Vietnam Single Tim Ban Bon Phuong  


HOME  -  FORUM  -  REGISTER  -  MY ACCOUNT  -  NEW  PHOTOS  -  BROWSE  -  SEARCH  -  POEM  -  ECARD  -  FAQ  -  NCTT  -  CONTACT



Diễn Đàn
 Những chủ đề mới nhất
 Những góp ý mới nhất
 Những chủ đề chưa góp ý

 
NCTT Những chủ đề mới nhất

NCTT Những góp ý mới nhất
NCTT Website


Who is Online
 

 

Forum > Tâm sự qua thơ >> Thư tình thi (Sáng tác truyện thơ : Phan Tâm )

 Bấm vào đây để góp ý kiến

1

 tamtho070
 member

 ID 57462
 12/02/2009



Thư tình thi (Sáng tác truyện thơ : Phan Tâm )
profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email -goi thu   Thong bao bai viet spam den webmaster  edit -sua doi, thay doi edit -sua doi, thay doi  post reply - goy y kien

( Một phần trong câu chuyện là hoàn toàn có thật từ một thiếu phụ . Kính tặng .. )

Lời mở :


Xuân hạ thu đông là bốn mùa
Mỗi năm cứ thế vẫn trêu ngoa
Những tương tư cũ tưởng xa vắng
Lại bỗng đăm đăm buột khóc oà

Đợi chờ thơ nhé chỗ chơi vơi
Thơ sẽ ra khơi tìm hỏi trời
Muốn được tơ duyên thì phải mấy ?
Mà người trần tục cứ bơ vơ

Nghe tiếng con uyên hót khởi lo
Bao nhiêu tình tự bấy nhiêu thơ
Nhọc nhằn trang điểm duyên ao ước
Là thể xót xa mộng ỡm ờ .

Bóng chiều đã xuống ở ngoài sông
Đò ngang vội vả tắp bên dòng
Chở hoa và lá mang màu nhớ
Càng tím hoàng hôn đang trải đông .

Lối đến là đây . Người mến hởi .. ?
Xế tàn khắc khoải réo tình vong
Côn trùng ùn đẩy hồi va vọng
Lấp ló trăng treo đáp nỗi lòng

Khơi trêu trăng – trúc , rủ nhau bồng
Ân ái tràn nồng cả khoảng không
Run rẩy phơi thân đùa với gió
Chờ đêm nuốt chửng khúc duyên rong

Như thế đoạn trường có phải không ?
Thương thay u tịch nẻo chờ mong
Khách qua muốn biết mời ngồi lại
Tôi kể cho nghe một chuyện lòng :


Vào truyện :

( phần một : Tuyệt Mệnh )

Về người viết chữ xin lương duyên
Bằng chiếc lá vàng ghi nỗi niềm
Thả xuống dòng sông xin toại ý
Mơ cầu bóng nguyệt của đêm riêng

Đúng lúc người thơ tưới tắm bông
Tràn hương đươm sắc cả triền sông
Con thuyền rèm trắng vào chào hỏi
Xin lỗi tao nhân ghé ngược dòng

Thiếp người dân tộc bến Ninh Điền
Gia quyến thường dân sinh kế riêng
Có chút cưu mang về vận mệnh
Xuôi dòng tâm đắc bớt ưu phiền

Rất lạ ! Tới đây dường thản bạch ..
Say mê uyên hót luyến tình mang
Âm va hoà quyện vào hương sắc
Ý niệm dồn thơ mến đậm đà

Chữ nào khởi thuỷ nói ta nghe ?
Nhưng phải hình dung sự chở che ..
Chàng hởi ! Chữ chung muôn khắc nhớ
Thoả thuê duyên phận chẳng e dè

Quá khứ hồng nhan ví lận đận ..
Bỏ đi hay buột chữ phân trần ?
Nàng nè ! Đã quý thì muôn mãi
Nhắc nhở đau buồn chẳng phải tâm

Cao xanh quá khéo thắt tơ hồng
Chắt lọc kỳ phùng đối tuyết phong
Cảm mến đoạn trường mà đắm đuối
Giai nhân mặc khách đã hài lòng

Muôn đóm bay ra làm ấm đông
Vui mừng con nước triền đêm rông
Tạ ơn miên mãi vào tao ngộ
Lưu níu tài hoa thoả ái nồng

