thugian
member
ID 69402
09/11/2011
|
Nhớ HUỲNH TƯƠI...
Người con gái ấy không xinh lắm
Buồn man giọng nói hiền làn môi
Xa xôi ánh mắt sầu thăm thẳm
Như chứa nỗi nào chưa phai phôi.
Ngày ấy đau thương có là chi
Sợ ǵ nước mắt với phân ly
Màu nâu đôi mắt người yêu dấu
Ch́m đắm ngất ngây có nuối ǵ.
Để xuân qua vội lắm xuân ơi
Tóc rũ vai che gánh cuộc đời
Tŕu trĩu nỗi phiền hồn mang nặng
Yêu người nào có tiếc người ơi.
Rồi đến một sáng mùa xuân kia
Trời quang bỗng giông gây chia ĺa
Uyên dạt trời Nam ương trôi Bắc
Nàng thành hồn dại suốt những khuya.
Ngày tháng quạnh quẽ như ḷng riêng
Một ḿnh một gánh tủi thuyền quyên
Người xa xăm quá nào đâu biết
Nàng héo sầu trong những muộn phiền.
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
Trang nhat