Đang nằm nướng trên giường th́ nghe tiếng “tít tít” nhắn tin của chiếc điện thoại để trên bàn ngủ. Tôi buột miệng... nhưng kịp ngưng lại - thời gian này đang là thời gian của năm văn minh đô thị - ḿnh cũng phải gương mẫu và văn minh ngay ở trong pḥng ngủ nữa chứ. Thú thật, trước kia khi ngủ, tôi hay mặt quần tà lỏn, áo may-ô; nay văn minh hơn chơi pyjamas đàng hoàng - lịch sự nghe! Bật đèn ngủ, bấm máy điện thoại lên xem nhắn tin th́ thấy một đoạn thơ dài chạy trên màn h́nh. Thời buổi quảng cáo loạn xạ, các công ty bán hàng cũng tranh thủ nhắn tin mà quảng cáo sản phẩm. Hi vọng không phải là quảng cáo bao cao su, nếu có, chắc tôi chết với bà vợ ở nhà quá. Xem thử công ty quảng cáo những ǵ: “Hôm nay đám giỗ ông già - Xin mời bạn hữu ghé nhà nhậu chơi - Quan trường gác lại một nơi - Tuổi đời c̣n mấy lần mời nữa đâu - Đi cho t́nh nghĩa thâm sâu - Già Ngu Công!”.
Chết cha! Tôi suưt quên mất hôm nay là đám giỗ của ông già Ngu Công. Ngu công là nít-nêm (nick-name) của ông bạn vong niên, trước kia làm chung cơ quan, nay đă về hưu. Để có chút tiền lăi, cũng như là nơi để nghe ngóng tin tức vỉa hè, ông có một quán bán cà phê nhỏ. Ông tự hào là người: “Lúc trai tráng đem thân cứu nước - Khi về già bán nước (uống) nuôi thân”. Ông phải mở ngoặc thêm chữ “uống” v́ sợ mọi người hiểu lầm với chuyện bán nước khác. Ông xác định rơ ràng: “Bán tỏi, bán hành, không bán nước - tham nhân tham nghĩa chẳng tham ô”. Ông xưng là Ngu Công chứ bọn chúng tôi - những chiến hữu thể thao buổi chiều, chuyên chơi bô-ling (thảy chai, mà là chai bia) đều cho ông là thông thái hiểu mọi lư lẽ ở đời... Ngu Công ăn nói có duyên, châm biếm chua cay, sâu sắc nhưng nhiều khi ngẫm lại mới bật cười!
Buổi trưa, sau khi tan việc xong ở cơ quan, vượt qua năm cái lô cốt, tôi xách chai rượu ngâm thuốc Bắc đến nhà Ngu Công. Nhóm của chúng tôi đă ngồi đủ 12 chiếc ghế. Sauk hi thắp nén hung tưởng nhớ người quá cố, tôi ngồi xuống th́ Ngu Công đốp liền:
- Giám đốc công ty V.L.C. mang rượu ǵ đến vậy?
Tôi được nhóm bạn già gọi là chàng trai ham vui nên gọi tôi là giám đốc công ty V.L.C. (vui là chính):
- Rượu ngâm sừng tê giác!
Cả bàn nhao nhao:
- Thôi đi cha, sừng tê e-rờ ớ trớ âu trâu huyền ḅ, chứ tê giác...
Tư râu bạc, người có ưu điểm nhớ dai nhưng khuyết điểm là hay thù vặt, phát biểu:
- Tui có nghe chuyện này ở cấp cao nha... Có một tay chuyên nịnh sếp bằng cách mỗi buổi sáng đem đến nhà các sếp một cái máy mài...
- Máy mài?
Tư râu bạc vỗ đùi:
- Mấy cha chậm tiêu quá! Sừng tê giác là có công nghệ mài bằng máy chứ đâu c̣n mài bằng tay nữa mấy cha. Mỗi buổi sáng, tay này phải mài sừng tê cho khoảng năm ông “cốp” uống, nếu mài tay th́ chịu sao nổi. Hắn rất kiên nhẫn trong sự nghiệp mài ṃn cái sừng được gọi là tê giác đó. Mấy “cốp” uống cứ khen bổ, khỏe, sung như... trâu (hổng hiểu sao uống sừng tê mà lại sung như trâu, kỳ thật!)... trong khi đó các bà “cốp” lại cự nự hắn rằng: chú cho anh uống thứ ǵ mà ổng đi tối ngày để bà chị đợi cửa, tối về nhà ảnh nằm ảnh ngáy cái là pho pho... Hắn cứ đều đặn vác máy mài sừng tê đi làm “sự nghiệp cách mạng”. Nhưng trước kia là sừng tê thật c̣n bây giờ là...
