hansy
member
ID 63611
09/21/2010
|
126.- CHÀO TẠM BIỆT
CHÀO CÁC BẠN
TRONG THỜI GIAN TỚI, HANSY BƯỚC VÀO CHIẾN DỊCH CỦA CÔNG VIỆC (PHẢI XA NHÀ) NÊN KHẢ NĂNG KHÔNG THỂ LÀM THƠ VÀ ĐỐI HỌA THƠ CÙNG CÁC BẠN ĐƯỢC.
TIẾC THẬT ĐÓ.
HANSY SẼ QUAY LẠI DIỄN ĐÀN CÙNG CÁC BẠN TRONG THỜI GIAN SỚM NHẤT CÓ THỂ.
CHÚC CÁC BẠN LUÔN VUI TƯƠI VÀ HẠNH PHÚC.
VÀ ĐỐI HỌA THƠ THẬT XÔM, NHA CÁC BẠN.
THÂN MẾN.
HANSY
*Bạn nào cần gặp Hansy thì xin liên lạc qua hộp tin của Diễn đàn mình.
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
|
thaikhang88
member
REF: 565991
09/21/2010
|
Lên đường vui vẻ hansy nhé.chúc thành công
|
|
anhyeumaimai5
member
REF: 565996
09/21/2010
|
Chúc bạn Hàn Sỹ lên đường
Gặp nhiều may mắn cát tường nghe chưa
Đến khi đói rét nó chừa
Về đây tâm sự cho vừa lòng nhau
thân ái : ylieu11
|
|
thynguyen81
member
REF: 566006
09/21/2010
|
Tại sao lại thế? Trang thơ lại vắng thêm một người nữa.
|
|
binhminh01
member
REF: 566040
09/21/2010
|
chắc hào hoa quá, bị các nàng đeo đuổi quá, thở không ra hơi nên tìm đường trốn chạy đó!
hahaha, đoán mò bậy bạ chút chơi.
|
|
haily19
member
REF: 566044
09/21/2010
|
Chúc Hansy lên đường mạnh giỏi nha. Thiệt là tiếc khi dd thiếu vắng bóng chàng Thi Sỹ đó nha...
Thân mến. TN
|
|
sadlovestory
member
REF: 566071
09/22/2010
|
Mới quen mà đã xa rồi
Sao lòng trống trãi, người ơi, vui gì
Chúc người may mắn đường đi
Sớm về chốn cũ vần thơ lại hồng...
Sadlovestoy
|
|
mjmjmj
member
REF: 566073
09/22/2010
|
CHỈ CÒN TA VỚI TA
Có một lúc nào đó
Ta vô tình lục lại
Kỷ niệm nào ....
Trong chiếc hộp thời gian
Lại thấy ta trong ký ức miên man
Hình ảnh cũ,
Tình yêu cũ,
Và cả những người quen cũ
Hạnh phúc đã xa
Người đã đi xa
Cả tình yêu cũng quá xa
Cô đơn .... trống vắng ..... lạc lỏng....
Ta chỉ còn lại mình ta
Với những khoảng trống vô nghĩa
Không còn ai hay không có ai???
MJMJ
|
|
anhhoanhat
member
REF: 566077
09/22/2010
|
................... .
TÌNH BẠN
là bông hoa
THỜI GIAN
đẹp mãi không tàn
| Chúc các bạn may mắn hạnh phúc an vui
|
|
vuonganhhung
member
REF: 566190
09/22/2010
|
Chúc bạn thuận buồm xuôi gió.
Vuonganhhung
|
|
hoami09
member
REF: 566238
09/22/2010
|
Anh hẹn sẽ đợi Thu
Xoè tay hứng chiếc lá
Gói bài thơ dòn dã
lãng du
---------
Mén chào Anh Hansy và quí khách trong nhà Anh nha .
ơ ...mới chớm thu mà Anh Hansy , hôm nay mén check lịch làm việc . Mén nghỉ phép bắt đầu từ ngày 11.10 -23.10 .
Vậy lúc í Anh Hansy có rảnh hông ?, đi lụm lá vàng với mén chứ ???...hihihihihihi. Hay là định bỏ cuộc đó ?.
