nuthanvenus
member
ID 22543
04/12/2007
|
Không đề 3
Bài thơ viết tặng nỗi buồn riêng...
Em ơi!
Bóng đêm đã qua rồi
Hãy ngước nhìn ánh sáng....
Ánh sáng nào soi rọi dấu chân em
Thoảng qua cuộc đời bao nhiêu mùa phượng nở
Phượng đỏ thắm nhưng tình em tan vỡ
Để mỗi đêm về lòng lại buốt đau
Em hãy nhìn vào một buổi sơm mai
Tiếng chim hót là lời chào sự sống
Cành lá xanh như vẫy gọi tâm hồn
Cơn gió nào vừa chợt thoảng qua
Cho má em hồng và môi em ửng đỏ
Cho mắt em vương lệ đã bao lần
Cho tim em đau nhói đến ngày sau
Đủ rồi em ơi, hãy nhìn vào cuộc sống
Hãy dừng lại với bao chiều phiền muộn
Có nên chăng rơi mãi lệ bên đời
Có thể kỷ niệm là miên viễn nơi em
có thể tim em lẫn khuất những vết bầm
Thì em ơi, hãy bước trên đôi chân bé nhỏ
Những bước đi vững nhịp giữa đời
Như ngày xưa em vẫn la em
Em của giấc mơ và hoài bão ngọt ngào
Em của nụ cười và đôi mắt lung linh
Thổi tắt nến đón mừng thêm tuổi mới
Ngoảnh mặt đi em! hoàng hôn chiều tím ngắt
Vươn đôi tay ôm lấy sắc bình minh
Có nghĩa gì trong nước mắt em rơi
Đã nhạt nhòa mối tình đầu xưu cũ
Có nghĩa gì không em, với bóng nắng vô hình!
Hạnh phúc là cơn gió thoảng hương bay
Là cơn mưa Sài Gòn khi vào hạ
Hãy cho mưa tắm mát trái tim em
Giũ sạch em của tháng ngày lao đao và trăn trở
Trả lại em một khung trời rộng mở
Trả lại đời mùa xuân nhỏ yêu thương
Em ơi!
Bóng đêm đã qua rồi
hãy ngước nhìn ánh sáng!
*** oOo ***
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
Trang nhat