Vietnam Single Tim Ban Bon Phuong  


HOME  -  FORUM  -  REGISTER  -  MY ACCOUNT  -  NEW  PHOTOS  -  BROWSE  -  SEARCH  -  POEM  -  ECARD  -  FAQ  -  NCTT  -  CONTACT



Diễn Đàn
 Những chủ đề mới nhất
 Những góp ư mới nhất
 Những chủ đề chưa góp ư

 
NCTT Những chủ đề mới nhất

NCTT Những góp ư mới nhất
NCTT Website


Who is Online
 

 

Forum > Thông báo >> Cư dân mạng vĩnh biệt tác giả Ở TRỌ TRẦN GIAN

 Bấm vào đây để góp ư kiến

1

 doimatyeuct
 member

 ID 55750
 09/16/2009



Cư dân mạng vĩnh biệt tác giả Ở TRỌ TRẦN GIAN
profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email -goi thu   Thong bao bai viet spam den webmaster  edit -sua doi, thay doi edit -sua doi, thay doi  post reply - goy y kien
Nguyễn Hồng Công đă thôi “Ở trọ trần gian”



Cô gái chạy thận nổi tiếng với nghị lực và ḷng yêu đời,một trái tim “Khát vọng sống để yêu” đă qua đời vào lúc 7h45 hôm qua,
15/9 tại quê nhà Bắc Giang.

Và giờ đây cô gái ấy đă ra đi, nhưng với những ǵ cô đă để lại, th́ đâu đótrong cuộc sống này, nụ cười của cô vẫn luôn c̣n măi…

Nhắc tới Nguyễn Hồng Công, chắc hẳn không ai là không nhớ tới cô gái nhỏ nhắn với nụ cười rạng rỡ luôn nở trên môi dù đă phải chịu đau đớn v́ bệnh tật hành hạ từ hơn 13 năm nay. Từ khi hăy c̣n là một cô bé con lạ lẫm, ngơ ngác bước chân vào khoa chạy thận của bệnh viện Bạch Mai - Hà Nội cho tới khi đă là một thiếu nữ trưởng thành cô luôn là “đứa con cưng” của các bác sĩ làm việc tại khoa.

Cho dù luôn bị nhữngcơn đau đớn hành hạ hàng ngày, nhưng với nghị lực và khát vọng sốngkhông ǵ vùi lấp được, cô đă xuất bản hai tập sách nổi tiếng và đượcđón nhận là: Khát vọng sống để yêu và Ở trọ trần gian.

Dù bệnh tật hành hạ và sức khoẻ ngày càng yếu, cuộc sống gắn liền với máy chạy thận nhưng không ǵ có thể ngăn cản được cô gái này yêu và được yêu. Cô từng kể rằng ḿnh đă có mộtt́nh yêu đẹp với một chàng công an nhưng rồi sức khoẻ không cho phépnên cô đành nói lời chia tay để “tốt hơn cho tương lai của anh”. Nhữngngày chiến đấu với bệnh tật, cô vẫn thường tự ḿnh đi chụp h́nh… cưới.“Mỗi ngày trôi qua, tôi vẫn luôn yêu đời và yêu người”, Hồng Công nói!

Những ngày gần đây,sức khoẻ của Hồng Công rất yếu và cô đă phải nằm trong pḥng cấp cứugần một tuần trước khi bước sang một thế giới khác. Trong những ngày côchiến đấu không ngừng với thần chết ấy, gia đ́nh và những người bạn củacô vẫn luôn ở bên cạnh cô. Họ có thể là nhữngngười đă cảm phục cô qua những ḍng kể mộc mạc trong những cuốn sách kểvề cuộc đời bất hạnh của cô, hoặc có thể là những người bạn trong nhómtừ thiện mà cô luôn góp mặt rất nhiệt t́nh mỗi khi sức khoẻ cho phép dùchính cô mới là người đáng được nhận sự giúp đỡ của người khác. Họ lànhững người bạn đă luôn yêu quư cô gái có nụ cười rạng rỡ và khát vọngsống mạnh mẽ này…

“Sống là để lại”,Hồng Công đă từng viết như thế trong một cuốn sách của ḿnh. Và giờ đâycô gái ấy đă ra đi, nhưng với những ǵ cô đă để lại, th́ đâu đó trongcuộc sống này, nụ cười của cô vẫn luôn c̣n măi…



Vĩnh biệt Nguyễn Hồng Công!




