tailoc
member
ID 39742
04/10/2008
|
Cho Nó Một Chút(st)
Cho Nó Một Chút
Có một anh học trò nghèo mà thông minh, thuê một căn phòng ở trọ trong phố. Đối diện nhà anh là nhà một bà cụ quay tơ, có cô con út nết na thùy mị, chăm chỉ việc nhà cửa bếp núc. Bà cụ thường đe bọn thanh niên hàng xóm:
- Có bà ở đây, tụi bay đừng hòng lúng phúng với con Út.
Một ngày kia, lúc cụ đang quay tơ, cô Út nấu ăn dưới bếp, anh trò cầm một cái chén nhỏ xíu sang nhà bà cụ:
- Thưa bác, hôm nay cháu quên mua nước mắm, bác cho cháu xin một muỗng.
Thấy anh học trò ăn nói dễ thương nên bà cụ cũng dễ dãi:
- Ừ, con cứ xuống bếp nói con Út đưa cho.
Anh học trò đi xuống bếp, giấu cái chén nói tỉnh bơ:
- Cô Út, bác nói cô cho tôi ... nắm tay cô một chút.
Cô Út sợ quá la toáng lên:
- Má ơi, anh này ảnh xin...
- Thì mày cho nó xin một chút. Có gì đâu mà kêu quá vậy.
Cô Út đành đứng im cho anh ta nắm tay. Mấy hôm sau anh học trò lại sang:
- Thưa bác cho cháu xin mấy cọng hành nhỏ.
- Con cứ xuống bếp nói con Út đưa cho.
Anh học trò lại xuống bếp:
- Cô Út, bác nói cô cho tôi hôn một cái.
Cô Út la lớn:
- Má ơi anh này đòi...
- Thì mày cứ cho nó một chút...
Cô Út ngoan ngoãn vâng lời...để cho anh ta hôn. Cứ như thế, khi thì hạt tiêu trái ớt, khi thì muỗng muối hạt đường, cô Út đành phải "cho một chút".
Một thời gian sau anh được ở rể nhà bà cụ khó tánh.
----------------------
Sát Sinh Tội Nặng Lắm
Nhà sư thấy người bán cá, hỏi:
- Ngày nào ông cũng sát sinh tội nặng lắm! Để nhà chùa làm lễ sám hối cho, có bằng lòng không?
Người bán cá hỏi:
- Sám hối thì phải làm thế nào?
Sư bảo:
- Bán rẻ cá cho nhà chùa để nhà chùa phóng sinh thả xuống ao.
Người bán cá nói:
- Vâng, xin nhà chùa cho mỗi con năm tiền, chứ kém là không có được đâu.
Sư chắp tay trước ngực, nói:
- Nam mô a di đà phật! Sao đắt thế! Xưa nay nhà chùa vẫn mua cá rán ở hàng trên cũng chỉ có ba tiền một con, huống hồ cá này chưa rán?
-----------------------
Ngủ Với Ông Xã
Có một thầy đi dạy dạo, nhân thấy ông chủ nhà mình đang dạy học giàu có, môn hộ ăn cơm không hết, nghĩ gia đình thầy bần hàn túng thiếu nên có ý định muốn mang thằng con theo ăn học để đỡ tốn cơm nhà. Một hôm, nhân thằng con ông chủ quên mặt chữ, thầy nhắc khéo:
- Phàm là học trò bao giờ cũng cần có bạn để giúp nhau học hành, hơn nữa có bạn mới thi đua nhau học tốt hơn. Thầy cũng có một đứa con bằng tuổi trò đây, phải chi nó được ở gần để cùng trò trau dồi chữ nghĩa thì hay lắm.
Thằng nhỏ thưa chuyện lại với ông chủ. Ông chủ chìu con cho mời thầy lại dặn:
- Sang năm về nghỉ hè lên, thầy nhớ mang con lên cho nó ở học với con chúng tôi.
Như kế hoạch đã định, thầy về quê và gấp rút dạy cho con mình một số điều cần thiết. Biết con thầy một chữ cắn đôi cũng không biết, thầy đành dạy cho con ba chữ là: cơm, mền, và cha. Hai cha con ráp nối xong mọi chuyện thầy trở lại nhà ông chủ và dẫn thằng con theo.
