iloveart
member
ID 16263
10/19/2006
|
TRÁI TIM CỦA PHỐ
Sài Gòn... Nhiều người đến, lắm kẻ ra đi... có người dừng chân lập nghiệp, cũng có người chỉ xem là quán trọ, mỗi người theo đuổi một giấc mơ riêng...
Kẹt xe, khói bụi, ô nhiễm, móc túi, xin đểu, gái, ma túy... người mơ về những góc quê hương xanh tươi xinh đẹp, người nhăn mặt khi một chiếc xe rú ga vụt chạy qua... Đó! Đất Sài Gòn...
"Người dân Sài Gòn không phải như dân quê mình đâu... lạnh lùng và thực dụng lắm!" _ lời một "khách trọ". Sài Gòn lặng lẽ giăng đèn, có ai hay, đêm rồi, phố khóc...
Sài Gòn một ngày nắng vàng, gió mơn man, thanh thản, con đường khách đi về vội vã, chợt dừng xe khi phố đùa trút lá trên vai..."Đẹp quá! Cứ như đang ở quê mình!" Cây vẫn lặng lẽ gieo lá vàng, lặng lẽ xoa dịu nỗi buồn của phố...
Một ngày người đi...
Sài Gòn vẫn lên đèn ngày ngày_ đúng giờ, đúng buổi như có hẹn, thi thoảng lá vàng rơi nhớ một góc quê người. Ừ, nơi nào quê hương cũng đẹp, lòng người gắn liền với đất, với quê... phố nào dám trách. Phố Sài Gòn không có biển xanh, không có được rừng cây, đồi cỏ bạt ngàn, không có đến cả một con đường đất nhỏ, không có đến cả một mảng bình yên... Những con đường trải nhựa, những khu nhà quy hoạch đều tăm tắp, cứng nhắc như những mô hình, những dòng xe, dòng người xuôi ngược vội vã, không dám dừng lâu... người có quên gì không khi nhớ đến Sài Gòn?
Dòng người vẫn ngược xuôi, có người dừng chân ở lại, có kẻ mãi mãi ra đi... ánh đèn vàng lặng lẽ như phố vốn không lời, lặng lẽ như nhịp đập của một trái tim...
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
|
iloveart
member
REF: 102035
10/19/2006
|
... Em đã chờ anh
từ buổi nào
hay từ kiếp trước?
Anh
mãi đi
có bao giờ
chân bước
Thoáng
bâng khuâng
vì biết
Có em chờ?...
Em đã chờ anh dưới cơn mưa
Hay nỗi nhớ
đã hóa thân thành nước?
Tóc thì khô
sao mắt em còn ướt?
Chân lạnh run rồi
Tim đã cóng
hay chưa?
Em đã chờ anh
trong gay gắt nắng trưa
Trời bỏng rát
sao lòng em giá buốt?
Ánh nắng không màu
hay tình em trong suốt
Người không thấy
dẫm chân lên...
Em đã chờ anh
bao ngày tháng
không tên
Từ năm trước...
Hay là_ từ kiếp trước?
Từ lúc đời em in dấu chân anh bước
...hay đã từ khi chưa nên được dáng hình?...
Em đã chờ anh
trong những lúc lặng thinh
Trong cả những lúc em cười em nói
Trong giấc ngủ
chập chờn
còn tự hỏi:
"Anh về chưa?
Hay đã lại đi rồi?"...
|
|
immortalbro
member
REF: 102098
10/19/2006
|
Đọc đoản văn của bạn làm tôi nhớ SG quá. Bạn có bao giờ nghe bài hát SG ơi, tôi đã mất người trong cuộc đời...
Nhưng tại sao bạn ko gọi là tp HCM, mà vẫn gọi là SG.
|
|
iloveart
member
REF: 102114
10/19/2006
|
Ước chi tình em là chiếc áo
Có đơn sơ áo vẫn ấm vai người
Ước chi tình em là khúc hát
Nhạc vô lời ru những giấc xuân tươi
Mà sao tình không là hạt mưa
Hôn tóc anh một ngày cháy nắng
Hay nếu được xin tình là mây trắng
Để trải mình che mỗi bước anh đi
Và phải chi tình như rượu trong ly
Anh tìm đến quên sầu trong giây lát
Hay tình là cây cao cho bóng mát
Đón anh về sau bỏng rát đường trưa...