Đẹp hè hoa huyết gió mơn bồng
Chào thắm đôi lòng đã sắc son
Nước biếc hồn non phơi phới quá
Trêu chơi réo rắc tiếng ve đồng

Em hởi ! Ta mong đến bạc đầu
Từ câu chung thuỷ nghĩa cao sâu
Như hoa trang đỏ ngàn năm đỏ
Trang điểm tôn nghiêm cả địa cầu

Anh ơi ! Nguyên ý đã từ lâu
Ghì chữ hạnh dung đối đãi nhau
Xin hứa chỉ khi sông cạn nước
Tâm đầu chia cắt thiếp vong sầu

Giai ngẫu phước an hoa được mùa
Khơi trào thơ tắp tặng sông trăng
Hay đâu êm ái muôn vàn khó
Tạm gởi cơ duyên chút đãi đằng

Cơn mưa lượt cuối vừa trôi hạ
Đã vạn lá vàng níu gió ru
Là lúc giai nhân rời mặc khách
Hồi gia đúng hẹn buổi tàn thu

Đưa tiễn người đi đắm đuối hờn
Lệ pha thương tiếc bệt thuyền sơn
Rèm loan ủ dột chờ cơn gió
Thi sĩ nhặt thơ dỗ rối bồng

Ánh quang đã chếch mau giăng buồm
Hương thắp cầu an lướt sóng chồm
Chú ý hải trình mà bảo trọng
Ngày sau trùng ước đặng lành thơm

Ta muốn theo nàng lạy mẹ cha
Ngại ngùng sự nghiệp phải thưa ra !
Thì thôi tin tưởng vào thu tới
Thiệp ái danh sơn rước kiệu vàng .

Một năm lễ nghĩa chữ phu thê
Cúi lạy biệt ly dạ não nề
Thiện thánh ghi chung lời đã thệ
Mời chàng hồi bước hẹn tương kề

Gió tắp lá thu trải vàng sông
Thuyền cơi khơi trắng cắt đôi lòng
Bóng bờ thê thiết con uyên réo
Nhắn báo người đi sẽ đoạn trường

Khởi trăng trong vắt là trung thu
Đông hớp sầu riêng nhả giá mù
Cánh én đến mời hoa mới tụ
Nắng chang khéo nhắc tiếng ve sầu

Tứ tượng xoay vần ái kém hường
Ba năm biền biệt chẳng tin thương
Âu lo vò võ từ xa cách
Một trách mười nghi tưởng tỏ tường

Hứa lời phu phụ sao vô ý ?
Canh cánh thuỷ chung mãi bóng tình
Có biết là xuân về điểm bạc !
Má hồng nhàu sắc tủi chân chim

Lịm ngủ vào yêu xin mộng thường
Thấy con quạ đến gọi hồn tương
Nhắn rằng : Người khách qua sông trắng
Đã phải tình duyên khác má hường

Tỉnh ra vừa lúc trời quang thanh
Bất định ác ngoa kinh giấc tàn
Lập tức đèn nhang xe đến cửa
Lễ chùa vái niệm đặng tình an

Chánh điện cúi quỳ khấn phật linh
Vô biên thiền pháp độ yên bình
Quẻ xâm hung kiết xin tường tỏ
Mệnh hạn Tam Keo phải giữ mình

Kiếp hoa khởi nở sắc đồng trinh
Gió toả hương tươi ong bướm rình
Biết đó là đâu mà định phận
Hồng nhan số ấy cửa vong tình

Khoé mắt lệ chờ những lo toan
Nẻo về hồn phách choáng cầu toàn
Mới dừng nép tủi bên hồ nước
Lạc bước dần vào chỗ thấp hoang

Bỗng đâu dông gió đà cuồng nộ
Tới tắp nước trời ngập gót son
Hốt hoảng lũ dâng tâm rối loạn
Trợt chân phó mạng mặc triều bồng

Phúc họa nhân sinh pháp tỏ tường
Cuộc trần trải nghiệp đãi hiền lương
Con thuyền thương nhân trên đầu sóng
Thoắt thấy hình nương đang giữa dòng

Hai ngày mê tỉnh biết gì đâu !
Vừa nhíu mày châu đã thấy đau
Những bệt tím bầm bên cánh trái
Còn hằn ngạch sướt như nan cầu

