TN đã đọc một số tác phẩm của Tào Đình (bút danh:Bảo Thê - sinh 14/02/1985 người Trùng Khánh - TQ).Có lẽ bạn đọc cũng như TN đều muốn chia sẻ với nàng Hạ Âu (trong XLECLCĐ) một điều gì đó,ít nhất là sự cảm thông với thân phận của nhân vật này.Câu hỏi:"Em có 96.500 tệ anh có cưới em không?" là một câu hỏi khiến người đọc nhức nhối,bất ngờ.TĐ thật thành công khi miêu tả đến chân thực một chuyện tình đau xót,những trắc trở trong đời người con gái mang tên Hạ Âu.
TN mạo muội trở lại trang thơ này để ghi lại những vần thơ con cóc của TN. Rất mong được các anh chị và các bạn ghé thăm vui hoạ.
CÁI BÓNG
(Nghĩ về Hạ Âu qua tác phẩm của nhà văn Tào Đình)
Trái tim em thuần khiết
như thiên đường mong manh
nơi không ai gieo trồng
nơi không hề đánh đục
nơi không hề dỡ bỏ
đã ở lại trong tôi...
Em chỉ tròn hai mươi
như hang sâu bí ẩn
đơn thuần mà dày dạn
nửa đời Bân khóc - cười.
"Chín sáu nghìn năm trăm
anh có cưới em không"
câu trả lời lạnh ngắt
và mùa đông không chồng.
Bến đỗ bình yên ấy
chốn chợ người ngược xuôi
em tôi thành cái bóng
Hạ Âu ơi ngậm cười!
NGƯỜI HẢI PHÒNG
(Kính tặng nhà thơ Hoàng Minh Luyện
Tác giả tập:Nơi gửi gắm yêu thương)
Con đeo mùa
lạc cánh diều no gió
Sông Giá ai đếm tuổi
ghim tuổi thơ con
sú vẹt
vắt vẻo
lưng trâu.
Mẹ bên sông cõng ghánh rạ chiều
con còng nhỏ long đong trào sóng
mẹ cười
lon ton con chạy
lặng lẽ đường rơm líu ríu trong veo.
Lời ru chở câu thơ con mong manh
chất suốt năm canh cha canh giữ biển trời
ôm khát vọng mấy đời xanh biếc
giàn trầu không đón gió tái tê
cha đã hẹn ngày về...
Luống cày sâu vạm vỡ hình cha
lời mẹ hát câu ca sâu giấc
thoả ước mơ cội nguồn dân tộc
cho thơ con sắc màu.
Cái nắng cái gió người Hải Phòng như thế
mặn mòi biển bạc con mang theo
tượng hình câu thơ tròng trành say ngã
mỗi bước con đi đường dài biết bao ngả
cha trọn niềm tin
mẹ ấm áp yêu thương.
Hải Phòng 11/2010
Thơ - Thynguyen
aka47
member
REF: 575859
11/10/2010
"Em có 96.500 tệ anh có cưới em không?"
...........
KHÔNG...
ak BIẾT NGƯỜI CON TRAI Á CHÂU QUÍ TRỌNG TÌNH NGHĨA , KHÔNG VẬT CHẤT NHƯ NGƯỜI MỸ.
Ai đời tai nạn xảy ra anh chồng Mỹ cứ sum suê cái xe mới bị móp , còn chị vợ thì bị thương rên rỉ mà hổng chịu gọi 113.
Hết biết.
hihii
thynguyen81
member
REF: 575881
11/10/2010
Aka thân mến!
TN cảm ơn bạn đã qua chơi.Tào Đình viết về HA là một chuyện tình buồn.Đọc hay lắm Aka à.Chúc buổi sáng tốt lành nha!
aka47
member
REF: 575912
11/10/2010
AK biết mà , nhưng góp ý nghịch nghịch một chút cho bớt...buồn.
hihii
thynguyen81
member
REF: 575968
11/11/2010
@ Aka!
TN rất vui.Cô Aka ăn bánh cùng mẹ con Bông,Mít nhé!
thynguyen81
member
REF: 576040
11/11/2010
XUÂN HÁT
( Mến tặng nhà thơ Thu Hằng
tác giả thi tập:Lặng lẽ cánh buồm em)
Xuân tự hát
để mắt em đằm thắm
chạm vào anh
khoảng trời biết làm em khóc.
