cafekho
member
ID 78368
07/14/2014
|
Bác Sỹ HUỲNH TẤN MẪM !
Thư tâm t́nh của Huỳnh Tấn Mẫm
gởi các bạn thanh niên - sinh viên - học sinh
Sài G̣n, ngày 4 tháng 7 năm 2014
Cùng các bạn Thanh niên - Sinh viên - Học sinh thân mến,
Tôi là Huỳnh Tấn Mẫm, không mang một danh phận nào trong guồng máy công quyền hay một địa vị xă hội, tôi chỉ là một thanh niên – nếu các bạn cho tôi dùng từ này – một thanh niên nhiều tuổi, và hơn thế, là một công dân có ư thức trách nhiệm về t́nh h́nh đất nước hiện nay. Tôi tiếc là không c̣n nhiều thời gian và sinh lực như các bạn, để có thể cống hiến một cách xứng đáng và trọn vẹn cho một vận hội mới đang đến với dân tộc.
Như các bạn đă biết, sự kiện giàn khoan Hải Dương Thạch Du 981 của Trung Quốc hiện diện hai tháng nay ở vùng lănh hải Việt Nam, không phải là sự kiện lớn đơn thuần, mà nó biểu hiện một tiến tŕnh vô cùng hệ trọng đối với sinh mệnh của Tổ Quốc chúng ta, nó là màn mở đầu công khai cuộc xâm lược của Trung Quốc vào lănh thổ, lănh hải nước ta trong kế hoạch có quy mô thôn tính cả Biển Đông, từng bước khống chế toàn vùng Đông Nam Á, để thực hiện mộng siêu cường bá chủ không giấu diếm của ḿnh. Nó c̣n bộc lộ cho toàn dân ta biết mối quan hệ mờ ám được che giấu lâu nay dưới các từ ngữ và khẩu hiệu đẹp đẽ của Đảng Cộng sản Trung Quốc đối với Việt Nam ta.
Nhưng đồng thời cũng cần hiểu rằng đây là vận hội mới cho dân tộc, v́ nó mang ư nghĩa thức tỉnh toàn diện của một giai đoạn lịch sử, bởi toàn bộ sự thật đă được phơi bày.
Việt Nam là một nước nhỏ về quy mô dân số và diện tích so với họ, lại chậm phát triển về kinh tế, khoa học kỹ thuật, về công nghệ thông tin, công nghệ quân sự… lại đúng vào lúc xă hội đang suy yếu, kinh tế bên bờ vực thẳm, tầng lớp lănh đạo th́ suy thoái tư tưởng - đạo đức - lối sống, tham lam, nhũng nhiễu đầy khắp. Thử hỏi trong t́nh thế đó làm sao có thể đối địch trước một tham vọng vĩ cuồng như thế của đối phương?
Câu hỏi ấy đang xoáy vào ḷng mỗi người dân nước ta, và chúng ta thật sự day dứt về câu trả lời.
Dù chúng ta yêu ḥa b́nh bao nhiêu, chân thành mong muốn hữu nghị bao nhiêu, tất cả cũng bằng thừa, nếu không nói là tự huyễn hoặc lấy ḿnh, trước tham vọng của chủ nghĩa Đại Hán phương Bắc.
Bành trướng Bắc Kinh đang tiến công chúng ta ở thế áp đảo về bạo lực, thế thượng phong về kinh tế, đánh phủ đầu ta về ngoại giao tuyên truyền. Quan chức cao cấp của Trung Quốc – Dương Khiết Tŕ – đến nước ta, đưa ra một thông điệp với tư cách cao ngạo của một nước lớn, thể hiện mối quan hệ bất b́nh đẳng không phải đột nhiên mới có: yêu cầu ta chấm dứt cái gọi là “quấy nhiễu” chúng ở giàn khoan HY981, đe dọa nếu ta kiện chúng ra ṭa án quốc tế, ta sẽ nhận lấy “hậu quả” khôn lường. Nếu ta “ngoan cố” không hàng phục, chúng sẽ phong tỏa kinh tế, phong tỏa bờ Biển Đông, và mọi tai họa khác sẽ xảy đến. Chúng ngăn cản ta không được mở rộng liên minh quân sự với Mỹ và các nước khác, bởi làm như thế chúng quy là ta mang tội “khiêu khích” chúng.
Các bạn thử nghĩ xem. Họ bao vây và khống chế ta, nhưng không cho ta la lên để nhờ người can thiệp, không cho ai giúp sức, vâng, trói lại và đánh, buộc ta phải tự nguyện đầu hàng!
Qua cách nói và hành động của họ, cơ hồ như ta đă là quốc gia phụ thuộc không có bao nhiêu chủ quyền?
Các quốc gia có chủ quyền, có quan hệ b́nh đẳng, bất kể là nước lớn hay nhỏ, chưa từng nói năng như thế. Hồ đồ, trịch thượng phải bắt nguồn từ một thực tế. Song, yếu kém, nhu nhược vốn cũng không phải không có nguyên nhân. Có khi là sự tương thích bắt nguồn từ những sự kiện chưa bộc lộ từ phía nhà cầm quyền nước ta chăng? Dù sao cũng đă có một câu phương ngôn đáng nhớ: “Nếu ta đứng lên, là ta ngang hàng, nếu ta quỳ xuống, th́ ngang rốn đối phương”.
Các bạn thân mến,
Đó là kết quả của một thực tế yếu kém, hay từ một tinh thần bạc nhược, hay cả hai? Sự than trách hay nguyền rủa đối phương lúc này quả là một sự xa xỉ.
Làm công dân của một nước, làm sao ta không thấy đau ḷng khi đất nước bị xâm lăng? Làm sao ta không thấy nhục khi bị kẻ khác lăng nhục vào dân tộc ḿnh? Trên những con đường mà các bạn đi làm hay đi học hằng ngày, trong công viên mà các bạn dạo chơi, trong sách sử mà các bạn đă đọc, luôn phảng phất bóng dáng của tiền nhân, mang tên những vị anh hùng, trong lịch sử hàng ngh́n năm trải qua từng thế hệ, đă chống trả lại bọn xâm lược phương Bắc oanh liệt ra sao, và không hề khiếp sợ. Tiền nhân đă để lại cho chúng ta một giang sơn vẻ vang. Đến lượt chúng ta, chúng ta không thể thoái thác, và không hề thoái thác bởi bất cứ lư do ǵ, để hết ḷng bảo vệ giang sơn ấy.
Nhưng lời tâm t́nh của tôi là vô nghĩa, nếu tôi không nói với các bạn rằng, sức mạnh có ưu thế nhất đang lớn lên từ trong tim và trong trí tuệ của các bạn, là niềm hy vọng của dân tộc – những thế hệ Thanh niên - Sinh viên - Học sinh hôm nay. Các bạn đang đứng ở đầu thề kỷ 21 của một nhân loại đang toàn cầu hóa, mà tri thức th́ trở nên vô biên giới và không ai có thể che giấu hay độc quyền được.
