I am sorry I am sorry noí yêu em từ lâu mà anh tại sao lại câm nín .
I am sorry I am sorry anh vẫn xin em chọn kiếp lời thứ tha .
Ngày xa xưa anh vẫn thường mơ, được em nâng niu và nói tiếng yêu ai ,anh rất vô tư khi t́nh yêu đến quá nhanh trong giấc chim bao ta muôn đời c̣n nhau.
Và em ra đi không nói biệt li ,ṿng xe lăn nhanh đă cướp đi em rồi ,nghiệt oán ơi sao ai đành tâm chia li anh vẫn c̣n chưa kịp dâng lời yêu em ,xa rồi yêu thương buồn đau em có hay .
I am sorry I am sorry noí yêu em từ lâu mà anh tại sao lại câm nín .
I am sorry I am sorry anh vẫn xin em chọn kiếp.
Giờ anh cô đơn nhớ bóng h́nh xưa , chờ em trong mưa trong nỗi đau ê trề ,bàn tay khô nay không c̣n yêu thương , trong nhung nhớ tưng đêm ngồi mong chờ em ,em nơi đâu trong tim anh giờ đây chờ mong em có hay .
I am sorry I am sorry noí yêu em từ lâu mà anh tại sao lại câm nín .
I am sorry I am sorry anh vẫn xin em chọn kiếp lời thứ tha oh oh ho ho ho ho ............ I am sorry I am sorry noí yêu em từ lâu mà anh tại sao lại câm nín . I am sorry I am sorry anh vẫn xin em chọn kiếp lời thứ tha ....
Trong quán cà phê nhỏ trên đường Nguyễn Chí Thanh, cô gái sinh năm 1989 ngồi kể chuyện đời bi đát của ḿnh. Cô khá thấp, hơi gầy, gương mặt chẳng có ǵ đặc biệt ngoài đôi mắt đen láy.
_Đời cay đắng
Tôi sinh ra trong một gia đ́nh nghèo khó ở Hà Nam, quê tôi chẳng có ruộng, cũng không có đất đai để bố mẹ tôi có thể trồng rau, nuôi gà. Bố tôi làm thợ đập đá tại một mỏ khai thác đá tư nhân, c̣n mẹ tôi th́ đi giúp việc cho một người quen ở gần nhà.
Năm 18 tuổi, tôi biết ḿnh chẳng thể nào thi đỗ đại học, v́ tôi học kém, và nhà tôi cũng chẳng có tiền cho tôi đi học. Mẹ tôi bảo: “Mày làm ǵ th́ làm, hết lớp 12 tao không nuôi được mày nữa đâu”. Không cần mẹ nói th́ tôi cũng biết là phải tính đường đi cho ḿnh. Nhưng mà, làm ǵ, làm như thế nào th́ tôi không biết.
Chán nản, tôi lao vào chat. Rồi một ngày tháng 1 năm 2008, tôi quen anh. Tôi kể cho anh nghe về cuộc sống của ḿnh, về sự hoang mang và bế tắc mà ḿnh đang gặp phải.
Tháng 6 tôi thi xong tốt nghiệp lớp 12, đó cũng là lúc anh và tôi hẹn gặp nhau. Việc đầu tiên anh bảo với tôi không phải là vào nhà nghỉ mà là sẽ t́m thuê cho tôi một pḥng trọ, hướng dẫn tôi nên đăng kư vào học một trường trung cấp ở Hà Nội và thời gian c̣n lại sẽ đến công ty anh làm. Anh bảo, mọi chi phí ăn ở học hành của tôi anh sẽ lo hết.
Cuộc đời tôi như mở một trang mới. Thiên đường, hay địa ngục, tôi chẳng thể nào biết được. Chỉ hiểu rằng, nhờ có anh tôi không c̣n là một con bé nghèo rớt lúc nào cũng ở t́nh trạng thiếu ăn và thèm ăn.