Nơi ấy
mảnh trăng non hành trình cây lúa mọc
kĩu kịt đòn cong
gọi yếm thắm đong đưa.
Em gánh cả thơì gian
nặng tình giăng mắc
ai nếm được
vị gió bao giờ.
Lối em qua vầng trăng thiếu nữ
lời mẹ ru dâu bể chân trời
giọt nắng cuối chiều đọng lại
vai mẹ gầy cõng cạn nông sâu...
Cánh buồm chở giấc mơ em lặng lẽ về đâu
cho lời của cây tự tình với đất
cho thơ em chưng cất
để vị xuân ngấm ngọt đất quê anh.
Hải Phòng 11/2010
Thơ - Thynguyen
thynguyen81
member
REF: 576188
11/12/2010
mai77
member
REF: 579712
12/06/2010
Phố mình hôm nay cũng đầy sương mù,trời u u ám ám...hic...hic...
Em làm thơ thêm để chị đọc đi..hì
Một tuần vui nha 3 mẹ con!
thynguyen81
member
REF: 579718
12/06/2010
Hí hí đúng thế chị Mai à!Phố mình hum nay trời ko xanh thiệt.Sáng Bông ko mún dậy để đi học nữa.Chị đọc bài con cóc nưã nhen!
CHỈ MÙA THU Ở LẠI
Có một dạo chị thôi khóc
bài thơ hồng trên môi
nụ tiền duyên hồng trên má
anh dắt chị qua cánh đồng cày ải
gió ru hời tiễn sáo sang sông.
Từ dạo ấy chị lấy chồng
vấn tóc thề giữa miền nắng mưa mặn chát
cái chị có cánh đồng không khát
cánh đồng cuộn đi những thứ chị không thể níu về
chị chảy ngược
bộn bề leo thang.
Một ngày chị về bên đồng cải
giãi nắng hong mưa con chữ dối lòng
ngôi nhà không cửa đợi bàn tay ủ ấm
Tam Bạc nghiêng
Chợ Đổ nghiêng
chị nghiêng
chỉ muà thu ở lại...
laoton
member
REF: 579757
12/06/2010
Bông cải đẹp quá TN ơi! cho anh lăn ra ngủ một giấc đã biết mấy - mùi cải hây hây quyện lẩn cái thơm và thoang thoáng của của gió - ui thèm wá
Hoa Cải
Hoa cải vàng trong gió
Thơm ngây đến điếng hồn
Cho dạ cứ bồn chồn
Muốn ngủ ...
Cải vờn lay ấp ủ
Như tóc phủ bờ vai
Tay em thon ngón dài
Mềm mại ...
Có phải là cải dại
Sao rộn rả thế này
Hương phấn lây lất say
Mê mẩn ...
Mắt anh dường đờ đẩn
Loạn tiếng thở nhịp tim
Ai làm anh đắm chìm
Mộng mị ...
BrianNguyen
thynguyen81
member
REF: 579810
12/07/2010
Cảm ơn LaoTon đã hoạ thơ cho Muội. Mời Huynh nghe bài hát này nhé!
laoton
member
REF: 579944
12/08/2010
Bài hát của muội, L chưa nghe được - máy ở sở không cho phép - chán. Thôi để L hò cho muội nghe hen;
Hò ơ ....
Gái nhà ai sao xinh xắn quá
Hai con gồi môi má còn tươi
Hôm qua trộm thấy em cười
Đêm dzề mất ngủ ....hò ...ơ ...
Đêm dzề mất ngủ nhớ người làng bên
Hihi
Hôm nay xong dziệt
Lon ton chạy qua thôn em
Mà lòng nôn nao muốn gặp lại
------
Hò ...ơ ....
Trông em yếm đỏ lụa đào
Từng gào nước giếng tưới dzào vai thon
Da mơn trắng nỏn nòn non
Hai con em dzẩn ...hò ...ơ ...
Hai con em dzẩn trông còn đẹp ghê ...
Hehe
Anh dzề dạ cứ mãi mê
Để quên bên giếng ....hò ...ơ ...
