duychi
member
ID 46981
11/04/2008
|
Tam Ṭng Tứ Đức - Công Cha Nghĩa Mẹ ( Sưu Tầm )
Tam Ṭng Tứ Đức với Công Cha Nghĩa Mẹ…
Từ xa xưa đến nay, hễ là người Việt và nhất là nếu bạn là người Nữ, th́ có lẽ bạn đă nghe nói ít nữa hơn một lần đến bốn chữ này …
Bạn vừa mới đọc xong cái câu đầu tiên của bài viết này, có lẽ bạn cũng đă thắc mắc… sao mà tôi lại không viết là “phụ nữ” cho nó văn chương, mà lại dùng chữ “người Nữ” th́ không văn hoa chút nào hết ? (!)
Thưa là v́ tôi cố ư cho bạn thấy điều đó để tôi sẽ cắt nghĩa cho bạn hiểu sự khác biệt giữa cái nghĩa “người Nữ” và “phụ nữ”, mà đối với bạn có lẽ cái nghĩa hai chữ đó cũng như nhau… là nghĩa nữ giới hay phái nữ… để chỉ đàn bà, con gái, thế thôi.
Và nhân v́ được đọc bài “Văn hóa và niềm tin: Giải oan trong tâm thức Việt” của
Trần Cao Tường, Lm. (http://www.dunglac.org/index.php?m=h...detail&ia=3575) tôi cũng xin mạo muội được góp vài ư nghĩa không chỉ để giải oan… mà là giải cái nghĩa của “người Nữ” qua vấn đề Tam Ṭng Tứ Đức, v́ Nữ… tại sao lại không là “chính” mà là “phụ”, cho nên mới Ṭng… chứ ǵ ? !
Đây cả là một vấn đề coi như bất di bất dịch... v́ đă trở thành nền tảng luân lư trong văn hóa và phong tục truyền thống, với lề luật khuôn khổ... đă in sâu, khắc kỷ trong tâm trí của biết bao thế hệ của dân tộc ḿnh từ xưa đến nay... để cho đến bây giờ hầu hết mọi người đều nghĩ là đàn bà phải biết ṭng phục, và con gái th́ phải công, dung, ngôn, hạnh... nhưng tại sao lại vậy, mà không là ngược lại ?(!) Theo tôi, v́ là ḿnh đă không hiểu biết tận tường gốc rễ ư nghĩa của CHỮ : NGHĨA … mà Tổ Tiên đă để lại làm Gia Tài, và là Kho Tàng vô giá… để cho con Rồng cháu Tiên được sống Viên Măn Hạnh Phúc ở đời này và ngay bây giờ, chớ không phải là v́ “chữ nghĩa”… mà để cho con cháu phải ṭng phục, phải làm tôi tớ suốt đời… th́ chỉ là sống đời nô lệ… th́ c̣n ǵ là tự do … và đâu là Nhân Chủ ? (!)
Nên ở vào thời buổi gọi là văn minh của Âu Mỹ, với khoa học kỹ thuật vi tính hiện đại với "nano", iPhone, iPod, internet, v.v..., người đàn bà Âu Mỹ đă đứng lên đ̣i quyền "b́nh đẳng", nhưng thực tế vẫn chưa có... nhưng ít nữa cũng đă có chút chút... gọi là đẳng chứ chưa b́nh, và sẽ không đời nào b́nh, nếu không hiểu nghĩa Nữ là ǵ (!), … trong khi đó th́ tại sao đa số người đàn bà VN vẫn c̣n phải sống trong cái cảnh "chồng chúa vợ tôi" theo kiểu "Tam Ṭng"... tức "tại gia ṭng phụ, xuất giá ṭng phu, phu tử ṭng tử" cho dù có ở xứ tự do bên Tây, bên Mỹ ?(!). Cho nên đă có rất nhiều người vong thân đổ thừa cho Việt Nho là hủ lậu, là phong kiến... và đă đạp đổ hết các giá trị cội nguồn của Nho... để chạy theo cái học ngoại lai vong bản (không nền tảng), để rốt cuộc rồi cũng là chỉ đi "rước voi về dày mả tổ (!)", như hậu quả mà đất nước ḿnh và dân tộc ḿnh đă ngóc đầu lên không nổi trong quá khứ và c̣n đang gánh chịu hiện nay !!!