Cả bàn nhao nhao:
- Sừng trâu hay sừng ḅ?
Tư Râu bạc cười khà khà:
- Sau một thời gian các bà “cốp” tâm sự hoàn cảnh “đời cô Lựu”, bây giờ nó mài toàn là sừng do các bà “cốp” cắm cho mấy ổng. Nó xách sừng ông A mài cho ông B uống, mài sừng ông B cho ông C... Nói chung là các ổng uống sừng lẫn nhau!...
Ba Tửng chen vào:
- Tui nói thật chậm chuyện này nghen. Mấy cha không được ngắt lời à! Ba Tửng là thằng cha ăn nói cực kỳ chậm răi v́ hang tiền đạo hoàn toàn mới được tân trang lại, nói nhanh sợ nó nhảy ra khỏi miệng. Và trước khi phát biểu, ba Tửng hay nói câu “Mấy cha không được chen vào à nghen!”. Sếp A ở một cơ quan trung ương đóng tại địa phương nhỏ. Một địa phương nhỏ mà cơ quan rất to. Cơ quan rất to mà lại có sếp A cái đầu th́ nhỏ. Cái đầu th́ nhỏ mà nhà sếp A rất to. Nhà sếp A rất to nhưng có một bà vợ th́ nhỏ... Có lần, sếp A đi nước ngoài về có mua một con robot cực kỳ hiện đại của Nhật. Con robot này biết rửa chén, quét nhà như một bà nội trợ; biết nhảy đầm như một cô vũ nữ. Và quan trọng hơn là có một con chíp phát hiện nói dối gắn vào tai. Bất cứ người nào nói láo là nó phát hiện ra liền. Và khi phát hiện, nó sẽ trừng trị người đó bằng một cú đấm hay cái tát tùy theo sự nói dối nặng hay nhẹ.
Hôm nọ, con của sếp đi học về. Sếp liền hỏi: “Con làm bài tập toán hôm qua ra sao?”. “Dạ, 8 điểm, ba!”. Thằng bé vừa trả lời xong, con robot bèn chạy lại tát tai nhẹ lên má thằng bé. Sếp ta nổi sùng, mở tập của thằng bé ra xem th́ thấy bài tập toán chỉ có 1 điểm. Sếp hét: “Tao không ngờ mày dốt như vậy. Hồi nhỏ bằng tuổi mày tao học giỏi nhất trong lớp!”. Sếp vừa nói xong th́ con robot chạy lại đấm vào mặt sếp một cái đau như trời giáng. Sếp điên tiết bèn tát tai thằng bé một cái. Lúc ấy bà vợ nho nhỏ chạy xuống, thấy sếp đánh con, nóng ruột quá bèn la lên: “Anh ơi, sao đánh nó dữ vậy, dù sao nó cũng là con anh mà...”. “Bốp!”, lần này đến phiên bà vợ nho nhỏ bị con robot tát tai một cái nhá lửa... Nghe nói thằng cha sếp này cũng là chuyên viên uống sừng tê đó...
Cả bàn vỗ tay cười rần. Ngu Công liền lư sự:
- Cái bọn sống nhờ lương như ḿnh th́ làm ǵ có sừng tê mà mài... Chỉ có mấy đại gia mà thôi. V́ thế mới có đất sống cho bọn Xuân tóc đỏ hiện đại. Như nhà thơ Xuân Sách viết: “Đă đi qua một thời Giông tố/ Qua một thời Cơm thầy cơm cô/ C̣n để lại những thằng Xuân tóc đỏ/ Vẫn nghênh ngang cho đến tận bây giờ...”.
Cả bàn cám cảnh, lặng yên. Thấy không khí bàn tiệc chùng xuống, Ngu Công tiếp lời:
- Nếu thằng mài sừng tê mà giỏi như vậy th́ cũng đáng mừng cho nó...
