ndangsonfr
member
ID 82839
07/20/2016
|
Thảm Họa.
.
Thành khẩn xin Quư Bạn hăy đọc hết bài này và chia sẻ.
CÂU CHUYỆN GIA Đ̀NH VỚI BỨC TÂM THƯ
GỬI CÁC CHIẾN SỸ QUÂN ĐỘI VÀ CÔNG AN NHÂN DÂN VIÊT NAM
Hồng Thúy sinh ra trong một gia đ́nh có truyền thống yêu nước. Ông bà nội ngoại của HT đều tham gia các hoạt động chống Pháp từ trước năm 1945. Bố HT là trung tướng Quân đội nhân dân Việt Nam. Mẹ HT là chủ nhiệm Đoàn Văn công Tổng cục Chính trị, đă cùng đồng đội vượt qua bom đạn, đưa lời ca tiếng hát tới các trận địa, góp phần vào nhiều thắng lợi trong sự nghiệp độc lập dân tộc. Hồng Thúy giới thiệu như vậy chỉ để các anh chị biết rằng những ḍng này không phải do một „phần tử phản động“ viết ra. Bản thân HT và anh chị HT đều từng là cán bộ nhà nước. Anh Q. và chị K. làm việc trong ngành quốc pḥng. Trước kia HT đă lập gia đ́nh với anh H, một thượng úy công an đẹp trai, chính trực, liêm khiết và có với anh một con gái. Năm lên 7 tuổi cháu bị sốt xuất huyết và đă mất. Bẩy tháng sau anh H. hy sinh trong khi điều tra một vụ án h́nh sự. Từ đó HT về ở với bố mẹ và không có ư định lập gia đ́nh nữa.
Tháng 8 năm 2011 nhân dân cả nước sôi sục biểu t́nh chống Trung Quốc xâm phạm vùng biển, cắt cáp tầu thăm ḍ dầu trên biển VN, HT tham gia biểu t́nh và bị bắt giam. Chờ tới chiều không thấy con về, bố HT gọi điện cho chú N, thượng tướng công an, trước kia làm việc dưới quyền bố. Ngay sau đó HT được tự do và được một thiếu tá công an chở về nhà. Anh thiếu tá nói với bố HT: “Chú nói chị Thúy đừng tham gia biểu t́nh nữa, không được phép đâu. Chính bọn cháu đă đưa lên mạng kêu gọi biểu t́nh để bọn đầu sỏ kích động lộ mặt và xử lư đấy chú ạ“. Chủ nhật tuần ấy, chú thượng tướng N đến thăm và ngồi nói chuyện rất lâu với bố mẹ. Sau khi chú về, bố mẹ HT đều rất buồn, suốt ngày bố ngồi trước máy vi tính, thỉnh thoảng lắc đầu và thở dài, mẹ HT vẫn lúi húi với những việc hàng ngày, không nói ǵ. Đôi khi HT thấy có ngấn nước trên khóe mắt mẹ.
Chủ nhật tuần sau đó, bố mẹ gọi cả gia đ́nh anh Q và chị K đến ăn cơm. Sau bữa cơm, bố bảo các cháu ra ngoài sân chơi, trong pḥng khách c̣n lại bố mẹ và các con trai, gái, dâu, rể. Bố nói giọng nghẹn ngào: "Nước ḿnh sắp thành một khu tự trị của Trung Quốc rồi các con ạ“. Bố nói như khóc, mắt ướt đẫm. Anh Q kêu lên "Ḱa bố, làm ǵ có chuyện ấy. Bố đừng tin, bọn phản động tuyên truyền bậy đấy bố ạ”. Bố chậm răi nói „Chú N nói với bố đấy con ạ. Chú đang giữ trọng trách trong Đảng và Nhà nước, sao có thể tung tin đồn bậy được“. Rồi bố kể lại cho mấy anh chị em những điều chú N đă nói, và sau đó bố đă lên mạng kiểm tra lại: "Trước đây thế giới có 13 nước XHCN, Việt Nam là một. Cuối năm 1989 các nước Đông Âu đồng loạt bỏ CNXH, Liên xô đang gặp khó khăn nên không can thiệp được. Nước ḿnh lúc ấy đang có chiến tranh biên giới với TQ và chiến tranh Campuchia, lại bị Mỹ cấm vận nên t́nh h́nh hết sức khó khăn. Bộ Chính trị quyết định đề nghị b́nh thường hóa quan hệ với TQ. Nhân dịp ấy, TQ ép ḿnh sát nhập vào TQ sau 30 năm. Trước đây bố đă nghe nói đến Hội nghị Thành Đô năm 1990 nhưng bố không tin. Sau khi chú N nói, bố đă lên mạng đọc hồi kư của cựu thủ tướng Trung Quốc Lư Bằng, cũng nói đến Hội nghị này, có cả ảnh các ông Nguyễn Văn Linh, Đỗ Mười chụp với Giang Trạch Dân, Lư Bằng tại Hội nghị nữa“.
Anh Q nói "Sát nhập vào th́ ḿnh cũng thành công dân TQ như hàng tỷ người TQ thôi, có sao đâu bố?“. Bố trả lời, mặt rất buồn". Không đâu con ạ! Các con có biết ư nghĩa năm ngôi sao trên cờ TQ là ǵ không? Ngôi lớn nhất để chỉ người Hán, 4 ngôi sao nhỏ dành cho các dân tộc Măn, Hồi, Mông, Tạng, là 4 sắc tộc đông nhất trong số hơn 100 dân tộc thiểu số ở TQ. Trước đây Măn, Hồi, Mông, Tạng đều là những nước lớn và rất hùng mạnh. Người Mông Cổ đă thôn tính các nước từ Á sang Âu, cai trị cả TQ qua hàng thế kỷ. Người Măn Thanh cũng cai trị TQ suốt 3 thế kỷ, trong khi họ chỉ coi nước ḿnh là Man Nam xứ hay An Nam nhược tiểu quốc thôi. Bây giờ riêng VN ḿnh đă 86 triệu dân, trong khi cả 4 dân tộc Măn-Hồi-Mông-Tạng cộng lại chưa tới 20 triệu người. Các con có biết v́ sao không? Họ bị diệt chủng! TQ đă làm cho các dân tộc khác suy kiệt đi, để không bao giờ có thể giành lại độc lập được nữa. Riêng với Tây Tạng th́ từ sau khi bị TQ chiếm năm 1959, hầu hết đàn ông và con trai Tạng bị đưa đi khai phá các vùng đất ở Tân Cương và Nội Mông, không trở về nữa. Sau này VN ḿnh cũng sẽ như Tây Tạng thôi các con ạ“. Các anh chị đều ngồi yên lặng, HT hỏi "Không thể khác được hay sao bố? Con đi biểu t́nh, thấy nhân dân ḿnh vẫn hừng hực khí thế, thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng cũng tuyên bố cương quyết bảo vệ chủ quyền đất nước mà“. Bố lắc đầu, mắt lại ướt đẫm và nói „Bố cũng hy vọng như thế đấy. Bố già rồi, không c̣n được bao lâu nữa. Các con nhớ ḿnh là người VN, phải có trách nhiệm trước sự tồn vong của đất nước và dân tộc“. Nh́n sang bên, HT thấy hai ḍng nước mắt chảy dài trên g̣ má mẹ.
Từ hôm ấy, bố ngồi suốt ngày bên máy vi tính, đọc và viết rất nhiều. Bốn tháng sau bố qua đời. Năm 2014 TQ đưa dàn khoan 981 vào hải phận VN, thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng phản đối kịch liêt, HT lại thấy tin yêu Đảng và không nghĩ đến chuyện bố nói nữa.
HT là kỹ sư làm việc trong ngành điện lực, nhận thấy hầu hết các nhà máy điện và công tŕnh điện quan trọng đều do các công ty TQ thắng thầu. Các anh chị kỹ sư lâu năm trong ngành thường nói: ḍng điện là ḍng máu của đất nước, khi có xung đột quân sự, TQ chỉ cần làm cho các nhà máy và trạm điện ngừng hoạt động thi toàn bộ hoạt động quân sự, kinh tế, xă hội của VN sẽ tê liệt. Những người nói như vậy đều lần lượt phải ra khỏi ngành điên lực.
Đầu năm 2015 có một việc lớn làm cho HT thức tỉnh: Tỉnh Ńnh Thuận và Tập đoàn điện lực EVN đưa ra đấu thầu dự án Nhà máy điện gió Phú Lạc ở Tuy Phong - Ńnh thuận. Hồng Thúy chịu trách nhiệm kiểm tra về kỹ thuật các hồ sơ đấu thầu. Nhiều nhà thầu bị loại từ các ṿng ngoài, đến ṿng cuối c̣n lại một tập đoàn Đức và hai công ty TQ.
Nếu TQ thắng thầu sẽ rất nguy hiểm cho nền quốc pḥng VN, v́ trong mỗi máy phát điện gió trên cao hàng trăm mét, TQ đều có thể đặt thêm các thiết bị khác và trở thành một trạm quan sát, trạm thông tin, trạm rada và gây nhiễu các rada khác...(Chính phủ Mỹ đă quyết định cấm sử dụng các máy phát điện gió TQ trên toàn bộ lănh thổ Mỹ)
Nhà máy điện gió Phú Lạc nằm gần các hệ thống pḥng thủ bờ biển nam Trung bộ. Với hàng chục máy phát điện gió, TQ có thể quan sát và tiếp nhận thông tin đồng thời từ mọi hướng, theo dơi mọi hoạt động quân sự của Việt Nam trên biển và trên đất liền. Nếu xẩy ra đụng độ quân sự, quân đội TQ hoàn toàn khống chế mọi hoạt động của VN từ đất liền tới quần đảo Trường Sa. Hồng Thúy đă đề nghị loại bỏ các nhà thầu TQ, nhưng sau cùng công ty Hydrochina vẫn trúng thầu. Nghĩ rằng UBND tỉnh Ninh Thuận và tập đoàn EVN ăn cánh với nhà thầu TQ nên HT đă gửi thư tŕnh bày sự việc lên thủ tướng, chủ tịch nước, tổng bí thư ĐCSVN và các Bộ, Ngành có liên quan. Những bức thư đó đều không được trả lời mà Hồng Thúy c̣n bị đuổi ra khỏi biên chế nhà nước. Đă có một sự thống nhất từ trên xuống dưới về việc giao cho TQ những công tŕnh tuyệt mật này sao?
HT càng bức xúc hơn khi cá ở biển miền Trung chết hàng loạt, ai cũng biết do Formosa thải ra chất độc, giám đốc Chu Xuân Phàm cũng đă tự nhận lỗi khi nói „chọn nhà máy thép hay chọn tôm cá“, hôm sau cả ban giám đốc Formosa c̣n cúi đầu xin lỗi „tại hạ đáng chết“… Nhưng rồi Nhà nước lại công bố với báo chí : „cá chết v́ thủy triều đỏ“ và cương quyết không cho phép điều tra nguyên nhân. Những cuộc biểu t́nh nổ ra khắp nơi, tố cáo Forrmosa phá hoại môi trường, đều bị đàn áp thô bạo. Ngày 30 tháng 6 Forrmosa tự nhận là thủ phạm và bồi thường 500 triệu USD. Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc chấp nhận ngay và kêu gọi „đánh kẻ chạy đi, không đánh kẻ chạy lại“, khác hẳn với các trường hợp vi phạm trước đây, thủ phạm đều bị đưa ra xét xử và chịu án rất nặng, bị tịch thu tài sản và lănh cả án tử h́nh… Ngay trong việc Formosa nhận lỗi cũng c̣n nhiều điều vô lư: Formosa nói v́ mất điện 4 ngày nên hệ thống lọc ngừng hoạt động, vậy máy bơm hoạt động bằng điện nào để đẩy hàng chục ngàn m³ nước thải độc hại ra biển? Tháng sáu Formosa mới hoạt động, nhưng việc thải độc đă xẩy ra từ tháng tư, và lượng chất độc rất lớn, đủ hủy diêt một vùng biển rất rộng, vậy chất độc từ đâu ra mà nhiều thế? Chất thải Formosa c̣n độc hại gấp ngàn lần chất độc da cam trước đây.
Nạn nhân không chỉ là thế hệ hôm nay ăn phải cá và muối biển nhiễm độc mà c̣n di truyền cả cho con cháu sau này. Formosa là khối ung thư khổng lồ, toàn dân Việt Nam đ̣i cắt bỏ nhưng lănh đạo nhà nước t́m mọi cách giữ lại. Rơ ràng đàng sau sự kiện là một ư đồ hủy diệt tàn bạo, và đàng sau Formosa là một thế lực rất mạnh, Đảng và Nhà nước VN đang bị thế lực đó điều khiển.
Tháng 6.2016, hai máy bay quân sự VN bay ra biển liên tiếp bị rớt. Nhiều câu hỏi được đặt ra: Ai đă điều máy bay quân sự ra biển trong lúc TQ đang tập trận trên biển Đông? Máy bay chiến đấu luôn xuất phát từng phi đội từ hai chiếc để bảo vệ lẫn nhau, tại sao SU30 phải bay một ḿnh ra biển? Tại sao anh phi công Cường lại thấy hai tầu chiến Trung Quốc trong hải phận VN khi nhảy dù khỏi máy bay? Tại sao sau khi nói ra điều này, anh Cường đang khỏe mạnh phải vào bệnh viện và không được đi dự đám tang anh Khải? Cái ǵ gây ra vết thương lớn ở đốt sống cổ anh Khải trước khi anh rơi xuống biển? Máy bay SU30 phát tín hiệu gặp nạn ở bờ biển Nghệ An, ai đă phát lệnh cho máy bay CASA C-212 ra Hạ Long để t́m và rơi ở đấy? Cả hai máy bay rơi xuống nước đều bị xé tan từng mảnh nhưng chỉ đưa tin máy bay gặp tai nạn, sao không nghĩ rằng máy bay bị bắn hạ? Tại sao chỉ nói đến việc t́m kiếm và đưa tang, không hề nói đến việc điều tra nguyên nhân máy bay rơi? Rơ ràng sự kiện này cũng bị một thế lực rất mạnh dàn dựng. Hai chiếc máy bay quân sự hiện đại của VN được điều ra biển để làm mục tiêu bay cho hải quân TQ tập trận mà thôi !
Thiếu tướng anh hùng quân đội Lê Mă Lương nói „..chúng ta đă mất quyền bay trên Biển Đông…“; Thiếu tướng nguyên phó tư lệnh Quân khu 5 Trần Minh Hùng nói: „Toàn bộ tuyến đường Trường Sa, Hoàng Sa và Vơ Nguyên Giáp (từ chân núi Sơn Trà đến phường Điện Nam, xă Điện Ngọc, thị xă Điện Bàn, tỉnh Quảng Nam) là tuyệt mật, bất khả xâm phạm, nhưng đă nằm trong tay người Trung Quốc...“ Hai vị trung tướng Đồng Sỹ Nguyên và Nguyễn Trọng Vĩnh tố giác 10 tỉnh phía Bắc cho TQ thuê 305.535 ha rừng đầu nguồn là „hiểm họa cực lớn đối với an ninh nhiều mặt của quốc gia…“. Đại tướng Vơ Nguyên Giáp cùng 165 nhà khoa học hàng đầu của Việt Nam đă kư giấy phản đối việc cho Trung Quốc khai thác bauxite Tây nguyên là một „nguy cơ cực kỳ lớn đối với an ninh quốc pḥng“. Tất cả đều chỉ là những tiếng kêu vô vọng, không ai có đủ quyền hạn để ngăn chặn những hiểm họa đe dọa sự sống c̣n của đất nước !
Cũng trong thời gian này, hàng trăm ngàn “khách du lich” từ TQ tràn vào các thành phố Đà Nẵng, Hội An, Cam Ranh, Nha Trang… quậy phá. Hàng ngàn hướng dẫn viên du lich TQ công khai giới thiệu với du khách TQ rằng đây là vùng biển của TQ, lănh thổ của TQ đă bị đánh cắp, đang trở lại với TQ, và chúng đe dọa tấn công các hướng dẫn viên du lịch người Việt. Các hàng quán TQ mở ra khăp nơi, cấm người Việt không được bước vào. Trước tất cả các hiện tượng đó, không hề thấy công an hay thanh niên xung phong được điều đến để giải quyết, và chính quyền các cấp hoàn toàn làm ngơ! Rơ ràng sự việc này cũng bị một thế lực rất mạnh dàn dựng, không phải từ Đà Nẵng, Nha Trang, Hà nội, mà từ Bắc Kinh.
Ngày 12.07.2016 Ṭa Trọng tài Thường trực Quốc tế tuyên bố Trung Quốc không có cơ sở pháp lư để đ̣i quyền lịch sử với các nguồn tài nguyên bên trong "đường lưỡi ḅ". Philippine chỉ là nước nhỏ, bị thiệt hại một phần nhưng đă đứng ra kiện TQ và đă thắng lợi. Việt Nam với 93 triệu dân, lại là nước bị thiệt hại nặng nề nhất, sẽ mất toàn bộ biển v́ „đường lưỡi ḅ“ nhưng không dám làm việc này. Lănh đạo Nhà nước Việt Nam chỉ c̣n là những tên tay sai đắc lực của TQ, đâu nghĩ đến đ̣i quyền lợi cho đất nước.
Những điều bố HT nói sau khi gặp cố thượng tướng N. trước đây 5 năm, giờ đây rơ ràng là sự thật. Nếu toàn dân VN không đứng lên đẩy lùi thế lực đen tối đang điều khiển Đảng và Nhà nước th́ VN sẽ bị sát nhập vào TQ và dân tộc VN sẽ bị diệt vong. Thời gian 30 năm kể từ Hội nghị Thành Đô đă gần hết, chỉ c̣n lại 4 năm nữa thôi. Con tàu Đất Nước đang bị những kẻ phản bội bán rẻ cho một đảng cướp tàn ác và hiểm độc, nhưng hầu hết người trên tầu chưa biết ḿnh đang bị lừa vào chỗ chết !
KÍNH GỬI CÁC CHIẾN SỸ CÔNG AN VÀ QUÂN ĐỘI NDVN!
Những sự việc trên đây đă thể hiện rất rơ: Tổ quốc Việt Nam thân yêu của chúng ta đang bị Trung quốc thôn tính. Đội tiền trạm của quân xâm lược TQ đang nấp dưới danh nghĩa những công nhân nhà máy thép, nhà máy điện, công nhân xây dựng, khai thác bauxite, những đội trồng rừng, những thương lái và khách du lịch …đang lộng hành trên khắp dải đất Việt Nam, làm nội ứng cho những binh đoàn TQ sẽ tràn vào cướp nước ta một ngày gần đây.
Lănh đạo Đảng và Nhà nước CHXHCN là những kẻ nội ứng nguy hiểm nhất cho giặc. Chính họ đă cấp giấy phép cho Formosa để chúng vào và đầu độc biển VN. Chính họ đă điều công an, quân đội cải trang thành thanh niên xung phong đàn áp các cuộc biểu t́nh ôn ḥa, để bao che cho Formosa hủy diệt môi trường VN; Chính họ đă điều hai máy bay quân sự VN ra biển Đông làm mục tiêu bay cho hải quân TQ tập trận, để uy hiếp tinh thần các tướng lĩnh và sỹ quan Quân đội NDVN. Vô h́nh chung chúng ta đang phục vụ cho mưu đồ xâm lược của Trung Quốc. Công an và thanh niên xung phong đàn áp các cuộc biểu t́nh để bảo vệ cho Formosa, đâu phải để giữ trật tự đường phố? Không quân bay ra biển để làm mục tiêu cho hải quân TQ tập trận, đâu phải để bảo vệ biển trời tổ quốc. Giờ đây những nơi đang bị người TQ quậy phá, cần được phục hồi trật tự là Cam Ranh, Đà Nẵng, Nha Trang …chứ đâu phải những cuôc biểu t́nh ôn ḥa bảo vệ môi trường.
Có người nghĩ: chống lại TQ có thể dẫn đến xung đột đổ máu, nhiều người sẽ phải hy sinh? Hăy nghĩ lại: nếu không chống lại TQ, đất nước Việt Nam sẽ bị TQ thôn tính, cả dân tộc VN sẽ bị diệt vong. Chúng ta chỉ c̣n một con đường duy nhất: đứng lên giữ lấy đất nước để cho cả dân tộc cùng tồn tại.
Cũng có người nghĩ: bây giờ ḿnh tận tụy phục vụ, sau này có thể ḿnh cũng được chính quyền TQ trọng dụng. Những ǵ đă xẩy ra ở Tây Tạng th́ hoàn toàn ngược lại: cảnh sát và binh lính bản địa là những người đầu tiên bị điều tới những nơi xa xôi để không thể quay về với người Tạng được nữa. Công an và bộ đội người Việt sau này cũng sẽ như vậy, các bạn sẽ bị điều đi rất xa, sau khi VN bị sát nhập vào TQ. Cảnh sát và quân đội người Hán sẽ đến thay thế các bạn để trấn áp mọi phản kháng của người Việt. Những binh đoàn xe tăng TQ sẽ nghiền nát những đoàn biểu t́nh của người Việt, như họ đă từng nghiền nát hàng chục ngàn sinh viên TQ ở quảng trường Thiên An Môn năm 1989. Trong số những người bị giết hại sau này sẽ có cả người thân của các bạn đấy! Cảnh sát và binh lính TQ sẽ thay các bạn đi cưỡng chế người Việt, cướp nhà cướp đất của cha mẹ các bạn để binh lính và dân Hán đến sinh sống. Chính sách diệt chủng với người Việt sau này chắc chắn c̣n tàn bạo hơn với người Tạng rất nhiều, v́ VN chúng ta đă từng bị TQ thôn tính nhưng đă giành lại độc lập năm 905, trước đây 1111 năm. Bốn con số 1 liên tiếp như đang nhắc nhở chúng ta: quá khứ đau thương một ngàn năm Bắc thuộc chỉ được phép xẩy ra một lần thôi ! Nều lại chiếm được VN, TQ sẽ không để nền độc lập của VN tái diễn một lần nữa, bằng cách tận diệt người Việt, xóa sạch mọi dấu vết của dân tộc Việt trên mảnh đất này !
Từ nhiều năm nay, chính sách của TQ „mỗi gia đ́nh chỉ có một con“ cộng với thói quen „trọng nam khinh nữ“ của người Hán đă làm cho số nam ở TQ nhiều hơn số nữ tới trên 200 triệu người. Sau khi đàn ông VN bị lùa tới các vùng xa xôi phía bắc TQ, hàng chục triệu đàn ông Hán sẽ lao vào VN như lũ quỷ thèm khát t́nh dục, bắt vợ và con gái, chị và em gái của bạn làm vợ và làm nô lệ t́nh dục cho chúng như đa số phụ nữ Tạng ngày nay, không ai ngăn cản được nữa.
Giữa lúc tổ quốc đang lâm nguy, các chiến sỹ quân đội và công an NDVN là những người mà cả dân tộc đang trông đợi. Sức mạnh của đất nước, sự tồn vong của dân tộc đều đang nằm trong tay các bạn và các anh chị. Hồng Thúy tin rằng các bạn, các anh chị sẽ là những người đẩy lùi ư đồ xâm lược của TQ, phá tan âm mưu của những kẻ đang tâm bán rẻ đất nước cho giặc, giữ cho tổ quốc và dân tộc Việt Nam măi măi trường tồn. Nhiều người nghĩ rằng Trung Quốc là siêu cường, Mỹ c̣n nể sợ, VN chống lại TQ như trứng chọi đá, chống sao nổi? Xin đừng quên thế kỷ 13, quân Mông Cổ thôn tính hầu hết các quốc gia trên khắp lục địa Á – Âu, chiếm cả TQ, nhưng cả ba lần đều bị quân dân nhà Trần đánh cho tơi tả phải bỏ chạy. Cũng đừng quên quân Măn Thanh đă chiếm trọn nước Trung Hoa khổng lồ và nhiều nước lân cận, nhưng đă tan nát trước đoàn quân thần tốc của vua Quang Trung. Dân tộc Viêt Nam với 93 triệu người là sức mạnh vô địch sẽ cùng với các bạn và các anh chị đẩy lùi quân xâm lược TQ một lần nữa. Trước đây tổ tiên ta luôn phải một ḿnh chống trả lũ ác quỷ khổng lồ phương bắc và đă nhiều lần chiến thắng, ngày nay cả thế giới tiến bộ đứng hẳn về phía chúng ta trong cuộc đấu tranh này. Thắng lợi của Philippine tại Ṭa Trọng tài Quốc tế ngày 12 tháng 7 vừa qua lại một lần nữa khẳng định điều đó.
