hatlinh
member
ID 76571
10/31/2013
|
Chưa từng có chế độ nào phi nhân như hiện nay
Mời Cả Nhà cùng đọc bản tin mới ở phần góp ư, xin cám ơn.
--
1 Blogger Về Hà Nội, Bị Bắt Giam
Blogger Nguyễn Lân Thắng đã bị công an bắt giữ tại Nội Bài, theo bản tin từ Đài RFA Á Châu Tự Do và mạng Dân Làm Báo.
Bản tin RFA cho biết, Blogger Nguyễn Lân Thắng, một nhà hoạt động cho quyền con người và tự do ngôn luận tại Việt Nam, hiện đang bị cơ quan chức năng bắt giữ ở Sân bay Nội Bài, sau khi về đến Việt Nam hồi chiều tối ngày 30 tháng 10.
Một thân hữu của anh Nguyễn Lân Thắng trong số mấy chục người đi đón anh này, là blogger Lã Việt Dũng vào lúc 11:50 phút cho Đài Á Châu Tự Do biết thông tin về việc bắt giữ đó như sau:
“Hiện chúng tôi có chừng 30 người đang đứng ở đây, anh Thắng có hẹn chúng tôi đi đón. Vào lúc 8:15 phút anh Thắng gọi điện ra cho biết anh Thắng đã bị bắt.
Sau đó chúng tôi làm đúng qui trình thủ tục mời chị Vượng là vợ anh Thắng lên để làm việc với Sân Bay. Chúng tôi hỏi tất cả các phòng, tất cả các phòng đều đùn đẩy không trả lời, đùn đẩy đến Phòng Xuất Nhập Cảnh.
Lên Phòng Xuất Nhập Cảnh họ hẹn chúng tôi 10 phút; thế nhưng sau 10 phút phòng đó bỏ trống không có một ai tiếp đón chúng tôi. Bây giờ chúng tôi không biết tìm anh Nguyễn Lân Thắng ở đâu.
Chúng tôi rất muốn tôn trọng pháp luật, và chúng tôi rất lo lắng để tìm được người thân nhưng không biết cách làm thế nào. Do đó chúng tôi bằng mọi cách, bằng mọi giá phải đưa lên công luận”.
RFA cũng nhắc lại, blogger Nguyễn Lân Thắng vừa có một chuyến đi ra nước ngoài khoảng ba tháng. Trong thời gian đó anh có tiếp xúc với Văn phòng Cao Ủy Nhân quyền Liên Hiệp Quốc tại Bangkok, một số cơ quan nhân quyền quốc tế… để trình bày về tình hình thực tế tại Việt Nam.
Đặc biệt, DLB có phổ biến một băng hình:
“Một đoạn video clip hiện đang được loan tải trên facebook, ghi lại những lời nhắn cuối cùng của blogger Nguyễn Lắn Thắng trước khi bị bắt với nội dung: "Chào các bạn, khi các bạn xem video này, tôi đã bị giữ bởi cơ quan an ninh. Nhưng các bạn yên tâm, tôi sẽ về sớm với các bạn"...”
---
Nếu ai chưa xem đoạn video mời xem..
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
|
hatlinh
member
REF: 665993
10/31/2013
|
|
|
hatlinh
member
REF: 665998
10/31/2013
|
Ṭa án cộng sản phạt tù người đăng tin trên mạng Facebook
Long An: Theo tin của Time.com, trong phiên ṭa diễn ra tại thành phố Long An hôm 30 tháng 10 nẳm 2013, ṭa án cộng sản Việt Nam đă phạt anh Đinh Nhật Huy 15 tháng tù treo về tội dùng mạng xă hội tuyên truyền chống nhà nước cộng sản.
Anh Đinh Nhật Huy đă bỏ trên mạng Facebook một bản yêu cầu nhà cầm quyền cộng sản, trả tự do cho người anh(em) của anh ta, đang bị cộng sản bỏ tù về tội tranh đấu cho dân chủ tự do.
Theo Time.com th́ đây là lần đầu tiên trên thế giới, một người đă bị chính quyền địa phương phạt tù về việc giải bày ư tưởng của ḿnh trên mạng xă hội.
Ngoài bản án tù treo, anh Đinh Nhật Huy, 30 tuổi, c̣n bị quản thúc tại gia trong ṿng hai năm.
Tuyên bố với phóng viên của đài Radio Free Asia, anh Huy cho biết bản án này là một sự vô lư, lố bịch và anh sẽ kháng án.
Em của anh Huy, anh Dinh Nguyên Kha hiện đang bị tù với bản án 4 năm về tội rải truyền đơn chống đối chính quyền cộng sản Hà Nội.
TB
|
|
hatlinh
member
REF: 666064
11/01/2013
|
Công An Thả Nguyễn Lân Thắng
Blogger Nguyễn Lân Thắng đã được công an phi trường Nội Bài trả tự do, và anh đã trả lời RFA về việc bị bắt này.
Bản tin RFA nói, Blogger Nguyễn Lân Thắng đã về nhà sau khi bị công an phi trường Nội Bài tạm giữ nhiều tiếng đồng hồ để xét hỏi về những hoạt động mà anh đã tham dự tại ngoại quốc trong chuyến đi tham dự khóa huấn luyện về Xã hội Dân sự do tổ chức Asian Bridge tổ chức tại Philippines vừa qua.
Blogger Nguyễn Lân Thắng nói rằng:
“Hôm qua khi tôi về đến Nội Bài khoảng 8 giờ, 8 giờ hơn thì bộ phận an ninh sân bay đã giữ tôi lại và một số cơ quan an ninh từ Hà Nội đã lên Nội Bài để làm việc với tôi về một số vấn đề liên quan đến hoạt động của tôi về chuyến đi nước ngoài vừa rồi...
...họ muốn tìm hiểu những hoạt động của tôi liên quan đến tuyên bố 258 và cái lớp học Xã hội dân sự do tổ chức Asian Bridge tổ chức.
...Tôi nghĩ rằng những hoạt động của tôi thì cũng bình thường thôi vì thật ra còn rất nhiều người hoạt động trên lĩnh vực này. Cơ quan an ninh Việt Nam đã biết tất cả những hoạt động ấy vì họ nắm rất nhiều nguồn thông tin, thế cho nên không phải tôi quay trở về họ mới theo dõi mà từ trước tới nay tôi và nhiều người khác đều bị cơ quan an ninh người ta theo dõi cả rồi. Có điều mỗi hoạt động của từng blogger có thể khác nhau và đánh giá của cơ quan an ninh cũng khác nhau cho nên hành xử của họ cũng sẽ khác.”
Đặc biệt, Blogger Nguyễn Lân Thắng nói trên RFA rằng anh sẽ viết về những gì anh đã kinh nghiệm hay học hỏi “trong các hoạt động của các tổ chức ở nước ngoài.”
|
|
hatlinh
member
REF: 666089
11/01/2013
|
V́ sao ṭa án “nương tay” với thanh niên yêu nước?
Trong thời gian vừa qua, các bản án xét xử của ṭa án Tỉnh Long An dành cho các thanh niên như Đinh Nguyên Kha, Đinh Nhật Uy và Nguyễn Phương Uyên được cho là chính quyền Hà Nội có động thái nhượng bộ với những người hoạt động và đấu tranh cho dân chủ ở Việt Nam.
Do quốc tế can thiệp?
Sinh viên Đinh Nguyên Kha và Nguyễn Phương Uyên tại phiên xử sáng ngày 16/05/2013 ở Ṭa án Nhân dân tỉnh Long An./AFP PHOTO
Những h́nh ảnh về nụ cười hạnh phúc của Đinh Nhật Uy trong ṿng tay bạn bè ngay sau khi phiên ṭa xét xử tại tỉnh Long An kết thúc vào khoảng 12 giờ trưa ngày 29/10/13 được lan truyền khắp các trang mạng xă hội không chỉ làm ấm ḷng cho người mẹ của anh, bà Nguyễn Thị Kim Liên, mà c̣n an ủi rất nhiều cho những gia đ́nh có thân nhân đang trong ṿng lao lư với tội danh “tù nhân lương tâm” ở khắp các trại giam từ Bắc tới Nam.
