Kiến thức th́ thấp mà Đảng tịch th́ cao nên cỡi đầu cỡi cổ người ta.
Nói năng y như mới tập nói.
Chán thấy mụ nội luôn.
hihii
casaudep
member
REF: 607302
07/26/2011
Chào Thanh Thanh .
Tiếp theo đại biểu cuốc hội , xin được giới thiệu đại biểu dân hội : Bùi Minh Hằng ,Trịnh Kim Tiến (mẹ tưt), Jery Phan (cô giáo), LS Lê Quốc Quân ...và nhiều đại biểu dân hội nữa .
aka47
member
REF: 607321
07/26/2011
Những h́nh ảnh đẹp quá , thay cho hàng ngàn lời nói.
H́nh ảnh những cô gái VN xuống đường đả đảo Trung Quốc không thấy ǵ là sợ hăi bạo quyền , rất đáng khâm phục.
Chị TKT ...một người làm cho AK hănh diện về chị.
Lạy trời sao cho Thủ Tướng , Chủ tịch nước nhà ta "biết" cách ăn nói giống như TT Phi Luật Tân để dân VN ngẩng cao đầu với thế giới 5 châu.
hihii
aka47
member
REF: 607322
07/26/2011
Tổng Thống Phi Luật Tân nói như vầy nè trước Quốc Hội và Quốc Dân Đông bào của ổng.
C̣n VN ta th́ y như con clam...
.............................................
"Chúng ta không muốn làm gia tăng căng thẳng với bất kỳ nước nào, nhưng chúng ta phải cho thế giới thấy rằng chúng ta sẵn sàng bảo vệ những ǵ thuộc về ḿnh",
Tổng thống Aquino nói trong tiếng vỗ tay của các chính trị gia và các vị khách được mời tới nghe Thông điệp Quốc gia.
Tổng thống Philippines cho hay nước ông sẽ không cho phép các quốc gia khác áp đặt ư chí riêng vào các tranh chấp chủ quyền lănh hải. "Đây là lúc chúng ta không chỉ thể hiện sự đáp trả với những đe dọa một cách rụt rè nữa. Thông điệp của chúng ta với thế giới rất rơ ràng. Cái ǵ thuộc về Philippines là của Philippines , nếu cần chúng ta sẽ sử dụng vũ lực để bảo vệ chủ quyền đất nước của chúng ta". ông Aquino nhấn mạnh.
Nghe sao thấy wá đă luôn.
hihiii
casaudep
member
REF: 607335
07/26/2011
aka47
member
REF: 607336
07/26/2011
Đẹp như một thiên thần.
Cảm ơn chị Sấu Đẹp nha.
Công nhận tinh thần yêu nước của người Bắc rất cao , không sợ Công an đàn áp , trong khi người Nam nhất là TPHCM th́ hầu như không c̣n biểu t́nh chống đối nữa trong 2 tuần qua.
Tính khí người Nam và người Bắc không giống nhau thật.
hihii
rongchoi123
member
REF: 607381
07/26/2011
Những đứa trẻ không có ngày mai
Trịnh Kim Tiến - Chỉ khi bạn thật sự mong muốn ai đó được hạnh phúc, thậm chí hạnh phúc đó không phải dành cho bạn, bạn mới hiểu rằng bạn đă yêu người đó thật sự mất rồi…
Và tôi đang nghĩ về chúng, những đứa trẻ ko có ngày mai …
Sau khi ba mất, cuôc đời tôi ghi sang một trang khác, bước chân tôi tiến đến một nơi xa lạ, một con đường mà tôi không và chưa bao giờ nghĩ đến…
Và một lần nữa, điều ḱ diệu lại đến, nó tô lên cuộc sống của tôi là những cảm giác ḱ lạ đến vô chừng…
Tôi chưa hề nghĩ rằng tôi - một con bé nghịch ngơm, nhí nhảnh, chỉ biết la cà, đùa giỡn giờ lại trở thành một điều ǵ đó. H́nh tượng người con gái xuống đường thể hiện ḷng yêu nước, thật ḷng là có choáng ngợp trong ánh hào quang, pha vào đó là chút ǵ đó áp lực, chút nặng nề, và một chút sợ hăi…
Với tà áo dài, cùng những “bước chân Việt”, tôi xuống đường với trái tim chân thành chỉ v́ 1 điều “ TỔ QUỐC tôi yêu “… thật cảm động, cũng muôn phần tự hào khi thấy được h́nh ảnh của chính ḿnh sao lại đẹp đến vậy. Cái đẹp ko phải v́ ḿnh đẹp, cái đẹp mà tôi khó có thể diễn tả thành lời, nó ko giống những tấm ảnh tôi vẫn thường hay đi chụp choẹt cùng bạn bè…
Có người nói, có lẽ tôi chỉ v́ ham vui, thích “ khoe đẹp” nên tôi xuống đường…Tôi buồn... rất buồn. Nhưng ko sao, tôi ko quan tâm, tôi biết trái tim ḿnh đang đập theo nhịp nào, tôi hiểu việc tôi đang làm có ư nghĩa ra sao, tôi chỉ cần biết vậy thôi, nghĩ đến điều đó thôi. Nếu để ư, nếu nghĩ đến lời người khác nhiều quá có lẽ tôi sẽ ko chịu được mất.