Sau khi gửi bức thư này tới các bạn và các anh chị, Hồng Thúy sẽ bị bắt và bị sát hại. Cái chết ấy sẽ góp phần cùng với các bạn và các anh chị giữ mảnh đất này cho con cháu chúng ta măi măi về sau, nên HT đă sẵn sàng đón nhận.
Mong rằng những lời tâm huyết này sẽ là khúc quân hành nâng bước chân các bạn và các anh chị trong cuộc hành quân vĩ đại v́ sự nghiệp thiêng liêng bảo vệ tổ quốc.
Hồng Thúy xin gửi tới các bạn và các anh chị những t́nh cảm yêu quư và kính trọng, như với các anh chị, cha mẹ, ông bà ruột của Hồng Thúy, cũng từng là những quân nhân Việt Nam đă cống hiến hết ḿnh cho đất nước.
Phạm Hồng Thúy - Văn Giang - Hưng Yên
Kính nhờ các bạn chuyển tiếp bài này đến tay các chiến sỹ quân đội và công an NDVN.
Mong các bạn hăy chia sẻ thư này và gửi cho các bạn bè, gửi tới các báo chí, đài phát thanh và truyền h́nh trong và ngoài nước để chuyển đến tay mọi chiến sỹ quân đội và công an NDVN.
Việc làm của bạn sẽ là giọt nước làm tràn ly, chặn đứng thảm họa cho cả dân tộc.
Dân tộc Việt Nam ghi nhớ công ơn các bạn muôn đời !
VIỆT NAM MUÔN NĂM !
THẢM HỌA DIỆT CHỦNG ĐANG Ở NGAY TRƯỚC MẮT - S.O.S VIETNAM !
Từ lâu, Trung Quốc đă thực hiện cuôc diệt chủng đối với các dân tộc nhỏ để giành đất cho người Hán. Từ tháng 04.1975 tới cuối năm 1978, trên ba triệu người Campuchia đă bị hành quyết bằng cách đập vỡ sọ thông qua bàn tay Khơ me đỏ. Từ đấy loài người đă biết đến chính sách diệt chủng của Trung Quốc ở Campuchia, nhưng ít người biết rằng Trung Quốc đă thực hiên chính sách này đối với tất cả các dân tộc không phải người Hán. Ở Việt Nam cuộc diệt chủng đang bước vào giai đoạn khốc liệt.
Lá cờ Trung Quốc có 5 ngôi sao, ngôi lớn nhất thuộc về người Hán, 4 ngôi sao nhỏ giành cho các dân tộc Măn, Hồi, Mông, Tạng, là 4 sắc tộc lớn nhất trong số hơn 100 sắc tộc không phải người Hán sống ở Trung Quốc. Chúng ta cùng nhau điểm lại, sau 67 năm dưới chế độ CHND Trung Hoa, trong tổng số 1400 triệu người, Trung Quốc c̣n lại bao nhiêu người Măn, Hồi, Mông,Tạng?
1. Người Măn đă từng lập ra triều Măn Thanh, cai trị nước Trung Hoa gần 3 thế kỷ (từ 1644 - 1912). Theo công bố của nhà nước Trung Quốc hiện nay c̣n 10,68 triệu người Măn, nhưng thực tế con số thấp hơn nhiều, hầu như không c̣n ai nói tiếng Măn hay có biểu hiện ǵ của sắc tộc này nữa.
2. Người „Hồi“ bao gồm 18 dân tộc ở Tân Cương, khu tự trị lớn nhất của Trung Quốc với diện tích 1,6 triệu km², dân số 21,8 triệu người, trong đó một nửa là người Hán. Người Duy Ngô Nhĩ là sắc dân chính tại đây chỉ c̣n lại 8,3 triệu người. (xem Tân Cương - Wikipedia)
3. Nội Mông là khu tự trị dành cho người gốc Mông cổ, từng lập ra triều đại Nguyên Mông cai trị nước Trung hoa hai thế kỷ 13 và 14, có diện tích 1,183 triệu km² và dân số 24,7 triệu người. Tuy nhiên người gốc Mông Cổ chỉ c̣n lại 3,6 triệu, chiếm 14,7% dân số toàn Khu tự trị (xem Nội Mông – Wikipedia).
4. Người Tạng với nền văn hóa rực rỡ, sống ở Khu tự trị Tây Tạng có diện tích 1,25 triệu km², nhưng dân số chỉ c̣n 3,18 triệu người, trong đó một phần đáng kể đă là người Hán (xem Tây Tạng – Wikipedia).
Tại các khu tự trị, thành phần dân tộc chính lại là người Hán. Hàng trăm triệu người Măn, Hồi, Mông, Tạng đă bị hủy diệt bằng mọi cách. Ở Việt Nam thảm họa diệt chủng đang đến nhưng rất ít người nhận ra điều này.
Các thủ đoạn hủy diêt của Trung Quôc đă và đang diễn ra trên toàn cơi Việt Nam:
1. TQ hủy diệt châu thổ sông Cửu Long, nguồn lương thực và thực phẩm chính của cả nước. Việc này chúng thực hiên bằng cách xây nhiều đập thủy điện ngăn sông Mê Kông, gây hạn hán và ngập mặn trầm trọng tại Đồng Bằng sông Cửu Long, đồng thời dùng rất nhiều thủ đoạn thâm độc như dựng nhiều nhà máy, thải hóa chất độc, thả ốc bươu vàng, … nhằm phá hoại lúa, hoa màu và thủy sản trên toàn vùng đồng bằng sông Cửu Long (xem Google: Hạn hán và ngập mặn tại Đồng bằng Sông Cửu Long).
2. TQ ngăn cấm ngư dân Việt Nam đánh bắt xa bờ, phá hủy hàng ngàn tàu đánh cá của ngư dân Việt. Đổ khối lượng rất lớn chất độc dọc bờ Biển Đông để hủy diệt các hải sản ở biển và các vùng nuôi hải sản ven biển, đầu độc toàn bộ nguồn muối ăn của người Việt. Các chất độc đă hủy diệt sự sống trên vùng biển hàng ngàn km2. Với hàm lượng độc tố thấp hơn sẽ gây các bệnh rất nguy hiểm cho hệ thần kinh và thiểu năng trí tuệ cho nhiều thế hệ về sau (xem „Bệnh Minamata – Wikipedia và xem Google: Cá chết hàng loạt ở Việt Nam)
3. TQ hủy diệt các sông ng̣i trên toàn bộ miền Trung thông qua hàng trăm đập thủy điện, khai thác bauxite, thương lái TQ bày tṛ mua chanh leo giá cao để nông dân Việt Nam phá hàng ngàn hecta cà phê, điều, hồ tiêu; Cung cấp máy xung điện và hóa chất để bắt giun đất và mua giun với giá cao để phá hủy đất trông trọt; Mua vét rong biển để triệt hạ vùng sinh thái của cá…nhằm phá hoại kinh tế người Việt (xem Google : thương lái Trung Quốc phá hoại kinh tế Việt Nam)
4. TQ xây nhiều đập phía thượng nguồn sông Hồng và sông Đà, làm suy kiệt sông Hồng từ nhiều năm. Chuẩn bị đại dự án sông Hồng với 6 đập thủy điện mới, hủy diệt hoàn toàn hệ sinh thái Châu thổ sông Hồng (xem Google: Đại dự án Sông Hồng).
5. TQ xây dựng hàng ngàn nhà máy, hăng, xưởng trấn gĩữ các vị trí quân sự quan trọng, đồng thời thải hàng trăm ngàn tấn chất độc, hủy diệt khí quyển và các nguồn nước. Trong khí thải các nhà máy ở Việt Nam với thiết bị Trung Quốc, hàm lượng các khí thải độc hại như CO, SO2, H2S, Hg … đều cao hơn từ 19 lần tới 125 lần hàm lượng cho phép. Chất thải đổ xuống nước đă làm chết rất nhiều sông ng̣i như Thị Nại, La Ngà, Bưởi, Nhiêu Lộc… và hàng ngàn km bờ biển (xem Google “Ô nhiễm môi trường ở Việt Nam“ (xem Google „Ô nhiễm môi trường tại Việt Nam“)
6. TQ tung thực phẩm, dược phẩm và hàng hóa độc hại cùng các hóa chất chế biến thực phẩm độc hại tràn ngập thị trường Việt Nam, đồng thời thương lái Trung Quốc mua vét các loại thực phẩm sạch để người Việt chỉ có thể sống bằng thực phẩm độc hại, suy yếu, ngu đần và chết dần v́ bệnh tật. Hiện nay số người Việt bị ung thư, nhũn năo, đột quỵ và nhiều bệnh hiểm nghèo khác đă ở mức cao nhất thế giới (xem Google: Thực phẩm độc hại tràn lan tại Việt Nam).
Từ năm 2017, nếu không kịp thời ngăn chặn, nạn đói, bệnh tật và nạn trôm cướp sẽ lan tràn khắp Việt Nam, xă hội sẽ trở nên hoàn toàn hỗn loạn. Với danh nghĩa „cứu trợ“ và „văn hồi trật tự“ hàng triệu „ chí quân nguyện Trung quốc “ sẽ tràn ngập Việt Nam. Sau khi chính thức bị sát nhập vào Trung Quốc năm 2020 (xem Google „Hội nghị Thành Đô“), dân tộc Việt Nam như cá nằm trên thớt, mức độ hủy diệt sẽ tàn bạo hơn nhiều. Sau khi sát nhập, bộ đội và công an VN cùng hàng chục triệu đàn ông ở tuổi lao động và con trai sẽ bị cưỡng bức tới những vùng biên cương xa xôi phía băc Trung Quốc, để vợ và con gái ở lại. Điều này đă từng xẩy ra ở Tây Tạng từ năm 1959.
Hàng chục triệu đàn ông TQ sẽ sang thế chỗ, lấy vợ và định cư ở VN. Sau 20 năm nữa con số 90 triệu người Việt liệu có c̣n tới 10 triệu như người Măn hay tới 3 triệu như người Tạng không? Trong số người sống sót có bao nhiêu triệu thanh thiếu niên bị thiểu năng trí tuệ do cha mẹ ăn phải chất độc của Trung Quốc?
Thảm họa diệt chủng đă hiện ra trước mắt, không ai có thể cứu được dân tộc Việt Nam khỏi thảm họa này, nếu 90 triệu người Việt không tự cứu ḿnh trước. Mỗi người cần nh́n thấy cái chết đang đến với chính ḿnh và con cháu ḿnh, hăy chuyển tải thông tin này tới mọi người, mọi tờ báo, mọi phương tiện thông tin để mọi người cùng biết, cùng nhau đứng lên ngăn chặn thảm họa diệt chủng đă đến ngay trước mắt, để cả thế giới cùng biết và lên tiếng hỗ trợ chúng ta.
HĂY XIẾT CHẶT V̉NG TAY LỚN - VIỆT NAM MUÔN NĂM!
TUYÊN TRUYỀN RỘNG RĂI VỀ THẢM HỌA DIỆT CHỦNG LÀ VIỆC TRỌNG YẾU VÀ HẾT SỨC CẤP BÁCH !
Trong số 90 triệu người Việt, mới chỉ rất ít người nh́n thấy thảm họa diệt chủng. HĂY CÙNG NHAU TUYÊN TRUYỀN THẬT RỘNG RĂI ĐỂ MỌI NGƯỜI CÙNG BIẾT và LÀM THÀNH SỨC MẠNH CẢ DÂN TỘC, người lănh đạo hiền tài sẽ xuất hiện và chúng ta sẽ thành công.
Với những người chưa biết, đặc biệt trong công an, quân đội và đảng viên cộng sản, cần tuyên truyền cho họ biết. Với những người đă biết nhưng chưa tin, nhiều người kiên tŕ giải thích họ sẽ tin.
Có những người v́ quá sợ hăi, đành chấp nhận MẤT NƯỚC, khi nhận ra THẢM HỌA DIỆT CHỦNG sẽ phải thức tỉnh. Những kẻ cố ư bán rẻ đất nước và quyền lợi dân tộc chỉ là số ít, sẽ bị dẫm nát dưới sức mạnh cả dân tộc.
Mong mỗi Quư Vị hăy chuyển tiếp bài này tới nhiều người khác. Nếu mỗi người chuyển thông tin tới 10 người, từ 10 người tới 100 người, tiếp tục 5 bước như vậy sẽ có hàng chục triệu người nhận ra sự thật và thảm họa diệt chủng sẽ bị ngăn chặn. Dân tộc Việt Nam sẽ đời đời nhớ ơn tất cả các bạn đă góp phần truyền bá thông tin về thảm họa khủng khiếp này, góp phần cho tổ quốc và dân tộc măi măi trường tồn.
Không thể hy vọng Nhà nước VN bảo vệ đất nước và chống TQ. Tại Hội nghị Thành Đô 1990, chính lănh đạo CSVN đă kư kết dâng Việt Nam cho Trung Quốc để bảo vệ cho Đảng CSVN (xem Google „Hội nghị Thành Đô“), sau khi nhân dân các nước cộng sản Đông Âu đồng loạt nổi dậy lật đổ chế độ CS cuối năm 1989 (xem “Sự sụp đổ Liên xô và Đông Âu – Wikipedia“). Hiện nay công an và quân đội chỉ c̣n là công cụ đàn áp nhân dân và dọn đường cho quân xâm lược. Thời Bắc thuộc tuy mất nước nhưng c̣n dân tộc nên nhân dân ta đă giành lại đất nước năm 905. Hiện nay TQ vừa chiếm đất vừa diệt chủng, nếu không giữ được đất nước, dân tộc Việt Nam sẽ bị diệt vong. Nạn nhân tiếp theo sẽ là các dân tộc Lào, Campuchia, Thái Lan cùng toàn vùng Đông Nam Á.
THỜI GIAN KHÔNG C̉N NHIỀU NỮA. Theo hiệp định bán nước Thành Đô 1990, Việt Nam sẽ bị sát nhập vào Trung Quốc năm 2020. Khi nạn đói, bệnh tật hoành hành và quân Trung Quốc tràn ngập lănh thổ, mọi việc sẽ trở nên vô cùng khó khăn.
CẦN HÀNH ĐÔNG NGAY TRƯỚC KHI QUÁ MUỘN.
TUYÊN TRUYỀN SỰ THẬT để NGĂN CHĂN NẠN DIÊT CHỦNG LÀ NGHĨA VỤ CỦA MỖI NGƯỜI ĐỐI VỚI ĐẤT NƯỚC và DÂN TỘC ! VẬN MỆNH CẢ DÂN TỘC NẰM TRONG TAY MỖI NGƯỜI CHÚNG TA !
Phạm Hồng Thúy – Văn Giang – Hưng Yên
...
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
Page
1
2
3
4
5
6
Xem tat ca
- Xem Tung trang
|
|
ndangsonfr
member
REF: 711756
09/23/2016
|
<
... Made in .....
__________________________________________________ _____________
Như thường lệ, thằng bạn tôi lợi dụng lúc vắng khách, ngồi dựa lưng vào ghế da made in Italy, cầm ly Whisky made in xứ da trắng , nó gách đôi giầy lên mặt bàn giấy , ngó bạn hắn :
- Bên nhà mày sao rồi há ?
( Chú thích nhỏ : Tiếng Việt của nhà ḿnh có nhiều nghĩa lắm < Nhà tôi : Bà nhà, má sấp nhỏ nhà ḿnh - < Nhà bạn : Quê hương bạn < )
Ở cái thằng bs chữa bệnh khùng này, tôi phải hiểu ư cái NHÀ của hắn là hỏi về quê tôi ...
Tôi ú ớ khi vừa đọc xong mấy bản tin thuộc loại tồi tệ nhất từ quê nhà ḿnh ....
Tôi sắp buồn rũ và bất chợt nh́n cái đế giày của thằng da trắng , tóc vàng , thấy đôi giày hắn có đề chữ made in VN . Mừng húm, nói đại :
- Xứ tao bán giầy dép cho xứ mày .
Hắn hỉ hả :
- Tổng thống xứ tao bán chục chiếc Airbus cho xứ mày
- !!!
Đôi khi, sinh sống ở xứ người mà tức cái ḿnh : Thực dân đế quốc coi dân da vàng như kiểu thuộc địa, cho dẫu là ḿnh có cái bằng to gần bằng nó ..... Nó nói : Bằng này là made in Tây - Tây kư !
Merde !
Lắm khi muốn gâu gâu như chó sủa để khoe :
- Quê tao có ḍng Cửu Long hiền hoà để nuôi dân tao
- Quê tao có vịnh Hạ Long đẹp lắm , có chùa Một Cột, có những bậc anh hùng đă đánh đưổi thực dân, chúng tao có ..... bây giờ chúng tao có nhiều chất xám , cộng hơn 15 ngàn tiến sĩ và nước tao sẽ trở thành cường quốc .
- Thế ư ? Sao nghe tập đoàn SamSung nói là xứ mày chưa chế được con ốc đúng tiêu chuẩn cho Sờ Mặt Phôn của họ ?
- !!!
- Thế à ! Sao nghe nói bên Nhật Bổn, ở cửa hàng họ treo bảng ' Xin chớ ăn cắp ' bằng tiếng VN ?
- !!!
Thấy bạn ḿnh gục mặt lặng thinh, thằng mắt xanh bỏ đôi chân xuống đất, đứng dậy ôm lấy đôi vai bạn Mít :
- Tao .... tao xin lỗi mày nha Mít ơi ! Xứ mày c̣n điêu đứng lắm . Ngày hôm kia , tao gặp đại quan nhà mày đang chực cái giấy Bác Sĩ , chờ tao kư khi tŕnh luận án kiểu nuôi heo và làm mắm từ cá chết ở Hà Tĩnh . Tao cho nó chờ .....
.
Tức ói máu ! Buồn nôn , phải văng tục như kẻ thất học và du côn :
- đm mày !
- Há , Đó là made in VN há mày ơi ? !
Ừ - Tao gật đầu, xứ tao khổ quá nên cứ ĐM - Đm Quan Quyền !
đăng sơn.fr
.
...
CHÚNG M̀NH
|
|
ndangsonfr
member
REF: 711757
09/23/2016
|
.
Có KHi Muốn KHÓC.
Alain !
Je te jure que je te déteste pour la simple raison : J 'ai honte pour mon PAYS
Tu n 'as pas le droit d ' insulter mon pays . Non et NON .
Nous - Le petit peuple , tout petit, qu'est ce qu 'on peut faire ?
Non et Non , cher confrère .
( Alain !
Tôi thề với bạn là tôi ghét bạn v́ lư do duy nhất : Tôi xấu hổ v́ quê hương tôi .
Bạn không có quyền miệt thị quê tôi . Không và KHÔNG .
Chúng tôi, một dân tộc nhỏ bé, chúng tôi làm đưọc ǵ .
Không mà, đồng nghiệp ơi .
ct....
|
|
phuongtimhoang
member
REF: 711760
09/23/2016
|
Made in "Tây Tây Kư"
Anh ĐS này nghĩ ra được hay thiệt !
PTH kính phục !
|
|
ndangsonfr
member
REF: 711761
09/23/2016
|
..
Phưọng nà !
Anh chưa viết xong mà ? !
<
|
|
ndangsonfr
member
REF: 711763
09/23/2016
|
.
Có Khi Muốn KHÓC.
'
Alain !
Je te jure que je te déteste pour la simple raison : J 'ai honte pour mon PAYS
Tu n 'as pas le droit d ' insulter mon pays . Non et NON .
Nous - Le petit peuple , tout petit, qu'est ce qu 'on peut faire ?
Non et Non , cher confrère .
( Alain !
Tôi thề với bạn là tôi ghét bạn v́ lư do duy nhất : Tôi xấu hổ v́ quê hương tôi .
Bạn không có quyền miệt thị quê tôi . Không và KHÔNG .
Chúng tôi, một dân tộc nhỏ bé, chúng tôi làm được ǵ ?
Không mà, đồng nghiệp ơi .
Warning :
Toi ! Le grand Français d ' un pays de Victor Hugo .
Toi qui as Paris, Bordeaux , Lyon et... tu es grand ( Grand car tu as ton Chirac, Charles de Gaulle - Le mec qui a divisé mon pays - .
Et depuis , c'est le DRAME !
Et maintenant , tu ris jaune !
Moi ! Qu 'est ce que c 'est ?
J ' ai quitté là où j étais né avec mes larmes bien chaudes , j 'ai gouté ton hiver en marchant très vite et j 'ai du serrer les dents , j ' ai du garder un espoir de se venger .
Eh ! Oui !
Je sais que je te dois un esprit de démocratie , un mot de la LIBERTÉ
<
Bạn ! Hỡi người Pháp to lớn từ xứ sở của Victor Hugo .
Bạn - Bạn có Paris , Bordeaux , Lyon và bạn to lớn lắm ( V́ bạn có ông Chirac, ông Charles de Gaulle - Kẻ đă chia cắt đất nước của tôi -
Và từ đó , là THẢM CẢNH !
Và bây giờ, bạn đang cười mỉa !
Tôi ! Tôi là cái ǵ ?
Tôi đă phải rời nơi ḿnh sinh ra với hàng lệ nóng , tôi đă nếm muà đông của bạn khi đi bộ rất nhanh và nghiến chặt hàm răng , tôi phải cố giữ nỗi hy vọng phục hận .
Vậy đó !
Tôi nợ bạn một ư nghĩa của sự dân chủ , một câu chữ của TỰ DO
..
Làm sao bạn da trắng hiểu được nỗi đau của kẻ lưu thân để nhận đại nơi xa lạ là một quê hương thứ hai ?
Ở bên này, con chúng tôi ra trường sau 6 năm đại học vẫn có khi thất nghiệp v́ cái Họ Lê, họ Nguyễn ....
Xứ Pháp không là xứ của trái Táo Thiu và họ nh́n cái tên khi tuyển việc .
Hai con trai lớn hỏi cha :
- Có phải mang họ Nguyễn nhà ḿnh là một cái tội không ?
Tôi lặng lẽ lắc đầu, dấu nhẹm đi tiếng thở dài khi thấy 2 con trai kư những cái contrat ngắn hạn cho dầu chúng là Cổ Trắng và nói tiếng của Molière bằng chất giọng tây con ....
Thằng con to đầu , trêu cha nó :
- Hay là con về Việt Nam làm quan lớn há ba ơi ?
Không là KHÔNG .
Bên nhà có hơn 15000 quan giấy . Con về bên ấy làm ǵ ? Hay con trai sẽ trở thành một Trịnh Xuân Thanh và nhờ Người Buôn Gió giải cứu ?
Ở bên ấy, khi cha về vào tháng 5 nóng nực ấy, cha đă thấy hơn 50 TXT như thế . Chúng bảnh lắm ! Chúng đi xe xanh , xe đỏ và chúng ăn cao lâu và chẳng nh́n thấy bà cụ kia đang bán vé số ở vỉa hè chỗ cha ngồi viết .
Chúng không thấy đôi chân đất của thằng bé người Phan Rang với cơn nóng 38 độ đang nài nỉ để bán vài tờ vé số đẫm mồ hôi từ ḷng bàn tay .
Các con về VN để làm ǵ ?
Để ghé cái pḥng trà tên là WE và thảy ra 1 triệu bạc để nghe Tuấn Ngọc hát bài Ghen ư ? Hay là nghe Khánh Hà hát bài ' Giết em bằng khúc hát ngọt mềm ' ?
Ngoài cửa của WE ấy , cha đă nghe tiếng thở than của anh bảo vệ nói ḿnh lănh lương là 2 triệu đồng / tháng - Giá vé để chiêm ngưỡng KH & TN ấy đă là 1 triệu VNĐ ...
_________________________________________________________
Alain, confrère et AMI .
Je t " écris ces mots avec mes larmes et les battements de mon coeur , si tu me crois : Je ne suis pas fier de mon passé , Un passé sans avenir si je refuge de partir ( On disait souvent : Partir pour revenir )
Revenir - Pourquoi FAIRE ?
Quand l 'avion quitte la piste , j 'ai mes larmes et je dois savoir comment et combien j'aime mon pays .
Non aux endroits avec les panneaux ' Interdit '
Interdit d ' écrire
Interdit de penser à la DÉMOCRACIE , et interdire de parler , de PENSER devant la pauvreté , la misère ....
Toi qui m 'accompagnais tout au long des années en ce qui concerne la lutte contre l ' injustice et la pauvreté .... Ne me laisses pas tomber - J 'ai besoin de toi .
đăng sơn .fr
.
|
|
ndangsonfr
member
REF: 711804
09/27/2016
|
.
I am ME.
Chủ từ Me có thể dịch ra tiếng Mít của ḿnh khi thêm dấu nặng - . - dưới chữ Me để thành chữ Mẹ .
