tphuongloan
member
ID 52630
06/01/2009
|
Vu vơ ...
Ngày qua ngày, một ngày như mọi ngày, công việc tay chân,dao kéo,
công việc của tôi hơn 10 năm qua ngày càng trở nên quen thuộc,ngày
nào cũng thế, vào pḥng mổ,xuống pḥng hồi sinh,đêm về pḥng trực,tôi
đi t́m nụ cười cho người,sao vẫn thấy ḷng ḿnh buồn hiu...nh́n tới nh́n lui ḿnh là kẻ xa lạ trong đám người này,tôi muốn t́m cho riêng tôi một người bạn thâm giao,nhấp nhẹ một ly Jim Beans ..ôi chao ! sao mà khó quá !
Công việc - bổn phận - trách nhiệm - áo măo...nó là những chuyện hàng ngày,của đời thường,biết t́m đâu ra một người chung " nhịp điệu " ,kẻ khác ngữ điệu, người khác quan điểm sống,người khác người, ôi ! lạc lơng cho khách không nhà...
Khách không nhà,
lắm ngu ngơ ...
Cày đêm,
cày sáng,
mịt mờ...Em ơi !
Ngày đi,
Ngày đến - nửa đời !
Trong anh vẫn có
" Một trời nhớ thương " ...
Cuộc sống là một chuỗi ngày cày như vậy vậy...vu vơ ước ǵ ḿnh có đôi cánh tung bay để ngắm bầu trời đầy ánh nắng,để xoải cánh bay..t́m hạnh phúc, vu vơ hạnh phúc...
Mưa rơi...
không ngớt ngoài thềm
Đời tôi - lữ khách
..êm đềm nổi trôi...
Khách không nhà ngu ngơ lắm mộng ...
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|