Khổ ơi là khổ (!) cho dân cho nước và nhất là cho bà, cho mẹ, cho chị, cho cô, cho em, và cho luôn bạn... là người Việt mà không c̣n hiểu biết ǵ về cội nguồn VĂN HÓA để đề cao giá trị người Nữ, mà c̣n bảo là đúng, cái nghĩa Tam Ṭng Tứ Đức như mọi người đều hiểu tới ngày hôm nay, để cho đàn bà nước Việt lại tiếp tục bị “đ́”... để rồi khi lớn lên nghĩ lại... Mẹ ḿnh quá khổ... thôi th́ chỉ c̣n có cách ráng học giỏi, để làm chức lớn, để có nhiều tiền nuôi Mẹ, hay cho Mẹ xài cho sướng… để bù lại những khổ đau oan ức mà Mẹ đă phải chịu để lo cho chồng cho con, và để gọi là trả Hiếu; hay nếu ai có tâm hồn thi sĩ th́ làm một bài thơ cho Mẹ với ư nghĩa biết ơn... đệm với một gịng nhạc thật du dương... để hát cho Mẹ nghe... để cảm ơn và an ủi Mẹ, nhưng rồi sau đó Mẹ vẫn cứ phải cuối đầu Ṭng... cho tới lúc không c̣n sức lực đâu nữa để Ṭng... và chỉ c̣n biết có… nhắm mắt ra đi !
Trời ơi ! Trời ! Đâu có Trời nào mà bắt con người phải ṭng phục như vậy đâu? (!) Nói phải nghe... biểu phải làm… cho dù có ngang trái mọi điều, đâu? (!)
Cái màn mà cắm đầu cắm cổ áp dụng từng chữ với nghĩa đen của Kinh Sách hay Ca Dao Tục Ngữ với những câu như :
"Trai thời trung hiếu làm đầu
Gái thời ṭng đức(*) làm câu trau (*) ḿnh"
(* ṭng đức = tam ṭng, tứ đức; * trau = là trau dồi )
nên cứ nhắm mắt nhắm mũi mà nghe theo, làm theo, sống theo luân lư bịa đặt của bọn thanh giáo từ thời Tần, Hán... cũng lấy Tam Tài làm nền tảng của Đạo để che mắt thiên hạ, nhưng đă chẳng hiểu biết nghĩa ǵ hết(!)... tất cả mọi giá trị linh thiêng của tổ tiên, th́ Trung Hiếu và Tam Ṭng với Tứ Đức c̣n ư nghĩa ǵ và là ư nghĩa ǵ ? (!).
Cho nên như tôi đă nói, hễ mà ḿnh c̣n sống theo, làm theo, nghe theo, bất cứ ai hay bất cứ thuyết nào, th́ ḿnh cũng c̣n là nô lệ, cho dù ḿnh có sống ở những xứ gọi là tự do như Âu, Mỹ. Hễ mà ḿnh c̣n cúi đầu nhắm mắt áp dụng Tam Cương Ngũ Thường, Tam Ṭng Tứ Đức, theo truyền thống văn hóa Việt-Nam với "4 ngàn năm văn hiến", mà không hiểu nghĩa Văn và biết nghĩa Hóa với "văn hiến chi bang" là ǵ, th́ Việt Nho gọi cái thứ hạng người đó là "ngụy Trung ngu Hiếu"! Cho nên là đồ "vong bản", là thứ "vong thân" cho dù có được gọi là trí thức với đủ thứ bằng cấp và chức tước như Tiến Sĩ, Kỹ Sư, Bác Sĩ, Giám Đốc... đi nữa, th́ cũng chỉ là đồ học thuộc ḷng và cũng chỉ mới là "bác học", tức mới là cấp một của Tiểu Học đối với Việt Nho, v́ là "Đại Học chi Đạo", tức học Đạo mới là Đại Học. Nhưng xin bạn đừng có hiểu nghĩa chữ Đạo ở đây là đạo giáo, là tôn giáo, hay bất cứ ư thức hệ nào... nhưng phải hiểu với nghĩa Trời, mà nghĩa chữ Trời xin cũng đừng có hiểu với h́nh ảnh của mắt thấy là "trời cao tận mây xanh"... th́ là cũng chưa hiểu ǵ hết !