Ở một nơi nào đó : Los . Saigon, Hà Nội hoặc bên Toronto , em đang đọc những ǵ anh vừa viết ...
Em là AI ?
( Người cùng chiến tuyến hay là nghịch thù ? )
Làm sao biết được chứ ?
Vói bản tính hay ngờ vực, anh hỏi Em là AI - ? -
- I 'm Me .
Me chua hay là khế ngọt ?
Anh sợ những ǵ chua chát làm thốn đầu lưỡi và rùng ḿnh, ớn lạnh .
Chỉ thích ng̣n ngọt . Ngọt như gió trên đồng ở bài hát Ngẫu Hứng Lư Qua Cầu ( Anh thấy em nhỏ xí , anh thương ..... )
Ngọt như bàn tay mẹ vuốt tóc con trai ngày đầu đi học, mẹ thủ thỉ, thầm thầm :
- Đừng lo, xong giờ học, mẹ đến trường đón con , con yêu ...
Anh tin lời mẹ . Thật như thế, mẹ đứng trước cổng trường, chỗ có tàng me rậm lá và mẹ ôm con trai vào ṿng tay, mẹ dắt về, mẹ cho ăn bát canh cá lóc .
- Ngon không, con trai ?
Con nói là quá ngon và không ai có thể nấu canh ngon hơn mẹ ḿnh !
22 tuổi, anh xa quê hương, lang thang những ngày lạnh lắm và anh ví mẹ như là quê ḿnh .
Mẹ ơi ! Sao lại ra thế này, ? Anh em ḿnh bắn giết nhau ở bài Đại Bác Ru Đêm .
Mẹ ơi ! Sông và nước mưa tràn lên khi mở You Tube thấy anh em ḿnh nhào lặn vào chiều tối mưa ...
Xe trôi, rác rến trôi theo nước cuồng cuộn ...
Mẹ ơi , phông nhạc là tiếng nhạc rock và ở cái clip kia, người ta giả giọng ĐVH để hát nhạo bài quê hương và thế nước !
Sai rồi !
Tại sao là nhạc rock kiểu đáng khinh bỉ như thế chứ ?
1 ĐVH chẳng là cái ǵ với cái thể đảng viên và danh hiệu ông hoàng nhạc Việt !
Một thằng viết báo kiểu phản kháng cũng chưa bằng ḍng lũ đang cuốn trôi những con cái của mẹ .
Bao nhiêu quán hàng bán rong trôi ?
Bao nhiêu học tṛ bị ướt sách vở trong cơn lũ ấy ?
Mẹ ơi !
I 'am Me !
Là cái ǵ Mẹ ơi ?
đăng sơn.fr
dangsonfr.blogspot.com
|
|
ndangsonfr
member
REF: 711805
09/27/2016
|
.
I am ME.
Chủ từ Me có thể dịch ra tiếng Mít của ḿnh khi thêm dấu nặng - . - dưới chữ Me để thành chữ Mẹ .
Ở một nơi nào đó : Los . Saigon, Hà Nội hoặc bên Toronto , em đang đọc những ǵ anh vừa viết ...
Em là AI ?
( Người cùng chiến tuyến hay là nghịch thù ? )
Làm sao biết được chứ ?
Vói bản tính hay ngờ vực, anh hỏi Em là AI - ? -
- I 'm Me .
Me chua hay là khế ngọt ?
Anh sợ những ǵ chua chát làm thốn đầu lưỡi và rùng ḿnh, ớn lạnh .
Chỉ thích ng̣n ngọt . Ngọt như gió trên đồng ở bài hát Ngẫu Hứng Lư Qua Cầu ( Anh thấy em nhỏ xí , anh thương ..... )
Ngọt như bàn tay mẹ vuốt tóc con trai ngày đầu đi học, mẹ thủ thỉ, thầm thầm :
- Đừng lo, xong giờ học, mẹ đến trường đón con , con yêu ...
Anh tin lời mẹ . Thật như thế, mẹ đứng trước cổng trường, chỗ có tàng me rậm lá và mẹ ôm con trai vào ṿng tay, mẹ dắt về, mẹ cho ăn bát canh cá lóc .
- Ngon không, con trai ?
Con nói là quá ngon và không ai có thể nấu canh ngon hơn mẹ ḿnh !
22 tuổi, anh xa quê hương, lang thang những ngày lạnh lắm và anh ví mẹ như là quê ḿnh .
Mẹ ơi ! Sao lại ra thế này, ? Anh em ḿnh bắn giết nhau ở bài Đại Bác Ru Đêm .
Mẹ ơi ! Sông và nước mưa tràn lên khi mở You Tube thấy anh em ḿnh nhào lặn vào chiều tối mưa ...
Xe trôi, rác rến trôi theo nước cuồng cuộn ...
Mẹ ơi , phông nhạc là tiếng nhạc rock và ở cái clip kia, người ta giả giọng ĐVH để hát nhạo bài quê hương và thế nước !
Sai rồi !
Tại sao là nhạc rock kiểu đáng khinh bỉ như thế chứ ?
1 ĐVH chẳng là cái ǵ với cái thể đảng viên và danh hiệu ông hoàng nhạc Việt !
Một thằng viết báo kiểu phản kháng cũng chưa bằng ḍng lũ đang cuốn trôi những con cái của mẹ .
Bao nhiêu quán hàng bán rong trôi ?
Bao nhiêu học tṛ bị ướt sách vở trong cơn lũ ấy ?
Mẹ ơi !
I 'am Me !
Là cái ǵ Mẹ ơi ?
đăng sơn.fr
dangsonfr.blogspot.com
|
|
ndangsonfr
member
REF: 711809
09/27/2016
|
BỊA .
.................................................. ............................................
Gửi anh Tuấn Khanh .
Xin trích đoạn một vài ḍng viết của anh , sau khi đọc bài viết ở Dân Luận :
..
Theo Blog Tuấn Khanh
Những đứa trẻ ngây thơ vô tội đó cần tiếng nói của chúng ta – những phụ huynh – vốn đă có quá đủ kinh nghiệm về sự suy đồi trong xă hội v́ im lặng.Con cái chúng ta có nguyên bản sơ khởi là tự do và vô tội. Vậy chúng cũng cần được quyền lựa chọn học ngôn ngữ nào cho chính cuộc đời và tương lai của chúng, chứ không phải theo sự áp đặt tiến cống của ông Phùng Xuân Nhạ hay bất kỳ ai khác. Đừng quên, trong khi con cái chúng ta gồng gánh sách vở, và vứt bỏ cuộc đời bên ngoài để đáp ứng cho những chương tŕnh cuồng điên của Bộ Giáo dục, th́ có thể con cái những người như ông Nhạ đang rong chơi và thanh thản học những chương tŕnh rất lành mạnh ở nước ngoài.Con cái chúng ta cũng vô tội như con cái những vị ấy. Chúng cần được sống trong một xă hội không có độc tài giáo dục và nói láo về Lê Văn Tám, Phan Đ́nh Giót, không hủy diệt tri thức và không làm tổn thương thầy cô của chúng, không bị giải đi vào đồn công an ở tuổi thiếu niên, và không bị ép để sinh ra để trở thành công cụ cho ai đó, mà có quyền chọn cho ḿnh một cuộc đời tự do, một lối đi tự do mà chúng muốn.
Chủ đề: Chính trị - xă hội
__________________________________________________ _________________________________
Đọc xong, thấy ngứa mắt , định ghi vài câu góp ư mà thấy bảng ghi điều lệ :
Hăy chia sẻ suy nghĩ của bạn
0 phản hồi
Tên của bạn (Bấm vào đây đăng kư để sở hữu tên này và lần sau có thể gửi phản hồi mà không phải chờ kiểm duyệt) *
Địa chỉ email *Bạn có thể bịa một địa chỉ email bất kỳ, ví dụ test@gmail.com. Thông tin này sẽ không xuất hiện công khai khi phản hồi được đăng.
Trang web của bạn
------------------------------------------------------
.
Tôi đề nghị anh đọc lại dưới hàng địa chỉ Email th́ thấy chữ : Bạn có thể bịa một địa chỉ email bất kỳ, ví dụ test@gmail.com. Thông tin này sẽ không xuất hiện công khai khi phản hồi được đăng.
...
Anh có thấy điều ǵ lạ kỳ không ở chữ ' BỊA '
Tại sao phải bịa ra một địa chỉ Email ? V́ sợ bị hacker hoặc những DLV hoặc CAM trả thù ư ?
Nếu sợ bị trả thù th́ đừng hó hé ǵ cho nó lành , hén anh ?
2
Có lẽ nếu t́nh cờ là một ngày nào đó , sau khi đọc những ǵ anh đă viết ở Blog của anh về các vấn đề nhân quyền và dân chủ th́ tôi vẫn giữ nguyên một cái tên để không Bịa như sẽ phải bịa ở Blog DL khi vào góp ư ....
Bịa sẽ là chuyện KHÔNG CÓ THẬT .
( Khi ta tranh đấu cho quê hương của M̀NH th́ không nên Bịa Đặt - )
Ngày xưa kia, tôi không biết anh NS Tuấn Khanh là ai v́ đă có một TK xưa viết nhạc .
Sau đó, t́nh cờ liếc vào màn ảnh tV ở một chương tŕnh chấm thi ca nhạc, tôi thấy và nghe anh nói chuyện vui vẻ quá là vui . Tôi không phải là fan của anh với những điều anh viết nhạc , tôi chỉ đọc - sau đó - những bài viết rất nhân bản của anh và tự thắc mắc kiểu ' ḿnh ên ' .
- Tại sao chúng chưa tóm anh như Việt Khang ?
ct ....
|
|
ndangsonfr
member
REF: 711821
09/28/2016
|
.
Một số ngụy biện về quan hệ với Trung Quốc
Theo FB Nguyễn Đ́nh Cống
Vừa qua Câu lạc bộ đọc sách báo của chúng tôi mời được một diễn giả nói chuyện về t́nh h́nh thời sự. Ông MĐ là Tổng biên tập một tờ báo lớn, đại biểu HĐND thành phố, ứng cử và được bầu tại Phường chúng tôi. Việc ông dành thời gian gần 2 giờ để nói chuyện, đối với CLB là một vinh dự ít có. Ông nói về một số vấn đề thời sự trong nước và thế giới, trong đó điều làm tôi quan tâm nhất là quan hệ của VN với TQ. Theo ông MĐ, tuy rằng có một vài sự kiện ở biển Đông, nhưng quan hệ VN và TQ đang rất tốt đẹp, đặc biệt sau chuyến thăm TQ của TT Phúc. Ông cho rằng đường lối ḥa b́nh mềm dẻo và tôn trọng Luật pháp quốc tế của Đàng ta là sáng suốt, phù hợp với t́nh h́nh quốc tế và truyền thống dân tộc. Ông viện dẫn các sự kiện lịch sử các đời vua của VN vẫn thần phục và triều cống Hoàng đế Tàu, mà sự kiện đáng chú ư là Quang Trung, sau khi đánh tan 20 vạn quân Thanh phải sang Bắc kinh xin thần phục vua Khang Hy (!) nhà Thanh, cho đó là tấm gương cần noi theo.
Đă lâu tôi không được nghe các buổi nói chuyện của các cán bộ tuyên giáo. Trước đây, mỗi lần được nghe như thế tôi chỉ tiếp thu một chiều, làm tôi phấn khởi, được biết thêm nhiều chuyện, được sáng mắt sáng ḷng. Nay th́ khác, tôi nghe để biết quan điểm của diễn giả và xem “sự ngụy biện” đến đâu.
Kết thúc trong tiếng vỗ tay hoan hô, ông MĐ tỏ ra thỏa măn, nán lại gặp gỡ và trao đổi thêm với một vài người. Tôi cũng ở lại một chốc, được ông chào và hỏi: “Bác thấy tôi tŕnh bày thế nào”. Tôi trả lời: “Anh nói hay, cung cấp được một số thông tin có giá trị, đa số bà con tham dự xem ra là thỏa măn, riêng tôi thấy có vài chỗ anh chỉ mới đề cập đến một phần của sự thật bên ngoài, bỏ mất phần khác quan trọng hơn, riêng các lập luận, có h́nh thức chặt chẽ nhưng để ư ra th́ thấy khoảng một phần ba là sai v́ phạm vào lỗi ngụy biện, đặc biệt phần nói về quan hệ Việt Trung, về vua Quang Trung”. Đó là một nhận xét có tính phản biện mà diễn giả không mong đợi. Tôi chờ một câu trả lời đại khái như: “Xin cám ơn bác, xin bác chỉ cho biết những chỗ mà bác cho là phần quan trọng hơn, là sai v́ ngụy biện”. Nhưng không! Ông ta phản ứng bằng cách chống chế. Tôi biết không thể tiếp tục trao đổi nên xin rút lui để ông đàm đạo với những người khác đang chờ đợi những ư kiến quư báu của ông.
Về quan hệ với TQ, xin vạch ra một số ngụy biện mà Tuyên huấn của Đảng vẫn dùng để lừa nhân dân, mà tiếc thay, một số người vẫn vui vẻ nghe theo (như tôi trước đây).
1-Nước ta bị thế kẹt là ở sát TQ, bị nó khống chế nhiều bề:
Giáp với TQ không phải chỉ có VN mà c̣n 13 nước khác như Mông Cổ, Bhutan, Nêpan, Takjikistan, Kazakstan, Nga, Myanmar, Ấn độ v.v. Trừ Nga và Ấn độ, các nước khác đều bé, thế mà họ có chịu khuất phục TQ như VN đâu. Đặc biệt như Bhutan, có biên giới khá dài với TQ mà không có quan hệ ngoại giao. Sự chịu khuất phục do nguyên nhân địa lư chỉ là một phần rất rất nhỏ. Nguyên nhân chính là do đường lối lănh đạo. Nếu đổ cho nguyên nhân địa lư th́ giải thích thế nào về các nước như Bhutan, Nêpan,Takjilistan...đều bé, TQ tuy có phá phách ít nhiều nhưng cơ bản không làm họ khuất phục. Ta giáp với TQ từ khi lập quốc đến giờ mà các đời vua phong kiến trước đây có chịu lép vế một bề như dưới thời CS hay không.
2- Nước ta và TQ cùng ư thức hệ cộng sản, cùng chung lư tưởng XHCN
Đây là lập luận ngụy biện xảo trá. Việc cùng ư thức hệ có phải là tiền định, là Trời bắt phải thế đâu. Đó là do con người lựa chọn. Từng đảng viên cộng sản khi vào Đảng th́ có thề trung thành với Đảng nhưng dân tộc này có bao giờ thề lệ thuộc vào TQ đâu. Ừ, mà cùng ư thức hệ tốt đẹp th́ cũng tạm được , nhưng ư thức hệ đó đă lạc hậu, đă thối rửa mất rồi th́ đeo bám làm ǵ. Trước đây chúng ta theo Liên xô v́ ư thức hệ, thế mà Liên xô sụp đổ rồi, trong lúc TQ cố dựa vào ư thức hệ để thôn tính VN th́ vin vào nó mà làm ǵ ngoài sự lừa bịp những người nhẹ dạ cả tin. Mà hỏi xem, ngoài một số rất ít c̣n dựa vào ư thức hệ để trục lợi th́ đại đa số dân VN có c̣n tin ǵ vào nó nữa đâu. Hơn nữa ĐCS TQ chỉ giữ lại cái tên và tổ chức chứ ư thức hệ CS cũng đă bị vứt bỏ từ lâu, chúng nó chỉ dùng để lừa bịp những người khờ dại trong và ngoài nước. Cũng v́ ư thức hệ mà lănh đạo ĐCS VN đă kư kết mật ước Thành Đô. Nhiều dư luận yêu cầu công khai minh bạch cho toàn dân biết nội dung, thế mà đến nay lănh đạo ĐCS vẫn giấu kín.
3- Truyền thống tổ tiên vẫn thần phục Tàu
Đây là lối ngụy biện dùng một phần sự thật để che dấu bản chất. Tổ tiên chúng ta bên ngoài tỏ ra thần phục Tàu chứ chưa bao giờ chịu khuất phục (trừ bọn Ích Tăc, Chiêu Thống…). Như Nguyễn Trải đă viết : “ Như Đại Việt ta, vốn xưng nền văn hiến đă lâu. Núi sông bờ cơi đă riêng, phong tục Bắc Nam cũng khác. Trải mấy triều Đinh, Lê, Lư , Trần dựng nền độc lập. Cùng Hán, Đường, Tống, Nguyên hùng cứ một phương…” . Xét trong lịch sử, trừ thời nhà Hồ bị nhà Minh cướp nước (Gần đây v́ họ Hồ chính sách nặng phiền, khiến trong nước ḷng người oán giận. Quân Minh cuồng bạo thừa dịp hại dân. Đảng nịnh mưu gian rắp tâm bán nước… Tát cạn nước Đông hải khôn rửa sạch tanh hôi. Chẻ hết trúc Nam sơn không đủ ghi tội ác…), th́ chưa thấy có triều đại nào chịu khuất phục TQ về mọi mặt một cách nhục nhă như bây giờ. Ngay như Quang Trung, ông cho người đóng thế ḿnh sang bái phục Càn Long (không phải Khang Hy) chỉ là cái mẹo sau khi đă đánh tan 20 vạn quân của Tôn Sĩ Nghị. Đánh thắng rồi mới cầu ḥa chứ không phải cúi đầu xin chỉ thị về mọi việc lúc chưa xẩy ra.
Việc nhất nhất thần phục Tàu Cộng đă được cài sẵn vào gène, vào máu của CSVN từ khi mới thành lập năm 1930 trên đất Tàu. Chẳng thế mà Trần Huy Liệu (người thay mặt Hồ Chí Minh vào Huế nhận sự thoái vị của Bảo Đại), vào khoảng năm 1949 có nói một câu nhận xét không tốt về Tàu (coi chừng kẻ thù truyền kiếp của dân tộc) th́ bị thất sủng ngay. Năm 1954, Phạm Văn Đồng sau khi kư Hiệp định Genève đă khóc v́ bị Chu Ân Lai ép buộc chia cắt đất nước đến vĩ tuyến 17. Năm 1958, được tin TQ muốn độc chiếm các đảo Hoàng Sa và Trường Sa th́ Phạm Văn Đồng kư Công hàm công nhận ngay (ngoài ông Đồng ra h́nh như không có ai ủng hộ TQ nữa). Năm 1974 Hà nội giữ hoàn toàn im lăng để cho Trung cộng đánh chiếm Hoàng sa do VNCH quản lư. Năm 1988 Lê Đức Anh (bộ trưởng quốc pḥng) ra lệnh cho các chiến sĩ đảo Gạc Ma không được chống cự lính Trung cộng, để toàn bộ 64 chiến sĩ bị sát hại, xác bị quăng xuống biển. Năm 1991 Nguyễn Văn Linh, Phạm Văn Đồng, Đỗ Mười sang Thành Đô (TQ không cho đến Bắc Kinh) cầu xin sự che chở và kư mật ước, cố xin gặp Đặng Tiểu B́nh nhưng hắn không cho gặp. Năm 2000 Lê Khả Phiêu kư cho Tàu một số đất ở Thác Bản Giốc và Hữu nghị quan. Những chuyện như vậy liệu có bao giờ xấy ra trong lịch sử của tổ tiên. Thế mà ĐCS cứ đưa tổ tiên ra làm b́nh phong để che đậy.
4- Luận điệu ǵn giữ ḥa b́nh, tôn trọng luật pháp Quốc tế
Cứ mỗi lần TQ có hành động ngang ngược ở biển Đông th́ phát ngôn của Bộ Ngoại giao VN lại tuyên bố: ”Phản đối, đ̣i tôn trọng chủ quyền, chủ trương giải quyết tranh chấp bằng ḥa b́nh, thương lượng, tôn trọng luật pháp quốc tế, không liên kết với nước khác để chống nước thứ ba…”. Nghe quá hóa nhàm. Có những việc lớn, quan trọng mà sao chỉ có đại diện Bộ Ngoại giao, hoặc quá lắm là một cá nhân cấp cao nào đó phát biểu một cách dè dặt, Chính phủ, Quốc hội, Văn pḥng Chủ tịch nước lặng im. Và dân quá bức xúc biểu t́nh phản đối th́ bị đàn áp. Ừ th́ tôn trọng ḥa b́nh, ta không chủ động gây chiến, nhưng ai cấm những phát biểu mạnh mẽ phản đối của Chính phủ, sao lại cấm dân biểu t́nh, sao không dám kiện ra Ṭa án quốc tế như Philippin. Luận điệu “mềm dẻo, ḥa b́nh, tránh xung đột” chẳng qua để che giấu một tâm trạng hèn yếu, không dám tin vào dân, chỉ muốn thần phục để vinh thân ph́ gia.
5- Về kinh tế ta phụ thuộc vào Tàu quá nhiều, nếu ta có những đấu tranh mạnh mẽ để bảo vệ chủ quyền mà bị Tàu nổi giận cắt đứt mọi giao dịch thương mại th́ ta lâm vào khủng hoảng lớn
Tôi gọi đây là luận điểm chứ không phải luận điệu v́ xét ra có phần đúng. Nhưng có phải v́ giao lưu hàng hóa mà để cho Tàu vào chiếm cứ các vị trí xung yếu của đất nước, để người Tàu tràn ngập các vùng quan trọng, để họ phá nát môi trường. Những nước như Mỹ, Đức, Nhật, Úc … họ có làm như thế đối với các nước khác đâu. Việc để kinh tế, thương mại, xây dựng của VN quá lệ thuộc vào Tàu , để cho Tàu thực hiện các dự án lớn làm hủy hoại môi trường là tội của những người lănh đạo tham và ngu. Bây giờ đă lỡ ra rồi th́ không phải cứ cố trượt dài trên con đường sai lầm mà phải t́m cách khắc phục. Tuy vậy việc ngừng giao lưu kinh tế với Tàu khi chúng ta có những đấu tranh mạnh mẽ để bào vệ chủ quyền cũng chỉ mới là suy đoán. Việc giao lưu là có lợi cho cả hai bên. Việc giao lưu với Tàu nếu bị giảm sút , trước mắt kinh tế Việt sẽ gặp khó khăn, đời sống của đân bị ảnh hưởng. Nhưng thử hỏi dân xem họ có vui ḷng chấp nhận khó khăn trong thời gian ngắn để loại bỏ mọi xấu xa do Tàu mang đến. Tôi nghĩ rằng được giải thích đa số dân sẽ vui ḷng. Hơn nữa dân ta có câu: “Trong cái khó ló cái khôn”. Trước đây v́ nhầm lẫn mà ta ưu tiên thị trường TQ, nhưng nếu v́ bảo vệ chủ quyền mà nó bị co lại th́ các nhà doanh nghiệp Việt có đủ trí khôn để mở ra các nước khác, chứ làm sao chịu bó tay.
6- Nhận định
Tôi cho rằng những ngụy biện trên đây chỉ nhằm để duy tŕ chế độ độc tài đảng trị theo đường lối CS, đem nước ta phụ thuộc vào Tàu cộng. Muốn thoát khỏi sự lệ thuộc này trước hết phải thoát ra khỏi ư thức hệ CS, phải cải cách thể chế theo con đường dân chủ chân chính. Một ngày mà ĐCS VN c̣n kiên tŕ đường lối hiện hành th́ dân Việt c̣n chịu cảnh lầm than và đất nước dần dần bị thôn tính.
Để kết thúc xin kể câu chuyện : Ngày xưa bên Tàu, nước Triệu (Thời U Mục Vương), nhờ có Lư Mục và Tư Mă Thượng là những người tài giỏi, yêu nước mà ngăn chặn được sự xâm lược của nước Tần. Thế nhưng vua Triệu tin dùng tên quan đứng đầu triều đ́nh là Quách Khai, một kẻ tham lam. Gián điệp nước Tần đem biếu Quách khai một số lớn vàng bạc với yêu cầu vu cáo Lư Mục và Tư Mă thượng là bọn phản bội, chống lại nhà vua, để họ bị loại bỏ. Quách Khai nhận vàng bạc, thực hiện âm mưu, xui dục vua giết chết Lư Mục, đuổi được Tư Mă Thưọng. Kết quả quân Tần xâm chiếm nước Triệu một cách dễ dàng. Sau vụ này vua Tần nói : Ta chỉ bỏ ra ít vàng bạc mua được Quách Khai, dùng Khai để chiếm được Triệu, quá rẻ. Quách Khai hư hửng cho rằng đă lập công với Tần nhưng bị Tần đuổi đi, không dùng kẻ phản phúc. Quách Khai về quê, chở theo mấy xe vàng bạc. Giữa đường bị những người nghĩa khí giết hết cả nhà, lấy hết của cải.
