Minhxotxa
member
ID 41626
05/20/2008
|
Du lịch bốn phương : 24h ở Hà Khẩu .
Đến Lào Cai vào những ngày cuối năm khi những cây trúc đào bên bờ Nậm Thi - con sông nhỏ biên giới tự nhiên giữa 2 đất nước Việt Nam - Trung Quốc đang chúm chím ngàn vạn nụ hoa mới cảm nhận được hết vẻ đẹp thiên nhiên của vùng đất biên cương. Được sự giúp đỡ của Hội Nhà báo tỉnh Lào Cai, chúng tôi có được những tấm giấy thông hành tạm thời để qua thăm TT Hà Khẩu của nước bạn trong 1 ngày.
Tác giả (bên phải) và nữ HDV du lịch TQ ở Hà Khẩu. Ảnh: S.N
TT Hà Khẩu (Heuko), là thủ phủ của H. Hà Khẩu, thuộc Châu Hồng Hà, tỉnh Vân Nam- Trung Quốc, cách TP Lào Cai, tỉnh Lào Cai (Việt Nam) bằng con sông Nậm Thi và sông Hồng. Sau khi làm mọi thủ tục tại Cửa khẩu quốc tế Lào Cai, chúng tôi đi bộ trên cầu Hồ Kiều trong cái rét ngọt man mác của biên giới, lắng nghe tiếng thở dài thao thức của đầu nguồn con nước đang dào dạt đổ về đất Việt. Tạm biệt đất mẹ, chúng tôi có nguyên một ngày lang thang tại thị trấn biên giới nước bạn Trung Quốc.
Vừa bước ra khỏi Cửa khẩu quốc tế Hà Khẩu, trải dài trước mặt chúng tôi là một khu phố sầm uất, nhộn nhịp, nhưng được quy hoạch rất khoa học. Những chiếc xe tuc tuc- loại xe du lịch chạy bằng điện- đủ loại đang chờ đón để đưa chúng tôi đi tham quan. Đang ngơ ngác chưa biết chọn xe nào, th́ một cô gái c̣n khá trẻ, mặc váy, đi giày cao cổ, trang điểm đẹp đẽ như một ca sĩ vui vẻ đến mời chào chúng tôi lên xe.
Trên đường chúng tôi gặp nhiều cô gái lái xe trẻ đẹp, duyên dáng hơn. Hóa ra ở đây có rất nhiều cô gái lái xe du lịch- chính vẻ xinh đẹp, hồn nhiên, nhiệt t́nh của các cô đă hấp dẫn du khách từ phương xa tới. Thoáng một cái chúng tôi đă vào đến trung tâm Hà Khẩu, trên đường đi, khi qua các siêu thị, cửa hàng, chúng tôi phát hiện thấy có khá nhiều người ở đó vẫy gọi cô gái. Cô gái vừa chở chúng tôi vừa tranh thủ trả lời họ bằng tiếng địa phương. Theo lời cô hướng dẫn viên (HDV) của chúng tôi th́ đó là nhân viên của các siêu thị, cửa hàng đang mời chào cô gái đưa khách vào mua sắm. Cô gái dừng xe trước siêu thị trung tâm, theo yêu cầu của người HDV v́ đây là nơi mua sắm sầm uất nhất, giá cả phải chăng.
Tuy nhiên khi đưa chúng tôi vào siêu thị người HDV du lịch không quên dặn ḍ, ở đây người bán nói thách lắm, muốn mua món ǵ, đều phải trả bớt giá từ 50 đến 80%. Quả thật, khi mua sắm chúng tôi “ù tai” v́ những lời nói thách trên trời, nhưng nhớ lời dặn của người HDV nên chúng tôi cứ mặc cả đại. Vậy mà rất nhiều người bị mua hớ. Khắp nơi một không khí mua bán nhộn nhịp nhưng không cần thông hiểu ngôn ngữ. Người bán người mua chỉ cắm cúi vào cái máy tính. Người bán đánh một dăy số, người mua cứ thế mà d́m xuống, rồi tăng dần lên, đến khi cả hai cùng Ok một kết quả cuối cùng. Khu siêu thị trung tâm có cách mua bán rất hổ lốn như vậy nhưng ở một số khu vực khác họ lại bán những mặt hàng cao cấp, giá cứng cựa, chất lượng tuyệt hảo, nhưng muốn bớt một đồng cũng không được. Gần như ở tất cả các chợ và siêu thị ở Hà Khẩu đều tiêu bằng 2 loại tiền: đồng Việt Nam và nhân dân tệ, trả bằng USD họ cũng lấy, nhưng cố t́nh d́m giá thấp hơn nhiều so với thực tế.