Trước đây không lâu, hồi tháng 8, những người quan tâm cũng chưa quên h́nh ảnh của nữ sinh Nguyễn Phương Uyên được phóng thích ngay tại ṭa với bản án 3 năm tù treo cùng với bản án tù dành cho Đinh Nguyên Kha được giảm nhẹ hơn so với bản án sơ thẩm. Những thanh niên này lên tiếng trước ṭa rằng ḿnh vô tội v́ đă đấu tranh cho chủ quyền lănh thổ Việt Nam do sự xâm lược của Trung Quốc, đấu tranh cho quyền lợi của người dân bị xâm phạm và đấu tranh chống tham nhũng, chống tiêu cực. Mặc dù vậy, họ vẫn phải nhận lănh những bản án mà công luận cho là “tùy tiện” và “phi lư”. Thế nhưng, với những bản án trong thời gian ngắn 2 tháng vừa qua, nhiều người cho rằng Nhà nước Việt Nam tỏ dấu “nhẹ tay” hơn với những người bất đồng chính kiến và đấu tranh dân chủ ôn ḥa ở trong nước. Bạn Đinh Công Thủ, 1 bạn trẻ ở Saigon cho biết cảm nghĩ của ḿnh:
“Theo cách nh́n của em, những bản án vô lư đó, không có tội ǵ mà họ buộc tội th́ miễn bàn. Nhưng theo em nghĩ kết quả của những bản án xét xử vừa rồi th́ đó là chính quyền Việt Nam bắt đầu nhượng bộ trước phong trào dân chủ, phong trào tự do ngôn luận hay đ̣i quyền con người”.
V́ sao Nhà nước Việt Nam lại tỏ dấu nhượng bộ như nhận xét của người bạn trẻ vừa nêu? Có phải những người điều hành quốc gia bắt đầu thay đổi cách nh́n đối với những người góp tiếng nói dù khác biệt cho một Việt Nam được tiến bộ văn minh hơn? Hay có phải v́ chính quyền Hà Nội phải nhượng bộ trong thời gian ứng cử Hội đồng Nhân quyền LHQ nhiệm kỳ 2013-2016? Hay c̣n v́ nguyên nhân nào khác nữa? Bạn Khúc Thừa Sơn ở Đà Nẵng cho đài ACTD biết một trong những tác động tích cực lên Nhà nước Việt Nam hiện nay là nhờ vào sự can thiệp của các tổ chức quốc tế như Tổ chức Nhân quyền Quốc tế, Tổ chức Ân xá Quốc tế, Tổ chức Phóng viên không Biên giới cũng như của Chính phủ Hoa Kỳ... Bạn Sơn nói:
“Họ quan tâm nhiều lắm. Hầu như mỗi một động thái, một hành động mà chính quyền Việt Nam áp đặt lên người dân Việt Nam đặc biệt trong công cuộc đấu tranh của những bạn trẻ v́ nước Việt Nam th́ hầu như tất cả các cơ quan quốc tế ngay lập tức đồng loạt lên tiếng ủng hộ, bênh vực cho các bạn trẻ ngay. Đặc biệt là tiếng nói của Hoa Kỳ gây áp lực lên chính quyền Việt Nam một cách mạnh mẽ. Trong thời buổi này, Việt Nam đang trên xu thế ḥa nhập với thế giới, không thể tách rời với thế giới cho nên Việt Nam phải chấp nhận những yêu sách yêu cầu mà quốc tế đưa ra nếu không muốn đơn độc”.
Bất chấp luật pháp
Bên cạnh những ư kiến cho là Nhà nước Việt Nam tỏ dấu hiệu nhượng bộ th́ vẫn c̣n có ư kiến không đồng t́nh. Trao đổi với Ḥa Ái vào tối 30/10, ông JB Nguyễn Hữu Vinh nhận thấy Nhà nước Việt Nam khi hành xử thế này lúc hành xử ngược lại. Ông JB Nguyễn Hữu Vinh nói chính quyền Hà Nội bất chấp luật pháp, bất chấp những nguyên tắc tố tụng để tuyên án đối với những người đấu tranh, những người bất đồng chính kiến mà Nhà nước không thích:
“Tôi nghĩ rằng qua phiên ṭa đối với Đinh Nhật Uy th́ bản án đó rất nặng nề chứ không thể nói rằng nhẹ hơn được. Tức là vấn đề không phải ở chỗ người này phạm tội ǵ, người kia phạm tội ǵ hoặc chiếu theo điều luật nào phải vào khung h́nh phạt nào, phải xử sự như thế nào mà đó chỉ đơn giản v́ người đó là ai và thái độ của người đó như thế nào bởi v́ Nhà nước có thích họ hay không để mà hành xử. Một khi nhà nước không hành xử theo 1 nguyên tắc pháp luật nhất định, không hành xử theo những định chế của pháp luật quy định đối với công dân th́ Nhà nước đó thể hiện sự bất lực của ḿnh. Do vậy, chuyện tại sao các bạn trẻ được xử sự như thế này, luật sư Lê Quốc Quân được xử sự như thế kia th́ rất đơn giản v́ luật sư Lê Quốc Quân không được Nhà nước thích hoặc ghét nhiều hơn hoặc cảm thấy nguy hiểm cho họ hơn so với những người trẻ. Nhưng điều đó nói lên cách hành xử như thế nào th́ cho thấy bản chất của sự việc”.
Trong khi nhiều người tin vào cơ sở Nhà nước Việt Nam không có lựa chọn nào khác hơn là thay đổi t́nh trạng vi phạm nhân quyền đối với người dân nhằm mục đích ứng cử Hội đồng Nhân quyền LHQ nhiệm kỳ 2013-2016 cũng như ḥa nhập vào cộng đồng thế giới th́ vẫn c̣n nhiều suy nghĩ e ngại Việt Nam chẳng có thay đổi ǵ theo như lời kể trước đây của nhà văn Huỳnh Ngọc Tuấn khi lên tiếng Nhà nước vi phạm điều 19 của công ước quốc tế về quyền dân sự và chính trị và điều 19 của tuyên ngôn quốc tế nhân quyền đối với nhà văn th́ lại nhận được câu trả lời từ trưởng đoàn thanh tra, ông Trần Minh Thái rằng “chính phủ nước Cộng ḥa Xă hội Chủ nghĩa Việt Nam có tham gia công ước quốc tế về quyền dân sự và chính trị nhưng chúng tôi không trực tiếp áp dụng công ước quốc tế đó vào sinh hoạt của người dân”.
Qua những chia sẻ của các bạn trẻ ở trong nước với đài ACTD, họ cho biết dù Nhà nước Việt Nam có thay đổi cách hành xử đối với những người hoạt động cho quyền con người và tự do ngôn luận tại Việt Nam hay không th́ niềm tin vào phong trào đấu tranh cho dân chủ và công bằng để đất nước Việt Nam được tốt đẹp hơn trong tương lai không bao giờ bị dập tắt. V́ đây là một cuộc đấu tranh chính nghĩa cho dân tộc nên không có bất cứ điều ǵ có thể ngăn cản được sự lan tỏa trong mỗi tấm ḷng con dân đất Việt.
Ḥa Ái, phóng viên RFA
|
|
aka47
member
REF: 666091
11/01/2013
|
Mặt nổi th́ nhượng bộ chút chút.
Mặt ch́m th́ sẽ bị Công An tra tấn đến chết và không có chuyện đưa ra ṭa tố Công An.
Nhớ điều đó mà thui.
hihii
|
|
tuantran20
member
REF: 666126
11/02/2013
|
Lũ chúng tha rồi th́ không dại ǵ lén lút giết người, mà chúng tạo ra tai nạn như đụng xe, hay cướp của giết nguời ( Ex: Nghệ sĩ THANH NGA...)hay trúng độc, hay chích lộn thuốc....VV, đủ cách giết người
|
|
hatlinh
member
REF: 666162
11/03/2013
|
Muốn sống yên ổn cũng khó
V́ không có đủ hai trăm ngàn đồng để nộp theo đ̣i hỏi của một tên cướp cạn khoác áo công an, ông Trịnh Xuân Tùng đành "nộp cổ" cho hắn. Từ đó, người ta biết ông có một cô con gái xinh đẹp tên là Trịnh Kim Tiến.
Từ thường dân...
Người dân biểu t́nh phản đối Trung Quốc bị an ninh ngăn cản tại Hà Nội hôm 02/6/2013
Sau khi gạt nước mắt, chôn cất cha xong, cô gái đứng lên, đi đ̣i công lư cho người cha chết oan và "được" "đảng và nhà nước" "ghi nhận" sự bền chí bằng cái án 4 năm tù [1] "dành cho" tên côn đồ Nguyễn Văn Ninh - cựu trung tá công an. Tất nhiên, lon trung tá bị lột xuống chỉ v́ 200.000 đồng là một hành động đần độn của người cộng sản. Tuy nhiên, cho đến lúc nhận án tù, có thể Nguyễn Văn Ninh không bao giờ nghĩ các "đồng chí" lại đối xử "bạc bẽo"
với hắn như thế (!), v́ kẻ găy cổ chỉ là một... "ông chủ" - người không phải cùng "giai cấp" với hắn.