Dù sao cũng chúc cho Anh những ngày vào thu thật đẹp và hài lòng với moị quyết định cuả mình há .
Hy vọng là sẽ gặp lại nha . Mến , mén
|
|
hansy
member
REF: 568355
10/02/2010
|
Hồn mãi yêu nên lưu luyến trăm chiều
Đêm nằm ngủ mơ màng choàng tỉnh giấc
Tay bỡ ngỡ nắm tay ai thật chặt
Ta đang mơ, nên tâm trí bị lu mờ
Sương đêm lạnh chăn mềm em quấn chặt
Kẻo gió kia ướt lạnh một bờ mi
Để đêm buồn thơ thẩn phút nghĩ suy
Sương khuya đẫm hay mi ai nhòe lệ?
Tuổi xuân thì em giữ mãi tiếng yêu
Luôn hây má khi liếc nhìn ai đó
Giờ xuân qua, hoa tàn và nhụy úa
Làn gió kia cũng thổi mãi hướng nào?
Biết bao giờ ta lại được gặp nhau?
Để đêm lạnh em được kề hơi ấm
Để hơi thở lùa qua từng cơn gió
Sưởi vào lòng cho nỗi nhớ trào dâng.
Lovemart
Ô hay trời đổ cơn mưa
Cho thơ ướt thấm, câu thơ lạc vần
Cho tình ta mãi thêm xanh
Cho tim anh đấy lại về bên em
Ngồi buồn chợt đọc bài thơ
Của người năm cũ gửi nhau đôi lời
Ước gì hai đứa đôi nơi
Mà về một hướng khi cùng ngâm thơ
Tạnh mưa rồi cũng sớm trưa
Mưa nhòa thư cũ, đường xưa lấm bùn
Ước gì ta được đi cùng
Trên con đường ấy, tắm bùn, họa thơ.
Nói ra sợ lắm cơn mơ
Sợ duyên đưa đẩy nhưng về tay ai?
Sợ rằng chỉ một sớm mai
Bến kia đã có thuyền ai "đưa dùm"?
Nói rằng tim mãi thủy chung
Như vần thơ cũ hôm nào gửi trao
Nghĩ rằng sẽ được gặp nhau
Ngày mai ta lại bên nhau lâu dài.
Lovemart
Hồn mãi yêu nên lưu luyến trăm chiều
Đêm nằm ngủ mơ màng choàng tỉnh giấc
Tay bỡ ngỡ nắm tay ai thật chặt
Ta đang mơ, nên tâm trí bị lu mờ
Sương đêm lạnh chăn mềm em quấn chặt
Kẻo gió kia ướt lạnh một bờ mi
Để đêm buồn thơ thẩn phút nghĩ suy
Sương khuya đẫm hay mi ai nhòe lệ?
Tuổi xuân thì em giữ mãi tiếng yêu
Luôn hây má khi liếc nhìn ai đó
Giờ xuân qua, hoa tàn và nhụy úa
Làn gió kia cũng thổi mãi hướng nào?
Biết bao giờ ta lại được gặp nhau?
Để đêm lạnh em được kề hơi ấm
Để hơi thở lùa qua từng cơn gió
Sưởi vào lòng cho nỗi nhớ trào dâng.
Lovemart
Ai đấy đang gieo oán đấy àh
Chỉ là thơ họa chứ sâu xa
Lắm chi giải thích nhiều câu nói
Để mãi lòng ai cứ thẩn thờ
Biết bao giờ mới gặp mặt nhau
Cùng nhau tâm sự mấy đôi lời
Anh ơi muốn nói mà không dám
Đành để đêm dài thương nhớ ai?
Thắt thỏm năm canh vắng bóng người
Lúc mình đang đợi chẳng thấy ai
Hoài công mòn mỏi người đâu mất
Chỉ thoắt đi thôi người lại về
Hỏi ai như vậy có trách không?
Trách người hay lại trách ông tơ
Se lầm mối chỉ nên cứ gỡ
Nên chẳng bao giờ được đối thơ.
