Minhxotxa
member
ID 51422
04/22/2009
|
Người Việt ở Mỹ thời khủng hoảng: T́nh h́nh ngày một khó!
“T́nh h́nh ngày một khó, chị ạ! Tiệm của em trước đây cả chục thợ làm không xuể, bây giờ phải xoay phiên nhau nghỉ ít nhất hai ngày trong tuần. Tuần rồi, em bảo thợ muốn nghỉ thêm một ngày nữa cũng chẳng sao”, cô Linda chủ tiệm nail, lắc đầu than thở với bà khách quen thuộc .
Nói đến cộng đồng người Việt ở Mỹ phải nói đến ngành nail, có người gọi là “kỹ nghệ nail”. Bất kể đến một thành phố nào, kể cả những thành phố dân số chỉ vài chục ngàn người, cũng thấy tiệm nail của người Việt.
Đă từng có lúc nail là một phần đời sống thường nhật của phụ nữ Hoa Kỳ, các bà các cô tuần nào cũng bỏ ra từ nửa giờ cho đến một tiếng để cho thợ Việt chăm sóc bàn tay của ḿnh.
Bây giờ, “họ xem đi làm nail là chuyện xa xỉ, số khách vắng hẳn đi”, anh chủ tiệm Beautiful Nail ở ngoại ô thành phố Atlanta tâm sự. Anh nói luôn “ngày thường khách giảm chừng một nửa, cuối tuần khách giảm 20%”, mức thu nhập “đương nhiên giảm nhiều lắm”.
Không chỉ chủ lo mà nhân viên cũng lo. “Bọn thợ tụi em trước đây tuần nào cũng rủ nhau đi ăn tiệm vài ba lần, bây giờ giảm bớt rồi. Lúc ăn nhậu mặt đứa nào cũng bí xị, không vui, không ồn ào như trước. Tụi em vậy là may lắm rồi, ở một số thành phố gần đây đă có người phải đóng cửa tiệm, làm ăn lỗ lă quá, chủ chịu không nổi”.
Các sự kiện vừa nêu chỉ là những thí dụ rất nhỏ trong một bức tranh lớn hơn: kinh tế suy thoái ảnh hưởng trực tiếp đến đời sống bà con người Việt ở Hoa Kỳ. Câu chuyện thường ngày không c̣n xoay quanh chuyện gia đ́nh, t́nh h́nh thế giới hay chuyện bên nhà, tất cả dành cho kinh tế lên xuống.
Buổi sáng các ông ngồi uống cà phê ở quận Cam bàn chuyện kinh tế toàn cầu, buổi trưa ngồi quán ăn tô hủ tiếu ở San Jose cũng nghe các bà nói chuyện lay-off, ngay cả trong buổi tiệc cưới ở thành phố Seattle cũng thấy khách chăm chú bàn chuyện ông Barack Obama và gói kích cầu, thắc mắc không biết ông tổng thống của nước Mỹ đang cầm cả ngàn tỉ bạc trong tay có “làm được cơm cháo ǵ hay không”.
Các ông bàn tán sôi nổi tới độ quư bà phải nhắc khéo được mời đi ăn đám cưới “nói chuyện ǵ cho vui vẻ hơn được không”. Nghe vậy nhưng các “nhà kinh tế” bất đắc dĩ vẫn không chịu dừng, nhất định bàn tiếp, chuyển đề tài từ kinh tế sang thị trường địa ốc, thị trường chứng khoán, hoặc than thở dành dụm được ít tiền để trong quỹ hưu trí cá nhân chờ ngày về hưu “bây giờ chứng khoán xuống, tiền đi mất hết rồi”.
Nhiều ông c̣n thở than: “Điệu này chắc phải đi làm cả đời, không dám tính đến chuyện hưu trí nữa”.
Tạo đến Mỹ định cư tại San Jose đă gần 20 năm, sống bằng nghề xây dựng, sửa chữa nhà cửa. Tạo nói: “Có lúc tiền vô gạt ra không hết bây giờ chỉ mong có người gọi sửa nhà mà đợi hoài không có”.
Việc làm đă hiếm, lại “tính toán sai lầm mua thêm cái nhà vào lúc giá quá mắc, bây giờ không biết tính sao”, vừa nói ông thợ tuổi mới 40 vừa đưa tay vuốt mái tóc dài bù xù cả tháng nay chưa cắt.
Không có một thống kê nào nói về số người Việt đang gặp trở ngại v́ không có tiền trả tiền vay của ngân hàng để mua nhà, nhưng chỉ ngồi trên xe nghe quảng cáo của các công ty địa ốc không thôi cũng đủ đoán biết t́nh h́nh không được hay lắm.
Trước đây các đài phát thanh tiếng Việt ở bang California đua nhau phát quảng cáo bán nhà, mua nhà, bây giờ chương tŕnh hầu như chỉ chú ư đến khách hàng có nhà bị ngân hàng kéo v́ chủ không có tiền trả nợ hoặc đang thiếu vài ba tháng tiền nhà chưa trả.
Có công ty quảng cáo “chúng tôi hiểu rơ những khó khăn của quư vị”, công ty khác mới mọc “xin quư vị đến với chúng tôi, đảm bảo lo mọi chuyện như lo cho người thân trong nhà”.
Ngay cả các công ty địa ốc lúc trước đua nhau thuê người dẫn khách đi xem nhà, bây giờ “t́nh h́nh mỏi mệt lắm ông ơi”, anh Hoàn, một trong những nhà kinh doanh nhà đất, từng nắm cả chục triệu USD trong tay ngao ngán nói.
Anh nói: “Có thời chỉ vài tuần giá một căn nhà tăng lên vài ba chục ngàn, người mua xếp hàng chờ đến phiên. Nay th́ ngược lại, nhà treo bảng bán th́ nhiều, người mua chẳng bao nhiêu. Kiếm được người mua đă khó, giúp người muốn mua nhà vay được tiền ngân hàng lại càng khó hơn”.
Vừa đưa tay kéo ghế ngồi, anh Hoàn nhanh nhẩu hỏi tôi “anh ăn ǵ”. Quán chúng tôi ghé vào là một trong những quán ăn nổi tiếng của quận Cam với những món đặc sản thuộc hạng “ăn chơi ngon hơn ăn thiệt”.
Bà chủ quán quen anh bước ra chào và hai người tíu tít nói chuyện làm ăn. Không đợi hỏi, bà chủ quán nói ngay: “Thu nhập bây giờ kém hơn ít nhất ba bốn chục phần trăm. Chủ phố lại đang đ̣i tăng tiền nhà, chán thiệt là chán”.
Theo Nguyên Đức (Sài G̣n Tiếp Thị)
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
Trang nhat