Chưa hết bận tâm thì cửa mở
Trông ra đã thấy một a hoàn
Tay bưng khay bạc tay kia áo
Lanh lợi chuyện trò giúp dỗ an

Chủ tôi buôn bán dọc sông Vàm
Tên gọi thường ngày là Trịnh Nam
Hôm trước lũ ngang lạch Cửa Lớn
Liều mình cứu nữ thật gian nan

Cuộc chuyện chưa xong đã thấy người
Rỏ ràng dung mạo khách hào hoa
Trang y sang trọng vào chào nói :
Nhi nữ bình an rỏ phước trời

Cảm ơn hào hiệp đã khơi lời
Xin phép khấu đầu tạ nghĩa ơn
Nàng chớ ! .. Đưa tay nâng vóc ngọc
Chợt như cảm nhận chút bồi hồi

Cúc trắng bướm vàng là ý duyên
Hàn huyên ngỡ tỏ được cơ huyền
Ngộ ân sớm mến người hào kiệt
Khách luyến giai nhân đã lắm chuyên

Níu hài dưỡng ngọc trọn tuần quyên
Cả thể khôi hương đã vẹn tuyền
Cảm quý nên mời lưu ít việc
Vị tình nhi nữ thuận tuỳ quyền

Phiên chợ tháng mười rất hiếm hoi
Tham gia hàng hoá lái lời đôi
Thương nhân nhi nữ cùng buôn hội
Khách ghé mua khen đôi tuyệt vời

Bỗng đâu ông lái của thuyền xưa
Chào hỏi đẩy đưa chuyện bến mưa :
Chỉ mới cách đây hơn tháng trước
Lần ngang tin dữ rỏ buồn chưa !

Người khách tài hoa đã chết rồi
Trong đêm sương gió để che hoa
Nghe đâu mộ ấy hai năm đã
Sụp mất bên bờ giữa vạn hoa

Những khi nước lớn rước đom đóm
Vẫn thấy bên hoa một bóng ngồi
Não nuột khúc thơ buồn níu gió
Ai ngang cũng ruột cắt tâm bời :

“ Ánh trăng ơi hỡi ! Có hào hoa ?
Chia bớt cho thơ chút lụa là ..
May áo cô đơn đi với lá
An bài nỗi nhớ những thu qua

Tiếng sấm chân đêm có biết đau
Cháy dùm ao ước đẫm ngàn sầu
Cho thơ bừng thức giấc yêu dại
Chào tiễn duyên ưa đã đậm sâu

Si mê níu mãi ảnh thời gian
Héo hắt hình hài giữa nghĩa mang
Ân sủng ly bôi hoa đắp mộ
Lộ vuông vải trắng vẫy tình ngàn “

Lời thuật chưa xong nàng quỵ ngã
Đớn đau tuốt xuống suối mi nhoà
Tình lang ơi hỡi . ! Can chi tội ..
Bởi thiếp mà tan chỗ vĩnh hằng

Ba năm vắt cạn cả tâm ưu
Ngỡ tưởng đã bồi đủ luyến lưu
Thiếp có biết đâu chàng rã rượi !
Hồn hoang níu gió gởi tình thư

Đợi thiếp – chàng ơi .. ! Đợi thiếp nè .. !
Ngàn thu chung thủy chữ phu thê
Xuống dao cắt xéo ngang tâm mạch
Thắm đỏ áo loan trả nghĩa mê

Đoạn trường hề ! Đoạn trường uyên ương
Sinh tử thuỷ chung ngộ chín phương
Trói buột yêu đương vào tuyệt mệnh
Ứng câu thệ ước buổi vô thường


Phần 2 : Thư tình .


Như thế đủ chưa chữ đoạn trường ?
Không đâu ! Chút đó chỉ phong sương ..
Mỹ nhân đã nợ vào oan nghiệt
Quá bước tam tai mới đặng hường

Tinh anh đang ngưỡng cửa âm dương
Một đạo hào quang rất khẩn trương
Phủ lấy phách hương truyền dõng dạc :
Về nhanh kẻo muộn bóng tà dương

Năm ấy mưa xuân vừa khởi lộc
Phố phường mở hội đón tài hoa
Dự thi sáng tác đề : Nguyên Đán
Giải thưởng chiếc chuông chạm phụng hoàng

Báu vật mời duyên đẹp ước mong
Chờ người xứng đáng hoạ thơ nồng
Thi nhân tài tử ươm xuân sắc
Chấp bút trăm bài tranh lấy chuông

