao? Khng! Em khng nhớ, khng nhớ! Nng đứng vụt ln, chạy trn doi ct. Mnh vội đuổi theo. Tiếng cười lanh lảnh ngn vang. Ka ci phao. Tri mất by giờ. Mặc kệ. Em bắt đền anh đấy! Được, anh sẽ đền. Sẽ đền ngay. Cả hai ng lăn trn ct. Cu ni của em hm ấy, anh đ ghi vo nhật k rồi. Đng tiếc l n đ mất trong chiến trận. Nhưng em biết khng, lời của em đ ở trong ny. Trong tri tim ny. By giờ anh muốn em nhắc lại, được khng? Khng khng, em khng nhớ đu m. Vậy để anh ni nh, anh ni nh! Thế no ấy nhỉ? Tự nhin lại qun khuấy mất. Qun! Thế m bảo người ta l ở trong ny... A, anh nhớ ra rồi, lc ấy em c nhắn nhủ rằng :"Anh đi, nhớ viết thư về. Em đợi.". Phải vậy khng? Em khng biết! Khng nhớ! Nng lại vng ln, bỏ chạy. Mnh lại đuổi. Khng nhớ thật ? Khng! Chạy vng quanh. Xoay người lại đn đầu. Bắt được rồi. No, by giờ th đ nhớ chưa? Nhớ chưa no? Đừng anh... Một thong gh xiết mạnh. Một thong chạm mi nhau. Linh run bắn người ln, khng biết v lạnh hay sợ hi. Nng đẩy mạnh mnh ra, chạy ln bờ, bỏ lại chiếc phao bơi từ ny vẫn dập dềnh trn sng nước.
Ngy...
Chủ nhật. Đ sang thu rồi. Ngy nghỉ mọi người đi chơi hết. Mnh biết đi đu? Từ sau đm ấy khng gặp lại Linh. Nghe ni nng đi theo đon chuyn gia thực tập, chuẩn bị lm luận văn tốt nghiệp. Khng biết nng nghĩ g về mnh, v c nghĩ đến mnh khng? Sao hm ấy nng lại run bắn ln thế nhỉ? Hay mnh nhầm? Biết đu người ta chỉ coi mnh như anh trai nhưng mnh ngộ nhận?
Đọc sch khng vo. Vng dậy đi ra. Trời khng nắng nhưng my rất sng. Khng gian như trải rộng thm ra. C cơn gi chạy lang thang đy đ, như một con chim lớn v hnh vụt đến vụt đi, đa nghịch với hng cy bn bờ biển. Vui chn đi mi. Rồi chẳng biết thế no lại đi về pha nh Linh. Đi với tm trạng bồi hồi, khắc khoải. Một khu vườn rm mt. Đi qua vườn sẽ đến nh Linh. Bước chn ru vo nhau, ngần ngại. Đến hai lần rồi khng gặp, chẳng lẽ cứ quấy rầy gia đnh người ta mi? Định quay về, chợt nghe tiếng chim lch tch đu đy, như nhắc bảo điều g đ. Dừng lại nhn quanh. Ai kia, bn khm chua me đất cuối vườn? Dng hnh ấy, mi tc ấy. Mnh từ từ tiến lại. Đng Linh rồi! Nng đang mải m tr chuyện với cỏ cy, mnh đến tận nơi vẫn khng hay biết. Một cơn gi từ đu bất ngờ thổi tới. Linh ngẩng ln v quay người lại. Thấy mnh, nng sững sờ đứng lặng, để mặc cho ln gi cuốn tung những bng hoa nhỏ trn tay. Mnh mạnh dạn cầm tay Linh. Nng để yn khng rt lại. Nhn nhau. Mi sau mới ni. Sao biết em về? Mnh khng đp, chỉ lặng lẽ đặt tay nng ln ngực, nơi tri tim mnh đang loạn nhịp v yu. Linh chm mi cười. Một giọt nắng đậu trn mi tc. V tiếng chim lch tch đu đy như vui đa, tru chọc. Mnh đi chơi đi. Đi đu? Ra đảo. Gần thi anh ạ. Giờ ny c tầu khng? Khng cần đu. Em sẽ cho thuyền. Chng mnh sẽ đi tắt ở qung gần bờ nhất.
Eo biển ny hẹp thật, hai bờ chỉ cch nhau chừng hơn cy số. Linh mượn thuyền của người quen lm nghề chi lưới, đưa mnh ra đảo. Em cho giỏi qu! Mnh khen. Anh khen ph m tốt o. Em l dn đảo chnh gốc m. Lng đảo c c gi như em th lạ thật. Nhiều người cũng ni như anh đấy. Lũ bạn trường em hồi mới gặp cứ nhất định cho l em ni dối, dứt khot bảo em l người thnh thị, cn ni l người H Nội hẳn hoi nữa chứ. Rất buồn cười. Nhưng xt ra tụi n ni khng ngoa, gia đnh em c nguồn gốc từ H Nội thật. Chắc hồi xưa bố em đi hoạt động cch mạng, rồi giạt đến vng ny? Anh đon khng sai. C thời kỳ bố em bị giặc truy lng, trốn ra ngoi đảo, được ng b ngoại em gip đỡ, nui giấu trong nh, rồi lấy mẹ em. Hiện nh ngoại em vẫn ở trn đảo đấy.
Mnh hỏi Linh tn đảo l g. Nng đp rằng n khng c tn, v thế người ta thường gọi l đảo khng tn, lu ngy thnh quen, Khng Tn trở thnh tn của n.
Một lt sau thuyền ra tới đảo, nhưng Linh khng gh vo bờ m hướng mũi thuyền ra pha một chiếc hồ rộng lớn, neo đậu bn một cồn đ nhỏ. Cồn đ trng xa giống hnh một đi hoa với những tảng đ trn quy lại thnh nhiều mi, trng rất đẹp. Linh dắt tay mnh lần theo từng bậc đ leo ln, mnh rất ngạc nhin thấy trong lng n một thảm cỏ xanh rờn. Cỏ mọc trn đ th ti thật. Anh thấy thch khng? Thch chứ. Một ci gường thin nhin tuyệt diệu. Ngy b em thường cng lũ bạn thi bơi từ đảo lớn ra đy, rồi nằm nghỉ trn chiếc giường ny đấy. Thế by giờ? Đừng c gian! Cười. Ko nhau ng xuống, n nghịch trn đệm cỏ. Nụ hn đầu tin. Hay thứ hai? Khng, đầu tin chứ, bởi v đu c như lần trước, khng chỉ chạm nhau m cuốn vo nhau. Đam m. Cuồng nhiệt. Biển xanh, my trắng nghing chao. Chiếc giường đ tự nhin nhẹ bỗng, bay ln, bồng bềnh giữa trời my non nước. Linh ơi! Anh! Linh ơi! Anh! Linh ơi! Anh! Ka anh! Sao lại thế? Khng được. Em bực đấy! Nng vng dậy, đẩy mnh ra. Bực thật chứ khng phải lm ra vẻ. Mnh đm ngượng. Anh xin lỗi. Xin lỗi em. Đừng giận anh. Anh khc mất. Anh m khc th lụt to, nước sẽ dng ln chm mất ci giường ny đấy. Lại nhoẻn cười. Ci miệng cười duyn thế, lm người ta chỉ muốn cắn thi.
Hm nay l ngy đẹp nhất của đời mnh. Trở về khu tập thể cng trường, lng mnh phơi phới một niềm vui. Mnh ngắm rừng ngắm biển, ngắm nhn những cnh hải u chao liệng trn đỉnh cột buồm, chỉ muốn cất ln tiếng ht. Nng khng chỉ l c gi đẹp nhất vng m cn c một ci g rất lạ tot ra tự bn trong. Một ci g pha trộn giữa vẻ qu phi kiu sa của người thnh thị với nt hồn nhin khoẻ khoắn của người miền biển. Mnh nguyện sẽ suốt đời gắn b với nng, gắn b với mảnh đất ny. Mảnh đất đ cho mnh một tnh yu tuyệt diệu.


