Vietnam Single Tim Ban Bon Phuong  


HOME  -  FORUM  -  REGISTER  -  MY ACCOUNT  -  NEW  PHOTOS  -  BROWSE  -  SEARCH  -  POEM  -  ECARD  -  FAQ  -  NCTT  -  CONTACT

Sponsored links


Diễn Đàn
 Những chủ đề mới nhất
 Những góp ý mới nhất
 Những chủ đề chưa góp ý

 
NCTT Những chủ đề mới nhất

NCTT Những góp ý mới nhất
NCTT Website


Who is Online
 

 

Forum > Thơ tình yêu >> Chuyến Tàu Titanic

 Bấm vào đây để góp ý kiến

Trang nhat

 nguoitho
 member

 ID 85269
 02/13/2018



Chuyến Tàu Titanic
profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email -goi thu   Thong bao bai viet spam den webmaster  edit -sua doi, thay doi edit -sua doi, thay doi  post reply - goy y kien
CHUYẾN TẦU TITANIC.


Titanic...ngày xưa...Titanic!
Với chuyến hải hành định mệnh ban đầu.
Mang hơn ngàn người chìm xuống biển sâu,
Cùng khối tình em thiên thâu bất diệt.

Chuyện cũ rồi, ngỡ không còn ai biết!
Bỗng hôm nay như sóng cuộn dâng cao,
Chuyện đã lâu mà nước mắt nghẹn ngào
Cứ hiện ra hệt thửa nào đang sống.

Ôi tình cờ mà thực là xúc động!
Anh lên tầu hành lý một con tim.
Trời xui đất khiến chẳng phải đi tìm
Giữa mây nước, anh, em...đời lý tưởng.

Em chối bỏ giầu sang cùng an hưởng,
Tính tóan làm chi khi nhập cuộc chơi.
Hồn nhiên ca hát nhẩy múa tuyệt vời.
Bất chấp mọi cản ngăn và nguy hiểm.

Lầm người mẫu khỏa thân , em mầu nhiệm
Ghi dấu thời gian để lại đời sau.
Anh vẽ đi! Thủng thẳng chớ ngại lâu!
Hỡi chàng họa sĩ tài ba thương mến...

Thế rồi tai ương bắt đầu xập đến,
Tầu đụng tảng băng bị cắt làm đôi,
Biết bao sinh linh hỏang hốt chơi vơi,
Để càng lúc càng lâm vào tuyệt vọng.

Em với anh luôn như hình với bóng,
Luôn vẫy vùng, luôn bầy tỏ thương yêu.
Mấy chiếc thuyền cấp cứu được bao nhiêu!
Trẻ thơ, thiếu phụ cũng nhiều tức tưởi.

Thôi..."cát bụi lại trở về cát bụi"
Cho khắp mọi người đâu phải riêng ta.
Dang tay trước gió chẳng thể bay xa,
Thì đành chấp nhận, thế là vĩnh viễn!

Sau được vớt lên, em từ mặt biển
Cùng với nỗi buồn chẳng biết anh đâu!
Em mơ màng tưởng lúc ở bên nhau
Giá tình mình hết mọi người cổ võ.

Giá một phút huy hòang rồi xụp đổ...
Cũng vui lòng thỏa dạ phải không anh?
Bốn phía bây giờ nước biển vẫn xanh
Và em vẫn nhớ người tình muôn thuở.

NGUYỄN PHÚ LONG


TITANIC


Titanic... Titanic! There was... once upon a time,
On the fateful sea journey in its very prime,
The ship, carrying two thousand souls and above,
Sank deep into the sea together with her eternal love.

The story is old, thought that people no longer extol,
But casually today it returns to me like a surging roll.
My tears overflow despite too long ago for it to derive
Reappearing just like in the time they were still alive.

Oh, unexpectedly but really moving, you, so smart,
Embarked with, as all luggage, one youthful heart.
Fortunately we did not need to seek in any distance;
Amidst clouds and water, you and I: an ideal existence.

I turned down the ready-to-enjoy richness right away;
Why to compute, contrive while entering the play?
Together with you I sang and danced fabulously by far,
In defiance of any restraint, obstacle, danger, bar.

Acting as a model I marvelously performed nude,
Recording the setting and time for our future brood.
Depict! Leisurely, no worry about time, be the gainer,
Oh my dear, paint on, my beloved talented painter!...

And then suddenly to the ship happened the infliction:
Against an iceberg, it broke into two by the friction.
So many souls were panic-stricken, alarmed, in scare;
The more they cried out the more they fell in despair.

You and me, we had always been held together tight,
Always struggling, all the time expressing our plight.
How many lives could those few rescue boats save?
Children, women, all folks choked in sore and rave.

Well, comes the rule: “Ashes to ashes, dust to dust.”
It is fundamental for everyone not only for us the must.
We stretched our arms in the wind but could not fly far;
Then, fens we couldn't help dying without lodestar.

After that, I was finally from the sea fished out
Together with the agony you were nowhere about!
I dreamily recollect our time being side by side;
Our valued love all the world has encouragingly eyed.

Rather only one minute of glory then the tumble
Than, isn't it so, honey, a lifetime of fumble, humble?
Now in the four directions the sea water is still blue,
And I will continue to miss my sweet the ever true.

Translation by THANH-THANH





Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
 

  góp ý kiến

 
   

  Kí hiệu: : trang cá nhân :chủ để đã đăng  : gởi thư  : thay đổi bài  :ý kiến

 
 

 


Nhà | Ghi danh Thành Viên | Thơ | Hình ảnh | Danh Sách | Tìm | Diễn đàn | Liên lạc | Điều lệ | Music | Link | Advertise

Copyright © 2024 Vietnam Single & Tim ban bon phuong All rights reserved.
Hoc Tieng Anh - Submit Website Today - Ecard Thiep - Hot Deal Network