Lâu nay vương vấn dáng thuyền quyên
Bối rối lời duyên mời nghĩa viền
Cơ hội chuông thơ là tạo dịp
Trịnh Nam vội vả khởi hành liền

Ta phải xa nhà hết tháng giêng
Rất lo nhi nữ uất tình riêng
A hoàn nghe nhé cần chăm chú
Sớm tối tuỳ cơ lược ý khuyên

Tây đô quả thật đất trời huyền
Kia ngọn núi Bà mây quyện thiêng !
Thánh thất huê viên thoả bách bộ
Thập phương hương kính niệm từ hiền .

Trời đỏ cả chiều quang hợp hoa
Không gian lãng mạn đẹp hài hoà
Chợt đâu tiếng sáo bên kia suối
Trầm bổng khúc thơ buộc nắng nhoà

“Xuân sang vườn cúc xuân thì thầm
Cả thảy vàng tươi lại ủ trầm
Nhớ quá !.. Hỏi dùm hoa bóng nắng
Bao giờ bướm ái mới qua thăm ?

Chút nữa tà dương cúi xuống đàng
Lá hoa rũ rã giữa đêm tang
Hồn vào u tịch gào vương vấn
Khóc kiếp tương tư đã bẽ bàng

Xuân ơi ! Cúc gởi chút hương tàn
Giúp ghé ghềnh xa nhắn bướm vàng
Hoa chỗ suối mơ thân đã rã
Bấy nhiêu hương ấy gởi vào ngàn “

Chất chứa ưu phiền đã bấy lâu
Sáo thơ khêu lệ ngóng hoa cau
Thương nhân lần bước qua bờ ấy
Đã thấy người thơ phía cuối cầu

Vừa gần đã có ý xem thường
Từ chiếc áo lam bạc gió sương
Nhưng bởi lưu tâm khúc sáo cúc
Nên vờ gạ hỏi chuyện hoa vương

Tôi ở bến hoa tưới tắm hoa
Thường hay tâm sự với trăm màu ..
Tuyệt vời là thế xin lưu bút
Tặng khúc : Hoa Xuân diễn nghĩa sâu

“ Tháng giêng chay tịnh ngộ trăng đầu
Hương án nhà nhà hoa quả dâng
Pháp bảo tiếp đăng ban giải hạn
Long lân vũ hội chúc an khang

Mấy tá truân chuyên xin khép lại
Nghìn thơ định tỉnh kính thanh nhàn
Ví vào muôn sắc dày tài lộc
Các cách khôi hương đẹp mọi đàng

Xuân là hoa đó – hoa là xuân
Chân lý nghĩa nhân luôn đặng đầy
Cứ thế ngàn ngày đều có nở
Âm thầm trang điểm cuộc trần nầy “

Chăm chú bài thơ diễn ý hoa
Ngoái nhìn xế cảnh đã sương sa
Giật mình mới nhớ chưa chào tạ
Vị khách khuất rồi chỗ bóng xa

Hội duyên bằng hữu giữa nhân gian
Ai biết ai lành ai ác tham ?
Tâm đắc ý thơ nên xảo định :
Thơ nầy chuông ấy trượt đành cam

Rạng sáng mùng hai người rất đông
Dự chờ tuyên báo giải tơ đồng
Chào nhau giòn giã thơm câu tết
Cờ xí long lân nhộn khắp vòng

Trời vừa chênh bóng tiếng loa nhanh
Tuyệt phẩm Xuân Thanh nhất giải cành
Kim khánh trước đài mời tiếp nhận
Trịnh Nam tan tác mộng lòng lành

Tạo hóa thi ân tặng ánh trăng
Là mời nghệ sĩ điểm hoa văn
Đêm nay nhi nữ xem trăng ấy
Một khúc tình thư dỗ nhọc nhằn :

“ Biệt ngàn âm cảnh nói sao đây ..
Có thấu cho mơ mỗi phút giây
Được thấy chàng cười trong nỗi nhớ
Cạnh bên ôm ấp ánh trăng đầy

Nước mắt không may đã cạn rồi
Thì đây nguồn máu từ con tim
Trôi ra thương tiếc từng đêm vắng
Tưới đóa hoa xuân gởi nỗi niềm