Một cuộc chiến đấu để bảo vệ Tổ Quốc bằng mọi biện pháp và thông minh mà các bạn sẵn sàng dấn thân, và một xă hội mà các bạn cần xây dựng, có tương lai như thế nào, là hai vấn đề quyện vào nhau mà có lẽ các bạn đang suy nghĩ?
Để có một đất nước độc lập tự do, trước hết mỗi chúng ta cần có một trí tuệ độc lập tự do, không để bị nhuộm đen, nhuộm đỏ, hay bất cứ màu nào khác; nó phải là ḷng yêu nước nồng nàn, trong sáng, yêu ḥa b́nh độc lập và dân chủ bằng một nhận thức kịp thời đại. Một cuộc chiến đấu chỉ bằng niềm tin và sinh mạng dù rất cao cả, nhưng nó sẽ đem lại một kết quả ra sao?
Một xă hội các bạn mong muốn, chưa biết là thế nào, nhưng ít nhất, và chắc chắn nó không thể là một xă hội như các bạn đang nh́n thấy, nó đầy dẫy những bất công, trên một tầng nền của hẹp ḥi và thiển cận, nó không bao giờ là bền vững!
Tôi không muốn nói một câu như sáo ngữ: tương lai đang nằm trong tay thanh niên, với nghĩa nó là màu hồng. Không, có thể nó không đến các bạn với màu hồng, ṇ tùy thuộc vào ư thức của các bạn. Đó là cái nh́n thẳng vào thực tế với đôi mắt biết đúng sai và nói được tiếng nói của trái tim ḿnh. Một cuộc chiến đấu sẽ rất mạnh mẽ khi nó có đầy đủ chân lư.
Điều tôi muốn nói cùng các bạn, chúng ta phải cương quyết làm người công dân tự do, dù xă hội chưa có luật pháp thừa nhận tự do đúng nghĩa. Chúng ta cương quyết làm con người có quyền con người, dù quyền con người chưa được thừa nhận đầy đủ. Chúng ta có quyền và có nghĩa vụ – quyền sống tự do và nghĩa vụ bảo vệ độc lập, toàn vẹn lănh thổ. Tôi trộm nghĩ, tự do trong bối cảnh Việt Nam hôm nay quan trọng hơn v́ nó chứa cả sự độc lập. Tôi muốn nói đến một thể chế dân chủ, một xă hội dân sự, nó sẽ không bị đem ra mua bán hay đổi chác bất ngờ bởi một đất nước, nếu nằm gọn trong tay của một nhóm người độc quyền.
Chúng ta tin tưởng sẽ giữ được độc lập tự do, sẽ bảo vệ được giang sơn v́ chúng ta có hai điều quan trọng:
- Một, chúng ta có chính nghĩa, lẽ phải ở về phía chúng ta. Thế giới bây giờ là sự liên kết rộng lớn và có sức mạnh vô tận, vấn đề là ta có làm cho sức mạnh ấy hội tụ lại được hay không? Chúng ta có làm rơ chính nghĩa để xứng đáng được nhận sự ủng hộ đó hay không? Chế độ phát xít của Bắc Kinh hiện nay với chủ trương bạo lực và bành trướng đang tự đào mồ cho ḿnh, và nhân loại sẽ chôn chúng. Tôi tin chắc chắn điều đó sẽ xảy ra như lịch sử nhân loại đă cho thấy.
- Hai, chúng ta biết sửa ḿnh. Một quốc gia hùng mạnh là v́ có phương hướng đúng, một quốc gia yếu kém là v́ có phương hướng sai. Đó là một thể chế chính trị tiến bộ hay lạc hậu, có tạo được sức mạnh đoàn kết của toàn dân hay không mà Việt Nam ta phải cấp bách xem xét để sửa đổi. Sự sửa đổi đó phải đến từ sức mạnh đoàn kết của nhân dân, kể cả những lực lượng, những con người từ trong bộ máy nhà nước, và đồng bào ở nước ngoài.
Tôi tự hỏi, có lẽ cũng giống như các bạn, v́ chúng ta không muốn hy sinh xương máu khi chưa cần thiết, và nếu chúng ta là chính nghĩa, tại sao chúng ta không dám kiện để đưa họ ra ṭa án quốc tế? Thế giới ngày nay không c̣n ở thời kỳ hồng hoang, nhân loại không phải là bầy thú trong rừng để con lớn dễ dàng giày xéo con bé, hay chính chúng ta mang mặc cảm tự ti, tội lỗi và hẹp ḥi mà không dám nh́n nhận và tiếp nhận sức mạnh đang rộng mở của thời đại? Làm sao chúng ta có thể tin là an toàn và có giá trị khi tự thu ḿnh, núp vào hang ổ “hữu nghị” giả dối dưới nách của kẻ xâm lược?
Thưa các bạn,
Bao giờ, hay ngay bây giờ chúng ta có thể cất lên tiếng nói thống nhất, mạnh mẽ đối với những người đang mang trọng trách dẫn dắt dân tộc?
Hiện nay, tôi không tán thành nhiều điều, trong đó có hai điều căn bản và cấp bách mà Chính phủ của Đảng Cộng sản Việt Nam đang thực hiện:
1- Đặt Hiến pháp cũng như luật pháp của một Quốc gia dưới cương lĩnh và các chỉ thị của Đảng Cộng sản. Thay v́ ngược lại, Đảng Cộng sản phải đặt ḿnh dưới Hiến pháp và luật pháp nhà nước, với chức năng là thi hành chứ không phải chỉ đạo. Từ sự trái ngược đó, với quyền hành độc đoán trong tay, Đảng đă tự tha hóa và suy thoái (như đă tự thừa nhận), đưa đến một Chính phủ thiếu trách nhiệm và không hiệu quả, làm cho xă hội rệu ră, không phát triển và mất dần sức sống, người dân trở nên lơ láo, mất phương hướng và tích lũy nỗi bất b́nh. T́nh trạng này là điều kiện phù hợp ư muốn của kẻ xâm lược.
