butbihetmuc
member
ID 2965
05/30/2004
|
Phong thần
Chúng ta đă có chủ đề b́nh luận người này, người nọ thuộc nhóm này nhóm khác ví như Cà chớn nhất, Tào lao nhất.... Sao ta không lập chủ đề để kể tên những vị cóp bài của người khác viết lên ṛi nhận là bài của ḿnh.Những vị đó nên được phong làm "thần đạo".
Chư vị nghĩ sao??
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
|
phily
member
REF: 36338
06/20/2004
|
Thần đạo-> thạo đần:Thành thạo việt đần ai dám
|
|
phily
member
REF: 36339
06/20/2004
|
Thần đạo-> thạo đần:Thành thạo việc đần ai dám
|
|
Cà Chớn
guest
REF: 36340
06/20/2004
|
Theo tôi nghĩ, ḿnh nên dùng từ "đạo văn" để chỉ thói lấy văn cuả người làm thành cuả ḿnh, c̣n từ tổng quát và nôm na là ăn cắp. Cái khó trị cuả nạn "ăn cắp vặt" này là người ăn cắp không ư thức được việc làm cuả họ, thúc đẩy bởi ước muốn gây ấn tượng nhất thời...V́ vậy, nếu đặt thành vấn đề nghiêm chỉnh, phải bàn về sự tôn trọng "tài sản tri thức", th́ những người này lại không đủ tŕnh độ hiểu!
|
|
Cà Chớn
guest
REF: 36343
06/20/2004
|
Thưa butbihetmuc, phily, và các bạn yêu thơ,
Mỗi lần Cà Chớn nghe đến mấy chữ "Trời Sài g̣n chợt mưa chợt nắng..." là nhớ đến bài thơ "Áo Luạ Hà Đông" nổi tiếng cuả cố thi sĩ Nguyên Sa, xin chép lại:
Nắng Sài g̣n anh đi mà chợt mát
bởi v́ em mặc áo lụa Hà Đông
anh vẫn yêu màu áo ấy vô cùng
thơ của anh vẫn c̣n nguyên lụa trắng
anh vẫn nhớ em ngồi đây tóc ngắn
mà mua thu dài lắm ở chung quanh
linh hồn anh vội vă vẽ chân dung
bay vội vă vào trong hồn mở cửa
gặp một bữa, anh đă mừng một bữa
gặp hai hôm thành nhị hỹ của tâm hồn
thơ học tṛ anh chất lại thành non
và đôi mắt ngất ngây thành chất rượu
em không nói đă nghe từng gia điệu
em chưa nh́n mà đă rộng trời xanh
anh trông lên bằng đôi mắt chung t́nh
với tay trắng, em vào thơ diễm tuyệt
em chợt đến, chợt đi, anh vẫn biết
trời chợt mưa, chợt nắng, chẳng v́ đâu
nhưng sao đi mà không bảo ǵ nhau
để anh gọi, tiếng thơ buồn vọng lại
để anh giận, mắt anh nh́n vụng dại
giận thơ anh đă nói chẳng nên lời
em đi rồi, sám hối chạy trên môi
những tháng ngày trên vai buồn bỗng nặng
em ở đâu, hỡi mùa thu tóc ngắn
giữ hộ anh màu áo lụa Hà Đông
anh vẫn yêu màu áo ấy vô cùng
giữ hộ anh bài thơ t́nh lụa trắng
Thế nhưng, gần đây Cà Chớn lại đưoc đọc cả chục bài thơ khác cũng dùng những chữ "Trời Sàig̣n chợt mưa chợt nắng"
từ Việt Nam có, từ Mỹ có, từ xứ Bretagne bên Pháp có, từ Paris có, thậm chí trên NCD này cũng có vài ba bài; có khi đổi ngược lại là "chợt nắng chợt mưa."
Riêng bài "Áo Luạ Hà Đông" c̣n được các nhạc sĩ nổi tiêng phổ nhạc, như Ngô Thuỵ Miên, Trịnh Công Sơn...
Vậy đây có phải là trường hợp "đạo văn", hay đă thành cuả chung rồi?
|
1
|
Kí hiệu:
:
trang cá nhân :chủ
để đă đăng
:
gởi thư
:
thay đổi bài
:ư kiến |
|
|
|
|