tphuongloan
member
ID 52183
05/18/2009
|
Không tên
34 năm rồi đă xa rời đất mẹ. Nhớ một sớm mai nào nghe gió thoảng dáng Phượng rung rinh trước gió..nắng chói chang ,ve ru điệu hè ngày trước,tháng này mùa hoa Phượng nở bên quê nhà,ở phương trời KiWi,nhớ bóng phượng kéo về,thêm một lần ngậm ngùi thương cho màu hoa máu.Nhấp chén rượu nồng ấm ,đêm nay, chợt thấy ḷng nhớ thương da diết về mùa hoa phượng,đă một lần bỏ ra đi biền biệt tự tháng năm nào,Phượng có nở bên kia bờ lửa ? Ḷng người khách không nhà càng chùng nhớ tưởng...
" Hoa xưa
nở rực bên trời
Phượng nay
soi bóng lẻ loi một ḿnh !"
Những nỗi nhớ bay đi...
bay theo những áng mây trắng xám ngoài cửa Bệnh Viện,gió lạnh đêm Đông ŕ rào như sóng biển sóng vỗ vào con thuyền mà tôi đă đi đất khách một chiều xưa,tháng này hoa Phượng rộ nở bên nhà,chạnh nhớ thương người Cha già đă nằm xuống nơi đất nghịch Hà Nam Ninh,tay không,chân đất,với vạt áo đầy máu đỏ..người đă gục vào ḷng đất để thành phân bón cho cỏ cây...
Khách không nhà
( Nhân đây, khách không nhà cũng xin trả lời cho những người Bạn xa gần của khách không nhà,hỏi rằng : " có thể là bạn muôn thuở của khách không nhà được không ?" Xin thưa rằng: theo khách không nhà tâm niệm, bạn xưa,rượu cũ,là những ǵ trân quư trong đời, vậy đă là bạn trong tim người khách không nhà th́ sẽ là bạn hôm nay,ngày mai và măi măi...Thời gian có thể đổi thay,áo có thể phai, nhưng ḷng người khách không nhà không bao giờ thay đổi !
Đường nào..
Ta đă đi qua
Bạn ơi ! hăy nhớ bạn là ưu tiên !
Đời thường - Cơm Áo - muộn phiền ...
Xin người hăy hiểu..
là miền...riêng Ta ! )
Khách không nhà và Miền đất Vĩnh cữu
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
|
mainuong1
member
REF: 449471
05/18/2009
|
Anh ơi ...!!! con người khi sinh ra rồi ai cũng phải ra đi ........và phải ra đi trong hoàn cảnh nào thôi anh ạ ...........quá khứ đă qua rồi cho dù là tốt đẹp hay đau buồn th́ cũng là quá khứ mà thôi.....................
Em cũng gặp hoàn cảnh đau buồn dù khác anh nhưng cũng như anh, nhưng trên bước đừng đi em gặp thật là nhiều vất vả gian lao ...cơ cực..cô đơn ...........
Và em nghĩ rằng dù ba mẹ đă đi xa cũng luôn mong muốn con ḿnh vui vẻ và thành đạt hạnh phúc và vui vẻ .......................!!!
V́ vậy mọi thứ đối với em đều phải cố giắng hết sức ḿnh ......đôi khi cảm thấy cảm thấy mệt mỏi cô đơn buồn tủi dễ sợ ..........mọi thứ đều bắt đầu bằng hai bàn tay trắng ..........từ nước lă gột lên hồ ......nhưng dù khó khăn bao nhiều em cũng mỉm cười và tin rằng ba mẹ ở dưới suối vàng sẽ luôn mong em được tốt đẹp và vui vẻ v́ vậy mọi thứ em cố giắng cố giắng kiệt sức ḿnh để vượt qua để mỉn cười thật tươi..........và thầm mong ba mẹ sẽ vui ḷng ..............!!!
Anh TPHUONGLOAN ở phương xa ............em mong anh sẽ vơi bớt đi buồn đau, sẽ sống làm sao những ngày c̣n lại từ nay đến cuối đời thật là vui vẻ thành công hạnh phúc, mạnh khoẻ và nhiều nhiều niềm vui nha anh QUÍ MẾN ..........!!!
|
|
tphuongloan
member
REF: 449472
05/18/2009
|
Cô giáo Mai Nương:
Cô giáo ra sao hỉ ? Lâu rùi hông thấy Cô giáo, anh tưởng Cô giáo đă...quên rồi màu áo cũ phong sương...
Anh muốn quên nhưng vẫn nhớ ! hu .. hu
Cô giáo này ! cám ơn Cô giáo đă ghé Nhà chiều nay mưa nhiều lắm, trong trong tim vẫn thấy ấm nồng
Thân thương,
Phương Loan TÔN Thất
|
1
|
Kí hiệu:
:
trang cá nhân :chủ
để đă đăng
:
gởi thư
:
thay đổi bài
:ư kiến |
|
|
|
|