2- Đường lối đối ngoại hiện nay, là thuộc về Đảng Cộng sản, cụ thể là Bộ Chính trị, chứ không phải do một Chính phủ của nhân dân, v́ thế đă không giữ được tư thế chính danh của một Quốc gia, đặc biệt trong quan hệ với Trung Quốc. Các từ ngữ: hữu nghị, bạn, môi răng, đồng chí, anh em, 16 chữ vàng (*), 4 tốt…đă xóa tan tư cách và khoảng cách phải có của một quốc gia với một quốc gia. Mối quan hệ mang tính chất t́nh cảm quá đà và độc hại đó đă tràn ngập trong tư tưởng giới lănh đạo, quan chức, các đoàn thể, kể cả Đoàn Thanh niên Cộng sản mới lớn sau chiến tranh, thể hiện lời nói, phong cách trong các văn kiện cũng như trong cách hành xử, chứng tỏ một tinh thần dựa dẫm, bấu víu, lệ thuộc, thiếu tự tin của tâm lư nhược tiểu chưa trưởng thành về mặt quốc gia, làm mất quốc thể, của giới lănh đạo hiện nay. Lẽ ra, mối quan hệ không chính danh đó phải được chấm dứt, khi chiến tranh chấm dứt và đất nước thống nhất. “Ân đền oán trả” ǵ khi c̣n nằm trong rừng sâu suối lạnh, th́ cũng phải minh bạch trong chính sách ngoại giao, không “giáo dục” toàn dân theo cách “xóa tan biên cương” mập mờ như thế được! V́ thế, làm sao trách thái độ kẻ cả của Dương Khiết Tŕ khi bảo Việt Nam “quấy rối” chúng ở giàn khoan, hay kêu gọi Việt Nam “ đứa con đi hoang hăy sớm quay đầu về”, hoặc bí thư Quảng Đông gởi “danh mục công việc phải làm” cho Bộ Ngoại giao ta?
Tôi sống ở miền Nam, và biết người dân miền Nam đều nhận thấy cực kỳ phẫn nộ về cách ngoại giao xa lạ như trên.
Thưa các bạn,
Văn hóa ngoại giao cũng là biểu hiện chiều sâu của thực thể. Lẽ nào tôi dám nói ép, nói oan cho các lănh đạo Việt Nam chăng, khi cho rằng mối quan hệ được biểu hiện như thế là xuất phát từ hành vi và tư duy lệ thuộc do quán tính, hoặc do “tận đáy ḷng”?
Tôi không tán thành về mối quan hệ bất b́nh đẳng, được gọi là “hữu nghị” giữa Việt Nam và Trung Quốc lâu nay, mà ông Tổng Bí thư Đảng Cộng sản Việt Nam đang cố gắng níu kéo một cách vô vọng trong cô đơn và sợ hăi, có tác dụng cuốn cả đất nước rơi vào quỹ đạo của bành trướng Bắc Kinh. Tôi cho rằng Trung Quốc là không đáng sợ, một nước rộng về đất, đông về dân, mạnh về bạo lực, chứ không hề là một nước lớn với ư nghĩa là có sức mạnh văn hóa, văn minh và đáng nể trọng. Không tự cúi người xuống để phong Trung Quốc là đại ca vô địch. Cũng không thể có ư nghĩ đến việc có thể hay không thể “rinh” đất nước chạy đi nơi khác với lời than thở vô nghĩa: “Có ai chọn được láng giềng đâu!”. Thật ra đó là ư của một tướng Tàu đă nói ở Hà Nội các đây hai năm, nhằm đe nẹt Việt Nam đă lỡ nằm cạnh Trung Quốc, không thể “chọn” thân phận khác được đâu, lẽ ra không nên lặp lại theo cách áo năo như thế. Thủ tướng Nhật, chưa từng than van chuyện phải bê mấy ḥn đảo của ḿnh đi đâu. Nữ Tổng thống Hàn Quốc cũng không có một lời nào tương tự!
Tôi chân thành bày tỏ, chia sẻ cùng các bạn về niềm tự tin và tự hào của dân tộc, trước vó ngựa của quân Nguyên-Mông xưa, nay là trước sự hung hăng của quân Tập, với tinh thần là nhân dân phải biết làm chủ vận mệnh của ḿnh, thông qua một thể chế dân chủ bởi một Hiến pháp đứng đắn, và quan hệ b́nh đẳng không lệ thuộc Bắc Kinh. Đó là khẳng định căn bản và lâu dài, dù cho nay mai giàn khoan có thể rút đi, hay thay một chiếc khác. Mối quan hệ giữa “hai” dân tộc – theo nghĩa dân sự – xưa nay chưa từng có vấn đề, ngoại trừ bọn cầm quyền hung hăng mỗi lúc. Nhắc lại điều này với dân chúng cũng lại là một xa xỉ nữa.
Hai điều nêu trên, không phải là vô cùng hệ trọng của hiện t́nh đất nước đáng trăn trở hay sao?
Chúng ta không để sự thờ ơ của hôm nay là nỗi hối tiếc của ngày mai. Chúng ta không muốn một đồng bào nào của ḿnh phải tự thiêu như người Tây Tạng, không muốn những nhóm thanh niên ta đến lúc phải vung dao liều chết vào bọn Hán tộc ở các bến tàu như ở Tân Cương. Và chúng ta cũng cần tinh tường cảnh giác về những kẻ diễn hài nội địa.
Một phương châm chân chính đă từng vang lên trong ḷng dân tộc: “Chúng ta yêu ḥa b́nh nhưng sẵn sàng chiến tranh” để bảo vệ Tổ quốc.
Mong rằng tôi có nhiều cơ may được gặp các bạn, góp phần nhỏ bé của ḿnh cùng các bạn bước tới, cùng cả đất nước đứng hẳn lên đấu tranh, giữ vững độc lập trước sự khống chế và xâm lược của Bắc Kinh, xây dựng một xă hội dân sự vững chắc, công bằng và dân chủ.
Ao ước thay!
Trân trọng kính chào.
Huỳnh Tấn Mẫm – một thanh niên nhiều tuổi./.
________________
(*) “Sơn thủy tương liên, lư tưởng tương thông, văn hóa tương đồng, vận mệnh tương quan” (!) – thập lục tự phương châm – do Trung Quốc đưa ra, dịch thành phương châm hành động: Láng giềng hữu nghị, hợp tác toàn diện, ổn định lâu dài, hướng tới tương lai”.
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
|
cafekho
member
REF: 680103
07/14/2014
|
Một trí thức yêu nước, một trái tim nhiệt huyết, một tinh thần kiên định và v́ dân v́ nước như vậy mà cũng bị bọn ngoại quốc cào cấu.
Tôi nể phục bác Huỳnh Tấn Mẫm.
---
|
|
hoangxuanvy
member
REF: 680107
07/14/2014
|
Ư tứ mạch lạc, chí lư chí t́nh và không kém phần đanh thép như thế này làm sao có thể hiểu khác được.
Cám ơn bạn Caphekho đă post đầy đủ tâm thư của Bác Sỹ HUỲNH TẤN MẪM để tất cả chúng ta được đọc và hiểu con người ông. Riêng HXV xin nói 1 câu ngắn gọn: Kính phục!
Mến
HXV
|
|
aka47
member
REF: 680109
07/14/2014
|
Vâng Bác HTM là người có nhiệt huyết tuổi thanh niên , có yêu nước theo đường lối của Cộng Sản (Đảng Viên 1966 mừ) , phóng lao th́ theo lao, ở tù ở tội , chính phủ MN trao đổi tù binh có tên HTM th́ HTM khóc lóc không chịu về Bắc , đ̣i ở lại để phá hoại , lợi dụng tự do dân chủ ở MN quậy phá suốt , đặt ḿn đặt bom các nơi tập trung của dân chúng để gây tiếng vang.