 

 duchue
 member

 REF: 342707
 05/10/2008

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster   edit - sua bai, thay doi   post reply - goy y kien, dang bai >> xem chủ đề
 
Chương 3. K ức người cha.

Cặp mắt xanh như nước biển sau mưa, vin đồn trưởng Php Francois chăm ch nhn ng gio Nghĩa, tuy hơi d xt nhưng khng c vẻ g l th địch. Điều đ lm ng gio vững tm hơn. ng cũng bnh thản nhn lại y, chờ đợi.
- Bản chức đy được biết ng ni tiếng Php rất tốt. Phải vậy khng? - Vin đồn trưởng hỏi bằng tiếng Php.
- Tạm được, thưa ngi. - ng gio đp bằng tiếng Việt.
- Sao ng khng ni tiếng Php? - Vin đồn trưởng hỏi bằng tiếng Việt.
- V ngi biết tiếng Việt m. - ng gio đp bằng tiếng Php.
Vin đồn trưởng bật ln cười ha hả:
- Tuyệt lắm! ng quả l người biết cch đa. By giờ bản chức muốn đề nghị ng một việc. Hiện chng ti đang cần một thư k kim phin dịch. ng vui lng cộng tc với chng ti được chứ?
ng gio ngồi im. Francois quan st thi độ ng, ni thm rằng y được biết ng l người c khả năng nhiều mặt, đặc biệt l việc dịch thuật v soạn thảo cc văn bản giấy tờ. Tiếp kiến ng y cng tin điều đ v rất lấy lm vinh hạnh nếu thường xuyn được gặp gỡ ng tại văn phng đồn trưởng.
- Xin ngi cho thư thả t hm, để ti về xin php...
- Nh trường ng khng phải lo. Ti đ c lời với ngi Hiệu trưởng rồi. Chắc ng ta sẽ ủng hộ thi.
- Nhưng thưa ngi, ti cũng muốn bn với gia đnh một cht.
- ng khng tự quyết được sao?
- Thưa ngi, người Việt chng ti c thi quen như vậy. Lm ci g cũng phải bn kỹ với gia đnh đ.
-"Thuận vợ thuận chồng, tt biển Đng cũng cạn", phải vậy khng?- Vin đồn trưởng mỉm cười, c vẻ đắc v thng thạo ngn từ bản địa. - Được thi. Mong ng trả lời sớm để bản chức cn thu xếp.
Rời khỏi đồn Ty, ng gio Nghĩa đạp xe về thẳng nh, khng vo trường nữa. Mấy tiết học sau chắc c người dạy thay rồi, vả lại c vo trường th ng cũng chẳng cn tm tr no m dạy. Thực lng ng hon ton khng muốn nhận lời đề nghị của vin đồn trưởng, d hắn c trọng vọng ng đến mấy. Lm việc cho Ty tức l lm tay sai cho giặc, thế no ng cũng bị b con ghẻ lạnh, học tr nghi kỵ, coi thường. ở vo thời buổi rối ren, trong lng th lập tề, ngoi phố th giặc chiếm, l một nh gio bnh dn, lương thiện, ng chỉ muốn sống sao cho yn ổn để dốc hết tm lực vo việc nghin cứu sch vở v dạy dỗ đm học tr m ng yu qu, ngoi ra lo tổ ấm gia đnh, khng hề muốn quan hệ với ai, huống hồ qun cướp nước. Tuy nhin, từ chối chng cũng khng phải khng nguy hiểm. Thật l rắc rối. Khng biết kẻ no chỉ điểm cho bọn chng tm gy mnh như vậy? Chắc khng phải ng Hiệu trưởng trường, khi đột ngột biết tin ng Nghĩa phải ln đồn gặp quan Ty, ng ta c vẻ hơi bực dọc. D sao ng ta cũng chẳng muốn nh trường mất một ng gio giỏi. Phải tm cch gỡ thi, khng th phiền lắm, mnh lại chẳng biết qui g về sng đạn, nhỡ xảy ra chuyện g th khốn... Vừa đi vừa nghĩ, ng gio qun cả ng nh mnh, phng vọt qua rồi lại lật đật dắt xe trở lại. Lc ny b gio đang ngồi bn chiếc my khu, thấy ng về sớm hơn thường lệ, vội dừng cng việc, chạy ra mở cổng.
- Mnh sao thế, sao mặt mũi trng nhớn nhc thế kia?
ng gio dắt xe đạp vo sn, khẽ bảo cc con ra ngoi chơi rồi thng bo cho vợ ng biết chuyện.
- Th mnh cứ từ chối phắt đi, rồi mch cho họ tm người khc. - B gio ni - Thị trấn ny thiếu g người biết tiếng Ty m.
- Ci thứ tiếng bồi ấy th dng sao được. Dn tnh ở đy, bọn chng cn nắm r hơn mnh ấy chứ. Một khi chng đ chỉ định ai th...
- Hay l mnh tạm lnh ra vng tự do, đợi họ thay người khc hy về?
ng gio nhn hai đứa trẻ đang dạy nhau tập xe bn lối ng, lại nhn ci bụng lm lm của vợ, khẽ lắc đầu. Ti đi, mẹ con mnh sống thế no. Nay mai cn sinh nở nữa. M đ đi cn về sao được. Phương sch ấy hy từ từ đ. Trước mắt ti với mnh phải đến ku cụ Đốc, nhờ cụ ni hộ với ngi đồn trưởng, vin cớ g cho hợp l, rồi tiến cử lun người khc kế vo. May ra mới được.
ng gio bn với vợ như vậy v ngay tối hm đ, tiến hnh lun. Hai người dắt du nhau mua qu cp đến nh ng Đốc học. Thực ra ng ny chỉ hơn ng gio c dăm bẩy tuổi, nhưng v lm quan to nn mới được ku bằng cụ. Nghe vợ chồng ng gio gii by xong, Cụ Đốc một mực lắc đầu :
- Khng được, khng được! ng b phải biết đy l luật nh binh, người ta đ tuyển chọn kỹ cng, đu phải chuyện thay ai cũng được.
- Mong cụ ni gim cho, quả thực anh ấy nh con khng quen lm việc đ...
- Ti lại nghĩ việc đ rất thch hợp với ng nh đấy.
- Nhưng thưa cụ...
- ng b ny hay nhỉ? Chọn cho chỗ sướng khng lm, lại cứ thch bm vo đường khổ. Ci trường tư thục của ng th bu ci g m cứ...
Xem chừng cụ Đốc nổi nng đến nơi, vợ chồng ng gio nhn nhau, đnh từ tạ lui về. Đm ấy hai người thao thức mi khng ngủ được.
