Minhxotxa
member
ID 53532
07/04/2009
|
Người Việt trên đất Mỹ nhớ thịt heo.
TP - “Hơn 2 tháng nay cúm heo nên cái thú đi trang trại vào ngày cuối tuần phải bỏ. Buồn và nhớ thịt heo quá”. Thắng- Một Việt Kiều Mỹ ở Philadelphia than thở.
“Nhớ thịt heo quá!” Nghe qua chắc bạn đọc cảm thấy lạ! Ở cái xứ sở mà siêu thị tràn lan, thực phẩm cũng bày bán tràn lan mà thịt heo là một trong những thực phẩm chủ lực th́ cần ǵ phải nhớ.
Cứ đánh xe ra siêu thị làm vài kư, thậm chí thích th́ vài chục kư về ăn cho đă, nhớ nỗi ǵ (?)
Thế nhưng với những ai đă từng sống trên đất Mỹ, có một chút tâm hồn ăn uống thuần…Việt th́ mới thấy nỗi nhớ là có thực.
Thịt heo bày bán ở các siêu thị tại Mỹ quả thực rất nhiều, nhưng theo cách phân phối kiểu Mỹ, thịt heo từ trang trại được giết thịt, thông qua nhà phân phối để đến được siêu thị là một quá tŕnh khá dài. V́ thế, để đến tay người dùng, những thớ thịt heo đó đă nằm trong pḥng lạnh có khi đến cả tháng.
Xơi thứ thịt đông lạnh đó có người Việt nào lại không chạnh ḷng nhớ đến món thịt, nấu lên c̣n ngọt vị tươi mềm ở Việt Nam? Đó là chưa kể người Mỹ không ăn các thứ lục phủ ngũ tạng của con heo (Nếu có may ra chỉ là món gan nhưng cũng đă được chế biến thành pate đóng hộp) nên cái món ḷng heo muốn ăn cũng e rằng khó kiếm nơi đất Mỹ.
Thế nhưng người Việt vẫn có cách để làm được món ḷng heo đầy chất Việt ấy ngay tại Mỹ. Nhớ hồi cuối năm ngoái khi sang Mỹ, tôi đến nhà Thắng chơi.
Thắng bảo: “Cuối tuần này, anh em ḿnh đi kiếm con heo về nhậu chơi!”. Nói th́ đơn giản nhưng để có được buổi đi kiếm heo Thắng phải xin nghỉ ở hăng một buổi, lại c̣n phải vận động mấy người Việt ở gần cùng tham gia để giảm chi phí. Được cái dân Việt ở Mỹ đa phần đều có “nỗi ḷng” với thịt heo tươi nên chẳng ai từ chối bữa tiệc trên.
Sáng thứ 7, trời c̣n tờ mờ tối chúng tôi đă lên chiếc xe tải nhẹ của Thắng. Cùng đi với tôi và Thắng c̣n có Thanh- một “Đồ tể giết heo” theo lời giới thiệu.
Thanh ngượng nghịu: “Th́ hồi ở Việt Nam tôi cũng chỉ biết làm heo sơ sơ thôi, qua đây làm riết lên tay, nhưng cũng không bằng mấy ông đồ tể ở bên nhà đâu!”. Nơi giết heo là một trang trại chăn nuôi cách nhà Thắng gần 3 giờ chạy xe.
Trang trại rộng có khi đến cả vài hécta với những dăy chuồng liên tiếp nhau chứa có khi đến cả chục ngàn con heo. Ngay gần cổng trang trại là một ḷ mổ khá chuyên nghiệp với hệ thống ṛng rọc, dao mổ điện, ḷ nấu nước sôi, những ống dẫn ga, dẫn nước được bày sẵn.
Thắng giải thích đây là một trong những nơi cung cấp thịt cho thị trường, hàng đêm đội ngũ công nhân sẽ giết cả trăm con heo tại đây để phân phối tới các siêu thị.
Nhưng ông chủ trang trại cũng thích kiếm thêm tí tiền tươi nên ai tới mua lẻ một vài con, ông cũng bán. Hơn nữa ông c̣n giúp người mua chế biến con heo theo yêu cầu mà không đ̣i hỏi thêm một chi phí nào cả.
Chúng tôi vào trại chọn con heo nhỏ nhất. Nói là nhỏ nhất th́ nó cũng nặng cỡ trên 100 kg. Chỉ con nào, nhân viên ḷ mổ sẽ lùa con heo đó lên xe kéo, đưa thẳng vào trong ḷ mổ, treo ngược lên ṛng rọc.
Có vẻ đă quen với những khách hàng người Việt, họ chọc và hứng tiết mà không cần hỏi một câu. Giao b́nh tiết có dễ đến cả 5 lít cho chúng tôi, họ nhanh chóng đưa nhúng nước, cạo lông rồi mổ bằng dao điện khá thành thạo.
Trao hết lục phủ ngũ tạng của con heo, họ cắt luôn con heo ra làm 5 mảnh. Tất cả chỉ bằng hệ thống ṛng rọc và con dao điện với lưỡi cưa dài như cưa gỗ. Thế là xong nhiệm vụ của họ.
