Vietnam Single Tim Ban Bon Phuong  


HOME  -  FORUM  -  REGISTER  -  MY ACCOUNT  -  NEW  PHOTOS  -  BROWSE  -  SEARCH  -  POEM  -  ECARD  -  FAQ  -  NCTT  -  CONTACT



Diễn Đàn
 Những chủ đề mới nhất
 Những góp ư mới nhất
 Những chủ đề chưa góp ư

 
NCTT Những chủ đề mới nhất

NCTT Những góp ư mới nhất
NCTT Website


Who is Online
 

 

Forum > Tán dóc, bốc phét >> Chỉ có trời biết

 Bấm vào đây để góp ư kiến

1

 nvdtdnguyen
 member

 ID 16501
 10/26/2006



Chỉ có trời biết
profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email -goi thu   Thong bao bai viet spam den webmaster  edit -sua doi, thay doi edit -sua doi, thay doi  post reply - goy y kien
Con gái tôi năm nay lên 3 tuổi.Theo luật nhà nước quy định th́ cháu đă hết tuổi nhà trẻ, cần phải chuyển lên học mẫu giáo.Cô bảo mẫu ở nhà trẻ là người quen biết gia đ́nh tôi.Bởi vậy hôm đến chơi với vợ chồng tôi, cô thành thật khuyên:
-Theo ư em anh chị nên cho cháu vào trường mẫu giáo Hoa Cúc Xanh. Ở thành phố ta, chỉ có trường ấy là tiên tiến nhất.
-Tôi chỉ sợ xin không được thôi.Nghe nói trường ấy “tiêu chuẩn” cao lắm-vợ tôi nói.
-Bao giờ họ chả nói thế.Nhưng anh chị đừng quên là trong bất cứ trường hợp nào cũng đều có ngoại lệ.Anh chị cứ làm đơn đi.Biết đâu may hơn không?
Có người cổ vũ, vợ chồng tôi quyết định xin cho con vào trường mẫu giáo Hoa Cúc Xanh.Trước tiên, chúng tôi làm đơn xin công đoàn chứng nhận đă có con lên 3 tuổi, cần được vào trường mẫu giáo.Sau đó chúng tôi đem giấy lên phường xin xác nhận hộ khẩu thường trú.Cô thư kư của UBND phường lật đi lật lại tờ đơn của tôi rồi hỏi:
-Cháu của anh chị sinh đúng ngày, đúng giờ ghi trong tờ giấy này chứ?
-Thưa cô, đúng như vậy-tôi nhanh nhảu đáp.
-Vậy th́ c̣n những 21 ngày nữa cháu mới tṛn 3 tuổi.Anh chị nên đợi cháu đủ tuổi hăy xin.
-Nhưng...thế này cô ạ- vợ tôi rụt rè đề nghị-đằng nào th́ chúng tôi cũng phải lo thủ tục mất khá nhiều thời gian.Biết đâu lúc xin được cho cháu th́ đă đủ rồi?...Vậy cô cố xác nhận giúp.
Cô thư kư cắn môi có vẻ suy nghĩ.Hồi lâu cô ta bảo:
-Thôi được, anh chị hảy để giấy tờ lại đây.Sau 2 tuần quay lại lại lấy.Hôm nay đồng chí chủ tịch Uỷ ban c̣n nằm bệnh viện.
-Một tuần thôi, được không cô...?-Vợ tôi nôn nóng.
-Không được, ít nhất 2 tuần nữa th́ ông ấy mới ra viện, anh chị muốn nhanh cũng không được.
Không biết làm cách nào hơn, chúng tôi đành đợi đủ 2 tuần.Sau khi lấy được con dâứ UBND phường, chúng tôi vững dạ lên gặp bà hiệu trường mẫu giáo Hoa Cúc Xanh.Bà hiệu trưởng đọc đơn của chúng tôi rồi nói:
-Chà, việc này khá rầy rà đây.Theo quy định của thành phó th́ hộ khẩu của cháu bé ở khu phố V, phường X, như vậy cháu phải vào trường mầm non 2...
-Thưa đồng chí hiệu trưởng-tôi lễ phép tiếp lời bà ta-chúng tôi cũng định đưa cháu vào học trường mầm non 2, nhưng nghe nói trường này không được quy củ, vệ sinh như ở đây, mà chúng tôi chỉ có 1 cháu duy nhất.
-Ấy đấy!-bà hiệu trưởng kêu lên-ai cũng phàn nàn trường mầm non 2 dơ dáy, nhiều ruồi muỗi, các cô nuôi dạy trẽ th́ thiếu tinh thần trách nhiệm v.v... và v.v...Nhưng chính v́ thế mà bên ấy có nhiều thời gian “chạy mánh”.C̣n trường của chúng tôi th́ cái ǵ cũng tốt cả.Có ai biết chúng tôi sắp chết đói ra sau đâu.
Sau khi đă tuôn trnàg giang đại hải những điều bất măn, bà hiệu trưởng gỡ kính ra nh́n tôi:
-Thế này nhá.Nếu anh chị thực ḷng muốn cho cháu vào đây th́ phải làm đơn xin UBND thành phố duyệt.
Chúng tôi chạy lên UBND thành phố. Ông Chánh văn pḥng đang ngủ gà ngủ gật bên chiếc điện thoại.Sợ ông ta giật ḿnh, tôi nhón gót thật khẽ:
-Thưa đồng chí..
-Hử, ǵ thế?- ông Chánh văn pḥng hốt hoảng dụi mắt. Ông ta nhận đơn và đaư cặp mắt ngái ngủ buồn bă nh́n tôi:
