ngocyen78
member
ID 28257
08/23/2007
|
ĐÓA HỒNG GỞI MẸ
Mùa báo hiếu thương nhớ Mẹ lại về (Vu lan), ngocyen xin mến tặng các bạn của NCD mấy vần thơ kính yêu tặng mẹ.
Mẹ ơi con nhớ mẹ yêu
tháng năm tần tạo sớm chiều thương con
đóa hồng gói trọn t́nh son
Me ơi xin nhận cho hồn con vui…
ngocyen biết rằng ai cũng có lần nhớ thương mẹ. Nhưng khi nhớ mẹ, các bạn thường làm ǵ cho mẹ? ngocyen, nếu ở xa, thường gọi điện thoại về thăm mẹ. Nhưng có một điều rất buồn cười là, không biết tại sao khi gặp mẹ, ngocyen lại không thốt ra được câu nào, như “con yêu mẹ”, “con nhớ mẹ lắm”... Và bạn c̣n nhớ một kỷ niệm nào vui nhất với mẹ không? Bạn có thể chia vui kể cho ngocyen và các bạn biết?
Lời bài hát sau đây ngocyen t́nh cờ nghe được một lần, nhưng không biết tựa đề. Nếu bạn nào biết được, xin vui ḷng giúp cho biết tựa bải hát này là gi? Và theo bạn, bạn thích giọng ca sỹ nào hơn khi hát bài này?
“Mẹ là suối tắm mát những tháng năm dài
làm sông trôi đi bao nhiêu muộn phiền
làm mây xanh bao quanh cho cuộc đời con...
Mẹ là nắng ấm áp toả suốt con đường
cho con thơ tiếng nói ban đầu
có tiếng khóc (tiếng khóc), bước chân đầu tiên …”
************** LỜI GỌI MẸ ****************
Và sau đây, ngocyen xin tặng các bạn một câu chuyện thật, khá thương tâm “Lời Gọi Mẹ”, là trích đoạn trong phim “Imitation of Life”. Cầu chúc các bạn có được đôi chút tâm hồn thanh thản an vui trong dịp cuối tuần mùa báo hiếu Vu Lan này…
Trên băi biển đông đúc người là người, một bà mẹ người da đen, có dáng vóc thật thà chất phát, đang dáo dác để mắt nh́n khắp nơi, cố ư t́m cô con gái nhỏ của ḿnh vừa mới đi lạc. Chạy quanh chạy quẩn khá lâu mà bà vẫn chưa t́m ra con bé. Mồ hôi nhỏ giọt trên gương mặt tội nghiệp đầy vẻ lo âu. Cuối cùng bà ôm mặt nức nở... "Con tôi đâu rồi... có ai giúp tôi không , có ai không, trời ơi tôi chết mất..."
(xin tiếp theo)
ngocyen
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
|
ngocyen78
member
REF: 205436
08/23/2007
|
ĐÓA HỒNG HIẾU HẠNH - VÀ LỜI GỌI MẸ...
Một người đàn bà da trắng tên Thi ngồi phơi nắng ở khu vực gần đó. Thấy thế bà Thi bước tới, nhẹ nhàng đỡ người đàn bà này. Bà hỏi. Này chị ơi, có phải con gái của chị khoảng bảy, tám tuổi. Có mái tóc đen, bới ngược về phía sau, con bé mặc cái áo đầm màu xanh phải không? Bà mẹ người da đen từ từ ngước lên, nước mắt c̣n ràng rụa trên má thế kia, vậy mà khi nghe người lạ tả đúng h́nh dạng con gái ḿnh, bà mừng rở nhoẻn miệng cười... “Nói vậy bà đă trông thấy nó rồi hả, thưa bà?” “Kia ḱa, con bé đàng kia ḱa. Nó đang chơi ở trên băi cát với bé Tuyết con gái của tôi, từ năy giờ đó chị". Bà Thi kéo ngưởi mẹ da đen đến ngồi với ḿnh trên hai chiếc ghế bố.