Hàng tuần, anh đến với tôi vào tối thứ 7. Đó là khoảng thời gian tôi được tái sinh. Và đôi khi tái sinh cho đến kiệt cùng sức lực v́ trong “chuyện ấy” anh rất khỏe. Có những đêm anh bắt tôi phục tùng suốt 4,5 tiếng đồng hồ, sáng ra th́ người tôi như một cái giẻ rách và phải một tuần liền mới hồi lại sức. Nhưng bù lại, tôi có tiền của anh.
Mỗi tuần anh đưa tôi 300.000 đồng, cuối tháng anh đưa tiền nhà cho tôi trả, c̣n lúc nào cần chi cho quần áo, giày dép th́ anh sẽ đưa riêng. Anh không bao giờ đưa nhiều tiền cho tôi v́ sợ nếu có nhiều tiền tôi sẽ hay đi chơi. 300.000 đó, tôi chỉ dám tiêu 150.000 đồng, c̣n lại tôi thường gửi quê về cho mẹ. Thời gian gần đây, tiền anh cho tôi tăng lên một chút, khoảng 500.000 đồng/tuần, tôi gửi về cho nhà 200.000, c̣n lại cũng đủ cho tôi sống qua ngày.
Mẹ tôi chẳng bao giờ thèm hỏi sao tôi có tiền học, tiền ăn, thậm chí nếu hết tuần mà không thấy tôi gửi tiền về bà c̣n điện ra chửi.
Một lần, thằng em trai tôi ra pḥng trọ, nghe chuyện từ những người hàng xóm, nó chửi thẳng vào mặt tôi: “Bà chả khác ǵ con cave, bà đừng bao giờ vác cái mặt về nhà nữa”. Tôi chỉ biết đứng lặng nh́n nó!
Tương lai mờ mịt
Ngày mới quen anh, tôi biết anh đă có vợ và hai người không có một cuộc sống hạnh phúc. Vợ anh là một người đàn bà ghê gớm, dù nhất định không chịu li dị với anh nhưng cũng cặp với nhiều gă đàn ông. Một ḿnh anh phải lo ăn học cho hai đứa con và mẹ ruột của ḿnh. Thời gian tôi mới ra Hà Nội, tôi có đến làm việc tại công ty anh. Có lẽ v́ tôi chẳng xinh đẹp ǵ và anh cũng khéo giấu nên mọi người ở đó không biết quan hệ của chúng tôi.
_Chỉ đến khi chị vợ theo anh đến tận nhà trọ và phát hiện ra kẻ đang sống với chồng ḿnh bên ngoài là tôi th́ ngay hôm sau bà ta đến công ty và tát thẳng vào mặt tôi, lao vào định xé áo tôi. Chẳng hiểu sao lúc đó tôi không thấy sợ, cứ nh́n trừng trừng vào mặt bà ta, rồi khi mọi người kéo được bà ta đi th́ tôi cũng dắt xe về pḥng trọ của ḿnh. Trước lúc đi bà ta tuyên bố: “Mày cứ làm con đĩ bám chồng bà đi, nhưng đừng mong rút được tiền của nhà bà và lấy được chồng bà”.
Tôi biết anh chẳng phải đại gia ǵ, lại gánh nặng nuôi gia đ́nh nên chẳng bao giờ dám mơ tưởng ḿnh được sống trong nhung lụa hay có ngày trở thành vợ của anh. Nhưng thỉnh thoảng v́ những cơn giận dữ anh chẳng đưa cho tôi đồng nào. Có lần, suốt nửa tháng anh không đến, tôi điện anh cũng chẳng nghe máy, tôi lên đến cơ quan anh không thèm gặp. Tôi không dám làm căng, chỉ có thể quay về pḥng trọ và nằm khóc.
Cơn đói ập đến, mấy hôm đầu tôi c̣n có thể ăn cháo trắng qua ngày v́ trong nhà c̣n một ít gạo, nhưng rồi gạo cũng hết và tôi chỉ có thể uống nướng lọc cầm hơi. Tôi đói, lử đử. Và đă không ít lần hàng xóm phải đưa tôi vào viện trong t́nh trạng ngất v́ đói. Chỉ đến lúc đó, anh mới hết lạnh lùng và đến đưa tôi ra khỏi viện, làm ḥa và đưa tiền cho tôi.