Để quên bên giếng câu thề thủy chung
Chúc em một ngày vui
thynguyen81
member
REF: 579945
12/08/2010
Hò ơ
Ai về mà xử Lão Tôn
Buông câu yếm thắm say lòng cố nhân
Hai con thì mặc hai con
Người xa cắc cớ với ai mặc người
Người xa cắc cớ với ai...cắc cớ với ai mặc người!!!
--------------------
Hí hí đến chít với Lão Tôn thui Hạnh Ngân,chị Bông,chị Vịt ới ơi! Lão Tôn ỉ thế nam bắt nạt em! Kứu em vơiiiiiiiii!
Hò ơ
Thương em cò lội bến sông
Thấy câu LẤY CHỒNG miệng rộng quá tài
Thề non hẹn biển tranh tài
Em chạy mất dép thì lấy ai yêu nguời
Em chạy mất dép...thì lấy ai...lấy ai yêu người!
He he vì seo Lão Tôn lại chạy thục mạng sang đề tài náy thía?Pó tay Lão đấy!
TN hổng làm cái hò bao giờ.hííi ngang như cua ấy nhể!
thanhvan4177
member
REF: 579960
12/08/2010
Qua đọc thơ em thấy bâng khuâng!
laoton
member
REF: 580166
12/10/2010
Hò ơ
Thương em cò lội bến sông
Thấy câu LẤY CHỒNG miệng rộng quá tài
Thề non hẹn biển tranh tài
Em chạy mất dép thì lấy ai yêu nguời
Em chạy mất dép...thì lấy ai...lấy ai yêu người!
--------TN
Hò ơ ....
Ai người xách dép chạy dài
Làm sao xứng được ...hò ...ơ ...
Chứ ..làm sao xứng được trai tài gái khôn
Hehee
Hò ...ơ ..
Em ơi muốn đặng tìm dzôn
Tài hùng thao lược tiếng đồn dzang xa
Tam tòng tứ đức phơi ra
Hiếu lòng quân tử ...hò ..ơ ...
Chứ ...hiếu lòng quân tử ấy là mới khôn
Hihihi
Muội ơi! ai mà xách dép chạy chứng tỏ chẳng có tài năng bản lỉnh gì hihihi sắc đẹp chắc cũng chỉ nghiên thùng đổ nước thui... Muội không giống dzậy chứ - fải hôn!
thynguyen81
member
REF: 580190
12/11/2010
Cái huynh Lão nì!Mụi đã nói mụi chịu thua rùi.Mụi ko hò được mà.Lục bát cũng ko.Chỉ mỗi thơ ngang là mụi ko chịu thua thui.Mấy ngày nay mụi bù đầu vì công việc có nhiều chuyển đổi.Mụi sẽ quay lại thả thơ ngang vùi huynh chít.
Hông thấy Hạnh Ngân đâu nữa.Huynh thử la tìm HN mấy câu đi.
thynguyen81
member
REF: 580371
12/12/2010
12/12/2010
NỤ TẦM XUÂN
Em qua mùa thu mặc áo
ủ ấm cho giấc mơ người tặng lời cầu hôn
đêm qua.
Em độc hành
với mùa xuân đợi
chờ anh ở phía bên kia những giằng xé
đời thường.
Có gì đâu
gia tài em chật ních những nụ cười
hàng tá sách văn chất chồng năm mười bẩy
con còng no sóng vần vũ vùi sâu dưới cát
mà em thì chật hớ những vần thơ.
Có gì đâu
cái bóng đổ xiên
chạm đáy mọi ưu tư thuần khiết
em nông nổi
em thờ ơ
em đánh mất
dòng tin nằm gọn mấy từ.
Có gì đâu
em dấu ước mơ gần
kiệm cả cái nhìn anh sâu thẳm
lá tầm xuân
ngọt mưa xuân
nở bung một khoảng trời mới
nơi ấy
em tắm gội tuổi ba mươi.
thynguyen81
member
REF: 580579
12/13/2010
NƠI MÙA ĐÔNG TRÚ NGỤ
Ngôi nhà em thưa dần những dấu chân
mùa đông không còn anh trú ngụ.
Hoa khế tím đợi người say ngủ
Em tự đặt chân mình lên dấu chân anh.