Thoạt đầu, bà Phận, tức người đàn bà da đen, c̣n rụt rè e ngại. Nhưng sau khi chuyện văn tâm sự với nhau khá lâu, họ có vẻ thông cảm nhau hơn, nhất là cử chỉ thân thiện cởi mở của bà Thi. Trước khi chào từ biệt, bà Thi nói thật tha thiết. “Chị Phận à, xin chị suy nghĩ lại xem, hoàn cảnh chị em ḿnh giống nhau, đơn chiếc quá. Thôi, ḿnh kết nghĩa chị em với nhau. Chị về ở với mẹ con em cho vui. Hai đứa nhỏ trông có vẻ khắng khít với nhau lắm. Chị có thấy như vậy không?”
.........
Bà Phận lấy làm xúc động và ngạc nhiên vô cùng trước lời đề nghị của một người da trắng. Bà như không tin được rằng trong xả hội này, lại c̣n có người da trắng cư xử tốt với người da đen của bà như vậy.
Các bạn biết không? Tại Mỹ Châu, v́ trong thời điểm mà người da đen chỉ mới vừa được giải phóng thân phận nô lệ của họ trong một thời gian rât ngắn, cho nên dĩ nhiên là sự kỳ thị màu da vẫn c̣n tồn tại ở một số nơi. Đến nỗi mà từ một vùng đất xa xôi, bà Phận và con gái phải lặn lội t́m đến đây. Một nơi có tiếng là có khá nhiều người da trắng cấp tiến, không kỳ thị dân da màu, để hy vọng con gái của bà sau này lớn lên không phải sống trong tủi nhục, như cuộc đời của mẹ nó trước đây. Bé Ly, đứa con gái của bà Phận, trông duyên dáng, có nét xinh đẹp, nước da nó hơi sáng hơn mẹ, và có vẻ lanh lợi lắm.
Khi nghe bà Thi nói thế, nó chạy đến cầm tay mẹ nũng nịu. “Vú ơi, vú chịu đi vú, về ở nhà d́ Thi đi vú. Bé Tuyết cũng thương con, và con cũng thương nó nữa. Hồi đó ở chỗ kia đâu có người da trắng nào chơi với con đâu?”
Phần con gái cứ nằng nặc đ̣i đi, phần hai mẹ con bà Thi mời gọi quá chân t́nh, sau đó bà phận đồng ư. Mọi người vui cười hớn hở. C̣n bà Phận, người mẹ da đen, tuy nhoẻn miệng cười, ḷng lại cứ lo âu và long lanh những giọt nước mắt đầy sung sướng.
........
Ngày hôm sau, mẹ con bà Phận đă có mặt tại nhà bà Thi như đă hẹn. Bà Thi lo sắp soạn pḥng ốc đàng hoàng sẵn cả rồi. Bé Ly tung tăng nhảy múa trong căn pḥng riêng bé xíu của ḿnh, mà trước đây chưa bao giờ nó dám mơ ước. Họ sống với nhau thật đầm ấm và t́nh nghĩa. Trong lúc bà Thi đi làm, th́ bà Phận ở nhà lo bếp núc, giặt giũ. C̣n bé Ly được bà Thi lo lắng chu toàn đủ mọi thứ, cũng như bé Tuyết con gái của bà vậy. Hai con bé rất hoà thuận và thương yêu nhau.
Có một điều mỗi khi đi ra phố, bé Ly chỉ thích đi bên cạnh bà Thi hơn là mẹ ruột của ḿnh. Có lần bé Ly nói với bà Thi. "D́ ơi, tại sao d́ không phải là mẹ ruột của con”. “Ô ḱa, bé Ly!”, bà Thi trả lời, “tại sao con lại nói như vậy? Bộ d́ không thương con như bé Tuyết hay sao?” Bé Ly tiếp lời. “Con biết d́ thương con, nhưng con muốn có màu da trắng như bé Tuyết và d́ Thi. Con, con... không thích màu da đen của mẹ con một tí nào hết!!!”