Giờ nhiệm vụ của chúng tôi là phải xử lư bộ ḷng khá lớn này trước khi đưa về nhà. Thanh đă khá quen thuộc với vụ này nên thản nhiên lấy mấy cái thau lớn và ṿi nước của trang trại, ngồi xuống một góc ḷ mổ cầu kỳ làm từng phần.
Phải nói hệ thống cống của ḷ mổ này được thiết kế khá tốt nên những phần thải ra đều biến mất ngay sau cú xịt nước. Chính v́ thế nên khắp ḷ mổ đều không có mùi hôi, mùi khai vốn…rất đặc trưng ở các ḷ mổ thủ công tại Việt Nam.
Cạnh chỗ chúng tôi, 2 người khách mua đang xoay trần thui con heo bằng hơi ga. Thắng cho biết đó là những người gốc Secbia, họ cũng có thói quen đến trang trại mua heo sống như người Việt, nhưng sau khi giết heo, họ không mổ ngay mà để nguyên con heo và thui đến cháy bên ngoài.
Sau đó họ dùng đá mài đánh sạch da bị cháy và thui tiếp cho đến khi con heo chín hẳn, họ dùng dao lọc từng miếng ăn trực tiếp ngay góc trang trại.
Cả vợ chồng con cái cùng ăn, vừa ăn vừa hát khá vui vẻ. Những người hay đến trang trại mua heo c̣n có dân gốc Mexico, họ giết heo nhưng cũng không mổ bụng mà để nguyên con heo quăng vào trong cái hầm tự chế, đốt bên trên cho đến khi heo chín. “Nhưng chỉ có người Việt mới ăn cả bộ ḷng thôi”- Thắng bảo.
Về đến nhà th́ trời đă sang chiều, vợ Thắng đă đi chợ Việt Nam mua gia vị rau cỏ, chúng tôi cùng bắt tay vào làm. Đa số đều dân nghiệp dư nên phải loay hoay măi đến hơn 4 giờ chiều, bộ ḷng heo mới… ra tấm ra món. Cũng có dồi nướng, có tim gan phèo phổi, tai lưỡi luộc và một món không thể thiếu là tiết canh.
Lúc này, Thắng đă kịp gọi bạn bè người Việt tới. Chưa vào bữa nhưng mỗi người cũng cố rón lấy vài miếng ḷng, miếng thịt c̣n nóng hôi hổi, vừa ăn vừa thổi.
Dù món chấm chỉ là chén nước mắm dầm ớt nhưng ai nấy đều xuưt xoa v́… ngon quá. Thân - một anh chàng mới qua Mỹ được hơn 1 năm và chưa bao giờ được ăn miếng thịt heo tươi nào tại Mỹ tặc lưỡi v́ sung sướng: “Trời ơi! Thịt tươi ngọt, thơm quá. Được ăn miếng thịt này mới thấy ngày xưa ở Việt Nam sao mà sướng”. Thân cứ hai tay hai miếng, vừa ăn vừa kể lể.
Ăn vụng trước nên khi dọn mâm nên nhiều người đă ngán, nhưng đâu hề ǵ, c̣n món tiết canh năy giờ không… bốc được, giờ mọi người mới hối hả nặn chanh, xúc x́ xụp. Một điều lạ là có nhiều phụ nữ ở Việt Nam chê tiết canh là thế, giờ qua Mỹ cũng từng chén, từng chén làm sạch sẽ.
Không thể thiếu rượu, một ly đưa cay cũng đủ cho mọi người ấm ḷng với khẩu vị quê nhà. Và không thể nào thiếu được món cháo ḷng từ nước luộc, tô nọ đến tô kia ăn riết mà chẳng ai than no.
Cuối bữa, những ǵ c̣n lại được mọi người chia nhau một gói đem về nhà cho những người không đi được. Với người Việt trên đất Mỹ, thứ đặc sản này quư lắm.
……
Thế nhưng từ ngày cúm heo tới giờ, các trang trại đều không cho người lạ bén mảng. Dù rằng thịt heo ngoài siêu thị vẫn ê hề nhưng khi ngồi với nhau, những người Việt vẫn than thở v́ không thể kiếm được bữa thịt heo tươi. Một vài người nhớ ḷng heo quá th́ mua đại bộ ḷng làm sẵn ngoài siêu thị của người Tàu.
Thế nhưng cũng giống như thịt heo, món ḷng ở đây cũng ngâm lạnh cả tháng trời, người bán lại không biết cách xử lư, ăn vừa nhạt vừa thum thủm mùi nên chẳng có ai mua.
Trong những lúc trà dư tửu hậu, ngồi với nhau mấy người lại than thở: “Trời ơi! Biết bao giờ hết cúm heo để kiếm miếng ḷng heo bây giờ?” Tất cả đều bảo nếu về đến Việt Nam, chắc chắn món ḷng heo sẽ là món lựa chọn đầu tiên cho đă cơn thèm.
Trọng Thịnh
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
Trang nhat