Lovemart
Ta gặp nhau nhưng chỉ phút thoáng qua
Không chạm mặt chỉ nghe lời chúc tụng
Anh hạnh phúc em nỗi mừng khôn xiết
Cái nắm tay da diết lúc em cười
Không thấy nhau chỉ nghe gió thoảng đưa
Em ở đấy, anh nơi này đứng đợi
Thời gian ơi nơi nào mi dừng lại?
Cho hồn ta theo với để gặp người
Tưởng như rằng ta đã được kề vai
Chung ý tưởng nguyện thề duyên mai trúc
Ai biết được ngỏ đời luôn quanh khúc
Sắp gặp nhau nhưng bỗng lại chợt dừng
Anh vô tình, em hờ hững phải không?
Sao cứ chạy nhưng đường thì dài mãi
Sao khoảng cách là con thuyền không đáy
Nên trào dâng nhưng chẳng thể nào dừng.
Lovemart
DÀNH TẶNG HANSY
Tâm trạng buồn không biết nói cùng ai
Cũng không thể ngỏ lời rằng bạn hỡi
Tôi muốn nói vạn điều nhưng quá đỗi
Không thể đem thơ nói hộ thay lời.
Những khi buồn bạn hãy nhớ đến tôi
Một người bạn không sang giàu, không đẹp
Nhưng có thể là tấm lòng chân thật
Có thể sẻ chia, tâm sự lúc bạn cần
Đọc những dòng tâm sự bạn gửi trao
Tôi như thấy một luồng hơi ấm áp
Bạn như bóng mát che chắn đời em nhỏ
Nhưng cô đơn những lúc bạn đang cần
Đừng ngại ngùng những suy nghĩ bâng quơ
Đừng đánh mất cái tự do vốn có
Đừng e ngại khi chúng ta là bạn
Khi bạn cần bạn hãy nhớ đến tôi.
Lovemart
|
|
hansy
member
REF: 568358
10/02/2010
|
Hồn mãi yêu nên lưu luyến trăm chiều
Đêm nằm ngủ mơ màng choàng tỉnh giấc
Tay bỡ ngỡ nắm tay ai thật chặt
Ta đang mơ, nên tâm trí bị lu mờ
Sương đêm lạnh chăn mềm em quấn chặt
Kẻo gió kia ướt lạnh một bờ mi
Để đêm buồn thơ thẩn phút nghĩ suy
Sương khuya đẫm hay mi ai nhòe lệ?
Tuổi xuân thì em giữ mãi tiếng yêu
Luôn hây má khi liếc nhìn ai đó
Giờ xuân qua, hoa tàn và nhụy úa
Làn gió kia cũng thổi mãi hướng nào?
Biết bao giờ ta lại được gặp nhau?
Để đêm lạnh em được kề hơi ấm
Để hơi thở lùa qua từng cơn gió
Sưởi vào lòng cho nỗi nhớ trào dâng.
Lovemart
TRONG NHAU
Em ở đây dù xa rất xa
Trong anh, em mãi mãi là hoa
Là tia nắng sớm thức anh dậy
Là khúc ân tình luôn hát ca.
Em trong tim, ấm áp lòng anh
Thấy không em, nỗi nhớ chân thành
Dẫu cách nhau đến muôn vạn dặm
Bướm và hoa vẫn một trời xanh...
Ta trong nhau, giữ đẹp tình này
Gởi tình theo những áng mây bay
Xa mấy cũng như là bên cạnh
Hâm nóng tình yêu suốt đêm ngày...
Nhớ nhé em, mãi mãi yêu thương
Gói trong nhau dẫu cách đôi đường
Một thuở yêu trao, ngàn thuở nhớ
Tình này miên viễn đến vô cùng...
HANSY
Ô hay trời đổ cơn mưa
Cho thơ ướt thấm, câu thơ lạc vần
Cho tình ta mãi thêm xanh
Cho tim anh đấy lại về bên em
Ngồi buồn chợt đọc bài thơ
Của người năm cũ gửi nhau đôi lời
Ước gì hai đứa đôi nơi
Mà về một hướng khi cùng ngâm thơ
Tạnh mưa rồi cũng sớm trưa
Mưa nhòa thư cũ, đường xưa lấm bùn
Ước gì ta được đi cùng
Trên con đường ấy, tắm bùn, họa thơ.
