hansy
member
ID 63803
09/29/2010
|
XIN LỖI EM (KN)
XIN LỖI EM
ANH XIN LỖI EM
THỰC L̉NG XIN LỖI EM
NGÀN LẦN XIN LỖI...
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
|
xoaichat
member
REF: 567849
09/29/2010
|
Đinh noi gi do... Dung mo thay may chu do lom nay... Thoi thi... Di uong ruou oc hong?
|
|
trangdemlanh
member
REF: 567976
09/30/2010
|
HANSY@
Chào anh hansy anh phạt ǵ th́ trăng cũng đành chịu thôi nhưng nếu nói trăng làm mặt lạ với anh là không đúng à nghen Trăng vẫn qua lại đối thơ với anh đó chứ chẳng qua là khác cái tên mà thôi
Cuối năm nay hai đứa sẽ tổ chức cưới anh ạ , lể hỏi và h́nh cưới đă xong hết chỉ chờ đến đầu tháng 12al là mời mọi người uống rượu...Trăng sẽ mời anh nhé , ngày quen nhau Trăng có nói chuyên về anh với chồng và anh ấy có nói sẽ mời anh đi ăn hoặc uống cà phê , v́ chồng Trăng không biết tư ǵ rượu bia nên không mời anh hansy không say không về được thông cảm anh hén ..hihiii
Anh hansy có ngạc nhiên không nè bí mật này anh là người biết đầu tiên đó nhé
Anh hansy đừng lo Trăng không có ư định nói chuyện ǵ đó đâu mà hihihi....chỉ có điều chắc anh hansy quên chứ ngày đó có lần trăng nói với anh ngày trước trăng có nick tên là muahenongbong v́ vốn tính trăng rất sôi nổi và luôn là người gây náo nhiệt nơi đông người , nhưng v́ sau tang lể của ba ...mà ba trăng sinh vào ngày rằm trung thu và ông mất đi chỉ sau đó có 4ngày ngày ba mất vẫn là đêm c̣n ánh trăng nhưng trời lại mưa giông và đêm lạnh áo năo , ngồi bên mộ nhớ ba vào mỗi đêm trăng nên trăng đă lập blog để ghi lại những ngày tháng không quên này để tưởng nhớ ba và để cho gia đ́nh lưu vào kư ức một thời ..chớ Trăng quên chuyện kia lâu rồi anh ạ
Vẫn là anh luôn nghĩ tốt cho Trăng mà cũng thật vậy Trăng chẳng giận ai lâu bao giờ v́ tất cả đều là con người không ai hoàn thiện cả
C̣n nhớ ngày đó anh hansy theo nài nỉ Trăng tham gia diễn đàn và c̣n nói biết đâu trăng sẽ có cơ hội t́m được một nửa của ḿnh Trăng đă nói anh cứ khéo lo Trăng thiếu ǵ mà phải lên đây kiếm t́m ...nhưng không ngờ phải không anh , đây đúng là nhịp cầu nối t́nh duyên an toàn nhất đáng tin nhất trên thế giới ảo , Trăng mong rằng anh hansy cũng sẽ t́m thấy cho riêng ḿnh một nửa của riêng ḿnh ...luôn vui và hạnh phúc anh nhé !
|
|
tennhaque
member
REF: 568003
09/30/2010
|
Không đề
T́nh nghe nhiều quá những buồn phiền
Ai khóc trong ḷng những đảo điên
Cánh nhạn vút ngang trời hút thẳm
Con thuyền chấp chới sóng triền miên
Hàn sỉ bút nghiên mực liễng đọng
Giai nhân môi mắt lệ châu viên
Ấp ủ tơ ḷng bao nỗi tủi
Ngàn thu nhung nhớ dáng thiên tiên
=
Một chút đồng cảm
|
|
lovemart
member
REF: 568025
09/30/2010
|
hansy lai di nua roi. Lan nay nghe tam trang buon lam. Mart lan dau tien dc doi tho voi mot nguoi rat hop nhug tiec la ko co nhieu dip de cug nhau. Tho Mart ko hay nhug hansy da co lag nghe. Cam on hansy. Nay hansy ko con tiep tuc co le Mart cug giog hansy vi ko bt tim dau nguoi dog cam. Chao hansy va moi nguoi nhe!
|
|
hansy
member
REF: 568321
10/02/2010
|
@.xoaichat
Xoài nói chi rứa?
|
|
hansy
member
REF: 568322
10/02/2010
|
Cám ơn Trăng v́ đă có những suy nghĩ tốt đẹp dành cho Hansy.
