sontunghn
member
ID 57739
12/18/2009
|
Ngôi nhà cổ có xác chết 41 năm không phân hủy ở An Giang
Thời gian gần đây, dư luận không những trong nước, mà cả thế giới đều rất quan tâm đến ông Lê Vân – người nhiều năm ôm hài cốt vợ ngủ.
Tuy nhiên, ít ai biết rằng, ở An Giang cũng có một câu chuyện gần tương tự. Một người đă giữ xác anh trai của ḿnh suốt 41 năm trời trong nhà để thờ cúng, tưởng nhớ, chứ nhất định không đem chôn.
Câu chuyện quanh xác chết này có rất nhiều t́nh tiết ly kỳ, vô cùng khó tin.
Nhân chuyện ông Lê Vân ở Quảng Nam, tôi xin kể lại câu chuyện mà ḿnh đă từng mắt thấy, tai nghe, tay sờ… về một người 41 năm canh xác em trai trong nhà.
Mấy năm trước, khi tôi và nhà báo Văn Đức (Báo Công an Nhân dân thường trú ở Cần Thơ) lang thang ở cửa khẩu Khánh B́nh (An Phú, An Giang) để t́m đường sang Campuchia, đă vô t́nh nghe được câu chuyện kinh dị về một xác chết được đặt trong ngôi nhà cổ mấy chục năm không phân hủy. Câu chuyện này được kể ra từ đám người chuyên sang Campuchia cá độ chọi gà.
Câu chuyện quá lạ lùng, kinh dị khiến chúng tôi bỏ cuộc sang nước bạn Campuchia để đi t́m căn nhà đó.
Thông tin nắm được chỉ là ở huyện Phú Tân, c̣n xă nào, ấp nào, th́ người cung cấp thông tin không nhớ.
Ngó trên bản đồ, thấy huyện Phú Tân rộng tới hơn 314km2, gồm 2 thị trấn và 16 xă, chúng tôi chợt nản, v́ không biết bắt đầu t́m từ đâu.
Ghé qua các cơ quan hành chính của huyện hỏi, ai cũng ngạc nhiên và không tin trên đời (chưa nói huyện ḿnh) lại có một chuyện kinh dị, kỳ lạ đến thế.
Chẳng c̣n cách nào khác là đến từng xă để hỏi. Cuộc t́m kiếm xác chết mấy chục năm không phân hủy trong câu chuyện tào lao của đám cá độ chọi gà chẳng khác nào người đi câu vác cần ra biển mong gặp được cá lớn.
Sau hai ngày ṛng ră ḍ hỏi, đi hết mấy trăm km đường đất đỏ bụi mù, xuyên qua không biết bao nhiêu làng ấp, chúng tôi cũng nắm được một thông tin mong manh của anh lái đ̣ trên sông Tiền: “Tôi cũng có nghe chuyện này, nhưng chưa tận mắt. H́nh như ở xă Phú Thạnh”.
Tiếp tục ṿng vèo hết 30km đường đất, chúng tôi mới t́m được xă Phú Thạnh, nằm bên sông Tiền Giang. Ở đây, ai cũng biết chuyện về xác chết kỳ lạ này. Xác chết được cất giữ trong một ngôi nhà cổ ở ấp Phú Lộc.
Hỏi nhà ông Đinh Trí, ai cũng biết rất rơ. Ông Trí không nổi tiếng v́ giàu có, chơi sang, mà nổi tiếng v́ ông sở hữu một ngôi nhà cổ tuyệt đẹp do tổ tiên để lại, và đặc biệt, trong ngôi nhà cổ đó, có xác người anh trai của ông đă chết cách nay 41 năm.
Ngôi nhà được làm toàn bằng gỗ quư đă lên màu đen bóng, rộng tới hơn trăm mét vuông, tọa lạc giữa vùng sông nước. Theo người dân quanh vùng, ngôi nhà này đă có ngót 130 năm tuổi. Phải là một phú gia thời phong kiến mới được ở trong một ngôi nhà lớn như thế. Ngôi nhà này hiện tại do ông Đinh Trí cai quản.
Chúng tôi bước vào nhà, gia chủ là ông Trí tiếp đón không mặn mà lắm. Đó là thái độ của một người suốt ngày phải tiếp những kẻ ṭ ṃ, rất mất thời gian mà không mang lại lợi ích ǵ.