Yêu nước và khủng bố kinh hồn như vậy mà sau 4-75 th́ bị Đảng VC cho ngồi chơi xơi nước , ra tờ báo ǵ đó với Lê Văn Nuôi th́ không bao lâu bị giải tán.
Hận đời v́ ngu dốt , lầm lẫn những bước đi hy sinh nhiệt huyết thanh niên cho Lư Tưởng Cộng Sản khi mà hoàn cảnh như cá đă nằm trên thớt nên cũng có chút ít phản đối nhưng tiếng kêu của HTM bây giờ chỉ là tiếng gào trong sa mạc mênh mông.
Cuộc đời của HTM chỉ như một con chó hoang tưởng , sống chỉ để kiếm chút canh thừa cá cặn do VC bố thí chứ ngoi lên là bị trù dập.
Tội nghiệp cho Bác Mẫm.. Đúng như Bác Hồ đă nói TRÍ THỨC CHỈ ĐÁNG GỌI LÀ CỤC PHÂN (dành cho loại người như Bác Mẫm).
Ôi ! thương Bác Hồ quá , nói đâu trúng dó.
hihii
|
|
hoangxuanvy
member
REF: 680114
07/15/2014
|
Dường như bạn AK có thành kiến với ông Hùynh Tấn Mẫm?
Chúng ta chỉ được biết chuyện ngày xưa (trước 1975) của ông qua một số ít thông tin chưa có ǵ kiểm chứng, có đúng như những nhận xét của bạn AK hay không? chúng ta cần tập hợp đầy đủ thông tin...
Trong khi nội dung tâm thư bây giờ rất rơ ràng, không hề né tránh trong chuyện phân tích cái dở - yếu kém của nhà cầm quyền trong cách ứng xử - đối phó với tụi TQ. Trong nội dung tâm thư này có đầy đủ phương pháp (mà ông cho là phù hợp lúc này) cho nhà cầm quyền cũng như người dân để bảo vệ chủ quyền đât nước một cách hữu hiệu nhất. Bạn AK c̣n muốn ǵ hơn? và chỉ ra đâu là điểm chúng ta phải phê phán?
Nói lên quan điểm là một chuyện, thuyết phục người ta nghe ḿnh là chuyện khác bạn ơi!
HXV
|
|
LOLEMSAIGON
member
REF: 680120
07/15/2014
|
Anh CFK và anh HXV nói đúng. Lá thư của bác HTM đă nói hộ nỗi ḷng của tất cả con
dân Việt chúng ta. Aka có lẽ cũng đồng cảm với lá thư, nhưng v́ không phục bản
thân bác ấy, nên Aka có thể không đọc hết lá thư, nên chưa thấy những lời lẽ đầy
lư t́nh của bác ấy.
LL nói nhỏ với Aka nè, bên chiến tuyến nào họ củng nói hay nói đẹp nói phải cho
họ, đồng thời làm ngược lại với đối phương, nhằm tạo bất lợi cho đối phương. LL
thực sự không thích điều đó chút nào. Ai bị bôi xấu, bóp méo, LL cũng thấy phẫn
nộ, bất kể họ ở bên phe nào. Aka đừng tin vào những thông tin như vậy nhé.
Chúc vui cả nhà!
|
|
cafekho
member
REF: 680128
07/15/2014
|
Cảm ơn anh Hoàng Xuân Vỹ và Lọ Lem đă bỏ công giải thích cho Aka hiểu rơ phải nhận định một bài viết như thế nào.
Ở diễn đàn này họ nh́n người chớ không nh́n việc.
Cho dù là bất kỳ ai, đă là Cộng Sản th́ tất xấu, đă là chống Cộng là tất tốt đẹp, dân chủ, hay ho.
Bức thư này rất hay, lời lẽ rơ ràng mềm mỏng mà lại chứa đựng ư chí cương quyết của một người có bản lĩnh thủ lănh.
Ông HTM dễ dàng chọn thái độ lặng im trước bao nhiêu biến cố nhưng ông vẫn lên tiếng v́ lẽ phải, không chỉ lo cho riêng thân ḿnh, không sợ an ninh theo dơi... Đáng quư ở chỗ đó!
Những nhân tố hải ngoại họ rất sợ thủ lĩnh từ trong nước nên phải ra sức trù dập, hạ bệ mặc kệ lợi ích dân tộc VN. V́ họ sợ không khôi phục được lá cờ vàng(có lẽ).
Nói xui mà lỡ có chiến tranh, ông HTM c̣n cầm được lá cờ th́ ḿnh quyết theo ông ta đến cùng. (dĩ nhiên là không có chiến tranh, các mẹ đừng run)
Vui vẻ!
---
|
|
binhminhtoi
member
REF: 680129
07/15/2014
|
Công nhận HTM về già đầu óc mới phát triển nhưng hơi bị muộn giống như LHĐ.
|
|
tuantran20
member
REF: 680134
07/15/2014
|
Đem nước VN và dân tộc Việt dâng cho tàu khựa th́ làm ǵ có chiến tranh.
Chỉ khi nào đảng ta không giao 1 tấc đất cho giặc và lấy lại những ǵ đă mất th́ lúc đó mới có chiến tranh.
Hơn nữa những đứa con hoang đã trở về với quốc mẫu, làm ǵ có chiến tranh.
Những ai đồng thời với HTM mới biết những việc hắn làm. C̣n ai sanh sau 1975 bi bưng bit, bị nhồi sọ, bị bóp méo sự thật th́ có nói sự thật về HTM cũng không ai tin.
|
|
toixinsangsay
member
REF: 680152
07/15/2014
|
Lịch sử đang lập lại.Tiếc là người được xử dụng th́ đă già,hơi lú lẫn !
Đồng ư với Tuấn Trần 5\5.
|
|
tuantran20
member
REF: 680153
07/15/2014
|
Coi them bấm vào đây
|
|
aka47
member
REF: 680154
07/15/2014
|
Cảm ơn bài viết nói về bản chất không có tính người của Huỳnh Tấn Mẫm khi đầu óc nhiễm tư tưởng Cọng Sản...
AK đưa luôn bài đó ra đây đọc cho dễ.
......................
< Huỳnh Tấn Mẫm có học hành, đă được ăn cơm Quốc Gia, nhưng lại thờ ma Cộng sản. Mẫm đâu có phải là loài động vật ngu đần, mà không biết, chính cái kiểu "giáo dục" nguyên bản chất của đảng cộng sản đă sản sinh ra những tên cán bộ CS tham nhũng, những tội phạm trẻ con, những cảnh hăm hiếp, giết hại nhau ngay trong gia đ́nh giữa những người ruột thịt với nhau như ông nội, ông ngoại, cha mẹ, anh em…
Tất cả những cảnh tượng đó, đă đầy dẫy trên các báo chí, Huỳnh Tấn Mẫm đă biết, đă thấy, nhưng v́ ngay từ năm 15 tuổi, Mẫm đă trở thành một con vật bị thuần hóa, cho nên cho dù có 55 năm, hay cho đến chết, Huỳnh Tấn Mẫm khó có thể trở lại thành một con người có lương tri b́nh thường được.