Qua cái chết tức tưởi của cha ḿnh, Trịnh Kim Tiến càng hiểu thấu gốc rễ gây ra thảm họa cho không chỉ gia đ́nh cô, nó xuất phát từ chế độ độc đảng toàn trị. Cái chết của cha trở thành động lực cho cô ḥa ḿnh cùng người dân trong những cuộc xuống đường chống Trung Cộng xâm chiếm biển đảo Việt Nam.
Cũng từ đó, cô gái xinh đẹp và nhân hậu ấy đă t́m thấy một nửa cuộc đời ḿnh với đám cưới cùng chàng trai khôi ngô có tên Nguyễn Hồ Nhật Thành.
Đôi "chim câu" đáng yêu này sử dụng việc kinh doanh để kiếm sống đồng thời góp tay cảnh báo cho người dân hiểm họa mất nước, kêu gọi mọi người ủng hộ hàng nội địa và tẩy chay hàng hóa độc hại từ Trung Quốc, thông qua cửa hàng "No China Shop" [2].
Đôi vợ chồng trẻ này đă nhiều lần bị xách nhiễu, đe dọa, khủng bố bằng nhiều h́nh thức khác nhau. Vào ngày 18/7/2013, Nguyễn Hồ Nhật Thành đă làm đơn tố cáo công an [3], có kẻ đă phá hoại cửa hàng kinh doanh của anh, bằng cách tạt sơn. Sự việc rơi vào im lặng.
Mới đây, Paulo Thành Nguyễn - một nick từ trang facebook của Nguyễn Hồ Nhật Thành cho hay, anh cùng người vợ đang mang thai phải dọn ra khỏi căn hộ vừa mới thuê trong ṿng 24 tiếng đồng hồ, v́ chủ nhà bị công an o ép đuổi vợ chồng anh nếu muốn... "yên ổn". Paulo Thành Nguyễn cho biết [4]:
*"Trước khi dọn công ty, dọn nhà, một bạn an ninh mời tôi uống cafe ḍ hỏi và gợi ư sự giúp đỡ bảo đảm về mặt pháp lư, tôi sẽ không lo sợ bị sách nhiễu, chỉ cần tôi im lặng, chỉ cần tôi lo làm nuôi vợ, nuôi con, mọi chuyện khác của xă hội th́…kệ cha nó. Tôi hiểu ḷng tốt của anh, nhưng tiếc là ḷng tốt đối với tôi nó lại khác. Tôi không chắc tôi sẽ đói v́ thiếu việc làm, tôi không chắc tôi sẽ mất ổn định khi phải di chuyển chỗ ở, nhưng chắc chắn một điều tôi sẽ chết nếu không sống theo tiếng lương tâm và lư trí của ḿnh. Sự sách nhiễu, gây khó khăn của các anh càng cho tôi động lực để sống với lư tưởng của ḿnh. Tôi không c̣n thời gian để viết thêm, ngay lúc này, chú bảo vệ đang hối thúc chúng tôi ra khỏi nhà. Giờ chúng tôi phải đi, đi trong an b́nh và hy vọng về một xă hội tương lai không c̣n những người bị sách nhiễu v́ lên tiếng cho sự thật như chúng tôi…"*
Đương nhiên, đôi vợ chồng trẻ này có thể tiếp tục đi thuê chỗ khác và tiếp tục bị... đuổi nữa, như luật sư Lê Trần Luật [4] đă từng bị nhiều lần cùng với việc bị tước thẻ hành nghề khi ông "chuyên trị" các án động chạm đến chế độ.
Đó không thể gọi là trừng phạt người bất đồng chính kiến, mà phải gọi nó là hành vi trả thù vặt của những tâm địa tiểu nhân. Hơn thế, nó c̣n phô bày ra sự bế tắc đến ngu dốt, khi người cộng sản không biết làm sao cho h́nh ảnh "đảng ta là đạo đức là văn minh" sạch sẽ hơn một chút sau những bọc mắm tôm, chất thải, hết chọi vào nhà người này đến liệng vào nhà người khác
như: ông Hoàng Minh Chính, bà Trần Khải Thanh Thủy, bà Bùi Thị Minh Hằng v.v...
Đôi khi tôi cố suy nghĩ có cách ǵ "giúp" cho cộng sản Việt Nam có thể trả thù (nếu họ muốn trả thù) đỡ bẩn thỉu hơn chút ít, nhưng măi không nghĩ ra cách nào(!).
Chẳng lẽ trong óc của người cộng sản, ngoài những chất bă, chất thải, o ép chủ nhà đuổi khách thuê, lột truồng, bóp và cắn vú phụ nữ, tông xe, chọi đá v.v... họ không thể nghĩ ra bất kỳ cách ǵ khác, sao cho "trí tuệ" hơn?!
Đến giới nghệ sĩ...
Nữ ca sĩ Siu Black vỡ nợ cách đây không lâu, trở thành câu chuyện ồn ào đầy trên các diễn đàn và báo chí. Phương Thanh - một nữ ca sĩ và là bạn thân của Siu Black - cho phóng viên biết [5] việc cô giúp Siu Black trở lại sàn diễn để đối diện với lỗi lầm trước khán giả, sau khi nợ nần của Siu Black không thể dấu giếm được nữa:
"Cuối cùng cũng xong rồi. Chương tŕnh hôm qua cứ như một bộ phim xă hội đen của Mỹ. Đến giờ tôi vẫn c̣n thấy rụng rời v́ nghĩ lại ḿnh quá bạo gan khi đối mặt với hàng chục tay giang hồ đ̣i nợ".
Lời tṛ chuyện của Phương Thanh làm nảy ra câu hỏi: công an ở đâu lại để cho cả bầy giang hồ cho vay nặng lăi, xuất hiện nghênh ngang bao vây, đe dọa con nợ như chỗ không người?
Vợ chồng đôi nghệ sĩ Phước Sang - Kim Thư cho hay, ngôi nhà họ "liên tục bị ném mắm tôm khủng bố" [6], cũng v́ Phước Sang đang nợ ngập đầu. Trang danviet.vn cho biết thêm:
"Diễn viên Kim Thư cũng khẳng định hệ thống camera an ninh quan sát cũng đă ghi h́nh được người gây ra vụ việc trên và sẵn sàng cung cấp cho lực lượng công an, nếu những người này tiếp tục tái diễn hành động khủng bố gia đ́nh ḿnh".
Những "màn" ném mắm tôm của bọn cho vay nặng lăi đối xử với Kim Thư cho thấy chúng cùng một "ḷ vơ" với công an khi so sánh những vụ khủng bố các nhà hoạt động xă hội. Thật băn khoăn, tại sao Kim Thư không gởi ngay những chứng cớ rơ ràng đó cho công an mà phải đợi "tái diễn"? Liệu sự khủng bố "tái diễn" ở mức nguy hiểm hơn có quá muộn không?
Câu chuyện không bàn đến món nợ của Siu Black và Phước Sang mà điều cần suy nghĩ ở đây là vai tṛ của "công an nhân dân".
Trịnh Kim Tiến và di ảnh cha. Photo courtesy of danchimviet
Nợ nần là chuyện dân sự. Ṭa án là nơi sẽ phân định tất cả "lỗi phải" và bản án ṭa là chung cuộc để đôi bên thi hành. Nói điều này với dân cho vay nặng lăi chắc chúng vỗ bụng mà cười(!)
Không chắc khi Siu Black và Phước Sang đi vay, lại nghĩ có ngày cần cầu viện đến ṭa án để giải quyết ôn ḥa, êm đẹp, nhưng có lẽ trong thâm tâm họ, hai chữ "ṭa án" ít khi được nghĩ tới. Ngay đây, bật lên ư nghĩa: Ṭa án tại Việt Nam giờ đây khó c̣n là nơi để cho bất cứ ai, dù là con nợ hay chủ nợ, t́m đến nhằm mưu cầu sự thật và lẽ công bằng; nó cũng không c̣n là nơi đáng tin cậy để bảo vệ quyền lợi cho ḿnh, dù dân Việt Nam đang sống trong một đất nước, nơi luôn kêu gọi "thượng tôn pháp luật"(!)