Bà Thi vội kéo bé Ly vào ḷng, nói nhỏ: "Con không được nói thế nghe không? Lỡ mẹ con nghe được th́ sao hở Ly? Con không sợ mẹ con buồn à?”
Bé Ly dùng dằng nói với bà Thi: "Con phải buồn hơn mẹ chứ, v́ mẹ mà con mới có mầu da tối như vậy. Trong lớp toàn là da trắng không à. Lâu lâu con bị tụi nó ghẹo hoài. Con thấy bực ḿnh lắm”. Bà Thi thông cảm vuốt đầu bé Ly, nhỏ nhẻ nói: “D́ hiểu con à. Để rồi từ từ ở đây, họ sẽ không c̣n chọc ghẹo màu da của con nữa". Bé Thi nói như tức giận: “Mỗi lần soi gương con thấy, con thấy... ghét màu da của con lắm!"
...
Bà Thi than thở “Thật tội nghiệp làm sao!” Bé Ly vừa khóc vừa chạy đi như chạy trốn nguồn gốc của ḿnh. C̣n bà Thi lúc ấy, bà thừ người đăm chiêu v́ câu nói của nó.
Biết Ly mặc cảm, bà Thi dạy bé Tuyết luôn nhường nhịn chị mọi điều. Cái ǵ bà cũng dành ưu tiên cho Ly trước. Phần c̣n lại mới là của Tuyết. Bé Tuyết nhỏ hơn Ly hai tuổi. Nó rất ngoan, mẹ dạy sao nghe vậy, không hề thắc mắc than phiền, dù một việc rất nhỏ. Họ sống đầm ấm như thế đến mười năm sau.
........
Tóc các bà mẹ bắt đầu điểm sương và các cô gái nay th́ đă lớn. Ly chuẩn bị hoàn tất trung học. C̣n Tuyết th́ kém chị hai lớp. Cả hai cô bé đều duyên dáng và xinh đẹp với mỗi nét khác nhau. Lạ một điều là, làn da thuở nhỏ của Ly thường làm cho nó mặc cảm, nay th́ có vẻ sáng sủa hơn. Điều này đă làm cho nó hài ḷng nhiều lắm.
............
Ly rất thông minh. Càng lớn nó càng học giỏi. Nhưng có điều nó trở nên khó chịu khi phải nói chuyện với mẹ ruột của ḿnh. Hầu như lúc nào nó cũng cố ư xa lánh bà.
Bà Phận th́ chẳng bao giờ để ư đến cử chỉ có vẻ cách biệt của cô con gái đối với ḿnh. Suốt ngày bà cứ măi bận rộn bao nhiêu là việc ở trong nhà.
Đến một ngày c̣n đang trong giờ học. Nhà trường gọi điện thoại về:
“A-lô, a-lô . Xin lỗi có phải nhà của em Ly không ạ?”
“Dạ chào ông, dạ phải rồi”, bà Phận trả lời qua điện thoại, “nhưng giờ này cháu nó vẫn c̣n đang học ở trong trường”.
“Vâng, thưa bà, nhà trường gọi về đây. Chúng tôi muốn báo cho gia đ́nh hay là em Ly học lớp 12A, vừa ngất xỉu bị ngă bệnh. Phiền bà đến đón cô ấy về. Dạ, dạ, cảm ơn bà. Chào bà”.
Ở đầu dây bên kia, nhà trường đă gác máy, mà bà Phận vẫn c̣n tần ngần cầm măi chiếc điện thoại trên tay. Lát sau bà lúng túng để máy xuống, rồi quờ quảng t́m cái khăn quàng. Bà lẩm bẩm. “Trời ơi, xin cầu nguyện sự b́nh an đến cho con gái tôi. Chị Thi đi làm rồi. Không có ai ở nhà hết. Ḿnh, ḿnh làm sao đến trường bây giờ. Làm sao đây? À, à, tôi nhớ rồi. Gọi điện thoại đi t́m bác sỹ mới được”.