- Mừng cho nó! Dzô...! dzô...!
Một giọng lè nhè cất lên. Đó là Hải Sún:
- Tớ uống rượu không được. Thà đau thận hơn đau gan, cho tớ xin chai “T́nh yêu gởi em rồi”.
- Là chai ǵ vậy?
Ngu Công nói:
- Viết tắt mấy chữ đầu bia Tiger đó, cũng như “các anh ráng lấy sức bế em ra giường là Carlsberg”. Ê, quên nữa, thằng Hải từ Hà Nội bay vào để dự đám giỗ nha...
- Đồ dỏm, tao vượt năm cái lô cốt từ Sài G̣n vô Chợ Lớn c̣n chưa nói tiếng nào... chưa kể là triều cường...
- Thôi đang có giỗ ông già, nói ổng giận - Ngu Công nói - ngày đầu xuân, để cho đời sống vui tươi, tụi bây phải theo nguyên tắc “một phải, hai quên, ba nên, bốn có, năm không” th́ mới sống dai được. Nguyên tắc này tao học được từ dân gian đúc kết kinh nghiệm truyền lại. Một phải là phải yêu đời, hai quên là quên thành tích bản thân, quên lỗi lầm người khác, ba nên là nên học, nên làm, nên chơi; nhưng mà đừng có chơi cho hết đời trai trẻ để về già vui vẻ đạp xích lô th́ hổng được. Bốn có là có vợ, có con, có nhà, có chút ít để dành. Nhớ là có chút ít thôi. Biết đủ là đủ. Đừng tham lam để tối có thể ngủ yên khỏi giật ḿnh. Có giật ḿnh chăng là lúc nửa đêm vợ khều khều gọi dậy, và quan trọng là năm không.
- Sao nhiều không quá vậy?
- V́ được cái không mới đắc đạo, năm không nè, nghe cho kỹ: Không xem thường nhà báo, không láo nháo với cấp trên, không lăng quên tiền bối, không bối rối trước chị em, không lèm nhèm với cấp dưới... Túm lại, một phải, hai quên, ba nên, bốn có, năm không, cứ thế mà nhớ nhá... C̣n một cái không cuối cùng nữa - tôi thêm vào.
- Không ǵ?
- Không quên làm vài ve về vui vẻ với vợ... già!
Thế đấy, ai bảo bọn đàn ông không “tám” như phụ nữ à…!
Đàn ông mà tám nhiều thương hay chuyển hệ, chỉ cảm nhận qua tựa đề chưa có thời gian ngồn đọc truyện của anh.
Chúc vui
doilanhuthe
member
REF: 578941
12/01/2010
T́nh đời - t́nh người !
doilanhuthe
member
REF: 579096
12/02/2010
doilanhuthe
member
REF: 579101
12/02/2010
Sự đời
Có những lúc tưởng như êm đẹp
Nào ai ngờ chông gai và lũy thép bên trong !
doilanhuthe
member
REF: 579102
12/02/2010
Có những điều không cần phải nói
Nói ra rồi th́ mắc lỗi với thiên nhân ?
doilanhuthe
member
REF: 579104
12/02/2010
Sự đời như cái lá đa
Cứ là tưởng vậy nhưng mà là ri ?
doilanhuthe
member
REF: 579148
12/03/2010
Không ai hiểu ḿnh bằng chính ḿnh
Từ chỗ biến không thành có
biến khó thành dễ
biến dễ th́ lên mây !!!
Và rồi một ngày khi ta hiểu ra
Sóng gió và cam bẩy cuộc đời
Th́ quá muộn hay đă chệch hướng
Muốn san sẻ cùng em
san sẻ và chia buồn
khi số mệnh con người
gặp tai bay vạ gió
Mong mọi sự sẽ qua đi
Đừng sớm trở thành cát bụi ?
bakhiet55
member
REF: 579265
12/03/2010
Chà! Đọc bài của Bác mà thấy mùi mẫn ghê!
Em th́ góp với các Bác dăm điều gọi là thêm mắm muối thôi!
Trong cái túm lại của Bác:
Một phải, hai quên, ba nên, 4 có, năm không:
Một phải: là rất yêu đời
C̣n yêu em nữa chắc thời sướng nha!
2 quên là: Một quên cái tuổi đă già
Hai quên đừng có nhiều Bà khổ thân.
