nguyenbay
member
ID 61429
06/23/2010
|
ĐỜI SỐNG HẠNH PHÚC CỦA TÔI!
Một đôi vợ chồng tổ chức kỷ niệm ngày cưới. Cuộc sống yên b́nh đầm ấm của gia đ́nh họ từ lâu đă được truyền tụng trong thị trấn. Một phóng viên của tờ báo địa phương đă tới để t́m hiểu về bí quyết hạnh phúc của họ.
Thế này, hăy quay trở lại thời điểm tuần trăng mật của chúng tôi, ông chồng kể tiếp:
- Chúng tôi tới thăm Grand Canyon và đi một chuyến tới hẻm núi trên một con la thồ hàng.
Chúng tôi đi được chưa xa th́ con la của vợ tôi trượt chân. Vợ tôi b́nh thản nói "Lần thứ nhất".
Chúng tôi tiếp tục đi xa hơn th́ con la lại trượt chân phát nữa. Lần này vợ tôi vẫn nhẹ nhàng nói, "Lần thứ hai".
Chúng tôi đi chưa được nửa dặm nữa th́ con la trượt chân "lần thứ ba". Vợ tôi ngay lập tức rút khẩu súng ra khỏi túi và bắn chết con la.
Tôi phản đối về sự đối xử thô bạo của cô ấy th́ nàng nh́n tôi và nhẹ nhàng nói "Lần thứ nhất".
Nếu lúc đó tôi nói tiếp...th́ vợ tôi sẽ... Chính v́ vậy, " tôi sống hạnh phúc với vợ tôi" tới nay!
( Sưu tầm )
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
|
thanhvan08
member
REF: 547340
06/23/2010
|
Chào anh Bảy, Jack huynh.
Anh Bảy ơi, câu truyện anh kể, đó là lần kỷ niệm ngày cưới 50 năm -
10 năm sau, cũng cập vợ chồng nầy, cũng đánh dâú ngày cưới 60 năm
của họ như thế nầy:
Má không cho!
Kỷ niệm 60 năm ngày cưới, cụ ông bàn với cụ bà:
– Chúng ḿnh sẽ t́m về hương vị thuở ban đầu khi mới yêu nhau, em nhé.
Cụ bà đồng ư, thế là chiều hôm đó, đang ngồi trong pḥng, đột nhiên có 1 cục giấy được bắn qua cửa sổ, cụ bà nhặt lên, xúc động và run rẩy mở ra xem:
“7giờ tối nay, hẹn em ở chân cầu Chà Và nhé”
6giờ 45 chiều, tay cầm bó hoa hồng, ông cụ vừa huưt sáo vừa đến chân cầu chờ cụ bà.7h, rồi 7h45, kim đồng hồ lên 8h….8h30….9h, hết kiên nhẫn nổi, v́ lúc nầy sương xuống nhiều, cụ ông hầm hầm về nhà, mở cửa ra và quát:
- sao bà không ra?
Cụ bà ngồi ủ rủ, thút thít, nói:
- Má không cho em đi ...
Vui nhiều nha 2 anh,
ThanhVan08
|
|
nguyenbay
member
REF: 547345
06/23/2010
|
Chào bạn Jdjdjd!
Nguyenbay thật vui khi bạn ghé thăm, cám ơn bạn đă đọc và chia sẻ. Bạn viết:
bà xã của ông đó bảo đảm là dân Indian(Da Đỏ)chánh gốc lun rồi.
Xem câu chuyện này,
làm jd nhớ lại chuyện "Mài dao dạy vợ" nè,
bà này bắn con la để dạy chồng,
nghĩ cũng hay chớ ha, cao chiêu.
----
uhm,
hổng biết đến khi về khuya,
ông này làm cái vụ kia,
bà nọ có đếm lần thứ nhất, lần thứ hai ko nè ???
ặc ặc
teo luôn
Hay lắm, trong việc phân tích "tiếu" của bạn c̣n ẩn chứa sự hiểu biết sâu sắc!
Chúc gia đ́nh Jdjdjd luôn vui, khỏe và hạnh phúc!
|
|
nguyenbay
member
REF: 547347
06/23/2010
|
Chào em Thanhvan08!
Anh thật vui khi em ghé thăm, cám ơn em đă đọc và chia sẻ. Em post truyện vui thật hay và c̣n rất lăng mạn nữa chứ!
Hay nhất là:
"...đang ngồi trong pḥng, đột nhiên có 1 cục giấy được bắn qua cửa sổ, cụ bà nhặt lên, xúc động và run rẩy mở ra xem:
“7giờ tối nay, hẹn em ở chân cầu Chà Và nhé”
6giờ 45 chiều, tay cầm bó hoa hồng, ông cụ vừa huưt sáo vừa đến chân cầu chờ cụ bà.7h, rồi 7h45, kim đồng hồ lên 8h….8h30….9h, hết kiên nhẫn nổi, v́ lúc nầy sương xuống nhiều, cụ ông hầm hầm về nhà, mở cửa ra và quát:
- sao bà không ra?
Cụ bà ngồi ủ rủ, thút thít, nói:
- Má không cho em đi ..."
Chúc em cũng có niềm vui như hai ông bà cụ nghe!
|
1
|
Kí hiệu:
:
trang cá nhân :chủ
để đă đăng
:
gởi thư
:
thay đổi bài
:ư kiến |
|
|
|
|