Như vậy nghĩa Trời đó là ǵ? Thưa là nghĩa "Tố Nữ".
V́ Tố là nghĩa "yếu tố"... là những ǵ thiết yếu (tức) phải có để tạo thành, để lập (dựng) nên... Nữ. Như vậy Tố có nghĩa là nền tảng chính yếu được tiềm ẩn để thành Nữ... mà yếu tố đó là Chân-Thiện-Mỹ, và cũng là Tính của Mệnh Trời, như câu Thiên Mệnh chi vị Tính.
Hay Tố cũng là nghĩa những nét căn bản ẩn ngầm xuyên qua lịch sử văn hóa của nước nhà, những tính chất có ngay tự đầu và sẽ c̣n lại măi với dân tộc, nên gọi là Tố theo nghĩa “bản lai cố hữu”. (Kim Định -Việt Lư Tố Nguyên)
C̣n Nữ ở đây phải hiểu là "âm" với nghĩa "âm u" đen tối... tối thui, tối ṃ không thể Thấy cái ǵ hết. Mà cái ǵ, điều ǵ không thể Thấy được tức là ẩn giấu, ẩn tàng nên tiếng Việt mới có những chữ như "u ám", "u minh" hay "u linh"... theo nghĩa "mạc hiện hồ ẩn, mạc hiển hồ vi", nghĩa là "không ǵ hiện rơ bằng cái ẩn tàng, không ǵ tỏ rơ bằng cái tinh vi".
Cho nên Nữ... là Âm (dương)... là U (tối)... nhưng Minh (sáng)... và Linh (thiêng)... và đó chính là CÁI "Uyên Nguyên"... nghĩa là từ "MỘT CÁI ÂM U MINH LINH KHÔNG THỂ"... thấy, biết, và hiểu... nhưng ẩn chứa đầy Yếu TỐ để tạo thành... "thiên địa, vũ trụ, vạn vật"... và đó là NỮ.
Cho nên cái h́nh ảnh mít "tố nữ"... với trái nhỏ bé nhưng tṛn đẹp, chứa toàn đầy múi (không có xơ, hột nhỏ) thơm ngon ngọt lịm, liên kết với nhau (v́ cái cùi nhỏ xíu) thành Một trái, ẩn chứa cả cái "Nguyên Lư Mẹ" là căn bản và nền tảng của Minh Triết Việt Tộc.
Đó là ư nghĩa của TỐ NỮ ! C̣n chữ nào, nghĩa nào... đẹp hơn, hay hơn... TỐ NỮ đây ? !
Nhưng Trời cũng là "Nghĩa Mẹ" như nghĩa trong Văn với Thị :
VĂN với THỊ cả là một Kho Tàng Văn Hóa với Văn Minh của Thị tộc ḿnh đó.
Cho nên chữ Văn lót tên con trai là nghĩa văn hóa, văn hiến, văn minh của nước Văn Lang, là tên của nước Việt thời cổ rất xưa. Mà chữ Lang cũng có nghĩa là Người, cho nên tiếng việt mới có thành ngữ "ḷng lang dạ sói", để ám chỉ hạng người "bất lương" nghĩa là thứ... ác quỷ côn đồ, lưu manh khốn nạn, đầu trâu mặt ngựa ....
C̣n chữ Văn(của Lang) cũng có nghĩa là Người, như nghĩa chữ "Văn Tổ" (viết trên các bài vị, đặt trên các bàn thờ Ông Bà) là Tổ của Người, mà Tổ của Người là TRỜI, chứ không phải chỉ là Tổ Tiên.
C̣n Thị lót tên con gái tức Thị Tộc là nghĩa Mẹ làm Chủ, và Mẹ ở đây phải hiểu với nghĩa "Tố Nữ", như tôi đă cắt nghĩa là CÁI... KHÔNG…THỂ... thấy, hiểu, nghe, biết... mà chỉ có CẢM... như T̀NH... Mẹ Con, cái nghĩa này cũng đă cô đọng và cụ thể hóa qua h́nh ảnh của người Nữ là "QUAN ÂM" hay "ĐỨC MẸ"...