Tập thơ em có giàu đến đâu
Cũng khắc khoải một đời cho buồn vui được mất.
Thầm lặng ước một lần không được
Lặng gối lên anh một khoảng vai gầy.
Để trầm mặc em cho quá khứ ngủ say
Ngậm sương đêm bên chậu sứ ngoài trời.
thynguyen81
member
REF: 580581
12/13/2010
HÃY ĐỂ ANH ĐƯỢC YÊN
Hãy để anh được yên trong thế giới của em
Bình lặng như con còng trong biển khát
Cái mất bao lần song hành cùng bão táp
Ta trưởng thành hơn sau mỗi nẻo đường đời.
Hãy để anh được yên sâu thẳm nụ cười
Nơi đáy mắt em bao dung mỗi lần anh lac lối
Giậu cúc mùa đông gối đầu hai năm tuổi
Anh lạc lối với người nhưng không thể lạc em.
Hãy để anh được yên trong thế giới của em...
thynguyen81
member
REF: 580584
12/13/2010
EM RU EM
Đêm
em thủ thỉ
quấn vào em chiếc khăn sót lại.
Đêm như em
đêm như anh
ngược mái tóc về sau
cây cọ khua ngang vần dọc.
Em bớt cái nhìn ảm đạm
vẽ tranh trong trí nhớ ngọt lành
một ngôi nhà màu xanh
một ngôi nhà em anh
đứa trẻ ngồi đợi mẹ tan ca về sớm.
Sáng nay trời tự nhiên lạnh
Chẳng muốn chạm vào đâu
chẳng muốn nghĩ đến đâu
để nguyên mọi quẩn quanh trọn vẹn...
Em có lạnh?
đừng lạnh tâm hồn
đừng cho đi tiếc nuối
đừng giãi bầy với chữ
đừng viết thơ bằng lòng thù hận
chưa khô.
Quá khứ hai đầu đu đưa
đeo bám cả khi em ngủ
đeo bám cả vòng xe xuống phố
tội cho em gió lạnh trở mùa...
( Đêm trắng 12/2010)
thynguyen81
member
REF: 581010
12/15/2010
THẾ GIỚI NHỎ CỦA ANH
(Học trò người dưng tặng Thầy và chị Biển Hồng)
Thế giới nhỏ của em và anh
là những bài thơ
là những suy tư
là triệu triệu những dự cảm của anh về một tương lai gần.
Ở đó anh dựng lên số phận
em bé nhỏ như chưa từng bé nhỏ
ngọt câu thơ
ngọt cả tấm hình còn tràn đầy sự cho đi dâng tặng
cuốn em vào những lô xô dại khờ.
Anh
hoá cả vết chân đọng lại mùa xuân
sau một ngày đã hoá những cỏ non mềm mại
em vội ôm tiếc nuối
chạy vào thế giới nhỏ của anh!
Thynguyen
thynguyen81
member
REF: 582908
12/29/2010
BÔNG TẦM GAI
Em
giấc mơ không nơi cư trú đời anh
gọi chiều xuống tắm
hoàng hôn đời người vắt vẻo
hạnh phúc dậm chân
ngay ngưỡng cửa cuối năm.
Em vắt cạn tháng
người dốc cạn năm
em hốt trọn thăm thẳm mở chốt giấc mơ còn nhảy nhót
người mơ hồ chùng chình
ngân ngấn
bấm nút hoa thị bằng đốt tay
tốc tốc cài lên mái hiên cuối dốc.
Em ken nắng
người đổ mưa
làm lại giấc mơ định sẵn
heo may giả vờ tĩnh lặng
để buổi chiều thất thiệt
phẳng phiu trực diện cho đi.
Anh không nói
anh không học cách hi sinh
không học cách để tìm lối
cho con tim ngự trị
thoai thoải nghi ngại cạn mức
em tân trang sao được
em đánh bóng sao được
cây hoa giấy đời anh
giấc mơ không nơi cư trú đời anh.
Em một góc mân mê
tự nhiên,mặc nhiên mãn nguyện
lối xưa
bông tầm gai gọi về...
Thơ - Thy Nguyên
Đường về nhà -Những ngày cuối cùng năm 2010
thynguyen81
member
REF: 585458
01/18/2011
Đông
gõ nỗi nhớ của em
gài lên mây
chạm cả chút vô hình
sót lại.