B́nh luận - Việc này đáng cho nhiều người Việt suy ngẫm. Nhưng những kẻ rắp tâm bán nước nghĩ rằng họ khôn hơn Quách Khai v́ đă tuồn nhiều của cải và cho con cháu ra nước ngoài. Không đâu, chúng mày khôn, sẽ có người khôn hơn và trên hết, chúng mày đă gây ra nghiệp chướng, thế nào cũng chịu nghiệp báo. Hăy luôn nhớ rằng của cải do sức lao động và tài năng làm ra mới bền chặt, c̣n của phi nghĩa do gian lận, tham nhũng, tước đoạt th́ chỉ làm giàu tạm thời, không đời chúng mày th́ đời con, đời cháu cũng tiêu thành mây khói và chưa biết c̣n những thảm họa nào nữa.
...
|
|
ndangsonfr
member
REF: 711834
09/28/2016
|
.
BỊA .
.................................................. ............................................
Gửi anh Tuấn Khanh .
Xin trích đoạn một vài ḍng viết của anh , sau khi đọc bài viết ở Dân Luận :
..
Theo Blog Tuấn Khanh
Những đứa trẻ ngây thơ vô tội đó cần tiếng nói của chúng ta – những phụ huynh – vốn đă có quá đủ kinh nghiệm về sự suy đồi trong xă hội v́ im lặng.Con cái chúng ta có nguyên bản sơ khởi là tự do và vô tội. Vậy chúng cũng cần được quyền lựa chọn học ngôn ngữ nào cho chính cuộc đời và tương lai của chúng, chứ không phải theo sự áp đặt tiến cống của ông Phùng Xuân Nhạ hay bất kỳ ai khác. Đừng quên, trong khi con cái chúng ta gồng gánh sách vở, và vứt bỏ cuộc đời bên ngoài để đáp ứng cho những chương tŕnh cuồng điên của Bộ Giáo dục, th́ có thể con cái những người như ông Nhạ đang rong chơi và thanh thản học những chương tŕnh rất lành mạnh ở nước ngoài.Con cái chúng ta cũng vô tội như con cái những vị ấy. Chúng cần được sống trong một xă hội không có độc tài giáo dục và nói láo về Lê Văn Tám, Phan Đ́nh Giót, không hủy diệt tri thức và không làm tổn thương thầy cô của chúng, không bị giải đi vào đồn công an ở tuổi thiếu niên, và không bị ép để sinh ra để trở thành công cụ cho ai đó, mà có quyền chọn cho ḿnh một cuộc đời tự do, một lối đi tự do mà chúng muốn.
Chủ đề: Chính trị - xă hội
__________________________________________________ _________________________________
Đọc xong, thấy ngứa mắt , định ghi vài câu góp ư mà thấy bảng ghi điều lệ :
Hăy chia sẻ suy nghĩ của bạn
0 phản hồi
Tên của bạn (Bấm vào đây đăng kư để sở hữu tên này và lần sau có thể gửi phản hồi mà không phải chờ kiểm duyệt) *
Địa chỉ email *Bạn có thể bịa một địa chỉ email bất kỳ, ví dụ test@gmail.com. Thông tin này sẽ không xuất hiện công khai khi phản hồi được đăng.
Trang web của bạn
------------------------------------------------------
.
Tôi đề nghị anh đọc lại dưới hàng địa chỉ Email th́ thấy chữ : Bạn có thể bịa một địa chỉ email bất kỳ, ví dụ test@gmail.com. Thông tin này sẽ không xuất hiện công khai khi phản hồi được đăng.
...
Anh có thấy điều ǵ lạ kỳ không ở chữ ' BỊA '
Tại sao phải bịa ra một địa chỉ Email ? V́ sợ bị hacker hoặc những DLV hoặc CAM trả thù ư ?
Nếu sợ bị trả thù th́ đừng hó hé ǵ cho nó lành , hén anh ?
2
Có lẽ nếu t́nh cờ là một ngày nào đó , sau khi đọc những ǵ anh đă viết ở Blog của anh về các vấn đề nhân quyền và dân chủ th́ tôi vẫn giữ nguyên một cái tên để không Bịa như sẽ phải bịa ở Blog DL khi vào góp ư ....
Bịa sẽ là chuyện KHÔNG CÓ THẬT .
( Khi ta tranh đấu cho quê hương của M̀NH th́ không nên Bịa Đặt - )
Ngày xưa kia, tôi không biết anh NS Tuấn Khanh là ai v́ đă có một TK xưa viết nhạc .
Sau đó, t́nh cờ liếc vào màn ảnh tV ở một chương tŕnh chấm thi ca nhạc, tôi thấy và nghe anh nói chuyện vui vẻ quá là vui . Tôi không phải là fan của anh với những điều anh viết nhạc , tôi chỉ đọc - sau đó - những bài viết rất nhân bản của anh và tự thắc mắc kiểu ' ḿnh ên ' .
- Tại sao chúng chưa tóm anh như Việt Khang ?
3.
Anh Tuấn Khanh.
Không biết đang ở chốn nào trên quê hương nhưng tôi đoán là anh ở Saigon ( 80 % ) . Vậy ngày hôm kia anh có thấy SG đang thành sông không ?
Và có lẽ , anh đă xem vài cái clips ở YouTube để thấy đoạn phim lụt lội ấy ?
Phần tôi yên b́nh ở bên này, tôi mở YT thấy cảnh nước lụt và chẳng may, cái phông nhạc ai đó đă ghép vào một khúc nhạc rock khá thô bỉ ! Ở một cái clip khác , họ ghép một giọng hát giả dạng ông hoàng nhạc Việt để nhại lời chửi chính quyền .
Thật t́nh mà nói : Thấy đáng buồn nếu muốn làm chuyện Dân Quyền và Nhân Quyền khi thiếu ư thức !
Có lẽ anh hiểu điều ẩn ư khi tôi viết cho anh ?
Lắm lúc, ta phải tự hỏi Dân Trí là ǵ ?
đs
.
|
|
ndangsonfr
member
REF: 711866
09/29/2016
|
.
Chuyện Nhỏ <
-------------------------------------------------------
Gửi Anh !
Ai mà dè khi tôi viết nhăng viết cuội như thế mà t́nh cờ anh đọc và trả lời tôi .
Sau câu chào ở Blog và thư riêng , anh chào hỏi và anh thắc mắc với dấu hỏi ( ? ) : - Anh là Ai ?
Tôi thấy buồn cười . Chẳng lẽ tôi trả lời anh theo cái kiểu huề vốn ở Net - Nẹt - theo cái kiểu 100 trả lời như một : - Dạ á ! Tôi là tôi .
Anh đọc th́ cứ đọc và cũng chẳng cần biết tôi là ai v́ tôi không nổi tiếng và viết nhạc như anh hoặc chạy đào tẩu qua bên ấy như Gió .
Tôi giống anh mà thôi : Mũi tẹt, tóc hai màu và thấm .
Thấm khi nh́n và ngửi thấy mùi cống sau những trận mưa ở Phan Thiết - Bà Rịa hoặc Sài G̣n ở mùa lũ .
Thấm khi mở DL , mở mấy cái diễn đàn lá cải, nh́n video clip thấy cảnh lội nước và nghe mấy bài nhạc tải ở đó kiểu cà chớn chế nhạo để thấy sau cái buồn nực , buồn cười và đau ḷng .
Anh là ai ? Và tôi là Ai ?
Chuyện nhỏ như con muối thôi mà anh !
Tôi rời cái thành phố hộp nóng ấy khi họ đổi tên là thành phố HCM và con đường Tự Do bị đổi là :
" Đồng Khởi đổi tên mất Tự Do
Công Lư như thế - phải không anh ?
Đôi dép râu đạp mất đời tuổi trẻ ... "
-----------------
Khi tôi rời cái thành phố bị đổi tên và họ ấy , có lẽ anh c̣n trẻ v́ nh́n anh trên màn ảnh truyền h́nh, tôi thấy anh c̣n trẻ nhưng không ngu đần và tham quan như những quan đang làm lớn .
Anh à !
Xin đừng hỏi tôi là ai và đừng để tôi hỏi ngược lại Anh Là AI ?
Chúng ta chỉ là những sinh vật rất nhỏ bé khi chúng ta đối diện với thực tại , khi anh ra đứng ở băi biển và anh nh́n thấy thảm trạng đang xảy ra ở quê ḿnh và anh thao thức viết những bài về nhân quyền .
Ở nơi anh đứng và chứng kiến rất khác nơi nhung lụa mà tôi đang ở nhưng vẫn có một điểm CHUNG .
Anh à !
Khi anh định tâm để viết một bản nhạc t́nh buồn th́ tâm trạng của anh ra sao ?
Khi anh chuyển hướng nghệ sĩ để tranh đấu cho cái quyền LÀM NGƯỜI , th́ anh nghĩ ǵ , anh ?
Anh có viết giống như một Bob Dylan để phản kháng và tố giác những điều mà người ta không tiện nói ra để dành lại cái quyền suy nghĩ ?
Tôi không phải là anh , một người sống dưới một chế độ đầy lừa bịp và ảo vọng như họ đang dựng những khu phố đẳng cấp ấy bên quê nhà .
Khi trở về quê nhà, tôi chỉ là kẻ ngồi trong ḷng chiếc Toyota có máy lạnh và êm ái , khi nghe nhạc t́nh và nh́n ra những mặt đường đầy bụi trên công trường chạy ra Cai Lậy, thấy dân chúng che nắng , bịt mặt với khẩu trang và giữa tiếng cô Vẹm TP đang gào thét, nhạc vặn nhỏ lại .
Nghe chú tài xế nói :
- Họ cố t́nh xây mặt đường cao hơn mặt bằng của nhà dân, của cửa hàng dân bán buôn để nước tràn vào nhà dân và họ thu mua ...
Tôi bán tín , bán nghi và chụp 10 tấm ảnh trong sự do dự . Chúng tôi đáp chuyến tàu đi Bến Tre , khi chụp ảnh dân t́nh ..
Nghe tiếng gọi ơi ới từ góc tay trái :
- Chú ơi ! Có ai , giới thiệu cho cô dâu này ở miền Tây hiền hoà nha chú ?
Rời Bến Tre, trở về Bà Rịa , cầm cái máy ảnh mà muốn khóc :
- Ông nhà báo ơi ! Có ai để mang em qua bển, chú ơi ? !
Tôi tắt máy ảnh , lắc đầu .
Quê ḿnh tội đến thế sao ? Sao ai cũng muốn đi ra bển ? Bển không phải là nhà và quê ḿnh . Bển cày có khi một ngày 12 tiếng đồng hồ . Bển có những sinh viên con ông này ông nọ vẫn đi rửa chén nhà hàng để có thêm tiền mua sách và trang trải học phí chờ ngày ra trường .
Bển ư ? Bển nào ?
Người ta là người da trắng và có khi vẫn ám ảnh với cuộc chiến tuyên truyền kiểu USA - VN .
..
Anh à !
Tôi mỏi mệt rồi , tôi ứ hự rồi khi đang nh́n thấy những đứa ra vẻ cổ trắng trí thức bên này đang làm anh hùng bàn phím và đang bàn ruồi chuyện chính trị, chính em ...
Tôi cảm thấy buồn nôn .
Ở lá thư sau, có lẽ tôi sẽ hỏi xin anh vài thứ thuốc chống NÔN ỌE .
Có thể nào không ?
đăng sơn.fr
ct...
|
|
ndangsonfr
member
REF: 711893
10/02/2016
|
.
VIẾT -
_________________________________________________
Anh viết :
'' ....
Theo FB Tuấn Khanh
Trong nhiều ngày, tôi cố theo dơi xem báo chí sẽ viết ǵ về lần diễn đầu tiên của ca sĩ Khánh Ly ở Sài G̣n. Thế nhưng có một cái ǵ đó im lặng đến kỳ lạ sau ngày 18/9 đó – ngày mà ca sĩ Khánh Ly được phép hát ở ngay tại Sài G̣n, sau 41 năm đi xa khỏi quê hương của ḿnh, và gần 5 năm đi loanh quanh nơi chốn cũ, ước rằng ḿnh có thể cất lên tiếng hát nơi thành đô trong kỷ niệm.
Năm 2012, Khánh Ly từng nói với đài BBC rằng bà mơ được hát ở Việt Nam, ở Sài G̣n.
Thế nhưng thật lạ. Chỉ có một vài tờ báo điện tử xé rào viết về đêm diễn này, ít ỏi và nhạt nhẽo. Tôi cố công t́m hiểu, mới hay rằng ai đó trong Ban Tuyên giáo đă ra lệnh miệng, buộc các báo không được nói, b́nh luận, mô tả… nói chung là không được viết ǵ có lợi cho ca sĩ Khánh Ly trong đêm diễn này .
Nhưng điều đáng ngạc nhiên, là gần hết giới báo chí Việt Nam cũng đă ngoan ngoăn tuân lệnh. Thói quen chấp nhận sự kiểm duyệt gần nửa thế kỷ - tính từ sau tháng 4-1975 - khiến cái gọi là quyền lực thứ tư của một quốc gia đă biến thành một đám học tṛ nhỏ, chỉ c̣n biết giương mắt vô thanh nh́n đời. Cũng ngay trong thời gian đó, báo giới Việt Nam rầm rộ ra vẻ phẫn nộ, viết về chuyện những người bán vé số bị phạt tiền v́ lỡ bán vé số ngoại tỉnh. Thế nhưng họ không nhận ra, hay không dám nhận ra rằng, cấm nói về một buổi diễn được phép, cũng không khác ǵ cấm bán vé số hợp pháp trên quê hương ḿnh.
Tôi tự hỏi, không biết bà Khánh Ly có biết chuyện này hay không. Và nếu biết, bà sẽ nghĩ ǵ? Năm 2015, khi được hỏi rằng nếu không được hát ở Sài G̣n, bà có buồn không – Khánh Ly từng cười, lắc đầu, nói rằng “khán giả ở mọi nơi, em à”. Quả đúng là con người ở đâu cũng vậy, văn hóa ở đâu cũng vậy. Nhưng với người cộng sản với sự thù ghét tự do thâm căn cố đế trong tim họ, th́ không phải ở đâu cũng vậy.
Kiểm duyệt Khánh Ly chỉ là câu chuyện nhỏ của những điều ngang trái vẫn hiện ra trên đất nước này, tựa lời nguyền Bloody Mary trong gương – như lời nhắc rằng cuộc sống b́nh yên chỉ là ảo tưởng, bởi địa ngục là một điều có thật.
Ít có ai nhận ra rằng kiểm duyệt trong đời sống xă hội chủ nghĩa đă quen thuộc, đă trở thành như máu thịt. Mỗi một người làm báo đều có sẳn một mạch máu h́nh thắt cổ chai từ trái tim đến năo. Khó mà đếm được có bao nhiêu người sống bằng nghề viết đă bật ra một ư tưởng thơ mộng hay tự do từ trái tim, nhưng đă tự bóp chết nó khi được dẫn lên đến năo. Và rồi con chữ hay ư nghĩa viết ra đă bị cắt mất, tật nguyền và nhạt nhẽo như chính cuộc đời của họ.
Mới đây, trong chuyện ngư dân bị Formosa xả độc tố làm biển chết, bà Cục trưởng Cục Việc làm (Bộ LĐ-TB-XH) Nguyễn Thị Hải Vân nói rằng không có ǵ phải ầm ĩ, v́ ngư dân mất biển, nhưng “đi làm phu khuân vác th́ tức là đă có việc làm”. Tự kiểm duyệt hiện thực, chỉ chừa lại phần tật nguyền trong suy nghĩ của ḿnh, cũng là một nỗi đau không bờ bến đang ăn sâu trong ḷng dân tộc này. Giống như ban Tuyên giáo, người đàn bà này cố che mắt ḿnh, cố che mắt cả những người nghe bà nói, và chứng minh rằng thiếu nhân cách th́ không sao, cũng vẫn có thể làm người.
Có lần, khi c̣n được ngồi cùng với nhạc sĩ Thanh Sơn, ông than thở rằng một bài hát của ông bị kiểm duyệt ở Sở văn hóa thông tin thành phố, chữ “phu quân” trong vần điệu một người nữ hát về chồng ḿnh, bị bắt phải thay bằng chữ khác. “Họ nói ‘phu quân’ có thể ám chỉ đến lính VNCH”, nhạc sĩ Thanh Sơn kể. Tôi không biết về sau th́ ông có phải cam ḷng thay chữ ấy hay không, nhưng lúc đó, tôi chỉ có thể nói với ông rằng khi những người cộng sản kiểm duyệt, giống như họ tự đọc lời nguyền Bloody Mary, tự mở cửa địa ngục và chỉ c̣n nh́n thấy thế gian này bằng sự tăm tối trong trái tim họ, chứ không bằng ánh mắt con người.
Nhạc sĩ Trần Quang Lộc có lần kể rằng ông có bài hát về mẹ. Người mẹ đó ngồi trước biển nhớ con, mong con về. Ấy vậy mà ông từng bị chất vấn rằng có phải viết bài hát ấy có ư dành cho những người đi vượt biên hay không.
Kiểm duyệt như một con quái vật. Sự chịu đựng và cố vặn vẹo ḿnh để có thể sống được trong thế giới kiểm duyệt, đă nuôi lớn con quái vật ấy. Hăy nh́n cách mà báo chí mô tả những tên công an khát máu đánh chết người trong đồn tạm giam, thường được mô tả bằng từ ngữ rất dè dặt và thân t́nh như “bị coi là làm chết người”, “bị coi là đă ép cung”… thậm chí mới đây, khi có đủ h́nh ảnh, âm thanh và giờ hành động của tay công an Bùi Xuân Hải ở phường 6 quận 3 đánh đập một người phụ nữ bán hàng rong ở Hồ Con Rùa, báo chí vẫn thêu hoa dệt gấm bằng cách gọi y là “người mặc đồ giống công an”.
Chẳng lẽ tất cả những người cầm bút, tất cả những con người được học tiếng Việt, tiếng Anh và sắp tới và tiếng Hán… không ai nhận ra rằng con quái vật kiểm duyệt suy nghĩ và hành động trong xă hội này đă lớn đến mức nào? Khó mà đong đo được, nhưng có thể nh́n thấy rơ nhất là con quái vật đó ăn tươi nuốt sống nhân cách và linh hồn của không ít người, khiến khi họ thể hiện đă có thể thấy ngay đó là những người Việt xă hội chủ nghĩa hèn hạ và vô liêm sỉ.
Khi một tay công an mặc thường phục, không xuất tŕnh thẻ ngành, hành động như một tên đầu gấu ngơ chợ tấn công các phóng viên ở huyện Đông Anh, điều thấy được là toàn bộ hệ thống quyền lực thứ tư ở Việt Nam đă như hú lên những tiếng kêu đau thương cho số phận của ḿnh, chứ không giống như sự phản ứng của một nền báo chí có đủ ư chí lẽ thường . Ngay cả khi Công an quận Tây Hồ nói ngược nói xuôi, bẻ cong cả không gian và thời gian mà không cần bất kỳ một chứng minh vật lư nào, báo chí Việt Nam cũng chỉ yếu ớt phản ứng và dè chừng. Chấp nhận kiểm duyệt thái độ sống b́nh thường và quen sợ hăi trong bầu không khí kiểm duyệt, đă làm nhu nhược trí thức Việt Nam và báo chí Việt Nam một cách quặn đau.
Ngày 27 tháng 9/2016, có hơn 500 người dân đi nộp đơn đ̣i công lư từ thiệt hại bởi nhà máy Formosa – một câu chuyện của công lư và sự thật rất đỗi b́nh thường trên đất nước này nhưng trong nhiều ngày liền, sự kiện lịch sử đó vẫn là một khoảng trống bao la trên các trang báo. Bạn hăy tự hỏi xem, một vài phóng viên bị đánh mà giới báo chí c̣n đau yếu như vậy, th́ làm sao cái gọi là quyền lực thứ tư của Việt Nam có đủ sức mạnh và ḷng tự trọng để nói về 500 đồng bào ḿnh đang khắc khoải với tương lai?
Những điều b́nh thường và đúng với Hiến pháp Việt Nam, mà con người Việt Nam hôm nay vẫn không dám gọi đúng tên, mô tả đúng việc th́ mai sau, tinh thần và nguyên khí của dân tộc trong chế độ này sẽ tật nguyền đến mức nào? Bao nhiêu con chữ của câu hỏi này, xin được đánh từng ấy tiếng vào tiếng trống Đăng Vân để kêu oan cho số phận của dân tộc này vậy.
Ngày 5/3/1969, để đ̣i chính quyền miền Nam Việt Nam phải băi bỏ chính sách với kiểm duyệt xuất bản, đă có hơn 100 nhà văn, dịch thuật, biên khảo, phê b́nh… cùng kư tên, trong đó có phần ghi rằng “kinh nghiệm từ nhà nước Cộng sản Tiệp Khắc đă cho thấy rằng sự cấm đoán, bưng bít, không bao giờ giải quyết được một vấn đề, mà chỉ làm cho vấn để ấy trầm trọng thêm đến một mức độ tai hại nhất…” Bản đồng kư tên này, có Sơn Nam, Du Tử Lê, Vũ Hoàng Chương, Doăn Quốc Sỹ, B́nh Nguyên Lộc, Duyên Anh, Cung Tiến...
Tôi đang tự hỏi – hay tự ḿnh mơ - về một 100 nhà báo ăn lương nhà nước cùng kư tên để phản đối công an nói riêng, và chính quyền nói chung hành xử tàn bạo với nghề làm báo. Nhưng có lẽ đó chỉ là một giấc mơ để nhớ về quá khứ, nơi nhân dân bị xét là phải sống trong một chế độ đồi trụy và tay sai, nhưng chứng cứ cho thấy họ vẫn rất lành lặn về tinh thần và nhân cách.
Mọi thứ không đơn giản như bạn thấy. Hăy nh́n lại cách kiểm duyệt Khánh Ly, cách cấm bán vé số ngoại tỉnh, cách thay đổi và mài giũa chữ nghĩa để phục vụ… và cả những cách mà chúng ta quen dần giả lơ, từ chối sự thật, quen tự cắt gọt ḿnh để nằm vừa trong sự chiếc quan tài kiểm duyệt mỗi ngày. Hăy nghĩ, cho bạn và chính con cái của bạn.
Chắc rồi có lúc bạn sẽ nhận ra, tôi hy vọng vậy. Chúng ta hay truyền thông trên đất nước này, cũng giống như những người bán vé số sợ hăi, chỉ c̣n quẩn quanh với niềm hy vọng nhỏ nhoi ở nơi ḿnh đang sống, chứ không dám chạm vào hay cầm giữ một niềm hy vọng nào xa hơn lằn ranh mà người ta đă vạch sẳn cho ḿnh. Trái tim cùa quyền lực thứ Tư thoi thóp đập trong một thân thể cường tráng. Trái tim đau bệnh, ṃn mỏi bởi những lằn ranh.
______________________________________________________________
Anh Nhạc Sĩ !
Tôi nghĩ khi viết bài ở trên , có lẽ chỗ bà KL ấy và anh là chỗ thân t́nh ( Nhạc sĩ và Ca sĩ )
KL không phải là thần tượng của riêng tôi v́ tôi biết rơ bà ta trước thời 1975 và cha tôi là một nhạc sĩ chơi nhạc ở pḥng trà mang tên Tự Do ở con đường Tự Do mà nay là Đồng Khởi với bao chán chường .
Khi KL hát nhạc của TNS ở khuôn viên đại học th́ cha tôi đă ngưỡng mộ khi chạy về nhà , gắn cuốn băng K7 và chum chủm nghe ngày, nghe đêm . Cha tôi nói : Nhạc Phản Chiến của TCS viết như Joan Baez *.
* - Joan Baez (née Joan Chandos Baez ; se prononce en français /ʒɔn bɛz/, en anglais /dʒoʊn baiɛz/) est une chanteuse américaine de musique folk, née à New York le 9 janvier 1941.
Joan Baez est l'une des voix des années 1960 et 1970. Cette soprano, souvent surnommée « la reine du folk », « la madone des pauvres gens », impose Bob Dylan et ses chansons au public américain ainsi qu'au monde entier. Elle chante des ballades anglo-irlandaises adaptées en folk américain au gospel. Son titre le plus connu en France est Here's to you, sorti en 1971. Très présente sur les scènes mondiales, elle participe à des événements musicaux tels le Festival de folk de Newport, le festival de Woodstock, ou encore le Live Aid de 1985.