Hồng Công sinh năm 1978 tại Dĩnh Tŕ, Lạng Giang, Bắc Giang. 13 năm nay cô bị căn bệnh thận hành hạ, 13 năm thuê nhà trọ để vào bệnh viện chạy thận nhân tạo. Đó cũng là những tháng ngày cô gái trẻ viết blog, viết sách để chia sẻ những khát khao bùng cháy trong tâm hồn ḿnh. Khát vọng sống để yêu và Ở trọ trần gian - hai cuốn sách của Hồng Công đă ra đời trong những cơn đau đớn vật vă v́ bệnh tật.

Bàng hoàng là cảm xúc mà nhiều blogger chia sẻ khi nghe tin Nguyễn Hồng Công qua đời, dù ai cũng biết đó là sự ra đi được báo trước. Trên ngoisaoblog.com, một bạn có nickname là sun&moon gửi tặng Hồng Công những ḍng thơ cuối: “Lá nhẹ rơi! em ơi! trời và đất! Tóc vương bay... Mây trắng vẫn lưng trời... Mùa thu đó? Băo quấn mưa tan tác! Em xa rồi. Khoảng lặng... đến mênh mông”.

Xin gửi đến bạn đọc những vần thơ của một blogger bày tỏ những tiếc thương khi hay tin cô gái trẻ đầy nghị lực ấy vừa ra đi sáng nay.

Đừng bỏ em! Chị ơi!

(Viết cho chị Hồng Công yêu thương)

Đau ḷng lắm lắm... chị ơi!
Bỏ riêng em lại cuộc chơi sao đành?
Trần gian vẫn đẹp long lanh
Chị và em hứa đấu tranh sống... mà

Nắm tay em... cố vượt qua
Không thua số phận làm hoa giữa đời
Có lúc mệt th́ nghỉ ngơi
Xong... ḿnh cùng đứng lên bơi theo ḍng

...Đừng... bỏ em lại... phố đông...
Một ḿnh em... phải ngóng trông ai giờ...
Chị ơi! Đừng có làm ngơ
Em luôn gọi... chị đang mơ... quay vào

Xin đếm cho hết đớn đau
Chia em một nửa đi nào, Ngơ ơi!
Đă hứa xin chị giữ lời
"Cùng hồn nhiên giữa cuộc đời, ta bay..."

... Sao tim thắt thẻo thế này
Bơ vơ em khóc... cả ngày cầu mong
Cầu mau qua hết cơn giông
Cho chị, em lại chung ḷng "Khát khao..."

Bông G̣n (bài thơ được đăng lại từ diễn đàn lucbat.com)



HÀ HƯƠNG

"T́m lại nó" là entry cuối cùng của Nguyễn Hồng Công đăng trên blog ngày 28-8-2009, đọc lại để thấy một cô gái với những nụ cười lạc quan và khát vọng sống mạnh mẽ...

Đôi lúc (chỉ là đôi lúc thôi) khi nh́n thấy con cái của lũ bạn vui đùa với nhau, vợ chồng bạn chăm sóc, lo lắng cho nhau nó cũng cảm thấy tủi thân chi lạ.

Em vẫn đợi anh về...

Thời gian này có nhiều chuyện dồn dập, nó ít nói, ít cười, nó xa cách với bạn bè, sức khỏe càng ngày càng giảm sút. Ai cũng nhận ra điều đó.

Thỉnh thoảng, người ta lại thấy trong mắt nó vương vấn những sợi buồn... Nh́n bạn bè và lại thấy tương lai. Đôi lúc nó cảm thấy tương lai của ḿnh thật mịt mờ quá.

Nó muốn buông xuôi tất cả, sống lầm lũi và thành người khác th́ đúng hơn.

Nó vẫn vậy, lầm lũi đến bệnh viện một ḿnh tuần ba lần, lầm lũi đi và về và càng ít nói hơn nữa.

Nó quyết định biến ḿnh thành con người khác, nó âm thầm chuẩn bị cho cái kế hoạch này. Giống như kiểu đi đến một miền đất mới để lập nghiệp vậy, nhưng… nó bơ vơ, lạc lơng.