Khi đưa con gái về đến nhà, rồi mời bác sỹ đến chăm sóc thăm mạch cho con, bà Phận lo lắng hỏi bác sỹ. “Thưa bác sỹ, cháu nó thế nào rồi?” Để ống nghe xuống, bác sỹ trả lời. “Dạ, cô bé bị yếu phổi và suy nhược v́ làm việc nhiều quá. Có lẽ cháu nó thức đêm để học, phải không thưa bà”. Bà Phận trả lời bác sỹ: “Dạ, chắc là vậy”. Bác sỹ căn dặn: “Ừ, mà phải cần cho cô ấy nghỉ ngơi. Nên cho ở nhà ít nhất là một tuần. Rồi trong thời gian này th́ cần phải tránh thức đêm nha”. “Dạ, tôi sẽ cố gắng làm theo đúng lời bác sỹ”.
Khi bác sỹ ra về, bà Phận bồn chồn lo lắng. Bà lấy khăn nóng lau mặt cho con. Sắp xếp mọi thứ trong pḥng con. Nh́n con thật lâu, rồi lặng lẽ khóc. Lát sau Ly tỉnh dậy. Nó mở mắt ra nh́n thấy căn pḥng quen thuộc của ḿnh, nó ngạc nhiên hỏi mẹ. “Ủa, sao con lại ở đây? Con về nhà hội nào đây vú? Nhà trường đưa con về phải không vậy?”
Bà Phận vui mừng trả lời với con ḿnh: “Con của mẹ tỉnh rồi đó hả. Con bị xỉu trong trường học. Người ta gọi điện thoại về cho vú hay. Vú lật đật đi taxi đón con về. Bác sỷ nói con hổng có sao hết. Chỉ cần tỉnh dưỡng là, là...”
Chỉ cần nghe mẹ đến trường Ly đă cảm thấy ù tai nhức óc. Nó ngắt ngang lời mẹ không để cho bà Phận nói tiếp một câu nào. “Tại sao vú lại phải đến trường như vậy”. Bà Phận phân trần với con một cách rất ư là t́nh mẹ: “Chứ con ngất xỉu như vậy, mà d́ Thi th́ không có ở nhà, vú phải...”. “Nhưng là người ta biết vú là mẹ của con rồi phải không? Trời ơi, họ sẽ nghĩ sao về con. Khi đứa con gái học giỏi nhất là con của một bà da đen đấy chứ. Rồi tương lai con sẽ là ra sao đây? Giết hại con rồi vú biết không?... Con đă nói với vú nhiều lận rồi, mà sao vú không có chịu nghe con? Nếu vú muốn con thành cộng đỗ đạt, th́ đừng bao giờ vú xuất hiện bên cạnh con, vú biết không? Con ghét, con… con hận. Vú đi ra di, ra..., ra đi. Vú đi ra đi...”. Ly đóng mạnh cánh cửa cái rầm v́ giận giữ, tiếng “Vú đi ra di” vẫn c̣n thét lên từ căn pḥng nhỏ. Ly khóc nằm khóc nức nở, tức giận trong pḥng...
(c̣n tiếp)
ngocyen
|
|
bangia61
member
REF: 205497
08/23/2007
|
Tôi ngạc nhiên v́ mùa báo hiếu chỉ chú tâm đến Mẹ. Bản thân tôi cũng nhớ đến Mẹ nhiều hơn Cha.
Tôi chưa đoán được phần kết thúc của câu chuyện, nên đang chờ đón để được đọc phần kế tiếp.
|
|
ngocyen78
member
REF: 205551
08/23/2007
|
Gởi anh bangia61
xin cám ơn anh đă ghé thăm và c̣n nhắc em về phần kế tiếp của câu chuyện thương tâm này. Có lẽ em không viết kịp nó trong dịp này. Em cố gắng cho lên DĐ thật sớm khi có thể, và trong một chủ đề mới, Phần 2, chẳng hạn, được không anh?
