nguoihaiduong
member
ID 66289
02/07/2011
|
Chuyện t́nh "Romeo Việt" với thiếu nữ Triều (ST)
“Ủy ban Thường vụ Hội nghị Nhân dân Tối cao nước CHDCND Triều Tiên đă phê chuẩn kết hôn của Phạm Ngọc Cảnh, công dân Việt Nam với Ri Yong Hui, công dân Triều Tiên ngày 14-8-2002. Sau khi kết hôn, việc họ sống ở đâu là theo hi vọng của họ. Nếu cô Ri Yong Hui cư trú và sống ở Việt Nam th́ cô ấy trở thành công dân Triều Tiên ở nước ngoài” - những ḍng thông báo này của Đại sứ quán CHDCND Triều Tiên gửi tới Bộ Ngoại giao Việt Nam chính là đoạn kết đẹp của một chuyện t́nh cảm động kéo dài suốt 31 năm.
Mối t́nh giữa chàng sinh viên và cô cán bộ
Năm 1967, Phạm Ngọc Cảnh vừa tṛn 18 tuổi. Chàng trai trẻ được nhà nước tuyển chọn, đưa đi học ngành Cơ khí hóa chất tại Đại học Hóa học Công Nghiệp Hàm Hưng. Đây là một thành phố nằm ở phía Đông Thủ đô B́nh Nhưỡng của Triều Tiên.
Sau 4 năm miệt mài đèn sách, năm 1971, chàng trai Việt Nam tới nhà máy Phân đạm Hưng Nam để thực tập. Nhà máy này cùng nằm ở thành phố Hàm Hưng, chỉ cách ngôi trường Cảnh học chừng 15km. Anh vào thực tập trong phân xưởng máy nén khí tại tầng 1.
Năm 1950, Ri Yong Hui khi đó mới 2 tuổi và người mẹ vẫn đang mang bầu cô em út th́ người bố do lo sợ chiến tranh, đă bỏ rơi 2 mẹ con, lánh sang miền Nam. Ri Yong Hui đă lớn lên trong ṿng tay của mẹ, tốt nghiệp PTTH, học lên đại học rồi trở về nhà máy Phân đạm Hưng Nam, làm ở Pḥng phân tích trên tầng 2.
Một ngày kia, Ri Yong Hui bất chợt gặp một ánh mắt lạ nh́n trộm ḿnh qua cửa sổ, cô quay ra và đó chính là Phạm Ngọc Cảnh. Từ ánh mắt nh́n đầu tiên ấy, dần dà “đóa dă quỳ Hàm Hưng” đă phải ḷng chàng trai Việt, mở đầu cho thiên sử t́nh yêu mà chính họ cũng không ngờ rằng sẽ kéo dài cho măi đến 31 năm sau.
Hai người yêu nhau nhưng phải giấu v́ pháp luật khi đó cấm, mà thậm chí ngay dư luận cũng không ủng hộ. Thành ra không mấy bạn bè cùng trường của Cảnh biết, chỉ có người mẹ của Ri Yong Hui, nh́n cô con gái rạng rỡ trong t́nh yêu mà đoán biết tất cả.
Yêu nhau được 2 năm th́ đến đầu năm 1973, Phạm Ngọc Cảnh đến hạn về nước. Những tháng ngày cuối cùng bên nhau, thời gian như cuống cuồng trôi, không cách ǵ níu lại được. Chàng xách va-li, trong ḷng nặng trĩu bước chân lên con tàu liên vận, tàu chầm chậm chuyển bánh, dưới sân ga B́nh Nhưỡng bóng “đóa dă quỳ Hàm Hưng” trông thật mỏng manh, chạy theo vẫy vẫy chiếc khăn xanh...là những h́nh ảnh khiến Cảnh không thể nào quên.
“Anh cứ về nước đi, nơi đây em măi đợi”
Người yêu về nước khiến Ri Yong Hui thất t́nh ốm ṛng cả tháng, thậm chí trong cơn tuyệt vọng cô đă t́m đến cái chết, song cũng một lần nữa người mẹ tảo tần lại kịp thời dang tay ra ôm lấy đứa con gái nhỏ, giữ lại cô với cuộc đời.
Vài tháng sau, Ri Yong Hui bắt đầu nhận được những lá thư gửi từ Việt Nam sang của Phạm Ngọc Cảnh. Mà không phải gửi cho Ri Yong Hui mà gửi cho...mẹ cô, dưới cái tên giả, rất con gái- “Pơm Nốc Kiêng”. V́ thời thế, họ vẫn phải giữ kín mối t́nh của ḿnh trong tim, hỏi nhau bằng những câu hết sức khô khan: “Đồng chí Ri Yong Hui lúc này có mạnh khỏe không”, “Chúc đồng chí luôn luôn hoàn thành tốt nhiệm vụ được giao”...hoặc ướt át lắm cũng là “Mùa đông năm nay, tuyết ở Hàm Hưng có đổ dày hơn không”?.
