Và bây giờ anh không c̣n là của em
Vầng trăng chỉ c̣n một nửa
Lời ca đă nghẹn rồi.
Không hẳn là phản bội
Không phải là thuỷ chung
Không chỉ là tự ái
Đơn giản chỉ là ta không hiểu về nhau
Và bây giờ em không c̣n là của anh
Đừng dấu tim ḿnh vào cay đắng dày ṿ
Đừng trách nhau bằng những lời thơ
Đừng để nỗi đau hằn lên nét mặt
Ai cũng mang trong ḿnh một trời khát vọng
Mơ mộng hoài -cánh buồm đỏ thắm t́nh yêu
Trong cuộc đời khi chân bước liêu xiêu
Gió thổi
Thuyền anh đi biền biệt không về
Anh nợ em một lời thề
Một lời tạ lỗi
Gối th́ đă mỏi
Ṿng tay anh không đủ rộng ôm em
Đừng nhân danh đạo đức
Đừng thói lề khắc nghiệt
Để phỉ báng t́nh yêu
Có một thời đích thực
Của chúng ḿnh
Của anh
Của em.
Chúa đă bỏ loài người
Phật đă bỏ loài người
Này em xin cứ phụ người.
Này em xin cứ phụ tôi,
Đời sống quanh đây có vạn lời mời,
Đời sống quanh đây tiếng người mừng gọi em vào.
Đời đă quen với những kiếp xa nhau.
Chúa đă bỏ loài người
Phật đă bỏ loài người
Này em xin cứu một người.
Này em hăy đến t́m tôi
V́ những con sông đă cạn nguồn rồi,
V́ gió đêm nay hát lời tù tội quanh đời
Về cùng tôi đứng bên âu lo này.
Chúa đă bỏ loài người
Phật đă bỏ loài người,
Này em có nhớ cuộc đời.
Này em có biết loài người.
Này em có nhớ ǵ tôi.