C̣n anh đă t́m được câu trả lời cho câu hỏi "ngạc nhiên v́ mùa báo hiếu chỉ chú tâm đến Mẹ" của anh chưa? Em cố moi óc trả lời cho anh, nhưng không biết rơ. Xin các bạn NCD giúp đỡ bangia61 và ngocyen.
em
ngocyen
|
|
nhanstream
member
REF: 205556
08/23/2007
|
Nhân mùa lễ Vu Lan chúc Ngọc Yến cùng gia đ́nh vui vẻ hạnh phúc nhất .
Thân!
|
|
xuanhong77
member
REF: 205716
08/23/2007
|
Mến chào ngocyen
Cám ơn ngocyen những vần thơ Vu Lan và câu chuyện. ngocyen đăng sớm phần c̣n lại cho tụi em đọc nha. C̣n tựa đề bài hát, xuanhong đoán là Mẹ Yêu. Nhưng xuanhong không chắc chắn. xuanhong cũng thích Băng Tâm hát bài này.
xin tặng chị bài thơ này
Bao người vui hội Vu Lan
Nhớ công ơn mẹ trăm ngàn yêu thương
Mẹ mong con gái mẹ thương
Thật thà, xinh đẹp trăm đường thuỷ chung
em
xuanhong77
|
|
ngocyen78
member
REF: 205964
08/24/2007
|
Anh nhanstream
Anh ghé thăm và c̣n chúc Vu Lan cho em nữa. Xin cám ơn anh.
Nếu anh c̣n mẹ, em tặng cho anh bông hồng. Và nếu mẹ đă mất, em xin tặng cho anh bông hồng trắng.
em
ngocyen
|
|
ngocyen78
member
REF: 205969
08/24/2007
|
Mến chào chị Xuanhong
Cám ơn chị đă cố gắng câu trả lời về tên bài hát mặc dầu chị chưa biết chắc một trăm phầm trăm và biết chị thích giọng ca sỹ Băng Tâm hát bài hát đó.
"Bao người vui hội Vu Lan
Nhớ công ơn mẹ trăm ngàn yêu thương
Mẹ mong con gái mẹ thương
Thật thà, xinh đẹp trăm đường thuỷ chung" (Xuanhong77)
Lời thơ dễ thương của chị trên đây làm em cảm thấy xinh thêm. Cám ơn chị nhiều.
em
ngocyen
|
|
conuong11
member
REF: 206373
08/25/2007
|
Trăm câu nói chẳng lên lời
Công ơn cha mẹ biển trời con mang!
|
|
ngocyen78
member
REF: 206402
08/25/2007
|
Chào em conuong11 mến
Trăm câu nói chẳng lên lời
Công ơn cha mẹ biển trời con mang!
chị cũng xin chung ḷng với em. Chị chưa thể gởi bông hồng đỏ trên mạng cho em, v́ chị chưa biết gởi làm sao. Vậy xin chị gởi cho em một bông hồng yêu thương từ đáy ḷng của chị, để tặng cho em đang c̣n sống với Mẹ.
rất mến
chị
ngocyen
|
|
tranquocdu1983
member
REF: 206446
08/25/2007
|
Thôi để anh giúp em, dâng hoa lên mẹ nha Ngọc Yến.
|
|
ngocyen78
member
REF: 206732
08/26/2007
|
Anh tranquocdu1983
Cám ơn anh đă giúp em, dâng hoa lên mẹ. Hoa nhiều và đẹp quá. Mẹ nhận rổ hoa bồng thắm đẹp, c̣n nhường lại hai thứ cho em.
Em tặng lại anh một cái như là sự biết ơn Anh là người con có hiếu. Cái c̣n lại em xin tặng cho tất cả các bạn của NCD đang c̣n có Mẹ như em.
ngocyen
|
|
ngocyen78
member
REF: 206735
08/26/2007
|
Mến chào rubyngoc
Bài thứ hai là bài ngocyen thích và rubyngoc đă chọn đúng cho ngocyen rồi.