Miền đất của nó là miền đất nhộn nhịp vui vẻ, miền đất mới này buồn quá. Nó cố gắng bám vào.

Nhưng mọi chuyện chẳng như nó nghĩ, miền đất mới này không hợp với nó. Nó bị thất bại thảm hại.

Nó đă gặp anh cái ngày đầu tiên ấy, anh có nụ cười thật hiền, gương mặt rất đàn ông. Giọng nói trầm ấm, dáng người cao cao.

Tuy là mới gặp lần đầu nhưng nó có cảm giác thân quen lắm. Tất cả những h́nh ảnh đó đă khắc đậm trong tâm trí nó từ hôm đó cho đến tận bây giờ.

Và kể từ cái ngày đầu tiên gặp gỡ đó, nó đă trở về con người của chính nó. Nó vui vẻ, hát cười đúng là nó, là con người thực sự của nó.

Những nỗi buồn, nỗi oan ức của nó, nó trút hết vào anh, anh đă nguyện làm thùng rác của nó rồi. Cám ơn "thùng rác" của nó.

Vẫn biết cuộc sống c̣n nhiều bon chen, xô bồ lắm trong nền kinh tế thị trường này, vậy mà anh vẫn cười. Nó biết rằng những vấn đề của tôi chẳng là ǵ so với anh cả. Anh ngồi yên lắng nghe rồi lặng lẽ cười.

Anh cười nụ cười đầy khoan dung với những ai đă làm tổn thương đến trái tim nhạy cảm của nó.

Nó biết nó phải đương đầu với rất nhiều thử thách trong cuộc sống, c̣n rất nhiều nữa, nhưng nó luôn tin tưởng nó sẽ vượt qua tất cả. V́ nó có anh.

Nó trở về mảnh đất yêu dấu của ḿnh, nó không buồn nữa, nó vẫn sống cởi mở và thấy cuộc sống vẫn thật đáng yêu.

Nó hạnh phúc lắm, hạnh phúc lắm được nghe anh cười, được đọc những lời góp ư của bạn bè cho dù chưa được gặp mặt bao giờ.

Nó cười, nụ cười của nó vẫn vui như xưa, mặc dù có chút già dặn hơn.

Nụ cười giúp nó nhiều lắm, nó lại t́m thấy sự b́nh yên trong nụ cười của ḿnh.

Nó luôn âm thầm cầu chúc cho tất cả mọi người đều có nụ cười để vượt qua mọi đau đớn về cả thể xác lẫn tâm hồn.

Cuộc sống tuyệt vời lắm nó vẫn chưa khám phá hết.

NGUYỄN HỒNG CÔNG

Bạn bè trên trang lucbat.com mà Nguyễn Hồng Công là một thành viên và trên blog của cô đă có những vần thơ, những lời chia sẻ trước sự ra đi của cô gái đầy nghị lực này. TTO xin trích đăng:

..."Tôi quen biết Hồng Công thật t́nh cờ. Gần mười năm trước, khi phát hành tập thơ lục bát Học quên để nhớ, như nhiều bạn đọc khác Công đă viết thư cho tôi, gửi kèm trong thư 10.000 đồng và đề nghị được mua sách. Biết Công đang mang trọng bệnh nhưng yêu thơ, nên tôi đă gửi lại Công số tiền đó và kư tặng Học quên để nhớ nhưng Công không chịu. Chúng tôi nhanh chóng thân nhau bởi đều là đồng hương Bắc Giang, nhà chỉ cách nhau chừng vài cây số đường chim bay.

Một lần Công hỏi tôi: "Em rất muốn giúp đỡ bố mẹ, làm một việc ǵ đó nhưng sức khỏe không cho phép. Cứ sống măi như thế này th́ buồn và cuộc đời vô nghĩa lắm. Em có thể viết văn được không nhỉ"?.

Tại sao không! Tôi hoàn toàn ủng hộ Công. Bắt đầu là việc mang những cuốn sách đến pḥng trọ cho Công đọc. Rồi hướng dẫn Công viết ra giấy tất cả những ǵ em muốn. Nghề viết cũng nhọc nhằn và vất vả lắm. Người b́nh thường không phải ai cũng làm được, huống chi lại là một người bệnh như Công.