Khi chúng tôi giới thiệu là nhà báo, ông lại càng lạnh nhạt hơn. Ông Trí kêu khổ: “Mấy chục năm nay, tôi toàn phải đóng cửa ra đồng làm việc, hoặc trốn qua hàng xóm chơi, chứ ở nhà th́ chỉ mất thời gian tiếp khách. Khó chịu nhất là những người mê vé số, đề đóm, cờ bạc. Họ van nài xin tôi mở cửa pḥng cho vào thắp nhang khấn vái anh tôi để xin trúng số, thắng cờ bạc. Lại có người đến ngồi bên quan tài anh tôi khóc lóc, gọi anh tôi là Thánh, rồi nhờ Thánh hại chết người đàn bà cướp chồng của chị ta. Người ta đem đủ chuyện hỷ nộ ái ố đến "hành" anh tôi khiến tôi rất đau ḷng…”.
Sau ngót giờ đồng hồ ngồi nghe ông Trí kể khổ, giường như đă trút được nỗi ḷng, người đàn ông đậm chất Nam Bộ này bỗng cởi ḷng hơn. Ông mong muốn tôi chuyển lời ông đến các nhà khoa học đầu ngành ngoài Hà Nội hăy vào An Giang một chuyến để nghiên cứu, t́m hiểu và lư giải giúp gia đ́nh, ḍng họ ông v́ sao xác anh trai ông lại không phân hủy được dù đă chết tới mấy chục năm rồi.
Ông Trí dẫn chúng tôi vào gian trong ngôi nhà cổ, trèo lên gác xép. Theo lời ông Trí, từ ngày anh trai ông mất, cha ông đă biến chỗ ngủ của anh em ông thành gian thờ và nơi để xác anh trai ông. Ban thờ cổ bằng gỗ có khắc chữ Hán được bài trí khá giản dị với một bát nhang. Phía trên ban thờ treo ảnh Bồ Tát.
Ngay dưới nền gác xép là một chiếc áo quan kê trên hai chiếc ghế băng. Áo quan được làm bằng gỗ tốt, chưa hề mối mọt, quét sơn ta nên trông c̣n rất mới. Mặt trên áo quan ốp kính trong suốt. Tôi tiến lại gần, chợt rùng ḿnh khi thấy một xác người nằm bất động bên trong, thanh thản như đang ngủ…
C̣n tiếp
Phạm Ngọc Dương
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
|
sontunghn
member
REF: 507116
12/18/2009
|
Tận mắt xác chết 41 năm vẫn như người đang ngủ
Sau phút rùng ḿnh sợ hăi theo phản xạ tự nhiên, tôi thực sự ngạc nhiên khi thấy xác chết đă mấy chục năm mà vẫn c̣n nguyên vẹn các bộ phận, từ tai, mũi, miệng…
Xác chết mấy chục năm không phân hủy được đặt trong chiếc quan tài sơn đỏ cất giữ trên gác căn nhà cổ mà ông Đinh Trí đang ở là người anh ruột tài hoa nhưng xấu số của ông Trí, tên là Đinh Hạo.
Tôi và nhà báo Văn Đức thắp nén nhang trên bàn thờ rồi tiến lại phía quan tài đặt giữa nhà. Sau phút rùng ḿnh sợ hăi theo phản xạ tự nhiên, tôi thực sự ngạc nhiên khi thấy xác chết đă mấy chục năm mà vẫn c̣n nguyên vẹn các bộ phận, từ tai, mũi, miệng…
Mặc dù xác ông Hạo đă khô quắt lại, nhưng làn da vẫn giữ được màu nguyên bản, đôi mắt khép hờ như người đang ngủ, rất thanh thản.
Đặc biệt là những ngón tay, ngón chân của ông Hạo vẫn c̣n nguyên vẹn, chỉ teo đi như người gầy, chứ không hề biến dạng. Riêng mái tóc th́ vẫn giữ được màu đen bóng, không có khác ǵ với mái tóc của một người đang sống. Điều này thực sự kỳ lạ, khi mà người đàn ông nằm trong quan tài này đă từ giă cơi đời cách nay đến 41 năm.