Người
cầm chừng nỗi nhớ
vay trả vay
cuộn tâm tình câu chữ
chất dày...
---------
Biết người ko về qua đây nên em chỉ chọn một entry nhỏ để gom những vần rơi lạc.Sau này còn có nơi nhặt về.
thynguyen81
member
REF: 585459
01/18/2011
PHỐ THỊ CÒN ANH
(Tặng nhà thơ Lê Thị Phù Sa)
Nghe mưa gõ vào hạt ươm xuân
lời hư hao em cố tình buông neo
dấu đỉnh nhớ anh
trong hốc sâu của tri âm đối bóng.
Một ngày chân em quen bước
khúc trầm duyên nợ ta mắc nhau
em lạ lùng ru giấc
bóng chạm đáy hoài mong
em ru nỗi buồn đỏng đảnh
em ngấu nghiến tiếng xuân để anh vấp góc anh.
Em thương cả dấu chân cũ
nhớ quên phố thị còn anh
hoảng hốt gió vấn mưa đằm đầu năm dạ khúc
xuân không nhạt
em không nhạt
mà anh xoắn nỗi nhớ xếp chữ khơi dòng...
Thơ - Thynguyen
ndangsonfr
member
REF: 586040
01/22/2011
Thy Nguyên !
Tôi đã và đang mổ thơ của em ở chủ đề " Tại Sao Chúng Mình Làm Thơ ? "/
Mong có sự góp ý của em.
Chúc vui.
Nđs.
thynguyen81
member
REF: 586140
01/23/2011
Em về học cách hoà tan
Em về học cách hoà cuộc sống vào lòng rộng mở
Thương cái nắng làm tóc em hong rối
Thương giá lạnh mấy mùa luồn trong kẽ tay...
Khi Học trò Người Dưng Thy Nguyên viết ở Chủ Đề " Tại Sao Chúng Mình Làm Thơ ? " như sau :
... Thầy kính mến!
Gió vẫn thổi và mưa đằm trên môi em.Gió vẫn vuốt ve vẫn luồn qua kẽ tay ngày cuối năm vô định.Đứa bé nhà bên giật mình trong tiếng cổng.Mọi nỗi nghẹn ngào nhớ câu chuyện THÌA MUỐI HOÀ TAN...
Cầm chắc trong tay những dự định chưa thành.Buông neo với câu thơ trong chập chờn giấc ngủ.Bài học hoà muối trước đại dương rộng mở.Cất lại ngổn ngang trong câu chữ ngập xuân.
Và :
" ... Thầy ơi!
Em vui.Đi giữa những ngày cuối năm này mọi ngổn ngang được dịp phơi bày như thế trận.Em cố cất mọi ưu tư với con chữ lấp đầy trong ngăn cứng.Mà mọi lập luận ở nơi thầy đã khiến nó nhảy ra.
Em buồn. Em nắm giữ mọi ảo giác để khí thế ngập xuân lấn át chủ thể. Em cố ghìm đi cho câu chữ đừng bung trong vội vã.Nó đã trôi. Em đã mới.Em đã thay đổi.Để con chữ không đau.Không uỷ mị,dại khờ.Em đã thay đổi để thấy Nụ Tầm Xuân trong cái bể tắm tuổi 30.
Em đã thấy ánh sáng cuối con đường em đến để vượt cái ảo giác BÔNG TẦM GAI. Em đã thay đổi để im lặng để kịp nhận ra PHỐ THỊ CÒN ANH. "
° ° °
- Có trừu tượng lắm không ?
- Nguời ta thường nói : Văn là Người.
Đã bao lần trăn trở và rung động với văn với người,tôi vẫn không thể nào hiểu được câu văn em viết vừa kín vừa hở.Chưa nói chuyện trực tiếp với em một lần nào ở ngoài đời ngoài những câu chữ và tập thơ Sân Người mà em đã gửi tặng,nên tôi vẫn chưa thể nào hiểu được cách nghĩ và cách làm thơ cũng như cung cách hành văn của em.
Bởi thế tôi hay tặng em những dấu chấm than ( !!! ) cũng như những dấu ( ? ? ? ) của tôi.