Với “Chủ” ở đây là nghĩa CHỦ ĐỘNG, không phải chỉ với nghĩa chức quyền để điều khiển, sắp đặt hay chỉ tay 5 ngón, nhưng là với nghĩa CỘI NGUỒN, và đó là "NGHĨA MẸ"... NHƯ NƯỚC TRONG NGUỒN CHẢY RA...
Và từ đó là nguồn gốc và ư nghĩa của tiếng... VỢ LÀ TRỜI ! Chớ không phải là theo nghĩa của đám mày râu…
Cho nên Văn (tên lót) nói lên ư nghĩa Con Người của nước Văn Lang là Con Trời (Thiên Tử), sau này bọn thanh giáo đời Tần, đời Hán... ăn cắp cái nghĩa này rồi gán cho Vua, rồi từ đó các ông Vua Tần (Tàu) tưởng chỉ có ḿnh là Con Trời c̣n dân là con cóc... nhưng mấy ông Vua Hán đâu có biết... "con cóc là cậu ông Trời" của Văn... Hóa... Ḿnh... (thành) Văn... Minh... là chỗ đó !
Hơn thế nữa... Văn này được phát nguồn từ... Thị tộc... tức "NGHĨA MẸ"... th́ c̣n ǵ hay, c̣n ǵ đẹp, c̣n ǵ quư... cho bằng cái tên lót VĂN với THỊ ? (!)
Để trở về lại nghĩa của chữ Ṭng, phải biết là chữ Ṭng là đọc trại từ chữ Tùng, mà chữ Tùng là từ chữ Tùy, cho nên tiếng Việt (chữ Hán) ḿnh mới nói là "tùy tùng" (người đi theo), mà chữ Tùy được viết với bộ "Phụ" với nghĩa sinh trưởng, tức sinh ra lớn lên trong sự dồi dào hưng thịnh của đất trời. Nhưng gốc của chữ Tùy là từ quẻ Tùy trong Kinh Dịch, gồm có quẻ Đoài (ao đầm) ở trên, và quẻ Chấn (sấm sét) ở dưới, có nghĩa là “theo”, nhưng phải hiểu với nghĩa ḥa hợp để liên kết, cho nên tiếng Việt ḿnh mới nói là "tùy theo".
Cho nên chữ tam Ṭng phải hiểu với nghĩa "ṭng phục" để "ṭng cách". Chữ "phục" ở đây không phải là nằm sát đất, mà tiếng Việt ḿnh thường hay nói "phục sát đất" với nghĩa bái phục... mà phải hiểu với nghĩa yên lặng, quy tâm, để "phục sinh" với nghĩa sống lại trong Tâm, tức "giác ngộ". C̣n chữ "cách" ở đây không phải là ngăn cách, mà là nghĩa cách thức... làm sao cho hay cho đẹp... cho viên măn tṛn đầy.
Tóm lại Tam Ṭng không phải là đi theo... phải nghe theo... để phục vụ, để hầu hạ, để làm tôi tớ... cho cha, cho chồng, cho con ! Nói cho Cha th́ nghe c̣n có lư một chút xíu... chớ thiệt ra cũng chẳng có lư chút nào (!) với nền tảng "nhất âm nhất dương chi vị Đạo”; c̣n để mà phục vụ chồng, rồi hầu hạ con ḿnh..., th́ c̣n ai lo cho phận "hồng nhan" của ḿnh đây?(!). Như vậy, có phải thật là vô lư không?(!). Rồi c̣n tại sao khi phu tử, đàn bà phải để tang chồng tới 3 năm mới được đi tái giá?(!). Th́ có phải là để cho mấy ông nội bất lương giả h́nh đó ra tay “nghĩa hiệp” đi hăm hiếp quả phụ, đàn bà, con gái... nói chung là “đ́"... th́ cũng chỉ là để xuyên tạc, đạp đổ cái văn hóa Thị tộc của ḿnh, quá đẹp quá hay thôi !
Cho nên để chống đối lại cái bọn thanh giáo từ đời Tần, Hán và về sau … cho cái tệ đoan này, trong dân gian mới có cái câu:
“Gió đưa bụi trúc ngă quỳ
Ba năm thủ tiết c̣n ǵ là Xuân ?(!)”
