ototot
member
REF: 331018
04/14/2008
|
Tôi rất thích câu hỏi cuả bạn member1212, nên xin chép lại đậm nét một lần nưă:
“The difference between the English and Vietnamese speech rhythm is the main reason that causes difficulties in speaking English as fluently as native speakers of English”
mà tôi xin dịch lấy ư sang tiếng Việt, trước khi trả lời bạn:
"Hăy cho biết sự khác biệt giưă nhịp điệu cuả tiếng Anh và tiếng Việt, khiến cho người Việt khó ḷng nói tiếng Anh trôi chẩy như người Anh Mỹ nói tiếng mẹ đẻ cuả họ!"
Nhận xét trên cũng có nghiă là ḿnh nghe tiếng Anh cuả người ta, th́ thấy khó hiểu, v́ nghe không kịp! C̣n ḿnh nói tiếng Anh, cho dù phát âm đúng, người ta cũng thấy khó hiểu!
Sự giải thích cuả tôi, căn cứ theo kinh nghiệm bản thân, từ khi c̣n ở Việt Nam, cho đến khi sang định cư đă mấy chục năm sống ở Mỹ, và đă từng làm việc mấy chục năm dài tại một cơ sở giáo dục chính quy..., là:
Tiếng Việt ḿnh là một ngôn ngữ "độc âm" hay "độc vận", tuỳ theo minh hiểu những cụm từ đó như thế nào, chỉ cần biết người ta bảo tiếng Việt là "syllabic".
Ví dụ khi tôi nói : "Những ngày cuối tuần tôi thường đi câu cá", tôi đếm được 9 âm tiết, hay 9 vần. Và tôi sẽ phát âm từng âm tiết một, và phát âm ở "nhịp điệu" đều đều, ở tốc độ nhanh chậm như nhau (cái đó người ta gọi là "speech rhythm" = nhịp nói.)
Khác với tiếng Việt, người ta bảo tiếng Anh là một ngôn ngữ có nhấn dài ngắn khác nhau (a stressed language).
Ví dụ tôi nói một câu tiếng Anh "I often go fishing every weekend when the weather is fine." Câu này đem đếm ra theo kiểu Việt Nam th́ gồm có 16 âm tiết.(Mời bạn đếm thử đi : I là 1, often là 2 nưă, go là 1, fishing là 2, ...), và nếu đem ra đọc theo kiểu Việt Nam, đọc 16 âm tiết ở nhịp điệu (rhythm) đều đều như nhau, th́ không thành tiếng Anh được!
Trái lại, người Anh Mỹ khi đọc những câu này th́ có "âm" đọc lướt qua thật nhanh, cứ như thể "nuốt" mất âm đó; có âm th́ kéo dài ra. Nhịp câu nói cuả họ nó nhanh chậm to nhỏ như vậy, ḿnh nghe không quen th́ thấy khó hiểu. Và khi ḿnh nói đều đều thị họ cũng thấy khó hiểu!
Vậy quy luật chung cuả tiếng Anh là âm tiết nào quan trọng, th́ nhấn mạnh (to hơn, dài hơn); c̣n âm tiết nào ít quan trọng th́ đọc lướt qua (nhanh hơn, nhỏ hơn). Trong ư nghiă đó, "speech rhythm" chính là "nhịp nói".
Nếu phân biệt theo ngữ pháp, những âm tiết quan trọng là- danh từ, như "fishing", "weather"...
- động từ chính như "go"...
- tĩnh từ như "every", "fine"...
- trạng từ như "often"...
Ngược lại, những âm tiết coi là không quan trọng là - loại từ (articles) như "the", "a"...
- trợ động từ" (auxiliary verbs) như "is", "are", "can", ...
- giới từ (prepositions) như "to", "from"...
- liên từ (conjunctions) như "when", "while", "as"...
- đại từ (pronouns) như "I, he, she, we"...
Trong mọi trường hợp, đây chỉ là những phát biểu tương đối cuả tôi, tương đối nghiă là vẫn có những ngoại lệ (exceptions). C̣n muốn nắm vững chuyện "syllabic language" hay "stressed language" th́ phải học thày cô, học những người đă được đào tạo để dạy ngôn ngữ, chứ không phải cứ ai nói tiếng Anh được là có thể dạy được tiếng Anh cho người khác.
Kết luận: Tôi chỉ ước mong những ư kiến cuả tôi là những nhận xét rất chung chung, nhưng cũng không đến nỗi vô ích cho thắc mắc cuả bạn.
Thân ái chúc bạn gặp được thày giỏi để học tiếng Anh.
|