Hạnh phúc luôn, Trăng nhé!
|
|
hansy
member
REF: 568323
10/02/2010
|
@.tennhaque
Một phút ngỡ ngàng, t́nh tan mất
Ngàn thu đẫm lệ, dạ buồn tênh.
Hansy
Cám ơn bạn đă chia sẻ.
|
|
hansy
member
REF: 568324
10/02/2010
|
@.lovemart
Hansy vẫn c̣n đây, Mart ơi!
|
|
xoaichat
member
REF: 568373
10/02/2010
|
Vô hộp thư heng bạn.
|
|
hansy
member
REF: 568499
10/03/2010
|
Cám on Xoài
|
|
kimnhi1802
member
REF: 568537
10/03/2010
|
XIN LỖI EM
ANH XIN LỖI EM
THỰC L̉NG XIN LỖI EM
NGÀN LẦN XIN LỖI...
Hansy
Xin lỗi làm chi hỡi ...người ta
Em đây quyết giận cho tới già
Tự biên tự diễn...rồi xin lỗi
Em đang ở gần,đẩy ra xa
Dẫu trăm ngàn lần xin lỗi em
Em hổng thèm nhận,nhưng sao mà...
Ai biểu người ta vô lí quá
Chỉ một lần này thôi đó nha!
(^@^)kimnhinguyen
|
|
hansy
member
REF: 568546
10/03/2010
|
Xin lỗi làm chi hỡi ...người ta
Em đây quyết giận cho tới già
Tự biên tự diễn...rồi xin lỗi
Em đang ở gần,đẩy ra xa
Dẫu trăm ngàn lần xin lỗi em
Em hổng thèm nhận,nhưng sao mà...
Ai biểu người ta vô lí quá
Chỉ một lần này thôi đó nha!
(^@^)kimnhinguyen
Cũng chỉ là nông nỗi của con người
Nên dẫn đến sai lầm quá sức nguy hiểm
Cũng may là em tâm hồn nhiều thánh thiện
Nên đă cho anh một cơ hội để sửa chữa lỗi lầm.
Một lần sai, là đă tởn tới già
Anh nào dám bước vào vết xe đổ cũ
Hứa với em, không bao giờ anh thế nữa
Một ḷng một dạ với em yêu...
Hansy
|
|
hansy
member
REF: 569669
10/08/2010
|
TÙY BÚT
Ai cũng nói nó có đôi mắt đẹp, nhưng buồn. Cái miệng nó mà không cười th́ chẳng ai biết là nó vui hay buồn. Và mọi người c̣n nói ai mà có đôi mắt như thế th́ rất khổ. Nó ghét điều đó v́ nó vốn chẳng tin vào bói toán, cũng có lẽ nó ghét điều đó v́... mọi người nói đúng. Nỗi buồn đến với nó rất tự nhiên, tự nhiên đến nỗi nó chẳng thèm buồn nữa. Ngoài đôi mắt đẹp, ông trời c̣n cho nó có một cái trí nhớ tốt. V́ thế nó nhớ như in những ǵ xảy ra khi nó c̣n bé tí xíu.
Sau những trận đ̣n say xỉn của ba nó, mẹ nó đă bỏ đi. Lúc đó th́ chị hai nó vừa lên sáu, c̣n nó th́ lên bốn. C̣n nhỏ nên chỉ khóc nhớ mẹ thời gian đầu mà thôi, thời gian sau th́ nó cũng mau quên như những đứa trẻ khác. Từ ngày mẹ nó bỏ đi th́ ba nó càng uống rượu nhiều hơn, bỏ hai chị em nó sống ra sao th́ sống. Thiệt, giờ nó nghĩ lại thấy thật tội nghiệp cho bản thân. Cái ngày đầu tiên vào lớp một, nó tự đi học một ḿnh, vào lớp học với cái áo đầm thay v́ cái áo trắng như những đứa bạn cùng lớp. Cô giáo hỏi tại sao lại không mặc áo trắng, nó trả lời là chưa giặt, cô lại hỏi tại sao mẹ không giặt, nó trả lời tỉnh queo: mẹ con bỏ đi lâu rồi.