Nói ra sợ lắm cơn mơ
Sợ duyên đưa đẩy nhưng về tay ai?
Sợ rằng chỉ một sớm mai
Bến kia đã có thuyền ai "đưa dùm"?
Nói rằng tim mãi thủy chung
Như vần thơ cũ hôm nào gửi trao
Nghĩ rằng sẽ được gặp nhau
Ngày mai ta lại bên nhau lâu dài.
Lovemart
TÂM SỰ
Hansy đã về với lovemart đây
Đi hoang một chút ở đó đây
Ngoái nhìn chốn cũ lòng chợt xót:
Sao lại bỏ đi đâu thế này?
Chuyện đời nhiều lúc rối quá chừng
Chuyện tình cũng có lúc như... tương
Bâng khuâng đêm vắng sầu cô lẽ
Chợt nhớ ai kia chốn xa phương...
Bao lâu rồi ta cứ nhớ nhau
Không gặp, lòng này mãi đong sầu
Thương ai không dỗ được giấc mộng
Có biết nơi đây một người đau...
Hansy vẫn chờ lovenart đây
Vẫn giang rộng mở, đôi cánh tay
Mơ em, giữa đêm trường canh vắng
Thủ thỉ lời thương, ngọt tình này...
HANSY
Ai đấy đang gieo oán đấy àh
Chỉ là thơ họa chứ sâu xa
Lắm chi giải thích nhiều câu nói
Để mãi lòng ai cứ thẩn thờ
Biết bao giờ mới gặp mặt nhau
Cùng nhau tâm sự mấy đôi lời
Anh ơi muốn nói mà không dám
Đành để đêm dài thương nhớ ai?
Thắt thỏm năm canh vắng bóng người
Lúc mình đang đợi chẳng thấy ai
Hoài công mòn mỏi người đâu mất
Chỉ thoắt đi thôi người lại về
Hỏi ai như vậy có trách không?
Trách người hay lại trách ông tơ
Se lầm mối chỉ nên cứ gỡ
Nên chẳng bao giờ được đối thơ.
Lovemart
Ta gặp nhau nhưng chỉ phút thoáng qua
Không chạm mặt chỉ nghe lời chúc tụng
Anh hạnh phúc em nỗi mừng khôn xiết
Cái nắm tay da diết lúc em cười
Không thấy nhau chỉ nghe gió thoảng đưa
Em ở đấy, anh nơi này đứng đợi
Thời gian ơi nơi nào mi dừng lại?
Cho hồn ta theo với để gặp người
Tưởng như rằng ta đã được kề vai
Chung ý tưởng nguyện thề duyên mai trúc
Ai biết được ngỏ đời luôn quanh khúc
Sắp gặp nhau nhưng bỗng lại chợt dừng
Anh vô tình, em hờ hững phải không?
Sao cứ chạy nhưng đường thì dài mãi
Sao khoảng cách là con thuyền không đáy
Nên trào dâng nhưng chẳng thể nào dừng.
Lovemart
DÀNH TẶNG HANSY
Tâm trạng buồn không biết nói cùng ai
Cũng không thể ngỏ lời rằng bạn hỡi
Tôi muốn nói vạn điều nhưng quá đỗi
Không thể đem thơ nói hộ thay lời.
Những khi buồn bạn hãy nhớ đến tôi
Một người bạn không sang giàu, không đẹp
Nhưng có thể là tấm lòng chân thật
Có thể sẻ chia, tâm sự lúc bạn cần
Đọc những dòng tâm sự bạn gửi trao
Tôi như thấy một luồng hơi ấm áp
Bạn như bóng mát che chắn đời em nhỏ
Nhưng cô đơn những lúc bạn đang cần
Đừng ngại ngùng những suy nghĩ bâng quơ
Đừng đánh mất cái tự do vốn có
Đừng e ngại khi chúng ta là bạn
Khi bạn cần bạn hãy nhớ đến tôi.