Ai dám bảo đảm những hành động của bọn cho vay nặng lăi không dẫn đến kết quả xấu hơn, một khi Siu Black, Phước Sang không chu toàn nổi những con số mà người đời hay gọi là "cắt cổ" người vay? Chẳng lẽ đợi đến lúc hậu quả xảy ra tồi tệ hơn, lúc đó khuyên Kim Thư và Siu Black đi "thẩm mỹ viện"...Cát Tường để "cải tạo" dung nhan (?!)
Người ta nhớ lại Năm Cam từng "tung hoành ngang dọc" dưới sự bảo kê của "công an nhân dân" và "báo chí", một dạo bằng những vụ giết người như ngóe; giết công khai; giết chớp nhoáng, nhưng tất cả trôi tuột trong im lặng nhiều năm, trước khi "đảng và nhà nước" "quyết liệt" làm "tới nơi tới chốn" (!)
Chứng cớ nào cho thấy, hiện nay thế giới ngầm thôi hay giảm hoạt động? Coi bộ, sự lộng hành của "bọn giang hồ" ngày càng "đen" như dầu hắc vấy bẩn ngôi nhà của Kim Thư, với sự bảo kê đều đặn thông qua những khoản "hụi chết" khá... "dầy" đóng cho ai đó!
Sống có yên nổi không?!
Và cả những "nhà tài phiệt"
Ông Huỳnh Uy Dũng thống thiết [8]: "...Nói thật, khi viết đơn tố cáo, tôi thức suốt gần một tuần lễ. Bên cạnh Đại Nam c̣n biết bao doanh nghiệp khác đang thiếu nợ ngân hàng, chỉ cần một văn bản ra là lăi suất vay ngày một nâng lên, hay bị ngăn lại dẫn đến sập tiệm, mất hết tài sản, phá sản, ngậm đắng nuốt cay và “chết” tức tưởi.
Nếu họ không có lương tâm đi nữa nhưng cố gắng làm đúng luật pháp là doanh nghiệp mừng lắm rồi. Khi quyết định làm vụ này, tôi xác định từ giă con đường doanh nghiệp, trong di chúc dành cho con trai tôi cũng không mong muốn nó làm doanh nghiệp nữa. Tôi sợ quá rồi. Tôi may mắn thoát ra được. Vợ chồng t́m cách tháo gỡ xóa hết nợ nần. Tôi nghĩ nếu tiếp tục làm, ḿnh sẽ chết v́ cái “lệ” này..."
Ở đây cũng không bàn đến những góc khuất mà tất cả những ai đang kinh doanh lớn nhỏ tại xứ "thiên đường mù", nếu muốn "yên ổn", bằng cách này hay cách khác phải cam chịu, thỏa hiệp hay đồng lơa, tiếp tay. Điều đáng suy nghĩ thông qua câu chuyện "đại gia" Huỳnh Uy Dũng cũng xoay quanh hai chữ "yên ổn".
Có thể tin ông Dũng: "...khi viết đơn tố cáo, [...] thức suốt gần một tuần lễ...", bởi bề dày lăn lộn nhiều năm ngay trong ḷng chế độ, ông là một trong những người biết nhiều và hiểu rơ hơn tất cả thường dân về cái mà ông dùng rất nhẹ để né tránh - "lệ". Huỳnh Uy Dũng có lẽ đă cân nhắc rất kỹ trước khi quyết chọn "con đường" tố cáo đích danh Lê Thanh Cung - Chủ tịch UBND tỉnh B́nh Dương đến Thủ tướng, thay v́ khiếu nại hay kiện ra ṭa hành chính. Ông hẳn biết rơ hơn ai hết khi đă "rửa tay" nhưng chưa thể "gác kiếm" trong "nghiệp" kinh doanh ở Việt Nam.
Điều buồn cười khi Huỳnh Uy Dũng nhắc đến "lương tâm" và "luật pháp", nghe cứ ngỡ như hai khái niệm rời rạc, chẳng dính líu ǵ nhau, lại không thấy chúng "tuy hai mà một", được điều khiển dưới bàn tay của "Đảng". "Lương tâm" có thể "bán", "pháp luật" có thể "mua", chỉ cần "soát lại" túi tiền bạn "dày" hay "mỏng" có đủ "chung" theo "nhu cầu" hay không. Chi tiết này cho thấy có vẻ ông Dũng hơi "ngây ngô" như bị người đời chê, nếu đó là tâm trạng thật của ông mà không liên quan đến bất kỳ toan tính nào khác(?).
Tuy nhiên, không ai biết sự lo xa của một doanh nhân - thông qua việc cho cậu con trai bé xíu thừa hưởng tài sản lớn - có đảm bảo "yên ổn" cho cả đứa bé cũng như gia đ́nh ông không, nếu không ai phản đối mệnh đề* "đảng lănh đạo toàn diện và tuyệt đối"*?
Kết
Lâu ngày, gặp cô cháu gái giỏi giang đang làm cho một công ty nước ngoài với mức lương gần 2.000 USD/tháng, thấy cô bé vẫn đi chiếc xe gắn máy cũ thay v́ chiếc SH đời mới, mà trước đây dự định sắm, tôi hỏi: "Sao con chưa sắm xe mới?", "Thôi cậu! Con nghĩ lại rồi, đi xe "xịn" bây giờ, một là "làm mồi" cho bọn cướp, hai là cho... "công an". Đi xe cũ chẳng ai để ư, hư ǵ sửa đó, vậy khỏe và an toàn hơn". Tự bao giờ hai "chức vụ" này bị "đồng hóa" đến thê thảm thế này (?!)
Người Việt đang sống trong một "xă hội... h́nh sự" và đang cố đi t́m một "xă hội dân sự" (!).
Sống có yên nổi không?!
Nguồn: Nguyễn Ngọc Già/ RFA
|
|
hatlinh
member
REF: 666174
11/03/2013
|
Tự do: Đấu Tranh Mới Có
Tự do không chờ mà được, không xin mà có. Tự do phải đấu tranh mới có. Có nhiều khi phải hy sinh như nhà đấu tranh Tom Paine nói “tự do hay là chết’ và Mục sư Luther King Jr chết cho tự do, bình đẳng của người dân ở Mỹ. Nhiều dấu chỉ cho thấy đồng bào Việt Nam trong nước nhứt là lớp trẻ đã lãnh hội được tinh lý đấu tranh tự do đó, nên càng ngày các cuộc đấu tranh cho tự do ở nước nhà VN càng có kết quả thực tế. Điều này có thể thấy qua hai thời sự gần đây.
Một là đồng bào ở tỉnh Quảng Ngãi biểu tình đấu tranh trực diện với nhà cầm quyền tỉnh và gián tiếp áp lực nhà cầm quyền trung ương trong việc biểu tình chiếm lấy một phần làm gián đoạn giao thông Quốc lộ 1 xuyên Việt, từ Bắc chí Nam đi qua tỉnh. Rắc rối ở địa phương biến thành quốc gia đại sự, bí quá Bí Thư Tỉnh Uỷ Võ Văn Thưởng và Chủ Tịch Uỷ Ban Tỉnh Cao Khoa của tỉnh Quảng Ngãi phải chịu thua dân. Hai Ông phải xuất hiện trước hàng ngàn người dân của làng chài Nghĩa An đang biểu tình để xin lỗi dân, hứa đền bồi thiệt hại cho dân nạn nhân của Đảng Nhà Nước trong quyết định cho các nhà thầu cát khai thác quá lạm trên sông. Báo chí của Đảng Nhà Nước cũng phải loan tin đến cho dân biết vì đó là lời hứa của Đảng Nhà Nước ở tỉnh để cuộc biểu tình không lan toả ra nữa.
Rút kinh nghiệm cán bộ đảng viên CS thường nói vậy mà không phải vậy, người dân đòi hỏi phải có thời hạn. Và Uỷ Ban Tỉnh hứa trong vòng 4 ngày, sẽ hoàn tất nạo vét, thông luồng khu vực Cửa Đại và cửa sông Phú Thọ bị bồi lấp, để tạo điều kiện thuận lợi cho ngư dân ra khơi, và đóng cọc cừ làm đê, kè kiên cố chống sạt lở. Còn Bí Thư Tỉnh Uỷ cam kết "bồi thường công bằng" cho các gia đình nuôi tôm bị ảnh hưởng bởi hoạt động khai thác cát của các công ty.
Như vậy đồng bào làng chài Nghĩa An bước đầu đã thành công trong cuộc đấu tranh cho quyền lợi chánh đáng của mình. Thành công này có là nhờ người dân đã kết hợp được ba mặt giáp công chống nhà cầm quyền. Một là đấu tranh trực diện với nhà cầm quyền địa phương biểu tình đông người, dẻo dai, kiên trì bám trụ, lấy quần chúng bao vây lãnh tụ. Hai là đấu tranh gián tiếp với nhà cầm quyền trung ương bằng cách chiếm quốc lộ, tạo bế tắc con đường huyết mạch từ Bắc vào Nam. Ba là dùng tiến bộ khoa học kỹ thuật tin học phổ biến tin tức, tạo thành một cuộc đấu tranh chấn động, khiến nhà cầm quyền trung ương áp lực địa phương phải giải quyết.