Sng hm sau, vừa đạp xe đến sn trường, ng gio lại được tin cụ Đốc c lệnh gọi ln cng đường bn việc. ng buồn rầu quay xe ngược ln thị trấn, đến văn phng Đốc Học ở trung tm phố huyện. Khc với lần trước, cụ Đốc đn tiếp ng một cch n cần, niềm nở. Sau vi lời thăm hỏi chn tnh, cụ gọi vin thư k vo, dặn nhỏ anh ta điều g đ rồi khp chặt cửa phng, ci chốt lại.
- Ti hỏi thật nh - Cụ Đốc mỉm cười vui vẻ - V sao ch cứ một mực từ chối lời đề nghị của ngi đồn trưởng? Ch nn biết họ trả lương rất hậu, nếu so với mức lương của ch hiện giờ, tăng gấp nhiều lần đấy.
- Dạ vng, ti biết ạ, nhưng...
- Hồi tổ chức bnh dn học vụ, ti thấy ch tham gia hăng hi lắm, sao by giờ lại trm chăn như vậy?
- Dạ, thưa cụ Đốc...
- Chớ nn khch so thế. Chng mnh l anh em đồng nghiệp với nhau, c vướng mắc g cứ ni, việc g phải e d.
- Dạ vng...
Cuộc tr chuyện giữa hai người diễn ra ngắn ngủi, chỉ chưa đầy một tiếng đồng hồ, nhưng đ biến ng gio thnh một con người khc. Từ đ, ng vui vẻ ln đồn nhận việc.
ng gio Nghĩa lm thư k kim phin dịch cho vin đồn trưởng Php được gần hai năm th du kch đnh đồn, giải phng thị trấn v cc vng ln cận. Trong thời gian đ ng lun giữ mối lin lạc chặt chẽ với ng Đốc học, vốn l một cn bộ Việt Minh b mật nằm vng. Nhờ đ mạng lưới hoạt động của tổ chức khng chiến trong lng địch được khơi thng v đem lại nhiều hiệu quả.
Đ l nội dung bản xc nhận của đồng ch L Thng, tn thật của ngi Đốc học thời Ty, sau ny l một trong những nh lnh đạo cao nhất vng duyn hải.
Vậy m ở địa phương, chnh qu ng gio Nghĩa, người ta vẫn khng cng nhận điều ny. V tuy khng bắt giam ng, họ vẫn kin quyết quy cho gia đnh ng thuộc thnh phần phản động, buộc ng phải đưa vợ con rời thị trấn về lng để cải tạo lao động, tức l khng được dạy học nữa m chuyển sang lm ruộng ở qu. Ngoi ra ng cn bị người ta thường xuyn gim st, thỉnh thoảng mấy ng x uỷ lại gọi ln cật vấn đủ điều.
- Thế nghĩa l sao ạ? - Một lần anh hỏi bố.
ng gio khẽ thở di:
- Chuyện hơi di tập đấy, nhưng để cho con dễ hiểu, bố chỉ kể lại vắn tắt thế ny thi: Khi được "cụ Đốc", tức bc L Thng ko ra khỏi "thp ng", gip bố hiểu rằng khng ring g bố m mọi người dn ở thị trấn ny chẳng ai muốn cộng tc với bọn thực dn xm lược, lại chỉ ra cho bố thấy ci xu thế tan r tất yếu của chnh quyền Bảo hộ v bọn b nhn, khiến bố như được tiếp thm sức sống, thot ra khỏi mối u lo luẩn quẩn v thực sự muốn lm một điều g đ cho cuộc sống của mnh c nghĩa hơn. Thế l bố tnh nguyện tham gia hoạt động b mật dưới ci vỏ bọc l thư k kim phin dịch cho vin đồn trưởng Php. Nhiệm vụ của bố lc bấy giờ l chuyn thu thập cc thng tin mới nhất trong đồn Ty rồi b mật chuyển cho "cụ Đốc". Bố đ lm rất tốt việc ny v lun được bc Thng khen ngợi. Thậm ch đi khi bố cn lm được việc lớn hơn. V dụ...
ng gio trầm ngm một lt như nhớ lại rồi kể tiếp:
- Bấy giờ mẹ con vừa sinh đứa thứ ba... L đứa no no? Phải, chnh l con đấy! Chuyện xảy ra đng vo hm đ, vo ci ngy đầu tin con cất tiếng khc cho đời. Buổi chiều hm ấy, sau khi bố đn hai mẹ con từ nh hộ sinh về được một lt th Francois, như đ hẹn với bố từ trước, ko một đm sỹ quan đến chc mừng với một lẵng hoa rất đẹp. Nhn đ, theo mật lệnh của bc Thng, bố giữ ng ta cng đm tuỳ tng lại bằng cch mời họ dự bữa cơm thn mật với gia đnh. Nhưng thật khng may, đng vo lc mọi người đang chuyện tr rm rả quanh chiếc bn ăn th ci bo động rt ln ầm ĩ. C tin bo Việt Minh vượt ngục. Vin đồn trưởng Php hốt hoảng đứng bật ln, ra lệnh đnh xe về, sau đ dẫn qun đi lng sục khắp nơi, lm cả phố phường no loạn. Niềm vui của gia đnh ta v thế cũng mất lun. Ring bố th như ngồi trn đống lửa, khng hiểu sao đ cng "cụ Đốc" bn kế hoạch kht khao đến thế m lại để lộ ra như vậy. Ngồi đứng khng yn, bố hết ngng ra lại ngng vo, chỉ lo chng bắt được đồng ch ấy. Thế rồi chẳng hiểu cuộc đuổi bắt diễn ra thế no m bất ngờ người vượt ngục từ pha chợ Xanh lao thẳng đến nh mnh, lc bấy giờ l ng số năm ở cuối đường trục chnh. Cố nhin bố phải lập tức cứu nguy cho đồng đội. Bố đẩy anh ta vo buồng của hai mẹ con rồi sập cửa vo, vừa lc Francois dẫn qun ập đến, hỏi rằng c thấy người no chạy đến đy khng. Bố đp khng. Nhưng một tn lnh lại khẳng định rằng chnh mắt hắn nhn thấy người kia chạy đến ng ny. Francois đưa mắt nhn quanh. Đy l ng cụt, đến đy l kết thc, nếu khng ở nh ny th cn chạy đi đu? Y đứng trn mảnh sn trước hin nh, nhn đăm đăm vo cửa buồng khp chặt, rồi nhn lẵng hoa tươi đặt trn chiếc bn con gần đ. Cuối cng y nhn bố. Bố cũng nhn y. Hai bn nhn thẳng vo mắt nhau, nhn su vo mắt nhau trong khoảng khng tối sng. Một ci g đ như l tiếng ni chung khng pht thnh lời, nhưng cả hai đều hiểu. Sau đ, vin đồn trưởng Php khng ni khng rằng, quay gt trở ra, vừa đi vừa hất đầu ra hiệu cho bọn lnh di chuyển theo hướng khc.
- ng ta khng hạ lệnh khm nh sao?
- Khng.
- V sao ạ?