Cậu bé Hoàng Chi Phong, 15 tuổi, đă sớm biết cái gọi là "giáo dục ḷng yêu nước" của Tầu cộng, chỉ là bức b́nh phong cho một lối "giáo dục" tàn ác, phi nhân theo chủ nghĩa Cộng sản, biến con người trở thành những con vật, chỉ biết sống và chết v́ "đảng", và hủy hoại lương tri của con người. Do đó, Hoàng Chi Phong đă "lănh đạo Phong trào này, và đă khiến chính quyền Hồng Kông phải lùi bước trước ư định áp đặt chương tŕnh "giáo dục ḷng yêu nước" của Trung Quốc".
Huỳnh Tấn Mẫm đâu có đui, cũng không có điếc, mà không biết, ngay ở trước bàn học của những đứa bé c̣n ở các "trường mầm non" đều có cái bảng: "Học tập tốt theo gương bác Hồ vĩ đại -Yêu xă hội chủ nghĩa là yêu nước".
Chính cái bảng, và cái câu khốn nạn đó, nó đă biến những đứa bé từ ngây thơ như tờ giấy trắng, phải hoen ố, phải trở thành những tên "cán bộ Cs cao cấp", những con người ác độc, hăm hiếp những đứa bé gái chỉ lên 4, lên 5, và giết hại lẫn nhau, không kể là người thân yêu ruột thịt, và đặc biệt nhất, là trở thành những tên bán nước buôn dân, buôn cả thân xác của những trẻ em gái miệng c̣n hôi sữa.
Hoàng Chi Phong 15 tuổi trở thành "lănh đạo phong trào chống lại chương tŕnh "giáo dục ḷng yêu nước", bằng những cách giết người theo chủ nghĩa Cộng sản. C̣n Huỳnh Tấn Mẫm cũng năm 15 tuổi, đă là một con vật bị thuần hóa, đă trở thành một con quái vật, chỉ biết phục tùng, và sống chết v́ đảng Cộng sản.
Người xưa đă nói: Khôn th́ từ thưở lên ba, dại th́ đến già vẫn dại. Huỳnh Tấn Mẫm, xem ra, chắc đến già, đến chết vẫn c̣n dại. Dại từ năm 15 tuổi, dại cho đến 55 năm sau, mà không chắc sẽ được khôn một chút, trước khi nhắm mắt để về chầu tổ Mác -Lê- Mao- Hồ, và để vào vạc dầu dưới âm ty, địa phủ.
Cậu bé Hoàng Chi Phong, bây giờ là 15 tuổi, nhưng đă có ư thức từ lúc mới 12 tuổi, đă biết cái nguy hiểm, cái họa của cái gọi là "giáo dục ḷng yêu nước" theo kiểu họ Mao; c̣n thằng già Huỳnh Tấn Mẫm, th́ đầu óc vẫn cứ ngu đần, cho nên không biết, không thấy những cách "giáo dục" của đảng CSVN, cũng được gọi là "ḷng yêu nước", như cái gọi là "Yêu xă hội chủ nghĩa là yêu nước". V́ vậy, mà Huỳnh Tấn Mẫm vẫn cứ vục đầu vào chiếc máng, mà không hề lên tiếng về cái gọi là "giáo dục" cũng như những bất công, tàn bạo của chế độ CSVN.
Năm 1958, Huỳnh Tấn Mẫm, 15 tuổi, là một tên Cộng sản, đă biết biểu t́nh, phá hoại, biết đặt ḿn giết dân, đánh phá chính phủ VNCH. C̣n thời điểm này, vào ngày 9-12-2012 ; 55 năm sau, Huỳnh Tấn Mẫm đă giăng bẫy, bủa lưới bằng những lời "kêu gọi biểu t́nh" có sự ra tay với "biện pháp" kịp thời của đảng Cộng sản, c̣n hắn, thằng Huỳnh Tấn Mẫm, th́ vẫn b́nh an, vô sự, nhởn nhơ, ngồi rung đùi, được hoàn toàn tự do, để trả lời "phỏng vấn" của mấy "đài "ngoại quốc. Trong khi đó, th́ đă có nhiều người bị bắt v́ đă hưởng ứng "lời kêu gọi biểu t́nh chống Trung cộng" của Huỳnh Tấn Mẫm!
Giáo dục, là một chương tŕnh vô cùng quan trọng và cần thiết, để cho những trẻ em hấp thụ được những tinh hoa tốt đẹp, để khi trưởng thành, sẽ là những công dân hữu ích cho nhân quần, xă hội. Một đứa trẻ được sự giáo dục theo minh đạo trong gia đ́nh cũng như học đường, th́ khi trưởng thành khó có thể trở nên một loài sói lang hung hiểm. Huỳnh Tấn Mẫm, 15 tuổi, đâu có coi trọng việc học hành, mà chỉ lo mài dao găm, vót chông, rèn mă tấu, để sát hại dân lành.
Cái mác sinh viên y khoa, là để đảm nhiệm cái vai tṛ "Tổng hội sinh viên, học sinh" để chỉ đạo đám sinh, viên, học sinh biết cách để đào hầm nuôi giấu đặc công Cộng sản nằm vùng, và để chứa súng đạn, mà chờ cơ hội để ném vào những nơi đông người như chợ búa, rạp chiếu bóng, nhà hàng, nhà thương, trường học…
Cho đến sau ngày 30-4-1975, khi tuổi đă già rồi, Huỳnh Tấn Mẫm mới ṃ vào "trường y khoa" của chế độ Cộng sản, để lấy cái tấm "bằng bác sĩ" giấy, th́ đó là một cách của đảng CSVN muốn trang điểm và tưởng thưởng, cho một tên "lănh tụ sinh viên, học sinh" đă từng lăn lộn cùng những tên đặc công, trong những đợt đặt ḿn để giết dân, giết cả trẻ em vô tội, cùng những cuộc biểu t́nh chống phá cả hai chính phủ VNCH mà thôi.
Nói tóm lại, th́ Huỳnh Tấn Mẫm không xứng đáng để được xách một chiếc dép cho cậu bé 15 tuổi: Hoàng Chi Phong. Dù một phút!
......................................
Ai muốn biết tác giả bài viết th́ hỏi anh TuanTran.
hihii
|
|
LOLEMSAIGON
member
REF: 680165
07/15/2014
|
Chào anh TT20!
Theo link dẫn của anh LL vào trang blog, đập vào mắt là ḍng chữ "Không nói, không viết, không làm theo những ǵ có lợi cho Cộng Sản". Vậy thôi là đủ hiểu những bài viết trong blog đó khách quan, chân thực đến thế nào. Không cần nói nhiều th́ ai cũng hiểu.
|
|
hoami09
member
REF: 680169
07/15/2014
|
mềnh định chạy vào hỏi bác sỹ HTM về cái vụ trẻ em chết hàng loạt v́ bệnh sởi , có trên trăm em, vậy mà đảng ta ém nhẹm , v́ bệnh thành tích, v́ sĩ diện v́ làm th́ láo báo cáo th́ hay. Tưởng bs HTM được đào tạo trước năm 1975, ai dè đọc được : bs sau năm 1975, nên miễn bàn...