Sau một thời gian quan sát kỹ lưỡng xác ông Hạo, chúng tôi và ông Đinh Trí ngồi ngay cạnh quan tài, dưới chân bàn thờ tṛ chuyện.
Cha ông Trí là cụ Đinh Bửu. Cụ Bửu là con một phú gia miệt vườn, nhưng cụ lại ham học hành, rồi thành nhà nho, thích cảnh sống thanh b́nh nên làm nghề dạy học.
Vợ chồng cụ Bửu sinh được 4 người con, 2 trai và 2 gái. Ông Đinh Hạo là con thứ 3, sinh năm 1951, ông Trí là con út, sau ông Hạo và kém 2 tuổi.
Trong số 4 chị em, Hạo là người giống cha cả về h́nh thức, tính cách lẫn tài năng, do đó, được cha cưng chiều, dạy dỗ chu đáo. Tấm h́nh chụp chân dung cậu bé Hạo hồi nhỏ, với vầng trán cao, đôi mắt sáng rất khôi ngô, tuấn tú.
Cậu bé Hạo bộc lộ tài năng thơ phú từ khi c̣n rất nhỏ. Năm lên 6 tuổi, Hạo đă làm rất nhiều thơ tặng bàn bè, người thân, làng xóm. Mỗi khi các thầy đồ trà nước đàm đạo ở nhà ông Bửu, ông Bửu lại vời con đến đọc thơ cho các nhà nho nghe.
Nhiều người nghe xong, tỏ ư nghi ngờ, không tin đó là những bài thơ do một cậu bé để tóc ba chỏm sáng tác. Những bài thơ Hạo sáng tác đều có ư tứ, vần điệu và đúng niêm luật. Ông Bửu rất tự hào về cậu con trai và trông mong một ngày Hạo thành nhân tài.
Nỗi đau chợt ập xuống ngôi nhà cổ kính rêu phong của ông thầy đồ Đinh Bửu, khi người con trai yêu quư của ông mắc phải một căn bệnh rất lạ lùng. Năm ấy Hạo lên 10 tuổi, cơ thể cứ mỗi ngày lại gầy teo tóp v́ có khi cả tuần không ăn, không ngủ được.
Có bệnh th́ vái tứ phương, ông Bửu đưa con đi khắp nơi t́m thầy thuốc giỏi chữa trị. Ông đưa con lên tận Sài G̣n, vào các bệnh viện hiện đại nhất để khám bệnh, song các bác sĩ Tây phương đều lắc đầu v́ không chuẩn đoán được cậu bé Hạo mắc bệnh ǵ. Các bác sĩ Trung Quốc sau khi bắt mạch, cũng thở dài v́ chưa gặp căn bệnh lạ này bao giờ.
Năm 14 tuổi, dù đôi mắt Hạo vẫn đen nháy như những cậu bé khác, song lại không nh́n thấy ǵ. Mọi thứ trước mắt cứ mờ dần, rồi bỗng dưng tối om.
Đau buồn v́ bệnh tật con trai vô phương cứu chữa, ông Bửu nghe lời thầy cúng, nên đỉnh núi Sam ở vùng Châu Đốc, quỳ lạy mấy ngày cầu xin ông Trời cho con trai được sống.
Nhưng ông Trời cũng không giúp được ǵ. Bệnh của Hạo mỗi ngày lại nặng thêm, cơ thể mệt mỏi, chán ăn, mất ngủ. Cha mẹ nh́n cậu con trai đẹp như thiên thần ngày nào, giờ như người có xác không hồn mà ḷng đau quặn thắt. Ông Trí vẫn nhớ như in h́nh ảnh cha mẹ ông đêm đêm ngồi khóc dưới ánh trăng buồn.
Vào ngày 19/12/1968 âm lịch, ông Hạo trút hơi thở cuối cùng. Ông Trí kể: “Trước khi mất, anh tôi c̣n mỉm cười với mọi người và động viên mọi người không nên quá đau buồn. Anh tôi nhắm mắt rồi đi rất thanh thản”.
Ông Hạo ra đi sau 7 năm mắc bệnh lạ, khi mới 17 tuổi. Tổ chức tang lễ xong, gia đ́nh an táng ông Hạo ở mảnh ruộng ngay chái nhà.