Tội em ! .. Hương sắc phải rèm thưa
Đêm níu trăng mưa mà khóc thầm
Tin dữ ngàn thu nơi bến ấy
Oà vào vỡ nát chữ trăm năm “

Đang lúc ưu sầu mệnh oái oăm
Trịnh Nam ngang lối ghé vào thăm
Muộn màng là thế sao chưa nghỉ ?
Đã vậy trà dâng mời thưởng rằm

Thiếp mang tâm sự kiếp tơ tằm
Thần trí đôi khi rất tối tăm
May đặng anh hùng mới vẹn nữ
Chung nầy kính đáp nguyện ơn trầm

Trăng sáng hoà duyên cuộc chuyện trò
Trà hoa tươi tắn cợt pha hương
Anh hùng đắc chí khơi câu ngỏ
Sự rỏ yêu thương khách má hường

Xin chàng .. ! Đang lúc dở tang thương
Bởi ngã vô thường chối vấn vương
Chưa dám mơ duyên vào cửa phụng
Tạ ơn đoái tưởng tạm cho nhường

Nàng hỡi ! Chén xuân là mệnh trời
Người không còn nữa hãy thôi vương
Sẳn đêm thanh giản ta vui họa
Khéo níu uyên ương đẹp mọi đường

Khăn tang còn đắp ở chân mày
Thủ tiết ba năm phải đặng đầy
Quý hóa trà dâng là ý trọng
Tường chàng .. Chưa phải lúc trăm ngày

Ta biết ngũ luân chẳng thể nài
Chỉ là khởi ướm chút xuân thanh
Đậu nhành ý tứ mùa trăng tới
Kiệu rước nghi gia đáp nghĩa thành

Sẳn đây gởi tặng khúc : Hoa Xuân ..
Ao ước ngày xa sẽ mặn mà
Ghi nhớ buổi nầy mà thể hiện
Châu trần đôi chữ điểm trang hoa

Duyên ứng ngẫu nhiên thật nhiệm mầu
Một bài thơ viết vẹn tương tư
Giai nhân sốt sắng dồn han hỏi
Sự việc thế nào xin thực hư .. !

Trời ơi ! ..Người ấy là chồng tôi
Cảm ý trăm hoa rất tỏ tường
Từng đã mỗi ngày thành kỷ niệm
Lưu thơ gởi nhắn tôi muôn phương

Buồn thiếp huệ duyên đã bấy lâu !
Ngày sau cơ hội trả ơn nầy
Tình lang đang gọi ngoài sương gió
Cho phép bình minh hội ngộ mây

Nói xong nàng đã vội lui nhanh
Chuẩn bị tư trang để khởi hành
Đau đớn cơ duyên vừa lỡ dở
Trịnh Nam bối rối toan làm càn

Ta phải cam nhường mỹ nữ ư !
Tư gia há phải đã thua người
Hay là nài liễu buộc phương lỡ ..
Chắc chắn trăm ngày mọi lẽ nguôi

Buồn thay mê muội khêu tha hoá
Mới chữ anh hùng đã tiểu nhân
Hay bởi tam thường đã chểnh mảng
Sai lầm vấp phải cửa vô nhân

Chớt nhả choàng ngang buộc ái ân
Giai nhân vùng thoát níu vuông mành
Đèn treo hai ngọn đang trên vách
Va xuống dầu loang ngọn lửa nhanh

Xuân dung hồn phách chẳng còn phân
Té sấp thềm ngang nguy bội phần
Vừa khéo a hoàn qua lối đó
Dìu nàng tức tốc thoát ra sân

Quả báo nhãn tiền trị ác nhân
Một toà biệt thự lửa thiêu tàn
Dải mành trói chặt chân gia chủ
Một nhúm tro hoang trọ cuộc trần


Phần 3 : Cát bụi


Thương thay kiếp tận bởi đa mang
Bóng gió hồn khan réo muộn màng
Chợt hỏi thế gian sao cố lụy ?
Mê tham cảnh ái những hoang đàng

Trời nước tháng ba đêm rất trong
Ngược xuôi thuyền lái ngủ theo dòng
Rủ nhau hò đáp câu ca cổ
Trêu thức dòng sông chuyện ước mong

Nhọc lòng khắp lượt ở Tây đô
Bóng ái bặt tâm quá đỗi buồn
Còn chút tư trang đều bán cả
Nàng đành tính bước phải hồi hương