- Bố cũng khng biết nữa. C lẽ Francois nể mặt bố nn khng nỡ thế chăng? Khi người ta sống c tnh với nhau th...Về chuyện ny, bố cần phải diễn giải thm một cht: Ngay từ những ngy đầu lm thư k kim phin dịch cho Francois, bố thấy y hon ton khng giống những tn sỹ quan Php khc. Y vốn l người c học, do hon cảnh thế no đ phải đăng lnh rồi bị điều sang xứ sở ny. Biết bố c tủ sch qu với rất nhiều tc phẩm Đng Ty kim cổ, trong đ phần lớn l tc phẩm văn học Php với những tn tuổi lẫy lừng, y rất thch v tỏ ra nể trọng, thậm ch cn coi bố như một người thầy v trn thực tế, y vẫn thường xưng h với bố theo cch đ. Người ngoi nghe cũng khng mấy ngạc nhin v bố thường bổ tc cho y tiếng Việt m. V qua một vi lần trao đổi xung quanh những ng khổng lồ của thế kỷ nh Sng, bố nhận thấy Francois quả thực l một chng trai c tm hồn đẹp v tr tuệ hơn người. Y hon ton khng c kht vọng leo cao trong cuộc đời binh nghiệp m ngược lại, v cng chn ght chiến tranh, chỉ mong n sớm kết thc để trở về cuộc sống đời thường, lm được việc g hữu ch. Chnh v vậy những cng việc trn đồn y chẳng tha thiết lắm, chỉ cốt sao giữ được ci đầu v khng để cấp trn quở trch l xong, ngoi ra ph thc cho bố hết. Đ l một thuận lợi cơ bản để bố hon thnh tốt nhiệm vụ của mnh.
- Vậy sao người ta lại kết tội bố l phản động? Họ vu oan cho bố hay sao?
- Họ ni khng ngoa đu con ạ. Xt về l th quả l bố c can tội thật. Chuyện l thế ny: Khi bố lm việc ở đồn Ty được gần hai năm th tnh hnh chiến sự trong phạm vi cả nước đ c nhiều biến chuyển. Qun ta thắng lớn ở nhiều mặt trận v đang dần dần khp chặt vng vy tại cứ điểm Điện Bin. Sau khi nhận định tnh hnh ton cục, thấy điều kiện v thời cơ đ chn muồi, bc L Thng liền xin chỉ thị của cấp trn rồi quyết định cho qun ta tổ chức đnh đồn, giải phng hon ton thị trấn. Trước khi triển khai việc đ vi giờ, "cụ Đốc" đ bo cho bố biết, dặn rằng tối hm ấy phải bằng mọi cch trnh đi, khng được ln đồn. Bố đ thu xếp xong xui, chỉ đợi đến hết giờ lm việc l chuồn thẳng. Nhưng khng biết do linh cảm thế no, vin đồn trưởng Php bỗng dưng trở nn bẳn tnh, suốt ngy gắt gỏng. Cuối giờ chiều, khi bố đang chuẩn bị ra về, y đột nhin giữ lại, đuổi hết bọn lnh ra ngoi rồi mở chai c nhắc, mời bố cụng ly. Thoạt tin bố hơi chột dạ, nhưng khi nghe Francois phn nn rằng khng hiểu sao từ sng đến giờ cứ thấy bụng dạ bồn chồn, kh ở, như muốn thanh minh với bố về sự ứng xử c phần bất nh của y trước đ, bố mới thật yn tm. V khng biết c phải v ngấm cht hơi men hay v lẽ g, tự nhin bố sinh lng trắc ẩn, sực nhớ chuyện xảy ra năm trước, vo ci hm mẹ mới sinh con, may lm sao vin đồn trưởng khng quyết định khm nh, bố gip được đồng ch ta thot ra khỏi vng vy của chng. Lại nghĩ rằng chỉ vi giờ nữa thi, qun ta sẽ cng đồn v... Bố cứ nghĩ vẩn vơ như vậy v cứ cảm thấy việc mnh lm như c lỗi với ai. Rồi bất ngờ bố nảy ra định mời Francois đến chơi nh, viện cớ sinh nhật con. Thực ra ngy sinh nhật con đ qua mấy hm rồi, nhưng bố khng tổ chức, trước đ c bao giờ bố tổ chức đu, v thế chẳng ai biết cả. Francois cũng khng để , khi nghe bố ni, y mới ồ ln một tiếng ngạc nhin, xem ra y c vẻ rất vui khi biết việc ny, cn trch bố sao khng bo trước để y chuẩn bị qu kỷ niệm. Bố đp rằng trong thời buổi khng lấy g lm sng sủa ny, chẳng nn by biện g to tt, moa chỉ tổ chức trong nội bộ gia đnh v chỉ muốn mời ring toa đến dự thi. Francois gật đầu ưng thuận. Thế rồi ngay sau đ, y đch thn đnh xe đưa bố về nh. Khc với lần trước, lần ny bố thực sự ra tay, quyết giữ bằng được vin đồn trưởng Php trong căn nh b nhỏ của mnh, tạo điều kiện cho qun ta dễ bề chiến thắng đồng thời cũng cứu y thot khỏi vng lửa đạn.
- Vậy lc qun ta tấn cng đồn, ng ấy khng phản ứng g sao?
- C chứ! Ngay khi nghe tiếng sng tấn cng của qun ta, Francois đ lao vọt ra, định đnh xe về, nhưng bố đ chặn ng ta lại. Bố chĩa sng vo y, buộc y quay trở lại nh v sau khi tước vũ kh của ngi đồn trưởng, liền ra lệnh cho y phải ngồi yn một chỗ, khng được đi đu cả. Đấy l lần đầu tin kể từ khi lm việc tại đồn Ty, bố phải dng đến sng. Cố nhin nếu sau đ bố bắt y đem nộp cho qun ta th được thưởng to rồi, nhưng bố đ...
- Gip ng ta trốn thot?
- Đng vậy.
- Bố hay thương người qu.
- Một phần như vậy.Nhưng ci chnh l bố nghĩ vin đồn trưởng Php ny khng đng chết. Lc bấy giờ để rơi vo tay cc bố du kch nh ta th khng chừng chết với họ ngay. Ton những nhn vật hơi t th hỏi giấy như của Nam Cao th khiếp lắm.
ng gio mỉm cười kết thc cu chuỵện:
- Quả đng như c người pht gic, bố đ gip Francois thot nạn, bị coi l phần tử xấu cũng phải thi, khng thể trch ai được cả. D sao th bố vẫn thấy lng mnh thanh thản lắm, tuy mnh phải chịu tội với tổ chức, nhưng quyết khng phải tội với giời.