Phạm Ngọc Dương
|
|
sontunghn
member
REF: 507118
12/18/2009
|
Xác chết 41 năm vẫn nguyên vẹn: Cuộc quật mồ kinh dị
Khi bật nắp quan tài, ai cũng ngạc nhiên khi thấy xác Hạo vẫn tươi tắn như đang ngủ, không giống như người chết. Người nhà ông Bửu khóc rú lên, có người cứ vỗ vào má Hạo gọi dậy...
Theo lời ông Định Bửu, đêm thứ ba kể từ khi Hạo mất, ông nằm ngủ, cứ thấy bồn chồn không yên và như có điều ǵ xui khiến ông phải quật mồ con trai lên.
Ngay sáng hôm sau, ông Bửu họp mặt gia đ́nh nói về sự bồn chồn đó và đề xuất mọi người thử đào mộ xem điều báo mộng có đúng không, tuy nhiên, mọi người đều gạt đi.
Đến chiều hôm đó, khi mọi người đang tề tựu trong nhà th́ có một người lạ mặt bước vào và nói về chuyện người con trai vừa chết của ông Bửu. Ông này có dáng vẻ rất đặc biệt, người gầy g̣ khô héo như cây sậy, râu dài đến ngực, tóc phủ chấm vai và đôi mắt rất sáng.
Sau khi nghe ông Bửu tâm sự, người lạ bảo: “Tôi khẳng định với gia đ́nh rằng xác của cậu bé vẫn chưa phân hủy đâu, gia đ́nh nên đào lên để cất giữ. Xác cậu bé này sẽ tồn tại vĩnh cửu”.
Người lạ chỉ nói vậy, rồi chắp tay trước ngực cúi chào từ biệt gia đ́nh.
Ngay đêm ấy, ông Bửu lại họp mặt gia đ́nh và đề xuất lại chuyện quật mồ, tuy nhiên, mọi người vẫn bác bỏ, cho rằng chuyện người lạ nói và sự bồn chồn của ông Bửu chỉ là chuyện ngẫu nhiên.
Những ngày sau đó, ông Bửu cứ thức chong chong, không thể nào nhắm mắt. Hễ khép mi vào, ông lại thấy rơ h́nh ảnh người con trai mà ông hết mực yêu quư.
Sợ ông Bửu thương nhớ con mà chết, nên gia đ́nh đă bàn bạc và quyết định quật mồ con trai ông, cốt để ông hài ḷng.
Các bác sỹ của chính quyền Sài G̣n đă vào cuộc t́m hiểu song không thể giải thích nổi hiện tượng kỳ lạ này.
Cụ Bảy Quỹnh, người cùng xóm, giờ đă 90 tuổi, từng tham gia khai quật mộ ông Hạo kể lại: “Hôm ông Bửu nhờ mấy người chúng tôi quật mộ thằng Hạo, tôi cũng sợ lắm. Nếu mọi việc xảy ra như lời người lạ kia nói th́ không sao, chứ xác nó mà trương thối rồi th́ tội nghiệp nó lắm, sống đă bị bệnh tật đày đọa, chết cũng không được yên…
Lúc nhấc áo quan lên khỏi mặt đất, người lấy khăn che mũi, người xức rượu vào quần áo để tránh ám mùi. Những người quật mộ cũng tẩm rượu vào bông g̣n nhét vào lỗ mũi. Ai cũng chắc chắn rằng xác ông Hạo đang phân hủy nên sẽ bốc mùi khủng khiếp."
Ông Quỹnh kể tiếp: “Khi bật nắp quan tài, ai cũng há hốc miệng ngạc nhiên khi thấy xác Hạo vẫn tươi tắn như đang ngủ, không giống như người chết. Mấy người nhà ông Bửu khóc rú lên, có người cứ vỗ vào má thằng Hạo gọi dậy, nhưng chẳng thấy có phản ứng ǵ”.
Điều lạ lùng là khi mới chết, cơ thể ông Hạo cứng đơ, nhưng khi quật mộ lên th́ xác lại mềm, da dẻ hồng hào hơn.