Từ xa nhà đã cũng gần năm
Khổ nỗi song thân tủi muộn trầm
Sóng gió dạt lòng cơi hiếu đạo
Hải trình nôn nóng phút tình thâm

Bước tới bóng sân đã hãi hùng
Dải tang phô nhạt giắt nhành tùng
Mẹ con bấu níu tràn khuôn lệ
Xót tiếc tiên sinh đã cõi trùng

Bà rằng : Cha bệnh được vài tuần
Chạy chữa thuốc thầy bán cả trâu
Lượt chối phút cùng cũng chẳng có !
Ra đi giật nẩy quá thương đau

Bối rối nghiệp cơ cùng khánh tận
Lấy đâu tang chế cho đường hoàng
Cắn răng chịu lãi bên Hương chủ
Đắp điếm cho qua buổi oán than

Anh con trâu ngựa ruộng người ta
Từ lúc hừng dương xế vẫn cày
Một tháng trăm đồng lo trải lãi
Xem ra cơ khổ suốt đời nầy

Khế ước đúng kỳ nghiệt quá cay
Cái Hoa - Hương bắt phải bù vay
Phận đang gia bộc trong nhà ấy
Tội nó đòn roi xuống thẳng tay

Vừa đâu vào đến bốn gia nhân
Khép nép chào ra lão lục tuần
Vừa thấy hình nương đã kẻ cả
Truy tra tường tỏ gái Huỳnh Trần

Thói bướm lâu nay đã nổi danh
Hoa mời cơ hội rõ tay nhanh
Đã toan chén ý vờ thong thả
Thâm hiểm mưu sâu bẻ lấy cành

Tôi đây điền sản thẳng cò bay
Dạo ghé qua đây thăm bạn hay
Mới biết quý gia đang buổi khó
Chạnh lòng mở túi nhận tình nầy

Mấy đứa gia nhân thật vớ vẩn
Bầy ra cái chuyện trói chân trâu
Chúng mày mau nhanh vào hầu lỗi
Khế ước nợ nần chẳng phải tâu

Trời cao sao khéo chuyện bèo dâu
Đùa bỡn má đào phải nát nhàu
Mới sáng trông ra đã thất đảm
Kiệu hoa ả mối gánh tơ màu

Đám khác thị hùng trông dữ tợn
Phao rằng : Chậm nợ buộc đào mồ
Cả nhà oán thán cùng đưa tiễn
Một chút cỏ mây vá nghĩa tròn

Thuyền hoa kèn trống thuận dòng xuôi
Bày cảnh ly tan một cuộc đời
Uất ức rụng sầu vào bóng nước
Thư tình một khúc dạt chơi vơi :

“ Nửa mảnh trăng phơi có thấu oan
Sáng soi tâm tưởng đến người chờ
Đêm nay rủ lệ chan chung thủy
Đêm mốt dại khờ mặc tiết trơ

Đời em ong bướm cợt tơi bời
Muốn thác giữa dòng nào có xong
Nghĩa mẹ ân cha là tuyệt đối
Lạy chàng cho xé mối tơ lòng

Thả xuống dòng sâu xin đoái thương
Giữ dùm lễ nghĩa đã ươm vương
Ngày sau cũng sẽ nơi nầy nguyện
Trầm ải cùng nguồn trả ái hường “

Bỗng đâu có tiếng chân rầm rập
Hô hoán cướp thuyền rất thất thanh
Hương lão còn đang phút lúng túng
Một đao chém xuống quá kinh hoàng

Khiếp đảm nàng lui vào nép mành
Thì vừa hùng đởm đã trông sang
Hét to một tiếng cười khanh khách :
Trốn khỏi ta sao vợ lão càn

Mang cơn thịnh nộ siết đời hoa
Nhụy rã hương sa lệ đẫm nhòa
Ngạo nghễ thỏa thuê quăng trả áo
Thư tình một lá bật rơi ra

Bước đến lạ lùng mới nhặt lấy
Đọc ra bài rõ là : Hoa Xuân
Thất kinh truy hỏi tường cơ lý
Tủi nhục khóc ra chuyện phải tuân

Trời ơi ! Cơ sự thế nầy đây ..
Thảm hại một đời hảo hớn nầy
Lạy chị thứ tha tôi quá đáng
Phạm vào chữ loạn thật chua cay

Ngày trước bị vây ở bến hoa
Gia đinh Hương lão cố truy cùng
Bởi ơn người ấy mà tôi sống
Uống máu ăn thề nghĩa đệ huynh

Bây đâu ! Thuyền ghé vào bờ ngay
Một vốc nữ trang tạ dưới đàng ..
Tiễn chị ra đi tôi chịu lỗi
Khấu đầu tự quyết một đao quàng

Trời gió bụi mù mọi nẻo ngang
Giấu người thiếu phụ bước bàng hoàng
Lâu rồi chẳng thấy nàng đâu nữa !
Vài chiếc lá thơ thỉnh thoảng sang .