Điều này cho thấy muốn thắng lợi, cuộc đấu tranh thì phải biết cách vận dụng phương thức đấu tranh như những đồng bào bình dân đa số là ngư dân của làng chài này rất thực tế biết biến khúc lộ, nghề đánh cá, nuôi tôm của dân làng thành phương tiện đấu tranh.
Hai là đồng bào và các bloggers VN ba mặt giáp công khiến Tòa án Nhân dân của Đảng Nhà Nước CS VN ở tỉnh Long An phải trả tự do tại chỗ cho Anh Đinh Nhựt Uy, chỉ bị 15 tháng tù treo và 1 năm thử thách dù bị truy tố với tội đại hình có thể bị tù năm bảy năm, theo điều 258 bộ Luật Hình sự Việt Nam về tội «lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích Nhà nước, quyền và lợi ích hợp pháp của tổ chức, công dân».
Cũng chính nhờ cuộc đấu tranh của đồng bào và bloggers khiến chính Toà này cũng phải trả tự do tại chỗ cho Nguyễn phương Uyên trong phiên xử phúc thẩm, một điều lạ ít ai ngờ vì rất ít khi nếu không muốn nói là chưa hề toà xử phúc thẩm của CS trả tự do trong phiên xử phúc thẩm, thường là y án hay giảm chút đỉnh thôi.
Như đã biết Anh Đinh Nhật Uy là anh ruột của sinh viên Đinh Nguyên Kha, người đã lãnh án 8 năm tù vào tháng 5 vừa qua về tội “tuyên truyền chống Nhà nước”, bản án sau đó được giảm xuống thành 4 năm trong phiên xử phúc thẩm vào tháng 8/2013, xử anh và Nguyễn phương Uyên.
Anh Đinh Nhật Uy bị công an CS bắt ngày 15/06/2013 tại Long An khi anh bắt đầu một chiến dịch trên mạng xã hội Facebook đòi trả tự do cho em trai Đinh Nguyên Kha. Anh là người đầu tiên bị công an bắt khi dùng trang mạng xã hội Facebook nói lên ý nghĩ của mình và tranh đấu công lý cho người em của mình. Trước phiên xử người ta lo ngại CSVN sẽ dùng anh như “diễn hình tiên tiến” để răng đe giới sữ dụng Facebook, điều mà chính Thủ Tướng Nguyễn tấn Dũng ra nghị định bịt miệng những bloggers.
Nhưng qua cuộc đấu tranh của những người Việt trong ngoài nước, đấu tranh toàn diện khiến CS phải nhượng bộ, trả tự do cho Anh với án treo. Cả một cuộc quốc tế vận trước, trong và sau phiên xử. Qua nhiều youtube, nhiều web, nhiều diễn đàn paltalk, v.v... phổ biến khắp hoàn cầu, người ta thấy đồng bào ở bắc, ở trung, ở nam cơm ghe bè bạn, vượt truông nhà Hồ đến Tân An ủng hộ tinh thần cho Anh Đinh Nhật Uy.
Công an bao vây toà, bắt thân mẫu của Anh không cho vào dự khán phiên xử con bà. Đồng bào đấu lý quyết liệt, ngồi lì cho công an lôi kéo đi để người khác chụp hình gởi đi thấy công an ác với dân, toà nói xử công khai mà cấm dân vào dự khán. Bắt nhóm này lên xe chở đi thì nhóm khác xông tới.
Còn đối ngoại thì hình ảnh đồng bào ủng hộ tinh thần cho Anh loan truyền với tốc độ ánh sáng, đến các cơ quan truyền thông quốc tế, các tổ chức đấu tranh cho nhân quyền, cho tự do báo chí, và cho các nghị sĩ dân biểu các nước thường ủng hộ cuộc đấu tranh cho tự do, dân chủ, nhân quyền của người dân Việt.
Kết quả là, công luận quốc tế lên án CSVN. Các tổ chức bảo vệ nhân quyền trên thế giới đồng loạt lên tiếng phản đối CSVN. Tổ chức Human Rights Watch, Tổ chức Phóng Viên Không Biên Giới tại Pháp, Ủy Ban Bảo Vệ Ký Giả CPJ ở Mỹ nhất tề lên án CSVN. Đài RFA, VOA của Mỹ, BBC của Anh, RFI của Pháp, chương trình tiếng Việt phỏng vấn, thông tin, nghị luận liên hồi. Các trang mạng xã hội Twitter, Facebook loan tin, chia xẻ nghị luận như mắc cưởi.
Ảnh hưởng của cuộc đấu tranh tâm lý, chánh trị, toàn dân, toàn diện trên mạng đó tạo thành áp lực tinh thần khiến CSVN phải nhượng bộ trong vụ Anh Đinh Nhật Uy.
Ba và sau cùng, một kinh nghiệm thấy rõ, tự do không ngồi chờ mà có, không xin mà được, phải đấu tranh mới có./.(Vi Anh)
|
|
hatlinh
member
REF: 666286
11/05/2013
|
Chớ Liều Lĩnh Gắp lửa Bỏ Tay Người
Ý tưởng cóp nhặt “vì lợi ích mười năm trồng cây, vì lợi ích trăm năm trồng người” có nguồn gốc từ quan thầy của ông Hồ Chí Minh đã đến mùa thu hoạch “gặt hái thành công” và kế hoạch sản xuất “đại trà” con người mới xã hội chủ nghĩa của đảng cộng sản Việt Nam có thời gian đủ dài để đưa vào thị trường “tiêu dùng” giúp cho mọi người có cơ sở đánh giá phẩm chất sản phẩm con người của bác đảng làm ra. Một sản phẩm “người ngợm” có tư duy nhận thức đồng phục, có phản ứng máy móc khô cứng hơn cả người gỗ, có tư cách lẫn nhân cách rất lạ lùng, kỳ dị tầm thường hơn chuẩn mực tầm thường, chúng không lý tưởng chi cả, mở miệng ra là chửi bới chẳng từ ai và trong đầu luôn ám ảnh những điều xấu xa đê tiện, bị cài đặt lập trình với dày đặc những con chữ như: “...bọn phản động, các thế lực thù địch, diễn biến hòa bình, âm mưu lật đổ...chống phá tổ quốc, nói xấu đảng nhà nước vì mang lòng thù hận, vì đồng tiền, vì một chút thu nhập thêm (?)...” (1)
Có lẽ sản phẩm người do bác gieo trồng, do đảng cộng sản làm ra, tàng trữ trong đầu chỉ chứa thù hận có lập trình, được rèn luyện tư duy thấp kém chỉ biết còn đảng còn tiền nên những sản phẩm người “máy móc” của bác đảng, cứ nghĩ mọi người ai cũng giống như chúng và chúng không thể hiểu, không thể cảm nhận được phát ngôn, hành động của những con người yêu nước chân chính đấu tranh chống xấu ác vì công bằng xã hội. Thậm chí là chống độc tài cộng sản vì một nước Việt Nam dân chủ giàu mạnh, văn minh cho mọi người dân Việt Nam được quyền sống như một con người. Tất cả động lực đấu tranh không do lòng thù hận, không vì nhục thể thấp hèn như băng nhóm còn đảng còn tiền cộng sản Việt nam suy luận và với những con người yêu nước chân chính có khí phách “đầu đội trời chân đạp đất” thì tư cách lẫn nhân cách là vô giá, không có giá trị vật chất, tiền bạc nào có thể xúi dục, kích động mua chuộc được để họ nói xấu chống phá tổ quốc!
Thực tế đấu tranh chỉ ra cho những người lương thiện thấy rằng, có một số người “nguyên là lẫn đang là...tù nhân” vì tham gia đấu tranh chống độc tài cộng sản nhằm đặt nền tảng cần và đủ để xây dựng, phát triển một nước Việt Nam tốt đẹp hơn. Những tù nhân này, có người không liên quan gì đến cuộc chiến Quốc - Cộng, có người là con cháu của các công thần dựng lên chế độ cộng sản...