3 nên là: Một nên ngày chỉ một lần
Hai nên đừng có tới gần nhiều nha!
Ba nên hăy cứ tà tà
Đừng có cố nhé, để dưỡng già...nha anh.
4 có là: Một là có vợ đẹp xinh
Hai là con cái của ḿnh chăm ngoan
Ba nhà trang điểm pḥng loan
Bốn là rủng rỉnh có vài ngàn đô.
C̣n 5 không:
1 ko: Xem thường nhà báo mà chi!
Bởi ta cũng chẳng cần ǵ nơi đây
2 Ko: Cấp trên không chóng th́ trầy
Trở về sinh sống vui vầy cháu con
3 ko: Tiền bối nay sống biết c̣n
Ngày mai thác xuồng làm con mà già
4 ko: Chị em đâu chỉ ḿnh ta
Tội ǵ bối rối để mà khổ thân.
5 ko: Cấp dưới có chi ngại ngần
Sống cho thật thoáng họ sẽ gần ḿnh hơn!
Tóm lại: 2 quên em đă nói rồi
3 nên em cũng đă ngồi tính luôn
4 điều...có lúc thấy buồn
5 không em tính bài...chuồn anh ơi!
C̣n điều "Không" nữa chịu chơi
Dăm ba ve nữa chắc thời là...phê luôn!
Chúc Bác vui!
doilanhuthe
member
REF: 579278
12/03/2010
Hi BaKhiet ...
§Chúc BaKhiết vui + an lành§
doilanhuthe
member
REF: 583986
01/05/2011
quậy vui để học phá - hihi ... tám 888888...
Chà chà chà
Rứa mới biết sao là sự thật
Dấn thân vô là biết tủi hờn
Đời đừng nghĩ vậy là hơn
So b́ cao thấp - trống trơn một đời !!!
doilanhuthe
member
REF: 583992
01/05/2011
hi hi hi
Trăm năm trông cơi mgười ta
Những điều trông thấy mà đau đớn ḷng
chacha.com
Một đời cam phận nghèo hèn
Một đời thấp bé , tèn yen một đời !
doilanhuthe
member
REF: 590453
02/21/2011
Khi đàn ông 'buôn dưa lê'
Đang bàn chuyện làm ăn, một người bỗng dưng hỏi “À mà này, các cậu có nhớ Thúy, phó giám đốc chi nhánh ở Đà Nẵng không, cô ấy trông được đấy chứ?”; nhóm bốn người đàn ông sôi nổi hẳn.
Đang rôm rả t́nh h́nh công việc ở chi nhánh Đà Nẵng, bỗng dưng các ông tập trung vào cô hoa khôi của công ty, chuyện "lần đầu tiên gặp Thúy trong buổi họp khu vực miền Trung, tôi đă thấy thích”; “sao cô ấy xinh xắn thế kia, gương mặt và thân h́nh nh́n một lần đă ngất ngây mà 33 tuổi vẫn c̣n độc thân”...
“Bảo đảm với các ông cô ấy kén chọn quá, hoặc phải có chuyện trục trặc thầm kín ǵ đó, chứ vừa đẹp vừa giỏi như thế, sao đến giờ này vẫn chưa có mảnh t́nh nào”, Sơn, một người trong nhóm quả quyết.
Phán đoán của Sơn lập tức không được những người khác đồng ư bởi “biết đâu cô ấy c̣n phải chăm sóc cha mẹ”. Không thỏa măn các giả thuyết, một người trong nhóm quyết định gọi điện thoại cho đồng nghiệp ở Đà Nẵng để “truy cho bằng được lư do”.
Cuối cùng, sau hơn 30 phút "sùi bọt mép" vẫn không kết quả, nhóm đàn ông hẹn sẽ tiếp cận để t́m hiểu nàng bằng nick yahoo hoặc nhắn tin qua điện thoại. Chuyện Thúy chỉ tạm khép lại khi một người mở rộng chủ đề “con gái đẹp mà giỏi quá, làm nhiều tiền quá cũng khó kiếm người yêu”.