“Quan trọng không phải là những thứ bạn mang theo bên ḿnh, mà là những ǵ bạn đă đóng góp.
Quan trọng không phải là những thứ bạn nhận được mà là những ǵ bạn đă cho đi.”
Rồi có người nói tôi là phản động, bất măn chính quyền nên mới “gây rối trật tự công cộng”, đêm nằm cứ nghĩ về điều này mà tôi tủm tỉm cười, chưa bao giờ nghĩ ḿnh được gắn cái mác ấy vào người đâu. Ba mất rồi, tôi c̣n cả một gia đ́nh đang chờ tôi gánh vác, cứ nghĩ đến giả sử có cái cảnh mà tôi đi tù v́ tội “phản động”, mẹ tôi, bà tôi, em tôi đứng bơ vơ mà nh́n theo bước chân tôi khi bị đưa đi th́ mắt tôi đă bắt đầu có thể rưng rưng. Tôi sinh ra trên đất nước này, mảnh đất này nuôi tôi lớn khôn, ấy thế mà tôi lại đem bán nó, đem bán cả linh hồn của ḿnh. Thôi th́ mới 22 tuổi đă được gắn tặng cho “danh hiệu” đó cũng là 1 điều hiếm có, cũng ko có ǵ đáng phải nghĩ ngợi, v́ những điều khiến ḿnh bật cười khi muốn khóc.
“Lư trí có thể mách bảo điều ta phải tránh, c̣n con tim sẽ chỉ cho ta biết điều phải làm”.
Từ khi ba mất, tôi ko thể nói hết lời cảm ơn đến mọi người, những sự chia sẻ quan tâm ấy, đối với tôi đă trở thành nguồn động lực quá lớn, giúp tôi vượt qua những đau thương mất mát kia để mà tiến bước như ngày hôm nay. Không ǵ có thể thay thế t́nh con người, điều này luôn là một bí mật với những con người ko có trái tim…suỵt…
Sau khi cùng mọi người tuần hành xong, đă có rất nhiều cuộc điện thoại sẻ chia, tâm sự cùng tôi, làm cho tôi muốn khóc… tại sự yếu đuôi của người con gái hay tại cái t́nh cảm kia khiến trái tim tôi không khỏi rung lên v́ xúc cảm!
Và trong đó, có những tấm ḷng Việt nơi phương xa, quê người, họ chỉ có thể dơi theo về đất nước, quê hương bởi những trang mạng, các blog cá nhân qua những lời họ nói, tôi cảm nhận thấy sự buồn bă họ nh́n về quê hương mà thương xót trong câm lặng, đâu phải ai cũng muốn ra đi, đâu phải ai cũng muốn rời xa nơi chôn rau cắt rốn - quê mẹ thương yêu, đâu phải ai cứ ở nước ngoài cũng là bán nước, phải không? Riêng tôi cho là vậy.
Họ hỏi tôi, họ có thể giúp ǵ cho cuộc tuần hành của chúng tôi? Thật sự họ muốn làm một điều ǵ đó cho đất nước, có người họ hỏi tôi rằng, có thể nhờ tôi mua 100 cái áo với biểu tượng chống Trung Quốc để gửi tặng mọi người có được không? Hay là họ có thể làm điều ǵ đó để giúp đỡ mọi người tuần hành. Không! Tôi đă trả lời họ vậy. Không phải v́ tôi coi thường tấm ḷng của họ, tôi thực sự cảm kích họ…V́ những người xuống đường tuần hành ai cũng là người khá giả mà v́ đây là 1 cuộc tuần hành trong sáng, chúng tôi không muốn để những người không có trái tim đem nó ra bôi nhọ, chụp mũ những tấm ḷng yêu nước, chúng tôi chỉ muốn thể hiện ḷng yêu nước của ḿnh một cách đơn thuần nhất, dù có vất vả, có mệt mỏi, nhưng niềm hạnh phúc sẽ tồn tại măi măi trong hàng triệu trái tim.