V́ vậy, phải hiểu cho tường tận cái nghĩa T̉NG này là nghĩa Phối Hiệp để Ḥa Hợp, để Liên Kết ... thành Một … Cách cho Viên Măn Tṛn Đầy ... với Cha khi c̣n nhỏ, với Chồng khi lớn lên, với Con khi thành Mẹ... để cho Ḿnh được Hạnh Phúc thật... th́ mọi người sẽ thật Hạnh Phúc !
Cho nên Tam Ṭng Tứ Đức... là yếu TỐ của NỮ... là MẸ... là TÍNH... là MỆNH … là TRỜI... mà Tổ Tiên đă ẩn dấu ư nghĩa cao đẹp quư báu đó nơi h́nh ảnh của người Nữ nước Việt, và đó là nghĩa “chính” của MẸ VIỆT NAM… th́ tại sao lại gọi là “phụ” nữ ?(!)
Như mọi người đều biết, Tứ Đức là Công, Dung, Ngôn, Hạnh, và mọi người đều hiểu...
Công là công chuyện... với thủ công, nội trợ... may vá, thêu thùa, nấu cơm, quét dọn, giặt đồ, rửa chén... cho khéo léo trong việc làm.
Dung là sắc đẹp... nên phải giữ ǵn, nếu cần th́ đi thẩm mỹ viện... nghĩa là phải biết sửa cái mắt, cái mũi, cái mặt... hay hút cái mỡ ở cái bụng... cho thành đẹp cho có eo, cho thêm duyên dáng... để cho chồng ḿnh mê miết … mê mệt... mà đừng có đi lang thang kiếm bồ nhí... hay bà hàng xóm … nói cách khác “dung” là ḥa nhă trong sắc diện.
Ngôn nghĩa là lời nói… sao cho lễ phép…mềm mại, nhỏ nhẹ, thanh tao, thánh thót như chim hót … không được cười to nói lớn … để cho phù hợp với bản chất liễu yếu đào tơ… để cho ông chồng ḿnh hănh diện... hay để ông hàng xóm trầm trồ... mơ mộng... ước ǵ tui được như anh...
Hạnh là nghĩa nhu ḿ trong tính nết… tức là hành vi, hạnh kiểm... theo lễ phép, gia giáo nề nếp... khoanh tay cuối đầu... với dạ thưa... dạ bẩm... và nếu có biết cũng không được thưa thốt... nhưng phải dựa cột để nghe... mấy ông vũ phu ngu si đần độn... nói sai dạy bậy... để xuyên tạc... để ngụy biện, v́ có chữ mà không hiểu nghĩa... th́ làm sao mà minh biện, làm sao mà đốc hành được?(!)
Cho nên cắt nghĩa kiểu này th́ đúng là có chữ mà không biết nghĩa, là đần độn ngu si... v́ “Học mà không chịu suy nghĩ, là đồ ngu; c̣n suy nghĩ mà không chịu học, là đồ điên” như cổ nhân có câu : “Học nhi bất tư, tắc vơng; tư nhi bất học, tắc đăi”, nên đó là "ngụy biện"... của bọn thanh giáo Hán Nho, ngày xưa; th́ cũng giống như kiểu mấy thằng côn đồ lưu manh, khốn nạn, dă man, ác quỷ...
Nhưng trước khi tôi cắt nghĩa Công, Dung, Ngôn, Hạnh, của Việt Nho ḿnh, tôi xin nhắc lại cho mọi người cái ư nghĩa Tam và Tứ ở đây. Tam là số 3, là huyền số chỉ Trời và cũng là Tam Tài, (mà bọn thanh giáo đă ăn cắp hai chữ đó để bày bịa ra Tam Cương, Tam Ṭng). C̣n Tứ là số 4, là huyền số chỉ Đất. Cho nên Tam với Tứ cũng là yếu Tố của Nữ để thành nghĩa MẸ.
Cho nên ở đây phải hiểu (tứ) "Đức" (énergie spirituelle) không phải là nghĩa đạo đức, thánh thiện... với tu đức và bằng tu đức, mà là "Nghĩa Mẹ" (Đức Mẹ) là nghĩa của Đức Trời Đức Đất Giao Ḥa Tương Hợp... thành Con Người , như câu “nhân giả kỳ thiên địa chi đức”.