Gặp nhau ở quán nhậu, quán cà phê hoặc thậm chí chỉ cần 2 người chat với nhau, trừ những người thuộc tuưp chỉ thích nói chuyện công việc, hầu hết đàn ông đều có thể trở thành những ông "tám" với đủ loại đề tài trên trời dưới đất, từ chuyện thời sự, thể dục thể thao, con cái và "con gái"...
Mỗi độ tuổi, mỗi công việc có một chủ đề riêng, và với những chàng chưa lập gia đ́nh th́ chủ đề thường thấy nhất là bạn gái. Bữa tụm năm tụm ba sẽ không thể sôi nổi nếu không ai trong nhóm khơi chuyện "con nhỏ đó trông kiêu kiêu nhưng quyến rũ; Hoa thân h́nh bốc lửa nhưng lại nói nhiều; em Huyền có đôi mắt tuyệt đẹp nhưng tính t́nh nghiêm quá lại gầy nhom; lấy cô này th́ cả đời yên tâm, lấy cô kia cày cả đời cũng chẳng giàu nổi bởi suốt ngày mua sắm".
Ngoài chuyện nhan sắc, thậm chí chuyện ṿng một ṿng ba các nàng như thế nào cũng trở thành đề tài buôn dưa lê của quư ông. Kiểu nhận xét "thấy vậy chứ không phải vậy đâu, đồ giả đấy" hay "ôi, khủng thật", được các chàng đưa vào câu chuyện và luôn làm nóng diễn đàn.
Khác với thanh niên chưa gia đ́nh, đàn ông có vợ thích "ngồi lê" lại có vấn đề riêng. Ngoài chuyện mà cả nhóm đều biết như trận bóng đá tối qua, phong độ của một cầu thủ nào đấy không ổn định, các ông thường quan tâm đến giá vàng tăng, cổ phiếu giảm và... bà vợ. Thường th́ không trực tiếp nói về vợ ḿnh, các ông luôn có b́nh luận chéo hoặc nói về những người không có mặt. Cụ thể, khi thấy một người trong nhóm nghe điện thoại rồi xin phép về sớm v́ "bận việc", đề tài sợ vợ, nể vợ, trốn thanh toán tiền lập tức xuất hiện.
"Biết ngay mà, lần nào cũng vậy, thằng đó sợ vợ lắm. Lần nào nhậu nó cũng bị vợ gọi về. Có gia đ́nh mà như thế th́ chết c̣n sướng hơn. Vợ mà, có phải mẹ đâu", một người trong nhóm lên tiếng. Có khi ư kiến này được số đông đồng t́nh, cũng có lúc bị phản bác bởi theo một người khác trong nhóm, lư do của việc rút quân sớm không phải v́ vợ là v́ sợ tính tiền. Rồi từ trường hợp cụ thể, nhóm đàn ông lại bàn luận rộng ra đến nạn keo kiệt của một số anh em, hoặc vấn nạn sợ vợ. Đôi khi họ nói về người khác, có khi lại tố khổ nhau.
Thông thường đàn ông ít dám than phiền về vợ v́ sợ ngại với bạn. Vấn đề chính là ca tụng vợ hoặc luận về những cơn ghen của bà xă. Cũng từ đây, họ truyền nhau những kinh nghiệm hoặc có khi cũng khuyên nhau "thôi, chung thủy với bà xă cho nó lành".
Câu chuyện buôn dưa lê của đàn ông thường kết thúc bằng cái kết huề cả làng theo kiểu nói cho vui, nhưng cũng có khi từ buôn dưa lê rồi bất đồng quan điểm mà giận nhau. Chuyện thành to tiếng căi nhau, rồi từ đó trở về sau "thề hễ nói chuyện âm nhạc th́ thằng đó đừng ḥng có mặt", hoặc khi nói chuyện "gái gú, lén vợ đi massage th́ đừng gọi tôi đến".
Theo các chuyên gia tâm lư, cũng như phụ nữ, đàn ông cũng cần "tám" bởi đấng mày râu vẫn cần có nhu cầu để luận bàn, xả stress về những ǵ xảy ra quanh họ.
"Điều quan trọng là đừng để việc tán gẫu trở thành "chém gió, chém băo" một cách thái quá. Nhất là lúc tṛ chuyện, do cao hứng lại thêu dệt câu chuyện vượt quá sự thật làm ảnh hưởng đến danh dự hoặc hạnh phúc của người khác", một chuyên gia tâm lư nói.