Ông chủ đem sách ra bảo con thầy đồ đọc. Nó đứng trân trân không biết mô tê gì cả. Thầy thấy vậy mới nói đỡ lời cho con:
- Tánh nó nhà quê nhút nhát, ông hỏi nó khớp quá nên trả lời không được, để tôi viết ra mấy chữ để nó đọc cho ông chủ nghe.
Nói dứt lời thầy viết chữ "Mền" hỏi nó chữ gì, nó cũng ngó nhưng không mở mồm được. Thầy nhắc khéo:
- Chớ ban đêm đi ngủ mày đắp cái gì?
Nó cứ thiệt tình trả lời câu hỏi của cha:
- Con đắp chiếu manh.
Thầy giận quá viết tiếp chữ "Cơm" rồi hỏi nó, nó vẫn cứ trơ trơ không biết. Thầy nhắc:
- Vậy chớ thường bữa mày ăn giống gì?
Nó đáp tỉnh bơ:
- Ăn tấm măn!
Thầy ngượng quá nhưng vẫn cố viết tiếp chữ "Cha" hỏi nó: Còn đây là chữ gì? Nó lại u ơ ngơ ngác. Chán quá thầy hỏi:
- Chớ tối lại mẹ mày ngủ với ai?
Nó đáp gọn bưng:
- Ngủ với ông xã
---------------------------
Lá Húng
Một ông sư đến nhà một người giàu có trong làng chơi. Con chó trong nhà chạy ra sủa "gâu gâu". Nhà sư làm như không biết hỏi:
- Nhà ông nuôi giống gì mà nó hót nghe vui tai quá vậy?
Nhà chủ tưởng sư lâu nay chưa biết chó là gì cũng nói cho qua:
- Giống chim ấy ở đây nhiều lắm, chúng tôi nuôi để khi nhà có khách nó hót cho vui ấy mà.
Ngồi nói chuyện một hồi lâu, nhà sư mới đặt vấn đề:
- Chúng tôi ở trên chùa Âm thì thanh cảnh thì vắng, xưa nay chưa có giống chim nào như giống chim nhà ông đến hót. Xin ông mở lòng từ thiện cho nhà chùa một con về nuôi cho vui cửa phật.
Ông chủ nghĩ bụng một con chó cũng chẳng đáng là bao, không lẽ từ chối nên sai đầy tớ lấy dây buộc con chó theo nhà sư đưa lên chùa. Đi được một đoạn đường nhà sư nói với anh đầy tớ rằng:
- Thôi anh về đi, để con chim ấy đây tôi dắt cũng được.
Con chó thấy người lạ không chịu đi, cứ dằng lại, nhà sư cố sức kéo đến đỏ mặt tía tai. Nổi khùng lên ông mới dọa con chó rằng:
- Có đi không thì bảo... không đi thì củ riềng! Củ riềng! Lá Húng! Lá húng!
----------------
Đừng Nói Nữa Tao Thèm
Có một con chó bị người ta giết thịt, xuống âm phủ chầu Diêm Vương. Diêm Vương hỏi:
- Ở trần gian mày mắc tội gì mà bị người ta giết thịt?
- Dạ, không biết, chỉ nhớ là con đang đứng bổng bị người ta dùng búa đập vào đầu con đến chết.
- Thế rồi sao?
- Rồi người ta đưa con vào nồi, dùng nước nóng làm lông trắng phiếu.
- Rồi sao nữa?
Người ta cho con thuôn vào cái trui dài rồi thui vàng, mổ bụng lấy lòng con súc rửa trắng phau đem đi làm dồi rồi nướng lên thơm phưng phức. Thịt con họ nướng chả thơm điếc mũi, xương sườn bắp vế nấu dựa mận đặc quánh, cho thêm răm hành... gan con họ đem bọc mỡ...
Nghe đến đây, Diêm Vương xua tay bảo:
- Thôi thôi! Đủ rồi... đừng nói nữa tao thèm...
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
Trang nhat