Lovemart
|
|
hansy
member
REF: 568359
10/02/2010
|
NỖI NHỚ
Xa nhau, nỗi nhớ cứ dài ra
Khao khát một lần mình tao ngộ
Thỏa lòng khi con tim mở ngỏ
Tâm sự vơi đầy thương mến trao.
Hạnh phúc nào khi không có em?
Buồn nghe lá rụng cuối chân thềm
Sao ta cứ mãi hoài trông ngóng
Có biết chăng em, vạn nỗi niềm?
Không gặp nhau, nỗi nhớ đậm sâu
Thoáng trong tiếng chúc đến cho nhau
Trăm năm hò hẹn bao nhiêu dịp
Để lỡ cung tình, có xót đau?
Đường đời sao lắm khúc chênh vênh
Biết nhau, không gặp, dạ buồn tênh
Cầu cho duyên được như mình ước
Để hai tim chung một con thuyền...
HNASY
THƯƠNG NHỚ NGOÀI XA
Người ờ xa thương kẻ ở đây
Hay chăng niềm nhớ cũng đong đầy
"Biết bao giờ..." hỏi lòng em nhỉ
Cho thỏa tình gởi với gió mây
Cũng ước cùng nhau nói vài lời
Mà sao khó thế, hỡi người ơi
Trăm năm ngắn lắm, đừng chờ nữa
Tâm sự hai lòng nói đi thôi!
Sao giấu mãi cái nhớ thương nhau
Sao không tìm đến chuyện trầu cau
Thắt thỏm, hoài công, đàn lỡ nhịp
Để rồi tim ấy nặng u sầu.
Trách chi tơ duyên, hỡi người ơi
Chỉ là thử thách chút mà thôi
Nếu bền lòng, chắc trời không phụ
Chẳng những đối thơ, còn đối người.
HANSY
NHỚ...
Tình vấn vương, lòng nhớ khôn nguôi
Sao tình ta cứ xa cách đôi nơi
Trời kia ganh ghét nên đày đọa
Làm cho tim ấy phải úa màu...
Anh ở đây gởi cả về em
Lửa tình thương nhớ biết bao đêm
Gió ơi, cho ta nhờ tâm sự
Trao đến người thương lắm nỗi niềm:
Em ơi
Ta xa em mà lòng này cứ nhớ
Nhớ đôi môi mềm ngọt lịm cả hồn
Nhớ đôi mắt em sóng sánh, lung linh
Nhớ nụ cười duyên, đón chào, vẩy gọi
Nhớ tóc em bay trong chiều nắng gió
Nhớ mi nhung huyền tha thướt vờn bay
Nhớ mũi dọc dừa như đỉnh khói mây
Nhớ...
Nhớ...
Nhớ biết mấy
Em ơi!
HANSY
MƯA TÌNH TỰ
Trời mưa ướt cánh sen hồng
Ngồi đong từng hạt, ngóng trông chốn nào
Mưa qua cánh lá lao xao
Dội vào hồn vắng nôn nao nhớ người.
Xa nhau cách mấy khoảng trời
Ơi em, còn nhớ những lời thơ xưa
Giờ đây ướt sũng đếm mưa
Biết ai thương lại sớm trưa hẹn hò.
Xa nhau cách bến trở đò
Gởi về phương ấy vần thơ ân tình
Xin em cứ mãi đẹp xinh
Để lòng trai được hiển vinh cùng nàng.
Mưa gieo hạt giống yêư thương
Để tình xanh mãi dặm đường ta đi
Tình ơi, cứ mãi xuân thì
Cho duyên nồng thắm, rạng ngời hồn yêu...
HANSY
|
|
hansy
member
REF: 568364
10/02/2010
|
HỒI ÂM BẠN HIỀN
Lovemart thật tuyệt vời
Thế mà Hansy vừa rồi ngại nghi
Té ra lúi búi trăm bề
Lại thêm máy tính ủ ê, khó lòng.
Có câu, duyên ngộ tương phùng
Thơ trao một bức, ước mong lâu dài
Dẫu rằng xuôi ngược cách hai
Mà trong hồn vẫn đong đầy tình thơ.
Được lời mà ngỡ như mơ
Phước duyên đưa đẩy, cậy nhờ trời cao
Lòng nghe dậy sóng lao xao
Gởi về bên ấy xiết bao ân tình.