Không những vậy có những người họ c̣n quan tâm, muốn chia sẻ với hoàn cảnh của gia đ́nh tôi, họ khiến tôi xúc động vô cùng, mặc dù gia đ́nh tôi ko khá giả, và tiền th́ ai cũng cần và ai cũng thiếu nhưng hiện tại cũng không thể được v́ tôi đă tham gia tuần hành. Đă là một thanh niên, sinh viên xuống đường yêu nước th́ tôi không thể nhận được. Không biết cách nghĩ của tôi như vậy liệu có đúng không? Có quá nâng cao ḿnh? hay quá đặt nặng vấn đề chăng? Nhưng thật sự là tôi thấy sợ, sợ cá nhân ḿnh sẽ làm ảnh hưởng đến những người khác.
Trong lần t́nh cờ tôi biết đến một hoàn cảnh đáng thương khác của gia đ́nh chị Nguyễn Thị Liễu ở Chương Mỹ, Hà Tây. Chị là công nhân nhà máy xây dựng đặc biệt Giai Đức, một công ty do người Trung Quốc làm chủ, chị đi làm với mức lương 1,3 triệu đồng/ tháng, bữa cơm của gia đ́nh chị ngon nhất cũng chỉ là cá kho với trứng. Một tay người phụ nữ đáng thương ấy phải gồng gánh cả một đại gia đ́nh, chồng chị bị chất độc màu da cam, không được b́nh thường và hoàn toàn không có khả năng lao động, mẹ già đă 80 tuổi, 2 đứa nhỏ con chị cộng lại cũng chỉ tṛn 10 tuổi (1 đứa 6 tuổi và 1 đứa 4 tuổi), cái tuổi c̣n chưa biết đánh vần, lại thêm cô e gái chồng cũng bị chất độc màu da cam. Vậy mà, chỉ v́ chị cùng 1 số các công nhân khác của nhà máy đ́nh công để mong tăng 1 bữa ăn trưa thêm 5 000 đồng nữa (đang là 10 ngh́n tăng lên 15 ngh́n thôi) mà chị phải chết, c̣n 1 số người khác bị thương. Sau khi giết chị, người ta nói đó là tai nạn khi lưu hành giao thông. Công ty Giai Đức đổ hết trách nhiệm cho nhân viên bảo vệ Lê Tuấn Minh, kẻ đă lao cả xe tải vào đoàn người đang đứng trong cổng công ty. Đến nay, Lê Tuấn Minh có lẽ cũng chỉ đi tù v́ vi phạm an toàn giao thông, c̣n số phận của gia đ́nh chị sẽ đi về đâu? Hai đứa nhỏ dại biết sống ra sao... “mồ côi khổ lắm ai ơi”, đau thương mất mát biết bao giờ nguôi, tương lai, cuộc đời của chúng sẽ đi về đâu, ngày mai của các em? Ngày mai của các e c̣n có hay không?
Ôi! Những đứa trẻ không có ngày mai.
Ṿng tay ai ôm lấy đôi vai, ai ru em trong những đêm đông lạnh buốt, tê tái ḷng cho sự đớn đau…
Hăy dành tấm ḷng của mọi người đến với các đứa trẻ đáng thương. Xin hăy cứu lấy cuộc đời 2 đứa nhỏ, đem lại cho các em hơi ấm của t́nh người, bảo vệ tâm hồn non nớt của trẻ thơ.
Mọi người có thể liên hệ trực tiếp đến gia đ́nh chị:
Nguyễn Văn Tám - thôn Tiên Tiến, xă Tân Tiến, huyện Chương Mỹ, Hà Nội
Số điện thoại: 01668699199.
Hoặc có thể đợi sau khi chúng tôi nhận được sự ủng hộ của 1 số người quen, sẽ tổ chức 1 buổi đến thăm gia đ́nh chị Liễu và sẽ lập 1 sổ tiết kiệm đứng tên người nhà chị. Sau đó mọi sự ủng hộ mọi người có thể trực tiếp chuyển vào tài khoản đó.
Cầu mong lũ trẻ sẽ t́m được sự thanh thản và yên b́nh trong một thế giới có nhiều điều mà chúng không thể hiểu được nó.