Cám ơn rubyngoc đă chia tâm sự với ngocyen. Xin tặng cho rubyngoc bông hồng thắm tươi (quà của anh TQD). Và cám ơn nhiều nha.
rất mến
ngocyen
|
|
thanhvan4177
member
REF: 206741
08/26/2007
|
Em ở tận phương trời xa ấy
Lễ vu lang em vẫn nhớ mẹ ḿnh
Người mẹ mà đời vẫn măi tôn vinh
Mang hạnh phúc cho con ḿnh yêu dấu.
Em hăy kể câu chuyện hết cho mọi người khỏi băn khoăn em nhé. Người con sẽ hiểu rằng: T́nh mẫu tử linh thiêng hơn tất cả " Con không chê cha mẹ khó ....mà"
|
|
ngocyen78
member
REF: 206744
08/26/2007
|
Chào chị thanhvan4177
"Người mẹ mà đời vẫn măi tôn vinh
Mang hạnh phúc cho con ḿnh yêu dấu"
Lời thơ đẹp cao vút của chị làm ấm ḷng người đang nhớ đến Mẹ, kể cả em. Em cám ơn chị. Em không biết chị c̣n mẹ đang sống hay khong? Dầu sống hay chết, em xin tặng cho chị một bông hồng từ đáy ḷng em trong mùa Vulan này.
Em sẽ cố gắng cho lên mạng phần hai của câu chuyện thương tâm kia càng sớm càng tốt.
mến chị nhiều
em
ngocyen
|
|
hoaithienbao
member
REF: 206828
08/26/2007
|
Mẹ là biển thẳm thân yêu
Sóng ḷng dồn dập thuỷ triều xuống lên
Tháng ngày tần tảo nuôi con
Suốt đời cơ cực có buồn chi đâu.
|
|
hoangvienxu
member
REF: 207118
08/26/2007
|
Chào bạn ngocyen78
Tôi đang đi t́m đọc những chủ đề về mẹ. Nên vào thăm bạn. Tuổi tôi cũng đă khá cao, mà thấy các bạn trẻ rất có ḷng hiếu thảo với mẹ, cha. Thật đáng quư. Ngày xưa, tôi được học qua môn văn chương và cũng đă dạy dỗ các con của tôi, nhất là những người con gái của tôi, bằng những lời nhắn nhủ. Bây giờ không phải nhắn nhủ nữa, mà xin tặng những lời
đó lại sau đây cho ngocyen, như muốn ca ngợi cái nét đẹp duyên dáng mà bạn đă có rồi...
"Con ơi mẹ bảo con này
Học ăn học nói cho tày người ta
Con đừng học thói chua ngoa
Họ hàng ghét bảo người ta chê cười..."
Cầu chúc bạn ngocyen và các bạn có niềm vui, hạnh phúc trong mùa Vu Lan.
Hoàng
|
|
ngocyen78
member
REF: 207162
08/27/2007
|
Chào Hoangvienxu
Xem được ḥ sơ của Hoangvienxu, mới biết được Hoangvienxu có tuổi hơn ngocyen nhiều lần. Vậy xin được gọi bằng Bác. Mong bác chịu...
Cám ơn bác Hoangvienxu đă ghé thăm và tặng cho bài thơ. Nếu ngocyen không lầm, th́ đây là bài ca dao. ngocyen cũng đă nghe mẹ ngocyen đọc hoặc ru cho ngocyen nhiều lần lúc c̣n bé thơ...
Xin cho biết tên đầy đủ của bác được không? Nếu không chịu th́ cũng không sao.
ngocyen nghĩ rằng bác cũng có nhiều kỉ niệm vui với người mẹ của bác ngày xưa. Không biết bác có thể kể vài kỉ niệm cho ngocyen và các bạn được ko?
mến chào bác
ngocyen
|
|
ngocyen78
member
REF: 207166
08/27/2007
|
hoaithienbao rất mến
"Mẹ là biển thẳm thân yêu
Sóng ḷng dồn dập thuỷ triều xuống lên
Tháng ngày tần tảo nuôi con
Suốt đời cơ cực có buồn chi đâu" (hoaithienbao)
đó là ḷng mẹ, t́nh thương của mẹ và chị cũng chung ḷng với em như vậy. Chị gởi em một bông hồng đỏ với lời chúc Vu Lan tốt đẹp nhất cho em, và cho gia đ́nh em.
chị
ngocyen
|
|
hoangvienxu
member
REF: 207182
08/27/2007
|
Gởi ngocyen
Hỏi tên bác không sao. Tên đầy đủ của bác là: Trương-viễn-Hoàng. Ra nước ngoài, người ta đọc xuôi, đọc ngược tên của bác, hoang vien, roi vien hoang. Xin gọi bác đơn giản là Hoàng.