Rồi tuổi thơ của nó lặng lẽ trôi qua với những kỉ niệm đáng nhớ giống từa tựa như thế, đôi khi không tắm ba, bốn ngày, đen thui, hôi hám, không năm học nào mà nó không bị lũ bạn ăn hiếp, nó sống khép kín ngay với cả những người trong gia đ́nh. Thỉnh thoảng mẹ nó vẫn về thăm nó. Một lần lúc gặp mẹ, nó bứt mấy cọng tóc của mẹ, cho vào cái hộp nhỏ để mỗi tối nằm ôm giống như được nằm với mẹ vậy, lúc đó th́ nó cảm thấy thương mẹ nó lắm.(Bây giờ th́ nó thèm được cái cảm giác thương và nhớ mẹ như thế nhưng chắc là không được rồi). Và từ ngày hôm đó th́ mẹ nó không về thăm nó nữa.
Một thời gian sau, lúc nó khoảng 13 tuổi, hai chị em nghe người ta nói là thấy mẹ nó ở quận 5. Hai đứa đạp xe đi t́m, quần nát cả cái chung cư 7 lầu th́ cuối cùng cũng t́m ra được nhà mẹ nó, may thật. Người ra mở cửa là d́ út của nó, nhưng h́nh như d́ không nhận ra và nó biết rằng mẹ nó không có nhà, mẹ nó đang nằm trong bệnh viện để... sanh em bé. Cảm giác của nó thế nào nhỉ, một đứa con nít 13 tuổi th́ nghĩ ǵ khi nghe được điều đó, hai chữ thôi:kinh khủng. Nó và chị hai đạp xe như bay về nhà trong nước mắt và thoả thuận với nhau là không bao giờ tha thứ cho mẹ.
Ông trời cho nó trí nhớ tốt, và cũng v́ trí nhớ tốt nên cái ngày nó muốn quên th́ có lẽ sẽ không bao giờ quên được. Đó là cái ngày nó về nhà bạn nó chơi. Bạn nó tên Ngọc Châu, cái tên nghe dễ thương làm sao nhưng lại hoc dốt nhất lớp, hay được nó cho quay cóp vào những ngày thi ấy mà. Quay lại với vấn đề ở nhà bạn nó nhé. Khi bạn nó vừa bước vào nhà, ba và mẹ bạn nó chạy đến ôm chầm và hôn lấy hôn để. Ngọc Châu nhăn mặt vừa đẩy ra vừa lôi nó lên pḥng lúc ấy đang đứng tṛn xoe mắt nh́n v́ cái cảnh ấy nó chưa bao giờ được thấy từ lúc cha sanh mẹ đẻ đến giờ. Lên đến pḥng Ngọc Châu, nó càng kinh ngạc hơn nữa khi trước mắt nó là một căn pḥng cực đẹp mà nó chưa bao giờ tưởng tượng ra được. Này là giường nệm màu hồng nhé (trong khi ở nhà th́ mỗi khi ngủ, hai chị em nó lăn ra đất mà ngủ thôi, một cái kệ sách vô số truyện tranh và một cái bàn hoc tuyệt đẹp (trong khi ở nhà nó học bài th́ ngồi viết trên cái ghế con con. Nó mân mê, rờ rẫm cái bàn học và tự nhủ nếu ḿnh có được cái bàn này th́ ḿnh sẽ học giỏi biết dường nào. Căn pḥng đó đối với nó là một ước mơ lớn lao nhất của nó.
Từ ngày nó qua nhà Ngọc Châu chơi, nó phát hiện ra một điều mà từ đó đến giờ nó không hề nhận ra là trong lớp nó, ai cũng có căn pḥng ấy, kệ sách, và cái bàn học ấy... ngoại trừ nó. Nó nghĩ, nó biết và nó hiểu nó xứng đáng được điều đó v́ nó là con nít, mà con nít th́ luôn luôn xứng đáng được hưởng những ǵ tốt đẹp nhất của đời người. Và cũng là v́ con nít, nên nỗi căm hận ba mẹ của nó tăng lên không phải hàng chục mà là hàng trăm.