 

 duchue
 member

 REF: 342704
 05/10/2008

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster   edit - sua bai, thay doi   post reply - goy y kien, dang bai >> xem chủ đề
 

Cm ơn Linhda. Lu khng thấy ai c kiến g, cứ ngỡ khng ai vo đọc. Vậy by giờ ti sẽ post tiếp cu chuyện ny nha!


 

 duchue
 member

 REF: 340326
 05/05/2008

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster   edit - sua bai, thay doi   post reply - goy y kien, dang bai >> xem chủ đề
 
Chương 2.
TRN ĐẢO VẮNG

"Nng vẫn như xưa. Cn quyến rũ hơn xưa bởi sự ho trộn bản tnh tươi trẻ hồn nhin với vẻ kiu sa đi cc của một phu nhn quyền qu đ quen được người đời knh nể. C lẽ v thế ở nng tot ln một ci g đ lun biến ảo, cả trong giao tiếp lẫn ngoại hnh, tạo nn sức ht tự nhin, như một thứ ba m vậy. V nng tỏ ra kiu hnh một cch vnh vang khi biết mnh nhận ra điều đ."
Anh mỉm cười, ngắm nhn chị từ pha sau. Khc với hm đn tiếp anh tại nh ring, rất lộng lẫy trong bộ vy o dạ hội, lc ny chị vận bộ đồ thể thao trắng tinh, để lộ thn hnh thon thắn với đi cnh tay trần chắc khoẻ. V tuy đang mải cho chiếc xuồng lượn vng qua mấy khc quanh giữa những hn đảo đ l nh trn vịnh, để lại sau lưng một vệt sng ngoằn ngoo, hnh như vẫn biết được anh nghĩ g, chị ngoi lại lườm anh một ci. Trong nh hong hn chấp chới trn sng nước, anh nhận ra đi m chị hơi ửng đỏ.
- Mnh đi đu đy?- Anh hỏi.
- Ra đảo. - Chị đp - Hn đảo ngy xưa ấy.
- Đảo Khng Tn?
Chị khẽ gật đầu, tiếp tục lướt mũi xuồng bn vch đảo. Một cnh chim u chi sng vụt qua như tia chớp, thoắt gợi ln k ức xa vời. Chị cố xua đi bằng cch cho xuồng tăng tốc. Một c xc nảy người. Những vạt nước ro ro tp ln tấm meca chắn trước cabin khiến chị phải ngoi lại nhn anh lần nữa. Ngay sau đ, đảo Khng Tn đột ngột hiện ra trong nh chiều vng rực, giữa vng non nước mnh mng. Một hn đảo lớn với mấy xm chi ngụ cư từ đ lu đời, gần đ c bi tắm tự nhin rất đẹp, được bao bọc bằng nhiều đảo đ nối tiếp nhau như bức tường thnh, tạo nn một ci hồ kh rộng. Giữa hồ c một cồn đ nhỏ, được kết lại bằng nhiều khối đ quy trn trng giống hnh một đi hoa, trn đ c một thảm cỏ xanh quanh năm tươi tốt. Đy l nơi ngy xưa hai người đ bao lần h hẹn. By giờ vẫn cn nguyn, khng thay đổi cht no.
Đ hai mươi năm rồi.
Chị neo xuồng vo một chỗ rồi vẫy anh ln đảo, dẫn anh đến một ngi nh nhỏ nằm giữa khu vườn rộng đầy hoa tri. Đy l ngi nh của ng b ngoại chị ngy xưa. Ngy xưa, thi thoảng chị vẫn đưa anh đến nơi ny v hai người thường ở chơi với ng b suốt buổi. Về sau, khi ng b mất, bố mẹ chị nghỉ hưu, lại về đy ở. Chị cho anh biết thm như vậy. Bất gic anh đưa mắt nhn về thnh phố, nơi c chiếc cột sng viba nổi bật trn những ngi nh cao tầng đang toả sng bởi những chm đn giăng chi cht như sao.
- C lẽ cc cụ khng thch ở nơi đ hội?
- C lẽ thế
- Vậy hm nay cc cụ đi đu vắng?
- Hai cụ đi ăn giỗ ở mi ngoi đảo xa, ngy mai mới về. Cc cụ nhắn người bảo em ra trng nh hộ một đm. V thế...
Chị đột nhin im bặt. Anh mỉm cuời tiến lại gần, m lấy chị. Chị khẽ đẩy anh ra. Từ từ đ anh, để em lm ci g ăn đ.
Đm xuống. Nước cường. Sng tung bọt trắng trn k đ, lay động chiếc xuồng con trơ trọi. Sng trn ln dải ct mịn mng, pht ra nh ln tinh lấp lnh. Biển ho thnh vũ trường rộng lớn, gần xa phấp phới xim y trong vũ điệu tưng bừng, như cho đn hai vị khch bất ngờ của n.
Đang ma lm ăn, dn chi đi biển hết, lc ny dường như chỉ c hai người trn đảo. Nhưng chnh sự vắng vẻ lại sinh nhiều e ngại, họ lặng lẽ rời khỏi ngi nh, sng đi ra bi biển, dng xuồng bơi ra cồn đ giữa hồ, lc ny n chỉ cn l một khối đen, trng tựa chiếc dương cầm đang ho tấu cng dn nhạc trong giai điệu si nổi ngn vang giữa v vn những vng tay trắng muốt.
Trời đầy sao, lung linh trong mắt chị. Anh từ từ ci xuống. Một ln hương ngọt ngo phảng phất toả ra từ khun ngực căng trn, ln da mt rượi. Đi mi họ chạm nhau, chậm ri rồi cuống qut. Người chị mềm đi dưới tay anh, ẩm ướt v nng hổi. Chị cảm thấy mnh đang tri dần xuống nước, chm ngập trong từng đợt sng si tro.
"Người đn b đang độ hồi xun thường ẩn chứa nguồn sinh lực dồi do sung mn. Nhưng nng khng chỉ vậy. C cảm gic từ lu nng khng hề phung ph. Nng để dnh cho đến hm nay? Sau ci giy pht hiến dng v thụ hưởng một cch thnh thực đến man dại, nng dường như vẫn chưa thấy thoả, nằm sấp trn người mnh, chậm ri hn khắp mặt mnh, nhấm nhấm hng ria trn mp mnh, như ch thỏ nhấm hạt sương sớm trn ngọn cỏ. Mnh bật cười. Nng cũng cười theo, rc rch như hồi trẻ. ở bn nng mnh thấy thật yn tm, thanh thản, mọi thứ ging buộc từ cuộc sống thường nhật hon ton được giải toả, thậm ch khng cn nghĩa g. Tất cả những g diễn ra, d chỉ một ngy hay một giờ trước đ, đều lập tức chm đi khi nng xuất hiện, dường như chỉ c nng hiện hữu trn ci đời ny, ngoi ra chẳng cn g hết."
Sau ny anh c ghi lại trong nhật k của mnh như vậy.
- Chuyện bn kia thế no? - Chị hỏi, cắt ngang dng suy nghĩ của anh.
Anh lắc đầu cười:
- Di tập lắm.
- Mnh c cả đm nay m anh?
- Đm nay dnh cho chuyện chng mnh.