Riêng bác sĩ HTM, xin gởi lại 1 câu, nếu bs muốn khử Trung cộng , th́ bác sĩ nên diệt Việt cộng trước... hoặc là bác sĩ niệm nam mô bồ tát Hồ Chí Minh để bảo vệ tổ quốc cũng ko sai.
50 năm nh́n lại, chắc cũng khá đủ kinh nghiệm để bác sĩ làm tốt hơn héng, hy vọng là vậy ...
|
|
cafekho
member
REF: 680172
07/15/2014
|
Ḿnh không có ǵ để nói với mấy bạn ngoại quốc cờ vàng hết.
Cỡ mấy bạn th́ chỉ có chú covangthattran mới chỉ đạo được thôi.
Hôm nay ông Huỳnh Tấn Mẫm viết tâm thư cho thanh niên th́ phải nh́n tâm thư để đánh giá tư tưởng của ông ta. Đánh giá nội dung không ai đánh giá thân phận. Nếu như tâm thư này là của một người dân b́nh thường viết chắc là mấy bạn ngoại quốc sẽ tung lên mây. Điều này chứng tỏ các bạn nhập nhằng, lẫn liệu.
Không thể bảo hồi xưa ông làm này làm kia th́ giờ ông không có quyền nói.
Giết người, ở tù rồi th́ ra tù vẫn là một người b́nh thường, chuyện đó chứng minh là anh hùng bất luận xuất thân.
Hồi xưa ông HTM ổng có làm ǵ, theo ai là chuyện hồi xưa, hồi nào con người sẽ có ư tưởng, xử lư theo thời cuộc đó. Không thể hỏi 40 năm qua ông ở đâu, giờ mới viết tâm thư được. Rồi c̣n bảo ổng chống Tàu không chống Cộng. Chống ai là quyền của người ta. Câu hỏi ngu độn và cái cớ quàng cho ổng cũng ngốc nghếch.
Điều anh không có mà các con giời hải ngoại có rất nhiều, đó là thời gian. Ngoài thời gian làm việc th́ các con giời chỉ c̣n biết lên mạng rồi lăng nhăng, lít nhít chứ các con giời có làm được việc ǵ có ích lợi đâu, có quan hệ được với cộng đồng quốc tế, người chính gốc ngoại quốc để học hỏi ǵ đâu. Rồi bỏ công đi sưu tầm ba thứ truyền tải tư tưởng hận thù Cộng Sản, đi vết xe đổ, vu cáo Công Sản giáo dục hận thù mà anh thấy các con giời c̣n khốn nạn hơn. Lời lẽ dùng cho đối thủ rất khắc nghiệt, độc ác, mặc kệ tư tưởng của người ta.
Các con giời tung hô Mỹ cho dữ rồi cũng quên là người dân VN thời ấy tại sao lại theo Cộng Sản trong khi chế độ quá tốt đẹp. Chể độ ở miền Nam chỉ tốt đẹp với một thiểu số c̣n đa số là tàn ác, cai trị hà khắc, bóc lột, giết người đoạt của, hăm hiếp thiếu phụ.. nên phía c̣n lại mới lật đổ. Tốt đẹp th́ ai mà lật đổ.
Đây là lư do ông HTM đă đấu tranh tới cùng với Pháp, Mỹ:
"Ông nội của tôi là cụ Trần Văn Khá do tiếp tế lương thực vũ khí cho Việt Minh, bị Tây phát hiện đă đánh chết tại chỗ bằng một khúc gỗ lớn. Cho đến năm tôi 4 tuổi, cha tôi một lần nữa bị lính Tây đánh chết, chỉ v́ đánh xe thổ mộ (xe ngựa) vào đường cấm, mẹ tôi một ḿnh nuôi sáu người con thơ. Không chỉ vậy, người dân ở khu vực đó thường xuyên bị lính Mỹ-Ngụy tra tấn, giết hại. Cứ như vậy, tôi phải chứng kiến những cái chết đau đớn của người thân dưới bàn tay nhơ bẩn của quân thù mà thấy ḷng ḿnh đau đớn, xót xa". HTM
Hăy thôi nh́n về một phía mà phải nhận ra được tại sao người ta phải hy sinh cả cuộc đời để theo đuổi lư tưởng giải phóng dân tộc, không làm vệ tinh cho bất cứ nước nào. Kim đâm trúng da thịt người nào th́ người đó mới biết đau, mới nhận được giá trị của tự do.
Người Mỹ của ngày nay đâu phải như người Mỹ của ngày xưa. Máu tàn ác ai cũng có, v́ con người sanh ra bản tính là hung ác rồi. "Nhân chi sơ, tính bổn ác" là một câu nói đúng.
Khi có điều kiện tất cả các bạn đă trở nên quái ác. (điển h́nh là Hoami)...
Quái ác v́ tư tưởng cực đoan không nh́n ra bản chất sự việc mà chỉ đánh giá bằng thông tin trên mạng.
Anh mệt đồi.
---
|
|
tuantran20
member
REF: 680191
07/16/2014
|
HTM viet thư tâm t́nh có ích ǵ ???
Có ngon th́ cầm biểu ngữ chống tàu khựa như ngày xưa đă làm, đứng trước lănh sự quán TC, tôi ủng hộ 2 tay 2 chân, c̣n không th́ nên làm con rùa rúc đầu vào mu.
|
|
hoami09
member
REF: 680211
07/16/2014
|
BS NGUYỄN ĐAN QUẾ & T̀NH H̀NH BIỂN ĐÔNG - VIỆT NAM
Bác Sĩ Nguyễn Đan Quế , yêu nước , không yêu đảng , cũng đáng để mọi người ngưỡng mộ lắm chứ
|
|
hotapchuong
member
REF: 680277
07/17/2014
|
Huỳnh Tấn Mẫm là ai?
Huỳnh Tấn Mẫm, sinh năm 1943 tại Chợ Cầu, Hóc Môn, Gia Định, một cựu sinh viên trường đại học y khoa Sài g̣n trước ngày 30/4/1975, hoạt động nằm vùng cho Việt cộng và trở thành một trong những thủ lănh hàng đầu của “Phong trào thanh niên – sinh viên – học sinh đấu tranh chống Mỹ – Ngụy” (sau đây xin viết tắt là “Phong trào”), từng là chủ tịch Tổng hội sinh viên Sài G̣n.