Tin lời người lạ kia, ông Bửu đă đưa xác con về, đặt lên tấm phản, rồi phủ vải lên. Hàng ngày, ông ngồi bên xác con trai tṛ chuyện, rồi lại cầu Trời khấn Phật với hy vọng có một phép màu làm Hạo sống lại.
Thông tin “xác chết đội mồ trở về” lan truyền khắp nơi, trở thành sự kiện quan tâm đặc biệt thời bấy giờ. Người dân từ khắp các vùng miền kéo đến nhà ông Bửu để tận mắt xác chết ông Hạo, mặc cho bom đạn, chiến tranh khi đó rất khốc liệt.
Dư luận quá ồn ào, khiến chính quyền Sài G̣n ngày ấy phải vào cuộc t́m hiểu. Họ cử một đoàn 5 bác sỹ giỏi, gồm nhiều chuyên môn khác nhau, trong đó, có một bác sỹ người Mỹ đến nhà ông Bửu đề t́m hiểu sự t́nh.
Những bác sỹ chuyên khoa này đă ở nhà ông Bửu nhiều ngày, sử dụng nhiều phương tiện máy móc hiện đại nhất thời bấy giờ để khám nghiệm, phân tích, song tuyệt nhiên không đưa ra được kết luận ǵ. Họ chỉ nói với ông Bửu rằng, ông Hạo đă chết và không thể sống lại được nữa. Các bác sỹ cũng khuyên ông Bửu nên để xác tại nhà, để các nhà khoa học tiếp tục nghiên cứu.
Thế là, xác chết không phân hủy của ông Hạo bị quên lăng cho đến tận hôm nay…
C̣n tiếp…
Phạm Ngọc Dương
|
|
sontunghn
member
REF: 507120
12/18/2009
|
Xác chết biết uống nước ở Việt Nam và những chuyện kỳ lạ
Nhà nhân chủng học, PGS.TS. Nguyễn Lân Cường cho biết, ông chưa từng nghe kể có một xác chết kỳ lạ như thế...
Đoàn bác sỹ 5 người của chế độ Sài G̣n, trong đó, có một bác sỹ chuyên khoa đầu ngành khám nghiệm tử thi của Mỹ đă không đưa ra được kết quả ǵ khi nghiên cứu xác ông Hạo.
4 tháng sau, lại có một đoàn bác sỹ khác, hầu hết là các giáo sư, tiến sỹ, chuyên gia nước ngoài đến tiếp tục nghiên cứu xác ông Hạo.
Các nhà nghiên cứu đă thử dùng kim chích vào đầu ngón tay ông Hạo và thấy máu tươi vẫn chảy ra. Điều này khiến họ rất ngạc nhiên và khẳng định chưa bao giờ gặp một xác chết kỳ lạ đến vậy.
Thế nhưng, cũng như lần trước, các nhà khoa học vẫn không đưa ra được lời giải đáp. Họ chỉ có thể đặt tên cho hiện tượng này bằng hai từ “xác rũ”, có nghĩa là chết khô từ từ. Cũng từ đó, người dân quanh ấp gọi xác ông Hạo là “xác rũ”. Đó cũng là lần nghiên cứu cuối cùng của các nhà khoa học. Sau đó, chiến tranh loạn lạc, nên không thấy có nhà khoa học nào về nghiên cứu xác ông Hạo nữa.
Theo lời ông Trí, việc quật xác anh trai ông được tiến hành vào những ngày trời nóng nực khủng khiếp, lạ lùng là xác ông Hạo không hề có mùi tanh hôi, ruồi muỗi không bu vào. Suốt cả tháng trời để xác trong nhà, song xác ông Hạo vẫn mềm mại, trông như người đang ngủ.
Nghe lời một người trong ấp, ông Bửu pha một ly café thật đặc, rồi đổ vào miệng, thấy trôi hết vào bụng.
Người anh họ của ông Hạo đă thử xem phản ứng của xác chết với nước thế nào bằng cách múc mấy ca nước đổ vào miệng. Tuy nhiên, đổ mấy lít liền, nước vẫn mất hút. Ấn vào bụng ông Hạo, thấy nước bùng nhùng đầy bụng. Thế nhưng, lượng nước đó không tiết ra ngoài, không làm hư xác. Vài ngày sau, lượng nước trong bụng cũng bốc hơi hết.
