Ông Trẻ
guest
ID 6630
07/12/2005
|
TẶNG CÁC BẠN CHƯA XIN ĐƯỢC VIỆC LÀM
Nếu bạn đă làm nhiều đơn xin việc, và nơi nào cũng từ chối mướn, th́ tôi đề nghị bạn hăy làm theo tư vấn cuả tôi.
Bạn hăy thử viết thư cho công ty đó như thế này:
Kính gởi : Tổng Giám Đốc Công Ty ǵ đó,
Cám ơn Ông đă viết thơ bác đơn xin việc cuả tôi.
Sau khi cứu xét cẩn thận những lời lẽ trong thơ Ông, tôi rất tiếc báo Ông biết rằng tôi không chấp nhận sự khước từ cuả Ông được. Trong thời gian qua, tôi đă đặc biệt rất may mắn nhận được không biết bao nhiêu là thơ khước từ, nên tôi thấy không có cách nào chấp nhận tất cả những khước từ đó.
Mặc dầu công ty cuả Ông đă rất nổi tiếng về thành tích bác đơn xin việc cuả thiên hạ, tôi thấy sự bác đơn này cuả Ông không thể đáp ứng yêu cầu cuả tôi trong lúc này .
Do đó, xin báo để Ông biết, ngày mai tôi sẽ bắt đầu đến làm việc tại Công Ty Ông.
Chúc Quư Công ty khước từ them nhiều đơn xin việc trong thời gian tới.
Thân ái,
Kư tên: Tôn Thất Nghiệp
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
|
manhphu
member
REF: 52326
07/12/2005
|
Ôi , OT đúng là OT .
|
|
uyennguyen
member
REF: 52392
07/15/2005
|
Qua đơn xin việc của OT hướng dẫn, có lẽ đây cũng là xu hướng của một số cty thông qua việc tuyển dụng nhưng ư cốt để quảng cáo công ty ḿnh cho thiên hạ biết chứ không phải là thực chất là t́m người đâu nhỉ. Nhưng quảng cáo theo cách này vừa rẻ tiền và vừa được thiên hạ biết đến...
Theo kinh nghiệm của OT, để sa thải một nhân viên nào đó mà sếp ta không hài ḷng (ở nước Mỹ chẳng hạn). V́ UN muốn biết là cách sa thải nào hợp lư và đúng luật nhất và liệu nó có hay hơn cách của chổ UN đang làm việc hay không?
|
|
OT
guest
REF: 52397
07/15/2005
|
Về bản chất, quan hệ "chủ thợ" (Employer-Employee)là bóc lột, bất b́nh đẳng, mâu thuẫn vô phương dàn xếp, mà cán cân thường nghiêng về người chủ! Đó là một thực tế đau ḷng.
Như tôi nói, người chủ hầu như luôn luôn có lợi thế trong quan hệ này, nên họ sa thải nhân viên th́ bao giờ cũng ..."đúng luật" và "hợp lư", v́ luật và lư là do kẻ mạnh đặt ra.
Tại các nước mà quản lư là một khoa học và được áp dụng hữu hiệu, người ta không thuê mướn ứng viên "dưới chuẩn" (under-qualified) hay "vượt chuẩn" (over-qualified), nói nôm na là anh dốt quá th́ không được việc, c̣n anh giỏi qua th́ trước sau cũng t́m đi nơi trả lương cao hơn.
Nếu thành công cuả "chủ" là thu về tối đa, và chi ra tối thiểu, th́ cuả người "thợ" là lănh lương tối đa, lao động tối thiểu!
Cảm ơn UN và các bạn đă đọc.
|
|
uyennguyen
member
REF: 52409
07/16/2005
|
Thế là cái này không có điều luật nào rồi. Thật đáng tiếc!!
Có lẽ thế, Người lao động luôn bị chịu thiệt tḥi ở mọi t́nh huống, ngay cả khi có luật nhưng ta cũng có thể bỏ sót nó.
Theo OT nói, nhưng có những vấn đề đều không xuôi buồm thuận gió như nhau.
UN đem so sánh 2 nhân viên : anh A và anh B, có thể nói tŕnh độ của anh A khá hơn anh B nhưng v́ lí do ǵ mà ông Sếp lại đăi ngộ anh B hơn, đôi khi c̣n ra mặc ghét bỏ anh A.
