thynguyen81
member
REF: 531252
04/07/2010
|
ẢO VÀ THẬT
Ảo - là thế giới ta bước vào khi ở trước màn h́nh máy tính. Chỉ vài cái click chuột, hai người ở hai nơi đâu đó trên địa cầu có thể tṛ chuyện, có thể cùng nghe một bản nhạc, có thể 'đọc' người kia làm ǵ, ăn ǵ, tâm trạng thế nào, thời tiết ở đấy ra sao mưa hay nắng hay gió băo...
Ảo - là khi ta có những người bạn, có khi rất thân quen, có khi chưa từng gặp mặt. Ta có thể gặp họ họ hàng ngày - trên những con chữ. Những con chữ nhiều khi nói nhiều hơn rất nhiều những ǵ người ta nói với nhau khi đối diện. Bạn ngoài đời hay bạn ảo, sự sẻ chia chân thành nào cũng ấm áp như nhau.
Ảo - là người ta nói chuyện cần bao dung hơn, chọn lựa hơn, thận trọng hơn. Câu chữ viết ra không lướt qua như lời nói, lại không có cái 'manners' hay 'body language' - những cử chỉ, những cái nháy mắt, những nụ cười - cái công cụ giao tiếp hữu hiệu để giúp tránh rất nhiều những giận dỗi hiểu lầm không đáng có.
Ảo, là nơi mà người ta gửi chia sẻ dễ hơn mà cũng khó hơn, thật cũng dễ hơn, dối cũng dễ hơn.
Một ngày đẹp trời ta bỗng chợt nhận được một email, một tin nhắn, của một ai đó giấu ḿnh đă 'đọc' ta từ lâu. Một cảm t́nh. Một quư mến. Dù chỉ qua h́nh dung, nhưng họ bảo 'văn là người', họ bảo những ǵ họ đọc về ḿnh 'thật' nhiều mà không 'ảo'. Thấy một niềm vui rất thật. Nhưng niềm vui đó bỗng chốc xa xôi, v́ bạn 'ảo'.
Bạn email, online chờ nói chuyện mỗi ngày, bạn h́nh dung khi gặp mặt, bạn muốn cùng ḿnh đến những nơi ḿnh đă qua những nơi ḿnh chưa đến, bạn quan tâm và nhớ mọi điều quanh ḿnh, bạn làm quen với DM, bạn nhớ thương làm ḿnh phải ráng giữ thăng bằng cho cả ḿnh và bạn. V́ ḿnh biết thế giới này, chỉ có thể dựa hoàn toàn vào những ǵ trong tay ḿnh thật sự. Ḿnh yếu đuối đến sợ bước hụt để đau. Để một ngày bạn tự nhiên không email nữa, đột ngột như khi xuất hiện. Vượt qua ḿnh để email hỏi, hỏi mà để cho ḿnh. Bạn trả lời mấy lư do, ḿnh đọc mà không đọc. Ḿnh buồn nhưng là đă định trước, chỉ thương con gái nhỏ chưa đủ lớn để chấp nhận mất một người bạn ảo. Con không chờ nữa, nhưng thi thoảng con vẫn hỏi 'mẹ ơi sao bác J không lên mạng nữa', mẹ bảo 'bác bận con ạ, có thể bác sẽ không gặp nữa, ḿnh cũng phải tập quên dần bác đi' - 'Nhưng con không muốn quên bác J'. Làm sao giải thích cho con được, thế giới vẫn thật mà ảo, con. Mất mát ảo. Nỗi buồn thật. Nước mắt muốn trào trước ngây thơ quá thật của con.
Ḿnh c̣n có một người anh, người bạn đă nói chuyện qua nhiều trăm cái thư, những lúc ḿnh mệt mỏi bế tắc chấp chới bước chân mà không chắc chân ḿnh, những lúc bạn chán chường được, mất. Một người bạn ảo đúng nghĩa. Một thời gian dài ḿnh có bạn như chốn duy nhất để nói chuyện, một 'bị bông' để thảy vào đó những bối rối, lo lắng và nhận về những lời khích lệ, động viên, một chỗ dựa tinh thần. Những câu chuyện đời tư, những đổi thay, những dự định. Ḿnh chắc v́ ảo người ta mới có thể nói thật, kể thật, khuyên thật hết đến thế mà không phải giữ ư e ngại điều này hay điều khác. 10 năm làm pen-pal không gặp mặt, khó có ai tin. Như một thỏa thuận ngầm. Người ta nhiều khi sợ v́ những sân si thật ngoài đời mà lỡ mất đi một người bạn ảo quư giá ông Trời gửi đến cho đúng lúc. Ảo quư giống như pha lê, nâng niu mà sợ vỡ.
Lại một lần Blog bạn bỗng không sao có thể để lại tin nhắn hay comment. Không anouncement, suy đoán nào cũng chỉ là suy đoán. Không làm sao hỏi. T́m Google scholar thấy tên bạn trong nhiều bài báo, nghiên cứu nhưng không đâu có đ/c email. Chợt nhận ra ta ra vô blog bạn đọc mỗi ngày nhưng chưa bao giờ nghĩ đến back-up một đường để contact với bạn. Bạn thật đó mà ảo đó. Có có, không không, gió thoảng mây bay.
Ảo mà không ảo, thật mà không thật.
Phải v́ ḿnh nặng tin, nên nỗi buồn quá thật mỗi khi mất một người bạn ảo.
Phải v́ thật quanh ḿnh c̣n trống, nên thế giới ảo thành thật quá với ḿnh...
Không biết nữa.
Hôm nay trời mưa lạnh, những bước chân bỗng ảo trên con đường rất thật mỗi ngày ḿnh vẫn đi về...
Lan Oanh.
"Giờ này không biết người đó ra sao?"
|
1