Chỉ thế thôi, nhưng những ḍng chữ khô khan ấy chính là hơi thở đối với Ri Yong Hui. Cô giấu diếm, đọc đi đọc lại cả trăm lần rồi đem thư ra...đốt, bởi nếu để lộ mọi chuyện sẽ coi như chấm dứt hoàn toàn. Ngược lại, về phía ḿnh, Cảnh nâng niu, giữ ǵn tất cả những lá thư và kỷ vật mà người yêu gửi sang như những vật báu.
Năm 1978, Phạm Ngọc Cảnh được cử sang lại Triều Tiên để để học thêm về sản xuất thuốc trừ cỏ trong thời hạn 3 tháng. T́nh h́nh cũng không sáng sủa hơn, thậm chí Cảnh c̣n phải hóa trang để có thể gặp được Ri Yong Hui. Thời gian lại vụt trôi, thời hạn 3 tháng sắp hết, Phạm Ngọc Cảnh viết luôn một bức thư khẩn, nói rơ mọi chuyện trong đó, định bụng gửi lên vị đứng đầu Hội Liên hiệp Phụ nữ Triều Tiên lúc đó, mong t́m được lối thoát cho t́nh yêu.
Tuy nhiên Ri Yong Hui đă cản lại, bởi cô hiểu t́nh h́nh đất nước hơn Cảnh, đó vẫn chưa phải lúc. Cầm tay người yêu, cô nói nhỏ: “Anh cứ về nước đi, nơi đây em măi vẫn đợi”- lời nguyện ước ấy như chất xúc tác, kích thích Cảnh quyết tâm t́m đủ mọi cách về sau, để lấy cho được Ri Yong Hui.
Trở về nước, Cảnh hăng hái lao vào mọi hoạt động có liên quan đến đất nước, nhân dân Triều Tiên. Trước hết là các cuộc vận động, quyên góp ủng hộ nhân dân Triều Tiên: Đích thân anh đi vận động và cũng đích thân anh mang thẳng đến Đại sứ quán Triều Tiên tại Hà Nội. Dần dà, anh trở thành ủy viên thường trực Hội hữu nghị Việt- Triều. Bằng những hoạt động này, anh cảm thấy vẫn được gần gũi với t́nh yêu.
Nhưng ông trời cũng khéo thử thách ḷng người, năm 1992 là thời điểm cuối cùng Phạm Ngọc Cảnh nhận được thư gửi từ Ri Yong Hui, sau đó bặt tăm. Anh đă xới tung đến mối quan hệ cuối cùng để t́m thông tin về người yêu, song tất cả đều bặt tăm, vô vọng.
Năm 1997, Bộ trưởng Bộ Ngoại giao Nguyễn Mạnh Cầm sang thăm nước bạn, Phạm Ngọc Cảnh biết tin vội viết thư cậy thẳng đến bác Cầm. Bác vui vẻ nhận lời giúp, và đă chuyển lời trong buổi làm việc với bạn. Một thời gian sau thông tin từ phía Đại sứ quán của bạn đưa lại là Ri Yong Hui đă đi lấy chồng.
Cảnh quyết không tin điều này, v́ nếu như Ri Yong Hui muốn đi lấy chồng th́ cô đă đi từ nhiều năm trước, chứ không phải đến giờ.
Lúc này, Cảnh đă chuyển từ Tổng cục hoá chất sang làm việc ở Sở TDTT Hà Nội, trong vai tṛ phiên dịch cho các huấn luyện viên taekwondo Triều Tiên và câu lạc bộ mô-tô, cốt cũng để biết thêm thông tin về người yêu. Đớn đau hơn, năm 2001, Cảnh c̣n nhận được tin báo là Ri Yong Hui đă...chết v́ ốm từ 10 năm trước, măi về sau bạn anh là Park Sang Kim (làm phiên dịch cho những đoàn cán bộ cấp cao của Triều Tiên khi sang thăm Việt Nam) đă t́m về thành phố Hàm Hưng và báo lại cho Cảnh tin mừng, người yêu anh vẫn mạnh khoẻ và một ḷng chờ anh.
Phê chuẩn t́nh yêu
T́nh yêu lại được thổi thêm ngọn lửa sức mạnh, Cảnh tiếp tục chờ đợi. Và cuối cùng thời cơ đă đến, đó là vào tháng 5/2002, đoàn đại biểu cấp cao nước CHXHCN Việt Nam sang thăm nước CHDCND Triều Tiên, cùng đi có bộ trưởng Bộ Ngoại giao Nguyễn Di Niên.