Với NCD, máy bắt bác phải chọn thêm chữ. Bác đành chọn tên hoangvienxu.
Bác mong được đọc phần c̣n lại của câu chuyện thương tâm mà ngocyen kể trên đây.
bác
Hoàng
|
|
hoangvienxu
member
REF: 207191
08/27/2007
|
Gởi ngocyen và các bạn NCD
Bà cụ của bác mất lúc bác 17 tuổi. Bác may mắn được sống với mẹ thời gian khá lâu. Bác c̣n nhơ nhớ ít kỷ niệm và nghĩ rằng có nhiều bạn NCD có thể cũng chung ít nhiều kỷ niệm vui như vậy. Bác xin kể như thế này...
Năm tôi lên tám mẹ dắt tôi đến trường, tôi sợ lắm. Cô giáo nói ǵ với Mẹ tôi, tôi không biết. Thấy Mẹ về mà tôi cứ khóc chạy theo. Cô giáo nắm tay tôi lại dỗ dành an ủi, và dẫn vào trường, đang hoc nửa chừng tôi lại chạy về cô giáo rượt theo bắt lại. Tôi nói với cô, em muốn về với mẹ, em nhớ mẹ lắm. Dần dà tôi cũng thấy quen.
Những ngày sau đó tôi tự ḿnh đến trường, mẹ ở nhà c̣n phải làm công việc. Tan trường tôi chạy nhanh về. Lúc nào tôi cũng thấy mẹ đứng sẵn nơi hiên nhà, chờ tôi. Mỗi lần như thế tôi đều được mẹ ôm vào ḷng. Tối về, th́ mẹ kiểm tra bài vở cho tôi, có khi th́ nhờ mấy chị giúp giùm. Nếu hôm nào bị cô giáo cho ăn hột vịt, mẹ tôi buồn lắm, tại v́ cái tội ham chơi của tôi. Về sau mẹ bảo, cha con đi làm cực khổ, kiếm tiền cho con đi học, con ăn học, con phải cố gắng đừng ham chơi nữa. Cố gắng học giỏi, mẹ và cha sẽ cho phần quà.
bác
Hoàng
|
|
ngocyen78
member
REF: 207227
08/27/2007
|
Bác Hoàng mến
Câu bác hỏi về phần kế tiếp của câu chuyện "Lời Mẹ Gọi", ngocyen đang viết gần xong. Khi xong, ngocyen sẽ gởi cho bác và các bạn NCD ngay.
Nghe lời tâm sự của bác, ngocyen thấy ấm ḷng. ngocyen đoán rằng, nhờ khuyến khích cho quà của mẹ, nên có lẽ bác đă chăm học hơn, và có lẽ đă trở nên một người học sinh giỏi nhất nh́ trong trường. Có đúng như vậy không bác Hoàng?
Nếu được xin bác kể tiếp kỉ niệm của bác, cho ngocyen và các bạn NCD nghe th́ quí hoá biết mấy.
Mong được tiếp tục nối nhịp cầu duyên với bác...
ngocyen
|
|
nguyenquycali
member
REF: 207256
08/27/2007
|
Nếu ngày mai không may mẹ ra đi khỏi thế gian này
Con sẽ biết nói ǵ đây
Khi hôm nay những điều là có thể
Những vặt vụn con mang đến cho mẹ nhỏ nhoi
Dù chỉ một nụ cười biết ơn thôi
Dù một cú điện thoại nơi xa xôi hỏi thăm sức khỏe mẹ
Và c̣n những điều nhỏ bé nữa
Mà con có thể làm cho mẹ hài ḷng
Những điều nhỏ bé thôi
Đừng bao giờ nói rằng : không thể
Nếu ngày mai mẹ ĺa xa trần thế
Con biết sẽ làm sao?
