lilylove
member
ID 33298
11/30/2007
|
Ḍng sông ngừng chảy
Bạn ạ! Tôi biết mỗi người có một nỗi buồn, và mỗi nổi vuồn lại có 1 lư do riêng. Và bạn cũng có một nỗi ḷng, một lư do, một h́nh bóng để mà thương tiếc... Có thể tôi không giống bạn, nhưng tôi cũng hiểu thế nào là mất mát. Tôi tặng bạn bài thơ mà tôi đă từng rất yêu thích (của Nguyễn Hữa Hồng Minh). Có thể tâm sự của tác giả không giống chúng ta, nhưng mất mát, nỗi buồn... là có thật!
D̉NG SÔNG NGỪNG CHẢY
Con đường xưa ta đi
Với riêng người con gái
Dấu chân nào trờ lại
Dẫm lên trong chiều buồn
Cuộc t́nh phía hoàng hôn
Chỉ c̣n tia le lói
Giá như anh đừng nói
Một lời như ngày xưa
Th́ giờ đâu phải tiếc
Cuộc t́nh tan trong mưa
Anh vẫn bên bàn viết
Làm bài thơ cho em
Bài thơ mà anh biết
Chỉ c̣n ḿnh anh xem
Thương con đường đầy nắng
Phố đông người em qua
Vàng lên chiếc áo hoa
Cháy hết ngày không tắt
Giảng đường chiều chóng mặt
Chân em quen lối về
Đại lộ ngược ḍng xe
Em xem chừng hướng rẽ
Anh vẫn bên bàn viết
Làm bài thơ cho em
Lẫn mùi tóc mùi kem
Mùi ǵ không rơ nữa
H́nh như có ngọn lửa
Cháy lêntàn mùa đông
H́nh như có ḍng sông
Bỗng một ngày ngừng chảy
H́nh như là tiếc nuối
Cho điều quá trễ tràng
H́nh như anh rét mướt
Với một mùa chưa sang
Lilytu
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
Trang nhat