Thủy chung ỡ giữa chúng mình
Giữ sao cho vẹn ước lành hôm xưa
Câu thơ khi đón khi đưa
Lòng thơ vẫn mãi sớm trưa nhớ người...
HANSY
Đọc thơ như đã thấy người
Tưởng như ta đã không lời mà xa
Cũng may người đã ghé qua
Thơ vài khổ viết để mà còn nhau.
Đêm đêm ngồi với trăng sao
Chờ thơ người cũ mà sao vắng hoài
Có khi thức suốt đêm dài
Chờ người tri kỷ đăng bài mới lên...
Chờ nhau, rồi cũng được duyên
Cùng người đối họa một thiên tơ tình
Chúc người luôn mãi đẹp xinh
Phúc lành có được, duyên tình hạnh thông.
HANSY
|
|
hansy
member
REF: 568372
10/02/2010
|
Người xa thật nhưng vẫn ở đây
Nơi người phương ấy, bóng hình này
Luôn không thay đổi trong tiềm thức
Hoài niệm về nơi ấy xa xôi
Hẹn ước bên nhau tình thắm đầy
Hồn ai căng gió, má hây hây
Rưng rưng đôi mắt chiều đỏ lệ
Nỗi nhớ dài thêm mỗi lúc về
Ánh nắng ru tà trong sáng nay
Anh đi nơi ấy chiều mưa bay
Mưa giăng hun hút nơi anh đến
Bụi lòng em, thơ thẩn ở nơi này.
Ước hẹn trăm năm tình ngàn năm
Dù xa xôi thật nhưng vẫn mong
Ai ơi, đừng để sầu ngăn cách
Duyên đến duyên đi ấm tình nồng.
Lovemart
Một chiều rảo bước trên phố xa
Hansy đi mất bóng trăng ngà
Lovemart một mình sầu lẻ bóng
Biết cùng ai ngồi ngắm với ta
Hansy nơi nào hay biết chăng
Thơ xưa vẫn họa lúc tàn canh
Thao thức đêm khuya lòng quặng thắt
Ai đếm dùm ta lá lìa cành
"Không gặp nhau, nỗi nhớ đậm sâu"
Ai đâu biết được ở nơi này
Một người trằn trọc không ngủ được
Đã bao rồi "Ta không gặp nhau"?
Bước chân dài hay đang ngắn lại?
Mà sao chạy mãi chẳng đến nơi
Hansy đứng đấy sao xa thế?
Biết có phải chăng đợi Mart về?
Lovemart
|
|
hansy
member
REF: 569670
10/08/2010
|
TÙY BÚT
Ai cũng nói nó có đôi mắt đẹp, nhưng buồn. Cái miệng nó mà không cười thì chẳng ai biết là nó vui hay buồn. Và mọi người còn nói ai mà có đôi mắt như thế thì rất khổ. Nó ghét điều đó vì nó vốn chẳng tin vào bói toán, cũng có lẽ nó ghét điều đó vì... mọi người nói đúng. Nỗi buồn đến với nó rất tự nhiên, tự nhiên đến nỗi nó chẳng thèm buồn nữa. Ngoài đôi mắt đẹp, ông trời còn cho nó có một cái trí nhớ tốt. Vì thế nó nhớ như in những gì xảy ra khi nó còn bé tí xíu.
Sau những trận đòn say xỉn của ba nó, mẹ nó đã bỏ đi. Lúc đó thì chị hai nó vừa lên sáu, còn nó thì lên bốn. Còn nhỏ nên chỉ khóc nhớ mẹ thời gian đầu mà thôi, thời gian sau thì nó cũng mau quên như những đứa trẻ khác. Từ ngày mẹ nó bỏ đi thì ba nó càng uống rượu nhiều hơn, bỏ hai chị em nó sống ra sao thì sống. Thiệt, giờ nó nghĩ lại thấy thật tội nghiệp cho bản thân. Cái ngày đầu tiên vào lớp một, nó tự đi học một mình, vào lớp học với cái áo đầm thay vì cái áo trắng như những đứa bạn cùng lớp. Cô giáo hỏi tại sao lại không mặc áo trắng, nó trả lời là chưa giặt, cô lại hỏi tại sao mẹ không giặt, nó trả lời tỉnh queo: mẹ con bỏ đi lâu rồi.