Rồi cuối cùng, cuốn tự truyện Khát vọng sống để yêu đă ra mắt bạn đọc tháng 6-2007. Thành công vượt trên cả sự mong đợi bởi tác phẩm đă được báo giới và dư luận đặc biệt quan tâm, gây xúc động cho hàng vạn độc giả. Tôi đă chia vui với Công và tự coi đó như tác phẩm của chính ḿnh.

Vào một ngày đẹp trời năm 2008, Công gửi cho tôi một email và hỏi: "Đó có phải là thơ không nhỉ? Liệu em có làm được thơ không?". Tôi thật sự bất ngờ: đó chính là thơ! Rất thơ nữa là khác! Và đó cũng là cơ sở để giữa năm 2009 này cuốn sách thứ hai của Nguyễn Hồng Công mang tên Ở trọ trần gian ra đời. Cả hai cuốn sách đó tôi đều dành tâm huyết để viết lời giới thiệu.

Như tôi từng viết: "Cả Khát vọng sống để yêu và Ở trọ trần gian đều đă làm được những điều vượt ra khỏi khuôn khổ những cuốn sách thông thường. Đó là mang lại niềm tin, nghị lực và t́nh yêu cuộc sống cho rất nhiều người khác khi đọc chúng. Hơn hai năm qua đă có hàng chục chương tŕnh phát thanh, truyền h́nh, hàng trăm bài báo viết về Nguyễn Hồng Công. Đă có hàng ngàn blog, hàng trăm diễn đàn tuổi trẻ trích đăng tác phẩm, viết về Nguyễn Hồng Công và những cuốn sách của em.

Nhưng sang năm 2009 này Công đă nhận ra sức khỏe của ḿnh bị giảm sút ghê gớm. Nhiều đêm không ngủ được. Nhiều ngày chỉ ngồi không mà cũng mệt. Công nói: "Trước khi đi xa em muốn làm một việc ǵ đó cho các em nhỏ ở quê nhà". Năm ngoái, Công đă vận động, bỏ tiền ra tổ chức Tết Trung thu cho hàng trăm em nhỏ.

Cuối tháng 7-2009, Công đề nghị tôi cùng về Lạng Giang để khảo sát việc tổ chức một thư viện nhỏ. Công nói sẽ nhờ bạn bè đi vận động, quyên góp sách báo, nhất định thư viện sẽ thành công. Chỉ c̣n phân vân là nên đặt thư viện đó ở nhà văn hóa hay ở trường phổ thông cơ sở của xă? Công c̣n nói cùng với việc này, nếu sức khỏe cho phép em sẽ thực hiện bản thảo cuốn sách thứ ba, viết về chân dung của rất nhiều số phận không may mắn mà ḿnh quen biết...

Khoảng một tuần nay bạn bè không thấy nickname trên mạng Yahoo hongkong_tnt2000 sáng đèn với nụ cười đầy lạc quan của Công. Rất ít người biết Công đă được người nhà chuyển đến khoa cấp cứu Viện Nhiệt đới.

Buổi chiều hôm qua tôi và Thủy Hướng Dương đến thăm Công. Không ngờ đó lại là lần cuối cùng chúng tôi được gặp em. Pḥng 201 chỉ có ba bệnh nhân nữ. Công nằm đó, trên người chỉ đắp một tấm chăn mỏng, mắt nhắm nghiền, không nói được và phải thở bằng máy. Bác sĩ cho biết em yếu tới mức không thể chạy thận lọc máu nhân tạo được nữa. Thỉnh thoảng lại hôn mê và có thể ra đi bất cứ lúc nào...

Và cái giờ phút định mệnh ấy là 7giờ 45phút sáng 15-9

Vẫn biết Nguyễn Hồng Công đă chuẩn bị cho chuyến đi xa của ḿnh từ lâu. Nhưng sao người thân, bạn bè em nghe tin vẫn đột ngột và đau đớn làm vậy!