Sáng nay.Mùa đông lạnh khiếp lắm ! Dài.Đặc kẹo như những tảng băng đá trên đường.Tôi đã thức muộn với một đống giấy tờ,sổ sách....
Khi tạm xong việc,tôi mở máy đọc lại lần nữa những dòng Học Trò Người Dưng đã viết đêm qua nơi ấy...Tôi bắt gặp hai tựa đề tạm gọi là thơ ở câu viết.
Tôi thử làm 2 bài thơ theo kiểu suy nghĩ của em xem sao :
THÌA MUỐI HOÀ TAN...
( .....
.... )
PHỐ THỊ CÒN ANH...
( *
) *
Đó.Tôi làm xong rồi đó. Em Học Trò chỉ việc điền vào chỗ trống mà tôi đã cố tình bỏ xót.
Ở bài thứ nhất mang tên : Thìa Muối hòa tan,em học trò chỉ cần viết dựa theo cái ý của gió mặn và nghĩa của thời gian vô định với những ước mơ
chưa kịp thành hình,và em có thể chấm dứt bài viết bằng câu : " Cất lại ngổn ngang trong câu chữ ngập xuân ".
Bài thứ 2 có cái tựa ' Phố Thị Còn Anh ':
Ở bài này,em hãy dùng lại chữ ''Lập Luận'' và những tĩnh từ của Buồn,Vui.
Khi em viết trả lời theo kiểu văn dính xà nẹo với chất thơ,tôi thấy khó chịu lắm ! Em đang mông lung trong một cảm giác buồn vui lẫn lộn ư ?
" ... Em đã thấy ánh sáng cuối con đường em đến để vượt cái ảo giác BÔNG TẦM GAI. Em đã thay đổi để im lặng để kịp nhận ra PHỐ THỊ CÒN ANH. "
Em nhỏ !
Thứ ánh sáng mà em thấy chỉ là ảo giác.Thứ ánh sáng thật của đời gai góc chỉ nằm dưới những bước chân em đang đi.Hãy ngẩng mặt thách đố với những khó khăn chồng chất.Ngẩng mặt mà đi dù với những giọt lệ nóng trên má.
Riêng tôi,chặng đường tôi đã đi và đang đi vẫn còn nhiều chông gai.Tôi đã ngã,đau và cố gắng đứng dậy.
Sau cùng,tôi có thể nói với em là tôi đã tìm thấy thứ ánh sáng mà mình đã đi tìm : Ánh sáng đến từ tâm thức !
= Dấu hỏi tượng trưng cho sự ngờ vực,thắc mắc.
Dấu chấm than là cách trả lời của than van và im lặng.
Đôi khi sự lặng thinh có ý nghĩa rất lớn lao của nó.
Chúc vui như tiếng cười xuân.
Nđs.
thynguyen81
member
REF: 586338
01/24/2011
Thầy kính mến!
"...Công việc bộn bề thời gian hối hả
Lại nhớ nhau khi mỗi lúc xuân về."
Em đã viết bằng những ngổn ngang và cảm xúc rất thật.Em chịu mọi trách nhiệm cho câu chữ của em.Những dòng chữ in hoa em để trong lời tâm sự thực tế là tựa của các bài thơ em đã thay đổi tư duy viết trong thời gian yên lặng qua.( Mà có thể thầy bận rộn chưa đọc tới). Em đồng ý cách giải nghĩa những dấu hỏi và dấu chấm than với anh Khoai của thầy.
NỤ TẦM XUÂN
Em qua mùa thu mặc áo
ủ ấm cho giấc mơ người tặng lời cầu hôn
đêm qua.
Em độc hành
với mùa xuân đợi
chờ anh ở phía bên kia những giằng xé
đời thường.
Có gì đâu
gia tài em chật ních những nụ cười
hàng tá sách văn chất chồng năm mười bẩy
con còng no sóng vần vũ vùi sâu dưới cát
mà em thì chật hớ những vần thơ.
Có gì đâu
cái bóng đổ xiên
chạm đáy mọi ưu tư thuần khiết
em nông nổi
em thờ ơ
em đánh mất
dòng tin nằm gọn mấy từ.