Do các hoạt động nằm vùng cho Việt cộng, chống phá chế độ Việt Nam Cộng Ḥa (VNCH), Huỳnh Tấn Mẫm đă bị cơ quan an ninh VNCH bắt giam rồi thả ra nhiều lần do áp lực của quốc tế, v́ lầm tưởng (thật hay giả tạo) Huỳnh Tấn Mẫm là người quốc gia bất đồng chính kiến (dù cơ quan an ninh VNCH có bằng chứng và biết rơ Mẫm là người của Việt cộng). Nhờ đó Huỳnh Tấn Mẫm đă tồn tại cho đến sau ngày 30/4/1975.
Sau ngày 30/4/1975, Huỳnh Tấn Mẫm được chế độ mới lần lượt cho giữ các chức vụ như chủ tịch Hội Liên Hiệp Sinh Viên Việt Nam, Tổng Biên tập báo Thanh Niên, Đại biểu Quốc hội đầu tiên sau ngày thống nhất đất nước, chủ tịch Mặt trận Tổ quốc thành phố Hồ Chí Minh, từng được gửi sang Liên Xô học và bảo vệ luận án Tiến sĩ Triết học Mác-Lê tại Viện Hàn lâm Khoa học xă hội.
Theo lời vợ của Huỳnh Tấn Mẫm là NLD nói với người viết khi dạy học chung tại một trường Phổ thông cơ sở ở Sài G̣n (khoảng năm 1976 – 1977) th́ Đảng đă cho Huỳnh Tấn Mẫm lựa chọn: một là qua du học Liên Xô lấy bằng Tiến sĩ triết học Mác-Lê để tiến thân về chính trị; hai là tiếp tục học y khoa c̣n dở dang để trở thành bác sĩ.
Huỳnh Tấn Mẫm đă chọn đi học Liên Xô. Vẫn theo lời vợ Huỳnh Tấn Mẫm nói với người viết,th́ đó là một sự chọn lựa sai lầm. V́ học ra bác sĩ c̣n kiếm tiền được, lấy Tiến sĩ triết học Mác-Lê về th́ trước hết phải đi dậy học các trường Đảng lương công nhân viên ba cọc ba đồng; nếu vào biên chế có chức có quyền mà không hủ hóa tham nhũng th́ cũng chẳng có tiền. Có lẽ v́ vậy mà nghe đâu sau này Huỳnh Tấn Mẫm đă tiếp tục học lại y khoa tại chức và đă tốt nghiệp.
Đối với Huỳnh Tấn Mẫm, trước sau tôi chỉ gặp mặt hai lần, lần đầu trước ngày 30/4/1975 và lần thứ hai cũng là lần cuối sau biến cố đó.
Lần đầu tôi gặp Huỳnh Tấn Mẫm vào khoảng năm cuối thập niên 1960 khi anh mới được trả tự do, tại một giảng đường của trường Đại học Nông Lâm Súc, trong khi bên ngoài, trên khúc đường Cường Để nằm giữa Hồng Thập Tự và Thống Nhất, đang có cuộc đụng độ giữa các thanh niên – sinh viên – học sinh thuộc “Phong trào” xuống đường biều tính chống chính phủ VNCH, với lực lượng cảnh sát dă chiến.
Hôm đó, đề tài thuyết tŕnh để kích động xuống đường là “thuế kiệm ước song hành” của chính phủ do Luật sư Bùi Chánh Thời (thuộc khối Ấn Quang) làm thuyết tŕnh viên. Tôi đến gặp Huỳnh Tấn Mẫm qua trung gian của một người bạn thân (sau này mới biết cũng hoạt động nằm vùng như Huỳnh Tấn Mẫm) để giới thiệu một người bạn lúc đó là Chủ nhiệm & Chủ bút báo Hiện Diện của Tổng Liên Đoàn Sinh Viên Công Giáo Việt Nam để thực hiện một cuộc phỏng vấn (Anh NTQ hiện ở Houston).
Lần thứ hai gặp Huỳnh Tấn Mẫm vào khoảng năm 1976-1977 khi tôi đến nhà anh nằm tận cùng một hẻm lớn trên đường Pasteur. Khi đó Huỳnh Tấn Mẫm mới được biên chế vào Quốc hội thống nhất cả nước.
Tôi đến theo lời mời của NLD vợ Huỳnh Tấn Mẫm, cùng dạy học chung trường với tôi, để lấy tiền chiếc TV đă bán thiếu trước đó một tháng theo ước hẹn. V́ nghe NLD nói con gái nhỏ thích coi TV, cứ phải qua nhà hàng xóm coi nên muốn mua một TV cũ. Nghe vậy người viết nói đang cần tiền, có TV cũ muốn bán, vợ Huỳnh Tấn Mẫm ngỏ ư muốn mua với điều kiện cho khất lại một tháng mới gom đủ 200 đồng (tiền mới, lương giáo viên lúc đó đồng hạng 30 đồng một tháng) để trả.
Nhưng khi đến nhà vợ Huỳnh Tấn Mẫm nói vẫn chưa đủ, nhờ người viết chạy Honda chở qua nhà Thượng tá X… bố vợ anh ở căn biệt thự nằm ở góc đường Hai Bà Trưng và Phan Thanh Giản (tức Điện Biên Phủ bây giờ) để mượn thêm bố mẹ mới đủ 200 đồng (tiền mới) trả cho tôi.
Một đảng viên cộng sản phản tỉnh muộn màng.
Tôi biết Huỳnh Tấn Mẫm nhưng có lẽ huỳnh tấn mẫm không biết tôi, mà có biết cũng không thể nhớ tôi là ai. V́ trước sau tôi chỉ gặp anh đúng hai lần, lần đầu trước và lần thứ hai cũng là lần cuối sau 30-4-1975. Nhưng NLD vợ anh biết và có lẽ c̣n nhớ tôi v́ có một thời cùng dạy học chung trường (1976-1977).
Tôi với Huỳnh Tấn Mẫm không là đồng môn v́ anh học y khoa, tôi học luật, và về mặt lư tưởng thời tuổi trẻ cho đến nay chúng tôi hoàn toàn trái ngược: Tôi lư tưởng “Quốc gia dân tộc, dân chủ pháp trị”, Huỳnh Tấn Mẫm lư tưởng “Cộng sản quốc tế, độc tài toàn trị”.
Thực tế, tôi sinh ra ở Miền Bắc di cư vào Miền Nam năm 1954 để lánh nạn cộng sản; c̣n Huỳnh Tấn Mẫm sinh ra và được sống tại Miền Nam, nhưng thời tuổi trẻ lại ngưỡng vọng và đi theo cộng sản Bắc Việt để tiếp tay cộng sản hóa Miền Nam.V́ Huỳnh Tấn Mẫm cũng như những người tuổi trẻ một thời theo cộng sản, đă lầm tưởng chính quyền trong chế độ dân chủ pháp trị VNCH ở Miền Nam là công cụ tay sai “Đế Quốc Mỹ” mà không biết rằng chính quyền trong chế độ độc tài đảng trị Việt Nam Dân Chủ Cộng Ḥa (VNDCCH) ở Miền Bắc cũng là công cụ tay sai của các đế quốc công sản Nga – Trung Quốc, lầm tưởng rằng guồng máy công quyền và xă hội trong chế độ quốc gia VNCH ở Miền Nam đầy tham nhũng, thối nát, áp bức, bất công, mà không biết rằng thực tế guồng máy công quyền và xă hội trong chế độ cộng sản VNDCCH ở Miền Bắc c̣n tệ hại hơn nhiều.