Từ góc độ đó đủ cơ sở chứng minh rằng, những con người này họ không có lý do đấu tranh “vì mang lòng thù hận, vì một chút thu nhập thêm...” bởi họ có đủ điều kiện lẫn cơ hội để sống vinh thân phì da nếu không chọn lao thân vào chốn dữ như bác sĩ Phạm Hồng Sơn, Điếu cày Nguyễn Văn Hải, các luật sư Nguyễn Văn Đài, Lê Thị Công Nhân, Lê Công Định, Lê Quốc Quân, tiến sĩ luật Cù Huy Hà Vũ, doanh nhân Trần Huỳnh Duy Thức, thạc sĩ tin học Nguyễn Tiến Trung, các sinh viên Đỗ Thị Minh Hạnh, Nguyễn Phương Uyên, Đinh Nguyên Kha...và một số bloggers thuộc nhiều thành phần có nguồn gốc xuất thân khác nhau đã bị đi tù cùng với số đông khác bất chấp trấn áp đe dọa, chấp nhận mọi bất trắc sẵn sàng vào tù để bảo vệ quyền tự do ngôn luận, tự do biểu đạt chính kiến thể hiện quan điểm của mình.
Trong số các bloggers nổi tiếng có trang blog riêng được nhiều fan truy cập tạm không bàn đến. Gần đây có hiện tượng Nguyễn Thùy Linh một nữ Facebooker trẻ tuổi thuộc thế hệ 9X đã chuyển tải nhiều cảm nghĩ sâu sắc, riêng tư chia sẻ trên trang mạng cá nhân Facebook về hiện tình đất nước rất thật, rất đáng ngưỡng mộ, nhờ vào lập luận chững chạc giàu cảm xúc, chạm vào trái tim của những người lương thiện, đủ để phản bác các luận điệu xuyên tạc, vu khống cho những ai chống lại sự mục rữa của đảng cộng sản, làm nghèo đất nước làm khổ nhân dân, là do mang lòng thù hận, là vì tiền:
“ Trời đã sáng rồi, vậy là ba đêm liền thức trắng, cảm thấy mệt mỏi quá! Tại sao người ta cứ nghĩ Thùy Linh viết bài để kiếm tiền nhỉ, nhà Thùy Linh đâu có nghèo? Rồi nhiều người cho rằng Thùy Linh muốn nổi tiếng, có thể nổi tiếng bằng cách lột bớt quần áo và uốn éo vài điệu nhảy kia mà, tội gì phải chọn cách này để phải đối mặt với những con sói hung dữ? Cũng đã có một số an ninh mạng vào đe dọa, chẳng lẽ với một bộ máy chính quyền hùng hậu và đầy quyền lực như thế mà lại đi sợ một cô gái tuổi đôi mươi?
Sau nhiều đêm thức trắng, Thùy Linh quyết định tạm ngừng viết bài liên quan đến chính trị, ẩn hết mọi hình ảnh và thông tin cá nhân. Chẳng những vì lo cho bản thân mà còn vì sợ ba mẹ lo lắng. Dù sao thì gia đình vẫn là chỗ dựa quan trọng nhất đối với Thùy Linh trong lúc này! Thế mới biết ở trong một cái xã hội không có tự do, muốn làm một người tốt cũng khó. Nhưng Thùy Linh đã tự hứa sẽ hi sinh một phần tuổi trẻ cho đất nước nên chắc chắn sẽ không bao giờ Thùy Linh bỏ cuộc.
Cần thêm thời gian để tích lũy kiến thức, cần thêm thời gian để có một bản lĩnh vững vàng và cần thêm thời gian để có đủ sự từng trải. Trước mắt Thùy Linh sẽ tập trung toàn bộ thời gian cho cuốn sách đầu tay của mình. Sau khi đọc xong cuốn sách Bên thắng cuộc của nhà báo Osin HuyDuc, Thùy Linh nhận ra rằng, muốn viết được một cuốn sách có ý nghĩa cần phải có đam mê, sự quyết tâm cao độ cùng với một nền tảng kiến thức sâu rộng. Đọc xong một số bài viết trên trang blog của nhà văn Nguyễn Quang Lập, Thùy Linh ước mơ một ngày nào đó có thể viết được như thế!
Dù sao qua lần tập dượt này cũng đã rút ra được nhiều kinh nghiệm quý báu. Điều làm Thùy Linh cảm thấy buồn nhất đó là thái độ thờ ơ của các bạn trẻ đối với tình hình đất nước hoặc là tin tưởng mù quáng vào chủ nghĩa Mác-Lênin. Quê hương của Mác là nước Đức, quê hương của Lênin là nước Nga, chẳng lẽ các bạn nghĩ rằng người Việt Nam mình thông minh hơn cả người Nga và người Đức? Sài Gòn quê tôi từng là niềm mơ ước của Singapore thì nay phải nhìn Singapore với ánh mắt thèm thuồng, vậy mà các bạn cứ mở miệng ra là: "Không có Đảng và Bác thì làm gì có đất nước ngày hôm nay!"
Tổ quốc luôn ở trong trái tim tôi, tôi yêu Tổ quốc nhưng tôi sẽ không bao giờ yêu Đảng Cộng sản nếu như dân quê tôi vẫn còn nghèo đói và không có tự do! Chính vì yêu quê hương đất nước mà đến giờ này tôi vẫn chưa quyết định đi qua nước Mỹ du học. Tôi muốn tìm đến chân trời mới để mở mang kiến thức nhưng lại sợ phải rời xa mảnh đất này. Tôi sợ một ngày nào đó giữa chốn đất khách quê người, vô tình nghe "Áo lụa hà đông", tôi sẽ khóc và muốn quay về với Sài Gòn yêu dấu! Nhiều người dân Việt Nam phải trốn chạy khỏi "thiên đường" này là do đâu? Có ai muốn rời bỏ quê hương đất nước của mình không?
Có thể nhiều người nghĩ rằng Thùy Linh chỉ là một đứa trẻ con suy nghĩ nông cạn, là con tốt trên bàn cờ chính trị. Chẳng sao cả, tuổi trẻ mà, sợ hãi là bản tính của con cừu chứ không phải bản tính của một con người lương thiện. Và hơn hết những việc Thùy Linh đang làm không vì tiền bạc hay danh lợi, cũng chẳng phải vì muốn trở thành "Vị mẹ già của dân tộc". Mà đơn giản vì Thùy Linh là một người Việt Nam…”(1)
Lời bộc bạch chân thành với kiến thức khá sâu rộng của cô gái tuổi đôi mươi mang trái tim, khối óc Việt Nam biết yêu thương lẫn phẫn nộ, không có “nhu cầu” mang lòng thù hận hay “nhà Thùy Linh đâu có nghèo” như cô tâm sự, để cho ai đó lợi dụng, xúi dục nói xấu đảng, nhà nước cộng sản và lý lẽ của “cô bé” thế hệ 9X trong sáng như gương, tuy không “bí hiểm, huyền hoặc” như các nhà lý luận cao cấp của trường phái “nước bọt” Karl Marx, Lenin nhưng nội dung không thiếu phần lém lỉnh, sắc bén đâm thấu tim đen những tín đồ mê cuồng cộng sản với quan điểm lập trường rõ ràng dứt khoát khi khẳng định rằng: “Tổ quốc luôn ở trong trái tim tôi, tôi yêu Tổ Quốc nhưng tôi sẽ không bao giờ yêu đảng cộng sản!”
Chắc chắn với tư duy vượt tầm rất thực tế của tuổi trẻ thời a còng (@) hay nói cách khác là suy tư già dặn trước tuổi của cô bé Thùy Linh không ai có khả năng kích động hoặc sử dụng tiền tài, danh vị “mẹ già dân tộc” để mua chuộc biến em thành con tốt thí trên bàn cờ chính trị như văn nô bồi bút, dư luận viên, công an mạng hùa vào xuyên tạc, phỉ báng bất cứ ai, nhất là những thanh niên dũng cảm chống xấu ác bất công, thách thức quyền lực của đảng cộng sản như chúng đã từng bôi nhọ tuổi trẻ yêu nước Phương Uyên – Nguyên Kha, tuổi trẻ dám cả gan vỗ mặt cộng sản nói: “...Tàu khựa cút khỏi Biển Đông... Đảng cộng sản Việt Nam bán nước đi chết đi...”
Qua thực tiễn đấu tranh đã, đang diễn ra trong nước cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam chỉ ra cho chúng ta thấy rằng những người đấu tranh cho một xã hội công bằng, một đất nước độc lập chủ quyền và toàn vẹn lãnh thổ. Đấu tranh cho tự do, dân chủ, nhân quyền để người dân được sống tự do, ấm no, hạnh phúc với quyền con người được bảo đảm trong thực tế.