Có những buổi tối, tôi ngồi trong căn pḥng trọ của ḿnh, với những vỉ thuốc ngủ trước mặt. Đó là những lúc anh hẹn đến nhưng rồi lại không, và với linh cảm của ḿnh, tôi biết anh đang đi cùng một con nhỏ nào khác. Tôi nhớ anh, tôi khát khao anh, tôi cần anh và tôi căm thù anh.
Nhưng tôi mới chỉ dám chết 2 lần. Cả 2 lần anh đều đến khi tôi đă thoát hiểm, và trong cơn lơ mơ của ḿnh, tôi có nghe anh nói với mấy người hàng xóm: “Yên tâm đi, nó cao số lắm không chết đâu mà lo”.
Tim tôi đau nhói, tôi hiểu rằng ḿnh chẳng là ǵ trong cuộc sống của anh, và tôi cần anh chứ chưa bao giờ anh cần tôi.
Rồi tôi nghe lời khuyên của nhiều người, quyết định đi t́m việc làm để không phải phụ thuộc vào anh. Nhưng khi mang hồ sơ đến gần 10 nơi th́ chẳng nơi nào nhận, tôi cũng mất mấy trăm ngh́n ở trung tâm việc làm nhưng đều thất bại, cứ nghĩ t́m việc bán hàng cũng đơn giản nên tôi thử. Tôi xin làm một chân bán hàng quần áo ở gần nhà, người ta bảo lương tháng 1,2 triệu, thời gian từ 10 giờ sáng đến 10 giờ tối, tôi chấp nhận. Làm hùng hục 5 ngày liền, tôi bất ngờ bị cho nghỉ việc mà chả được trả đồng lương nào. Tôi buông xuôi, dường như số phận vẫn cột chặt tôi với anh, với túi tiền của anh.
Một người bạn của tôi bảo: “Mày đă chấp nhận sống bám vào lăo th́ cố mà moi cho lắm tiền chứ, việc ǵ phải tằn tiện thế”. Tôi cũng chỉ im lặng. Họ không biết rằng, gần 20 tuổi, được đọc và nghe kể nhiều về những món ăn ngon, nhưng thực sự là nhờ có anh tôi mới biết đến những món như gà Mạnh Hoạch, gà đen, cá om dưa…., tôi biết quả măng cụt ăn mát như thế nào, quả vú sữa phải ăn ra sao….và tôi biết hạnh phúc là một thứ quá xa xỉ đối với ḿnh...
XEM XONG TÂM SỰ CUẢ BẠN ÂƯ THẤY BUỒN DÙM CHO BẠN
pigvn
pigvn
member
REF: 441322
04/17/2009
Sinh viên - vợ bé của các đại gia(ST)
Có lần tôi nghe thấy một người đàn ông nói rằng: “Thời đại này mà cặp với cave, hay mấy em cà phê này nọ là xưa rồi. Bây giờ muốn chứng tỏ “đẳng cấp” của ḿnh th́ phải có bồ nhí, vợ bé là các em sinh viên trẻ đẹp th́ mới oai. Bởi v́ đi đâu mà kè kè theo một em nhà lành, lại có tŕnh độ hẳn hoi th́ oách c̣n ǵ bằng”.
Sinh viên làm…vợ bé
T. sinh viên trường Đại học N, quê ở Hải Pḥng, hiện đang cặp với một đại gia buôn bán xe hơi, cô tự hào khoe với bạn bè rằng mỗi tháng cô được “nhà tài trợ” đưa cho cô 500USD để tiêu vặt và phụ tiền học. C̣n chi phí ăn ở, đi lại mua sắm đều đă được ông ta lo tất tần tật.
