tuv634
member
ID 31081
10/14/2007
|
THƯ GỬI MẸ
đi qua nữa cuộc đời con mới hiểu
nỗi ưu tư mẹ lớn đến nhường nào,
đôi mắt mẹ nhìn chân trời góc biển
dõi theo con từng bước một thấp cao.
dẫu là ngày vui nắng xôn xao
hay đêm tối bảo bùng ảm đạm,
mẹ nén tiếng cười thành lo toan thầm lặng
để nhày mai con hết thăng trầm.
tóc bạc dần theo năm thánh
chiếc áo mới cất hoài không dám mặc,
vết chân lấm từng ngày thấm đất
mà nỗi lo đâu hết nặng thân cò.
dù bây giờ con đủ cánh bay xa
gót quê mỏi mòn tháng năm mẹ đợi,
bài hát cũ vẫn mình con hát mãi
khoảnh khắc ngày xưa xa đã quá xa rồi.
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
Trang nhat