kimnhinguyen
member
ID 62518
08/08/2010
|
Con Xin Lỗi Nội
Nội của con.Con biết viết những ḍng này nội cũng không đọc được và nếu có đọc th́ 5 phút sau nội sẽ lại quên mất thôi,tuổi già mà.
Nội ơi,con nhớ cách đây hai mươi mấy năm,cái ngày mà mẹ con bỏ nhà đi để 2 chị em lại,ba buồn nên đi nhậu suốt,cái tuổi thơ mà con nhớ không có tiếng ba,tiếng mẹ mà chỉ duy nhất "bà nội,bà nội" mà thôi.Chẳng phải tối nào 2 đứa cũng giành nhau ôm bà nội,giành nhau làm cô tấm trong chuyện nội kể và thi nhau ai hát hay hơn cho nội nghe sao. Ông nội mất sớm,bỏ lại nội của con,người phụ nữ 34 tuổi với 6 người con và cái bào thai trong bụng.Vậy mà một ḿnh nội vẫn có thể tần tảo nuôi lớn ba con và các cô chú khôn lớn.(con chẳng thể nào tượng tượng ra làm cách nào trong khi trong nhà không có bóng dáng đàn ông).Rồi ba con,cô,chú lớn lên mà nội cũng có thể nghỉ ngơi được đâu.Con vẫn c̣n nhớ,ngày nào cũng vậy,từ lúc sáng sớm nội đă đi làm lao công và nấu ăn cho Công Sở (nội thường gọi thế).2 chị em con cứ 6g chiều là chạy ra ngóng nội về với cái bịch xốp trên tay,khi là mấy cái bánh,khi th́ nắm cơm cháy c̣n dư.(sao mà cơm cháy ngày xưa ăn ngon biết mấy nội ha)-th́ nội con có thói quen ăn ǵ,uống ǵ cũng phải chừa cho con cháu một ít mà.
Và thói quen đó cũng theo nội đến tận bây giờ mặc dù nội bị lẫn đi rất nhiều.Bây giờ th́ nội lại đang ở với tụi con,2 chị em con đi làm suốt,không có thời gian bên nội,chỉ buổi tối về nội hỏi han con cháu th́ tụi con đáp lại bằng những tiếng cằn nhằn.một chuyện mà nội hỏi đi, hỏi lại cả chục lần,"mày bao nhiêu tuổi rồi","trời,gần 30 rồi hả con,ế rồi đấy","nhà này mướn nhiêu tiền,ǵ,5 triệu hả,tiền đâu tụi bây trả".Nội ơi,ai hỏi nội bao nhiêu tuổi, nội nói la 73.Nhưng nội đâu biết cái tuổi 73 đă cách đây 2 năm.Nội của con bị lẫn mất rồi.
Hôm qua,con về nhà là 11g đêm.Ban ngày làm công ty,tối con về đi hát thêm kiếm tiền.Về nhà,chưa kịp dựng xe,nội đă chạy đến chửi như tát nước vào mặt ṭan những lời khó nghe "mày đi đâu,con gái con đứa,đi đâu đến khuya mới về,.....",phần v́ mệt,phần th́ công việc đang gặp nhiều trục trặc,con đă quát "con đi kiếm tiền,phải đi làm mới có cái để ăn,sao nội không ngủ đi".Khi con nghe d́ người làm kể lại "tụi bây chưa về,nội bây cứ đi ra đi vào,cứ ngóng rồi lại chửi,rồi lại đi ra đi vào.Mày về th́ nội mày mới lên ngủ đó".Con nghe mà thấy ḿnh có lỗi quá nội ơi.
Cuộc sống này mệt mỏi lắm nội,con cứ bị cuốn vào công việc,những chuyện t́nh cảm không đâu tới đâu mà con quên mất bà nội của ḿnh đang bị tuổi già kéo đi ngày một xa con.Chị hai con đi Thái Lan ngày hôm qua,lại chắc ngày nào con cũng phải nghe nội hỏi "con Tâm đâu?" hàng trăm lần nữa đây,lại ngày nào nội cũng thấp thỏm "khuya rồi sao nó chưa về?",lại mỗi lúc nữa đêm nội lại giật ḿnh thức giấc hỏi "Sao nó đi đâu mất tiêu".Nội của con ơi,2 chị em con đă lớn lên được như thế này mà không hư hỏng ǵ cả,th́ trên con đường phía trước,nội con hăy yên ḷng nha.
À,chiều nay con đi làm về,con chạy thật nhanh về nhà với nội,để nội không thấp thỏm chờ đợi nữa.Nội ơi,con thương nội nhiều lắm.
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|