Soucieuse de son rôle d'artiste engagée à délivrer un message de paix et de liberté, contre la guerre et l'injustice sociale, elle est notamment une amie et supportrice du pasteur Martin Luther King, elle multiplie les apparitions sur toute la planète. On peut citer les marches pour les droits civiques sur Washington, les manifestations antiségrégationnistes de l'Alabama, ou encore la visite de camp de prisonniers de guerre américains sous le feu des bombardements pendant la guerre du Viêt Nam.
...
Đọc, thấy anh nhắc đến sự Kiểm Duyệt, tôi phát xấu hổ < Nhất là khi anh viết câu Quyền Lực thứ Tư - Báo Chí -
Ngày xưa , ở báo Chính Luận có những trang báo đen ng̣m v́ sự kiểm duyệt khi chống tham nhũng .
Ngày xưa , lựu đạn cay ở bài hát của Bob Dylan và cô ca sĩ Mỹ về thăm HN và phản chiến .
Ngày xưa ....
Ngày 1 tháng 5 - 1975 khi dép râu và nón cối kéo xe tăng về SG , trước dinh Độc Lập , tắt cái đài phát thanh đang hát bài Nối Ṿng Tay Lớn , cha tôi mắt bừng sáng , quay nh́n thằng con trai :
- Ḥa b́nh rồi đó con trai - Ta sẽ yên lành .
Ngày xưa - 20 tháng 4 - 1975 . Phạm Duy đi với Duy Quang lại nhà cha tôi để vội vă lấy tranh tranh cưa lọng mà cha con tôi đă h́ hục ngày đêm với cái tên : Vinh Quang Bái Tổ Về Làng . Và 2 cha con họ lặn mắt chạy đào tẩu như NVT , như NCK .
Nhục !
_______________________________________________________________
Ngày ấy . KL và những kẻ chạy nhanh hơn những con vịt .
Ngày ấy , dân bắt đầu nếm mùi CS và cha tôi biết ḿnh bị LẦM .Và cha tôi lên tiếng chống họ . Họ mời cha vào văn pḥng ủy ban nhân dân để ' Làm Việc '
Về nhà, cha thấm và mất đi sau 7 tháng nếm mùi hôi thối . Tôi được bầu làm tổ trưởng ban Văn Hóa của phường khóm và bị đi họp ngày đêm
< Ông bà , ba má tôi ơi !
Chúng , chúng ngồi chểm chệ , quấn thuốc rê và co chân trên ghế khi giảng huấn :
Ngụy quân - Ngụy Quyền và cuộc chiến thắng chống Mỹ . Chúng - Con cháu của Bác đă giảng ǵ khi viết c̣n sai chính tả trên cái bảng đen ?
Kha kha !
Nản chí !
Tôi t́m cách khác để phải làm KHÁC chúng .
Chúng ta lệnh đi từngn hà để làm thống kê từng con gà, con heo nuổi kiểu '' Chi " của dân phố trong từn nhà . Nghe tiếng en ét , tiếng cục tác ở vài nhà, tôi lờ đi, đánh dấu con số 0 trên cái bảng thống kê bẩn nham nháp ấy .
Mỗi tuần ở tổ dân phố đều có buổi họp , nào là tổ phụ nữ , nào là tổ thanh niên xung phong .... Dân tổ lèo tèo đi họp v́ chán ngấy và tôi bị khiển trách nặng nề .
Má tôi ơi !
Tổi nổi khùng lên, làm dữ :
- Bà con đừng giỡn mặt vói nhà nước nha bà con . Đừng thấy thằng này hiền và bao che bà con rồi dở chứng ha !
Thế là đâu vào đấy và tôi được yên thân c̣m, Ai nghe nhạc vàng , nhạc Ngụy cứ nghe, tôi bị ĐIẾC và chả tố ai theo chỉ thị của chúng .
...
Chúng là AI ?
Chúng mệnh danh là những kẻ thắng cuộc v́ Mỹ bỏ rơi VNCH ?
Chúng nhố nhăng với cái đồng hồ 2 cửa sổ , với cái đài, với những bó rau muống bị rửa ở hầm cầu . Chúng nhe hàm răng cáu bẩn từ cái nồi ngồi trên cái cốc .
Thời đó, chúng chưa có danh từ Đại Gia như TXT , như lăo Trọng Lú và chúng chưa có cơ hội chuyển tài khoản ra ngoại quốc như ngày nay .
Chúng chưa biết thanh trừng nhau ....
Chúng từ trong rừng ra như những con khỉ cụt đuôi . Chúng xám mặt , hoa mắt với cái thành phố vừa bị đổi tên .
Chúng sáng tác những cái tên bịa và không hiểu câu : Không có ǵ quư hơn độc lập tự do .
Chúng nhại lời lănh tụ thân Tàu : Trồng cây và Trồng NGƯỜI để người xuống hàng chó ngựa - XHCN
Chúng chưa hiểu thế nào là XHCN và chỉ như những con VẸT !
Bây giờ . 2015 - 2016 chúng hiện đại hơn khi mở cửa và nảy sinh ra những NTD . TĐQ và những thằng quan lớn như TXT và nảy sinh ra những kẻ như Gió .
Ôi !
Trở lại đề tài Quyền Lực thứ 4 của anh . Anh viết như thế , những quan lớn không hiểu đâu v́ chúng đă mù ḷa trước danh vọng và quyền lực khi đang vơ và vét . Vét cho sông cạn, núi ṃn .
Ở Paris này, con quan lớn ( Con nhóc 21 tuổi ) vào của hàng Hermès , thẩy cái card Master để mua cái ví da giá 4.550 âu kim và híp mắt, con bé này ghi danh vào đại học và chẳng học cái chi !
Nó sẽ trở thành vị tiến sĩ thứ 15001 của quê ḿnh và tiếp tay đào thoát tài sản cho cha mẹ nó ....
|
|
ndangsonfr
member
REF: 711896
10/02/2016
|
.
2.
Mặt Trận <
____________________________________________________________
Cái tên Mặt Trận nghe nặng mùi khói súng bom đạn , phải không anh ?
Đây là mặt trận :
Sang USA, tôi đă gặp lại những tên hèn mang tên VỊT BẦU - Thấy chúng c̣ng lưng trước những tưóng ta đă chạy như Vịt và xưng hô với nhau là Thầy, là đại ca với cái cúi đầu tôn nghiêm .
Kha Kha .
( Khi nào th́ dân Việt ḿnh học được 20 % tinh thần hiệp sĩ đạo của cân Nhật Bản ?
Hèn chi USA đă giết TT họ Ngô .
Hèn chi ...
Hèn chi bên này , người ta có cái tục lệ xúm xít trước mấy nhà hát để biểu t́nh chống văn công CS theo kiểu về hùa .
Cứ thấy ông hoàng nhạc Việt là nổi máu muốn dập .
Ai đă phong chức cho ĐVH ấy là ông HOÀNG ?
Báo nào ở SG phong thánh ?
Hắn chỉ như con chuột ngồi lẻ loi ở đêm nhạc do băng Asa tổ chức sinh nhật cho Phạm Khải Tuấn ( tác giả Trái tim bên lề )
Tội !
Chẳng thấy ai mời hắn lên hát nửa bài . Tôi thấy chỉ có Tuấn Vũ rời sân diễn xuống ôm hôn hắn !
Tội !
Thời ấy , Vẹm TP chưa ṃ sang Cali - Nếu không th́ cũng ngồi một đống như hắn mà thôi .
Làm sao mà chen chân ? Làm sao mà ca ngợi những tiếng hát vẫn một ḷng trung với đảng và bọn lạm quyền ?
Làm ǵ có quyền lực thứ 4 ở xứ ḿnh, anh ?
Xin anh !
Tôi không nằm mơ .
đăng sơn.fr
.
|
|
ndangsonfr
member
REF: 711906
10/03/2016
|
..
Những điều Mẹ không dạy cho con...
Theo FB Đặng Đ́nh Mạnh
Mẹ cho con h́nh hài, nhưng đất nước cho con nguồn cội. Mẹ dạy con gọi cha, nhưng đất nước cho con tiếng nói. Mẹ nuôi dạy con lớn, nhưng đất nước cho con sức vóc làm người …
Con hỏi mẹ : “Sao đất nước ḿnh nhỏ bé, không đẹp đẽ trong mắt bạn bè thế giới”, mẹ chạnh ḷng: “Phải làm ǵ để con tự hào được là người Việt? Phải làm ǵ để con là một người Việt đáng tự hào?”.
Mẹ dạy con điều ǵ nữa ư? Không đâu con, con đă được dạy vô số điều tốt đẹp ở trường học! Cho nên, thay v́ dạy, th́ mẹ sẽ nói về những điều mẹ không dạy con…
Mẹ sẽ không dạy con: Việt Nam có rừng vàng, biển bạc.
Nhưng, mẹ sẽ nói với con rằng, rừng thẳm kia với tài nguyên phong phú từ bao đời, nay đă bị vắt đến gần cạn kiệt; Biển xanh mênh mang kia từ cha ông truyền lại, nay đang thu hẹp dần v́ giặc ngoại bang; Thú rừng kia chỉ c̣n là h́nh ảnh trong sách giáo khoa, hay là những vật trang sức nhồi bông trong pḥng khách kẻ trưởng giả… Mẹ sẽ chỉ cho con xem những ngọn đồi trọc nham nhở, lở lói, khô cằn trên dọc đường cái quan, những con sông cạn nước, trơ đáy về mùa hè nhưng ngập tràn vượt nóc nhà đồng bào ta vào mùa lũ… Mẹ sẽ chỉ cho con thấy những đám khói bụi mờ ảo, dày, quánh đặc dần bao phủ thành phố, những băi rác thải khổng lồ ngày càng cao hơn, to hơn đang bốc mùi tanh tưởi …
Để con biết rằng, sự thật không phải lúc nào cũng nằm trong những từ hoa mỹ trên những trang giấy sạch sẽ, thơm tho!
Mẹ sẽ không dạy con: Người Việt thông minh, cần cù, nhẫn nại.
Nhưng, mẹ sẽ kể với con về h́nh ảnh cháu bé người Nhật Bản tại thị trấn vừa xảy ra cơn thảm họa sóng thần, chú bé quyết chí đứng nguyên vị trí xếp hàng của ḿnh trong giá lạnh, chú đă khước từ chỗ xếp hàng phía trên của một người lớn nhường cho … Chính sự tự trọng, ư chí quật cường, để từ tro tàn đổ nát của cuộc chiến tranh thế giới, đất nước không có tài nguyên, th́ cha anh của chú bé người Nhật đă đứng dậy và trở nên một trong vài ba quốc gia giàu có và hùng mạnh bậc nhất trên thế giới ; Mẹ cũng sẽ chỉ cho con thấy bên cạnh những h́nh ảnh học sinh gốc Việt lănh nhận những tấm bằng khen danh dự về học vấn, th́ vẫn có những tấm bảng lưu ư cảnh giác người Việt ăn cắp ; Bên cạnh những câu chuyện người gốc Việt đảm đương những trách vụ quan trọng ở nước ngoài làm rạng danh dân tộc, th́ cũng có những h́nh ảnh đám đông người Việt chen lấn, xô đẩy nhau ở mọi nơi, mọi lúc để t́m vị trí phía trên của người khác một cách bất công…
Để con biết rằng, tuy “thông minh, cần cù, nhẫn nại” là cần thiết, nhưng chính ḷng tự trọng và ư chí quật cường mới quyết định phẩm giá của dân tộc trong vô số các dân tộc đang cùng chung sống dưới gầm trời này!
Mẹ sẽ không dạy con: Đất nước ta ra ngơ gặp anh hùng!
Nhưng, mẹ sẽ nói với con rằng, mỗi tấm huy chương được phát, mỗi tấm bằng khen được trao, mỗi tấm ảnh được khắc trên đài tổ quốc ghi công, là thêm nhát dao cứa vào vết thương ḷng vĩnh viễn không bao giờ liền miệng của những người mẹ già, cô vợ trẻ, đứa con thơ đang khao khát mong chờ người thân về nhà trong ngày sum họp... Và mẹ cũng sẽ kể cho con biết có những nền độc lập được xây dựng đôi khi không cần đến xương máu đồng bào ḿnh, nó không khiến bạn bè quốc tế phải sợ hăi ngắm nh́n chúng ta như những kẻ hiếu chiến, khát máu …
Để con biết rằng, không phải con đường nào đi đến cứu cánh th́ đều phải trả giá bằng máu và đằng sau mỗi tấm huy chương hào nhoáng đều có thể là nỗi đau xót khôn nguôi!
Mẹ sẽ không dạy con rằng, đất nước ta là vô địch, bách chiến bách thắng!
Nhưng mẹ sẽ kể cho con những câu chuyện về cột đồng Mă Viện với ḍng chữ khắc trên đó “Đồng trụ chiết, Giao Chỉ diệt”, về một ngh́n năm đô hộ của giặc phương Bắc, non trăm năm thuộc địa người phương Tây, về những Đỗ Thích, Trần Di Ái, Trần Ích Tắc, Lê Chiêu Thống bán nước cầu vinh, về một Ải Nam Quan không c̣n là một phần của đất nước, về một Hoàng Sa, Trường Sa đang là phần lănh thổ bị chiếm đóng bởi ngoại bang…
Để con biết rằng, bên cạnh những trang lịch sử hào hùng của dân tộc mà con có thể tự hào về ṇi giống, vẫn có những khoảng lặng u uất vĩnh viễn không thể nào quên!
Mẹ sẽ không dạy con: Người khác ta là kẻ xấu!
Nhưng mẹ sẽ nói với con rằng, không ai chọn cửa để sinh. Chín người th́ mười ư. Chính sự khác biệt đă tạo nên những giá trị, phẩm chất riêng cho từng cá thể, để mỗi người có thể học được điều ǵ đấy từ người khác. Con hăy mạnh dạn phát biểu quan điểm của ḿnh, nhưng bên cạnh đó, con hăy hết mực tôn trọng quan điểm của người khác. Mẹ sẽ kể cho con câu chuyện về công viên Hyde Park của của nước Anh, nơi mà từ năm 1904 đă có một góc Speaker's Corner để bất kỳ ai cũng có thể đến đó để tự do nói lên ư tưởng, quan điểm của ḿnh, nơi mà thế giới văn minh không giam hăm, cầm tù người có quan điểm khác với chính quyền.
Để con thấy rằng, kẻ xấu, đáng khinh đôi khi chính là người đang đứng trên bục cao trịnh trọng đọc diễn văn, người khả kính, đôi khi lại chính là người khoác chiếc áo tù nhân đang trầm ngâm đứng sau song sắt giam cầm!
Mẹ sẽ không dạy con về cách để mưu t́m chiến thắng!
Nhưng mẹ sẽ nói với con về sự tha thứ, về vua nhà Trần khi thắng giặc Nguyên Mông đă cho đốt sạch tráp đựng thư xin hàng của các quan trong triều, về Nguyễn Trăi “Đem đại nghĩa để thắng hung tàn, lấy chí nhân mà thay cường bạo” để cấp thuyền, ngựa, lương thực … cho tàn quân giặc Minh về nước, nhưng mẹ cũng sẽ kể cho con nghe câu chuyện từ thế kỷ trước, sau chiến thắng, th́ đă có hàng chục vạn đồng bào của bên bại trận phải chịu câu thúc thân thể từ vài tháng đến hàng chục năm mà ko được xét xử, hàng triệu người đă liều minh vượt thoát mưu t́m sinh đạo, ḷng người ly tán, chia rẽ măi cho đến nay đă non nửa thế kỷ mà vẫn chưa t́m được sự ḥa giải, ḥa hợp.
Để con thấy rằng, nếu sự lựa chọn là tha thứ, th́ con có cả kẻ thù để làm bạn, nhưng sự lựa chọn là trả thù, th́ có lẽ, con có cả một thế giới to lớn để làm kẻ thù của ḿnh vậy!
Điều cuối cùng, mẹ sẽ không dạy con: Tiền là tiên hoặc là ch́a khóa vạn năng cho mọi cánh cửa…
Nhưng mẹ sẽ nói với con về giá trị của đồng tiền rằng, 10.000 đồng là giá của hai que kem, là công một giờ con giúp mẹ dọn nhà, là đủ một suất cơm tạm no cho các bạn nghèo khó. Và mẹ cũng sẽ kể cho con nghe về những người giàu có bất thường, sở hữu tiền ức, bạc mớ, của ch́m, của nổi, dù đồng lương có tích cóp đến vài trăm năm cũng không nhiều được như thế, nhưng vĩnh viễn, họ không thể sở hữu được sự tôn trọng của chính đồng bào của ḿnh, của người đời?
Để con hiểu rằng, con có thể làm ra giá trị đồng tiền, nhưng đồng tiền không làm ra giá trị của con. Tiền không mua được t́nh yêu của mẹ, tiền không trả được những kỷ niệm ấu thơ của con…
Và con ạ, nếu con biết hổ thẹn khi bị bạn bè quốc tế chê cười v́ những thói xấu, th́ chí ít, con vẫn c̣n sở hữu ḷng tự trọng, hăy nung nấu thêm ư chí quật cường, để có lúc, con làm rạng danh dân tộc ḿnh, để con tự hào được là người Việt, và con là một người Việt đáng tự hào.
Con nhé?!
___________________________________________________________________
|
|
ndangsonfr
member
REF: 711925
10/05/2016
|
.
Đọc Chơi Cho VUI <
............................................
Dân Luận tổng hợp
DL - Bộ trưởng Thông tin và Truyền thông Trương Minh Tuấn xác nhận việc đăng lại bài viết phỏng vấn Bùi Thanh Hiếu là một trong những lí do khiến ông Nguyễn Như Phong bị rút thẻ nhà báo, tạm đ́nh bản Petro Times trong ṿng 3 tháng.
Thông tin được đưa ra vào chiều ngày 5/10/2016 trong buổi họp báo thường kỳ của Chính Phủ.Ông Tuấn nói trong buổi họp báo rằng "Bùi Thanh Hiếu là đối tượng chuyên gây rối an ninh trật tự đă bị chính quyền xử lư vào năm 2009 và bây giờ đang sống ở nước ngoài. Người này cũng có nhiều hoạt động tuyên truyền sai sự thật, nhằm chống Nhà nước ta, bôi nhọ nhiều tổ chức và cá nhân."Việc Petro Times đăng lại bài viết từ tờ Thời Báo ở nước ngoài phỏng vấn ông Hiếu về ông Trịnh Xuân Thanh được cho là "trái với tôn chỉ mục đích của tờ báo, mà vô h́nh trung c̣n gián tiếp tiếp tay cho hoạt động chống Nhà nước của ông này."Ngoài ra, việc dẫn link đến tờ Thời Báo khiến người đọc có thể bị nhiễu loạn thông tin, cản trở việc đấu tranh chống tham nhũng và tội phạm kinh tế.Một số lí do khác mà ông Tuấn đưa ra là do tờ Petro Times đă đăng các bài viết về vụ án Năm Cam, các bài khen ngợi Dương Chí Dũng, Dương Tự Trọng...Hôm qua, ngày 3/10, bộ Thông Tin Truyền Thông vừa có văn bản quyết định cách chức tổng biên tập Nguyễn Như Phong và tạm đ́nh bản tờ Petro Times 3 tháng. Sau đó, bộ trưởng TTTT mới xem xét có được phép hoạt động lại hay không. Quyết định này được đưa ra chỉ vài ngày sau khi Petro Times đăng bài phỏng vấn Blogger Người Buôn Gió về t́nh h́nh hiện nay của ông Trịnh Xuân Thanh.Ông Trịnh Xuân Thanh, nguyên Phó chủ tịch tỉnh Hậu Giang đang bị truy nă Quốc Tế v́ cáo buộc "cố ư làm trái quy định của nhà nước về quản lư kinh tế gây hậu quả nghiêm trọng", gây thua lỗ gần 3.300 tỷ tại Tổng công ty Xây lắp dầu khí Việt Nam (PVC) thuộc Tập đoàn Dầu khí Việt Nam.Hiện nay ông Thanh đang lẩn trốn và được cho là có liên hệ với Blogger Người Buôn Gió Bùi Thanh Hiếu để đưa những tin tức, tài liệu về vụ án của ḿnh lên công luận.
( Theo Tiền Phong )
|
|
ndangsonfr
member
REF: 711926
10/05/2016
|
.
Lời chia tay của Nguyễn Như Phong.
Sau nhiều năm lăn lộn trong nghề báo trong ngành công an, nhà báo Nguyễn Như Phong chấm dứt sự nghiệp báo chí cách mạng của ḿnh. Vào ngày thứ hai ngày 2 tháng 10 năm 2016, bộ trưởng bộ Thông Tin Truyền Thông quyết định thu hồi thẻ nhà báo của Nguyễn Như Phong và cách chức tổng biên tập tờ báo ông Phong phụ trách là tờ Petrostimes, cũng như đ́nh bản tờ báo này 3 tháng.
Trước tiên phải nói Nguyễn Như Phong là một con cáo già trong làng chí cách mạng Việt Nam. Bản năng đánh hơi chính trị cũng như đánh hơi kiếm tiền của Phong là những tố chất nổi trội so với đồng nghiệp. Nhiều người thuộc dạng giống Phong đă phải từ giă nghề báo sớm như Nguyễn Anh Tuấn, Hồ Thu Hồng đă rời khỏi ghế tổng biên tập những tờ báo họ quản lư khi c̣n đang sung sức, để chuyển sang cuộc sống mới tại Hoà Kỳ với những đồng tiền kiếm chác được do phụng sự những nhóm lợi ích trước kia.
Hơn 10 năm trước Phong, Hồng, Tuấn đều đánh hơi được nhóm lợi ích X đang lớn mạnh để hùa theo phụng sự, trong gần 10 năm đó, ba kẻ này làm mưa, làm gió trên dư luận Việt Nam. Nếu Nguyễn Anh Tuấn chọn mảng chính trị hàn lâm , Hồ Thu Hồng chọn chính trị chợ búa, th́ Nguyễn Như Phong chọn chính trị trung cấp.
3 kẻ này phụ trách ba phần thị hiếu của độc giả, kẻ nào cũng khá xuất sắc đảm nhiệm chức vụ của ḿnh.
Nguyễn Anh Tuấn trẻ và có học thức đă rời cuộc chơi sớm nhất theo cách của người có học khôn ngoan, Tuấn chuyển tới Mỹ sinh sống bằng cách lập sẵn cho ḿnh công việc khá phù hợp với chuyên môn, chọn được lúc ra đi vẹn toàn được cả danh dự và nhiều thứ khác.
Hồ Thu Hồng th́ ê chề hơn, Hồng phải chạy trốn nhục nhă sang Mỹ để tránh án kỷ luật và thanh tra tham nhũng gần chục tỷ đồng. Bị truất thẻ nhà báo, cách chức tổng biên tập trong nỗi sợ hăi khiếp đảm. Nhờ được nỗ lực cuối cùng của Nguyễn Văn Hưởng can thiệp và Hồng chỉ là con tép lắm mồm, không đáng phải giết nên vụ việc được bỏ qua. Hồ Thu Hồng dùng số tiền tham nhũng được mua nhà và mở quán bán mỳ bên Mỹ. Đôi khi nuối tiếc thời cáo mượn oai hùm khi xưa, phán thánh tướng ḥng nhớ lại những ngày át miệng thiên hạ khi trước và lấp liếm đi sự nhục nhă bị cách chức và trốn chạy.
Nguyễn Như Phong th́ khác, y tự chọn cho ḿnh các giă từ cuộc chơi.
Nếu Phong không chọn cách gĩa từ bây giờ, y cũng bị đào thải hoặc chết ṃn. Những đốm lửa le lói cuối cùng của phe X đă dần tắt, nước đă lan đến chỗ của Đinh La Thăng. Nhận thấy tương lai không c̣n tiền bạc do Thăng cấp, cũng không c̣n chỗ dựa chính trị. Phong quyết định đă ra đi.
Nhiều người cho rằng Phong nhất thời hồ đồ, thích nổi, chơi trội bị tai nạn. Thật thiếu sót nếu những người này không nh́n lại cuộc đời làm báo của Như Phong. Y đă muôn ngàn lần giỡn chơi, đụng chạm đến những thứ tai góc nhất. Y thừa kinh nghiệp, hiểu biết để biết hậu quả cũng như lợi ích mỗi bài báo mà y đưa ra. Lúc cần y có thể hô hào chống Trung Quốc hoặc hơi hướng thân Mỹ, khi thấy làn sóng này dâng cao. Lúc khác y có thể mạt sát, miệt thị những người đấu tranh dân chủ để lấy ḷng chế độ cộng sản...y chả từ cái ǵ miễn là có lợi cho y, nhưng với cách tính toán rất hợp lư về thời điểm, bối cảnh chính trị xă hội.