Những người đấu tranh này có người đã là tù nhân, đang là tù nhân cũng như là tù nhân dự khuyết nhưng gần như tất cả những con người đấu tranh hữu danh hay vô danh, được nhắc đến hoặc chưa nhắc đến, đấu tranh chống chủ trương đường lối sai lầm hay chống độc tài toàn trị công sản đều không do mang lòng “thù hận quá khứ” không vì “một chút thu nhập thêm” như ông thứ trưởng Nguyễn Thanh Sơn xạo sự, dối lem lẻm trên Phố Bolsa TV nhân chuyến “bị gậy” Mỹ du của ông chủ tịch nước Trương Tấn Sang.
Một lần nữa “chúng tôi có đầy đủ bằng chứng lịch sử, pháp lý không thể tranh cãi...” để khẳng định với sản phẩm con người mới của bác, đảng rằng luận điệu “ngậm máu phun người” đổ vấy cho kẻ khác, là đấu tranh vì hận thù quá khứ, vì một chút thu nhập thêm... xét ra quá trơ trẽn không còn hiệu nghiệm nữa, ngay cả cô bé tuổi đôi mươi, thế hệ 9X còn nhận ra thủ đoạn xấu xa bẩn thỉu của bác, đảng huống hồ chi những người dạn dày đấu tranh đã từng trải nghiệm kinh qua lẫn đối mặt với biết bao thử thách gian manh, bịp bợm cộng sản thì sản phẩm “trồng trọt” của bác, “vật nuôi” của đảng làm ra, tàng trữ, phát tán mà phẩm chất chỉ là những con chữ rác rưởi “...mang lòng hận thù quá khứ...một chút thu nhập thêm...” liệu có hữu ích hay trở thành thảm họa cho dân cho nước?
Nên hiểu rằng những con người mang lý tưởng cao đẹp rời bỏ cuộc sống an toàn, xem thường lối sống “phồn vinh giả tạo” lao thân vào chốn dữ, đấu tranh chống xấu ác làm băng hoại xã hôi, đạo đức suy đồi do độc tài toàn trị cộng sản gây ra trong hiện tại, trước mắt và vẫn còn đang tiếp diễn theo chiều hướng ngày càng tồi tệ hơn. Chắc hẳn, nếu những ai không mang tâm địa xấu xa, bỉ ổi sẽ nhận ra rằng không mấy người đi đấu tranh mang theo lòng thù hận quá khứ hay vì một chút thu nhập thêm và mục tiêu thấp hèn “tiền bạc, hận thù” có chăng, là có trong đầu, trong tâm của các con thú nuôi, vật trồng do bác, đảng làm ra, tàng trữ, phát tán...chớ nên liều lĩnh gấp lửa bỏ tay người, đảng nhé!
Tác giả : Le Nguyen
Chú thích:
1)Danlambao Blog: Thứ Trưởng Ngoại Giao Nguyễn Thanh Sơn: Đảng Là Tổ Quốc Là Nhân Dân!
2)FB Nguyễn Thùy Linh: Tôi Yêu Tổ Quốc Nhưng Tôi Sẽ Không Bao Giờ Yêu Đảng Cộng Sản.
|
|
hatlinh
member
REF: 667784
12/03/2013
|
Đánh Cho Khỏi Viết?
Phóng viên là một trong những nghề được tin cậy tại Việt Nam, ít nhất cũng là hơn nhiều thành phần công chức khác.
Một phần nữa, nghề phóng viên còn được xem là hình ảnh của người có học, một kiểu thầy đồ thời đaị mới. Bởi vì không phải ai cũng là người bẻ cong ngòi bút, do vậy phóng viên là một thành phần dễ được kính trọng tại Việt Nam.
Phóng viên, là thầy, không phải thợ. Do vậy, nghe chuyện công an đánh phóng viên, sẽ có nhiều người bất ngờ.
Báo Người Lao Động hôm 30-11-2013 kể chuyện “Cảnh sát cơ động ‘đánh hội đồng’ phóng viên đến ngã quỵ,” trong đó ghi nhận rằng trong khi tìm hiểu phản ánh của bạn đọc ở TPSG, phóng viên báo Người Lao Động bị cảnh sát cơ động (CSCĐ) mời về chốt làm việc. Tại đây, phóng viên bị đánh hội đồng đến ngã quỵ.
Bản tin này viết:
“Lãnh đạo Tiểu đoàn 1 CSCĐ khẳng định, trước mắt cho thấy các chiến sĩ CSCĐ đã có hành vi hành hung phóng viên.
Rạng sáng 21/11, phóng viên (PV) Báo Người Lao Động tìm hiểu về những phản ánh của bạn đọc. Khi qua ngã tư Bình Thái trên xa lộ Hà Nội khoảng 20 m, PV dừng xe chờ đồng nghiệp.
Năm phút sau, trung sĩ Nguyễn Đình Giang thuộc Tiểu đoàn 1 CSCĐ đến yêu cầu PV về chốt cách đó khoảng 300 m để “kiểm tra”. Tại đây, ngoài trung sĩ Giang còn có trung sĩ Phạm Văn Chiến và 4 CSCĐ khác.
PV trình bày rõ cơ quan mình làm việc và cho biết đang đứng chờ đồng nghiệp. Trung sĩ Giang yêu cầu PV xuất trình giấy tờ với thái độ nóng nảy. Sau đó, trung sĩ Chiến lập biên bản với PV gồm các lỗi: Vượt đèn đỏ, không giấy phép lái xe. PV nhận lỗi là giấy phép lái xe vừa mất chưa làm lại kịp, còn vượt đèn đỏ thì không.
Sau một hồi đôi co, trung sĩ Chiến gằn giọng: “Giờ mày thích gì?”, rồi đấm vào mặt PV. Trung sĩ Giang cũng nhảy vào đạp PV rồi cùng trung sĩ Chiến và một CSCĐ khác tiếp tục hành hung. Vừa đánh, họ vừa quát: “Láo hả mày? Cãi hả mày?”. Đến khi PV bị trung sĩ Giang dùng mũi giày đá vào bụng ngã quỵ, các CSCĐ mới dừng tay.
Tiếp đó, tổ CSCĐ tiếp tục yêu cầu ký vào biên bản nhưng do ghi không rõ lỗi vi phạm nên PV không ký. Trung sĩ Chiến liền cùng 4 CSCĐ lên 2 xe công vụ, chiến sĩ còn lại lên xe của PV nổ máy bỏ đi.
Dù bị CSCĐ rút dùi cui đe dọa nhưng PV vẫn cố leo lên ô tô của họ đi theo. Tổ CSCĐ đi lòng vòng ra ngã tư Thủ Đức rồi ngược về chỗ cũ, sau đó qua cạnh Khu Công nghệ cao và trở lại ngã tư Bình Thái.
Cuối cùng, các CSCĐ phải gọi điện cho trung tá Nguyễn Đức Thảo, Tiểu đoàn phó Tiểu đoàn 1, đến giải quyết. Ông Thảo yêu cầu PV và các CSCĐ về trụ sở để làm việc.
Làm việc với PV và đồng nghiệp đi cùng, thiếu tá Tiểu đoàn trưởng Đỗ Mạnh Hùng cùng 2 trung tá Tiểu đoàn phó Phạm Văn Nghiệp, Nguyễn Đức Thảo yêu cầu 6 CSCĐ thuật lại vụ việc nhưng họ một mực chối bỏ việc đã hành hung PV.
Sau khi 6 CSCĐ viết trường trình, thiếu tá Hùng yêu cầu họ nhận lỗi nhưng vẫn không ai chịu, thậm chí họ còn cho rằng PV “tự làm mình bị thương”!
Sau khi truy hỏi, lãnh đạo Tiểu đoàn 1 khẳng định, trước mắt cho thấy các chiến sĩ CSCĐ đã có hành vi hành hung PV (Bệnh viện quận Bình Thạnh xác nhận bị đa chấn thương phần mềm M79). Ba vị thay mặt tiểu đoàn xin lỗi PV và hứa sẽ xử lý nghiêm vụ việc...”(ngưng trích)
Điều bi hài là, chuyện công an nói rằng phóng viên tự làm mình bị thương...
Câu hỏi căn bản là, có phải công an đánh phóng viên vì nhà báo tới điều tra theo lời của bạn đọc? Nghĩa là, đánh cho khỏi viết?
Than ôi, làm dân nước Việt sao mà khó vậy kìa. Tới như nhà báo cũng còn không yên thân, huống gì là người không có tiếng nói, không có phương tiện viết gì cả...