Có gì đâu
em dấu ước mơ gần
kiệm cả cái nhìn anh sâu thẳm
lá tầm xuân
ngọt mưa xuân
nở bung một khoảng trời mới
nơi ấy
em tắm gội tuổi ba mươi.
-----------
BÔNG TẦM GAI
Em
giấc mơ không nơi cư trú đời anh
gọi chiều xuống tắm
hoàng hôn đời người vắt vẻo
hạnh phúc dậm chân
ngay ngưỡng cửa cuối năm.
Em vắt cạn tháng
người dốc cạn năm
em hốt trọn thăm thẳm mở chốt giấc mơ còn nhảy nhót
người mơ hồ chùng chình
ngân ngấn
bấm nút hoa thị bằng đốt tay
tốc tốc cài lên mái hiên cuối dốc.
Em ken nắng
người đổ mưa
làm lại giấc mơ định sẵn
heo may giả vờ tĩnh lặng
để buổi chiều thất thiệt
phẳng phiu trực diện cho đi.
Anh không nói
anh không học cách hi sinh
không học cách để tìm lối
cho con tim ngự trị
thoai thoải nghi ngại cạn mức
em tân trang sao được
em đánh bóng sao được
cây hoa giấy đời anh
giấc mơ không nơi cư trú đời anh.
Em một góc mân mê
tự nhiên,mặc nhiên mãn nguyện
lối xưa
bông tầm gai gọi về...
-----------
PHỐ THỊ CÒN ANH
Nghe mưa gõ vào hạt ươm xuân
lời hư hao em cố tình buông neo
dấu đỉnh nhớ anh
trong hốc sâu của tri âm đối bóng.
Một ngày chân em quen bước
khúc trầm duyên nợ ta mắc nhau
em lạ lùng ru giấc
bóng chạm đáy hoài mong
em ru nỗi buồn đỏng đảnh
em ngấu nghiến tiếng xuân để anh vấp góc anh.
Em thương cả dấu chân cũ
nhớ quên phố thị còn anh
hoảng hốt gió vấn mưa đằm đầu năm dạ khúc
xuân không nhạt
em không nhạt
mà anh xoắn nỗi nhớ xếp chữ khơi dòng...
-----------
và em nhắc đến cau chuyện Thìa muối hoà tan là vì em mới đọc được. Xin post lại để thầy cùng đọc.
BÀI HỌC
Một chàng trai trẻ đến xin học một ông giáo già. Anh ta lúc nào cũng bi quan và phàn nàn về mọi khó khăn. Đối với anh, cuộc sống chỉ có những nỗi buồn, vì thế học tập cũng chẳng hứng thú gì hơn.
Một lần khi chàng trai than phiền về việc mình học mãi mà không tiến bộ, người thầy im lặng lắng nghe rồi đưa cho anh một thìa muối thật đầy và một cốc nước nhỏ.
- Con cho thìa muối này vào cốc nước và uống thử đi. Lập tức chàng trai làm theo rồi uống thử.
- Cốc nước mặn chát. Chàng trai trả lời. Người thầy lại dẫn anh ra một hồ nước gần đó và đổ một thìa muối đầy xuống nước. Bây giờ con hãy nếm thử nước trong hồ đi.
- Nước trong hồ vẫn vậy thôi, thưa thầy. Nó chẳng hề mặn lên chút nào. Chàng trai nói khi múc một ít nước dưới hồ và nếm thử.
Người thầy chậm rãi nói: "Con của ta, ai cũng có lúc gặp khó khăn trong cuộc sống. Và những khó khăn đó giống như thìa muối này đi. Mỗi người sẽ hoà tan nó theo một cách khác nhau. Những người có tâm hồn rộng mở giống như một hồ nước thì nỗi buồn không làm họ mất đi niềm vui và sự yêu đời. Nhưng với những người tâm hồn chỉ nhỏ như một cốc nước họ sẽ tự biến cuộc sống của mình trở thành đắng chát và chẳng bao giờ học được điều gì có ích".
(sưu tầm)
--------
Em rất mong thầy hiểu những gì em ko diễn đạt được.Mong thầy khoẻ!