Trong cuộc đời cầm bút phụng sự cho nhóm X, y là một kẻ đê tiện. Nhưng khi tàn cuộc cờ, ở một chiều nh́n khác y thật đáng khen. Như chính y từng nhận nghề báo không khác ǵ con chó cho chủ, y là một con chó trung thành. Giống như một samurai, y chiến đấu đến giây phút cuối cùng và tự vẫn khi quân đich tràn vào dinh thự của chủ. Y không chịu cúi đầu để làm nô lệ cho kẻ khác. Mà thực sự th́ những kẻ chiến thắng cũng không tha cho y, khi y cúi đầu xin hàng. Sự dũng cảm của y cũng một phần do tính tàn bạo của kẻ địch. Nếu y đầu hàng, kẻ địch như Trọng sẽ không cho y được dễ dàng. Trọng sẽ làm nhục, sẽ bêu giễu, sẽ làm mọi thứ nhục mạ để hả hê tŕnh cho thiên hạ thấy vinh quang chiến thắng của ḿnh.
Có muôn vàn cách tự vẫn oanh liệt, nhưng tại sao Nguyễn Như Phong đă chọn cách đưa bài liên quan đến Trịnh Xuân Thanh, đi ngược lại hàng trăm bài báo đảng đang chỉ trích , tấn công Trịnh Xuân Thanh.?
Bởi Thanh cũng như y, đều là đàn em của Thăng. Và trước cuộc tấn công như vũ băo của Trọng vào Thăng, sự thất bại của Thăng đă rơ ràng hơn. Nguyễn Như Phong chọn cho ḿnh cái chết v́ chủ, như sự báo đáp tỏ ḷng thành trong những giờ phút cuối cùng.
Đó là cái tự vẫn có toan tính, một cái chết tự lựa chọn c̣n hơn xin hàng rồi để kẻ thắng ban cho cách chết. Giống những ǵ các cụ ta nói '' cà cuống chết đít vẫn c̣n cay ''
Việc kỷ luật tước thẻ và cách chức của phe Trọng đối với Phong là điều đương nhiên. Tuy nhiên bài phỏng vấn mà Phong bị kỷ luật ấy, nội dung có đoạn Trịnh Xuân Thanh dăi bày đại khái như sau.
- Tôi bị nhiều tờ báo vùi dập một chiều, tôi đă gửi đơn, gửi tài liệu đến nhiều tờ báo để họ đăng hai chiều, để dư luận thấy được toàn diện. Nhưng chẳng tờ báo nào đăng phản biện của tôi, tất cả họ chỉ đăng một chiều từ phía ông Trọng tung ra. Tôi cần nơi nào đó đăng cho tôi để có sự công bằng.
Chính v́ dăi bày này của Thanh mà Phong đă đưa bài phỏng vấn lên báo y quản lư. Phong muốn đem cái chết của ḿnh để chứng minh sự độc tài thông tin của phe Trọng. Y cũng cho thiên hạ thấy v́ sao báo chí Việt Nam chỉ có một chiều, và cái giá của những kẻ nào đi ngược lại chiều ấy sẽ phải trả giá như chính y.
Nhiều người hả hê v́ Phong bị mất chức, họ là những người không ưa Nguyễn Như Phong bởi những bài viết của y đánh phá những người đấu tranh. Họ là những nhà báo ở phe bên kia chiến tiến với Phong, họ cũng là những nhà báo ganh ghét v́ Phong nhiều năm qua đớp được nhiều cơ hội ngon lành hơn họ.
Nhưng ở khía cạnh quốc tế, người ta sẽ nh́n Nguyễn Như Phong là nạn nhân của sự đàn áp báo chí, tự do ngôn luận. Nhiều người sẽ ngạc nhiên, tuy nhiên nếu ai từng làm việc với tổ chức bảo vệ kư giả, tổ chức phóng viên không biên giới sẽ thấy đây là điều b́nh thường. Về sự đàn áp báo chí, không phải chỉ là những người chống chế độ độc tài bị đàn áp mới là nạn nhân. Mà ngay cả những người ủng hộ chế độ độc tài, nếu bị đàn áp họ cũng là nạn nhân cần được bảo vệ.
Việc tước thẻ nhà báo và cách chức Nguyễn Như Phong như trên, phe Trọng không phải là thắng lợi, trái lại c̣n là thất bại v́ bị động được trong việc xử lư Phong như đă từng làm với Hồ Thu Hồng. Đă thế lại bị chuốc thêm tiếng xấu là đàn áp báo chí.
Nguyễn Như Phong khi chia tay đẳng cấp hơn Hồ Thu Hồng là vậy. Nếu Hồ Thu Hồng bị cách chức, kỷ luật v́ liên quan đến tham nhũng..lặn mất tăm nhục nhă không dám ẳng lên một tiếng. Th́ Nguyễn Như Phong đẩy bọn Trọng vào thế xử Phong phải mang tiếng là đàn áp tự do ngôn luân, đàn áp nhà báo.
Gái bao của công an tất nhiên không thể nào khôn ngoan bằng được công an.
Nguyễn Như Phong vốn là công an, cũng như tay chơi đàn anh Nguyễn Văn Hưởng vậy.
Được đăng bởi Thanhhieu Hieubui vào lúc 23:00
...
|
|
ndangsonfr
member
REF: 711933
10/05/2016
|
.
.. HIỂU <
_________________________________________________
Chúng ta luôn phải chọn bên để đứng. Đứng ở vị trí trung lập tức là giúp những kẻ mạnh, chứ không phải giúp những nạn nhân. Im lặng tức là khuyến khích những kẻ đàn áp, chứ không phải những người bị đàn áp.
— Elie Wiesel
__________________________________________________ ___________________________
Vấn Đề ?
Có những vấn đề mà chúng ta phải cần dùng đến chữ thời gian để hiểu chúng . Chúng nằm ở đâu ?
Chúng đă nằm gọn lơn ở cái vé của VN Air line . Chúng nằm khi đáp xuống phi trường Tân Sân Nhất khi nh́n và nghe một thằng cổ trắng mặc áo sơ mi trắng , xách cặp da màu đen và đang gân cổ biểu diễn cái quyền lực rất ' riêng tư ' của chính hắn :
- Đm ! Tụi mày không nghe lời tao, tao đuổi tụi mày !
À há . Tao là ai ? Và ' Tụi Mày là AI , ?
( Chúng tao là những kẻ đang nắm vận mệnh ở cái xứ nhược tiểu đang đua đ̣i tiến nhanh, tiến mạnh trên cơi này . Chúng tao là những kẻ đă lập ra những công ty, những công tŕnh đẳng cấp để thế giới lác mắt . Chúng tao tạm quên 4 chữ vàng : XHCN để bằng và có khi vượt trội thiên hạ trên thế giới . Chúng tao san mặt bằng ở khu Nguyễn Huệ , ở công trường Mê Linh ngó ngang bờ sông để chúng mày sợ chơi ! )
Và chúng tao ngổn ngang đi từ con đường Đồng Khởi, vượt qua hè phố ra ṭa nhà chọc trời khu Nguyễn Huệ để sửa soạn leo thang máy lên tầng thứ 51 - 52 có bầy con nít mặc áo đen , áo trắng sẵn sàng kính cẩn nghiêng ḿnh chào đại gia , quan lớn ghé bến .
Chúng tao nghe lời chào của hàng hàng lớp lớp chiêu đăi viên phát âm tiếng Anh kiểu trọ trẹ : Welcome !
May thay, có một thằng quan nhớn dễ thương , trả lời bằng tiếng Việt nhà quê ḿnh :
- Nói tiếng Việt đi - Tụi tôi là người Việt !
Mô Phật ! Lạy Chúa tôi ơi !
Nó - 49 tuổi , làm quan lớn và c̣n tự hào ḿnh là VN ư ? Sao nó không bịa đại ḿnh là Đại Hàn hay là ngựi Nhật Bổn chứ ?
Cám ơn mày nha quan lớn .
Quán Cà phê Trung Nguyên của gă bác sĩ thất thời ấy cũng muốn cám ơn mày !
Mày ! Cái thằng phá sản, trốn chui , trốn nhủi ở bên Pháp , mày bỏ nhà cửa và vọ con về lập nghiệp và lấy lại quốc tịch VN . Mày vẫn c̣n chút liêm sĩ để khai báo với đám chiêu đăi viên ở khu phố mang tên ' đẳng cấp " là người Việt !
..
Tự nhiên cũng như tự dưng thấy ḿnh ngưỡng mộ thằng quan lớn đă c̣n sót lại 45 % liêm sĩ khi nó thú thật :
- Đây là cái xứ trật tự trong sự hỗn loạn .
Thằng có ăn học th́ phát biểu khác với tụi hạ lưu - Amen !
Và Amen bis .*
Có học để hiểu rơ là ḿnh đang nghĩ ǵ và nói điều gi !
Ok !
Quan lớn sau bữa ăn, thấy có vẻ no bụng và hối hận v́ đă xài phung phi bèn hạ giọng :
- Em đưa anh chị đến chùa Xá Lợi.
Ok - em !
Thấy ǵ ?
Vui quá là vZui !
Bên này là cổng chùa trang nghiêm nghi ngút nhang đèn, bên kia là mấy quán nhậu sáng trưng đèn với nhạc tếch nô đùng đùng .
Thấy thằng anh sáng đèn mắt như bộ đội dép râu về thành phố ngày 30 tháng tư nổ mắt , quan lớn khều nhè nhẹ :
- Kệ mẹ nó đi anh ơi !
Ừ em trai . Th́ cứ kệ mẹ nó - chấm Com .
Kệ mẹ nó - Cái thành phố bầy nhầy ở khi mang tên Xóm Văn Hóa mà ai ai cũng xả rác ( Rác văn Hóa ) Rác ở chỗ con đường THĐ mà sáng sáng , các gă lái xe ôm vạch cu đứng đái trước nhà văn hóa và trưóc bảng bích chương có h́nh Bác !
Kệ bố nó
Và làm sao kệ mẹ cha mẹ nó khi ....
Khi ngồi ngất ngưỡng với đại gia ( Đa dại ) với Quan Lớn , từ khung cửa kính trong suốt, nh́n ra ngoài lề đường vẫn thấy những gánh hàng rong , những người đàn bà chất cái mâm trên chiếc xe gắn máy cũ mèm đi bán những gói xôi , những bánh trái giữa cơn nắng cháy da và bên kia đường là những tấm bảng quảng cáo của nhà hàng, gánh hát mang tên '' Không Tên '' đang quảng cáo Lệ Quyên - Quang Lê áo gấm ḅ về xứ ca hát ?
..............
Tôi không nghĩ là Chúa Phật c̣n đoái hoài đến một đất nước mang tên Việt Nam
Amen .
( Chúng ta sẽ làm ǵ khi Chúa Phật đang đi nghỉ mát ? )
đăng sơn.fr
...
|
|
aka47
member
REF: 711943
10/05/2016
|
Niết Bàn đẹp ....nhưng Niết Bàn xa quá.
Kito ơi .... Người đang ở phương nào?
Phật và Chúa ban quyền năng phép lạ.
Chưa thấy rằng: đau khổ VN sao?
Chúa ơi!!!
Phật ơi !!!!
.................................
|
|
ndangsonfr
member
REF: 711947
10/06/2016
|
.
< Đọc :
Không thấy mùi tử tế trong Huy Đức
Trần Hồng Tâm
Tác giả gửi tới Dân Luận
Khi cuốn sách Bên Thắng Cuộc tung ra thị trường, tôi cố t́m mua đọc liền một mạch. Tập 1 “Giải Phóng” không mấy hứng thú, chỉ kể lại những câu chuyện vượt biên mà ai cũng biết. Tập 2 “Quyền Bính” chứa đựng nhiều thông tin bị bưng bít trong nội bộ Đảng Cộng sản Việt Nam nên tôi đọc cẩn thận hơn. Nhất là những trận đánh một mất một c̣n giữa hai nguời vừa là đồng chí, vừa là anh em: Linh – Kiệt.
Ông Linh ra đ̣n, không trừ một thủ đoạn nào. Ông phao tin bà Cầm (vợ ông Kiệt) tham nhũng. Ông tố cáo ông Kiệt dùng tiền bạc nhà nước gây thanh danh cá nhân. Ông thao túng dư luận, vận động hậu trường, lôi kéo, bè phái để loại ông Kiệt ra khỏi ghế Thủ tướng. Hơn nữa, ông Linh c̣n dựng lên những vụ án cả chính trị lẫn kinh tế nhằm vặt lông bẻ cánh ông Kiệt. Kết quả là: Linh thắng, Kiệt thua. Cả miền Tây Nam bộ quê hương của ông Kiệt bị ṿ xé. Bộ trưởng, trợ lư, và người thân tín của ông Kiệt không lâm ṿng lao lư th́ cũng thân bại danh liệt.
Từ đó, tôi giành cho Huy Đức một sự tôn trọng đáng kể. Tôi xếp anh vào những tác giả viết thể loại không hư cấu (nonfiction) mà tôi đọc nhiều như chị Phạm Thị Hoài, Bùi Tín, Dương Thu Hương, hay Từ Huy.
Nhưng sự tôn trọng này cũng chẳng tày gang. Những ngày tiền Đại hội XII, càng đọc Huy Đức tôi càng thất vọng. Thất vọng toàn diện từ văn phong đến thái độ và đạo đức của người viết.
Trong bài Bộ Tứ, Huy Đức viết: “Tôi phải nói với các bạn "thích Mỹ" rằng, nếu giờ đây Hà Nội đối đầu với Bắc Kinh, "nhất biên đảo" với Washington, Obama sẽ cuống lên ngay v́... khó xử.”
Tại sao Obama phải “cuống lên”? Thiết tưởng, ai cũng nhận ra thông điệp của người Mỹ rằng: Mỹ tôn trọng thể chế chính trị của Việt Nam. Mỹ đă sẵn sàng cho một cuộc hợp tác chiến lược toàn diện. Mỹ làm tất cả để có thể trở lại Cam Ranh. Đại sứ Mỹ tại Hà Nội đă hơn một lần phát biểu: “Chúng ta hăy cho thế giới thấy rằng, cùng nhau, không có điều ǵ là không thể”.
Thoạt đầu tôi cho rằng Huy Đức đưa ra nhận định vội vàng và hơi ấu trĩ. Măi sau này tôi mới nhận ra. Huy Đức không vội vàng, mà cũng chẳng ấu trĩ. Anh đă tính toán kỹ từng con chữ. Anh lợi dụng uy tín của ḿnh trong bạn đọc để định hướng dư luận. Anh ngụy tạo ra thông tin “Mỹ cuống lên” để bao biện, bảo vệ, bao che cho đám giáo điều bảo thủ thân Tàu. Càng về sau, điều này càng được chứng minh.
Cũng trong bài Bộ Tứ, có hai nhân vật được Huy Đức nhắc đến: Nguyễn Phú Trọng và Nguyễn Tấn Dũng. Huy Đức tung hô ông Trọng là ngoại giao khôn ngoan và ca ngợi ông đến mức sống sượng.
Ngược lại, Huy Đức tấn công ông Dũng với thứ ngôn từ mang nặng tính phán xử của một vị quan ṭa tỉnh lẻ áp đặt, thiên vị và chủ quan. Huy Đức gọi Nguyễn Tấn Dũng là “độc tài”, “cha truyền con nối”, và “ tên bạo chúa đă vơ vét cho đến khi thừa mứa.”
Nghe nói Huy Đức dọc ngang khắp nước Mỹ và h́nh như đă đặt chân tới Đai học Harvard. Hẳn Huy Đức hiểu. Người Mỹ tôn trọng tuyệt đối sự vô tội của một công dân cho đến khi tư pháp đưa ra những bằng chứng rành mạch.
“Độc tài”, “bạo chúa”, “vơ vét cho đến khi thừa mứa”, danh chính ngôn thuận, chỉ là những là những lời đồn thổi của những đấu thủ chính trị nhằm hạ gục ông Dũng, cũng như câu chuyện xưa ông Linh đă từng đo ván ông Kiệt.
Một người viết với tấm ḷng tử tế, bất vụ lợi, không thể biến những lời đồn thổi vu vơ thành bản cáo trạng chết người.
Theo dơi những bài viết của Huy Đức, tôi nhận thấy khi uy tín của ông Dũng trong dân càng tăng, th́ thái độ của Huy Đức càng trở nên hậm hực và hằn học. Sự hằn học của Huy Đức không dừng lại ở Nguyễn Tấn Dũng mà c̣n nhằm đến cả đời con của ông Dũng.
Không hiểu hai người này có thù oán ǵ nhau, nhưng người đọc lờ mờ nhận ra trong mỗi câu chữ của Huy Đức chứa đựng một mối thù truyền kiếp với Nguyễn Tấn Dũng.
Ai cũng biết guồng máy chính trị của Đảng Cộng sản Việt Nam hoạt động theo cơ chế: Cấp dưới phải phục tùng cấp trên. Cá nhân phải phục tùng tập thể. Nếu ông Dũng có mở toang cánh cửa cho Trung Quốc vào, mà ông Trọng, ông Sang, ông Huynh, lắc đầu, Bộ Chính trị lắc đầu th́ ông Dũng có đến ba đầu sáu tay cũng không làm ǵ được.
Vậy, tại sao Huy Đức chỉ kết tội một ḿnh ông Dũng. Huy Đức viết: “Trong hai nhiệm kỳ thủ tướng, Nguyễn Tấn Dũng đă mở toang cửa cho Trung quốc vào khai thác bô xít ở Tây nguyên? Đưa công nghệ luyện thép ḷ đứng đă bị truy đuổi ở Trung quốc vào Vũng Áng?’’
Nếu lỗi này do cá nhân ông Dũng gây ra, như Huy Đức buộc tội, ông Dũng giờ đă về vườn. Ông Trọng có toàn quyền đuổi cả hai công ty trên ra khỏi bờ cơi Việt Nam và lập ṭa án công khai kết tội Nguyễn Tấn Dũng phản bội tổ quốc, cơng rắn cắn gà nhà, rước ma về giày mả tổ.
Tại sao lỗi của cá nhân ông Dũng mà Nguyễn Phú Trọng lại ra sức bao che cho Bauxite Tây Nguyên và Formosa Hà Tĩnh? Bạn đọc thấy ngay sự lươn lẹo của Huy Đức.
Ông Trọng giả mù không thấy cá chết trắng trời trắng đất trải dài 240 km bờ biển miền Trung. Ông giả điếc không nghe những tiếng than khóc của dân chài miền Trung. Ông vẫn đến thăm và ca ngợi Formosa Hà Tĩnh vào ngày 22/4/2016. Sao không thấy Huy Đức định hướng ǵ cho dư luận?
Ông Trọng lờ đi thảm họa Formosa lớn nhất trong lịch sử Việt Nam, ảnh hưởng sâu sắc, toàn diện và lâu dài lên cả đất nước, nhưng lại chúi mũi, trực tiếp, đôn đốc, chỉ đạo một việc cỏn con là truy nă Trịnh Xuân Thanh. Sao không thấy anh Huy Đức dậy bảo ǵ cho dư luận?
Khi Petro Times vừa đăng lại bài phỏng vấn Người Buôn Gió, Tổng Biên tập Như Thổ bị cách chức ngay lập tức chưa đầy 24 giờ sau. Trong khi, thảm họa Formosa Hà Tĩnh đă kéo dài hơn nửa năm, ông Trọng vẫn cấm cốc, liệt dây thần kinh phát âm, không nói lên lời.
Nếu ông Trọng muốn củng cố uy tín của Đảng, tại sao ông không giải quyết vụ Formosa Hà Tĩnh một cách minh bạch và hợp t́nh hợp lư? Hay ông chỉ là kẻ treo đầu dê bán thịt chó, mượn danh chống tham nhũng để thanh toán đấu thủ chính trị?
Chỉ bằng vài câu hỏi đơn giản, người ta thấy ngay động cơ của ông Trọng.
Huy Đức lại được đầu quân. Lần ra quân này, h́nh như anh tự tin hơn, phấn khởi hơn, đă nắm chắc phần thắng trong tay nên tỏ ra rất manh động.
Trước Đại hội XII, tôi đă “Chúc mừng anh Bên Thắng Cuộc”. Nay lại chúc mừng trước chiến thắng chống tham nhũng đang vang vọng toàn cầu. Càng đọc, càng không thấy mùi tử tế trong từng câu chữ của Huy Đức.
October 4, 2016
Trần Hồng Tâm
____________________________________________________________________
< Viết :
Mở trang Web , thấy cái tựa bắt mắt là Mùi Tử Tế quá hấp dẫn và bắt mắt nên phải Đọc .
Thế nào là Mùi Tử Tế ? Có lẽ cái mùi ' tử tế " này phải có hương thơm như kiểu dạ tiệc với quần áo sang trọng ?
Đọc vài điều viết về ông nhà văn, nhà báo HĐ ấy , tôi đâm ra ngờ vực ở thiên chức của những kẻ làm báo ở một số bồi bút chẳng may có những cột xương sống quá dẻo như những tay đang cầm quyền bên quê nhà .
Mùi tử tế của chúng bốc lên từ những cái bắt tay và vẻ mặt hồ hỡi sau khi ky xong những cái nghị định .
Mùi tử tế của chúng phát ra ngào ngạt để dấu nhẹm đi mùi tử khí lẫn mùi cá chết nơi chúng đang vơ + Vét . Để tránh mùi xú uế , chúng hẵn có nhiều cách như đeo khẩu trang chống ô nhiễm như dân lái xe đang đeo . Chúng có thể quay đi và bịt mũi nếu sợ tấm khẩu trang làm xấu mặt mày , khi đang mặc áo quan , đeo cà vạt ....
Chẳng ai c̣n lạ ǵ cái công thức lănh đạo kiểu lèo lái xưa cũ ấy v́ lịch sử là chuyện lập đi lập lại : Chia nhau những cái ghế quan trọng , nắm tay nhau đoàn kết để cùng có lợi và sau đó là bàn mưu kế để thanh trừng nhau .
( Để có thể làm dễ dàng những chuyện lách, lèo và lái ấy , phải vẫy tay gọi một số đầy tớ trí thức của nhân dân là dân làm báo , dúi vào tay vào miệng chúng một nắm bạc và dặn ḍ trên bàn tiệc :
- Hăy tích cực hướng dẫn dư luận và đường lối của bác và đảng .
- Hăy tỏ ra là nhân dân và đảng chúng ta rất yêu quư hoà b́nh để giải quyết tất cả mọi chuyện với nước anh em TQ trên đường lối hoà b́nh .
- Hăy và ..... hăy ..... )
Sau những cái vân vân ấy là không khối ǵ thằng cong lưng múa bút .
Chúng viết nhanh, viết khỏe và viết mạnh v́ biết rơ là thời gian không bao giờ chờ đợi chúng < Thời cơ và sự trục lợi của từng nhóm chỉ cho chúng vài cơ hội bằng vàng .
Chuyện mấy con cá chết śnh là chuyện nhỏ v́ thiếu dưỡng khí trong nước hoặc là bởi v́ dân đi tắm biển đă tè bậy vào nước biển như lời vài vị quan đă tuyên bố . Chuyện bị ' ' Thôn Tính '' từ phương Bắc là chuyện đă biết, đă quen thuộc từ xưa kia rồi .
Chuyện bây giờ mới là đáng kể : Phải làm sao để cho dân chúng thấy nổ lực chống tham nhũng của chính quyền đang dâng cao và chứng tỏ được sự QUYẾT TÂM của đảng và nhà nước .
( Những thằng bồi bút vâng dạ và quay đi v́ ngửi thấy mùi tử tế bốc lên ngào ngạt - Những thằng không biết ngửi mùi ân huệ tử tế ấy mà viết bài lếu láo phản động th́ đi tù )
Kết quả :
Ngu dại và không thức thời th́ chỉ việc đứng ủ rủ qua những song sắt và ngậm ngùi nh́n nước đang dâng lên ngập lụt các nẽo đường .
Phải chăng yêu nước là phải sắn quần, sắn áo lội nước ? Trong nước có đầy rác và xác cá ươn .
Người ta không bao giờ có thể sống ảo tưởng với những cái Mùi Tử Tế như thế măi .
đăng sơn.fr
.
|
|
ndangsonfr
member
REF: 711967
10/08/2016
|
.
Không chốn nương thân-
... "
Chuyện là sau thời gian không có công việc, một người quen cho tôi thuê nhà mở hàng intenet tiền thuê trả sau. Nhưng lúc đó tôi không có tiền để mua dàn máy tính. Lúc ṿ đầu ngồi nghĩ cách xoay tiền, một người bạn mới quen gặp lần đầu thấy vậy nói.
- Đéo ǵ phải nghĩ, mấy chục triệu tí em đưa cho anh vay. Giờ cứ vui đi đă.
