stock
member
ID 50873
04/03/2009
|
chuyện ḷ...gạch
Chị Lành, anh Sửu thực hiện đúng sách lược, đoàn thể cũng đă ra tay mà ông Dữ vẫn không chấp nhận anh con rể tuy nghèo nhưng siêng năng cần cù. Rồi một chuyện “động trời” xảy ra...
Chị Lành con ông Dữ và anh Sửu con bà Mệnh yêu nhau đă lâu mà không sao tổ chức được đám cưới. Nhiều người khuyên họ báo cáo nhờ đoàn thể giúp đỡ.
Đang nhâm nhi chén rượu suông, ông Dữ bỗng thấy bà Mệnh sồng sộc đi vào nhà: “Ông Dữ ơi giúp tôi với, con lợn nhà tôi bị sổng chuồng cả ngày nay, măi vừa rồi đi t́m qua ḷ gạch nghe tiếng th́ thầm, lén ngó vào th́ thấy mấy tên trộm và con lợn”.
Ông Dữ liền hỏi: “Mắt bà kèm nhèm, trong ḷ gạch th́ tối, liệu có nh́n gà hóa cuốc không? Mà tôi bắt được tên trộm th́ phải biếu tôi bộ ḷng đấy nhé”. Bà Mệnh nhanh miệng: “Tôi biếu ông cả, ông bố trí đi nhanh cho kẻo nó vác lợn chạy th́ mất sạch”.
Ông Dữ gọi vợ và thằng Thực con trai cùng đi. Người tay dao, kẻ tay gậy xông ra ḷ gạch vừa lúc trời tối. Như đă chờ sẵn, đúng lúc này một đôi trai gái từ trong ḷ gạch bước ra, vừa đi vừa… mặc áo.
Ông Dữ xông lên rồi hô con trai và vợ chặn đường bắt hai tên trộm lại. Anh Thực tinh mắt kêu lên: “Bố mẹ ơi, chị Lành nhà ta và anh Sửu... chứ không phải trộm”.
Ông Dữ và bà vợ đớ ra một lúc như trời trồng, măi lâu mới nói được: “Con ơi là con ơi, sao lại si muội đến nỗi kéo nhau ra ḷ gạch”. Chị Lành mếu máo: “Chỉ tại bố cấm đoán, nên con quyết định… yêu bằng được anh Sửu”.
Bà Mệnh đang chờ ở nhà th́ thấy cả nhà ông Dữ rầm rập đi vào. Ông Dữ chỉ mặt bà Mệnh rồi chỉ vào anh Sửu, chị Lành: “Đây, bà nh́n cho kỹ đi, đây là hai tên trộm lợn của bà ở ḷ gạch đây hả?”.
Bà Mệnh cười bí hiểm nhưng ông Dữ không nh́n ra: “Tôi không biết ǵ cả, chỉ thương cho chúng nó yêu nhau thôi. Chẳng biết đă bàn tính thế nào đó mà cả hai đứa bảo tôi đến báo với ông thấy kẻ trộm lợn trong ḷ gạch là chúng được lấy nhau?”.
Ông Dữ thở dài: “Chuyện này mà hàng xóm biết th́ chết”. Bà Mệnh bồi thêm: “Kiểu này e con Lành có thai rồi cũng nên… Bây giờ biết tính sao ông?”.
Ông Dữ ngồi bịch xuống chiếc ghế tu cạn bát nước chè: “Con gái đă đến nước đó th́ cho không bà luôn”. Nói xong ông quát vợ và con trai ra về. Ngoài sân, dân làng nghe rơ câu chuyện đều phá lên cười. Mặc kệ, ông Dữ cúi đầu đi thật nhanh.
Trong nhà bà Mệnh, chị Lành anh Sửu bịt miệng cười. Bà Mệnh gí ngón tay vào trán hai con: “Chúng bây dựng màn kịch đó cũng quá liều, dân làng họ không biết giả vờ th́ bị cười chết. Thôi, dẫu sao cũng thành công rồi, để tao chuẩn bị lễ hỏi sau đó là cưới luôn thôi”.
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
Trang nhat