Thương con quá, ông Bửu đi khắp nơi mời thầy thuốc đến xem xét xác con để t́m cách làm ông Hạo sống dậy. Thế nhưng, các thầy đều lắc đầu chào thua.
Không cứu được con, nhưng mong ngày nào cũng được nh́n thấy con, ông Bửu đă thuê người đóng một chiếc áo quan bằng gỗ tốt, rồi đặt xác con vào. Mặt trên quan tài dán một tấm kính dày, chắc chắn để mọi người đều nh́n thấy ông Hạo.
Bên hông chiếc áo quan, ông Bửu đục mấy lỗ để không khí lưu thông, với mong muốn, nhỡ ra ông Hạo sống dậy th́ có không khí mà thở!
Ngày nào cũng như ngày nào, từ sáng sớm, ông Bửu đă dậy lau chùi chiếc áo quan, thắp nhang cho căn pḥng chứa xác con trai ấm cúng.
Năm 1994, ông Bửu qua đời v́ tuổi cao sức yếu. Trước khi nhắm mắt, ông giao nhiệm vụ cai quản ngôi nhà cổ quư giá cho ông Trí và giao luôn nhiệm vụ chăm sóc “xác rũ” người anh trai.
Thời gian ông Hạo chết đă trải qua mấy chục năm. Xác chết mất dần lượng nước nên khô đét lại.
Ông Trí khẳng định: “Tôi và gia đ́nh tôi không hề dùng bất cứ loại thuốc ướp xác nào. Mấy chục năm trước anh tôi chết thế nào, th́ giờ vẫn vậy, không có ai đụng vào”.
Nh́n xác chết của ông Hạo, tôi chợt liên tưởng đến những xác ướp thời Ai Cập cổ đại vẫn tồn tại đến ngày nay, dù đă trải qua thời gian hàng ngàn năm.
Tuy nhiên, để ướp được xác, họ phải lấy óc và lục phủ ngũ tạng, rồi dùng rất nhiều loại hóa chất, hương liệu có tác dụng tiệt trùng mới bảo quản được xác lâu dài.
Với các vị thiền sư có những khả năng bí truyền như thiền sư Vũ Khắc Minh, Vũ Khắc Trường (chùa Đậu), thiền sư Chuyết Chuyết (chùa Phật Tích) và thiền sư Như Trí (chùa Tiêu Sơn) tồn tại xá lị từ vài trăm năm nay, dù c̣n nhiều bí ẩn, song cũng có thể lư giải một phần do rèn luyện thân thể theo các phương pháp của Phật giáo. Thế nhưng, hiện tượng “xác rũ” của ông Hạo th́ cực kỳ khó lư giải, v́ ông Hạo không hề được ướp xác theo bất cứ phương pháp khoa học hay tu thiền nào.
Xác chết bí ẩn của ông Hạo sẽ là đề tài nghiên cứu thú vị của các nhà khoa học?
Mang câu chuyện bí ẩn về xác chết 41 năm không phân hủy của ông Đinh Hạo đến gặp nhà nhân chủng học, PGS.TS. Nguyễn Lân Cường, ông Cường cho biết, ông chưa từng nghe có một xác chết kỳ lạ như thế.
Theo ông Cường, ở nước ta, từ thời cổ đại cho đến ngày nay, có mấy h́nh thức táng gồm địa táng, hỏa táng, táng treo, dă táng, lộ thiên táng và thiền táng. C̣n hiện tượng như ông Hạo mà tôi kể th́ PGS Nguyễn Lân Cường cũng không rơ kiểu táng ǵ. Để có được câu trả lời về xác khô kỳ lạ của ông Hạo, th́ các nhà khoa học phải vào tận nơi, tiến hành các phương pháp nghiên cứu.
Có thể nói, hiện tượng xác chết 41 năm không phân hủy ở An Giang là một hiện tượng kỳ lạ không những đối với nước ta mà c̣n với cả thế giới. Đây có lẽ là một thông tin hấp dẫn đối với các nhà khoa học đam mê khám phá những hiện tượng kỳ lạ của cuộc sống.
Phạm Ngọc Dương
|
1
|
Kí hiệu:
:
trang cá nhân :chủ
để đă đăng
:
gởi thư
:
thay đổi bài
:ư kiến |
|
|
|
|