Rồi tuổi thơ của nó lặng lẽ trôi qua với những kỉ niệm đáng nhớ giống từa tựa như thế, đôi khi không tắm ba, bốn ngày, đen thui, hôi hám, không năm học nào mà nó không bị lũ bạn ăn hiếp, nó sống khép kín ngay với cả những người trong gia đình. Thỉnh thoảng mẹ nó vẫn về thăm nó. Một lần lúc gặp mẹ, nó bứt mấy cọng tóc của mẹ, cho vào cái hộp nhỏ để mỗi tối nằm ôm giống như được nằm với mẹ vậy, lúc đó thì nó cảm thấy thương mẹ nó lắm.(Bây giờ thì nó thèm được cái cảm giác thương và nhớ mẹ như thế nhưng chắc là không được rồi). Và từ ngày hôm đó thì mẹ nó không về thăm nó nữa.
Một thời gian sau, lúc nó khoảng 13 tuổi, hai chị em nghe người ta nói là thấy mẹ nó ở quận 5. Hai đứa đạp xe đi tìm, quần nát cả cái chung cư 7 lầu thì cuối cùng cũng tìm ra được nhà mẹ nó, may thật. Người ra mở cửa là dì út của nó, nhưng hình như dì không nhận ra và nó biết rằng mẹ nó không có nhà, mẹ nó đang nằm trong bệnh viện để... sanh em bé. Cảm giác của nó thế nào nhỉ, một đứa con nít 13 tuổi thì nghĩ gì khi nghe được điều đó, hai chữ thôi:kinh khủng. Nó và chị hai đạp xe như bay về nhà trong nước mắt và thoả thuận với nhau là không bao giờ tha thứ cho mẹ.
Ông trời cho nó trí nhớ tốt, và cũng vì trí nhớ tốt nên cái ngày nó muốn quên thì có lẽ sẽ không bao giờ quên được. Đó là cái ngày nó về nhà bạn nó chơi. Bạn nó tên Ngọc Châu, cái tên nghe dễ thương làm sao nhưng lại hoc dốt nhất lớp, hay được nó cho quay cóp vào những ngày thi ấy mà. Quay lại với vấn đề ở nhà bạn nó nhé. Khi bạn nó vừa bước vào nhà, ba và mẹ bạn nó chạy đến ôm chầm và hôn lấy hôn để. Ngọc Châu nhăn mặt vừa đẩy ra vừa lôi nó lên phòng lúc ấy đang đứng tròn xoe mắt nhìn vì cái cảnh ấy nó chưa bao giờ được thấy từ lúc cha sanh mẹ đẻ đến giờ. Lên đến phòng Ngọc Châu, nó càng kinh ngạc hơn nữa khi trước mắt nó là một căn phòng cực đẹp mà nó chưa bao giờ tưởng tượng ra được. Này là giường nệm màu hồng nhé (trong khi ở nhà thì mỗi khi ngủ, hai chị em nó lăn ra đất mà ngủ thôi, một cái kệ sách vô số truyện tranh và một cái bàn hoc tuyệt đẹp (trong khi ở nhà nó học bài thì ngồi viết trên cái ghế con con. Nó mân mê, rờ rẫm cái bàn học và tự nhủ nếu mình có được cái bàn này thì mình sẽ học giỏi biết dường nào. Căn phòng đó đối với nó là một ước mơ lớn lao nhất của nó.
Từ ngày nó qua nhà Ngọc Châu chơi, nó phát hiện ra một điều mà từ đó đến giờ nó không hề nhận ra là trong lớp nó, ai cũng có căn phòng ấy, kệ sách, và cái bàn học ấy... ngoại trừ nó. Nó nghĩ, nó biết và nó hiểu nó xứng đáng được điều đó vì nó là con nít, mà con nít thì luôn luôn xứng đáng được hưởng những gì tốt đẹp nhất của đời người. Và cũng là vì con nít, nên nỗi căm hận ba mẹ của nó tăng lên không phải hàng chục mà là hàng trăm.