Lúc đứng dậy khỏi bàn nhậu, người đó đi ra ngân hàng rút 20 triệu đưa tôi. Cộng với 15 triệu vay của nhà vợ tôi cũng có được dàn vi tính cũ với 10 cái máy. Nhưng c̣n bàn ghế, c̣n vật dụng khác...đang lúc khó khăn th́ thằng bạn thuở c̣n thanh niên ghé qua, nó cũng chả giàu có ǵ, rút phắt ra 5 triệu bảo ông cầm lấy, tôi cho ông gắng mà làm ăn. Phải nói thêm 2 thằng bạn này không hề quan tâm đến chính trị, chúng chỉ là người chăm chú làm ăn, có tiền th́ đi làm từ thiện. Không phải thế lực thù địch nào, hiện cả hai vẫn sống ở Hà Nội trong cuộc sống mà chúng vẫn sống.
Hàng internet mở khá đông khách, bởi sự nhanh nhạy đón ư khách hàng và khiếu nói chuyện trên trời dưới biển của tôi. Khách luôn phải chờ nhau, trong lúc chờ họ nói chuyện với tôi cũng thích. Thậm chí có máy trống họ bảo cứ bật tính giờ, c̣n họ nói chuyện với tôi nốt câu chuyện.
Tôi chuyển nhà về đó ở, con tôi học trường mẫu giáo gần đó. Tôi nuôi một đôi gà chọi trống mái, tự ḿnh hàn mấy cái giá sách. Có lẽ cuộc đời tôi đă an b́nh từ dạo đó. Sách, gà chọi, công việc tại chỗ, gia đ́nh ở tại chỗ. Tất cả là những thứ dây neo đủ để cuộc đời tôi dù muốn bôn ba cũng khó mà dứt được dù chỉ một ngày. Thinh thoảng tôi có viết vài bài trên blog, nội dung bài viết lúc đó không có ǵ nặng nề lắm.Mức độ phê phán trong các bài viết của tôi hồi ấy có khi c̣n thua cả báo chí bây giờ.Có mấy bài bênh vực nhà thờ trong vụ cưỡng chế đất, mức độ bênh nhẹ nhàng kiểu thông cảm chia sẻ.
Bỗng nhiên một hôm người chủ nhà hớt hải đến, anh ta nói rằng công an bảo anh ta chỗ tôi là hang ổ phản động, nếu c̣n cho tôi ở th́ sẽ bị tịch thu nhà. Tôi nói không có chuyện đó, làm sao mà tịch thu nhà cho thuê. Hai hôm sau người chủ nhà cho tôi xem tin nhắn điện thoại của ai đó nhắn anh ta. Nội dung đe dọa việc chứa chấp gia đ́nh tôi sẽ khiến anh ta chịu hậu quả.
Tôi không muốn anh ta phải lo lắng, đêm đó tôi chuyển đồ về ở nhờ nhà vợ ở khu tập thể chật chội, cũ nát. Nắng nóng kinh người, mùa đông lạnh, mưa dột tứ tung.
Hàng intener thuê người trông,thời gian sau khách vắng dần, máy hỏng. Hai con gà chọi th́ bị bắt trộm, sách mục nát. Tôi xin đi làm ở một công ty trong khi hàng internet thu nhập kém cỏi. Bỗng nhiên công an đến công ty hỏi giám đốc về pḥng cháy chữa cháy, về thuế, về hợp đồng hỏi măi hỏi măi đến khi vợ chồng giám đốc trẻ lo lắng , hoảng hốt không hiểu chuyện ǵ. Khi mà sự hốt hoảng thành sợ hăi cao độ, công an mới hỏi họ về tôi. Lúc đó họ mới ngă người. Tuy nhiên họ là người can đảm, cả hai vợ chồng không v́ thế mà cho tôi nghỉ việc. Nhưng tôi cũng không muốn làm khó họ. Tôi về nhà, lúc này hàng internet đă tan hoang, máy bán thanh lư không nôi, chỉ có nước đem cho.
Gia đ́nh tôi trông chờ vào đồng lương ít ỏi của vợ. Chả hiểu sao vợ tôi tốt nghiệp đại học ngành tài chính loại tốt, đi làm ngân hàng bao lâu mà ngày lương chỉ thấy bằng người mới thử việc.
Hàng ngày tôi ở nhà đưa con đi học, chiều đón về, nấu cơm làm việc nhà. Tôi, một thằng đàn ông khỏe mạnh, đầy sức sống đă trở thành một người nội trợ đảm đang. Thời gian rảnh tôi đọc những cuốn sách của nhà xuất bản Sự Thật ngày trước và sách của nhà xuất bản Chính Trị Quốc Gia sau này. ( Khi khám nhà, cơ quan an ninh điều tra của bộ công an đă ngỡ ngàng khi thấy tôi đọc những cuốn đó ). Tôi t́nh cờ thấy những mâu thuẫn. Ví dụ sách của đại tướng Văn Tiến Dũng th́ nói - Trung Quốc muốn xâm chiếm, thôn tính ta để làm bàn đạp tiến xuống phương Nam gây ảnh hưởng áp đặt các nước trong khối Đông Nam Á. Nhưng cuốn tài liệu bồi dưỡng đảng viên trẻ sau này th́ lại nói - các thế lực thù địch Phương Tây âm mưu muốn biến Việt Nam thành con đê để ngăn chặn sự phát triển của Trung Quốc xuống phía Nam, bởi thế chúng luôn muốn ta ( Việt Nam ) mâu thuẫn với Trung Quốc ....
Tất nhiên th́ ở thế hệ tôi, h́nh ảnh của Đại Tướng Văn Tiến Dũng và lời nói của ông đáng tin hơn mấy cuốn sách bồi dưỡng này nọ. Một thế hệ mà khi biết chữ lần đầu đọc những câu chuyện về bọn Hán gian,bọn bành trướng bá quyền Bắc Kinh, bọn giết đàn bà trẻ em 6 tỉnh biên giới rồi thả trôi sông Hồng để đe dọa dân Việt Nam....tất nhiên khó mà tin lời của cuốn tài liệu bồi dưỡng đảng viên trẻ hơn lời của một vị đại tướng.
Tôi lờ mờ hiểu ra, tại sao bao nhiêu năm sau này, đại tướng Văn Tiến Dũng hầu như chẳng bao giờ được truyền thông nhà nước này nhắc đến. Gần như ông bị quên lăng.
Quăng thời gian đó tôi nảy ra ư viết Đại Vệ Chí Dị, câu chuyện về nước Vệ, Tề thế nào th́ bạn đọc đă hiểu, không cần nhắc ở đây.
C̣n câu chuyện thực tế là tôi ăn bám vợ, nợ nần bạn bè, một năm không mua quần áo cho ḿnh. Thứ mà tôi sắm cho ḿnh Tết năm ấy là đôi giày giả da, đế nhựa giá 180 ngh́n ở cái hàng giày vỉa hè phố Đặng Văn Ngữ. Một lần tôi viết bài cho báo Đẹp, bài báo nói về thú chơi mô h́nh máy bay. Nhuận bút được 1, 2 triệu ( giá như tôi chăm viết dạng ăn chơi thế này thu nhập cũng ổn), tôi đưa con tôi đến phố Tạ Hiện, vào cái hàng đặc sản mà khi xưa bố tôi đă cho tôi ăn phở xào v́ bố tôi trúng mánh mua được cây bút Parker ng̣i vàng. Hai bố con tôi ăn chim quay, thật ra tôi chỉ ăn đầu chim và chân chim, phần lại nhường con. Thằng bé trên đường về bỗng thốt.
- Hôm nay là ngày hạnh phúc của ḿnh.
Tôi hỏi sao con nói thế, cậu bé trả lời.
- V́ ăn được món chim quay ngon nhất trên đời.
Tôi nghẹn ngào, có lẽ tôi không phải là người bố tốt.
Nhưng tôi c̣n có nhà vợ để ở nhờ, nhà vợ do ông vợ để lại. Ông vợ tôi là lăo thành cách mạng tiền kháng chiến, ông về hưu với quân hàm đại tá. Có lẽ ngôi nhà tập thể cũ nát của vị lăo thành cách mạng khó mà dọa thu hồi được. Nhờ thế dù lay lắt, nhưng tôi c̣n có chỗ dung thân. Đồng tiền có thể ít ỏi, nhưng có mái nhà trú thân rau cháo cũng qua bữa. C̣n mái nhà để nương tựa, c̣n hy vọng kiếm tiền như các cụ nói an cư, lập nghiệp.
Đấy chỉ là một lần sạt nghiệp, một lần chạy trốn, một lần chuyển nhà. Vậy những ǵ hôm nay mà vợ chồng kỹ sư Nguyễn Văn Thạnh phải đối đầu c̣n khủng khiếp hơn câu chuyện của tôi nhiều lần. Đó mới là những ǵ ta trông thấy. Đi đến đâu cũng bị xua đuổi, từ chối. Thậm chí xe chở đồ đạc gia đ́nh đi trên đường cũng bị chặn giữ, khám xét và mang về đồn công an. Có lẽ những chất liệu bi đát mà vợ chồng kỹ sư Nguyễn Văn Thạnh đang chịu ngày hôm nay c̣n nhiều hơn và bi kịch hơn những chất liệu đă làm nên những tiểu thuyết bất hủ, những thước phim kinh điển về sự trốn chạy như Không Chốn Nương Thân, Giờ thứ 25, Lối Thoát Cuối Cùng...và phim của người đạo diễn tài hoa Yilmaz Guney của Thổ Nhĩ Kỳ về sự trốn chạy.
Tôi căm phẫn khi đọc đoạn người vợ sống trong cảnh bị truy đuổi, phá hoại cuộc sống ở tác phẩm Lối Thoát Cuối Cùng của nhà văn người Rumani C.V Gheorghiu đă nhảy qua cửa sổ tự vẫn khi thấy công an hộ tịch đến gơ cửa đ̣i kiểm tra nhân khẩu.
Hôm nay tôi lạnh người khi theo dơi những sự kiện truy bức mà vợ chồng kỹ sư Nguyễn Văn Thạnh đă chịu đựng. Biết nói thế nào,tại tôi đọc quá nhiều thôi. Tôi đă thấy sự khác nhau giữa nhà xuất bản Sự Thật và nhà xuất bản Chính Trị Quốc Gia để ḷng khuấy động phai viết ǵ đó như Đại Vệ Chí Dị. C̣n hôm nay đọc thấy sự giống nhau tàn bạo , thâm độc của những ǵ vợ chồng kỹ sư Nguyễn Văn Thạnh gặp phải với những tác phẩm truy đuổi cách đây hơn nửa thế kỷ.
Tôi sẽ viết ǵ.? Khi tài năng của tôi có giới hạn. ''
Trích bài của Người Buôn Gió .
__________________________________________________ ________________________________________________
Hăy để Gió cuốn đi .
<
Gửi Gió .
.. Tôi đă không mảy may biết em là AI !
Chỉ v́ một hôm t́nh cờ đọc bài người kia tải bài ' Con Dê Tế Thần ' có tên em viết nên tôi đọc và đọc để biết Con DÊ ấy là ai và hắn đă làm cái ǵ để bị tế ?!
Tôi phải nói thật và huyệch toạc những điều tôi nghĩ về em sau 14 bài Con Dê Tế Thần- TXT - ấy :
- 1 - Nghĩ là em ăn tiền của tổ chức cứu con Dê bắc kỳ ấy .
- 2 - Nghĩ là em ăn đồng, chia đủ theo kiểu Giang Hồ . Tao chém , mày chém !
- 3. Nghĩ là em đang mưu tính chuyện Hậu Xét
Và tất cả 3 điều ấy chỉ là chuyện riêng của một người đọc và đọc rất Kỹ ...
Và tôi vào Blog của Em để đọc trong ṿng 4 giờ để t́m hiểu và biết em là Ai ? - Gió ?
---------------------
Ngày hôm nọ, t́nh cờ trong cuộc nói chuyện ' nhảm ' về thời sự, có người anh lớn ở Hà Nội nhắc đến em, lúc em chưa qua xứ Đức .
Tôi hỏi thăm kiểu ṭ ṃ :
- Thằng bé ấy ra sao ? Nó là đầu gấu kiểu Hải Pḥng ?
- Tùy ! Nó lễ độ phải phép với ngườ́ lễ độ khi ngồi ở quán cà phê .
Cà phê nơi HN có ǵ không phải phép và lễ độ - Em ?
...................
ct ......
|
|
ndangsonfr
member
REF: 711970
10/08/2016
|
.
2 -
Sau 4, 5 giờ ngồi đọc và ngấm nghĩ ở những chủ đề em Gió đă viết, anh để ư ở bài ' Hậu TXT có câu em khuyên hắn hăy ngồi yên kiểu Án Binh Bất Động và có đoạn viết nhắn là em coi hắn như Tri Kỷ .
Anh đau ḷng và thấy TIẾC cho những công tŕnh viết lách của em !
Tại sao em để một lỗ HỞ quá to lớn như thế chứ ?
Từ miền đất của bạo quyền, em đă chống chúng từ những bài viết mà bây giờ em lại gọi một thằng quan lớn đào thoát là Try Kỷ ? Và em ' có vẻ bênh vực hắn ' ?
3.
Ngày mai kia - Thằng con của em lớn khôn ở xứ mang tên Dân Chủ . Nó - nếu biết rành Việt Ngữ < Ngày ấy , nếu em Gió đă xanh mồ , xanh cỏ < Lỡ chẳng may , nó gào lên để hỏi bố :
- Bố ơi ! Sao bố nỡ gọi một thằng quan liêu là ' tri kỷ ' ?
Linh hồn Gió, nếu c̣n lảng vảng ở cái xứ đă hết đọa dầy, hết chiến tranh, hết ô nhiễm sinh thái , hồn bố bay về giữa nhang khói sẽ trả lời ra sao ?
<
-Gió này !
Bây giờ em và anh ( chúng ḿnh) c̣n sống sót . Anh mong em hăy cẩn thận khi quá đà say sưa VIẾT trong hoài bảo cách mạng . Chữ nghĩa phải là sự cân nhắc ( dẫu là viết khi cảm hứng thủy tirều lên đến cực độ - 1 ngàn DLV - 2000 Cam đang ŕnh ṃ chúng ta ở h́nh ảnh khu đẳng cấm N G ở Sài G̣n đang ngập nước mưa và những bài nhạc rock giả dạng giọng thằng oắc con ĐVH châm biếm .. )
Kệ mẹ nó đi em !
......
Du đăng , cựu giang hồ như em , như anh - Chẳng là cái thá ǵ . Try Kỷ không phải là cái thằng đang trốn chui và nhây nhây kiểu chống án của em .
Hăy cẩn thận với danh từ TRI KỶ (- em trai - )
Tri Kỷ không mang tiền qua đầu tư địa ốc ở xứ Ngụy Quyền và lấy guốc tịch của cái xứ khỉ ho gà gáy .
Tri Kỷ không thể làm bẩn gót chân của một kẻ lănh học bỗng đi học viết văn của cái xứ văn minh và dân quyền .
Hăy tập trung tinh thần để VIẾT đi em !
Viết và Viết tất cả bằng nỗi thiên tâm c̣n sót lại ở lương tri .
đăng sơn.fr
.
|
|
ndangsonfr
member
REF: 711995
10/09/2016
|
.
Tôi muốn được đạp xe không cần khẩu trang!
( Theo FB B́nh Lê )
Tôi muốn không phải đeo khẩu trang khi ra đường v́ bụi, v́ khí thải, v́ ô nhiễm kim loại nặng. Tôi muốn thành phố Hà Nội có những giải pháp ngay lập tức và dài hạn để đảm bảo người dân không bị bệnh tật, đau ốm v́ ô nhiễm môi trường. Chất lượng không khí hiện luôn ở cấp nguy hại, chất lượng nước ở các hồ đang ở mức cá chết. Dù là người giàu hay người nghèo, trí thức hay công nhân, quan chức hay dân thường – nếu không cùng nhau hành động nhanh th́ chúng ta sẽ ngộp thở như cá trên Hồ Tây.
Thành phố cần di dời những nhà máy gây ô nhiễm hay bến xe ra khỏi nội đô, nhưng thay vào đó phải là các công viên cây xanh chứ không phải là các cao ốc đông dân nhiều xe. Ví dụ việc di dời bến xe Lương yên tưởng để giảm tắc đường hoặc ô nhiễm, nhưng thay vào đó là các ṭa nhà chọc trời th́ đường sẽ thêm tắc và không khí sẽ thêm ô nhiễm. Nếu đó là một công viên xanh, hay một khu vui chơi cho thanh thiếu niên th́ chất lượng không khí và cuộc sống người dân mới có cơ cải thiện.
Việc kiểm soát các công tŕnh làm đường, xây cao ốc, hay đường sắt trên cao phải đảm bảo cả kỹ thuật chống bụi lẫn tiến độ. Việc kéo dài từ năm này qua năm khác của hàng trăm, hàng ngh́n công tŕnh chính là kéo dài sự tồn tại của các nguồn gây ô nhiễm bụi cho thành phố. Nếu không xử phạt những nhà thầu chậm tiến độ một cách nghiêm minh, th́ chúng ta không chỉ hại về kinh tế mà c̣n hại về cả sức khỏe và thời gian.
Bài toán giao thông cũng cần phải giải, v́ rơ ràng nếu lănh đạo đi xe máy hoặc xe đạp trong giờ cao điểm thay v́ ngồi ô tô máy lạnh sẽ hiểu không khí đang ô nhiễm dường nào. Một số giải pháp tức thời đó là thành phố cần tăng gấp đôi số đầu xe buưt ngay lập tức. Ra các chính sách khuyến khích các gia đ́nh giảm khí thải của họ bằng cách giảm đầu xe thông qua bao cấp giá xe công cộng, hoặc khuyến khích xử dụng xe đạp. Có lẽ, một trong những việc đầu tiên có thể làm là quy hoạch đường đạp xe quanh Hồ Tây, ít nhất là từ 5h sáng đến 9h sáng cuối tuần để khuyến khích văn hóa đi xe đạp của người dân.
Để có giải pháp tốt, thành phố cần lắng nghe ư kiến người dân, chuyên gia và các nhóm xă hội dân sự. Khi đó, giải pháp sẽ thực tế và giải pháp từ thực tế sẽ đi vào cuộc sống và nhận được sự ủng hộ của người dân!
PS. H́nh nhóm sáng nay đạp xe phải đeo khẩu trang v́ không khí quá ô nhiễm. Tôi muốn đạp xe không cần khẩu trang. Let’s Unmask!
..
|
|
ndangsonfr
member
REF: 712014
10/11/2016
|
.
“Con Thành Người Việt Nam”
Tác giả gửi tới Dân Luận
Lẽ ra bài viết này được bắt đầu bằng câu nói chân thành của Lầu Nhật Phong“Thế hệ 9X là một thế hệ đặc biệt…”. Các em như những mầm xanh cố vươn lên từ khe nứt của những tảng bê tông đă được hàn kín bởi nỗi sợ hăi. Thế nhưng, chạnh nhớ đến những tháng dài biệt giam của Nguyễn Hữu Quốc Duy và bản án 5 năm dành cho Duy và Nguyễn Hữu Thiên An v́ đă dám viết: “DMCS 40 năm quá đủ” tôi chợt thấy xót xa. Bỗng thấy cảm thương những câu chữ trần trụi của các em và muốn dùng ngay chính nó – cái thế giới giả trá, vô cảm, tàn nhẫn đang bủa vây họ, để nói lên cái đẹp của tuổi trẻ Việt Nam hôm nay.
Chưa bao giờ tuổi trẻ VN lại cô đơn đến thế! Tuổi trẻ ngơ ngác giữa sự tê dại của nỗi sợ. Sau phán quyết của Ṭa án Trọng tài quốc tế về đường lưỡi ḅ phi pháp, các bạn trẻ đi biểu t́nh phản đối Trung Quốc vẫn tiếp tục bị đánh đập, bị bắt giam vô cớ. Không giúp được bạn ḿnh thoát được ṿng vây của công an, Facebooker Hiển Trịnh đi xuống phố kêu gọi sự quan tâm của mọi người về t́nh h́nh biển đông. Nhưng buồn hơn, anh bắt gặp những cái lắc đầu vô cảm của các bậc cha chú: "Ở đây không nói chuyện chính trị", cái này cái kia đă có "Quốc tế" ... hoặc "Giờ các bác già rồi, chẳng làm ǵ được nữa, tất cả là ở các cháu".
Thế hệ cha anh đă bỏ rơi họ. Đă qua rồi những ngày xưa, ngày tuổi trẻ hướng mắt theo những mái đầu bạc phơ trên đường về từ thềm điện Diên Hồng. Tuổi trẻ mất phương hướng không biết quay vào đâu để t́m ra lẽ sống. Không muốn bàn đến những vấn đề của đất nước, một số các em theo sắp xếp của cha mẹ, t́m đủ mọi cách để ra đi, để rời khỏi Việt Nam. Có vẻ như hai chữ “Tổ Quốc” thiêng liêng đang biến mất dần trong tự điển của các em. Tổ quốc bây giờ là nơi mà tuổi trẻ bất lực, ứa nước mắt nh́n bạn ḿnh đơn thân bị bốn năm công an đánh đổ gục xuống đường! Tổ quốc của các em là Hà Tĩnh, là Kỳ Anh, là băi rác của ngoại bang, là đất của sự chết, của nỗi bất an, của những lừa đảo trắng trợn…
Thế nhưng, không hẳn vậy. Nếu Vaclav Havel, nhà cách mạng Tiệp Khắc đă từng trải nghiệm điều mà ông gọi là “cuộc nổi loạn tuyệt vời của con cái chống lại sự dối trá mà cha mẹ họ đang phục vụ” th́ thiết nghĩ chúng ta cũng đang nh́n thấy điều tuyệt vời đó ở tuổi trẻ VN. Dù họ chưa tạo thành một số đông đáng kể, nhưng thiết nghĩ số đông đó có h́nh thành được hay không c̣n là trách nhiệm ở các bậc cha mẹ, ở mỗi người dân Việt Nam.
Có thể nói thời điểm đen tối, cạn kiệt nhất của lịch sử dân tộc là thời điểm hiện nay. Khi mà mọi đứa trẻ vừa cất tiếng khóc chào đời đă phải gánh ngay 29 triệu đồng nợ công; khi môi trường sống nhiễm độc trầm trọng; khi chính phủ khinh dân, trắng trợn lừa dối bằng những tṛ ngoạn mục như ăn cá, tắm biển; khi t́nh trạng người Việt âm thầm rời bỏ đất nước đang tăng dần; khi số hiện kim được chuyển phi pháp ra nước ngoài lên đến con số đáng giật ḿnh: 92 tỷ USD theo hồ sơ Panama;… thay v́ tức giận, thay v́ trách móc thế hệ cha anh về cái di sản ngập tràn khó khăn, tuổi trẻ VN đang muốn vươn vai thiết lập một trật tự xă hội mới. Tuổi trẻ VN không muốn là những con zombie, không muốn tê dại trong sợ hăi hay cùng quẩn trong khổ đau, họ bước tới và can đảm nhận trách nhiệm.
Hăy nghe Đào Nguyên Anh, học sinh 16 tuổi viết cho mẹ: “Ngày hôm nay, con thấy họ lôi đồng bào ra, 10 người đánh một, con thành người Việt Nam. Ngày hôm nay, con thấy những gương mặt đau đớn, và vẻ mặt hả hê của đầy tớ nhân dân, và tiếng xúc phạm danh dự nhân phẩm của các anh trị an, con thành người Việt Nam. Con tự hào biết bao, và cũng đớn đau biết bao khi biết cái giá con phải trả không chỉ là mạng sống và tương lai con, mà c̣n là trái tim mẹ và gia đ́nh”.
Để được thành người Việt Nam, Đào Nguyên Anh hiểu rơ cái giá phải trả và em tự hào với cái ư thức của ḿnh ngay cả trong lúc khó khăn nhất. Trong khi cả thế giới đang nghiêng ḿnh trước bản lĩnh của tuổi trẻ Hồng Kông: những Alex Chow, Joshua Wong, Nathan Law…th́ như Đào Nguyên Anh, Hồng Thái Hoàng cũng đang phải vật vă với thế hệ bản lề:
“Bố mẹ chưa hiểu, hàng xóm chưa hiểu, họ nói những điều làm bố mẹ lo lắng đau ḷng... Nhưng con hiểu và con không lùi bước! Đồng bào con đang ngập trong đau thương, nước mắt và đói nghèo. Con làm sao nhắm mắt bịt tai che miệng mẹ ơi ? Con chỉ muốn hai tiếng Việt Nam có thể ngẩng mặt với thế giới, chỉ muốn nhân dân trong đó có cả bố mẹ, cả con biết đến hai từ Tự Do thực sự! Con xin lỗi bố mẹ! Con không thể quay đầu!”