Hết



Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
 

 anh3ku
 member

 REF: 503266
 12/02/2009

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
úi úi . nghe gian hồ đồn rằng tamtho070 là bậc thầy trong thơ phú . hôm nay mới tận mắt được thấy. công nhận thơ ông hay thiệt đó. nhưng tôi đọc không hiểu .
kính mong chỉ dạy .
kẻ tội đồ : 3KU


 

 nakata
 member

 REF: 503273
 12/02/2009

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Đọc thơ của thầy Chuông, Nakata thấy lòng mình hơi hẫng hụt khi thấy chữ "The end". Lời lẽ minh triết, ý tứ sâu xa.
Tiếc là thầy chưa mượn đà cảm xúc phát triển lên thành cái "Trường ca".


 

 tennhaque
 member

 REF: 503282
 12/02/2009

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai


Ban Tâm thơ mến !
Đọc thơ Ban nhaque thay rõ 1 điều ban là nguời am luật thơ .
Cái này là sở truờng cũng là sở đoạn vì nhiều khi 1 bài thơ với niêm luật vận gieo đã quá chuần âm & chữ na ná nhau dễ để bài thơ thành guơng ép
Nguời đoc thấy vần nhưng lai không thấy rung.
Thơ quan niệm nhaque nghĩ
Thơ là những tiếng đập của con tim ..tới 1 xúc cảm nào đó tư nó vút ra và trở thành những tiếng nhạc du duơng .
Trộm nghĩ nếu Ban chiu khó phóng và thoáng một chút nguời đoc dễ chia sẻ và
cảm thông đuơc những gì mà ban muốn nói muốn diễn tả
Vài lời thô thiển theo ý riêng mong bạn không trách ...
..
Nghìn năm báu kiếm tàng thu thủy
Nhất phiến băng tâm tại ngọc hồ


 

 tamtho070
 member

 REF: 503283
 12/02/2009

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai


Nghiệp thơ ngòi bút như cơn gió
Thổi mát hôm nay mai khóc nhờ
Lén lút thay xuân ghi sắc nhớ
Tê đau ngữ điệu từng câu chờ .



 

 tennhaque
 member

 REF: 503427
 12/02/2009

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai





Nghiệp thơ ngòi bút như cơn gió
Thổi mát hôm nay mai khóc nhờ
Lén lút thay xuân ghi sắc nhớ
Tê đau ngữ điệu từng câu chờ .


=

Ban viết thất ngôn tứ tuyệt phá cách rùi
..
..

Hoạ thi - thi họa nợ tuyệt vời
Trả bao nhiêu kiếp trả cho vơi
Bôn ba chi lắm thêm mòn mỏi
Bến ngọc thuyền hoa chẳng nở dời
==
Bến ngoc thuyền hoa chẳng nỡ dời
Đàn tâm réo rắc hạt suơng rơi
Gió trăng dẫu sẵn ơn tri ngộ
Mà bữa tiệc đoơi vẫn kénm tuơi
..
Mời ban
Mà bữa tiệc đời vãn kém tuơi
......

......
..




 

 tamtho070
 member

 REF: 503525
 12/03/2009

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

Hoạ thi - thi họa nợ tuyệt vời ( tennhaque ).


 
  góp ý kiến

 
   

  Kí hiệu: : trang cá nhân :chủ để đã đăng  : gởi thư  : thay đổi bài  :ý kiến

 
 

 


Nhà | Ghi danh Thành Viên | Thơ | Hình ảnh | Danh Sách | Tìm | Diễn đàn | Liên lạc | Điều lệ | Music | Link | Advertise

Copyright © 2024 Vietnam Single & Tim ban bon phuong All rights reserved.
Hoc Tieng Anh - Submit Website Today - Ecard Thiep - Hot Deal Network