Dù chỉ sống trên cơi đời này chưa đầy 31 mùa thu, như là "ở trọ trần gian", nhưng giờ khi đă "về chốn xa xăm cuối trời" tôi tin Nguyễn Hồng Công vẫn đang mỉm cười bởi những ǵ em để lại cho đời như thế cũng là nhiều. Trong đám tang của em sẽ có rất nhiều hoa trắng. Đưa tiễn em không chỉ có người thân, bạn bè mà c̣n có rất nhiều bạn đọc gần xa...

Hà Nội, trưa 15-9-2009
ĐẶNG VƯƠNG HƯNG

Em nh́n lại từng tấm ảnh của chị. Thương quá nụ cười sức sống vẫn c̣n đây. Mà người trọ đă đi rồi không thèm về nữa...B́nh yên nhe chị, đau đớn đă không c̣n áp lực với chị nữa đâu, giờ chỉ là b́nh yên và hạnh phúc thật sự, khi chị đă về nhà.

(Canhlantrang)

Có lẽ bây giờ "bác" hoàn toàn thanh thản rồi nhỉ ? Chắc không c̣n đau đớn nữa, không những đêm dài mất ngủ, những lo toan, buồn phiền với những mánh khóe của cuộc đời. Bây giờ th́ "bác" trên cao rồi, "bác" nh́n xuống đời, nh́n xuống những con người quanh "bác" mà "bác" biết người ta như thế nào. Dù bất cứ nơi đâu và ở đâu, hăy sống hạnh phúc và như ḿnh mong muốn "bác" nhé ! Chúc mừng "bác"

Chúc mừng bác mà em lại chảy cả nước mắt ra đây này ! h́ h́ ...

Chỉ là kết thúc một chặng đường thôi "bác" nhỉ, và "bác", lại đang bước chân trên một con đường mới, sẽ hạnh phúc hơn.

Chào thân ái tới "bác" !

(ZaoLin)

HC ơi khi nào bắt đầu lại một cuộc sống mới chúc em sẽ được sống một cuộc đời trọn vẹn, đi hết con đường và khám phá hết mọi vẻ đẹp của cuộc sống. Em nhé.

(Nangbanmai)

THƯƠNG LẮM, HỒNG CÔNG ƠI!

Nguyễn Duy Xuân



Đau ḷng lắm lắm!... Công ơi
Hôm nay Em vĩnh biệt đời, ra đi...

Niềm đau chẳng biết nói ǵ
Vần thơ tiễn biệt Em về cơi mơ

Ngày mai hội Lục Bát thơ
Sao Em nỡ vội... không chờ ngày vui?

Bạn thơ đau xót ngậm ngùi
Trên trang Lục Bát bao lời chứa chan

Không c̣n "Ở trọ trần gian"
Em ra đi giữa muôn vàn yêu thương !



Buôn Ma Thuột, 16-09-2009

N.D.X

KHÓC VỚI NGUYỄN HỒNG CÔNG

Nguyễn Đ́nh Trọng


Làng thơ khuyết mất một người
Bóng h́nh em vẫn tươi cười vẫy tay

C̣n đâu những cặp thơ hay
Thi đàn Lục Bát từ nay vắng rồi…

Hăy yên nghỉ nhé Công ơi
Trái tim ta vẫn bồi hồi bên nhau

Giá mà có những kiếp sau
Để c̣n “Lục Bát hai câu”* với đời…

Nhớ về dự Hội… Công ơi,
Để Ngày Lục Bát mọi người bên em!



* Thơ Nguyễn Hồng Công


N.Đ.T


RẤT NHIỀU HOA TRẮNG



Nguyễn Xuân Hồng



Thương nhớ Hồng Công



Tự nhiên trời đổ mưa rào
Rất nhiều hoa trắng chảy vào nhà em

Bấy nhiêu năm trắng đầu thềm
Bấy nhiêu hoa trắng nở mềm chân son

Bấy nhiêu năm chẳng vuông tṛn
Chẳng vương tơ nữa vẫn c̣n trong thơ

Con tằm nhả kiếp vu vơ
Em trăng trắng nở nương nhờ em thôi

Rất nhiều hoa trắng Công ơi!
Đành là bạc phận, vẫn lời em thưa

Đă ngàn vạn cuộc tiễn đưa
Mà nay hoa trắng vẫn thừa góc sân

Ngàn năm, ngàn vạn mùa xuân
Rất nhiều hoa trắng trong ngần tuổi em


Bắc Giang ngày Hồng Công ra đi



N.X.H

NÉN HƯƠNG L̉NG CHO CÔNG



Nguyễn Lăm Thắng



Về với em, buổi trưa nay
Lạng Giang mưa đổ mù cay mắt người
Mưa giăng trắng cả đất trời
Là bao nhiêu nước mắt rơi quặn ḷng

