nguoitho
member
ID 65015
11/23/2010
|
Một Vì Sao Vỡ
MỘT VÌ SAO VỠ
(Ðể cảm tạ một ân nhân trong dịp lễ “Thanksgiving”)
Người bỏ tôi rồi thật đó sao?
Trời nghiêng, vụn vỡ một tinh hào
Gene ơi, mười bảy năm quen biết
Mười bảy năm dài ân nghĩa cao!
Mười bảy năm xưa tôi đến đây
Một bày con dại, trắng bàn tay
Tâm thương, máu đỏ hai hàng lệ
Nước mất, nhà tan, én lạc bày
Người mở lòng ra đón nhận tôi
Dù không cùng giống, chẳng chung nòi
Con tim từ ái không biên giới
Chỉ có tình thương người với người!
Tôi ngã, người nâng, rất dịu dàng
Lòng vàng một tấm toả hào quang
Tôi như đứa trẻ trong tay mẹ
Từng bước đi vào cõi thế gian!
Mười bảy năm trời trôi vút nhanh
Bao nhiêu năm ấy, nặng bao tình
Nghĩa chưa đền đáp, ân chưa trả
Mà đã đau buồn chuyện tử sinh!!!
Người đã ra đi giã biệt đời
Giã từ thân quyến, giã từ tôi
Thiên thu xương thịt tan vào đất
Nhưng mảnh từ tâm vẫn sáng ngời.
Người bỏ tôi đi, bỏ thật rồi
Ðáy mồ hay đó cõi lòng tôỉ?
Người ơi, vĩnh phúc mong người mãi
Sống cảnh bình an cạnh Chúa Trời!
Nhân dịp Gene ơi, Thanksgiving
Thơ hòa với lệ gởi vô minh
Bát cơm Siếu Mẫu ngàn cân nặng
Tôi khắc lòng tôi một khối tình.
12.11.1997
NGÔ MINH HẰNG
A FALLING STAR
thanks to my benefactor
on “Thanksgiving Day”
You have really left me, have you not, Gene?
What heaven broke away, what star fell apart!
Your bountiful benevolence and my great gratitude
Through seventeen years have piled up in my heart.
I came here seventeen years ago, empty-handed
But with a crowd of young children in my care,
A mental wound, two tearfull eyes, homeland lost,
Family broken up, and of how to live unaware.
You opened your arms to receive me
Even though I was not of your same race.
The humane heart does not have any borders;
Just only an act of charity is the main base.
I fell down, you helped me up very tenderly;
Your heart of gold’s radiance was so brightly clear.
I felt when a child in my dear mother’s embrace
That lead me step by step into the worldly sphere.
And thus seventeen years had passed fast,
The longer the duration the deeper the emotion.
For your good deeds I had not rendered thanks
But already met death separation beyond notion.
You have already parted, already quitted life
Leaving your loved ones and leaving me here.
For eternity your flesh and bones will go to dust
But your generosity will still shine inside your dear.
You have really gone away, departed from me:
The bottom of your grave, or is it that of my mind?
Esteemed friend, I wish you a forever happiness
Living in God’s divine blessing peace to find!
On this occasion of Thanksgiving, oh Gene,
I send to infinity my tears mixed with each rhyme.
The bowl of rice at the time of need is so precious;
I have engraved in my heart feelings of my lifetime.
Translation by THANH-THANH
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
Trang nhat