Tất cả sự lầm tưởng này, chỉ sau ngày 30/4/1975 khi sống dưới chế độ cộng sản dưới bảng hiệu Cộng Ḥa Xă Hội Chủ Nghĩa Việt Nam Huỳnh Tấn Mẫm và những kẻ tuổi trẻ lầm lạc như anh mới dần dần ngộ ra được đâu là sự thật, đâu là chính tà.
Ngộ ra được sự thật, biết đâu là chính tà là điều tốt, nhưng quan trọng hơn là phải biết “phản tỉnh” từ nhận thức đến hành động càng sớm càng tốt để hạn chế và khắc phục hậu quả do nhận thức và hành động sai lầm gây ra mới là điều thiết yếu.
Tiếc rằng Huỳnh Tấn Mẫm và những anh chị em thanh niên, sinh viên học sinh cùng thời v́ lầm tưởng đă tham gia “Phong trào” dù đă “ngộ ra” rất sớm, nhưng hầu hết đă phản tỉnh quá trễ. Cá nhân Huỳnh Tấn Mẫm giờ đây sau 39 năm (1975 – 2014) mới công khai nói lên sự “phản tỉnh” một cách yếu ớt qua “Thư tâm t́nh của Huỳnh Tấn Mẫm gởi các bạn thanh niên – sinh viên – học sinh” đề ngày 4/7/2014.
Tôi đă đọc kỹ “Thư tâm t́nh” của Huỳnh Tấn Mẫm, nếu so với bài “Viết trong những ngày nằm bịnh” công bố gần một năm trước đây của cựu đảng viên cộng sản Lê Hiếu Đằng có cùng cảnh ngộ lầm lạc như anh, th́ thấy sự “phản tỉnh” của anh quá yếu về nhiều mặt, chủ yếu là về nhận thức và hành động.
Về mặt nhận thức, “Thư tâm t́nh” chỉ đưa ra những nhận thức chung chung ai cũng biết về sự yếu kém của “guồng máy công quyền”, xă hội suy đồi, bất công trong chế độ hiện tại, sự hèn yếu của tầng lớp lănh đạo Đảng và Nhà nước trong chế độ hiện tại trước hiểm họa Trung quốc xâm lăng từng bước lănh thổ, lănh hải, biển đảo của Việt Nam.
Tuyệt nhiên Huỳnh Tấn Mẫm không dám có những phê phán mạnh bạo, bầy tỏ một thái độ dứt khoát chống lại và đ̣i thay thế “chế độ độc đảng, độc tài toàn toàn trị” bằng một “chế độ đa đảng, dân chủ pháp trị” như Lê Hiếu Đằng đă viết.
Tuyệt nhiên anh không nói ǵ về quá khứ để hối hận đă sai lầm khi đi theo cộng sản, hối tiếc v́ đă có những hành động góp phần với đảng Cộng sản làm suy đồi toàn diện đất nước.
Về mặt hành động, trong “Thư tâm t́nh” Huỳnh Tấn Mẫm đă không đưa ra được một đề nghị cụ thể nào để thay đổi t́nh h́nh chính trị có lợi cho dân cho nước, ít ra như Lê Hiếu Đằng, chẳng hạn đă đề nghị thành lập một “Đảng Dân Chủ Xă Hội” đối trọng với “Đảng Cộng Sản Việt Nam” đang độc quyền, độc tôn thống trị trong một chế độ độc tài toàn trị hiện nay.
Ngoài lời kêu gọi tuổi trẻ “Thanh niên – sinh viên – học sinh” bằng những sáo ngữ, cá nhân anh đă chẳng dám có một hành động dứt khoát, cụ thể nào, chẳng hạn từ bỏ đảng Cộng sản như Lê Hiếu Đằng đă làm, hay quyết liệt hơn, đứng ra phát động một phong trào xuống đường chống chế độ độc tài toàn trị, đ̣i các quyền dân chủ dân sinh, đ̣i chuyển đổi qua chế độ đa đảng, dân chủ pháp trị, như anh và các sinh viên nằm vùng trước đây đă làm trong cái gọi là “Phong trào thanh niên – sinh viên – học sinh đấu tranh chống Mỹ-Thiệu.”
Phải chăng trước đây trong chế độ dân chủ pháp trị VNCH ở Miền Nam, Huỳnh Tấn Mẫm và các đồng chí của anh dám “đấu tranh” v́ biết rằng dù có bị bắt bỏ tù, sinh mạng vẫn được bảo toàn, lại được nổi tiếng, có công với “cách mạng” (Đỏ). C̣n bây giờ, Huỳnh Tấn Mẫm và các đồng chí của anh không dám làm trong chế độ độc tài toàn trị Cộng Ḥa Xă hội Chủ Nghĩa Việt Nam, v́ ngoài việc bị bỏ tù, gia đ́nh anh c̣n mất tất cả đặc quyền đặc lợi mà 39 năm qua đă được Đảng và chế độ cho an hưởng?
Như vậy người ta có thể nghĩ Huỳnh Tấn Mẫm chỉ có gan xúi tuổi trẻ làm, c̣n ḿnh th́ thoái thác rằng “Tôi tiếc là không c̣n nhiều thời gian và sinh lực như các bạn, để có thể cống hiến một cách xứng đáng và trọn vẹn cho một vận hội mới đang đến với dân tộc.”
Nhưng việc nước là việc chung, ḷng yêu nước không quan hệ ở tuổi tác, mỗi lứa tuổi có cách hành động thể hiện ḷng yêu nước khác nhau, đạt hiệu quả khác nhau. Đọc “Thư tâm t́nh” của Huỳnh Tấn Mẫm người đọc có cảm tưởng anh đang t́m cách trút trách nhiệm làm thay đổi bộ mặt đất nước tốt đẹp hơn cho tuổi trẻ. C̣n anh chẳng nhận chút trách nhiệm nào về quá khứ theo Cộng sản cũng như trách nhiệm tương lai làm tiêu vong chế độ Cộng sản, dân chủ hóa đất nước.
Tôi thành tâm mong Huỳnh Tấn Mẫm sẽ có thêm nghị lực, quyết tâm để có được những hành động tiếp theo trong những ngày tới, để mọi người tin tưởng anh đă “Phản tỉnh hoàn toàn, thực sự” không chỉ về mặt nhận thức mà c̣n chứng tỏ bằng hành động dứt khoát, quyết liệt.
Thiện Ư.
Houston, ngày 11 tháng 7 năm 2014.
|
1
|
Kí hiệu:
:
trang cá nhân :chủ
để đă đăng
:
gởi thư
:
thay đổi bài
:ư kiến |
|
|
|
|