Khóc thương phận bạc má hồng
Mười ba năm, tựa ḍng sông lạc bờ
Phận mềm lạnh buốt câu thơ
Kiếp đa đoan, cũng đẫn đờ trang văn

Cầm như “Ở trọ trần gian”
Mỉm cười để giết muôn vàn khổ đau
Mười ba năm, giấc ngủ nhàu
Bơ vơ em bước qua cầu nhân gian

Nh́n mặt em, trong áo quan
Ḷng đau quặn thắt lại càng thêm đau!
Khói hương ngợp trắng một màu
Mờ hoen di ảnh, trắng phau nụ cười

Cúi đầu xót ngấn lệ rơi
Sao em chẳng nói một lời hỡi Công?
Mưa như xát muối vào ḷng
Mẹ em khóc ngất, rách bong tuổi già

Từ đây thôi hết vào ra
Gốc xoài, cành nhăn xót xa lặng buồn
Ngơ ngoài nhạt bóng hoàng hôn
Thương bờ giếng lạnh măi c̣n đợi em…



Dĩnh Tŕ, trưa 16/9/2009
N.L.T



EM ĐI ĐỂ LẠI NỤ CƯỜI



Phan Văn Nhớ






Ngày mai anh đến nơi rồi

Chỉ c̣n di ảnh nụ cười của em

Ngày thơ lục bát đầu tiên

Tiếng ḷng để lại cho mềm ḷng anh…



Thôi rồi một chiếc lá xanh

Mang “khát vọng sống” ngọt lành bay đi

Em ơi! Vội vả làm chi

Để nơi kiếp trọ ai bi, lặng người…



Em đi để lại nụ cười

Thổi bừng ngọn lửa yêu đời - thế nhân

Không gian hăy xích lại gần

Cho anh ôm trọn trong ngần – hồn em…



P.V.N










( ST từ mạng )



Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
 

 soluuhuong1
 member

 REF: 483416
 09/16/2009

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai


4989
ánh mắt em rưng rưng ḍng lệ
Cả một đời gói ghém thương đau
4989



 

 phamkhanh06
 member

 REF: 483432
 09/17/2009

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai


Vĩnh biệt em Hồng Công
luôn cảm phục và nhớ thương em !






Hồng Công ơi ,em đi thật rồi
"Ở trọ trần gian" chỉ vậy thôi
"khát vọng để yêu" trong khoảnh khắc
Để cả cuộc đời nhớ em tôi !

Ai cũng thương em - một cuộc đời
Cám cảnh buồn trong nước mắt rơi
Vượt qua gian khó ,em vươn tới
Mà cuộc đời này ngắn quá em ơi ?

Vĩnh biệt cô em , Một nụ cười
Luôn luôn nở rộ ở hàn môi
Em biết vươn lên trong thử thách
Một tấm gương trong cho mọi người !

Hôm nay đưa tiễn em đi
Về miền cực lạc - không ǵ tặng em
Viết vài ḍng chữ thân quen
Gửi về bên ấy nổi miền nhớ thương !




Những h́nh ảnh BGV vĩnh biệt Hồng Công !

Các bài viết và h́nh ảnh nói về Hồng Công

Blog của Hồng Công viết để lại



 
  góp ư kiến

 
   

  Kí hiệu: : trang cá nhân :chủ để đă đăng  : gởi thư  : thay đổi bài  :ư kiến

 
 

 


Nhà | Ghi danh Thành Viên | Thơ | H́nh ảnh | Danh Sách | T́m | Diễn đàn | Liên lạc | Điều lệ | Music | Link | Advertise

Copyright © 2024 Vietnam Single & Tim ban bon phuong All rights reserved.
Hoc Tieng Anh - Submit Website Today - Ecard Thiep - Hot Deal Network