Đó là v́ anh B có chiêu nịnh hót ông Sếp rất tài, ông sếp(vốn dĩ rất hảo ngọt) nói ǵ dù đúng hay sai th́ anh ta luôn miệng Yeah, sir or right, sir... và luôn làm ông ta hài ḷng. C̣n anh A th́ ngược lại... Sau 1 thời gian, Sếp tổng thăng chức anh B với vị trí GĐ diều hành...trong ḷng mọi người không thích anh ta nhưng cũng phải lên tiếng chúc mừng chứ....
Có một điều đơn giản là trong công việc với sự cạnh tranh đồng nghiệp với nhau khá gay gắt thế kia, nếu bạn biết cách thể hiện như hành động giống như anh bạn B như trên, th́ bạn sẽ là người ít nhiều thành công trong công việc rồi đó. Điều này nó thể hiện ít nhiều tính cách của bạn như thế nào?
|
|
uyennguyen
member
REF: 52411
07/16/2005
|
UN tặng OT câu chuyện này, nó có đáng để chúng ta cười không nhỉ như cái tiêu đề : Một trận cười hay đặt là Một câu chuyện buồn cười. OT có ư kiến ǵ thêm hông ạh?
Một trận cười
Tôi là chủ một công ty. Một hôm, tôi bỗng bốc lên quyết định làm một thực nghiệm do ḿnh nghĩ ra. Thế là tôi liền triệu tập ngay mười mấy nhân viên của ḿnh lại, rồi ra lệnh: "Bây giờ, các anh mỗi người hăy tự chửi rủa, hoặc nói xấu bản thân ḿnh một câu. Tóm lại, các anh được chọn một trong hai cách đó".
Một hồi lâu, không có một tiếng động nào, tất cả đều nh́n tôi họ cho rằng tôi đang đùa.
Tôi tỏ ra nghiêm chỉnh: "Đây không phải là chuyện đùa mà là một nhân tố để khảo nghiệm tính chất nghiệp vụ, chủ yếu là để kiểm nghiệm xem thái độ của các anh như thế nào với ông chủ. Đối với một công ty mà có tiền đồ phát triển mạnh mẽ như vậy, th́ việc này là hết sức quan trọng".
Không có một ai lên tiếng, tất cả mọi ánh mắt đều đang soi rọi vào nét mặt tôi, để xem có nhận ra được một nét ǵ sơ hở trên khuôn mặt không.
Tôi không cười, rút từ trong túi ngực ra một tờ giấy bạc: Ai nói trước tôi sẽ thưởng người đó 100 đồng. Nếu mọi người nói lần lượt tôi sẽ thưởng đồng loạt mỗi người 100 đồng. C̣n không, tiền thưởng tháng này của tất cả sẽ bị trừ hết.
Có người mắt sáng lên, Triệu Nhất tranh nói trước: "Tôi Triệu Nhất không phải là người". Kết quả là anh ta đă nhận được tờ giấy bạc có giá trị.
Tiếp theo là Kiềm Nhị: "Tôi Kiềm Nhị chỉ là một con khỉ đột". Và đương nhiên anh ta cũng nhận được một tờ giấy bạc có giá trị như vậy.
Thế là tất cả đều tranh nhau, mỗi người chửi bản thân một câu, và sau khi tờ giấy bạc được đưa đến tay, th́ đều thở phào nhẹ nhơm.
Trong số mười mấy người đó th́ chỉ có duy nhất một người không nói ǵ. Anh ta vẫn đứng đó, lặng im nh́n tôi. Tôi biết anh ta tên là Vương Thập Lục, mới đến làm ở công ty chưa được bao lâu.
Tôi cảm thấy cô hứng thú, liền nói với anh ta: "Bây giờ, th́ chỉ c̣n lại ḿnh anh thôi. Nếu như anh cũng chửi bản thân một câu, th́ tôi sẽ thưởng anh 300 đồng. C̣n không th́ tiền hoa hồng của mọi người tháng này sẽ bị liên lụy bởi anh."
Tôi biết gia cảnh nhà Vương Thập Lục rất nghèo, bố không có việc mẹ lại bị bệnh, nên anh ta rất cần tiền. Tôi nghĩ bụng, một câu nói mà kiếm được 300 đồng anh ta sẽ không thể cưỡng được ḷng ḿnh.
Vương Thập Lục đưa mắt lướt nh́n đồng nghiệp, dường như đang để đánh giá, ước lượng một cái ǵ đó. Sau đó, anh ta lại quay lại nh́n tôi, lắc đầu: "Tôi không thể chửi ḿnh được, càng không thể nói xấu bản thân được."