Mỗi sáng, T. chỉ việc vi vu trên chiếc xe Dylan đến giảng đường với những bộ cánh đắt tiền, sang trọng. Phải thừa nhận T. có một thân h́nh đẹp, nước da trắng như trứng gà bóc, ba ṿng đều rất “chuẩn” nên từ khi mới lên Hà Nội học, cô đă được nhiều chàng trai theo đuổi. Nhưng ngay từ thời đó T. đă biết rằng cặp với bọn “chíp hôi” th́ chẳng có “màu” ǵ cả. T nói: “Ḿnh có nhan sắc, có tuổi xuân cho nên đại gia nào lắm tiền cần ḿnh, th́ ḿnh cứ “đánh đổi” miễn là có tiền tiêu sài, có nhà cửa để ở…là được”.
Cũng chính bởi quan niệm “sốc” này mà mới học đến năm thứ 2 đại học mà T. đă có thành tích khá dày là “sưu tầm” được 3 đại gia, chủ yếu là các giám đốc các công ty TNHH, dân làm ăn kinh doanh…Tay đại gia buôn bán xe hơi này, cô vừa “chăn” được vài tháng và cũng chẳng biết sẽ c̣n “con nhạn xanh” nào nữa lọt vào “tầm ngắm” của cô nàng sắp tới. “Thành tích” mà T. thu được sau những cuộc t́nh này là những chiếc điện thoại di động đời mới, hai chiếc xe máy đắt tiền và cùng vô số nữ trang…và một căn hộ nhỏ ở chung cư Mỹ Đ́nh.
Trường hợp đi “làm thêm” sau giờ đến giảng đường như T. khá phổ biến trong giới sinh viên ở Hà Nội và TP.HCM hiện nay. P. là một trường hợp cũng tương tự như vậy, cô là sinh viên trường Đại học M. Năm ngoái cô được “bồ” mua cho hẳn một căn nhà sang trọng, đầy đủ tiện nghi ở ngoại thành, sở dĩ bồ cô “ga lăng” như vậy là do ông ta là một chủ thầu xây dựng có tiếng tăm.
Người t́nh kiêm “nhà tài trợ” của P. đă có vợ và 3 con, năm nay ông ta đă gấp nghé 60 tuổi, gấp 3 lần tuổi cô, thậm chí c̣n lớn tuổi hơn cả bố cô ở quê, nhưng P. thấy không có vấn đề ǵ nhiều lắm, bởi cô đâu có quan tâm đến ông ta như thế nào.
Mục đích mà P. sống bên ông ta đến giờ này, chỉ với hy vọng ông ta sẽ sớm hoàn tất thủ tục sang tên cho cô ngôi nhà cô đang ở, để cô đàng hoàng đón cả nhà ở dưới quê lên thành phố sinh sống, nhưng cái “tương lai” ấy vẫn c̣n khá xa và c̣n rất mịt mờ. L. bạn thân cùng lớp với P. thấy bạn “gặt hái” được quá, cũng đă theo “nghiệp” của bạn đi làm “vợ” của một đại gia chuyên kinh doanh bất động sản.
Mỗi tháng cô nhận được 600USD “t́nh phí” cùng với vô vàn quần áo đẹp, nữ trang cao cấp…
L. cho biết gặp nhau mà thấy kết th́ đại gia hay thiếu gia ǵ cũng được, miễn là họ dư dả, chu cấp cho ḿnh sống tốt hơn, c̣n bù lại th́ ḿnh sẽ bù đắp t́nh cảm cho họ…thế thôi chứ chả ai lợi dụng ai cả…??!
T́nh trạng sinh viên đi cặp bồ với những người đàn ông có vợ, như ngày một nhiều thêm, bởi do những suy nghĩ lệch lạch, hoặc do bạn bè lôi kéo. Nên đă nhiều sinh viên đă t́nh nguyện đi làm công việc tương tự như gái bán thân thế này, chỉ v́ muốn có tiền tiêu pha, ăn chơi.