Đừng nói ǵ đến những điều to lớn vợi cao
Chỉ là một cái ǵ rất nhỏ
Hứa với ḷng rằng
Tất cả đó ...con luôn luôn có thể
Phải có thể thôi...
|
|
ngocyen78
member
REF: 207338
08/27/2007
|
Bác Hoàng mến
Trước đây, bác có cho biết "Tôi đang đi t́m đọc những chủ đề về mẹ". ngocyen cũng đă đi t́m và đọc các chủ đề viết về Mẹ của các bạn NCD.
Không biết bác có dịp đă đọc hết chưa? Nếu chưa, ít nhất xin gợi ư với bác nên ghé vào t́m đọc các chủ đề như "Bài Thơ Dâng Mẹ" của bạn mialau, "Những Ca Khúc Về Mẹ" của bạn rubyngoc, "Mẹ" của ndangsonfr, v.v... ngocyen rất thích những chủ đề này, v́ đều giúp ngocyen nhớ thương mẹ hơn...
Ngoài ra, ngocyen thấy đọc tên của bác cũng dễ dàng lắm, Trương-viễn-Hoàng.
Mong có dịp tiếp tục giao lưu với bác.
ngocyen
|
|
ngocyen78
member
REF: 207342
08/27/2007
|
nguyenguycali rất mến
"Con sẽ biết nói ǵ đây
Khi hôm nay những điều là có thể
Những vặt vụn con mang đến cho mẹ nhỏ nhoi
Dù chỉ một nụ cười biết ơn thôi
Dù một cú điện thoại nơi xa xôi hỏi thăm sức khỏe mẹ
Và c̣n những điều nhỏ bé nữa
Mà con có thể làm cho mẹ hài ḷng
Những điều nhỏ bé thôi
Đừng bao giờ nói rằng : không thể ..."(NQC)
Những lời thơ tâm sự của nguyenquycali làm ngocyen cảm động, khó mà kiềm giữ được nước mắt. ngocyen sẽ cố gắng lo cho mẹ như vậy để mẹ vui, hạnh phúc và vui măi trong ḷng... Mong anh giữ măi t́nh mẹ yêu cả đời anh...
Cám ơn nguyenquycali bởi những lời thơ, ca yêu mẹ tuyệt vời.
ngocyen
|
|
hoangvienxu
member
REF: 207505
08/27/2007
|
Gởi ngocyen
Bác cám ơn ngocyen đă giới thiệu một số chủ đề về Mẹ cho bác,như "Bài Thơ Dâng Mẹ" của bạn mialau, "Những Ca Khúc Về Mẹ" của bạn rubyngoc, "Mẹ" của ndangsonfr, v.v...
Bác đă vào thăm nhà các bạn đó. Nhân tiện bác xin cám ơn tất cả các bạn đă viết về Mẹ, về t́nh Mẹ, để có dịp bác và các bạn NCD khác được đọc, và nhất là cám ơn ngocyen (bác không dám khen ngocyen ở đây, v́ sợ nó ỷ lại....)
C̣n về chuyện vui kỷ niệm về bà cụ của bác, th́ ngocyen có phần đoán đúng.
Bác chỉ học tạm kha khá trong những năm tiểu học mà thôi. Và phải chờ cho tới khi bác lên bậc Trung Học, trí bác nhờ trời ban, mới trổ mă và bác may mắn trở thành một trong những học sinh xuất sắc nhất của trường và cứ như vậy cho tới khi bác ra trường măn cấp bằng cử nhân Đại Học.
bác
Hoàng
|
1
2
3
Xem tat ca
- Xem Tung trang
|
Kí hiệu:
:
trang cá nhân :chủ
để đă đăng
:
gởi thư
:
thay đổi bài
:ư kiến |
|
|
|
|