V́ vậy nghĩa "Công" ở đây là nghĩa CÔNG CHA... không phải là nghĩa công khó, công phu, công sức... của cha ḿnh, mà phải hiểu như nghĩa chữ CƠ... như Cơ Thể... là nghĩa liên kết gắn bó chặt chẻ... trong TINH THẦN CÔNG THỂ. V́ TINH là cái tinh hoa, tinh túy, tinh khiết... trải dài qua bao năm tháng với bao công phu và kinh nghiệm của dân tộc để đi t́m CÔNG Lư là Thiên Lư, là CHÂN-THIỆN-MỸ... và để đúc kết lại thành Nhân (Đức), là Thánh như THẦN... linh thiêng man mác và bao trùm khắp nơi trên dân tộc từ xưa đến nay... Và đó là Hồn Nước, là NGHĨA... CÔNG CHA NHƯ NÚI THÁI SƠN... (phải hiểu nghĩa Thái với nghĩa Thái Cực là Thái Âm Thái Dương với Vô Cực !)
C̣n "Dung" là nghĩa Trung Dung với nghĩa Hoàng cực, sâu thẳm... tận TÂM... (chớ Trung Dung không phải là mức ở giữa cho đồng đều !) là Đại Ngă... để có thể Dung Ḥa với trời đất vũ trụ vạn vật... với chiều kích vô biên, cho nên trong sách Trung Dung mới có câu :"Hỉ nộ ai lạc chi vị phát, vị chi Trung; Phát giai nhi trúng tiết, vị chi Ḥa", dịch là "Mừng, giận, sầu, vui, chưa phát ra gọi là Trung; phát ra đúng lúc (đúng nhịp) gọi là Ḥa".
C̣n "Ngôn" là tiếng của L̉NG, là tiếng của cái TÂM ḿnh, cho nên mới có câu : "Ngôn, tâm thanh dă", hay "thiên lư tại nhân tâm "... nghĩa là ḿnh phải sống nội tâm (quy tâm) để lắng nghe được cái tiếng của ḷng ḿnh... đó chính là cái tiếng nói của Trời Đất với ḿnh để ḿnh biết đường, biết Đạo, tức là biết cách sống cho “thuận thiên giả tồn” để trường sinh, để hạnh phúc...
C̣n "Hạnh" ở đây không chỉ là nghĩa hành vi, cử chỉ... nhưng phải hiểu sâu với nghĩa Ngũ Hành và Đốc Hành, nghĩa là phải sống cho đẹp, cho hay, cho hạnh phúc... nghĩa là phải Hành cho Tài Nghệ (cho hết sẩy) theo luật ngũ Hành với Tài với Đức... và đó mới là nghĩa "Đốc Hành"... và là Đức Hạnh.
Cho nên theo tôi, Tam Ṭng Tứ Đức là nghĩa đă nói như trên, v́ là nghĩa đúng theo nền tảng Minh Triết của Việt tộc là “thiên địa vũ trụ vạn vật nhất thể”... là “thiên lư tại nhân tâm”… là “CÔNG CHA NGHĨA MẸ”… chớ không phải là cái Lư của bất cứ ai, của bất cứ triều đại, chế độ, xă hội, tổ chức, hay phong tục nào… th́ cũng chỉ là duy lư và chỉ làm cho con người suốt đời bị nô lệ… bị sống khổ đau trong oan ức … mà không t́m ra được cho ḿnh cái NGHĨA MẸ… nên chỉ c̣n có cách… giả trai đi tu như Thị Kính … nhưng rồi cũng bị Thị Mầu mê tít… rồi lại bị đổ thừa, đổ oan… là Con Ḿnh…
V́ vậy để giải oan cho tâm thức Việt tộc, điều quan trọng cho bạn và cho tôi là phải sống quy tâm, để cho cái NGHĨA MẸ mới có thể lắng đọng nơi Tâm của ḿnh, để ḿnh mới có thể sống cái NGHĨA thật ở đời này, đó là nghĩa Hạnh Phúc với chiều kích vô biên, mà tất cả mọi người MẸ đều muốn cho CON M̀NH.
(Sonha)
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
Trang nhat