Phạm Ngọc Cảnh suy nghĩ liền nhiều đêm, rồi quyết định viết một bức thư gửi lên các vị lănh đạo trong đoàn nhờ can thiệp giúp chuyện t́nh cảm của ḿnh. Trong chuyến thăm và làm việc tại Triều Tiên, chuyện của Cảnh đă được nhờ phía bạn quan tâm, giúp đỡ.
Một thời gian ngắn sau, đột nhiên một ngày Cảnh nhận được Phê chuẩn kết hôn của Uỷ ban Thường vụ Hội nghị Nhân dân Tối cao nước CHDCND Triều Tiên, cho phép anh lấy Ri Yong Hui (như trên).
Phạm Ngọc Cảnh lập tức chuẩn bị đồ lễ cưới hỏi, làm thủ tục và đến ngày 1/10/2002 anh đă có mặt ở B́nh Nhưỡng. Vài ngày sau, Ri Yong Hui cũng lên đến nơi, hai người gặp nhau, đưa cuộc t́nh kéo dài 31 năm có hồi kết như chuyện cổ tích. Về Việt Nam, hai người tổ chức lễ cưới long trọng tại Nhà thi đấu Hà Nội vào ngày 13/12/2002, khi đó chàng rể trẻ đă 54 tuổi c̣n cô dâu mới vỏn vẹn...55 tuổi.
Chuyện t́nh của họ càng đẹp hơn, khi nhờ báo đài loan tin mà mấy người em cùng cha khác mẹ của Ri Yong Hui ở Hàn Quốc cũng biết tin và sang Hà Nội gặp được chị (nếu Ri Yong Hui c̣n ở Triều Tiên th́ điều này là không thể).
Tôi đến nhà chú Phạm Ngọc Cảnh và cô Ri Yong Hui (tuổi tôi phải gọi là cô, chú) vào một ngày cuối đông, năm 2010. Một căn nhà tập thể khiêm nhường nằm ở khu Thành Công, chú Cảnh vừa về hưu nên có nhà, c̣n cô dù đă ngoài 60 tuổi, vẫn đi dạy thêm ở một Trung tâm tiếng Hàn Quốc ở khu Trung Yên.
Chú Cảnh cho biết cả 2 vợ chồng vừa trở về Triều Tiên hôm 9/11/2010, sau 8 năm kể từ ngày Ri Yong Hui đi lấy chồng. Vẫn đi bằng tàu liên vận, mất 44 tiếng đồng hồ để đến được Bắc Kinh, sau đó đợi 2 ngày rồi mới có tàu qua B́nh Nhưỡng.
Lần về thăm quê vợ này, Phạm Ngọc Cảnh chuẩn bị thật nhiều quà từ những chiếc đèn pin cho đến quần áo giày dép, vẫn như lúc vận động trong Hội hữu nghị Việt-Triều. Dù rằng do một số quy định của nước bạn, 2 vợ chồng chỉ được ở B́nh Nhưỡng, song khỏi phải nói cô Ri Yong Hui đă vui đến như thế nào khi được về “nhà đẻ”.
Điều đáng nói là khi 2 vợ chồng đến thăm Đại sứ quán Việt Nam tại Triều Tiên, một số cán bộ ở đây cho hay: vẫn có rất nhiều người ở thành phố Hàm Hưng thi thoảng hỏi thăm về Ri Yong Hui, về câu chuyện t́nh đẹp như trong chuyện cổ tích của họ.
Phú Thái
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
|
vitbuocno
member
REF: 588769
02/08/2011
|
Chuyện t́nh cảm này em đă từng đọc qua rồi ạ, quả là một câu chuyện t́nh rất là gian truân, vất vả, trải qua rứt nh́u khó khăn và sóng gió, kết thúc có hậu đúng như một câu chuyện cổ tích chị nhỉ.
|
|
tronglu67
member
REF: 588776
02/08/2011
|
Chào mấy Cưng , xuân mới chúc mấy Cưng phơi phới như mùa xuân .
Đây là chuyện t́nh của thần tiên ở chốn thiên đường , tiếc rằng Trọng Lú là người trần tục , thích ḿ ăn liền .
Câu chuyện làm Lú nhớ chuyện Việt Nam , khi kiểm điểm bạn nữ "tiền hôn hậu thú" bạn ấy phát biểu :
- Thưa đồng chí bí thư , em nghĩ cái này của em em cho anh ấy dùng , biết cái này của Đoàn em giữ cho Đoàn (Đoàn TNCS Hồ Chí Minh )
|
1
|
Kí hiệu:
:
trang cá nhân :chủ
để đă đăng
:
gởi thư
:
thay đổi bài
:ư kiến |
|
|
|
|