Tôi vẫn tiếp: "Nếu như anh làm như tôi nói, tôi sẽ thưởng cho anh 500 đồng. Nếu anh vẫn cố chấp không chịu, th́ tất cả nhân viên tháng này một người sẽ bị trừ vào lương 200 đồng".
Lúc này, Triệu Nhất, Kiềm Nhị tranh nhau khuyên giải Vương Thập Lục, rằng anh ta đừng nên chịu thiệt, hoặc chí ít cũng đừng để liên lụy đến người khác. Nói đi, chửi hay mắng ḿnh một câu thôi mà, dễ ợt đến đứa trẻ 3 tuổi cũng nói được. Nhanh lên đừng để ông chủ tức giận.
Vương Thập Lục cắn chặt răng, nhất quyết lắc đầu. Tôi không ngờ rằng anh ta lại cố chấp đến như vậy. Tôi nh́n thẳng vào anh ta, dằn giọng từng câu từng chữ một: "Anh... không... hối... hận chứ?"
Vương Thập Lục cười nhẹ: "Tôi có làm điều ǵ sai đâu, tôi chỉ không thể nói xấu bản thân được thôi. Tôi là một con người, tôi càng không thể v́ tiền mà bán rẻ bản thân được".
Không đợi tôi có phản ứng ǵ, đám nhân viên của tôi đă ầm ầm lên nói. Vương Thập Lục không biết đùa vui là ǵ, đồ hấp! Vương Thập Lục là cái quái ǵ chứ, đồ khùng! Vương Thập Lục là con chó, đồ chết dẫm!
Họ vừa chửi, vừa vây xúm lại Vương Thập Lục.
- Dừng tay!
Tôi quát lên, đẩy đám đông ra, bước đến trước mặt Vương Thập Lục, vỗ vào vai anh ta, cười: "Anh là người dũng cảm, từ hôm nay trở đi, anh là phụ tá cho tôi."
Vương Thập Lục đă mím chặt môi đến rớm máu, nói: "Cảm ơn ư tốt của ông chủ, nhưng tôi đă quyết định xin nghỉ việc rồi".
Nói xong anh ta liền bước đi ngay, dáng đi buồn lặng, không ngoái lại.
Rất lâu sau này, tôi cũng không gặp lại anh ta nữa, chỉ nghe nói anh ta đă đi về Phương Nam rồi.
(Theo vnthuquan.net)
|
|
OT
guest
REF: 52448
07/17/2005
|
Cảm ơn UN đă đăng và gởi tặng câu chuyện điển h́nh cho một mẫu người “trọng nghiă khinh tài” như Vương Thập Lục! Khinh là coi nhẹ, nhưng ở đây c̣n có ư khinh bỉ.
Rất may cho tôi là ư thức rơ được cái quan hệ bất tương xứng này vào thời điểm không cần phải đi làm cho ai nưă, tôi mới có thể tỉnh táo mà nhắn nhủ các bạn c̣n đang tiếp tục kiếp trâu cày rằng : các bạn hăy trau dồi cho ḿnh một nghề nghiệp vượt quá tiêu chuẩn công việc đ̣i hỏi (let you be over-qualified for the job!), để thứ nhất có thể sẵn sàng “bye bye” khi chủ giở tṛ; và thứ hai luôn luôn giữ vững được tư cách và nhân phẩm cuả ḿnh.
Thân ái,
|
|
LOLEMSAIGON
member
REF: 52666
07/22/2005
|
ÔG đă có những lời khuyên rất hữu ích cho lao động trẻ. Trong một cuộc chơi chắc chắn có người thắng kẻ thua. Đi xin việc cũng là một cuộc chơi. Người thông minh và may mắn sẽ vượt qua, người kém may mắn hơn sẽ c̣n lỗi hẹn. Có người măi chạy theo cuộc chơi đó, nhưng cũng có người biết điểm dừng. Tốt hơn là ta nên biết điểm dừng để c̣n làm những việc khác nữa phải không ÔG, phải không các bạn?
|
|
thanhphamtym09
member
REF: 53703
08/20/2005
|
Có lẽ làm như vậy tỷ lệ thành công cũng không đến 2% bởi trong quá tŕnh phỏng vấn họ đă hiểu được lương kiến thức của ta rồi mới đưa ra quyết địng đó. Chưa nói đến trường hợp một bạn đă nói: " Nhiều công ty lấy việc 'Tyển người để phục vụ một mục đích nào đó..." ro vậy trong những trương hợp làm như vậy có lẽ cũng vô ích. Chi bằng hăy ngồi xem lại những lỗi ta đă gặp phải trong quá tŕnh phỏg vấn vừa rồi đúc ruút kinh nghiệm chờ đợi cơ hội tiếp sau....