- Thế th cn di tập nữa.
- Vậy tốt nhất l khng ni g hết cả. Cứ im lặng thế ny thi. Em đồng chứ?
- Đồng .
Chị đp v rc đầu vo ngực anh. Nhưng đng như anh dự đon, chị khng im lặng được lu, chưa đầy nửa pht sau lại hỏi:
- Anh về lng thấy thế no, khc xưa nhiều chứ?
- Khc nhiều. ở đy cũng vậy. Tất cả đều đổi khc. Chỉ c em l vẫn như xưa.
- Thật thế ?
- Thật thế.
- Cn anh th em lại thấy khc đi nhiều lắm. Thnh ng chủ ny, lắm tiền nhiều của ny, phong cch đặc Ty ny, về lng khng kho khối c chết mệt.
Chị lại cười. Cn anh im lặng. Thực ra người nng thn rất chng gi. Về lng anh khng cn nhận ra ai nữa. Bạn b học với nhau cng lớp hồi phổ thng đều đ ln ng ln b cả. V ai cũng đng con nhiều chu, lốc nhốc theo nhau trong ci vng luẩn quẩn "tậu tru, lấy vợ, lm nh", đời người cứ mặc nhin co ngắn lại. Bao thế hệ nối tiếp nhau vẫn thế, dường như khng bao giờ thay đổi. V mặc d giờ đy n thực sự đang vận động, muốn bứt ra khỏi sức ỳ của nền văn minh la nước nhưng vẫn chưa tiến triển được bao nhiu m lại để mất đi nhiều nt đẹp cổ sơ, đến mức về lng anh cảm thấy xt xa, nuối tiếc. Hồi anh cn ở nh, đường ngang ng tắt trong lng hầu hết được xy bằng gạch xếp nghing từ lu lắm, hai bn cy cối um tm, bờ luỹ ken dầy bn con sng đo xanh biếc len lỏi quanh thn xm. Đnh cha đền miếu ru phong cổ knh với những cy cổ thụ xo tn rộng che khuất nửa đầu đao đỉnh nc, tot ln vẻ trang nghim b ẩn. Những đm trăng sng cảnh tượng cng trở nn thơ mộng. Ao lng long lanh c quẫy. Đy đ ran ran tiếng trẻ n đa. Tiếng so diều lơ lửng trn khng... Tất cả đều in đậm trong anh từ thưở ấu thơ để rồi khi sống trn đất khch qu người, n thường hiện ln khng chỉ trong mơ m cả trong những buổi chiều mưa sầu xứ, đến nỗi nhiều khi anh phải đấm mạnh tay vo tuờng cho thật đau để qun đi. Vậy m giờ đy dường như chẳng cn g. Nhn quanh chỗ no cũng trống hơ trống hoc. Xe my chạy rầm rầm trn những đoạn đường b tng thẳng đuỗn, bn cạnh đn tru b khắp mnh lấm lp bn phn vừa ở đồng về. Nh cao tầng mọc ln giữa những hng cau, vườn chuối. Ao chum ngi rạch vẫn cn nhiều nhưng vy quanh chng khng phải những rặng tre ng ng chuốt m l cc cửa hng cửa hiệu với tiếng nhạc xập xnh bn những biển quảng co trưng ra lo loẹt, trng dở qu dở tỉnh...
Gia đnh anh vẫn ở thổ đất cũ nhưng đ khng cn mi tranh xưa, thay vo đ l mấy ngi biệt thự sn vườn đứng cạnh nhau với những ci chp nhọn bằng ngi dn, c thong lượn trn trng như ci chuồng chim. Kết quả ny cũng do mnh trợ gip một phần đy, thi th cũng b lại cho ci tội bỏ nh đi biệt xứ, nghĩ đ khiến anh cảm thấy vui ln khi bước vo sn nh bc cả. Phải đến hơn một pht mọi người mới nhận ra anh. Đầu tin l bc cả giai. Ch ba đấy phải khng? Đng ch ba rồi! Ti ni c sai đu, dịp ny thế no ch cũng về m. Nhưng sao về m khng bo trước để anh đi đn? Cả nh lập tức o ra. ng trẻ ba về! ng trẻ ba về! Mấy nh bn ch bc c d (của con anh) cũng x cả đến. ng anh họ đi cy về qua thấy thế cũng rẽ vo. Long ci đầy cả sn. Người lớn trẻ con ru ra ru rt. Qu chu đu, qu chu đu? By giờ mới biết mặt ng trẻ ba đấy nh! ng trẻ ba đấy, chng my xem c giống cụ khng? Giống lắm. Mỗi tội khng c ru thi. i, ng trẻ c ci va ly đẹp thế! Lui ra no, lui ra no, để ng hỏi chuyện ng trẻ đ. , đi Ty c khc, cao to nhỉ? Nom chẳng gi đi t no. Nghe ni ở bn đ lm ăn kh, thnh ng chủ rồi, c phỏng? Sao khng cho cả mẹ con n về lun thể? Mấy đứa ny, lục lọi g thế hả? Gượm đ no. Hy đi gọi cụ về đi, cụ đang đnh tổ tm ở ngoi đnh ấy. Gọi sao được cụ, một khi cụ đ ngồi vo chiếu th c m... Cứ đi đi, bảo ch ba về. Biết ch ba về th d c sắp thng tm lo, cụ cũng bỏ cuộc lun. Thi no, mặc c chu n, ta vo nh đi ch, vừa đợi cụ về vừa ni chuyện. Đứa no pha hộ bố ấm tr...
Lu lắm rồi anh mới được sống trong khng kh sum vầy đầm ấm thế. Cảnh sinh hoạt ở bn kia khc hẳn. Người lớn đi lm, trẻ con đi học, cả nh chỉ gặp nhau vo bữa tối, vừa ăn vừa trao đổi chuyện tr, sau đ ai về phng nấy. Ngay cả những ngy nghỉ cuối tuần mỗi người đều c mối quan tm ring, khng mấy khi can thiệp vo chuyện ring của nhau nếu thấy khng cần thiết. Nếp sống cng nghiệp như một guồng quay lớn m trn đ, mỗi mắt xch đều c vai tr ring trong sự vận hnh, n hầu như khng c thời gian trống, buộc người ta pht triển tnh độc lập cao ngay từ nhỏ. Tnh cảm cộng đồng khng thể hiện trn bề mặt như ở đy nn cũng t những th vui nho nhỏ hng ngy.
- Bố anh chắc mừng lắm nhỉ?
- Tất nhin rồi. Nhất l khi anh kể cho cụ nghe chuyện anh gặp lại ng sỹ quan người Php ấy.
- ng sỹ quan người Php?
- Anh chưa kể với em sao?
- Chưa. Chuyện thế no, kể cho em nghe đi.
- Cũng kh di tập đấy. Nếu muốn r ngọn ngnh th phải bắt đầu từ khi anh mới đẻ kia.
- Anh đẻ ?
- Mẹ anh đẻ anh ra. Hơi t th bắt bẻ. Thi, đ thế th anh khng kể nữa.
Họ lại rc rch cười với nhau, lại cuốn vo nhau... Trời khuya sao cng sng. Sng biển cuộn ln dồn dập. Hơi thu lnh lạnh toả lan khắp đảo. Đi chỗ sương giăng trắng xo. Duy c thảm cỏ xanh trn cồn đ giữa hồ th lun ấm nng. C lẽ nhiệt lượng tri tim yu cn mạnh hơn năng lượng mặt trời.


