Minhxotxa
member
ID 56233
10/05/2009
|
Du lịch cưới vợ
Du lịch cưới vợ
Tèo là người có con mắt nh́n xa trông rộng. Có thể nói không ngoa, nếu được cử làm giám đốc nha khí tượng, Tèo sẽ phát hiện ra những cơn băo có tầm xa từ 1.000 km. Nhăn quan của Tèo, theo tôi, vượt ra khỏi không gian và thời gian.
Sáng nay, tôi rất kinh ngạc khi thấy Tèo nai nịt gọn gàng, đội mũ bảo hiểm, đi giày thể thao, vai đeo dây thừng chuyên nghiệp của dân leo núi. Tôi hỏi Tèo:
- Cậu đi đâu đó?
Nó dẩu mỏ:
- Đi du lịch chứ đi đâu. Nh́n thấy rồi mà c̣n hỏi.
Tôi hơi quê:
- Du lịch. Biết rồi. Nhưng với những người chuyên nghiệp, du lịch phải có tính chủ đề chứ chả phải lung tung. Vậy chuyến viễn du này của cậu có mục đích ǵ?
Tèo vênh mặt:
- Tớ có chủ đề rơ ràng. Chủ đề thiết thực và tối cao. Đó là du lịch cưới vợ.
Tôi ngạc nhiên quá. Xưa nay có du lịch mua sắm, du lịch chữa bệnh, du lịch mạo hiểm, du lịch sinh thái chứ du lịch cưới vợ là sao?
Tôi gằn giọng:
- Cậu không định tới những nơi hẻo lánh, lừa đảo các cô thôn nữ đấy chứ?
Tèo nghiêm nghị:
- Cậu coi tớ là hạng người ǵ. Cưới vợ phải yêu. Yêu phải có thời gian. Thời gian phải qua thử thách. Làm quen theo kiểu thoáng qua cưới thế nào được.
Rồi Tèo giảng giải:
- Du lịch cưới vợ là ta phải đến những nơi mà sau khi có gia đ́nh, trước sau ta cũng phải tới. Hiểu chưa?
Tôi chưa hiểu. Mặc dù chưa có gia đ́nh, tôi cũng lờ mờ cảm thấy đấy là một chuyến du lịch chông gai của người đàn ông, nơi các ông chồng sẽ phải dấn thân vào nhiều địa điểm không biết trước. Làm thế nào mà xác định lộ tŕnh.
Tèo không giải thích ǵ thêm. Nó lao ra cửa như một anh lính cứu hỏa lao vào đám cháy. Không kịp vẫy tay từ biệt bạn bè.
Một tuần sau, Tèo quay về, quần áo tả tơi, đầu tóc bù xù.
Tôi thất thanh:
- Sao? Cậu du lịch tới đâu?
Tèo vừa thở vừa trả lời:
- Đầu tiên tớ tới chợ. Đó là địa điểm những gă đàn ông có vợ trước sau ǵ cũng chắc chắn phải tới. Tớ thám hiểm hàng tă giấy, hàng sữa bột, hàng cá, hàng rau và hàng xoong nồi.
Tớ phát hiện ra chợ có nhiều ngóc ngách, có nhiều loại giá hàng và nhiều kiểu trả giá cực kỳ phức tạp, đủ để đe dọa tính mạng bất cứ khách du lịch ngớ ngẩn nào.
Sau đó tớ du lịch bệnh viện, đặc biệt là khoa nhi, nơi mà các ông bố chắc chắn phải nếm mùi. Tớ tiếp xúc với ho gà, với quai bị, với ban đỏ, ban xanh là những bệnh trẻ con nào cũng mắc. Tớ c̣n có dịp nằm thử một giường bệnh ba người.
Sau đó tớ du lịch nhà trẻ. Tớ tập chen chúc với kẹt xe, đưa con đi đúng giờ vào lớp để cô giáo không la, sau đó đến năm giờ chiều chen chúc trước cửa trường chờ đón về, trong ba điều kiện thời tiết khác nhau: lúc nắng, lúc mưa và lúc vừa nắng vừa mưa vừa bụi.
Rồi tớ du lịch sở thú, nơi các ông bố phải dẫn con tới vào ngày chủ nhật. Tất nhiên có thể dẫn tới chỗ khác nếu như trong túi có tiền nhưng tớ biết trước tương lai ḿnh sẽ không có. Ở sở thú, tớ tập dừng lâu trước chuồng khỉ v́ chỗ này trẻ con đứa nào cũng đứng lâu, và thực tập việc trả lời các câu hỏi của em bé: tại sao bố và khỉ có nhiều điểm giống nhau.
Rồi tớ du lịch các trường phổ thông, nơi khi có vợ con, tớ sẽ đến chen chúc, cướp giật đẫm mồ hôi một cái đơn để vào trường điểm. Tớ làm quen với các loại sổ vàng, sổ bạc và cả sổ da cam đóng lệ phí.
Tớ đến thăm một bà già, không béo quá không gầy quá, không dễ quá không khó quá, ăn ít, nói nhiều và ŕnh rập c̣n nhiều hơn. Đấy là h́nh mẫu của bà ngoại, tức mô h́nh của mẹ vợ tương lai.
Tớ tham quan các căn hộ chung cư chật chội, nước yếu, thang máy hay hư và điện thường xuyên cúp. Tớ thực tập đổ rác, thực tập họp phụ huynh, họp tổ dân phố. Tớ ghi danh vào lớp sửa chữa bếp gas, nồi cơm điện và lau nhà, quét mạng nhện.
Cuối cùng, tớ du lịch ṭa án, nơi mà khả năng xấu nhất, vợ chồng lôi nhau ra, tớ thực tập việc khóc nấc lên, việc phủ nhận mọi tội lỗi và việc ra đi với hai bàn tay trắng.
Sau một chuyến du lịch như thế, tớ cảm thấy ḿnh có khả năng lấy bất cứ vợ nào!
Lê Hoàng
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
Trang nhat