Cửa khẩu quốc tế Hà Khẩu. Ảnh: T.H
Trước khi qua đây, tôi nghe người ta nói, Hà Khẩu là thị trấn Trung Quốc có mức độ Việt hóa rất cao, bây giờ tôi mới tin là thực. Người Việt Nam sinh sống và buôn bán ở đây khá đông, có khoảng hơn 8.000 người. Từ đại lộ chính mang tên Nhân Dân tỏa ra những con đường sầm uất, nhộn nhịp khác, đâu đâu cũng là những cửa hàng với lối tŕnh bày rực rỡ bắt mắt. Những tấm biển hiệu song ngữ Việt - Hoa, hoặc chỉ tiếng Việt, nhưng sai lỗi chính tả là phổ biến. Điều chúng tôi ghi nhận ở thị trấn này chính là sự quy hoạch kiến trúc rất khoa học, tuyệt đối không có những căn nhà lồi ra, tất cả những mái hiên đều tăm tắp và những vỉa hè sạch sẽ, người đi bộ mệt có thể ngồi nghỉ dọc đường, hàng rong th́ tuyệt đối cấm. Gần một ngày lang thang thăm thú khắp nơi, 3 điều tôi thấy thú vị ở Hà Khẩu là xếp hàng xem bói, xem tử vi; xếp hàng đánh giày và xếp hàng xem bán hàng “cấm”...
Tôi bỗng nhớ đến thời bao cấp, cái ǵ cũng phải xếp hàng, nhưng ở đây lại không có vẻ ǵ là bao cấp chút nào, bởi người ta tự nguyện và thích xếp hàng như thế. Khi coi bói, người ta phải thật rảnh rỗi, thong thả xếp hàng chờ đến lượt ḿnh bốc thẻ, trong khi chờ đợi đến lượt ḿnh th́ lại được nghe thầy tiên đoán về vận mệnh người khác. Đánh giày cũng vậy, hàng chục người xếp hàng cùng đánh giày, họ lắng nghe câu chuyện của nhau như một cách giải khuây thú vị. C̣n khi đến các cửa hàng bán hàng “cấm” (đấy là theo cách nghĩ của tôi thôi, chả ai cấm bán những dụng cụ phục vụ pḥng the đó cả) ở Hà Khẩu có nhiều cửa hàng kinh doanh mặt hàng này. Điều đáng buồn cười là dẫu chẳng đông đúc ǵ, nhưng ai vào cũng xếp hàng, lần lượt, từ tốn xem các mặt hàng, chọn mua và không trả giá. Dường như họ sợ, nếu vồn vă, vội vàng khi chiêm ngưỡng các mặt hàng đó có thể bị đánh giá là kém văn hóa?
Buổi tối, khi con sông Nậm Thi biên giới tự nhiên của 2 nước nhuộm màu tím thẫm, Hà Khẩu nhạt nḥa trong ánh đèn đêm, các siêu thị, cửa hàng đều đóng cửa, th́ một phiên chợ khác lại bắt đầu- đó là chợ t́nh. Chợ t́nh hiện đại theo đúng nghĩa, chứ không phải là chợ t́nh truyền thống như ở Sa Pa. Lúc này các con đường tiểu ngạch thông qua chỗ nước hẹp nhất của con sông Nậm Thi, các con thuyền nhỏ liên tục qua sông, các chàng trai Việt Nam qua Hà Khẩu đến các điểm chợ t́nh mua vui. Ở đó có đủ loại gái của vùng Đông Nam Á, giá cả phải chăng, chọn lựa thoải mái. Ngược lại, các chàng trai Trung Quốc lại vượt sông qua Việt Nam để hẹn ḥ với các cô gái Việt, bởi họ cần t́m một người phụ nữ thực sự cho cuộc đời ḿnh... Cứ thế Hà Khẩu nhộn nhịp cho đến hết đêm. Khi b́nh minh chưa kịp ló dạng, các con thuyền đưa du khách chơi đêm ở Hà Khẩu lại trở về. Hà Khẩu bắt đầu một ngày mới buôn bán tấp nập, sầm uất.
Thu Hương
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|