 

 duchue
 member

 REF: 340287
 05/05/2008

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster   edit - sua bai, thay doi   post reply - goy y kien, dang bai >> xem chủ đề
 

Datinh theo di tip kỳ sau nh!


 

 duchue
 member

 REF: 340113
 05/04/2008

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster   edit - sua bai, thay doi   post reply - goy y kien, dang bai >> xem chủ đề
 
HAI NGƯỜI TRN ĐẢO KHNG TN
tiểu thuyết





Chương1: GIẤC MƠ




Khuya lắm rồi, Nguyễn vẫn ngồi yn lặng trước mn vi tnh, lc đặt tay ln con chuột trn bn, lc lại bung ra. V như một lời nhắc nhở m thầm, trang viết lc hiện trn mn hnh, lc lại biến đi, nhường chỗ cho những hnh ảnh kh vui mắt được ci đặt sẵn trong bộ nhớ. Nguyễn hết nhn những hnh ảnh đ lại lướt qua từng trang viết của mnh, khng biết nn quyết địnhthế no, xa đi hay để lại. Nếu xa đi th đơn giản lắm, chỉ cần vi thao tc l xong, nhưng...
Xa đi th tiếc!
Sự lao tm khổ tứ đ đnh, cn những trang văn đầy tm huyết, những trang viết xuất thần m Nguyễn cho rằng người đọc sẽ khng thể bỏ qua, c khi cn phải giơ ln nh sng để xem c g ẩn tng trong đ khng m lại hay đến thế. Đấy l ni theo cch của M.Gooki, tổ sư của một nền văn học m người ta đ dạy dỗ anh thời trẻ, cn như cc đồng nghiệp của Nguyễn thường hay cao đm khot luận,, rằng mỗi chữ trong tiểu thuyết c thể v như một tn lnh trong trận đnh to th việc xa đi cả ngn vạn chữ m anh đ cặm cụi g ra trong suốt một năm rng khc no pht chốc đem nướng sạch cả binh đon tinh nhuệ, chứng tỏ nỗi bại vong của vin tướng bất ti, v vin tướng ấy l anh.
Trang viết lại hiện trn mn hnh, như chờ đợi như trch mc như thch thức như giễu cợt.
Nguyễn đặt tay ln con chuột trn bn, lại bung ra. Tất cả l tại hắn. Nguyễn nhn con rubic đang quay lộn trn mn hnh, lắc đầu tự nhủ. Hắn muốn mnh phải ma may biến ha như con rubic kia chăng, hay hắn muốn mnh chỉ đng l mnh, khng cần phải ma may biến ha? Cng nhận hắn c ci mũi thnh, ngửi được văn, hệt như ng thy bi trong cu chuyện tiếu lm m mnh đ nghe kể từ thưở b. Nhưng hắn khng phải ng thy bi xa xưa m l con người của thời hiện đại, cople. calavat đng hong, c vẻ rất phong lưu anh chị nhưng hnh động lại khng khc g một tn cướp biển. Nửa đm hắn đột nhập vo phng Nguyễn trong lc anh đang mải m lm việc, khng ni khng rằng, chộp lun tập bản thảo hơn bốn trăm trang vi tnh m Nguyễn vừa mới in xong rồi chạy biến. Nguyễn lập tức rượt theo. Hắn chạy ra bi biển, rồi lao xuống biển. Nguyễn cũng lao theo, bm riết khng rời. Hai người cứ thế đuổi nhau trn mặt nước nhiư đi trn cạn, bước trn đầu những con sng nhấp nh như bước qua những vồng khoai giữa cnh đồng. Khng hề thấy lạ v chuyện đ, Nguyễn chỉ buồn cười v tn cướp vo nh chẳng cướp g m lại cướp văn. Thời buổi ny cn c kẻ qu văn chương đến thế th hay thật. Đứng lại, đồ kẻ cướp! Nguyễn ht ln, khoi tr nhiều hơn l tức giận. Bất đồ tn cướp hắt tung tập bản thảo ln cao, lm n rơi lả tả trn sng nước. Nguyễn giận đin người, lao vo hắn nhưng khng biết bằng php lạ thế no, hắn khẽ huơ tay một ci lm anh chết lặng, đứng trơ như tượng trn mặt biển. Bấy giờ hắn mới quay lại nhn anh với nụ cười ngạo nghễ. Ngươi tưởng ci của nợ ny bu lắm sao? Hy nghe ta ni đy ny. Hắn lm php cho Nguyễn trở lại trạng thi bnh thường rồi ni một thi về tc phẩm của anh, ni vanh vch như đ từng được đọc, thậm ch thuộc từng cu từng chữ. Thấy Nguyễn ngớ ra, hắn cười khng khấc, bảo rằng tc phẩm ny anh nặn ra chứ khng phải viết, rằng cc nhn vật ở đy l con rối chứ khng phải con người, rằng muốn thnh cng th nhất định anh phải viết khc đi mới được... Vậy theo ng, ti phải viết thế no mới được? Đấy l việc của người, ta chỉ biết l khng nn viết thế. Chắc trong ny c g động đến ng, nn ng chạm nọc chứ g? Đừng cao ngạo thế, anh bạn. Nn biết rằng ta l người ở chn trời khc, chẳng lin quan g đến xứ sở ny đu. Thế th ng th mũi vo việc của ti lm g nhỉ? V ta l người đọc. Chả lẽ người khng hiểu rằng nghệ thuật l của chung tất cả, v một khi tc phẩm văn chương cn để lộ bn tay dn dựng, nhn vật khng sống chnh cuộc đời của n tức l tc giả rất coi thường bạn đọc hay sao, v như thế đu phải l sng tạo? Nghĩa l ng cho rằng người viết