Trịnh Kim Tiến
danlambaovn.blogspot.com
Chẳng biết mấy người như chim cú hôi,..v.v.. nghĩ sao về những việc làm và lời nói của cô bé "phản động" này?
casaudep
member
REF: 607419
07/27/2011
Bé Tiến viết hay như một bài thơ .
Trích DÂN LÀM BÁO ,thằng bé "Khùng Khùng" cảm nhận bài viết của Kim Tiến : Ôi , thật lạ không biết tại sao chỉ trong có 1 ngày mà cái tên đàn ông 45 tuổi , phải 2 lần rơi lệ ,bụi đời từ bé , thàng đàn ông đó lăn lê ngỏ hẽm đầu đường góc phố Sài G̣n để nhận những đồng hào lẻ từ việc lau xe cho khách ăn hủ tiếu ., 1 tên nhóc chỉ khóc ấm ức khi bị ai đó to lớn hơn chiếm đoạt những đồng hào thời những năm 79 _ 80 ấy bằng những cái bạt tai , đá đít , và rồi không biết bao lâu rôi không c̣n nhớ nổi nữa có lẽ lâu lắm rồi , thằng bé ấy chai sạn với cuộc đời , mà nó phải lớn lên và nó không c̣n nước mắt để chơi tṛ ủy mị cuộc đời nữa ,
Nhưng hôm nay không biết Anh Linh Hương Hồn của NGƯỜI LÍNH nào ? NGƯỜI LÍNH của Nam vĩ tuyến hay Bắc vĩ tuyến 17 ? ! đă đưa đường dắt lối thằng bé không c̣n bé đó lạc bước đến 1 ngôi nhà lớn lắm ngôi nhà 43 Nguyễn Thông Saigon , lạc bước vào đó thằng bé được biết mọi người trong ngôi nhà đó đang thắp những nén hương ,dâng lên những bông hoa , ngôi nhà đó mọi người cùng nhau nghe chào Quốc Ca , cùng nhau mặc niệm tưởng nhớ những NGƯỜI LÍNH VIỆT NAM , đă hy sinh v́ sự toàn vẹn lănh thổ v́ chủ quyền lănh hải và những quần đảo xa của đất mẹ Việt Nam , mọi người niệm , mọi người tưởng nhớ ghi ơn những NGƯỜI CON CỦA MẸ VIỆT NAM đă anh dũng hy sinh để ngăn cản bước tiến quân của ngoại bang bành trướng xâm lược , cả trên bờ , dưới biển và bầu trời Việt Nam , hôm nay ở đó thằng bé đă ḱm nén ngước mắt lên trần nhà để dấu đi những giọt nước chực tràn ra khóe mắt , phải giấu đi , phải ngăn lại , v́ giữa đám đông xa lạ mà đàn ông khóc th́ thôi xấu hổ quá , những vần thơ của Bác Lưu Trọng Bằng ( con trai Thi Sĩ Lưu Trọng Lư ) , những lời lẽ đanh thép của Giáo Sư Tương Lai , và lời tỏ t́nh của nhà Nữ Khoa Học Nguyễn Duy Tùng , ( con Ngài Cố Ngoại Trưởng NGUYỄN DUY TRINH ) Bà ấy kết thúc những lời " tỏ t́nh " như thế này " Mặc dù là nhà khoa học , khoa học tự nhiên , không am hiểu và khéo ăn khéo nói như những nhà xă hội học , nhưng khi có những việc yêu nước các anh chị hăy gọi cho tôi , luôn luôn có tôi " ôi trời đất ơi 1 lời kết thúc , 1 lời nhắn gửi nghe rơ ràng minh bạch vô cùng là 1 lời thề của 1 NGƯƠI PHỤ NỮ VIỆT NAM , với Tổ Quốc , Lời Thề YÊU NƯỚC , thôi th́ thằng bé cũng đă chặn được những giọt lệ không để phải mặn môi giữa đám đông xa lạ ( mắc cỡ mà ) ,