-Giấy giới thiệu của UBND phường đâu?
-Thưa đồng chí, tôi cứ tưởng...
-Không tưởng ǵ hết.Không có lệ đi tắt như thế được.
-Thôi anh ạ, chúng ta về phường vậy-vợ tôi an ủi, cô ấy có vẻ sợ ông Chánh văn pḥng méch ḷng.
2 tuần sau chúng tôi trở lại UBND thành phố. Lần này ông Chánh văn pḥng đi vắng.Trên bàn làm việc của ông có mảnh gỗ nhỏ ghi ḍng chữ “bận họp.Miễn tiếp khách”.Chúng tôi đành ngán ngẫm đi về, lại tiếp tục đợi.Măi đến tuần thứ 4, ông Chánh văn pḥng mới tiếp chúng tôi.Xem xong giấy giới thiệu của UBND phường, ông ta bảo:
-Đáng lẽ con ông bà phải vào trường mẫu giáo mầm non 2, v́ gia đ́nh ông bà đang kư nhận hộ khẩu ở khu phố V, phường X.Nếu bây giờ UBND thành phố duyệt cho cháu vào Hoa Cúc Xanh, người ta có thể kiện chúng tôi vi phạm quy tắc do chính ḿnh đề ra.Vậy chắc chắn hơn là ông bà làm đơn xin trường mầm non 2 xác nhận đồng ư cho cháu chuyển sang trường Hoa Cúc Xanh.
Theo chỉ dẫn của ông ta, chúng tôi làm đơn gửi trường mầm non 2.Nhưng bà hiệu trưởng trường này lại đi học lớp đào tạo các nhà quản lư mất 3 tháng, thành thử ra không có người nào duyệt đơn cho chúng tôi.Rốt cục thêm 3 tháng chờ đợi khắc khoảng.Nhưng cuối cùng th́ bà hiệu trưởng trường mầm non 2 cũng về.Bà xem đơn và bảo chúng tôi:
-Anh chị có chắc trong Hoa Cúc Xanh chịu nhận cháu không?Theo tôi, tốt nhất anh chị nên lấy giấy tiếp nhận của bên ấy đem về cho chúng tôi xem.Có như vậy mới chắc chắn.
Chúng tôi lại lên gặp bà hiệu trửơng trường Hoa Cúc Xanh để xin giấy tiếp nhận.Nhưng bà ta lắc đầu:
-Không được.Chúng tôi không thể tiếp nhận bất kỳ cháu nào chưa có giấy chứng chỉ saức khoẻ. Ông bà cũng biết đấy, các cháu ở trường chúng tôi không được phép bệnh tật, nhất là bệnh truyền nhiễm.
-Thưa chị, cháu nhà em rất khoẻ mạnh.Cháu nặng 12,5 kg...-vợ tôi sốt sắng nói.
-Dù cháu có nặng 40kg, chúng tôi cũng không nhận được, một khi anh chị chưa xuất tŕnh chứng chỉ sức khoẻ của cháu –Bà hiệu trưởng lạnh lùng đáp.
Thế là 1 lần nữa, vợ chồng tôi lại thất thểu trở về.Nhưng vợ tôi xưa nay chưa bao giờ là người chiến bại.Bởi vậy cô ấy tự đưa con ḿnh tới bệnh viện để khám sức khoẻ, hy vọng sẽ xin được chứng chỉ cho cháu.Hôm đầu tiên dẫn con đến bệnh viện, cô ta quên đem theo giấy giới thiệu cơ quan.Lần thứ 2, mẹ con lại đến không đúng ngày hẹn khám sức khoẻ.Măi đến lần thứ 3, “canh lịch” thật đúng và nắm chắc giấy mà mang theo mọi việc mới xong xuôi.
Khi đă đủ mọi giấy tờ với những dấu mực đỏ chói trong tay, chúng tôi khấp khởi hi vọng.Tôi nói với vợ tôi:
-Lần này th́ đừng ḥng thoái thác nữa.Chắc chắn con chúng ta phải đi vào học mẫu giáo.Nếu không anh sẽ kiện lên tận trung ương...
Những lời đe doa của tôi chắc hẳn bà hiệu trưởng Hoa Cúc Xanh biết sợ.V́ thế bà ta vội vàng leo lên máy bay sang Nga 3 tháng để tham quan các nhà trẻ tiên tiến các nước bạn.
3 tháng sau, chúng tôi trở lại trừơng mẫu giáo Hoa Cúc Xanh.Bà hiệu trưởng đă hoàn thành chuyến tham quan nhưng lại bận đi nói chuyện với các trường mẫu giáo trong thành phố về thành công trong chuyến đi của bà.Người tiếp chúng tôi hôm ấy là 1 cô bảo mẫu trẻ:
-Rất tiếc cháu của anh chị đă 4 tuổi, quá mất 1 năm rồi.Nếu chúng tôi nhận cháu vào bây giờ, e là chương tŕnh hoc đang dở dang, cháu sẽ không theo kịp...
Thế đấy, các vị ạ.Rốt cuộc chúng tôi đành để con ở nhà, đợi nó qua tuổi mẫu giáo rồi xin vào lớp 1 luôn thể.
Để cho khỏi thiếu kiến thứ của trường mẫu giáo, vợ chồng tôi bèn thay nhau làm bảo mẫu.Cho đến nay, mặc dù chỉ có trời biết nguyên nhân cản trở việc đi xin học mẫu giáo của con tôi.Nhưng tôi đă quyết định chẳng cần phải kiện tụng già nữa.
___________________________________________
nvdtdnguyen
Lấy từ các sách báo.



Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
 

 vuluy
 member

 REF: 103157
 10/27/2006

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Đó là phong cách làm việc của bạn sai (không đi cửa sau) làm con của bạn quá tuổi đi học. Khi có đứa thứ hai nhớ rút kinh nghiệm

 

 
 guest

 REF: 103180
 10/27/2006

  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
chào các bạn.
ḿnh đọc một hồi ḿnh thấy tất cả mọi người đều sai hết.
-nếu ḿnh là một người công dân tốt (PHẢI BIẾT TÔN TRỌNG LUẬT)
- cái sai kế tiếp là mấy người thay mặt nhà nưóc làm ăn k có trách nhiệm ( Đẩy tới đẩy lui- cơ quan nào cũng thiếu trách nhiệm)
-cái sai sau cùng lại càng tệ hại ( chơi kiểu đường tắt)của bạn vuluy.
-----hết nói nổi, một xă hội mạnh ai lấy sống kiếm tiền riêng bỏ túi. cá lớn ăn cá bé. chỉ tội cho những người dân nghèo.


 

 ototot
 member

 REF: 103244
 10/27/2006

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Tôi không thích bị phê phán là người lỗ măng, nhưng ai cũng biết người Việt ḿnh khinh bỉ ai th́ gọi là "thằng","thằng cha","con", hay "con mẹ", và dành những từ, "bà", "cô", "ông" cho những người ḿnh kính trọng.
Trong bài đăng cuả nvdtdnguyen tôi đọc xong sao thấy phẫn nộ lạ lùng, một phần là do ḿnh sống xa quê, gần gũi với những người không cùng ḍng giống, nhưng không bao giờ gặp "chúng nó" đối xử tàn tệ, như những con người Việt ḿnh với nhau, nhất là với một trẻ em 3, 4 tuổi!
Vậy xin các bạn tha lỗi, chứ tôi thấy từ "con thư kư", "thằng chủ tịch", "con mẹ Hiệu Trưởng", cho đến "thằng Chánh Văn Pḥng"… chắc "chúng nó" quên mất rằng thế hệ cha mẹ đẻ ra chúng, hay ông bà chúng, đă đi làm cách mạng, theo cách mạng, gian khổ và mất mạng để chúng có ngày nay, cho nước nhà được độc lập khỏi tay những "thằng ngoại bang", những "thằng cường hào ác bá" chuyên ức hiếp dân lành!
Tôi thiết nghĩ, đáng lẽ sau khi nghe thỉnh nguyện cuả cha mẹ cháu, các ông các bà ấy đă nhanh nhẩu xắn tay áo lên để lo ngay cho cháu có chỗ học theo đúng ư nguyện cuả bố mẹ cháu! Lư do đơn giản: cháu bé có chỗ đứng bên trên tất cả!
Người Việt ḿnh lo đấu tranh suốt từ ngày giành độc lập đến nay đă trên 40 năm, đất nước vẫn c̣n nghèo nàn lạc hậu. Bây giờ, không lẽ những kẻ tâm huyết lại phải bỏ ra vài thế hệ nưă … để làm cách mạng???
Thân ái,


 
  góp ư kiến

 
   

  Kí hiệu: : trang cá nhân :chủ để đă đăng  : gởi thư  : thay đổi bài  :ư kiến

 
 

 


Nhà | Ghi danh Thành Viên | Thơ | H́nh ảnh | Danh Sách | T́m | Diễn đàn | Liên lạc | Điều lệ | Music | Link | Advertise

Copyright © 2024 Vietnam Single & Tim ban bon phuong All rights reserved.
Hoc Tieng Anh - Submit Website Today - Ecard Thiep - Hot Deal Network