Em vẫn mong tình sẽ như câu thơ
Đau đến thế vẫn êm đềm đến thế
Khi đêm đến trái tim nào thỏ thẻ
Lựa từng lời yêu dấu đọc anh nghe...
immortalbro à, mình cũng không biết tại sao mình luôn gọi Sài Gòn là Sài Gòn nữa, đôi khi người ta không phân biệt nổi thói quen và sự thủy chung mà! Như khi bạn có một người bạn, hay một người yêu, nếu người ấy có rất nhiều tên gọi khác nhau thì khi nhớ về người ấy, bạn cũng chỉ nhớ tha thiết một tên gọi mà thôi. Đó không còn là cái tên vốn có của người ấy nữa mà đã trở thành tên gọi chung của nỗi nhớ, nỗi đau, tên gọi của tình cảm đã in sâu trong trái tim bạn. Lý giải nó để làm gì.
|
|
haluuthuy
member
REF: 102388
10/21/2006
|
em đã chờ ,chờ anh đến mòn mỏi
chờ anh về để nói cho em nghe
nhưng thời gian chỉ làm em đau khổ
khóc người xa chỉ dám nuốt lệ sầu
môi mặn đắng mà vẫn cười rạng rỡ
Có ai hay em đang giấu niềm đau !
để bây giờ cũng như ngày xưa ấy
anh chỉ đùa và cũng để em đi
nói làm gì cho lệ ướt hoen mi
tình anh đó .. cho em chỉ có vậy !
|
|
iloveart
member
REF: 102485
10/22/2006
|
Em xin làm mây trắng
Mây trắng bay theo anh
Ngọn gió nào thổi nhanh
Cho mây trời chợt vắng
Em xin làm tia nắng
Cho mắt anh long lanh
Một ngày kia mưa giăng
Cho nắng buồn vụt tắt
Mưa vương đầy trên mắt
Nắng không vào đến tim
Hạnh phúc là cánh chim
Suốt đời em đuổi bắt
Tình sao như vết cắt
Xót xa hoài không yên
Nửa hồn đi xa lắc
Nửa hồn về... dại điên
|
|
iloveart
member
REF: 102488
10/22/2006
|
Một ngày nhặt lấy câu thơ
Ép vào trang giấy giấc mơ có người
...
Lời ru nào tuổi tôi đôi mươi
Đêm thức trắng trông nhện buồn giăng lưới
Ngày bước chân phố cũng đầy mộng mị
Trở trăn
nhớ!
một tiếng cười...
Người đi vẫn cứ ra đi
Đã nhủ lòng:
Đừng_bao_giờ_làm_người_ở_lại
kẻo phải dùng thơ lấp hết tháng năm dài
Mà từ bao giờ
đêm bỗng thành khắc khoải
Nỗi buồn len vào
lạnh tái cả cơn mơ...
Ừ
Ngỡ đâu
chỉ là tình vu vơ
Như là lá vô tình rơi trên đất
Chẳng ai hay
một ngày kia thức giấc
Nhận ra
...ta vẫn đợi chờ.
|
|
lynhat
member
REF: 102543
10/22/2006
|
Híc, híc,....híc.....híc....
Có ai đó cho tui mượn cái tô đựng nước mắt đi.
Híc, híc,....híc.....híc....
|
|
iloveart
member
REF: 102624
10/23/2006
|
Một hôm ta nhìn vào gương
Thấy mình bỗng dưng xa lạ
Ta ngày xưa...
xa xăm quá
Dõi tìm mỏi mắt không ra
Một hôm một mình trên phố
Bóng đêm chợt hóa đặc dày
Chợt thèm bóng trăng xưa ấy
Cho hồn lạc cõi thơ ngây
Một hôm niềm vui sống lại
Ta không còn thấy ngày dài
Ta vô tư
...hay khờ dại?
Tập cười giấu nỗi bi ai
Một hôm lang thang trên cỏ
Tìm nơi trốn nỗi âu lo
Chợt nhìn thấy hoa mắc cỡ
Thơ ngây khép giữ tâm hồn
Một ngày... một tuần... một tháng...
Một năm... rồi một kiếp người
Trái tim một hôm nứt rạn
Nỗi buồn bỗng hóa mưa rơi...
Cứ khóc đi Lynhat ơi, không cần tô cũng được mà, cứ để cho nước mắt chảy xuôi theo con đường tự nhiên của nó ^^
|
|
iloveart
member
REF: 102988
10/25/2006
|
Tôi sợ chính tôi là mơ
Trong khi mọi người đều có thật
Tôi sợ ngày mai tôi biến mất
Ai níu áo tôi xin đề thơ ?
|
1
|
Kí hiệu:
:
trang cá nhân :chủ
để đã đăng
:
gởi thư
:
thay đổi bài
:ý kiến |
|