Tuy nhiên, từ nhỏ đến lớn rất may là nó chẳng hư hỏng ǵ v́ nó luôn nhớ tới lời chị hai nó dặn: "cuộc đời là của ḿnh, phải cố gắng học thật giỏi, sau này mới thoát khỏi cái cảnh bây giờ. Sau khi học xong lóp 12 nó đậu hai trường: Sư phạm và âm nhạc. Ngày nhận giấy báo nhập học, nó nhảy cẫng lên vui sướng nhưng niềm vui ấy, nó biết san sẽ với ai đây ngoài chị hai nó. Chẳng hiểu sao cuộc đời lại đưa đẩy nó vào con đường ca hát, những đứa bạn học cùng lớp nó, Hải Yến, Khánh Ngọc... th́ càng lúc nổi tiếng, c̣n nó th́ cứ hát vẩn vơ đám cưới rồi pḥng trà.Nó cảm thấy không yên tâm nên lại học thêm bên ngành nha tá.Ban ngày đi làm, buổi tối đi hát, cuộc sống nói chung tạm ổn với nó.
Rồi một ngày, mẹ nó quay về t́m hai chị em nó. Nỗi vui mừng chưa kịp kéo dài v́ được gặp lại mẹ th́ lại có một nỗi hoang mang len vào trong con người nó, mẹ nó đang nợ mấy trăm triệu. Mẹ nó về và nhờ hai chị em nó "giúp được bao nhiêu th́ giúp". Nó đắng người, cái t́nh thương đọng lại một ít trong nó giờ đă tắt ngúm, nó lạnh lùng, vô cảm. Chị hai nó th́ luôn tâm niệm một điều "dù sao cũng là người sinh ra ḿnh, ḿnh phải tha thứ", chị hai la nó, chửi nó v́ cái thái độ ấy. Nó khóc, nó khóc v́ nó cảm thấy không cam ḷng và nó khóc v́ cảm thấy sao mà ḿnh bất hiếu, cái mâu thuẫn đó vẫn tồn tại đến ngày hôm nay.
Th́ cũng như những cô gái khác, nó cũng từng yêu nhưng khác với mọi người là nó yêu với tất cả trái tim. Có lẽ v́ không có t́nh cảm gia đ́nh nên nó dồn hết t́nh cảm vào người nó yêu chăng? Mối t́nh đầu, thứ hai, rồi thứ ba đều phản bội nó và lặng lẽ ra đi giống như người ta thường nói: ai có đôi mắt như nó sẽ khổ như thế. V́ nó có đôi mắt đó nên nó sợ, v́ nó sợ nên nó không dám yêu, không dám yêu nên nó từ chối tất cả những người muốn đến với nó, v́ nó từ chối những người muốn đến với nó nên tới giờ nó vẫn một ḿnh, nó một ḿnh v́ thật sự nó không muốn con nó sinh ra sau này sẽ lặp lại cuộc đời y chang nó. Có điều, nhờ những điều nó trải qua, nó đă không hư hỏng, nó đă mạnh mẽ biết dường nào, nó đă sống bằng chính đôi chân của nó. Nó tự hào về bản thân nó biết bao.
Bây giờ, nó, 27 tuổi, độc thân, vui tính, không biết nấu ăn, nó luôn cười, tạo niềm vui cho mọi người, nó luôn khiến mọi người cười ngặt nghẽo bằng những câu pha tṛ của nó. Có điều, nó có đôi mắt đẹp, nhưng buồn. Mọi người nói ai có đôi mắt ấy sẽ khổ nhiều. Nó ghét điều đó v́ mọi người nói đúng, bằng chứng là nó chưa bao giờ được biết tới hai chữ Hạnh Phúc.
Tôi viết truyện ngắn này dựa trên một chuyện có thật 100%. Truyện không hay đâu nhưng tôi muốn gửi đến mọi người một thông điệp: Trước khi quyết định điều ǵ, có nên hay không việc ta quan tâm đến suy nghĩ của con trẻ.
(^@^)Kimnhinguyen
|
1
|
Kí hiệu:
:
trang cá nhân :chủ
để đă đăng
:
gởi thư
:
thay đổi bài
:ư kiến |
|
|
|
|