Chỉ một vài ngày sau khi lănh án phạt từ ṭa án, Nathan Law, sinh viên 23 tuổi, một trong những thủ lĩnh trẻ của phong trào biểu t́nh đ̣i dân chủ Hồng Kông đă đắc cử nghị sỹ vào Hội Đồng Lập Pháp. Điều này cho thấy những công dân Hồng Kông có trách nhiệm đối với đất nước của họ. Dân chủ không hề tự trên trời rơi xuống mà là do nỗ lực của tất cả mọi người. Chính các bậc cha mẹ và người dân Hồng Kông đă mở ra cánh cửa quyền lực chính trị thực sự cho các thủ lĩnh sinh viên. Nội chỉ với ư thức này thôi cũng đủ giữ cho tuổi trẻ đứng vững để vượt qua mọi sóng gió.
Đừng bắt tuổi trẻ phải sống giống chúng ta, sống co cụm trong sợ hăi và ích kỷ. Nhưng dù sợ hay không sợ, muốn hay không muốn, các thế hệ tương lai đang phải chấp nhận cái kết quả đen tối mà đất nước này đang phải đối mặt.
Thời nhà Trần, dân ta chỉ nh́n thấy cái bóng của “sứ ngụy” đi lại nghênh ngang ngoài đường ḷng đă thấy xốn xang. Nay, chúng ngang nhiên xuất hiện ngay trên tấm bản đồ có h́nh lưỡi ḅ trong văn pḥng thủ tướng chính phủ; chúng nhiễu sóng không lưu trên phi trường Tân Sơn Nhất; chúng đường đường ngự trị ở tây nguyên; chúng có mặt trên những dùi cui vụt thẳng vào những ai dám lên tiếng bảo vệ lănh thổ; chúng lởn vởn trên chín chiếc quan tài nằm xếp hàng ở nhà tang lễ bộ quốc pḥng trong vụ tai nạn máy bay kép; chúng hiện diện trên mâm cơm không cá; chúng có mặt từ hàng lănh đạo nhu nhược cúi gập ḿnh cho đến xác người ngư dân xấu số Trương Đ́nh Bảy… bóng chúng đang đè lên số phận từng người dân Việt Nam.
“Để thành người Việt Nam” câu nói của Nguyên Anh như tiếng gọi rất âm thầm, ẩn dấu sâu thẳm trong tâm hồn của những người trẻ. Và nó đánh thức họ mạnh mẽ đến nỗi dù có nguy cơ đối diện với tù tội, với dùi cui, Trịnh Bá Phương vẫn bật lên lời: “Nếu tôi chết, đừng chôn. Hăy khiêng xác tôi khắp phố phường Hà Nội” .
Cuối tháng 9 vừa qua, nhân kỷ niệm hai năm phong trào đ̣i dân chủ được khởi động bởi các sinh viên, người dân Hồng Kông đă xuống đường với những chiếc ô màu vàng trên tay; họ đă đứng im lặng, dành 3 phút mặc niệm trước trụ sở chính quyền Hồng Kông. Dân chủ là khát vọng, là mong ước của mọi con người trên hành tinh này bất luận họ là ai, màu da ǵ. Nếu những chiếc dù mong manh của tuổi trẻ Hồng Kong đă kêu gọi được hàng ngàn người xuống đường th́ xin xem những năm tháng tuổi xuân của Nguyễn Hoàng Quốc Hùng, Đoàn Huy Chương, Đặng Xuân Diệu, Hồ Đức Ḥa, Nguyễn Đặng Minh Mẫn, Nguyễn Văn Đài… là những lời tâm huyết tha thiết nhất của tuổi trẻ Việt Nam hôm nay.
Hăy v́ tương lai của Quốc Duy, Thiên An, Nguyên Anh, Thái Hoàng, Nguyễn Mai Trung Tuấn, Lầu Nhật Phong… Đừng im lặng, đừng để sự lănh đạm của chúng ta tiếp tay với cái ác. Đừng để họ đơn độc trước một bầy sói và bàn tay của ngoại bang. Hăy lắng ḷng, bạn sẽ nghe thấy lời ước nguyện của Trang Nguyễn và hàng trăm tấm ḷng thầm lặng khác:
“Dù ngày mai, cái giá của tôi phải trả cho sự lên tiếng của ḿnh sẽ là bị đuổi học hay bỏ tù, th́ tôi vẫn sẵn sàng bỏ qua quyền lợi của ḿnh v́ trách nhiệm với những thứ lớn lao hơn !!!”
.
|
|
ndangsonfr
member
REF: 712026
10/12/2016
|
.
Tuấn Khanh viết :
.. " Buổi chiều tháng Tư, nhạc sĩ Bảo Chấn ngó mông lung ra con đường, chép miệng: “mới c̣n hẹn nhau ngồi cà phê, vậy mà chưa gặp, ảnh đă đi”.
Đó là khi ông hay tin nhạc sĩ Nguyễn Ánh 9 rời bỏ cuộc chơi trần gian. Tin loan đi, gơ cửa nhà từng người quen, như nhắc ṿng quay của vũ trụ vừa điểm, vừa xướng tên một người. Sớm mai chớp mắt, bất ngờ thời gian sững lại, báo tin rằng giọng nói ấy, ngón đàn ấy nay đă là thiên thu.
Đă hơn 40 năm, kể từ cuộc hợp tan định mệnh của hàng triệu người. Rất nhiều danh tài văn nghệ của Việt Nam đă ra đi. Nhà văn Thận Nhiên một buổi sáng ngồi nghe lại tiếng hát Duy Quang, bỗng giật ḿnh kêu lên “ôi, có phải chúng ta đang sống với những người đă khuất. Âm nhạc, văn chương… rất nhiều thứ chung quanh chúng ta chỉ là những kư ức dội về”. Nghĩ cũng lạ lùng thật. Mới đây thôi, tiếng đàn của nhạc sĩ Nguyễn Ánh 9 c̣n vang trong chương tŕnh riêng trên truyền h́nh, tiếng thở dài của ông về một nền văn nghệ thiếu chiều sâu đang c̣n gây tranh căi, đột ngột giờ chỉ c̣n là kỷ niệm.
Giới văn nghệ hay ngồi lại với nhau, nói đùa rằng nếu có một thế giới khác để đến, nơi đó các gương mặt sáng chói của Việt Nam đang tập hợp đông đủ và vui vầy biết bao nhiêu. Trần gian hơn 40 năm, nơi hàng ghế đợi của nhà ga chờ những chuyến đi cuối của đời, mỗi ngày lại càng vắng thưa người, nhạt nhẽo hơn, cô đơn hơn. Có khi nào bạn tự hỏi nơi ấy neverland – vùng miên viễn – nơi có đủ Phạm Duy, Trịnh Công Sơn, Văn Cao, Lê Hựu Hà, Nguyễn Trung Cang, Hoàng Thi Thơ, Y Vân, Duy Khánh, Ngọc Lan, Duy Quang, Trần Thiện Thanh… họ đang làm ǵ? Ca hát, hay vẫn c̣n tiếc nuối cho những ǵ chưa làm được?
Vài năm trước, quán cà phê nhỏ trên đường Trần Quư Cáp (cũ), quận 3, nơi vẫn hay tề tựu những người quen thuộc như nhạc sĩ Hoàng Trang, Thanh Sơn, Mặc Thế Nhân, Hàn Châu, Ṭng Sơn… nơi đó các cuộc chuyện tṛ luôn rôm rả về thời trai trẻ yêu đương và các ngă đường định mệnh lúc khói súng c̣n khét nồng trên quê hương. Những mái tóc bạc kề nhau, như vẫn c̣n đầy những khao khát. Ấy vậy mà nhanh quá. Từng người ra đi. Như những gịng sông nhỏ im lặng chảy dần về quy lộ.
Một ngày chợt vắng nhạc sĩ Thanh Sơn, rồi một ngày vắng cả nhạc sĩ Hoàng Trang. Chiếc bàn quen đột nhiên lặng lẽ, thưa dần. Những người quen ngại đến hơn v́ sợ nhắc lại những khoảnh khắc c̣n nh́n nhau ngỡ như mới hôm qua ấy. Nhạc sĩ Mặc Thế Nhân gọi điện cho bạn bè, thở dài mỗi khi nghe tin nghe ai đó ra đi “lại thêm một người bỏ cuộc ha, không biết chừng nào tới tui”. Vuốt mái tóc bạc bồng bềnh, tác giả của Cho vừa ḷng em, Tương tư 4… nh́n đăm chiêu vào ánh nắng hoàng hôn. Khó mà biết rằng ông đang phân vân tiếc nuối nơi chốn này hay mơ về một nơi sẽ đến, như câu thơ của Bùi Giáng.
Ngày sẽ hết tôi sẽ không ở lại
Tôi sẽ đi và chưa biết đi đâu
Có lần, sau khi dự đám tang của nhạc sĩ Hoàng Trang về, gia đ́nh của ông gọi vào điện thoại, nói sao tôi viết vào sổ tang nghe sợ quá. Nội dung đó là vầy :”Hẹn chú bữa khác cà phê nhé, giữ trước giùm con một chỗ”. Hiền thê của nhạc sĩ Hoàng Trang nói bà lạnh sống lưng khi đọc lại, và nói tôi có muốn bà bỏ trang viết đó không. Tôi cười, sợ ǵ nữa, chúng ta? Thật ra, sớm hay muộn ǵ th́ chúng ta, kẻ xấu người tốt ǵ rồi cũng về đến điểm hẹn. Hẹn với nhau trước để không phải lạc lối nh́n mặt những kẻ tệ hại lúc sinh thời, có phải là sẽ vui hơn?
Sau năm 1975, đất nước được gọi là liền một dăi, nhưng những con người văn nghệ ở hai đầu nước Việt đứng nh́n nhau rất bỡ ngỡ, lạ lùng. Chia cắt lâu quá nên để hiểu được nhau, thấu được ḷng nhau có khi mất cả hàng thập niên nữa. Với nhiều người từ miền Bắc, không phải dễ dàng nhận ra những câu thơ như trẻ con của Bùi Giáng là tuệ giác. Với nhiều người miền Nam, không phải nhanh mà cảm nhận được sự trằn trọc trong thơ Việt Phương về đồng hồ Liên Xô và mặt trăng Trung Quốc.
Sau năm 1975, không phải nhạc sĩ nào của miền Nam cũng bắt nhịp được lại với nghề nghiệp của ḿnh suôn sẻ. Có những người ngần ngại với thời cuộc, có những người vấp phải những hàng rào ác cảm chính trị của một hệ thống cầm quyền mới… mà thậm chí gần 20 năm sau mới có thể viết ra thêm được một bài hát mới. Lại có những người ra đi t́m tự do, dù không vướng bận điều ǵ trong tâm cảm, nhưng lại không thể dựng lại nỗi hồn ḿnh. Như trong bài Không tiếng, nhà thơ Mai Thảo từng thở dài.
Sớm ra đi sớm hoa không biết
Đêm trở về đêm cành không hay
Vầng trăng đôi lúc t́m ra dấu
Nơi góc tường in cái bóng gầy.
Vài năm trước khi ra đi, nhạc sĩ Lê Hựu Hà ngồi ở sân nhà, đàn và hát bài Ngỡ đâu t́nh đă quên ḿnh, rồi cười nói rằng lâu lắm, ông mới thấy ḿnh như sống lại với âm nhạc. Mất một khoảng thời gian dài, như một người dè dặt đặt chân xuống vùng đất mới, rất nhiều bài hát ông viết nửa chừng, hoặc viết xong cười buồn, vo lại ném đi. “Nghe đâu phải là anh”, nhạc sĩ Lê Hựu Hà nói, trong một buổi chiều nắng rực rỡ ấy.
Một bước ngoặt mới trong đời xuất hiện. Nhiều nhạc sĩ ở miền Nam nói ḿnh sẽ cố gắng “hội nhập” một cuộc sống mới vậy. Họ đă thật sự cố gắng biết bao. Trịnh Công Sơn viết Em ở nông trường, em ra biên giới. Bảo Chấn viết Bài ca chưa viết hết lời. Quốc Dũng th́ viết Quê hương, t́nh yêu, tuổi trẻ. Trần Thiện Thanh viết Chiếc áo Bà ba. Lê Hựu Hà viết Hát về cuộc sống hôm nay và ngày mai… thế nhưng việc nhích lại gần cuộc đời trước mặt, “hội nhập” đă từng rất đỗi nhiêu khê. Họ đến, có người được tạm lưu dung, có người bị xô ra một cách lạnh lùng.
Hơn 40 năm ấy, trong những bước mà con người cố “nhích lại gần nhau”, không phải ai cũng đă đi trọn được đời ḿnh với dăm ba nốt nhạc. Văn nghệ miền Nam bị tước mất linh hồn tự do của ḿnh đă mất nhiều ngày dừng chân trên vỉa hè nghe ngóng. Những ngày tháng ấy bolero c̣n bị coi là đứa con lạc loài của nhạc Việt, những quy luật không có văn bản chỉ cho phép 30% bài hát trước 75, và 70% bài hát th́ phải là sáng tác mới. Nhân thân th́ phải “cơ bản và rơ ràng” khi nộp đơn duyệt xin phát hành một CD. “Âm nhạc thôi mà”, nhạc sĩ Thanh Sơn từng lắc đầu, mệt mỏi nói, trong lúc sinh thời, những lúc nối lại sự nghiệp. Xấp bài hát mới của ông từng bị Phó Giám đốc Sở VHTT vứt qua một bên, xẳng giọng “sao cứ dùng lại bài vở của những loại người như vầy”. Nhạc sĩ Trịnh Công Sơn th́ ngồi dưới gốc cây lớn ở sân Hội Âm nhạc TP, cứ trầm ngâm khi biết nguyện vọng tái bản toàn bộ Ca khúc Da vàng nhưng không được phản hồi, dù qua hai đời Bộ trưởng Văn hóa.
Cuộc sống rồi dần dần mở ra. Bất chấp những kẻ có quyền cứ cố đóng lại. Thời cuộc rồi cũng thay đổi, dù chậm chạp. Và những điều khó tin lại đến. Bolero giờ đây xuất trên cả trên sóng truyền h́nh toàn quốc. Phạm Duy hay Khánh Ly đă trở về và hát những bài trong tâm tưởng của người yêu nhạc. Mất non nửa thế kỷ, nhưng dẫu sao, có c̣n hơn không – có c̣n hơn không, Nguyễn Tất Nhiên từng mơ hồ tiên tri.
Người Đức có câu nói rất hay “Mỗi người già là một thư viện”. Khi một người già ra đi. Chúng ta lại mất một thư viện, mất một không gian vĩ đại bí mật, nếu chúng ta không được trao quyền thừa kế.
Hơn 40 năm, con người măi miết chạy lại gần nhau, bất chấp chính trị, bất chấp rào cản về kẻ thắng người thua. Cuộc chạy khôn cùng và nhọc nhằn để nắm lấy bàn tay nhau, như để hoàn thiện bức tranh đất nước đă liền một dăi, im tiếng súng nhưng chưa bao giờ thật sự hoà b́nh. Nhiều thư viện quư giá của âm nhạc, văn chương… của nền văn hoá vàng son miền Nam vẫn phải đóng cửa, ngậm ngùi. Nhiều thư viện khép lại mà không có di cảo nào gửi lại được cho hậu thế.
Sau khi nhạc sĩ Nguyễn Anh 9 vẫy tay chào và lên chuyến tàu đi về phía neverland. Mọi thứ trống trăi nhắc chúng ta đă mất thật nhiều thời gian của nhau để hàn gắn vô vọng, để có thể cùng vinh danh những tinh hoa Việt bất phân đỏ vàng trên đất nước này. Thời gian thinh lặng với những tàng thư cô đơn một cách đáng buồn. Những tàng thư bị bao vây, giam cầm bởi tư duy cộng sản chiến thắng. Kư ức của thời ḥa b́nh, sao vẫn đầy mất mát.
À không, trước khi ra đi, nhạc sĩ Nguyễn Ánh 9 có để lại lời nhắc. Rằng cuộc sống hôm nay âm nhạc đang nhạt nhẽo dần. Một nền văn nghệ người Việt đang hời hợt và sẽ dễ bị lăng quên. Một nền văn minh thế kỷ 20 của người Việt bị bóp, nặn thành quảng trường phục vụ tuyên truyền tư tưởng cộng sản. Lời nhắc để chúng ta không quá muộn màng và nhận ra khoảng trống vô cùng ấy. Những thư viện quư giá xưa cũ đă đóng cửa. Nhưng các thư viện mới th́ chưa có, hoặc chỉ chứa toàn điều vô bổ. Non nửa thế kỷ, người Việt có c̣n dịp dừng lại để chiêm nghiệm về những ǵ đă mất, lặng nghe về một thời đă mất
( Lặng nghe thời gian đă mất )
...
|
|
ndangsonfr
member
REF: 712027
10/12/2016
|
.
Thư
Gửi Anh -
____________________________________________________
Đêm qua, sau khi đọc blog và thư cuả NBG, và có cái link chuyển đến bài viết mang tên ' Lặng nghe thời gian đă mất ' của anh .
Ngồi yên tĩnh đọc để hiểu tâm t́nh của anh - bỗng ngậm ngùi .
Mắt đọc lại ḍng chữ :
" Hơn 40 năm, con người măi miết chạy lại gần nhau, bất chấp chính trị, bất chấp rào cản về kẻ thắng người thua. Cuộc chạy khôn cùng và nhọc nhằn để nắm lấy bàn tay nhau, như để hoàn thiện bức tranh đất nước đă liền một dăi, im tiếng súng nhưng chưa bao giờ thật sự hoà b́nh. Nhiều thư viện quư giá của âm nhạc, văn chương… của nền văn hoá vàng son miền Nam vẫn phải đóng cửa, ngậm ngùi. Nhiều thư viện khép lại mà không có di cảo nào gửi lại được cho hậu thế ".
Tôi cố gắng không nghĩ đến chữ THẢM HỌA v́ theo chiêu thức LẠC QUAN như đă học để không tự d́m ḿnh xuống vực thẩm của ư nghĩ và không thể nào vươn lên .
Làm nào để vươn lên khi từ những đường dẫn vào You tube để thấy một h́nh ảnh , một trong những bài hát của hiện tượng Lệ Rơi và sau này là một Tùng Sơn với những chương tŕnh thi ca hát kiểu T́m Kiếm Tài Năng nhại lại của Âu Mỹ ?
Làm thế nào để vươn lên một tầm văn hóa và lợi dụng tầm văn hóa để cải thiện những tầm nh́n khi thấy trên những cái ghế Nóng ấy là những giám khảo loại Siêu Sao Thu Minh, Hoài Linh, Băng Kiều và một vài loại " nghệ sĩ " đă nhăn mặt nhưng vẫn phải đi theo một loại kịch bản để chấm giải theo cách gợi mồi và bán buôn khi chọn những điều quái dị và khả ố theo diện BỪA ?
Ở thời văn hóa giải trí trong dạng văn hóa rác - Người ta cần ǵ ? Và người ngồi nh́n để giải trí kiểu văn hóa rác cần ǵ sau những màn quảng cáo bán hàng ?
Siêu sao miền bắc < Lệ Rơi và kiểu như Ṭng Sơn cùng những cái link bám víu tŕnh chiếu những cô hot girls cho chúng ta thấy và nh́n nhận được điều ǵ dưới một tiến độ tạm gọi là văn minh ?
( Chẳng lẽ chúng ta phải ngồi chịu trận xem những màn ở YT khi thấy , khi nghe Hot girl mặc máy ngắn , áo đỏ chửi thề tục tằn rất hạ đẳng để câu Like ở những tài khoản Rác Văn Hóa ? )
Đọc những ǵ anh viết , anh sẽ có bao nhiêu dấu Like ở Blog hoặc là ở FB của anh ?
Tôi nản chí và đang đặt lại vấn đề khi ngày hôm nọ đọc một bài thơ của một nhà thơ kiểu mới ở một diễn đàn học thức :
< Nguyên Văn :
'' ...
Profile of a flea-market salesman:
bán chợ trời lâu năm,
chán ngấy,
mà cái mộng làm za(ng sỹ chưa thành,
v́ ngày ngày phải bán chợ trời,
để nuôi con động vật hai vú,
...
uất lắm rồi !
đời trai chỉ có quanh quẩn mời chào,
mấy cái đồng nát, chai bể,
hay sao ???
có hôm,
chúng đến hàng mà lật cái này,
lục cái nọ,
sau rồi trả giá bèo mà c̣n chửi là,
mấy cái đồ thổ tả không ai cần,
giận quá nên gơ trên keyboard,
chấm chấm,
muốn chửi cho chúng tan xác ra,
cho chúng lộn thổ,
nhưng viết như thế th́ không chừng,
bị kéo tai, nắm cổ, đá đít ra khỏi diễn đàn th́ sao!!!
nên chỉ chấm chấm thôi,
sau rồi,
ngồi đuổi ruồi lâu quá,
ziết một vài câu không đầu,
không đuôi,
tự thấy ḿnh viết hay như zăng sỡi,
thích lắm,
rồi chúng lại đến,
nḥm ngó mấy món hàng ... thổ tả của ḿnh,
mà không thèm trả giá,
giận qúa,
cho keyboard ăn ... đ̣n,
thế là cứ đếm đầu chúng mà cho xuống ... hàng !!!
đấy thế,
chỉ có ḿnh ta và trời mới biết ḿnh muốn ǵ,
nhân gian kém cỏi lắm,
không đoán được đâu,
...
làm như thế lâu ngày cũng chán,
nên phát minh ra một thằng ngợm,
(đội mũ mặc áo giấy và băng cấp ... ma)
mà đi dậy thiên hạ ziết ... zăn,
dậy thiên hạ yêu ... nước!!!
dậy thiên hạ nhiều cái mất ... dậy!!!
thằng ngợm này cũng được việc ra phết,
thích th́ ḿnh (tự) khen,
hôm nào bực ḿnh,
chửi cho nó một phát cho ra vẻ ḿnh là ... thông thái,
rồi khai .. tử cho nó,
thế rồi ta lại khai sinh thằng khác,
chẳng ai đoán được, chẳng ai biết,
thế mói tài,
c̣n hôm nào,
có hứng ...
viết chiện t́nh ... ứớt áo,
(ủa sao lại zăng lên ... áo ???)
một ... tay,
tại sao chỉ gơ keyboard một ... tay ???
một ... tay gơ keyboard mới bị ướt áo chứ,
c̣n không dễ dầu ǵ mà ... ướt áo!!!
( Tác giả HG - USA )
.
Thấy lạ và buồn cười như lúc xem Lệ Rơi và cái gả mới ra ḷ đang được nhiều dấu Like ấy và chợt lợm giọng như dân quê Hà Tĩnh bị bùa ô nhiễm Formosa .
Chẳng biết anh nghĩ sao - Riêng tôi , tôi thấy buồn cười cho kiểu chữ không có nghĩa như thế .
Đọc như lúc xem đại khái kiểu hề rẻ tiền từ cụm từ văn hóa của Dư Luận Viên , như đă có lần NBG Hiếu viết ở blog cho những dư luận viên loại hạ đẳng .
Chúng là ai ? Và chúng đă diễn đạt ǵ ở cụm chữ không đầu không đuôi ấy ? Chúng ăn bao nhiêu tiền của chế độ ấy sau bao nhiêu năm ŕnh rập ?
...
Anh !
Đọc lại những ǵ anh đă viết lại thấy buồn .
Buồn v́ sau 40 năm dưới một thể chế , có nhũng kẻ suốt đời không thể hiểu được thế nào là văn hóa để rác rưởi theo mùi cá chết nổi lềnh bềnh .
Cho đến khi nào, người ta mới hiểu được thế nào là t́nh người, t́nh văn hóa ở một nơi tạm gọi là đất lành chim đậu ?
( Có những loài chim lạc cánh và lạc hướng - Và vĩnh viễn là chúng không biết bay về đâu . Cả một khoảng trời đầy nhang khói và u ám trong một tâm tưởng có điều ô nhục như những ǵ đang thấy ở những kẻ c̣ng lưng suốt đời chịu phận nô lệ tôi đ̣i )
Tội !
đăng sơn.fr
( )
............
|
Page
1
2
3
4
5
6
Xem tat ca
- Xem Tung trang
|
|
Kí hiệu:
:
trang cá nhân :chủ
để đă đăng
:
gởi thư
:
thay đổi bài
:ư kiến |
|
|
|
|