Hình như, nếu trí nhớ mình không nhầm, trước năm 1975, chua7 từng có chuyện cảnh sát đánh hội đồng một phóng viên nào. Kể cả khi các phóng viên xuống đường, biểu tình, gọi là đi ăn mày...
Tác giả : Cô Tư Sài G̣n
----
LHQ: VN Đừng Bịt Miệng Dân
Sau chuyến đi Việt Nam từ ngày 18 đến 29/11, bà Farida Shaheed, báo cáo viên đặc biệt của Liên Hiệp Quốc về quyền văn hóa đã kêu gọi Hà Nội cho người dân có thêm không gian để bày tỏ chính kiến.
Bản tin RFI ghi rằng trong lời tuyên bố tại Hà Nội ngày 29/11/2013, sau khi kết thúc chuyến đi đầu tiên đến Việt Nam, bà Shaheed kêu gọi chính phủ Việt Nam «mở rộng không gian cho người dân bày tỏ quan điểm và để họ có thể đóng góp những kiến thức, kể cả kiến thức về truyền thống văn hóa, cho công cuộc phát triển đất nước».
Theo lời báo cáo viên đặc biệt của Liên Hiệp Quốc, Việt Nam «đang ở vào một thời điểm quan trọng» và đã đến lúc những tiến bộ «gây ấn tượng» của Việt Nam về xóa đói giảm nghèo và phát triển kinh tế nên được bổ sung bằng việc mở rộng không gian cho tranh luận công khai và đa nguyên.
Bà Shaheed tuyên bố: «Việt Nam cũng phải mở rộng tự do sáng tác nghệ thuật và tự do nghiên cứu học thuật». Báo cáo viên đặc biệt của Liên Hiệp Quốc về quyền văn hóa bày tỏ mối quan ngại về việc ở Việt Nam không có nhà xuất bản tư nhân, vì điều này làm giảm đáng kể cơ hội cho những tiếng nói độc lập được phổ biến.
Bà Shaheed cũng quan ngại về việc chỉ có một sách giáo khoa lịch sử duy nhất được dạy trong các trường học ở Việt Nam. Báo cáo viên đặc biệt của Liên Hiệp Quốc nhấn mạnh rằng, việc giảng dạy lịch sử phải giúp phát triển tư tưởng phê phán, sự học hỏi mang tính phân tích và sự tranh luận, như điều mà bà đã khuyến nghị trong báo cáo gần đây nhất gởi lên Đại hội đồng Liên Hiệp Quốc tháng 08/2013.
Chuyên gia Shaheed còn tuyên bố rất quan ngại trước việc nhiều văn nghệ sĩ bị quản thúc tại gia, bị sách nhiễu hoặc giam giữ ở Việt Nam. Bà nhắc đến những trường hợp văn nghệ sĩ bị kết tội «tuyên truyền chống Nhà nước» chiếu theo điều 88 bộ Luật hình sự Việt Nam. Báo cáo viên Liên Hiệp Quốc tuyên bố: « Tôi chân thành hy vọng là chính phủ sẽ xem xét lại chính sách để bảo đảm tự do hơn cho sáng tác nghệ thuật, đúng theo các chuẩn mực quốc tế».
RFI cũng thêm rằng, theo dự kiến, vào năm tới, bà Farida Shaheed sẽ trình lên Hội đồng Nhân quyền Liên Hiệp Quốc một báo cáo đầy đủ, với những kết quả điều tra và những khuyến nghị của bà về Việt Nam.
|
|
aka47
member
REF: 667789
12/03/2013
|
CSCĐ và phóng viên nhà báo cũng là một lũ với nhau thôi .
PV nào viết "lệch" một chút là bị sa thải và c̣ng đầu ngay.
Vậy cũng là một bè lũ th́ đánh nhau cũng chẳng có ǵ quan trọng ḿnh phải góp ư kiến và để ư tụi nó.
Đánh dân ḿnh mới phản đối.
hihii
|
|
rongchoi123
member
REF: 667800
12/03/2013
|
AK nói chính xác.
Nhà báo ở VN đa số cũng chỉ là bồi bút thôi. Vụ này coi như mật thám với bồi bút choảng nhau vậy.
Nói thêm, nhà báo mà không cam phận làm bồi bút th́ phải làm nhà báo tự do chứ không tờ báo nào nhận.
|
|
aka47
member
REF: 667823
12/04/2013
|
Làm dân Việt Nam hôm nay khổ hơn chó
V́ giặc Tàu xâm lăng mà tay chân bị bó
Hễ lạng quạng là bị tó
Chó!
Lănh đạo Việt Nam hôm nay ngoan hơn chó
Bọn Tàu bảo ǵ th́ làm cái đó
Thấy mặt chủ th́ ngoảy đuôi chui gầm lấp ló
Chó!
Tướng lĩnh Việt Nam hôm nay hèn hơn chó
Thấy giặc đến nhà mà núp trong xó
Lại tập trận chung với chúng nó
Chó!
Nhà báo Việt Nam hôm nay tồi hơn chó
Giặc đào mả cha mà trơ mắt ngó
Viết lách th́ nương theo chiều gió
Chó!
Thanh niên Việt Nam hôm nay thảm hơn chó
Nh́n giặc xâm lăng, căm hờn đứng ngó, chẳng dám la ó
Biểu t́nh th́ bị làm khó
Chó!
Đất nước Việt Nam hôm nay dơ hơn chuồng chó
Bởi v́ bầy Hán cẩu ngang nhiên đi đây đi đó
Tự hào xưng là anh em chúng nó
Chó!
Cậu Bảy
|
|
hatlinh
member
REF: 667966
12/06/2013
|
Mến Chào Bác RongChoi và AK!
Cám ơn bác RongChoi và AK ghé thăm góp ư
Chúc bác RongChoi và AK luôn vui khoẻ.
Mời Bác RongChoi, AK cùng Cả Nhà đọc tiếp bản tin sau..
----
VC Trả Thù, Đuổi Học SV Phương Uyên
Sinh viên Nguyễn Phương Uyên đã bị Trường Đại học Công nghiệp Thực phẩm đuổi học.
Nhà văn Nguyễn Tường Thụy viết trên blog riêng cho biết như sau:
“Ngay sau khi Nguyễn Phương Uyên ra khỏi trại giam, Uyên và gia đình đã đến trường để xin theo học trở lại. Trường Trường Đại học Công nghiệp Thực phẩm TP HCM nói sẽ xin ý kiến cấp trên rồi trả lời sau.
Ngày 29/11/2013, Trường ĐHCNTP TP HCM ra quyết định buộc thôi học đối với sinh viên Nguyễn Thị Phương Uyên. Lý do họ đưa ra là Phương Uyên đã vi phạm pháp luật của nước CHXHCNVN.
Căn cứ họ ra quyết định là qui chế đối với học sinh sinh viên, bản án phúc thẩm ngày 16/8/2013 xử Phương Uyên 3 năm tù treo và công văn của Vụ trưởng Vụ công tác học sinh sinh viên Bộ Giáo dục và Đào tạo.
Chưa rõ bản qui chế đối với học sinh sinh viên của Bộ Giáo dục và Đào tạo, công văn của Vụ công tác HS, SV như thế nào nhưng khả năng nếu trường ĐHCNTP có căn cứ đúng thì qui chế của Bộ GD và ĐT còn khắc nghiệt hơn cả Bộ luật hình sự vì theo bộ luật hình sự, nhiều trường hợp bị án tù, sau khi ra tù chỉ có thể bị đình chỉ đảm nhiệm chức vụ từ 1- 5 năm
Luật thi hành án hình sự không hề có điều khoản nào cấm người đang thi hành án treo tiếp tục học tập. Ngược lại còn bỏ ngỏ khả năng họ có thể được theo học phổ thông, đào tạo nghề. Điều 65, khoản 3 qui định:
Người được hưởng án treo được cơ sở giáo dục phổ thông, giáo dục nghề nghiệp tiếp nhận học tập thì được hưởng quyền lợi theo quy chế của cơ sở đó.
Trong khi đó, quyết định của trường ĐHCNTP TP HCM buộc thôi học là vĩnh viễn.
Đây là một quyết định vô nhân đạo, bịt kín tương lai của sinh viên Nguyễn Phương Uyên khi cuộc đời của Uyên tất cả còn ở phía trước.”
Chưa từng có chế độ nào phi nhân như hiện nay vậy, kể cả thời Pháp thuộc cũng còn nhân đaọ hơn.
|
1
|
Kí hiệu:
:
trang cá nhân :chủ
để đă đăng
:
gởi thư
:
thay đổi bài
:ư kiến |
|
|
|
|