HTND
Em rất cảm ơn anh Khoai đã qua chơi.Mến chúc Anh và Ngọc hạnh phúc!
thynguyen81
member
REF: 586527
01/25/2011
Truyện cực ngắn
CON NHỎ
Chiều muộn đi làm về mẹ vội vã xuống chợ Lũng lấy hoa để trang trí xe cưới cho khách hàng đón dâu sớm hôm sau. Thời tiết ngoài trời lạnh cong cánh hoa.
20h30 về qua chợ mẹ quên lời hứa mua bắp luộc với Bông Mít vì chóng mặt,bước chân nặng chịnh,sốt hầm hập.Mẹ dắt xe vào nhà,yên lòng khi chị Bông đã ngồi ngay ngắn học bài, Mít ngoan ngoãn đang tô màu bên chị, giữa nhà mâm cơm phần mẹ được úp gọn gàng dưới lồng bàn.
Mít tháng ba tới này mới tròn ba tuổi. Ngày mẹ đón xe đi tiếp tế cho cậu Bình mãi Ba Vì Sơn Tây,Mít siêu đạp và đòi ra ngoài trước hai tháng rưỡi.Mít chỉ nặng 1,3 kg.Mít được bác sĩ chăm sóc cho nằm chung lồng kính với một bạn quê Bắc Giang đúng một tháng thì mẹ mất sữa.
Thấy mẹ kêu lạnh kéo hai chăn đắp kín ,chị Bông biết mẹ ốm,lên nhà gọi điện cho bác Thuý đến rồi đi pha trà gừng cho mẹ uống, xoa dầu vào gáy vào thái dương vào lòng bàn tay cho mẹ. Bỗng mẹ thấy động đậy phía bàn chân ,theo phản xạ mẹ co chân lại.
- Mẹ ơi! Con đi tất cho mẹ!
Tiếng Mít ngọng nghịu. Mẹ chảy nước mắt.
thynguyen81
member
REF: 586737
01/27/2011
TRƯỚC BIỂN MÙA ĐÔNG
Với biển gió mặn mòi như thế
Lại nhớ câu chuyện thìa muối hoà tan
Cát gợi lên nơi trú ẩn dã tràng
Biển mênh mông mà tình yêu anh giới hạn.
tuyenchi21
member
REF: 589177
02/11/2011
Em chào chị ThyNguyen, chào cả nhà. Chị vào pm có tin em nhắn nha.
ocsen2010
member
REF: 589459
02/13/2011
Gửi chút nắng vàng (tưởng tượng thôi...) cho mùa đông của em...!!!
Valentine - 2011, chúc em hạnh phúc thật nhìu bên các con &...
người ta, em nha!
thynguyen81
member
REF: 592448
03/11/2011
ĐỘC THOẠI
Có thể chuyến đi vào đêm của em sẽ dừng lại ở một sân ga
Trong dòng miên man chảy số phận
Điều kì diệu mà em nương náu
Có một phần trong anh
Bài thơ em cất trăm điều ngổn ngang lượm lặt
Phút là của con
Phút là nỗi cô đơn
Gom nhặt
Thiên thần lớn đã cùng em bẩy mùa hè cháy khát
Thiên thần nhỏ đã qua ba mùa đông đối mặt
Cây cối em vẫn xanh mùa lộc
Ước mơ con bay nhảy tím chiều
Anh đừng nói những điều mĩ miều
Đừng công phu xây nhặt
Mười năm em biết trên đời có người đàn ông như thế
Một ngày để biết người ấy không có trái tim.
thynguyen81
member
REF: 592474
03/11/2011
CHỈ MÙA THU Ở LẠI
Có một dạo chị thôi khóc
bài thơ hồng trên môi
nụ tiền duyên hồng trên má
anh dắt chị qua cánh đồng cày ải
gió ru hời tiễn sáo sang sông.
Từ dạo ấy chị lấy chồng
vấn tóc thề giữa miền nắng mưa mặn chát
cái chị có cánh đồng không khát
cánh đồng cuộn đi những thứ chị không thể níu về
chị chảy ngược
bộn bề leo thang.
Một ngày chị về bên đồng cải
giãi nắng hong mưa con chữ dối lòng
ngôi nhà không cửa đợi bàn tay ủ ấm
Tam Bạc nghiêng
Chợ Đổ nghiêng
chị nghiêng
chỉ muà thu ở lại...