cứ tự nhin nhi nhin, trực gic một cch hon ton v thức mới thực sự l nghệ sỹ? Đ l nt đng yu của những nghệ sỹ vườn, người nghệ sỹ ở mức cao khng bao giờ chỉ dựa vo trực gic, nhưng sự soi sng của tr tuệ phải được biến thnh nh sng tự nhin, như thế may ra mới chạm đến ci v thức để rồi h mở cho người đọc c ci cảm gic k diệu về chiều đo thứ tư của cng trnh đằng sau ci khng gian ba chiều như mọi người thường thấy. Điều ny chỉ c thể đạt được khi người viết dm đuổi theo nhn vật chứ khng phải bắt nhn vật chạy theo mnh. Hy coi tc phẩm như một sự chơi để tha hồ phng bt m khng lệ thuộc vo bất k một sự ức chế no, cũng đừng bao giờ xem tc phẩm của mnh như một thứ vũ kh g gh gớm lắm, lm thế sẽ khng trnh khỏi cng thức so mn khiến những g ta viết ra chỉ trượt trn bề mặt m thi... Khng, khng thể, khng c lẽ... Hy về đọc lại những g mnh đ viết. Hy nhn lại mnh để hiểu mnh hơn. Tạm biệt!
Hắn bỏ đi. Cứ lừng lững đi ra biển, mi khng khuất bng. Rồi trong chớp mắt, Nguyễn khng thấy mnh đứng trn biển nữa m đang ở trong phng viết của mnh, lặng lẽ ngồi trn chiếc ghế xoay, nheo mắt nhn con rubic đang quay lộn trn mn vi tnh. Mnh mơ ngủ chăng?Anh tự hỏi v đưa mắt nhn quanh. Điện vẫn sng. Mọi vật trong phng vẫn y nguyn. Gi sch, tranh treo tường, điện thoại bn, my in vi tnh, băng đĩa nhạc...Tất cả vẫn y nguyn khng suy chuyển cht no, nhưng tập bản thảo vừa mới in xong th khng thấy nữa. Hay hắn ta vứt của mnh đi thật, hay mnh chưa in m cứ tưởng in rồi, hay l in lại thử xem, hay l xa đi viết lại theo lời khuyn của hắn? Quả thực đằng sau những lời hắn ni, hnh như cn c một ci g. Chnh điều ny mới cần phải giơ ln nh sng m soi đấy. Nguyễn lại đặt tay ln con chuột trn bn. C lẽ phải xa đi lm lại thật. Tnh anh vốn thế, chuyện g c thể cho qua, ring chuyện bt mực, một khi đ ngộ ra một điều g đ l anh sẵn sng vứt bỏ hết để lm lại từ đầu, d chưa chắc đ thnh cng. Vả chăng với mỗi người cầm bt, việc ph đi lm lại hon ton khng phải do non km m l biểu hiện cao nhất của lng tự trọng?
Một v sao bất ngờ xuất hiện ngoi cửa sổ, như nh mắt ai mời gọi, giục Nguyễn ra khỏi căn phng nhỏ. Anh bước ra sn, ngước nhn trời, chẳng thấy v sao đu nữa. Bầu trời vần vụ như sắp c ging, ngoi biển xa c tiếng sấm ầm v đi lc le ln vi nh chớp rồi tất cả lại chm trong im lặng. Xem chừng cn lu trời mới sng, nhn ra chỉ thấy quanh mnh sng ni mng lung mờ ảo lm Nguyễn như ngợp đi giữa m dương trng điệp. Ngi sao ban ny biến đi, lại đột nhin xuất hiện trong phng, tỏa nh ho quang lấp lnh. Nguyễn vội chạy vo. Th ra ci gy bọc nilon một cuốn sổ tay, do nh điện bn hắt ln pht sng. Một cuốn Nhật k. Khng phải của anh. Hon ton khng phải. Nguyễn chưa hề ghi Nhật k bao giờ. Ci cần nhớ th sẽ nhớ, ghi lm g cho mất thời gian. Vậy sao... Nguyễn sực nhớ ra, trong một chuyến đi cng tc vng biển đảo, tnh cờ anh vớ được của bu ny, định về nh đọc ngay xem n l của ai th đem gửi trả, thế m qun khuấy mất. Cuốn Nhật k khng dy trang nhưng chữ th dy đặc, đng tiếc khng c lời phụ đề, khng c tn người viết, ngy thng năm th nhảy cc lung tung, chẳng ra hệ thống g nhưng đọc thử vi trang, rất th.
Hay l của hắn? kẻ m anh vừa gặp trong mơ? C g lin quan giữa giấc mơ kia với cuốn sổ ny? Lật tiếp vi trang thấy một bi thơ khng đề. Đọc cu đầu tin, cảm thấy từ đu vọng đến bn tai một giọng trầm u uẩn:

C một đm v tnh
dạo chơi m lạc lối
bỏ đường to vo ni
thấy một v sao xa

Khuất nẻo c mnh ta
cớ chi m ẩn hiện
v khi ta kịp đến
lại xa dần... thi min?


Hỡi người xứ V Bin
đến đy thnh tri kỷ
biết chăng hồn thi sĩ
lun hướng về thin thu?


Ta như kẻ mộng du
xuyn đại ngn đi mi
in dấu chn khờ dại
ha con đường sao xa...

Phải giọng hắn khng? Khng nhớ. Khng biết! Giấc mơ c m thanh khng nhỉ? Sao như c ai đang ở bn mnh? Nguyễn lại đưa mắt nhn quanh, cảm thấy ton thn nổi gai ln, sống lưng rờn rợn...




















 

     
   

  K hiệu: : trang c nhn :chủ để đ đăng  : gởi thư  : thay đổi bi  : kiến

 
 

Nh | Ghi danh Thnh Vin | Thơ | Hnh ảnh | Danh Sch | Tm | Diễn đn | Lin lạc | Điều lệ | Music | Advertise

Copyright 2024 Vietnam Single & Tim ban bon phuong All rights reserved.
fvQ[>_|7ז0z6kYTL:U$@ qH7a،Uq_lˈO#3"O;׫Y]}l