toixinsangsay
member
ID 70796
01/08/2012
|
ĐỜI VÔ THƯỜNG TÀN NHẪN BIẾT BAO NHIÊU !
Anh nhớ có lần em đă hỏi anh,
"V́ sao những cuộc t́nh mau tan vỡ ?",
Anh nghĩ rằng v́ có duyên không nợ,
Nên cuối đường đời không thể có nhau !
Em hỏi anh"Sao t́nh lắm thương đau ?,
Khi yêu nhau con người không có tội.
Sao cuộc đời tạo cách ngăn chi vội,
Bao cuộc t́nh đă khóc hận chia ly !".
Ngày ấy thơ ngây em chưa biết ǵ,
Hồn trong sạch như ngh́n trang giấy trắng.
Anh bất hạnh trong đời nhiều cay đắng,
Dù yêu nhau,sợ vướng bận ḷng em.
Đời không là ḍng sông chảy êm đềm,
Nên đă có những tháng ngày nghệt ngă.
Giờ anh đau cùng nỏi sầu xứ lạ,
Tháng năm dài là nổi nhớ khôn nguôi.
Lần ấy chia tay không nói nên lời,
Anh đâu biết là lần xa vĩnh viễn,
Những đêm cô đơn ngồi nh́n sóng biển,
Anh ngóng mong về người ở xa xăm....
Bao tháng năm,rồi tiếp bao tháng năm,
Canh chim bay mỏi cuối trời biền biệt,
Với vết thưong đau,với trời nuối tiếc,
Ba mươi năm rồi,mái tóc pha sương...
Nhớ t́nh em cùng bao nổi vấn vương,
Giờ c̣n lại mỏi ṃn cùng năm tháng.
Giờ c̣n lại một nổi niềm chán ngán,
Chờ một ngày về với cỏi hư không !
Ngày ấy hỏi anh em c̣n nhớ không?
Giờ đă hiểu v́ sao ta chia biệt,
Một lân đau để ngh́n thu nhận biết,
Đời vô thường,tàn nhẫn biết bao nhiêu !
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|