Tuy nhiên, từ nhỏ đến lớn rất may là nó chẳng hư hỏng gì vì nó luôn nhớ tới lời chị hai nó dặn: "cuộc đời là của mình, phải cố gắng học thật giỏi, sau này mới thoát khỏi cái cảnh bây giờ. Sau khi học xong lóp 12 nó đậu hai trường: Sư phạm và âm nhạc. Ngày nhận giấy báo nhập học, nó nhảy cẫng lên vui sướng nhưng niềm vui ấy, nó biết san sẽ với ai đây ngoài chị hai nó. Chẳng hiểu sao cuộc đời lại đưa đẩy nó vào con đường ca hát, những đứa bạn học cùng lớp nó, Hải Yến, Khánh Ngọc... thì càng lúc nổi tiếng, còn nó thì cứ hát vẩn vơ đám cưới rồi phòng trà.Nó cảm thấy không yên tâm nên lại học thêm bên ngành nha tá.Ban ngày đi làm, buổi tối đi hát, cuộc sống nói chung tạm ổn với nó.
Rồi một ngày, mẹ nó quay về tìm hai chị em nó. Nỗi vui mừng chưa kịp kéo dài vì được gặp lại mẹ thì lại có một nỗi hoang mang len vào trong con người nó, mẹ nó đang nợ mấy trăm triệu. Mẹ nó về và nhờ hai chị em nó "giúp được bao nhiêu thì giúp". Nó đắng người, cái tình thương đọng lại một ít trong nó giờ đã tắt ngúm, nó lạnh lùng, vô cảm. Chị hai nó thì luôn tâm niệm một điều "dù sao cũng là người sinh ra mình, mình phải tha thứ", chị hai la nó, chửi nó vì cái thái độ ấy. Nó khóc, nó khóc vì nó cảm thấy không cam lòng và nó khóc vì cảm thấy sao mà mình bất hiếu, cái mâu thuẫn đó vẫn tồn tại đến ngày hôm nay.
Thì cũng như những cô gái khác, nó cũng từng yêu nhưng khác với mọi người là nó yêu với tất cả trái tim. Có lẽ vì không có tình cảm gia đình nên nó dồn hết tình cảm vào người nó yêu chăng? Mối tình đầu, thứ hai, rồi thứ ba đều phản bội nó và lặng lẽ ra đi giống như người ta thường nói: ai có đôi mắt như nó sẽ khổ như thế. Vì nó có đôi mắt đó nên nó sợ, vì nó sợ nên nó không dám yêu, không dám yêu nên nó từ chối tất cả những người muốn đến với nó, vì nó từ chối những người muốn đến với nó nên tới giờ nó vẫn một mình, nó một mình vì thật sự nó không muốn con nó sinh ra sau này sẽ lặp lại cuộc đời y chang nó. Có điều, nhờ những điều nó trải qua, nó đã không hư hỏng, nó đã mạnh mẽ biết dường nào, nó đã sống bằng chính đôi chân của nó. Nó tự hào về bản thân nó biết bao.
Bây giờ, nó, 27 tuổi, độc thân, vui tính, không biết nấu ăn, nó luôn cười, tạo niềm vui cho mọi người, nó luôn khiến mọi người cười ngặt nghẽo bằng những câu pha trò của nó. Có điều, nó có đôi mắt đẹp, nhưng buồn. Mọi người nói ai có đôi mắt ấy sẽ khổ nhiều. Nó ghét điều đó vì mọi người nói đúng, bằng chứng là nó chưa bao giờ được biết tới hai chữ Hạnh Phúc.
Tôi viết truyện ngắn này dựa trên một chuyện có thật 100%. Truyện không hay đâu nhưng tôi muốn gửi đến mọi người một thông điệp: Trước khi quyết định điều gì, có nên hay không việc ta quan tâm đến suy nghĩ của con trẻ.
(^@^)Kimnhinguyen
|
1
|
Kí hiệu:
:
trang cá nhân :chủ
để đã đăng
:
gởi thư
:
thay đổi bài
:ý kiến |
|
|
|
|