Chiều , 1 buổi chiều mưa rả rích , tích tắc như để nhân thêm những bùi ngùi cảm xúc của 1 ngày 27 tháng 7 năm này , 5h căn pḥng cuối dăy nhà trọ không nghe mưa không cửa sổ , thằng bé không tha thiết cơm chiều , thằng bé lại lang thang đến những trang báo mà đă đưa đường dẫn lối nó đến ngôi nhà tưởng niệm sáng nay để nó sụt sùi và che giấu cái ẻo lả của 1 thằng bé đường phố ngày xưa , và rồi cái ḍng chữ " NHỮNG ĐỨA TRẺ KHÔNG CÓ NGÀY MAI " đă níu tay nó lại và nó quyêt định phải vào xem có bóng hinh nó nơi đó không , ( v́ nó cũng không có ngày mai ) , và không ngờ nó đă rơi vào 1 trạng thái mà nó không tiên liệu trước nó bắt gặp 1 cảm xúc nó vừa trăi qua sáng nay , nó gặp lại 1 h́nh ảnh Phụ Nữ Việt Nam Thề với Tổ Quốc Lời Thề Yêu Nước sáng nay ở Ngôi Nhà Tưởng Niệm , 1 lời thề Khi Tổ Quốc Gọi Phụ Nữ Hô CÓ MẶT , ôi PHỤ NỮ VIỆT NAM lại lần thứ 2 trong ngày thằng bé tôi bị NGƯỜI PHỤ NỮ chinh phục phải nghiêng ḿnh trước họ , và cũng Em chính Cô Gái và Lời Thề Yêu Nườc đă làm thằng bé khóc , khóc thật rồi , và phải khóc thôi , thằng bé quyết định khóc cho sướng khóc đă đời thằng bé được sinh ra là NGƯỜI VIỆT NAM được là đồng bào với những NGƯỜI PHỤ NỮ MANG TRONG TIM LỜI THỀ VỚI TỔ QUỐC ,LỜI THỀ YÊU NƯỚC ,
Căn pḥng bé nhỏ đầy riêng tư là nơi thỏa măn cái nhu cầu được khóc trong vui sướng của thằng bé , không c̣n xấu hổ trước đám đông xa lạ tha hồ khóc bé ơi , và rôi cũng chính Em , Người Con Gái xuống đường đó , chính Em đă tàn nhẫn với thằng bé Em đă đưa nó đến 1 nơi nào đó ở Hải Pḥng xa lắc xa lơ nó không biết rơ , Em đưa nó đến 1 ngôi nhà quá nhiều đau khổ , Em lấy đi hạnh phúc đựoc khóc v́ hạnh phúc của nó , Em bắt nó phải khóc v́ xót xa , v́ bất lực trước sự mất mát của gia đ́nh NGƯỜI ĐỒNG BÀO của nó , mà nó không thể chia xẻ được ǵ , và nó chợt nghĩ ôi sao mà để làm như Bác Hồ Chí Minh dạy sao mà khó quá , " Yêu Tổ Quốc , Yêu Đồng Bào , " Nhưng cũng chính Em , Cô Gái Xuống Đường đă làm nó thấy Em không chỉ Yêu Nước , mà Em c̣n rất Yêu Đồng Bào của Em , đứng trước Em thằng bé thấy đúng là nhỏ bé quá , làm sao học được cái Yêu Nước của Em Gái Xuống Đường , của Nhà khoa học Thề khi Tổ Quốc Gọi , thôi bực ḿnh Em rồi Kim Tiến ơi , thằng bé bực bội v́ Em làm nó khóc , làm nó buồn , làm nó vui , Em làm nó trở thành hồ đồ và lộn xộn mọi cảm xúc của nó , thằng bé oa oa siịt ,không chơi với Em nữa Cô Gái Xuống Đường ơi !
aka47
member
REF: 607423
07/27/2011
Thường thường AK hay viết BÁI PHỤC...
Nhưng ở đây AK phải viết là KHÂM PHỤC và HĂNH DIỆN về em TKT với những tâm t́nh của em.
Chị AK ủng hộ em hết ḿnh , nếu được đứng bên cạnh em để đả đảo Trung Quốc lấn chiếm lănh hải VN là một điều chị rất vui.
Em là ngọn đuốc soi sáng cho những tâm hôn u tối.
Là tấm ḷng nhân đạo đầy ắp t́nh người.
Nghe em nói Tài xế lao xe vào đám nhân công đang đ́nh công để cho họ chết mà chỉ xử phạt TAI NẠN LƯU THÔNG th́ rơ ràng đúng là v́ thế lực v́ sợ người chủ là Trung Quốc đành phải áp dụng luật RỪNG.
Ôi...một đất nước chỉ biết cai trị bằng súng đạn... Hèn chi lạm phát tới 23%.
Sống sao nổi nè trời.
.......................................
muahe2011ger
member
REF: 607449
07/27/2011
Chào casaudep và các bạn NcD
MH2011 sưu tầm 2 video clip, để góp vui cùng các bạn, xem cho biết.