Ảo vọng và tiền bạc
Những cuộc t́nh “qua đường” kiểu này giữa các sinh viên với các đại gia thường kéo dài chẳng được bao lâu, bởi hai bên đến với nhau chỉ để tranh thủ “kiếm chác” những thứ mà ḿnh cần ở người kia rồi đường ai nấy đi. Chỉ sau một thời gian, nếu không bị “bà lớn” của các ông phát hiện, đánh ghen tơi bời th́ cũng tự “chán” nhau mà đôi người đôi ngả. Lại cũng có những em sinh viên đă thẳng tay “đá” bồ của ḿnh, để đến với các đại gia to hơn.
Tất nhiên, suy cho cùng thị hậu quả nặng nề nhất vẫn là những người con gái. Họ phải trả giá cho con đường ḿnh đă chọn, khi đă bị đồng tiền cuốn vào th́ xem như chuyện học hành trở nên trầy trật. Rồi sau đó th́ bị cấm thi, đến giảng đường với cái đầu rỗng tếch, thiếu hụt kiến thức nghiêm trọng.
Như trường hợp của T. ở trên, sau một thời gian làm bồ nhí, nhan sắc bị phai tàn, không c̣n đại gia nào thèm “nḥm ngó” nữa. T. đă chuyển sang làm gái gọi để có tiền thoả măn nhu cầu ăn tiêu của ḿnh. C̣n việc học hành th́ dở dang, v́ cô bỏ học, bỏ thi quá nhiều nên bị nhà trường đ́nh chỉ việc học tập.
C̣n vô số những chuyện bi hài xảy ra với những cô sinh “làm thêm” kiểu này. Cách đây một thời gian, chân dài P. kể trên đă phải nhập viện v́ bà vợ lớn của tay bồ biết chuyện dan díu giữa hai người. Bà bèn thuê một bọn “đàn em” dạy cho P. một bài học khá nặng tay. Kết quả là cô phải nhập viện với tấm thân tàn tạ mà không dám kêu ai, v́ sợ xấu hổ với thầy cô, bạn bè.
Ba trường hợp trên đây mới chỉ là một số ít trong rất nhiều trường hợp các nữ sinh đi cặp kè với những người đàn ông lớn tuổi để có tiền ăn chơi. Và hậu quả th́ cũng không chỉ có dừng ở đấy, có nhiều trường hợp bị tạt axit, khiếp cho họ sống giở chết giở bởi những trận đ̣n ghen kinh hoàng. Không ít trường hợp các cô gái từ “vợ bé” chuyển sang là gái gọi rồi thành má ḿ dẫn khách lúc nào không hay. Chỉ đến khi phải vào tù ngồi nhận án, th́ mới thấy xót xa, ân hận.
Những trường hợp này đa phần đều bị bạn bè, thầy cô thậm chí cả gia đ́nh phát hiện, và khi đó th́ điều tất yếu là họ sẽ bị bạn bè xa lánh, thầy cô chê cười, v́ học hành giở giang, bê trễ. Thậm chí với kiểu “chung chạ” bừa băi này, sẽ dẫn các cô gái đến t́nh trạng phá thai nhiều lần, có những cô gái c̣n vĩnh viễn mất đi thiên chức làm mẹ thiêng liêng của ḿnh…
Có nh́n thấy mới thấy xót xa, mới thấy tiếc nuối cho những kẻ hồng nhan mà cố t́nh đưa chân vào số “bạc phận” như thế này. Giá như những cô gái ấy biết suy nghĩ chín chắn hơn, đừng quá tham vọng vào những vinh hoa phú quư phù phiếm như vậy, th́ chắc cuộc đời họ đă có một tương lai tươi đẹp hơn....
ĐỒNG THỜI LÀ SINH VIÊN..MÀ CŨNG LÀ DC NGƯỜI BAO..MÀ THẤY CHUNG 1 HOÀN CẢNH
NHƯ KHÁC SỐ PHẦN...THẤY BÀI BÁO HAY HAY POST CHIA SẼ BẠN BÈ CÙNG XEM...