monbeou
member
ID 26961
07/26/2007
|
27/7/2007
Cuộc sống tuyệt vời biết bao, trong thực tế và trên trang sách. Nhưng cuộc sống cũng bi thảm biết bao. cái đẹp còn trộn lẫn niềm sầu muộn.Cái nên thơ còn lóng lánh giọt nước mắt ở đời. Bao giờ để niềm vui về cùng hạnh phúc, để những đôi bạn bình yên dạo trong rừng bạch đàn, có ánh nắng xanh dịu dàng và những đàn chim câu trắng muốt điểm sáng của rừng?...
....Ai đấy, khi nắm tay người bạn thân yêu của mình, khi cánh buoòm xanh đi về, cánh cửa trời rộng mở, chớ quên dưới chân mình là cát sỏi, là hòn đất đượm mồ hôi, thấm máu của bao thế hệ, mà cuộc sống của họ đã xa xôi...
Ai đấy, khi khoác vai người bạn thân yêu quý của mình,chỉ cho bạn, kia là ngôi sao của bình minh.Chớ quên rằng, có buổi sáng nào, sao Mai mang màu đỏ, màu máu và màu lửa!Chớ quên rằng, để đêm trăng có những ngôi sao tình tự, để con người tự do mơ uớc vươn tới những đỉnh cao xa; có những trái tim đầy khát vọng phải xếp ba lô mọi mơ ước dịu hiền nhất, mọi tương lai cá nhân quen thuộc nhất. MÀ ĐÁNH GIẶC.
HÃY ĐỨNG TRONG CHIẾN HÀO CỦA CUỘC ĐỜI MÀ BẮN
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
Trang nhat