|
|
Năm sao
guest
REF: 53709
08/20/2005
|
Để xin được việc bạn phải thật tự tin vào chính bản thân ḿnh, tôi xin kể một câu chuyện nhỏ, có một cửa hàng nọ luôn luôn để phía trước cửa tiệm ông ta một tấm bản cần người bán hàng,(Sale person) nhưng khi có người vào hỏi đến tấm bảng kia th́ trăm người như một đều được ông trả lời một câu giống nhau là, đả có người nhận công việc ấy rồi,thật ra câu trả lời của ông ta chi là để thử thách người xin việc, nếu sau khi nghe ông ấy nói là đả nhận người rồi bạn bỏ đi, tức bạn chưa đủ thuyết phục để nhận công việc mà ông ấy đang muốn chọn người,tôi là người mà đả dược ông chọn cho vào làm việc v́ sau khi nghe ông nói là đả chọn được người rồi, tôi vẩn nhẩn nại xin ông cho tôi được ít phút để tŕnh bày một đôi lời trước khi ra đi,tôi nán lại để nói cho ông nghe về kinh nghiệm bản thân và nói tôi có thể giúp cho ông rất nhiều việc điều nếu như ông cho tôi có cơ hội giúp cho ông bằng cách cho tôi thử việc trong một thời gian ngắn vv và vv....kết cụt chẳng những tôi có được công việc mà ông hằng mong muốn và chỉ một thời gian ngắn sau khi được làm việc cho ông tôi đả ông tín nhiệm hơn nhiều người làm cho ông đả lâu. các bạn hảy thử cách nhẩn nại của tôi xem sao. chúc các bạn thành công.NS
|
|
ductien
member
REF: 53732
08/21/2005
|
Nếu là giám đốc một doanh nghiệp, cac bạn sẽ xử lư t́nh huống này như thế nào: Do phải sắp xếp lại pḥng kế toán, công ty cần phải giảm bớt 1 nhân viên. Có 2 người nằm trong đối tượng này: Cô A,làm việc tại Cty trước cô B, nhiều hơn cô B 1 tuổi. Cô B nhanh nhẹn, thao vát hơn.Cô A, điều kiện gia đinh khó khăn hơn.Các bạn cho ư kiến nhé.
|
|
OT
guest
REF: 53735
08/21/2005
|
Theo tôi, bất cứ một nguyên tắc quản lư nào cũng nhằm mục tiêu tối hậu là "chi ra" thật ít, "thu về" thật nhiều, tức là điều hành với hiệu suất tối đa! Người làm quản lư mà không phân biệt ư nghiă cuả việc ai làm lâu hơn ai, ai trẻ hay già hơn ai, nghiă là những nhân tố không ăn nhằm ǵ đến quản lư, th́ làm sao mà quyết định?
Thí dụ, bộ làm lâu hơn là giỏi hơn? Bộ trẻ hơn là ngon hơn? Bộ người có hoàn cảnh gia đ́nh khó khăn th́ làm việc giỏi hơn, hay dở hơn?
Những nhân tố như tháo vát, nhanh nhẹn, thông minh, tŕnh độ văn hoá, tác phong đạo đức, kinh nghiệm làm việc; thậm chí cả ngoại h́nh nưă (nếu công việc đ̣i hỏi phải giao tế với quần chúng), ... mới là quan trọng!
Tiện đây, xin viết thêm về một điều tra mới đây tại Phương Tây cho biết thị trường mỹ phẩm (sản phẩm làm đẹp) đă gia tăng mạnh trong nam giới, v́ phái nam đă bắt đầu quân b́nh được ưu thế cuả phái nữ, là giới từ xưa dùng ngoại h́nh cuả ḿnh để gây ấn tượng được nhiều hơn!
Thân ái,
|
|
guest
guest
REF: 59551
11/08/2005
|
toi co mot cach xin viec .cac ban cu thu xem sao.ban den cy vao thoi
|
|
minhyeuthao
member
REF: 59646
11/09/2005
|
nếu như cứ viết theo cách của bạn
Viết chơi th́ được chứ áp dụng la nguy hiểm
cảnh báo các bạn đừng làm theo nhé
|
1
|
Kí hiệu:
:
trang cá nhân :chủ
để đă đăng
:
gởi thư
:
thay đổi bài
:ư kiến |
|
|
|
|